2021
TIN VÀO CHÚA
21 12 X Thứ Tư Tuần XVI Thường Niên.
(Tr) Thánh Lô-ren-xô Bơ-rin-đi-xi (Brindisi), Linh mục, Tiến sĩ Hội Thánh.
Xh 16,1-5.9-15; Mt 13,1-9.
TIN VÀO CHÚA
Dụ ngôn là một hình thức giảng dạy dùng tỉ dụ từ phong tục trong dân chúng hay cuộc sống thường nhật để rút ra bài học, hay làm sáng tỏ một chân lý đạo đức hoặc tôn giáo. Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu dùng dụ ngôn người gieo giống đi gieo giống lúa tại Galilêa thời Chúa Giêsu: Galilêa là một xứ nhỏ, nhiều đồi núi, ít ruộng đất, đông dân cư, nên ruộng đất phải chia nát ra thành nhiều phần nhỏ, phần đất nào cũng có đường bờ làm cương giới. Phần nhiều đất không đủ màu mỡ, có nhiều chỗ pha trộn đá sỏi, đất đã xấu lại hỗn độn đầy cỏ, nhất là cỏ gai.
Tuy nhiên cũng có nhiều chỗ đất phì nhiêu, người ta chỉ cày bừa kỹ rồi gieo vãi đợi đến mùa là gặt lúa về. Hiểu như thế giúp chúng ta dễ dàng hiểu lời Chúa hôm nay.Dụ ngôn người gieo giống cũng thuộc nhóm dụ ngôn liên hệ về Nước Trời như các dụ ngôn:
Hạt cải và nắm men ( Mt 13, 31 – 32 ).
Dụ ngôn kho báu và đá ngọc ( Mt 13, 44 – 46 )
Dụ ngôn các lưới cá ( Mt 13, 47 – 50 )
Dụ ngôn cỏ lùn ( Mt 13, 24 – 30 ).
Chúa Giêsu thường giảng bằng dụ ngôn ( Mt 13, 34 ). Với các môn đệ Ngài nói rõ sự thật, với người ngay lành, Ngài dùng dụ ngôn làm cho người nghe dễ hiểu, dễ nhớ các chân lý Ngài trình bày, và khám phá dần dần sự phong phú chứa đựng trong chân lý ấy. Với người không tiếp nhận thì chân lý không tỏ ra cho họ, và nếu lời giảng nhắm thẳng vào người nghe thì lời nói không làm cho họ quá đột ngột hay khó chịu, như khi Chúa muốn nói về nhóm Biệt Phái Luật sĩ. Hàng Tư tế Dothái sẽ giết Chúa, Ngài đã dùng dụ ngôn các tá điền làm vườn nho để đến mùa nộp huê lợi cho chủ. Hơn nữa, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn để thực hiện những lời tiên tri báo trước về việc dùng dụ ngôn: “mở miệng ra tôi sẽ nói dụ ngôn công bố điều huyền bí thuở xa xưa” ( Tv 78, 2 ).
Chúa Giêsu dùng dụ ngôn về Nước Trời, để giác ngộ người Dothái khỏi lầm lẫm về Nước Trời mà Ngài thiết lập không theo kiểu trần thế như họ tưởng nghĩ và mong muốn. Chúa Giêsu dùng dụ ngôn về người gieo giống: người gieo giống trước tiên chính là Thiên Chúa, hạt giống là Chúa Giêsu được Chúa Cha sai xuống thế gian để cứu chuộc thế gian, đất được gieo là nhân loại, đất khác nhau vì thái độ đón nhận khác nhau của từng người. Đồng thời người gieo giống là Chúa Giêsu, và tiếp tục là Giáo Hội qua muôn thế hệ, hạt giống là lời Chúa, đất được gieo là toàn thể nhân loại nói chung, và từng người nói riêng, đất khác nhau là thái độ đón nhận của người nghe khác nhau.
Khi dùng những hình ảnh quen thuộc với thính giả Galilêa, Chúa Giêsu trình bày số phận của hạt giống tuỳ theo vùng đất tiếp nhận nó, đất sỏi, bụi gai, vệ đường, lại thêm những chướng ngại bên ngoài như chim trời, nắng gắt, nhưng có hạt rơi nhằm đất tốt thì sinh hoa kết quả nhiều, hạt được gấp trăm, hạt sáu mươi, hạt ba mươi.
Lời Chúa được giảng dạy cũng vậy, nó phát sinh hiệu quả cho người nghe tuỳ theo thái độ đón nhận của họ, và tuỳ thuộc vào cách họ sống. Chúa Giêsu đưa ra bốn loại: vệ đường, đá sỏi, bụi gai và đất tốt. Chỉ có đất tốt mới có hiệu lực sinh hoa kết quả. Xét về hình thức thì việc rao giảng thất bại vì chỉ thành công với tỉ lệ ¼ nhưng về tính chất thì loại đất thứ tư lại gấp bội ba mươi, sáu mươi, một trăm, có nghĩa là hạt giống lời Chúa luôn là tốt có một tiềm năng hiệu lực, lúc đầu xem ra thất bại nhưng cuối cùng là vào ngày cánh chung sẽ thành công vì Nước Chúa sẽ trị đến. Hạt ba mươi, hạt sáu mươi, hạt một trăm trong dụ ngôn này, Chúa Giêsu không áp đặt mà chỉ đề nghị và mời gọi mọi người hiểu được thái độ cần phải có để đón nghe lời Chúa cho sinh kết quả phần rỗi linh hồn mà tạo cho tâm hồn nên một mảnh đất tốt.
Chúng ta cần nhận thức giá trị thiêng liêng của lời Chúa mà tha thiết lắng nghe và chăm chú thi hành, chúng ta cần có tinh thần khao khát lời Chúa như một nhu cầu của sự sống, cần gạt bỏ những chướng ngại, nhất là các thành kiến, khuynh hướng xấu trong tâm hồn chúng ta, chúng ta cần từ bỏ những sự lo lắng ham mê những sự thế gian xác thịt để có một tâm hồn thanh thoát, trong sạch đón nhận lời Chúa. Chúng ta cần tu luyện cho có một tâm hồn khiêm nhường biết tin tưởng cậy trông, và yêu mến lời Chúa để cho lời Chúa biến đổi đời sống chúng ta, dẫn đưa chúng ta đến ơn cứu độ, đến sự sống đời đời. Từ đó chúng ta trở nên một tông đồ đem lời Chúa đến cho mọi người cách hăng say nhiệt thành vì phần rỗi của mọi anh em chúng ta.
Hạt giống “sinh hoa kết quả”, có thể nói, là niềm mong ước của tất cả mọi người đi gieo. Song, để đạt được điều đó, thì có hạt giống tốt mà thôi vẫn chưa đủ, nhưng còn cần đến một mảnh đất tốt. Thực tế đó cũng được áp dụng đúng trong trường hợp của chính Lời Chúa là “hạt giống tốt” được Chúa Giêsu gieo vãi vào trong những mảnh đất là tâm hồn của con người. Chỉ có những mảnh đất tâm hồn tươi tốt, phì nhiêu mới làm cho hạt giống Lời Chúa được trổ sinh hoa trái dồi dào. Song, một mảnh đất tâm hồn tươi tốt là thế nào nếu không phải là một tâm hồn luôn biết mở rộng để lắng nghe, để suy niệm và đem ra thực hành.
Cuộc sống giữa trần thế, với biết bao bận tâm chi phối, dễ làm cho chúng ta lãng quên, coi nhẹ việc lắng nghe và suy niệm Lời Chúa. Điều đó khiến mảnh đất tâm hồn của chúng ta dần dà trở nên khô cằn, sỏi đá và gai góc. Vì thế, hơn bao giờ hết, bạn và tôi được mời gọi chăm lo mảnh đất tâm hồn mình cho tươi tốt bằng việc gắn bó với Lời Chúa mỗi ngày. Có như thế, hạt giống Lời Chúa mới bám rễ sâu và sinh hoa kết trái dồi dào.
Chúng ta hãy suy niệm ý nghĩa chung của dụ ngôn. Chúa Giêsu dạy cho các đồ đệ của Ngài ngày xưa và cho chúng ta hôm nay một bài học về tinh thần lạc quan trong đời sống đức tin. Cuối cùng, ơn Chúa sẽ thắng, Lời Chúa sẽ được đón nhận và sinh hoa kết quả tốt đẹp. Những hoa trái đó có thể bù cho những thiệt mất trong thời gian chờ đợi chiến thắng cuối cùng và vĩnh viễn của Lời Chúa và ân sủng cứu rỗi của Ngài.
Ta hãy dừng lại chiêm ngắm hạt giống trổ sinh hoa trái. Chúng ta hãy tin tưởng vào sức mạnh của Lời Chúa, không ngã lòng thất vọng trước những nghịch cảnh, những môi trường không thuận lợi cho Lời Chúa. Những người Do Thái chống đối khước từ Chúa đã không làm hư chương trình cứu rỗi của Ngài. Ngày hôm nay cũng không thiếu những hoàn cảnh đối nghịch với Lời Chúa nhưng chắc chắn sẽ không diệt bỏ được sức mạnh trổ sinh hoa trái của Lời Chúa. Ðây là điểm tựa cho niềm hy vọng của người môn đệ.
2021
NGƯỜI NHÀ CỦA CHÚA
20 11 X Thứ Ba Tuần XVI Thường Niên.
(Đ) Thánh A-pô-li-na-rê, giám mục tử đạo.
Thánh Giuse Maria Diaz Sanjurjo An, Giám mục (U1857), Tử đạo.
Xh 14,21-15,1a; Mt 12,46-50.
NGƯỜI NHÀ CỦA CHÚA
Tin Mừng hôm nay xem chừng thật khó hiểu trong bối cảnh nền văn hóa Việt Nam. Với văn hóa người Việt chúng ta, chữ hiếu luôn được đặt lên hàng đầu “Trai thời trung hiếu làm đầu, gái thời tiết hạnh làm câu trau mình”, và do đó, thái độ thiếu tôn trong với người lớn hơn, nhất là bậc sinh thành của mình thì thật khó mà chấp nhận được.
Nếu xét ở khía cạnh văn hóa ấy, thì Chúa Giêsu trong trình thuật hôm nay thật là một điều khó chấp nhận. Có vẻ như Ngài thiếu sự tôn trọng, thiếu sự lễ độ và lòng tôn kính đối với thân mẫu của mình. Trình thuật kể rằng: Đang khi Chúa Giêsu giảng dạy cho đông đảo dân chúng, thì có mẹ Maria và các anh em bà con (Mt 13,55) của Ngài đến tìm, nhưng họ không sao lại gần Ngài được vì những kẻ đến nghe Ngài giảng dạy quá đông. Do đó, có một người ngồi gần Chúa Giêsu đã thông báo cho Ngài biết về sự hiện diện của mẹ và để người có thể ra ngoài gặp họ. Nhưng thật lạ lùng, thay vì Chúa Giêsu nói, “ồ, tôi cám ơn anh đã thông tin” hay đại loại là “cám ơn anh” và thậm chí Ngài chỉ cần gật đầu để để xác nhận tin báo cũng đủ.
Thế mà, mọi người như ngỡ ngàng,… ánh mắt Chúa Giêsu rảo quanh nhìn đám đông đang ngồi quanh mình, rồi cao giọng nói với họ và người đưa tin “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?”. Nghe lời ấy, nếu chúng ta đang hiện diện ở đó, chắc hẵn ta cũng sẽ tỏ vẻ khó chịu với Ngài, bởi có cái gì đó thiếu lễ độ và ý nhị. Vì lẽ, ta nghĩ, sao ông này vô duyên đến thế, người ta thông báo không cám ơn thì thôi, lại còn tỏ ra khó chịu và thiếu lễ độ với thân nhân mình và người khác.
Tuy nhiên, chúng ta chỉ dựa vào mấy câu Tin mừng ngắn ngủi để xét đoán Chúa Giêsu e là không công minh lắm. Chúng ta cần đặt đoạn Tin mừng này trong bối cảnh của chương 11-12-và 13, khi Chúa Giêsu đang rao giảng cho dân chúng về mầu nhiệm Nước Trời, mà ở vương quốc ấy không còn sự phân biệt bà con ruột thịt theo kiểu thế tục của trần gian, nhưng tất cả đều là anh chị em với nhau, con của một Đấng duy nhất là Thiên Chúa.
Như thế, ta thấy Chúa Giêsu đã tận dụng rất tốt, rất tinh tế cơ hội có một không hai này, để nói cho dân chúng biết về mối hiệp thông trong Thiên Chúa, tức là vương quốc Nước Trời, một gia đình thiêng liêng vĩnh cửu. Ở gia đình thiêng liêng này, mối hiệp thông ruột thịt bị lu mờ đi xem như không có, để làm nổi bật lên một mối hiệp thông siêu nhiên, nơi mà mọi liên lạc đều được xây dựng trên ý của Thiên Chúa.
Hiểu như vậy, chúng ta sẽ thấy thật tự hào, thật hạnh phúc với lời của Chúa Giêsu: “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” Ngài đang nhìn, đang nói với chính mỗi người chúng ta rằng: anh – chị – em là anh là chị là em của tôi. Tất cả những ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa thì kẻ ấy chính là bà con thân thuộc với Ngài, chính là mẹ và là anh em của Ngài. Còn gì hạnh phúc bằng khi nghe một vị Thiên Chúa nói với chính mình như thế.
Trở về với cuộc sống của mình, đôi lúc chúng ta quá bận tâm với các mối quan hệ ruột rà “một giọt máu đào hơn ao nước lã”, mà quên mất anh chị em xung quanh mình, nhất là những người tin vào Đức Giêsu là Chúa thì có cùng với chúng ta “huyết nhục thần linh”. Do vậy, chúng ta luôn tìm mọi cách để bảo vệ cho quyền lợi những người thân của mình, những người ta yêu mến và dễ dàng làm tổn hại đến lợi ích kẻ khác mà quên mất sự liên đới thần linh và tính công bằng bác ái.
Để trở thành người một nhà của Thiên Chúa, chúng ta phải là những người thực thi ý muốn của Người. Làm sao ta có thể biết được ý muốn của Thiên Chúa? Muốn biết thánh ý của Thiên Chúa để thực hành thì cần phải lắng nghe Lời người, như Samuel: “Lạy Chúa xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe”.
Lời Chúa nói cụ thể, dứt khoát qua Lời Kinh thánh, qua Ngôi Lời – Con Chí ái của Người – đó là Lời tình yêu tỏ bày cho nhân loại, chúng ta đã có thái độ nào với Lời của Chúa? Thái độ dửng dưng vì lời đó cũ xì, không thức thời, không còn hợp với lối sống hiện đại…? Lời Chúa luôn là lời cho hôm nay: “Hôm nay ước gì anh em nghe tiếng Chúa, các ngươi chớ cứng lòng” (Tv 94). Lời Chúa vẫn luôn là Lời mang lại hạnh phúc và sự sống qua mọi thời đại cho những ai trung thành thực hiện Lời Người. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Thánh Thần để được Người dạy dỗ cho chúng ta hiểu thấu Lời Kinh thánh và can đảm thực hiện Lời của Người trong cuộc sống.
Lời Chúa vẫn còn luôn được nói, được bày tỏ cho chúng ta qua những sự kiện, biến cố của lịch sử, của cuộc đời. Như Đức Maria đã thưa tiếng xin vâng trong biến cố truyền tin – biến cố quyết định cuộc đời Mẹ cũng như lịch sử nhân loại – chúng ta hãy tìm kiếm thánh ý Thiên Chúa trong cuộc sống: Ngày hôm nay, trong giai đoạn này, trong sự kiện này, Chúa muốn tôi làm gì?… những chuyện xảy ra chung quanh trong cuộc sống hằng ngày, những thông tin qua truyền thanh, truyền hình và hệ thống mạng về thế giới, xã hội, con người… có là chất liệu cho chúng ta suy gẫm và tìm kiếm thánh ý Thiên Chúa hầu có một thái độ sống phù hợp để thực thi ý Người?
“Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” Cứ ngỡ câu trả lời sẽ rất rõ ràng và dễ dàng: là Đức Maria và các anh em họ Chúa Giêsu đang đứng ở vòng ngoài. Thế nhưng, đáp án Chúa Giêsu đưa ra thật bất ngờ khiến ai nấy ngỡ ngàng: người thân của Ngài là tất cả những ai thi hành ý muốn của Cha trên trời. Chắc chắn Chúa Giêsu không coi nhẹ quan hệ, tình nghĩa theo huyết thống. Ngài muốn ta vượt lên trên gia đình thân thiết theo nghĩa thông thường, để mở rộng lòng đón nhận một quan hệ, tình nghĩa thiêng liêng: quan hệ, tình nghĩa của những người con cái trong gia đình của Thiên Chúa. Trong đại gia đình ấy, chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa nhờ trở nên giống người Anh Cả Giêsu, Đấng luôn vâng phục và vuông tròn thực hiện thánh ý Chúa Cha.
“Một giọt nhỏ vâng phục đơn sơ có giá trị gấp triệu lần một bình đầy những suy tính đã chọn lọc kỹ càng” (Th. Maria Mađalêna Pazzi). Tình yêu chân thật với Thiên Chúa dựa trên nền tảng là lòng vâng phục. Chúa Giêsu đã chứng tỏ lòng yêu mến ấy bằng sự vâng phục tuyệt đối, kể cả bằng việc hy sinh mạng sống. Môi chung ta nhìn ngắm mẫu gương vâng phục của Ngài.
2021
DẤU LẠ
19 10 X Thứ Hai Tuần XVI Thường Niên.
Xh 14,5-18; Mt 12,38-42.
DẤU LẠ
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy những người biệt phái không nhận Chúa Giêsu là Đấng Messia, họ viện cớ là vì họ không thấy dấu lạ. Thực ra Chúa Giêsu đã làm cho họ biết bao nhiêu dấu lạ mà họ không nhận ra. Chúa có thể làm được những phép lạ bất cứ lúc nào và ở đâu. Nhưng những dấu lạ như thế sẽ là áp lực, bó buộc, khiến người ta phải tin thờ Ngài, như thế con người không còn được tự do, Chúa không phải là một Thiên Chúa yêu thương mời gọi nữa.
Tin Mừng thuật lại việc các giới chức Do Thái đòi Chúa làm một dấu lạ thì mới tin vào Ngài. Chúa Giêsu không làm theo những đòi hỏi của họ, và Ngài còn đòi họ phải có lòng tin. Cũng vậy, ngày nay chúng ta muốn đến với Chúa và đón nhận ơn cứu độ của Ngài cần phải có lòng tin mạnh mẽ, chân thành và tuyệt đối.
Các luật sĩ và biệt phái là những người đã từng nghe Chúa giảng và chứng kiến những phép lạ Chúa làm, nhưng họ vẫn không nhận ra Chúa là Đấng cứu thế, nên đã xin Chúa làm dấu lạ trước mặt họ để tin vào Ngài. “Lạy Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ”.
Chúa Giêsu không thể đáp ứng yêu cầu của người luật sĩ và biệt phái. Ngài không làm phép lạ để biểu diễn, để được tiếng khen. Trái lại, Ngài chỉ thực hiện phép lạ cho những người có lòng tin mạnh mẽ.
Chúa nhìn thấy thái độ cố chấp của các luật sĩ, biệt phái. Ngài quở trách họ như một thế hệ hư hỏng, cứng tin và bất trung. Ngài tuyên bố thẳng thừng: “Thế hệ hung ác gian dâm đòi một dấu lạ! Nhưng sẽ không cho dấu lạ nào, trừ dấu lạ tiên tri Giona. Cũng như xưa tiên tri Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba đêm ngày như vậy.”
Đây là lời tiên báo trước việc Chúa chịu chết trên thập giá và sự phục sinh vinh hiển. Qua đó, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy: Ngài muốn hiến thân mạng sống của mình để ban ơn cứu độ nhân loại, và đưa con người vào cuộc sống vĩnh cửu.
Chúa Giêsu mượn hình ảnh tiên tri Yôna để loan báo về chính cái chết của Ngài. Cũng như Yôna đã vâng phục Thiên Chúa đến rao giảng sự sám hối cho dân thành Ninivê, thì Chúa Giêsu cũng vâng phục Chúa Cha để sống kiếp con người và trở thành dấu chỉ của tình yêu Thiên Chúa cho con người.
Qua hình ảnh Yôna để loan báo sự vâng phục cho đến chết của Ngài, Chúa Giêsu muốn nói đến con đường mạc khải của Thiên Chúa, đó là con đường tình yêu. Ngài đã tạo dựng con người theo hình ảnh Ngài, nghĩa là có tự do và biết yêu thương, cho nên Thiên Chúa đã chọn con đường yêu thương để đến với con người. Ngài đã hóa thân làm người, sống trọn vẹn kiếp người, và cuối cùng chịu chết treo trên Thập giá, tất cả để trở thành lời mời gọi đối thoại yêu thương.
Mãi mãi Thiên Chúa chỉ đến với con người qua dấu chỉ của tình yêu. Người Kitô hữu luôn được mời gọi để nhận ra những dấu chỉ yêu thương ấy trong cuộc sống của mình, không những qua những chúc lành và may mắn, mà còn qua những mất mát, khổ đau thua thiệt nữa. Nhận ra những dấu chỉ yêu thương của Thiên Chúa trong cuộc sống, người Kitô hữu cũng được mời gọi để trở thành những dấu chỉ yêu thương của Ngài cho mọi người chung quanh. Trở thành dấu chỉ yêu thương có nghĩa là chấp nhận sống vâng phục và vâng phục cho đến chết như Chúa Giêsu. Trở thành dấu chỉ yêu thương giữa tăm tối của cuộc sống, giữa đọa đày bách hại, người Kitô hữu vẫn tiếp tục chiếu sáng trong tín thác, yêu thương, phục vụ, tha thứ.
Thời nào cũng thế, cuộc sống ai ai cũng muốn thấy có một dấu lạ. Mọi người đều muốn nhìn thấy phép lạ tỏ tường ngay trước mặt, và thật đơn giản nếu có bất cứ nơi nào xảy ra dấu lạ, dù xa xôi cách trở nghìn dặm mọi người vẫn đổ xô nhau đến để bái lạy tin thờ. Nhưng đối với Thiên Chúa, việc Ngài ban phép lạ quả thật rất đơn giản và dễ dàng, nhưng không phải vì thế mà Thiên Chúa thực hiện, Ngài luôn muốn mọi người biết sống tự do trong sự tự nguyện, với lòng yêu mến tin thờ Thiên Chúa Ba ngôi.Thật sự Chúa luôn muốn chúng ta chạy đến với Người bằng tình yêu và phục lạy từ chính trái tim chứ không bằng đôi mắt chỉ tin vì đã xem đã thấy.
Vì thế, dấu lạ để củng cố niềm tin không phải là sai.Thế nên Chúa đã và đang làm dấu lạ hằng ngày trên bàn thờ Thánh Thể, biến bánh rượu trở thành Thịt Máu Chúa nuôi dưỡng chúng ta hằng ngày, qua đó chúng ta tìm được sự quan phòng bình an che chở, thêm lòng tin yêu của Thiên Chúa. Song song vào đời sống thường ngày chúng ta lại thấy biết bao dấu chỉ, nhưng dấu chỉ thì kín đáo và giản đơn, có những tiếng mời gọi nhẹ nhàng và yêu thương của Ngài, chỉ cần ta tỉnh thức, mở tâm hồn là có thể cảm nhận ngay.
Chẳng hạn như tôi đang mạnh khỏe bỗng dưng tôi bị bệnh tật tàn phế, tôi có hồi tâm lại nhìn ra đây là “dấu chỉ đời mình” giúp tôi nhận ra sự quan phòng của Thiên Chúa, để biết nhận ra tình thương của Ngài, biết trao cho thân xác và linh hồn mình cho Thiên Chúa chở che nâng đỡ, hoặc tôi bị người đời chê bai vu cáo phê phán, sỉ nhục, làm tổn thương hay thất bại nhiều lần trong đời, tôi có nhận ra đây cũng là dấu chỉ đời mình, từ đó tôi biết đi tìm Chúa, nương tựa vào Ngài là nguồn suối ủi an, giúp chúng ta vượt qua nguy khốn hiểm nghèo, chỉ có Chúa luôn yêu thương giúp đời tôi luôn bình yên, hay qua đó tôi nhìn ra nơi Chúa muốn nói gì ở tôi? Đối với mọi người, Thiên Chúa cũng muốn chúng ta luôn là dấu lạ trao cho nhau bằng ánh mắt cảm thông, hay tiếng cười thân thương, nhưng qua đó cũng là dấu lạ để giới thiệu Chúa đến với mọi người chung quanh.
Chúa vẫn không ngừng mặc khải về Chúa cho chúng ta, vậy mà cuộc sống của chúng ta chưa biến đổi, hoặc chỉ biến đổi một phần nào đó mà thôi. Khi nhận ra sự thật về Thiên Chúa, chúng ta phải cảm nhận được hành động của Chúa đang diễn ra trong cuộc đời của mỗi người chúng ta. Khi biết và cảm nhận thực sự về Chúa, chúng ta mới có thể quyết tâm biến đổi cuộc đời cho phù hợp với tình yêu thương bao la của Chúa đã dành cho chúng ta.
Qua tin Mừng hôm nay, trong cuộc sống ai cũng muốn thấy một dấu lạ “Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ”. Mọi người chúng ta đều muốn nhìn thấy phép lạ tỏ tường ngay trước mặt, thật đơn giản nếu có, bất cứ nơi nào xảy ra dấu lạ, dù xa xôi cách trở nghìn dặm mọi người vẫn đổ xô nhau đến để bái lạy tin thờ Thiên Chúa.
Riêng với Thiên Chúa những phép lạ quả thật rất đơn giản và dễ dàng, nhưng điều này dẫn mọi người không được sống tự do trong sự tự nguyện, sẽ bị áp lực sẽ bó buộc phải tin thờ. Thật sự Chúa luôn muốn chúng ta chạy đến với Người bằng tình yêu và phục lạy từ chính trái tim chứ không bằng đôi mắt chỉ tin vì đã xem đã thấy.
2021
Người Tôi Trung Hiền Lành
17 08 X Thứ Bảy Tuần XV Thường Niên.
(Tr) Lễ Đức Mẹ ngày thứ Bảy.
Xh 12,37-42; Mt 12,14-21.
Người Tôi Trung Hiền Lành
Tin Mừng theo thánh Mát-thêu cho biết lời tiên báo về Người Tôi Trung trong sách ngôn sứ I-sa-i-a được ứng nghiệm nơi Đức Giê-su: Ngài là Đấng được Thiên Chúa tuyển chọn; Thiên Chúa hài lòng vì người Tôi Trung hiền lành nhân hậu ấy. Không cãi vã, không lớn tiếng: đó là tính cách nhân bản nhưng được nuôi dưỡng và phong phú bởi lòng nhân từ thương xót của Thiên Chúa: Ngài luôn quan tâm, nâng đỡ, bênh vực những người bất hạnh, những người không có địa vị; những người bị gạt ra ngoài lề, không tiếng nói trong xã hội lại được Ngài dang tay đón nhận; dẫu chỉ còn một tia hy vọng le lói, Ngài vẫn nhẫn nại đợi chờ để cứu độ con người.
Chúa Giêsu biết rõ những người Biệt Phái ghen ghép và mưu hại Ngài, Ngài đã kín đáo rời khỏi miền Galilê để tiếp tục sứ mệnh của Ngài tại nhiều nơi khác, Ngài còn cấm những kẻ theo Ngài không được tiết lộ cho thiên hạ biết Ngài là ai. Thánh Mátthêu đã nhận ra trong sự kiện này lời tiên tri Isaia đã ứng nghiệm, như được ghi lại trong Tin Mừng hôm nay.
Ðấng Thiên Sai là Con Thiên Chúa. Thần Khí Thiên Chúa luôn ngự trên Ngài, nhưng theo lời tiên tri Isaia, khi Ngài xuất hiện thì đây là dấu để nhận ra Ngài; một con người hiền lành và khiêm nhường thật trong lòng, Ngài không cãi vả, không la lối, Ngài không bẻ gẫy cây sậy đã dập, không dập tắt tim đèn còn khói. Ðó chính là lòng nhân từ kiên nhẫn, xót thương của Chúa. Nhưng Ngài hiền lành không phải để buông xuôi, mà là để thâm nhập tâm hồn con người, cho đến lúc sự công chính được toàn thắng và muôn dân nước đều hy vọng vào Ngài.
Hiền lành và khiêm nhường là thái độ không luôn dễ. Nên, nhiều khi Chúa dạy chúng ta điều đó một cách quyết liệt hơn. Đó là Chúa để cho tôi gặp phải những bất ngờ phức tạp gây đau đớn. Thí dụ tađịnh sẽ là thế này, sẽ phải thế nọ. Nhưng không ngờ, thực tế lại xảy ra khác. Ta phải khiêm nhường hiền từ để vâng phục ý Chúa. Ý Chúa nhiều khi rất khác ý của loài người chúng ta. Nhưng, biết khiêm nhường từ bỏ ý riêng, vâng phục ý Chúa, thì mới là thực sự thờ phượng Chúa. Thờ phượng Chúa với bao nhiêu việc lành, mà thiếu khiêm nhường, thì Chúa cũng không nhận.
Chúa Giêsu nói rất rõ về điều kiện khiêm tốn, trong dụ ngôn hai người lên đền thờ cầu nguyện.
Người Pharisêu đứng riêng một mình, gần bàn thờ và cầu nguyện: “Lạy Thiên Chúa, con xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác; tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia. Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con. Còn người thu thuế thì đứng đàng xa, thậm chí không dám ngước mặt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng: Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi. Tôi bảo thật cho các ông biết: Người này khi trở xuống mà trở về nhà, thì đã được nên công chính rồi. Còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống. Còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên” (Lc 18,10-14). Tạ ơn Chúa cũng có thể kiêu căng.
Thật ra, trong suốt cuộc sống tại thế và cho đến hôm nay, Chúa Giêsu vẫn kiên nhẫn chờ đợi với hy vọng mọi người trở về với Ngài để được cứu thoát. Chẳng hạn với người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, một thứ tội phải bị ném đá, Chúa Giêsu chỉ nói: “Tôi cũng không kết án chị, chị hãy về đi và từ nay đừng phạm tội nữa”. Ngài luôn quả quyết: “Tôi đến để kêu gọi người tội lỗi ăn năn trở lại”, và thực tế, Ngài đã chữa lành những kẻ bị coi là tội lỗi và bị xã hội ruồng bỏ.
Lời Chúa hôm nay một lần nữa cho thấy ơn cứu rỗi ở tầm tay chúng ta: được cứu rỗi hay không là do chúng ta, vì Chúa vẫn kiên nhẫn và ban ơn đầy đủ, chỉ cần chúng ta thành tâm trở về với Ngài. Người trộm lành chỉ trong giây phút hướng tâm hồn về Chúa và tin tưởng nơi Ngài, đã được Chúa hứa cho ở trên Thiên Ðàng với Chúa ngay hôm đó. Còn Giuđa đã thất vọng đến chỗ tự vẫn, thì đó là dấu chưa hiểu lòng Chúa thương yêu bao la đến mức nào.
Xưa, Chúa Giêsu đã chịu thử thách bằng đủ mọi đau khổ. “Người đã chịu thử thách về mọi phương diện cũng như ta, nhưng không phạm tội” (Dt 4,15). “Khi còn sống kiếp phàm nhân, Đức Kitô đã lớn tiếng kêu van khóc lóc mà dâng lời khẩn nguyện, nài xin Đấng có quyền năng cứu Người… Dầu là Con Thiên Chúa, Người đã phải trải qua nhiều đau khổ, mới học được thế nào là vâng phục…” (Dt 5,7-8). Chúa Giêsu đã vâng chịu đủ mọi khổ đau vì mục đích gì? Thưa, để cứu chuộc loài người. Thánh Phêrô quả quyết: “Anh em đã được cứu chuộc nhờ máu châu báu của Con Chiên vẹn toàn, vô tì tích, là Đức Kitô” (1 Pr 1,19).
Nay, Chúa dạy mỗi người chúng ta cũng hãy góp một phần nhỏ vào việc cứu chuộc loài người, cũng bằng khổ đau. Tôi hiểu như vậy. Nên những khi chịu đau khổ, tôi luôn nghĩ là Chúa Giêsu đang chịu đau khổ trong tôi, để cứu các linh hồn. Niềm tin ấy giúp tôi nhìn rõ hơn bổn phận tôi phải sống hiền lành và khiêm nhường theo gương Chúa. Tất nhiên hiền lành và khiêm nhường trong mọi khổ đau chính là vì tình yêu.
Và như thế, khi được sai đi rao giảng, tôi phải luôn luôn nhớ mình là của lễ đền tội cho đoàn chiên. Tôi sẽ là của lễ có giá trị đền tội, khi tôi vác thập giá và chịu đóng đinh vào thập giá, với tình yêu chấp nhận khiêm tốn và hiền lành như Chúa Giêsu. Làm được gì thì cũng làm với tấm thân là của lễ. Không làm được gì, thì thân mình vẫn là của lễ hiền lành khiêm tốn. Chúa dạy tôi như vậy.
Chúa mãi mãi thương gọi mỗi chúng ta. Một trong những Lời Chúa gọi đang trở thành khẩn thiết cho tôi lúc này, đó là: “Hãy học với Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhường” (Mt 11,29).
Chúa gọi âm thầm, nhưng da diết. Cùng với Lời gọi đó, xin Chúa ban cho chúng ta hai ơn này: Một là lòng khao khát muốn nên hiền lành và khiêm nhường thực sự. Hai là khao khát học hiền lành và khiêm nhường nơi Chúa Giêsu là Đấng thương gọi chúng ta.