2023
Hãy theo Thầy
27.5 Thứ Bảy trong tuần thứ Bảy Mùa Phục Sinh
Cv 28:16-20,30-31; Tv 11:4,5,7; Ga 21:20-25
Hãy theo Thầy
Thế giới này có khoảng 7 tỷ người nhưng mỗi người có một vẻ và một đời sống khác biệt nhau. Chúng ta chỉ có một điểm chung duy nhất là được Chúa yêu thương vì đã cho chúng ta được hiện hữu trên trái đất này. Vì thế, mọi sự xảy đến với chúng ta đều là cơ hội để chúng ta đáp trả lại tình yêu của chúng ta đối với Thiên Chúa.
Tin Mừng hôm nay, Thánh Phêrô đã được trao nhiệm vụ cao cả là trông coi Giáo Hội. Đồng thời, Chúa Giêsu cũng báo trước thập giá thánh nhân phải vác để làm chứng cho Thầy. Khi thấy môn đệ được Chúa yêu đến gần, ông cũng muốn biết rồi người môn đệ này sẽ ra sao? Có giống như ông không? Chúa Giêsu đã cho ông biết điều quan trọng hơn là hãy theo Chúa, đừng bận tâm đến những chuyện khác làm chi.
Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta gặp phải những khó khăn, thử thách. Chúng ta dễ dàng so sánh cuộc đời mình với những người xung quanh, rồi cho mình khổ hơn người này, nghèo khó hơn người kia… Khi đó, chúng ta cảm thấy Chúa không còn thương mình nữa hay tự than vãn đời quá khổ! Thế nhưng chúng ta đâu có biết rõ người anh em xung quanh chúng ta cũng có những thánh giá phải vác, thậm chí thánh giá của họ còn nặng nề và sần sùi hơn của chúng ta nữa. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta “Phần anh, hãy theo Thầy”. Chúa muốn chúng ta hoàn toàn phó thác cho Thiên Chúa quan phòng vì biết rằng Chúa luôn yêu thương chúng ta dù lúc đó chúng ta chưa thể nhận ra được điều đó nhưng sau này, chúng ta sẽ hiểu “việc Thầy bây giờ anh chưa hiểu nhưng sau này anh sẽ hiểu” (Ga 13,7)
“Hãy theo Thầy” lời mời gọi này xuất phát từ tình yêu của Chúa Giêsu, Ngài muốn chúng ta cũng được hưởng vinh quanh cùng với Ngài trên Thiên Đàng. Chính vì thế, chúng ta hãy can đảm bước theo Chúa, vác thập giá, khó khăn hằng ngày để bước theo Chúa với tất cả niềm cậy trông phó thác.
Tông đồ Gioan là “môn đệ Chúa Giêsu thương mến” (Ga 13,23; 19,26; 20,2; 21,7), người đã ngả đầu vào ngực Chúa trong bữa Tiệc ly (x. Ga 13,23.25) như là biểu tượng của tình yêu gắn bó với Thầy.
Được gắn bó sâu sắc với Thầy, Gioan có được đức tin mạnh mẽ cho con đường đặc biệt mà Thầy chuẩn bị và muốn ông đi: Không đổ máu làm chứng cho Chúa dù đã kề cận bên cái chết tử đạo: Người bị cầm tù ở Rôma, còn bị ném vào trong một vạc dầu sôi, nhưng Thiên Chúa gìn giữ ông được bình an vô sự. Sau đó, Gioan bị kết án đi làm hầm mỏ tại trại tù ở đảo Patmos. Tại đây, Ngài đã viết cuốn sách Khải huyền chứa đầy những lời tiên tri.
Theo ý muốn của Chúa Giêsu, Gioan đã đi trên con đường khác với các anh em tông đồ: rao giảng Tin Mừng ở các giáo đoàn bên Tiểu Á, tận dụng hết mọi khả năng, mọi điều kiện Chúa cho để đào sâu Lời Chúa. Khi đã 99 tuổi, thánh Gioan mới viết sách Tin Mừng thứ tư với đức tin thật vững chắc được chuẩn bị và nuôi dưỡng bằng tình yêu. Gioan đã loan báo Tin Mừng cả tâm hồn đầy xác tín, như ông đã nói: “Điều chúng tôi đã được tai nghe, điều chúng tôi đã nhìn tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời hằng sống” (1Ga 1,1) như ông đã xác định cuộc đời của mình: “Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra, và chúng tôi biết lời chứng của người ấy xác thật…” (Ga 21,24-25).
Đời mỗi người Kitô hữu là một ơn gọi theo Chúa. Ta hãy đáp lại ơn gọi yêu thương đó tùy theo bậc sống trong hoàn cảnh riêng của mình, với niềm phó thác cậy trông vào Chúa.
Ta thấy tất cả mọi người được kêu gọi để theo Chúa. Có những bậc sống khác nhau. Trong mỗi bậc sống đó lại có từng hoàn cảnh khác nhau. Mỗi người là mỗi phận. Chúa như đang cầm tay từng phận người mà dắt đi theo Chúa. Chúa đang nói với mỗi người chúng ta: “Phần con hãy cứ theo Thầy”. Chúa đang dẫn ta đi theo Chúa bằng lối đi Chúa dành riêng cho ta.
Khi Thánh Phêrô hỏi Chúa về số phận của Thánh Gioan, Chúa đã nói với Thánh Phêrô: “Việc đó liên quan gì đến con, phần con hãy cứ theo Thầy”. Chúa không bảo con đừng quan tâm đến anh chị em quanh con. Khi thấy anh em cần nâng đỡ đức tin, Chúa muốn con chạy tới đóng vai bàn tay của Chúa để đỡ nâng họ. Con sẽ đỡ nâng bằng gương sáng, bằng một lời động viên, bằng một lời nhắc nhở, và nhất là bằng những lời cầu nguyện. Rồi khi con gặp thử thách, con tin Chúa sẽ lại dùng anh chị em quanh con thay mặt Chúa mà ủi an, động viên con.
Tuy nhiên, Chúa muốn nói với riêng ta: “Phần con hãy cứ theo Thầy”. Chúa dạy tan đừng phân bì ghen tỵ. Xin Chúa đừng để ta so sánh phận mình với phận người mà chùn bước chân theo Chúa. Ta biết mỗi đời người là một mầu nhiệm trong tình yêu quan phòng của Chúa. Mỗi đời người là một cuộc tình riêng với Chúa. Mỗi đời người đều có đủ thánh giá để vác theo Chúa. Đồng thời mỗi đời người đều được Chúa ban đủ niềm vui và ân sủng để theo Chúa cho nên: “Ơn Ta đủ cho con”.
2023
Hiệp nhất để yêu thương
25.5 Thứ Năm trong tuần thứ Bảy Mùa Phục Sinh
Cv 22:30; Tv 16:1-2,5,7-8,9-10,11; Ga 17:20-26
Hiệp nhất để yêu thương
Hiện nay chúng ta đang chứng kiến bao nhiêu sự thay đổi trong xã hội xoay quanh vấn đề hiệp nhất. Có bao nhiêu luật lệ lan tràn khắp các thành phố, quận huyện, ủy ban giáo dục. Trong vài năm, chúng ta đã trở nên thành viên, không những của một ngôi làng nhỏ hay một trường có thế giá, mà còn là của cả một cộng dồng thành phố hay tỉnh lỵ.
Cấu trúc xã hội được sắp xếp theo các nhóm qui tụ. Sự thay đổi trong xã hội được dựa trên các ủy ban nhân dân, sự thăng tiến của Giáo hội dựa trên các cộng đoàn cơ bản, phương pháp học tập tại trường dựa trên công cuộc nghiên cứu tập thể, sức mạnh kinh tế dựa trên sự tập hợp các thương vụ. Một triết gia khẳng định rằng thế giới đã trở thành một ngôi làng, nhờ các phương tiện truyền thông đa dạng và nhanh chóng.
Vũ trụ đang tiến dần về sự hiệp nhất, thống nhất, và qua đó có vẻ đáp ứng lời mời gọi của Chúa Kitô: xin cho họ nên một, và cũng qua đó trở thành một bằng chứng về công trình của Chúa Con: xin cho họ nên một trong Chúng Ta, hầu cho thế gian tin rằng Cha đã sai Con.
Nhưng không phải bất cứ sự hiệp nhất nào cũng là một mặc khải và bằng chứng của Chúa Kitô. Chúng ta có thể thành lập một nhóm đoàn kết, thậm chí một cộng đoàn tu sĩ và vẫn qui hướng về mình chớ không phải về Chúa. Những nhóm người bàng quan với kẻ khác, không có khả năng chia sẻ lương thực và của cải mình. Chúng ta có thể ở cùng chung một nhà mà không tạo được một gia đình.
Hiện nay, chúng ta nhận thức được những sức mạnh đang thôi thúc con người đi đến hiệp nhất; mặc khải của Chúa Kitô đang có mặt tại đấy, như trong tình trạng phôi thai. Nhưng sự hiêp nhất hoàn hảo chỉ có thể được thực hiện trong Chúa: “Xin cho họ nên một trong Chúng Ta”.
Những cộng đoàn Kitô hữu ngày hôm nay có thể trở nên những dấu chỉ cho sự hiệp nhất hoàn thiện đó bằng cách sống một sự chia sẻ thực sự về đức tin, về tình cảm và hoạt động. Đấy là một trong những vai trò của Giáo hội đối với xã hội: giúp xã hội đạt được điều vô cùng qua nỗ lực của mình để qui hướng về Chúa.
“Xin cho chúng nên một”.Đây là lời nguyện khẩn thiết của Đức Giêsu dâng lên Chúa Cha cho các môn đệ của mình. Đức Giêsu cũng nêu lên mẫu gương hiệp nhất giữa Chúa Cha và Ngài. Và như thế, Đức Giêsu cũng mời gọi các môn đệ cũng hiệp nhất với nhau như Chúa Cha và Chúa Con là một. Qua đó, mọi người sẽ nhận ra chúng ta là môn đệ của Thầy, đó là chúng ta yêu thương nhau.
Ngày nay, người Kitô hữu chúng ta sống sự hiệp nhất ấy qua lời cầu nguyện, bằng hành vi đức tin và sự liên đới. Sự hiệp nhất chỉ có thể có khi chúng ta chấp nhận “hiệp nhất trong đa dạng”. Biết lắng nghe, thông cảm và tôn trọng mọi người.
Lời cầu nguyện và mong muốn của Đức Giêsu khi xưa cho các môn đệ được hiệp nhất, cũng chính là lời cầu nguyện và mời gọi của Ngài dành cho chúng ta hôm nay.
Chúa Giêsu chẳng những cầu nguyện cho các tông đồ, mà còn cầu cho tất cả chúng ta là những kẻ đã nghe lời giảng dạy của các tông đồ và của Giáo hội mà tin theo Chúa. Chúng ta có thể nhận ra diều đó trong Tin mừng hôm nay;
Chúa Giêsu cầu xin cho tất cả được sống trong tình yêu thương của Chúa: Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để họ cũng ở trong chúng ta . Thiên Chúa đã ra điều luật: hãy yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết sức, hết linh hồn, hết trí khôn thì bây giờ, Chúa Giêsu cầu nguyện để Thiên Chúa ban ơn cho chúng ta sống trọn vẹn điều luật ấy.
Chúa Giêsu cầu cho tất ca chúng ta được kết hợp với nhau và yêu thương nhau. Thật ra, đây chỉ là kết quả của lời cầu nguyện trước, vì nếu chúng ta kết hợp và yêu mến Thiên Chúa, thì chúng ta cũng phải kết hợp và yêu thương nhau. Mến Chúa, yêu người, không phải là một lề luật dựa trên lý luận, nhưng là một thực tại thiết yếu. Chúng ta không thế nói mình yêu mến Thiên Chúa mà lại không yêu thương lo lắng cho người khác, nhất là nhưng người nghèo khổ, bất hạnh. Nói như thánh Gioan Tông đồ: Nếu ai nói mình yêu mến Thiên Chúa, mà lại ghét anh em, thì người ấy là kẻ nói dối, vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy. Đây làđiều răn chúng ta nhận dược từ Ngài: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình .
Chúa Giêsu cầu cho Giáo hội được hiệp nhất. Chúng ta cũng được nhắc nhở cầu nguyện cho sự hiệp nhất trong Giáo hội và cho sự hiệp nhất giữa các khô hữu, nhất là chúng ta cầu xin để có thái độ đối thoại và tôn trọng những giá trị của các tôn giáo khác.
Ước gì lời Chúa hôm nay giúp chúng ta kết hợp với Chúa và với nhau trong tình thương. ước gì chúng ta có tâm hồn cởi mở để đón nhận sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống và trong mọi sinh hoạt cuộc sống.
2023
Chúa trao quyền cho Thánh Phêrô
26.5 Thánh Philip Neri, Lm
Cv 25:13-21; Tv 103:1-2,11-12,19-20; Ga 21:15-19
Chúa trao quyền cho Thánh Phêrô
Ca nhập lễ, lễ các thánh mục tử có viết:” Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, sai đi báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn, băng bó những tâm hồnn tan nát” (Lc 4, 18). Thánh Philipphê Nêri đã được Chúa tuyển chọn ngay từ lúc thiếu thời, Chúa đã chuẩn bị cho thánh nhân để thánh nhân dấn thân phục vụ Chúa, Giáo Hội và tha nhân.
Vào năm 1515, tại miền Florence nước Ý, thánh Philipphê Nêri chào đời trong một gia đình đạo đức, thế giá và đầy quyền thế. Thánh nhân đã mồ côi mẹ ngay từ lúc mở mắt chào đời. Cuộc đời của Ngài được Chúa an bài cho bà kế mẫu hết lòng thương yêu và săn sóc Ngài như mẹ ruột của mình. Thánh nhân có năng khiếu về văn chương, chữ nghĩa và tính tình của Ngài hòa hợp, cởi mở, vui vẻ với mọi người. Thánh nhân đã sớm có chí hướng tận hiến đời mình cho Chúa và các linh hồn, Ngài đã từ chối tất cả tài sản lớn lao do ông cậu ruột để lại, sau đó thánh nhân đến Roma cư ngụ vào năm 1534.
Năm 1551, thánh nhân học xong triết lý và thánh kinh, Ngài được lãnh nhận sứ vụ linh mục và xin vào dòng giảng thuyết lưu động. Thánh nhân chủ trương:” sống vui vẻ, cởi mở, hài hòa để cảm hóa mọi người”. Thánh nhân đã sống đúng lời Chúa dậy:” Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương các con”.Ngài đã gây được biết bao nhiêu cảm tình đối với nhiều người, cả có đạo lẫn lương dân.Thánh nhân đã họa lại hình ảnh của vị mục tử nhân lành. Thánh nhân đã hăng say phục vụ tha nhân không biết mệt mỏi, đêm về Ngài cầu nguyện không ngừng. Thánh nhân đã sống đời sống đạo đức, gương mẫu, thánh thiện để chấn hưng sự sa đọa của Hội Thánh lúc bấy giờ.
Đức Thánh Cha Grêgoriô XIV hiểu được con người của thánh nhân, thấu được tấm lòng bác ái, quảng đại và sự thánh thiện của thánh Philipphê Nêri, nên vào năm 1593 muốn phong tước hồng y cho Ngài, nhưng vì lòng khiêm nhượng, Ngài đã từ chối địa vị và xin trở về tu viện để sống đời chay tịnh và cầu nguyện. Vào năm 1595, tức là hai năm sau đó, Ngài lâm bệnh và qua đời bình an trong tay Chúa. Thánh nhân được an táng trong nhà nguyện dòng”Chúa Ba Ngôi”. Đức Giáo Hoàng Clêmentê VIII đã tôn phong Ngài lên bậc hiển thánh cùng với các thánh Ignatiô Loyola, Têrêsa cả và Phanxicô lập dòng.
Sau khi Phục sinh, Chúa Giêsu đã hiện ra nhiều lần với các môn đệ, lần này Chúa hiện ra với các môn đệ tại bờ hồ Tibêriat và trong lần này Chúa trao cho Phêrô được quyền tuyệt đối trong Hội thánh và nói tiên tri về đời sống của ông.
Trước khi trao quyền trông coi Giáo hội cho Phêrô, Chúa Giêsu hỏi ông ba lần: “Anh có yêu mến Thầy không?” Câu hỏi được lặp đi lặp lại để Phêrô phải suy nghĩ, lựa chọn và xác định tầm quan trọng của vấn đề. Để thi hành sứ vụ, Phêrô cũng như các môn đệ, phải có lòng yêu mến thiết tha, vì có yêu Thầy tha thiết, thì mới chăm sóc được đoàn chiên của Thầy.
Mỗi người chúng ta được sống trong những môi trường khác nhau, với sứ vụ khác nhau trong công cuộc xây dựng Nước trời tại thế, chúng ta cũng phải có một tình thương! Vì tình thương xóa bỏ hận thù, là mối dây liên kết mọi điều thiện hảo.
Tại sao Chúa Giêsu lại hỏi Phêrô tới ba lần như vậy? Có nhiều nhà giải thích Thánh kinh nói rằng: Chúa Giêsu hỏi Phêrô ba lần như vậy là để tỏ ra tầm quan trọng của nhiệm vụ mà Chúa sắp trao phó cho ông.
Có những tác giả khác cho rằng: Chúa hỏi đi hỏi lại như vậy là muốn cho mọi người biết rõ rệt Chúa trao quyền Tông đồ trưởng cho Phêrô, và quyền ấy phải đi đôi với tình yêu của ông đối với Chúa, quyền lợi đi đôi với tình yêu, tình yêu bao trùm mọi trách nhiệm.
Một số người khác lại cho rằng: Ba câu trao sứ mạng, lần lượt nói “chiên con” ở hai lần đầu và “chiên mẹ” ở lần sau cùng, là Chúa có ý đề cập đến quyền lãnh đạo của Phêrô trên cả giáo dân và các chủ chăn khác.
Có người lại cho rằng Chúa hỏi Phêrô ba lần như vậy là có ý gợi lại ba lần ông đã chối Chúa.
Có người lại cho rằng ba lần hỏi, ba lần trao nhiệm vụ như thế, cũng hiểu là Chúa trao ba quyền cho Phêrô: giảng dạy, tế lễ và cai trị, tức là ba chức vụ: giảng dạy, thánh hoá và lãnh đạo.
Khi thiết lập người đứng đầu Giáo hội, Chúa Giêsu lại đặt một vị đã từng ba lần chối Chúa. Nếu xét theo cái nhìn của chúng ta thì có lẽ Phêrô không xứng đáng và không đủ tiêu chuẩn làm mục tử. Nhưng dưới cái nhìn của Chúa Giêsu, Người không nhìn Phêrô của ngày hôm qua, mà là bắt đầu từ lúc này và hướng về tương lai. Phêrô lầm lỡ và khiêm tốn ăn năn để đứng lên, nên cũng chính Phêrô cảm thông được với những con chiên mà Chúa Giêsu trao phó cho Ngài. Thiên Chúa đi tìm chiên lạc, thay vì ở nhà với 99 con chiên không lạc. Thiên Chúa cũng chọn một vị mục tử đã từng lầm lỗi, nhưng quan trọng là: “Này Phêrô, một khi anh đã trở lại, anh hãy làm cho anh em vững tin”.
Tin mừng hôm nay cho chúng ta biết Chúa Giêsu đã trực tiếp ban quyền tối thượng cho Phêrô, Chúa chính thức trao cho ông quyền thủ lãnh trên Tông đồ đoàn và trên cả Giáo hội của Ngài. Chúng ta là những tín hữu trong Giáo hội, chúng ta cũng phải khiêm tốn nhìn nhận vai trò Chúa ban cho mỗi vị Chủ chăn, và trong đức tin, chúng ta nhìn nhận rằng: Chúa đang lãnh đạo Giáo hội qua những vị đó. Cho nên, chúng ta hãy lấy tình con thảo mà yêu mến, chia sẻ niềm vui nỗi buồn và sẵn sàng cộng tác, giúp đỡ, nhất là cầu nguyện cho các vị chủ chăn của chúng ta.
2023
NÊN MỘT VỚI CHÚA
24.5 Thứ Tư trong tuần thứ Bảy Mùa Phục Sinh
Cv 20:28-38; Tv 68:29-30,33-35,35-36; Ga 17:11-19
NÊN MỘT VỚI CHÚA
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cầu nguyện với Chúa Cha 3 điều: gìn giữ các môn đệ trong đức tin, che chở các ông khỏi thế gian, và thánh hiến các ông theo sự thật.
Chúa Giêsu tỏ lòng yêu thương các môn đệ, một tình yêu đặc biệt, như tình của thầy đối với trò, như tình của cha đối với các con cái. Thật vậy, bản thân Chúa phải đối diện với những giờ phút đau thương của thập giá, tử nạn và phục sinh; Ngài muốn lôi kéo các môn đệ vào hoàn cảnh cụ thể của mình, để cùng chung số phận của ngài.
Khi cầu xin cho các môn đệ được ơn gìn giữ, Ngài biết trước những khó khăn thử thách đời tông đồ của họ; Ngài cũng nhìn thấy trước những đau buồn, chán nản nơi các ông, và sợ các ông ngã lòng, nên Ngài đã xin Chúa Cha luôn gìn giữ họ, để họ được nâng đỡ trong đức tin, và luôn trung thành với sứ mạng Chúa trao phó cho họ.
Khi cầu xin cho các môn đệ được che chở các ông khỏi thế gian, Chúa Giêsu nhìn thấy trước những cám dỗ của thế gian, dễ lôi cuốn các ông, dễ làm cho các ông bị hư mất. Vì thế, Ngài muốn giải thoát các ông khỏi những cạm bẫy của thế gian, bằng sự bảo vệ, che chở của Chúa Cha: “Xin gìn giữ họ trong Danh Cha”, bằng sự che chở của Chúa Giêsu: “Con đã canh giữ để không một ai trong họ phải hư mất”, và nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần: “Đấng Bầu chữa sẽ ở với và ở trong các môn đệ luôn mãi” (Ga 14,16-17).
Khi cầu xin Chúa Cha thánh hiến các môn đệ, Chúa Giêsu tỏ cho các môn đệ hiểu rằng: các ông được thánh hiến, có nghĩa là các ông được Chúa tách ra khỏi thế gian tội lỗi, nhiều cạm bẫy, để từ nay các ông thuộc trọn về Chúa. Đồng thời, chính bản thân các môn đệ là những được Chúa chọn gọi làm tông đồ, thi hành sứ vụ Loan báo Tin Mừng.
Khi suy niệm bài Tin Mừng này, mỗi người chúng ta cảm nghiệm tình thương của Chúa dành cho chúng ta. Dù trong cuộc sống có nhiều cạm bẫy, nhiều thử thách gian nan, chúng ta tin vào ơn của Chúa luôn nâng đỡ, bảo vệ chúng ta nhờ ơn của Chúa. Vì thế, chúng ta hãy luôn kết hiệp với Chúa, và năng cầu nguyện với Chúa: “Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ”.
Hơn nữa, chúng ta đã được Chúa thánh hiến qua Bí tích Rửa tội, chúng ta trở nên con cái của Chúa, thuộc trọn về Chúa. Để giữ mãi hình ảnh và vẻ đẹp này, chúng ta phải không ngừng xin ơn đổi mới và canh tân bản thân, để gột bỏ con người tội lỗi, yếu đuối, và những thói xấu thế gian.
Cuối cùng, được thánh hiến, chúng ta cũng trở nên những chứng nhân cho Tin Mừng của Chúa. Chúng ta phải làm gì để cho Tin Mừng của Chúa được gieo vãi? Muốn làm chứng, chúng ta phải là ánh sáng, là men, là muối cho thế gian. Làm chứng cho Chúa là làm chứng về sự thật: Thiên Chúa yêu thương và muốn cứu độ hết mọi người. Chính nhờ Chúa Thánh Thần, tác nhân chính cho công cuộc tông đồ của Giáo Hội và của mỗi người chúng ta.
Chúa Giêsu cầu xin cho các môn đệ của mình được thánh hiến, tức là được “tách ra” để thuộc trọn về Chúa Cha như Đức Giêsu đã thuộc về Người. Thuộc về Chúa Cha, tức là thuộc về Chân Lý. Thuộc về Chúa Cha cũng là phó thác, tin tưởng vào tình thương của Người. Thuộc về Chúa Cha cũng là vâng nghe lời Đức Giêsu dạy dỗ.
Như vậy người môn đệ được hiện hữu giữa thế gian, nhưng không thuộc về thế gian. Giữa sự ác, lọc lừa, nhưng không thuộc về chúng, mà ngược lại, các ông phải làm chứng cho chân lý Tin Mừng.
Quả thật, các môn đệ đã sẵn sàng làm chứng cho chân lý Tin Mừng như lời Đức Giêsu đã phán: “Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?” (Mt 16, 26).
Lời Chúa hôm nay muốn nhắc cho mỗi chúng ta hãy nhớ đến Bí tích Thánh Tẩy ta đã lãnh nhận. Khi thuộc về Chúa qua Bí tích này, chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa và trở nên môn đệ của Người. Trở nên môn đệ cũng có nghĩa là trở nên chứng nhân. Vì thế, chúng ta không thể không làm chứng cho Chúa trong cuộc sống thường ngày. Làm chứng cho Chúa, tức là từ bỏ Ma Quỷ và mọi việc, mọi sự sang trọng của chúng. Làm chứng cho Chúa cũng có nghĩa là đi ngược với những điều bất chính mà con người ngày nay bày ra.