2023
HÁT LỜI TẠ ƠN
Ngày 22 tháng 12
Thứ 6, tuần 3, Mùa Vọng. Các bài đọc: 1Sm 1,24-28; Lc 1,46-56.
HÁT LỜI TẠ ƠN
Sau lời khen ngợi của Ê-li-sa-bét, lẽ ra theo phép xã giao và lịch sự, Ma-ri-a phải đỡ lời, khen lại Ê-li-sa-bét mới phải; nhưng đàng này Ma-ri-a lại dâng lời chúc tụng ngợi khen và cảm tạ Thiên Chúa vì những hồng ân cao cả đã ban cho mình. Điều này có ý nêu lên hai lý do :
– Ơn phúc Chúa ban cho Ma-ri-a cao cả và lạ lùng hơn Ê-li-sa-bét nhiều.
– Ma-ri-a muốn nhìn thẳng đến nguồn gốc củaơn là Thiên Chúa để cám ơn hơn là vì ơn mình đã được. Quí trọng người cho hơn là của cho.
Chúng ta noi gương Đức Ma-ri-a biết cám ơn Chúa, vì Chúa hơn là vì những ơn ta được, và đó là tâm tình cảm tạ tri ân đích thật.
Bài ca Magnificat là lời bộc phát tâm tình hân hoan hiếu thảo chan chứa của kẻ chịu ơn đối với Đấng ban ơn. Mỗi lần đến với Chúa, qua những việc đạo đức, chúng ta cần nhận ra những ơn Chúa ban để khơi dậy niềm tin cậy mến và tâm tình hân hoan hiếu thảo đối với Thiên Chúa là Đấng nhân lành và đầy tình thương xót.
Bài Magnificat là bài ca tụng những kỳ công lạ lùng của Thiên Chúa đã làm để cứu chuộc nhân loại. Những sự lạ lùng của thời Cựu Ước là việc tạo dựng vũ trụ (St 5,9), phép lạ xuất hành(Xh 3,24), việc ban hành lề luật(Tv 119,18), nhưng nơi Ma-ri-a, Thiên Chúa đã làm công việc cao cả hơn hết mọi kì công : sinh hạ Đấng Cứu Thế. Chún ta cần nhạy cảm khám phá ra những kì công lạ lùng của Thiên Chúa nơi vũ trụ vạn vật, nơi xã hội con người, nơi Hội Thánh và những Ki-tô hữu, nơi chính bản thân mình để ca tụng quyền năng của Thiên Chúa.
Bài ca này ca tụng sự không ngoan của Thiên Chúa đã thương yêu kẻ nghèo hèn khiêm nhu. Vì chính những tâm tình khó nghèo khiêm nhu đó mà lòng lòng đạo đức được nảy nở vì biết đặt tất cả lòng tín thác vào một mình Thiên Chúa và tùy thuộc Người.
Sáu ngày trong bài giảng về mối “phúc thật”, Chúa Giê-su đã công khai chúc cho những hạng người đó. Sống trong số phận hẩm hiu nghèo khó, nhờ giáo huấn của bài Tin Mừng này, chúng ta tìm được lẽ sống mới : Hạnh phúc không phải được xây dựng trên những bảo đảm trần gian, nhưng trên ý định tình thương của Thiên Chúa. Những kẻ nghèo khó, dốt nát, hèn yếu trên đời này không còn là những kẻ khốn nạn phải thất vọng, từ đây họ được Thiên Chúa bênh vực che chở.
Hát lên bài Magnificat với tâm tình khiêm nhu trước mặt Thiên Chúa, chúng ta sẽ gột rửa được lòng háo danh kiêu ngạo, đủ để nhận ra tất cả mọi sự là của Chúa ban cho.
Đấng toàn năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả”: không phải chỉ một mình Đức Mẹ có thể thốt lên lời ca này, không phải chỉ có các thánh mới có thể hát như Đức Mẹ, mà bất cứ ai cũng đều có thể như thế, miễn là phải chịu khó nhìn lại đời mình và nhận ra những ơn lành Thiên Chúa đã tuôn đổ xuống trên mình.
Hãy nhìn lại dòng đời của mình, xin Chúa và Đức Mẹ mở trí mở lòng để chúng ta nhận ra những ơn của Ngài, và chúng ta hãy cùng Đức Mẹ hát lên những lời tạ ơn tán tụng.
“Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao những kẻ khiêm nhu”: Đây là một chân lý, chân lý đã được chứng minh qua hàng bao nhiêu ngàn năm. Thế thì tại sao tôi lại cứ mãi ngu dại sống kiêu căng tự phụ. Người kiêu căng tự phụ không những sẽ bị mọi người ghét bỏ, mà ngay cả chính Thiên Chúa cũng hạ bệ.
Sau lời khen ngợi khen của bà Elisabet, Đức Maria, với tâm hồn tràn ngập niềm vui và hạnh phúc vì được Thiên Chúa đoái thương, liền cất tiếng chúc tụng, ngợi khen và tạ ơn Thiên Chúa. Chúng ta thấy lời tạ ơn mà Đức Maria đã cất lên không chỉ dừng lại ở những ơn phúc mà Thiên Chúa đã ban cho Đức Maria nhưng còn là ơn phúc trải dài suốt lịch sử tình yêu cứu độ mà Thiên Chúa dành cho nhân loại. Từ xưa đến nay và mãi tới muôn đời, hễ ai biết khiêm tốn tin tưởng và nương nhờ nơi Thiên Chúa thì Ngài sẽ bênh vực che chở. Còn những ai kiêu căng ỷ vào khả năng của mình hay cậy vào những thứ mình đang có thì Thiên Chúa sẽ hạ bệ.
Mỗi người chúng ta cũng được mời gọi theo gương Đức Maria hát lời tạ ơn Thiên Chúa trong từng giây phút của cuộc sống. Thế nhưng để có thể hát lời tạ ơn như Đức Maria, mỗi người chúng ta cần phải biết nhìn lại đời sống của mình một cách khiêm tốn để có thể nhận ra những ơn lành Thiên Chúa đã tuôn đổ xuống trên chúng ta.
2023
Chia sẻ niềm vui Cứu Độ
Ngày 21 tháng 12
Màu tím. Thứ 5, tuần 3, Mùa Vọng. Các bài đọc: Dc 2,8-14 hoặc Xp 3,14-18a; Lc 1,39-45. Thánh Phêrô Canixiô, Linh mục, tiến sĩ Hội thánh.
Chia sẻ niềm vui Cứu Độ
Tin Mừng cũng thuật lại cho chúng ta về cuộc gặp gỡ giữa Mẹ Maria và bà Êlisabét. Cuộc gặp gỡ này không chỉ dừng lại ở chỗ thăm hỏi xã giao, nhưng nó còn đi xa hơn để cho thấy rằng đây là một cuộc gặp gỡ trong tình yêu và ân sủng.
Đức Maria vội vã lên đường thăm bà chị họ Êlisabét không phải do Mẹ không tin lời Sứ Thần báo bà Êlisabét đã có thai được sáu tháng, vì thế, phải lên đường để tận mắt mục kích xem điều đó có thật không! Không phải vậy, nhưng Mẹ lên đường là để thể hiện sự vui mừng, mau mắn, sẵn sàng tín thác nơi Chúa và đem Tin Mừng ấy đến với người chị họ và cũng là người chị trong ân sủng, để cả hai cùng chung lời tạ ơn. Vì thế, khi vừa thấy Mẹ, bà Êlisabét đã cất tiếng tung hô: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc” (Lc 1,4243). Cùng lúc, Gioan trong bụng đã nhảy lên vui sướng vì mình được Thiên Chúa viếng thăm.
Câu chuyện Tin Mừng chúng ta vừa nghe ghi lại hành trình Mẹ Maria viếng thăm người chị họ của mình là Ê-li-sa-bet sau khi được biết bà đã mang thai trong lúc tuổi già người vốn bị coi là son sẻ. Nhưng có lẽ đó chỉ là bề nổi của trình thuật mà thôi, điều quan trong chính là cuộc gặp gỡ của hai đứa trẻ vẫn đang còn trong bụng mẹ: một là Giê-su, Ngôi Lời Thiên Chúa làm người, Đấng Cứu Độ nhân loại, còn trẻ kia được chọn làm tiền hô và người dọn đường cho Đấng Cứu Thế.
Qua cuộc viếng thăm, Đấng Cứu Độ đã thực hiện cuộc gặp gỡ mang tính cứu độ đầu tiên với Gioan Tẩy Giả và Ê-li-sa-bet mẹ của ông. Cuộc gặp gỡ đầy niềm vui khiến Gioan Tẩy Giả nhảy mừng trong lòng mẹ và lan tỏa sang người mẹ, để đến lượt bà cũng được đầy tràn niềm vui của Thánh Thần, niềm vui cứu độ. Hành trình này khởi đầu cho một hành trình của Đấng Cứu Độ mang Tin Mừng Cứu Độ, Tin Mừng Nước Thiên Chúa đến cho mọi người
Sự có mặt của Mẹ Maria nơi căn nhà của bà E-li-sa-bét chốn miền núi xa xôi đã nói lên tình yêu mau mắn và sẵn sàng lên đường để đem hạnh phúc, sự giúp đỡ, niềm an ủi cho tha nhân của Mẹ.
Khi vừa nghe tin chị họ mang thai, Mẹ đã “vội vã lên đường”, không một chút chần chờ. Nếu xét theo góc độ của con người bình thường, thật dễ dàng để thấy hành động này của Mẹ Maria là một sự bồng bột và thiếu suy nghĩ. Bởi khi ấy, Maria vẫn còn là một thiếu nữ bé nhỏ, vậy mà lại dám quyết định lên đường đến một vùng núi, lại còn xa xôi nữa. Ấy là chưa kể khi ấy Maria lại còn đang mang thai, có biết bao cái “lỡ chẳng may” có thể sẽ xảy đến cho Mẹ trong hành trình này.
Đến đây, có lẽ chúng ta phải khựng lại mà thừa nhận một điều rằng: dường như trong cuộc sống, chúng ta đã ít nhiều chần chờ, ngập ngừng trước các nhu cầu của tha nhân bởi cân nhắc quá nhiều; hoặc cũng sẽ từ chối giúp đỡ nếu điều ấy tổn hại đến lợi ích của ta, khiến ta phải thiệt hại.
Sự liều lĩnh của Mẹ Maria xuất phát từ tình yêu thao thức và quan tâm hết lòng, luôn đặt các nhu cầu của tha nhân trên bản thân mình, và đó như là một phản xạ tự nhiên của Mẹ vậy. Đọc Tin Mừng, ta thấy trong suốt cuộc đời của Mẹ, dù là khi đối mặt với những điều lạ lùng khó tin hay trước những điều vượt quá trí hiểu, ngưỡng chịu đựng của con người, thì tiếng xin vâng của Mẹ luôn được cất lên như một lẽ đương nhiên. Bởi đâu Mẹ có thể như thế? Chính đức tin và lòng phó thác tuyệt đối nơi Thiên Chúa đã khiến cho một Maria yếu đuối phàm trần trở nên phi Đời người Kitô hữu là một hành trình trong đức tin. Hành trình nào cũng có khởi điểm và đích điểm. Cũng như Đức Maria đã tiến lên đường sau khi cưu mang Chúa Giêsu, người Kitô hữu cũng khởi đầu cuộc hành trình bằng sự sống Thiên Chúa đã được thông ban qua Bí tích Rửa tội.
Cưu mang sự sống mới, người Kitô cũng vội vã ra đi đem niềm vui cho người khác, đó là tất cả sứ mệnh và ý nghĩa của đời sống đức tin. Người cưu mang Đức Kitô phải ý thức rằng đạo của họ là đạo Tin mừng, đường của họ là đường của rộn rã, vui tươi.
Điểm đến của cuộc hành trình dĩ nhiên là cuộc sống vĩnh cửu, nhưng cuộc sống này cũng chỉ là một cuộc gặp gỡ nối dài những gặp gỡ mà con người đã thực hiện trong cuộc sống tại thế. Điểm đến ấy sẽ không đến với những ai đã chối bỏ gặp gỡ người anh em trong cuộc hành trình tại thế.
Khi bước ra vùng đất an toàn của mình, Mẹ chấp nhận mọi gian khổ và nguy hiểm có thể xảy ra. Mẹ Maria là người can đảm, sẵn sàng từ bỏ, quên mình để người khác được vui, được hạnh phúc. Mẹ vượt qua mọi gian khổ bởi có Chúa ở trong cung lòng. Với Kitô hữu, chúng ta cũng được mời gọi noi gương bắt chước Mẹ biết hy sinh quảng đại đem chia sẻ niềm vui Tin Mừng đến cho người khác. Muốn thế, trước hết chúng ta phải là người khiêm tốn mở lòng đón Chúa ngự đến trong tâm hồn. Chính khi trái tim chúng ta mở rộng đón nhận tình yêu của Chúa, thì cùng lúc chúng ta cũng dễ dàng ra khỏi chính mình, quảng đại vô vị lợi để chia sẻ niềm vui ấy với người khác.
Mùa vọng là mùa của cưu mang, của cất bước ra đi. Chúng ta hãy để Đức Kitô lớn lên trong tâm tư, suy nghĩ, hành động của chúng ta. Cùng với Đức Kitô, chúng ta hãy ra đi đến với người khác. Cùng với Đức Kitô, chúng ta hãy biến mọi gặp gỡ hằng ngày thành những trao đổi của yêu thương, phục vụ, quên mình, tha thứ và vui tươi.
2023
Chia sẻ niềm vui Cứu Độ
Ngày 21 tháng 12
Màu tím. Thứ 5, tuần 3, Mùa Vọng. Các bài đọc: Dc 2,8-14 hoặc Xp 3,14-18a; Lc 1,39-45. Thánh Phêrô Canixiô, Linh mục, tiến sĩ Hội thánh.
Chia sẻ niềm vui Cứu Độ
Tin Mừng cũng thuật lại cho chúng ta về cuộc gặp gỡ giữa Mẹ Maria và bà Êlisabét. Cuộc gặp gỡ này không chỉ dừng lại ở chỗ thăm hỏi xã giao, nhưng nó còn đi xa hơn để cho thấy rằng đây là một cuộc gặp gỡ trong tình yêu và ân sủng.
Đức Maria vội vã lên đường thăm bà chị họ Êlisabét không phải do Mẹ không tin lời Sứ Thần báo bà Êlisabét đã có thai được sáu tháng, vì thế, phải lên đường để tận mắt mục kích xem điều đó có thật không! Không phải vậy, nhưng Mẹ lên đường là để thể hiện sự vui mừng, mau mắn, sẵn sàng tín thác nơi Chúa và đem Tin Mừng ấy đến với người chị họ và cũng là người chị trong ân sủng, để cả hai cùng chung lời tạ ơn. Vì thế, khi vừa thấy Mẹ, bà Êlisabét đã cất tiếng tung hô: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc” (Lc 1,4243). Cùng lúc, Gioan trong bụng đã nhảy lên vui sướng vì mình được Thiên Chúa viếng thăm.
Câu chuyện Tin Mừng chúng ta vừa nghe ghi lại hành trình Mẹ Maria viếng thăm người chị họ của mình là Ê-li-sa-bet sau khi được biết bà đã mang thai trong lúc tuổi già người vốn bị coi là son sẻ. Nhưng có lẽ đó chỉ là bề nổi của trình thuật mà thôi, điều quan trong chính là cuộc gặp gỡ của hai đứa trẻ vẫn đang còn trong bụng mẹ: một là Giê-su, Ngôi Lời Thiên Chúa làm người, Đấng Cứu Độ nhân loại, còn trẻ kia được chọn làm tiền hô và người dọn đường cho Đấng Cứu Thế.
Qua cuộc viếng thăm, Đấng Cứu Độ đã thực hiện cuộc gặp gỡ mang tính cứu độ đầu tiên với Gioan Tẩy Giả và Ê-li-sa-bet mẹ của ông. Cuộc gặp gỡ đầy niềm vui khiến Gioan Tẩy Giả nhảy mừng trong lòng mẹ và lan tỏa sang người mẹ, để đến lượt bà cũng được đầy tràn niềm vui của Thánh Thần, niềm vui cứu độ. Hành trình này khởi đầu cho một hành trình của Đấng Cứu Độ mang Tin Mừng Cứu Độ, Tin Mừng Nước Thiên Chúa đến cho mọi người
Sự có mặt của Mẹ Maria nơi căn nhà của bà E-li-sa-bét chốn miền núi xa xôi đã nói lên tình yêu mau mắn và sẵn sàng lên đường để đem hạnh phúc, sự giúp đỡ, niềm an ủi cho tha nhân của Mẹ.
Khi vừa nghe tin chị họ mang thai, Mẹ đã “vội vã lên đường”, không một chút chần chờ. Nếu xét theo góc độ của con người bình thường, thật dễ dàng để thấy hành động này của Mẹ Maria là một sự bồng bột và thiếu suy nghĩ. Bởi khi ấy, Maria vẫn còn là một thiếu nữ bé nhỏ, vậy mà lại dám quyết định lên đường đến một vùng núi, lại còn xa xôi nữa. Ấy là chưa kể khi ấy Maria lại còn đang mang thai, có biết bao cái “lỡ chẳng may” có thể sẽ xảy đến cho Mẹ trong hành trình này.
Đến đây, có lẽ chúng ta phải khựng lại mà thừa nhận một điều rằng: dường như trong cuộc sống, chúng ta đã ít nhiều chần chờ, ngập ngừng trước các nhu cầu của tha nhân bởi cân nhắc quá nhiều; hoặc cũng sẽ từ chối giúp đỡ nếu điều ấy tổn hại đến lợi ích của ta, khiến ta phải thiệt hại.
Sự liều lĩnh của Mẹ Maria xuất phát từ tình yêu thao thức và quan tâm hết lòng, luôn đặt các nhu cầu của tha nhân trên bản thân mình, và đó như là một phản xạ tự nhiên của Mẹ vậy. Đọc Tin Mừng, ta thấy trong suốt cuộc đời của Mẹ, dù là khi đối mặt với những điều lạ lùng khó tin hay trước những điều vượt quá trí hiểu, ngưỡng chịu đựng của con người, thì tiếng xin vâng của Mẹ luôn được cất lên như một lẽ đương nhiên. Bởi đâu Mẹ có thể như thế? Chính đức tin và lòng phó thác tuyệt đối nơi Thiên Chúa đã khiến cho một Maria yếu đuối phàm trần trở nên phi Đời người Kitô hữu là một hành trình trong đức tin. Hành trình nào cũng có khởi điểm và đích điểm. Cũng như Đức Maria đã tiến lên đường sau khi cưu mang Chúa Giêsu, người Kitô hữu cũng khởi đầu cuộc hành trình bằng sự sống Thiên Chúa đã được thông ban qua Bí tích Rửa tội.
Cưu mang sự sống mới, người Kitô cũng vội vã ra đi đem niềm vui cho người khác, đó là tất cả sứ mệnh và ý nghĩa của đời sống đức tin. Người cưu mang Đức Kitô phải ý thức rằng đạo của họ là đạo Tin mừng, đường của họ là đường của rộn rã, vui tươi.
Điểm đến của cuộc hành trình dĩ nhiên là cuộc sống vĩnh cửu, nhưng cuộc sống này cũng chỉ là một cuộc gặp gỡ nối dài những gặp gỡ mà con người đã thực hiện trong cuộc sống tại thế. Điểm đến ấy sẽ không đến với những ai đã chối bỏ gặp gỡ người anh em trong cuộc hành trình tại thế.
Khi bước ra vùng đất an toàn của mình, Mẹ chấp nhận mọi gian khổ và nguy hiểm có thể xảy ra. Mẹ Maria là người can đảm, sẵn sàng từ bỏ, quên mình để người khác được vui, được hạnh phúc. Mẹ vượt qua mọi gian khổ bởi có Chúa ở trong cung lòng. Với Kitô hữu, chúng ta cũng được mời gọi noi gương bắt chước Mẹ biết hy sinh quảng đại đem chia sẻ niềm vui Tin Mừng đến cho người khác. Muốn thế, trước hết chúng ta phải là người khiêm tốn mở lòng đón Chúa ngự đến trong tâm hồn. Chính khi trái tim chúng ta mở rộng đón nhận tình yêu của Chúa, thì cùng lúc chúng ta cũng dễ dàng ra khỏi chính mình, quảng đại vô vị lợi để chia sẻ niềm vui ấy với người khác.
Mùa vọng là mùa của cưu mang, của cất bước ra đi. Chúng ta hãy để Đức Kitô lớn lên trong tâm tư, suy nghĩ, hành động của chúng ta. Cùng với Đức Kitô, chúng ta hãy ra đi đến với người khác. Cùng với Đức Kitô, chúng ta hãy biến mọi gặp gỡ hằng ngày thành những trao đổi của yêu thương, phục vụ, quên mình, tha thứ và vui tươi.
2023
Vâng theo ý Chúa
Ngày 20 tháng 12
Màu tím. Thứ 4, tuần 3, Mùa Vọng. Các bài đọc: Is 7,10-14; Lc 1,26-38.
Vâng theo ý Chúa
Tin Mừng hôm nay giới thiệu nhân vật quan trọng trong việc Chúa Cứu Thế sinh ra: Đức Maria.
Thánh Luca trình bày Đức Maria là “Thiếu nữ Sion” (Câu “mừng vui lên” là âm hưởng của lời ngôn sứ Xôphônia nói với thiếu nữ Sion: xem Xp 8, 14). Ngày xưa qua miệng ngôn sứ, Thiên Chúa hứa sẽ đến ở nhà “thiếu nữ Sion” (tức là dân Chúa). Lời hứa này hôm nay được thực hiện nơi Đức Mẹ.
So sánh Đức Maria với ông Dacaria: khi được báo tin sẽ có con, cả Dacaria và Đức Maria đều thắc mắc hỏi lại. Nhưng câu hỏi của Dacaria biểu lộ sự không tin (câu 20: Lời thiên sứ nói “Bởi vì ông không tin”). Còn câu hỏi của Đức Maria là để xin soi sáng thêm (“việc ấy xảy đến thế nào?”), và sau đó Người đã mau mắn thưa Fiat.
Theo Kinh Thánh, trinh nữ Maria đã đính hôn cùng thánh Giuse và hai người đã quyết tâm sống tận hiến cho Thiên Chúa. Cùng hòa chung với toàn dân, Maria cũng luôn khao khát và hằng trông đợi Đấng Cứu Thế đến với Dân Người.
Bỗng nhiên, Maria đón một vị khách lạ đến, vị khách đó chính là Sứ thần Gabriel mang một sứ điệp từ trời cao làm thay đổi cả cuộc đời Maria: Nàng được Thiên Chúa chọn là Mẹ Đấng Cứu Thế. Giữa những bối rối của bản thân: Quyết tâm tận hiến cho Thiên Chúa như ước mơ cuộc đời hay trở nên một người mẹ theo thánh ý của Thiên Chúa ? Maria đã đặt đời mình trong niềm tin và vâng phục hoàn toàn vào Thiên Chúa.
Dù chưa sáng tỏ sự việc nhưng Maria vẫn tín thác xin vâng: “…tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38). Sự vâng phục trọn vẹn trong đức tin của Maria là một thái độ sẵn sàng chờ đợi Đấng Cứu Thế. Sự vâng phục như tỏ lộ ý chí của Maria: “Điều gì Chúa nói, tôi tin và tôi luôn xin vâng”. Tin và tuân theo thánh ý của Thiên Chúa, Maria học biết trước tinh thần của Đức Cứu Thế muốn nơi dương gian mà Ngài đã thực hiện “Xin ý Cha được thực hiện” (Mt 26,39).
Chính thái độ hoàn toàn vâng phục trong đức tin là tâm tình chờ đón Chúa đến mà Maria đã biểu lộ trong suốt cuộc đời của một người trinh nữ tận hiến gặp gỡ thiên ý và trở nên người Mẹ Đấng Cứu Thế luôn tin và vâng phục.
Tâm tình và thái độ khiêm nhu trước Thiên Chúa của Mẹ, đốt lên ngọn nến để chờ đợi sẵn sàng đón Chúa. Ngọn nến soi tỏ chúng ta sống tâm tình tin và vâng phục: Bản ngã và cuộc sống của mình tan hoàn toàn trong thánh ý Thiên Chúa. Sống tâm tình chờ đợi là sống trong ánh sáng của niềm tin. Tin làm cho cuộc đời có ý nghĩa. Không có niềm tin cuộc đời như một đêm tối không ánh sao. Tin sẽ mang đến niềm vui. Tin là sức mạnh cho cuộc đời tinh thần hăng hái và niềm hy vọng như Maria vui tươi hy vọng vào Thiên Chúa biểu lộ qua bài ca Magnificat và tinh thần phục vụ (x. Lc 1,39-56).
Đức Mẹ trở thành Nữ Tỳ Thiên Chúa và sẵn sàng đón nhận lời “xin vâng” với Thiên Chúa là vì Mẹ nhạy bén với ơn Chúa đã được loan báo từ trong thời Cựu Ước. Mẹ cũng khiêm tốn khi thấy điều này là kế hoạch đến từ Thiên Chúa chứ không phải do con người, nên Mẹ đã “xin vâng” để thánh ý Thiên Chúa được nên trọn.
Khi biết đó là chương trình của Thiên Chúa, tuy dù tương lai phía trước còn nhiều phiêu lưu, nhưng Đức Maria đã vâng phục trong khiêm hạ, điều đó khiến cho Cô bình an: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Người thực hiện cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1,30).
Người ta bối rối khi đứng trước những điều bất ngờ, ngoài dự tính, không biết chọn lựa làm sao. Ai cũng muốn nắm được tương lai của mình, nhưng tương lai thì làm sao nắm được! Người ta muốn bảo đảm cho tương lai bằng tài sản trữ sẵn và do đó, tập chú vào việc tìm kiếm và bảo vệ cho khối tài sản này; hoặc người ta lên chương trình trước, nhưng theo cách thức gạt bỏ mọi yếu tố khác chen ngang vào khi thực hiện!
Niềm tin và sự ngạc nhiên đặt nơi Thiên Chúa mời gọi tín hữu sống trong thái độ mở. Mở ra, suy nghĩ để xem Thiên Chúa đang dẫn dắt mình đi như thế nào. Tin tưởng để sẵn sàng bước theo chương trình đó, dù còn có những phiêu lưu. Nhưng chính thái độ thứ hai này mới mang lại cho người ta sự bình an.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng, phó thác cuộc đời cho Chúa như Đức Mẹ. Khiêm tốn để Lời Chúa được lớn lên trong tâm hồn và sinh hoa trái trong cuộc sống của chúng ta. Sống trung thành với Chúa dù có phải gặp muôn vàn khó khăn thử thách. Can đảm đón nhận thánh ý Chúa và trung thành với Thiên Ý.
Xin Chúa cho ta luôn biết nhìn lên Mẹ Maria như mẫu gương đời sống đức tin. Mẹ đã đón nhận ý Chúa một cách vô điều kiện, thưa hai tiếng xin vâng. Mẹ đã hoàn toàn tín thác trong vòng tay uy quyền và đầy yêu thương của Chúa. Nói theo lời của Đức cố Giáo Hoàng Phaolô VI: trong đức tin, Mẹ đã bước liều trong hy vọng.