2021
TIN NHẬN CHÚA GIÊSU
24Thứ Tư Tuần V Mùa Chay
– Kinh Tiền Tụng thương khó I.
– Các bài đọc Lời Chúa: Đn 3,14-20.24-25.28; Ga 8,31-42.
TIN NHẬN CHÚA GIÊSU
Người Do-thái luôn tự hào là con cháu Áp-ra-ham nên tự cho mình là người tự do, không làm nô lệ ai. Đúng là Áp-ra-ham có hai con trai, một sinh bởi người nô lệ, một sinh bởi người tự do, mà họ thì được sinh bởi bà Sa-ra, người vợ tự do. Nhưng thực ra họ chỉ đúng một nửa. Họ chỉ là con cái Áp-ra-ham theo huyết thống, còn những việc Áp-ra-ham đã làm thì họ không làm. Áp-ra-ham, cha của họ được kể là công chính “không phải sau, mà là trước khi ông được cắt bì” (Rm 4,10). Không phải máu huyết, mà là lòng trung thành với giao ước với Thiên Chúa mới làm cho họ thành con cháu Áp-ra-ham đích thực.
Tin Mừng hôm nay tiếp tục cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu với người Do Thái. Nhưng là những lời Chúa Giêsu nói với những người Do Thái đã tin Ngài, có nghĩa không phải nói với toàn thể dân chúng. Người Do Thái đang sống dưới ách thống trị của đế quốc Rôma thế mà lòng kiêu hãnh dân tộc của họ vẫn không chấp nhận bị nô lệ: “Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ” (Ga 8, 33).
Ở đây, Chúa Giêsu nhắc họ về một tình trạng nô lệ nguy hiểm hơn nhiều: nô lệ cho nết xấu, cho tội lỗi; nguy hiểm hơn vì: nó khó nhận biết, đang bị nó trói buộc mà vẫn tưởng mình tự do; nó là viên thuốc độc bọc đường: người ta phạm tội mà vẫn cảm thấy vui khoái, an nhiên tự tại.
Chúa Giêsu khẳng định: Ai muốn làm môn đệ của Chúa, thì phải ở lại trong lời của Ngài. Thật vậy, người môn đệ phải sống theo Thầy, nên giống Thầy, và cùng với Thầy thi hành sứ vụ. Nhưng chúng ta là những con người thường sống theo tự nhiên, chiều theo những cám dỗ của ma quỷ, thế gian, xác thịt đi ngược với đường lối của Thiên Chúa, làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt, làm nô lệ cho tội, vì Chúa Giêsu đã nói: “ Hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội”.
Bởi vậy chúng ta cần ở lại trong lời của Chúa, nghe và thi hành lời Chúa: chính việc ở lại trong lời của Chúa, chúng ta mới thông hiểu sự thật là các chân lý của Chúa, các chân lý này là ánh sáng dẫn dắt chúng ta sống đúng với phẩm giá con cái Thiên Chúa, con cái của sự tự do.
Sống đúng với phẩm chất là môn đệ của Chúa Giêsu, vì được nên giống Chúa Giêsu, là con chí ái của Chúa Cha, luôn nói và làm như Chúa Cha đã nói, đã làm. Lời Chúa còn là sức sống nuôi dưỡng sự sống của Thiên Chúa trong linh hồn ta, là sức mạnh giúp ta chiến đấu với ba thù để không bao giờ làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt hay làm nô lệ cho tội nữa, nhưng được tự do sống theo ý Chúa. Khác với nhóm Biệt phái, họ xưng mình là con cái Abraham nhưng họ đã làm những việc Ông Abraham không làm, đó là tìm cách giết Chúa Giêsu. Họ tự hào họ chỉ có một Cha là Thiên Chúa, nhưng họ lại sống phản nghịch với Ngài, như Chúa Giêsu nói: “giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến Tôi, vì Tôi phát xuất từ Thiên Chúa”.
Trong thực tế họ không tin nhận Chúa Giêsu, nên họ không phải là con cái Thiên Chúa. Chúng ta nhận thức mình là con cái Thiên Chúa là môn đệ Chúa Giêsu, chúng ta phải sống đúng phẩm chất, đúng danh nghĩa ấy, nếu không chúng ta chỉ mang danh mà không sống thực. Chúng ta phải sám hối tội lỗi để trở về với phẩm giá là con cái Thiên Chúa, con cái của sự tự do, là phải biết tin nhận Chúa Giêsu, biết lắng nghe và sống lời Ngài, không phạm tội nữa, vì phạm tội là từ chối Chúa Giêsu, Đấng cứu độ chúng ta.
Những người Do Thái tự phụ này không thể nào thăng tiến trên con đường đức tin. Bởi vì họ chỉ mượn danh nghĩa con cái Thiên Chúa, bà con của Abraham để hưởng lợi mà thôi. Họ cho mình là người trong nhà, nhưng thực ra họ là những người con xa lạ, người con hoang theo như từ ngữ của đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe.
Người Do-thái luôn tự hào là con cháu Áp-ra-ham nên tự cho mình là người tự do, không làm nô lệ ai. Đúng là Áp-ra-ham có hai con trai, một sinh bởi người nô lệ, một sinh bởi người tự do, mà họ thì được sinh bởi bà Sa-ra, người vợ tự do. Nhưng thực ra họ chỉ đúng một nửa. Họ chỉ là con cái Áp-ra-ham theo huyết thống, còn những việc Áp-ra-ham đã làm thì họ không làm. Áp-ra-ham, cha của họ được kể là công chính “không phải sau, mà là trước khi ông được cắt bì” (Rm 4,10). Không phải máu huyết, mà là lòng trung thành với giao ước với Thiên Chúa mới làm cho họ thành con cháu Áp-ra-ham đích thực.
Chúa Giêsu chờ đợi những người Do Thái mới tin Chúa, như đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe. Hãy noi gương của Thiên Chúa và của Abraham mà phát triển mối tương quan đức tin với Ngài: “Nếu các ngươi là con cái của Thiên Chúa Cha, thì chắc chắn các ngươi sẽ yêu mến Ta. Nếu các ngươi là con cái của Abraham thì các ngươi hãy thi hành công việc của Abraham mà tin lời Ta”.
Noi gương Chúa Giêsu, chúng ta sẵn sàng đến với những người chống đối tôn giáo chúng ta, sẵn sàng đối thoại với họ, để trình bày cho họ biết Thiên Chúa và Chân Lý của Ngài, không sợ thất bại nhưng hi vọng giúp ích cho nhiều người khác. Chúng ta cần thông cảm với người tội lỗi, cần nhẫn nại với người khô khan nguội lạnh và cầu nguyện cho họ. Chúng ta sẵn sàng giúp đỡ cho những người yếu đuối, nhờ đó chúng ta mới lôi kéo được nhiều người trở về làm con Thiên Chúa, làm môn đệ của Chúa Giêsu, là biết lắng nghe và sống lời Chúa dạy.
Lôi kéo nhiều người ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, không còn làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt mà sống đạo tốt hơn cho xứng đáng với ơn rửa tội họ đã lãnh nhận, đã được cứu chuộc nhờ công nghiệp của Chúa Giêsu. Chúng ta luôn biết cầu nguyện cho mình và mọi anh em của chúng ta, để mọi người được trở về với Chúa trong mùa chay, sống đúng với danh nghĩa là Kitô hữu của mình, và trung thành sống theo lời Chúa, mãi mãi là môn đệ Chúa Giêsu.
2021
THẬP GIÁ NỞ HOA
23Thứ Ba Tuần V Mùa Chay
– Thánh Tu-ri-bi-ô Mông-rô-vê-giô, Giám mục.
– Kinh Tiền Tụng thương khó I.
– Các bài đọc Lời Chúa: Ds 21,4-9; Ga 8,21-30.
THẬP GIÁ NỞ HOA
Chúa Giê-su đã tự mạc khải Ngài là Đấng Hằng Hữu, nhưng Ngài chỉ được người ta nhận biết như thế trong cuộc tử nạn: “khi các ông giương cao Con Người lên.” Con rắn bằng đồng được Mô-sê giương cao lên trong sa mạc là dấu hiệu chữa lành cho những người bị rắn cắn (Ds 21,4-9). Chúa Giê-su nhận hình ảnh đó ứng nghiệm vào mình để nói lên rằng Ngài nhất thiết phải chịu tử nạn mới thi triển được hết mức quyền năng cứu độ của Thiên Chúa và mới có thể triệt tận căn nọc độc của tội lỗi. Nếu như chỉ trên cây thập giá Đức Giê-su mới tỏ mình ra là Con Thiên Chúa, thì cũng chỉ khi nhìn lên Đấng chịu đóng đinh trên thập giá, con người mới được ơn cứu độ.
Tin Mừng hôm nay thánh Gioan nhắc lại cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và những người biệt phái. Qua đó, Chúa Giêsu mạc khải cho họ biết rằng: Ngài là Thiên Chúa xuống thế làm người, chịu đóng đinh và chết trên Thập Giá để giao hòa con người với Thiên Chúa Cha.
Như vậy, khi mạc khải chính mình cho con người, Chúa Giêsu Kitô cũng đồng thời mạc khải mối tương quan chặt chẽ giữa Ngài và Thiên Chúa Cha. Tin nhận Chúa Giêsu thì cũng phải tin nhận Thiên Chúa Cha, Ðấng đã sai Con Một Mình là Chúa Giêsu Kitô xuống trần gian làm người. Vì loài người chúng ta và để cứu rỗi chúng ta. Ðây là một mầu nhiệm đáng được con người chiêm ngưỡng và dâng lời chúc tụng hơn là chối từ bắt bẻ.
Chúa Giêsu lặp đi lặp lại để xác định một điều: “Tôi hằng hữu” và “Nếu các ông không tin tôi các ông sẽ chết trong tội lỗi các ông.” “Đấng hằng hữu” hay “Ta có” là danh xưng của Thiên Chúa đã mặc khải cho dân Israel qua ông Mô-sê (Xh 3,14). Các kinh sư và Pha-ri-sêu đều biết rõ điều đó. Đồng thời qua kinh nghiệm lịch sử dân tộc, các ông cũng biết “Thiên Chúa là Đấng giải phóng” (Xh 3, 1 – 20). Người giải phóng con người (đặc biệt là Israel) khỏi ách nô lệ, cũng đồng nghĩa với việc người giải phóng họ khỏi tội lỗi – Bởi vì chính tội lỗi đã làm cho họ trở thành nô lệ.
Vì vậy, khi Chúa Giêsu khẳng định Người là “Đấng hằng hữu”, và ‘nếu ai không tin Người sẽ chết trong tội’ thì Người đã khẳng định chính Người là Thiên Chúa. Điều này đã khiến cho người Do-thái, đặc biệt là các kinh sư và Pha-ri-sêu rất tức tối. Đó cũng là lý do mà họ đã lên án Chúa Giêsu lộng ngôn phạm thượng và tìm cách giết người. Sự bảo thủ, cố chấp, óc thiên kiến, tự tôn và lòng vị kỷ đã làm cho họ không thể nhận ra được Chúa Giêsu là Đấng Messia – là Thiên Chúa, Đấng cứu độ.
Tin vào Chúa Giêsu là hoàn toàn tín thác, cậy dựa và làm theo lời Ngài. Như vậy tin cũng là chấp nhận từ bỏ liên tục để vác Thập giá theo Chúa. “Ai muốn theo ta phải từ bỏ chính mình, vác Thập giá mình mà theo” (Lc 9,23). Từ bỏ như Abraham đã từ bỏ quê cha đất tổ với những hào lũy vững chắc; từ bỏ mẹ cha, anh em, những người thân thuộc với tất cả những gì là bảo đảm cho cuộc sống an toàn cố định của ông để dấn thân vào cuộc một cuộc phiêu lưu theo tiếng gọi của Thiên Chúa. Thậm chí ông còn sẵn sàng dâng hiến bảo vật thiêng liêng cao quí của lòng ông là đứa con trai duy nhất trong niềm tin vào Thiên Chúa – Đấng trung tín. Và ông đã trở thành ‘người cha đông con’, thành tổ phụ của dòng dõi những kẻ tin.
Ngày hôm nay, người Ki-tô hữu bước theo Đức Ki-tô, chúng ta được mời gọi bước đi trên con đường hành trình đức tin, sẵn sàng từ bỏ tất cả vì chúng ta tin vào chân lý Người dạy : “Hạt lúa rơi xuống đất có chấp nhận bị mục nát đi mới trổ sinh nhiều bông hạt” (Ga 12, 24); Tin vào lời hứa của Người: “Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.” (Mc 10, 29 – 30)”
Trong cuộc sống hằng ngày, mỗi một lựa chọn là một sự từ bỏ: từ bỏ cái xấu để chọn cái tốt, từ bỏ cái tốt để chọn cái tốt hơn; và mỗi một từ bỏ là một hy sinh. Hy sinh là chấp nhận mất mát, thiệt thòi. Có những hy sinh chỉ là vật chất bên ngoài như thời giờ, của cải, sức khỏe… nhưng cũng có những hy sinh đòi ta hy hiến cả cõi lòng mình, khiến cho ta đau đớn, vì đó là ‘đứa con yêu quí’ của lòng ta. Có những hy sinh vì cá nhân, có những hy sinh vì gia đình, vì tập thể… nhưng nói chung, hy sinh nào cũng mang đến sự phong nhiêu cho nhân loại. Người Ki-tô hữu đi trong cuộc hành trình đức tin là chấp nhận sống hy sinh từ bỏ; như Đức Ki-tô đã hiến mạng sống mình để đưa nhân loại về với Thiên Chúa, cùng đích của tình yêu và hạnh phúc.
Chúa Giêsu đã hiến mình để giải thoát con người khỏi tội lỗi và sự chết. Không tin vào Chúa Giêsu, từ chối sự sống Người mang lại, con người ôm lấy tội lỗi của mình mà chết. Đây cũng là tiếng chuông cảnh tỉnh người Ki-tô hữu.
Trong cuộc sống có thể chúng ta đã để cho óc bảo thủ, cố chấp, thiên kiến và lòng vị bóp chết đời sống đức tin. Có thể niềm tin của chúng ta chỉ còn là cái vỏ bên ngoài. Chúng ta không tuyên bố, đả kích Chúa Giêsu, nhưng cuộc sống của chúng ta đi ngược lại những điều Ngài dạy. Mùa chay, mùa chúng ta duyệt xét lại lòng mình để làm một cuộc sám hối tận căn. Lời mời gọi “Hãy sám hối và tin vào Tin mừng” của Chúa Giêsu vẫn còn đó – và Tin mừng ở đây chính là Chúa Giêsu Kitô Đấng cứu độ duy nhất. Xin tình yêu hy hiến của Chúa Giêsu cuốn hút, lôi kéo chúng ta hướng lòng lên cao, nên mẫu gương giúp chúng ta sẵn sàng hy sinh sát tế mỗi ngày để gieo rắc yêu thương. Và chớ gì như Chúa Giêsu, thánh ý Cha luôn là kim chỉ nam dẫn lối cuộc đời chúng ta.
2021
Thứ Ba Tuần V – Mùa Chay
Thứ Ba Tuần V – Mùa Chay
Ca nhập lễ
Tv 26,14
Hãy cậy trông vào Chúa,
mạnh bạo lên, can đảm lên nào !
Hãy cậy trông vào Chúa.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, nhờ tình thương tuyệt vời của Chúa, chú ng con được hưởng muôn phúc lộc chan hoà, xin giúp chúng con biết từ bỏ tội lỗi và trở nên người mới, để được vào quê trời hưởng phúc vinh quang. Chúng con cầu xin ..
Bài đọc 1
Ds 21,4-9
Ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
Bài trích sách Dân số.
4 Hồi đó, từ núi Ho, dân Ít-ra-en lên đường theo đường Biển Sậy, vòng qua lãnh thổ Ê-đôm ; trong cuộc hành trình qua sa mạc, dân Ít-ra-en mất kiên nhẫn. 5 Họ kêu trách Thiên Chúa và ông Mô-sê rằng : “Tại sao lại đưa chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập, để chúng tôi chết trong sa mạc, một nơi chẳng có bánh ăn, chẳng có nước uống ? Chúng tôi đã chán ngấy thứ đồ ăn vô vị này.”
6 Bấy giờ Đức Chúa cho rắn độc đến hại dân. Chúng cắn họ, khiến nhiều người Ít-ra-en phải chết. 7 Dân đến nói với ông Mô-sê : “Chúng tôi đã phạm tội, vì đã kêu trách Đức Chúa và kêu trách ông. Xin ông khẩn cầu Đức Chúa để Người xua đuổi rắn xa chúng tôi.” Ông Mô-sê khẩn cầu cho dân. 8 Đức Chúa liền nói với ông : “Ngươi hãy làm một con rắn và treo lên một cây cột. Tất cả những ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống.” 9 Ông Mô-sê bèn làm một con rắn bằng đồng và treo lên một cây cột. Và hễ ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
Đáp ca
Tv 101,2-3.16-18.19-21 (Đ. c.2)
Đ.Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
2Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
3Buổi con gặp gian truân, xin Ngài đừng ẩn mặt,
trong ngày con cầu cứu, xin Ngài lắng tai nghe
và mau mau đáp lời.
Đ.Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
16Bấy giờ chư dân sẽ sợ uy danh Chúa,
mọi đế vương hoàn cầu uý kính Ngài vinh hiển.
17Vì Chúa sẽ xây dựng lại Xi-on,
sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.18Người đoái nghe dân bị bóc lột kêu cầu,
chẳng khinh thường lời họ nguyện xin.
Đ.Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
19Điều này phải ghi lại cho đời sau được biết,
dân hậu sinh phải ca tụng Chúa Trời.
20Vì Chúa đưa mắt từ toà cao thánh điện,
từ trời xanh đã nhìn xuống cõi trần,
21để nghe kẻ tù đày rên siết thở than
và phóng thích những người mang án tử.
Đ.Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
Tung hô Tin Mừng
Hạt giống là lời Thiên Chúa, người gieo giống là Đức Ki-tô. Ai tuân giữ lời Người sẽ muôn đời tồn tại.
Tin Mừng
Ga 8,21-30
Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
21 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Tôi ra đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông sẽ mang tội mình mà chết. Nơi tôi đi, các ông không thể đến được.” 22 Người Do-thái mới nói : “Ông ấy sẽ tự tử hay sao mà lại nói : ‘Nơi tôi đi, các ông không thể đến được’ ?” 23 Người bảo họ : “Các ông bởi hạ giới ; còn tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế gian này ; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này. 24 Tôi đã nói với các ông là các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết.” 25 Họ liền hỏi Người : “Ông là ai ?” Đức Giê-su đáp : “Hoàn toàn đúng như tôi vừa nói với các ông đó. 26 Tôi còn có nhiều điều phải nói và xét đoán về các ông. Nhưng Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật ; còn tôi, tôi nói lại cho thế gian những điều tôi đã nghe Người nói.” 27 Họ không hiểu là Đức Giê-su nói với họ về Chúa Cha. 28 Người bảo họ : “Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu, và biết tôi không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy tôi thế nào, thì tôi nói như vậy. 29 Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi ; Người không để tôi cô độc, vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người.” 30 Khi Đức Giê-su nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, chúng con sắp cử hành mầu nhiệm lễ tế; xin cho chúng con được hân hoan dâng lên Chúa một tâm hồn thanh sạch, là kết quả của việc chúng con hy sinh hãm mình. Chúng con cầu xin …
Lời tiền tụng thương khó I
Lạy Chúa là Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì nhờ cuộc khổ nạn sinh ơn cứu độ của Con Chúa, toàn thế giới đã nhận biết phải tuyên xưng uy linh Chúa, và nhờ quyền lực khôn tả của thập giá, thế gian đã bị xét xử, và quyền năng của Ðấng chịu đóng đinh được toả sáng.
Vì thế lạy Chúa, cùng với toàn thể Thiên thần và các thánh, chúng con tuyên xưng Chúa và hân hoan tung hô rằng:
Thánh! Thánh! Thánh! …
Ca hiệp lễ
Ga 12,32
Chúa nói :
“Một khi được giương cao lên khỏi mặt đất,
tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi.”
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa đã dùng bí tích Thánh Thể nuôi dưỡng chúng con; ước chi bí tích này giúp chúng con chừa mọi tính hư nết xấu và ngày ngày theo chân Ðức Ki-tô mà hăm hở tiến về nhà Chúa. Chúng con cầu xin …
2021
ÁNH SÁNG THẾ GIAN
22Thứ Hai Tuần V Mùa Chay
– Kinh Tiền Tụng thương khó I.
– Các bài đọc Lời Chúa: Đn 13,1-9.15-17.19-30.33-62 (hoặc 13,41c-62); Ga 8,12-20.
ÁNH SÁNG THẾ GIAN
Chúa Giêsu, sự hiện diện vinh quang, phủ đầy đền thờ của Chúa, tại Giêrusalem, đang cho các khán giả nghe thấy giáo huấn tuyệt vời và mầu nhiệm của Người về Con Đường phải đi theo, con đường phải trải qua để đến ơn cứu rỗi. Chúng ta lưu ý rằng bài Tin Mừng được bắt đầu bằng động từ “theo”, và toàn bộ Chương 8 được đánh dấu bởi động từ “đi ra”, nói về Chúa Giêsu.
Như thế, chúng ta có thể hiểu rằng Lời Chúa muốn mời gọi chúng ta lữ hành trên con đường cứu rỗi về phía Ánh Sáng, đi theo bước chân của Chúa Giêsu, Đấng mà giống như Nơi Trú Ngụ của Thiên Chúa, ra khỏi đền thờ (Ga 8:59 và E6dz 10:18), đi và sống trong lều cùng với những người tị nạn của mọi thời đại, sống trong lòng của Chúa Cha.
Đây chính là lối của con đường ánh sáng mà Chúa Giêsu mời gọi, đi cùng với Người, từ đền thờ đến cùng Chúa Cha.
Qua trang Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy mình đối mặt với một khởi điểm độc đáo và không thể nhầm lẫn: cuộc hành trình của chúng ta hướng về Chúa Cha, cùng với Đức Giêsu, chỉ có thể bắt đầu từ lời chúng của chúng ta, từ lòng tin tưởng yêu thương và vững chắc của chúng ta vào Thiên Chúa, một Thiên Chúa và là Thiên Chúa duy nhất. Đây là lời chứng của Chúa Giêsu. Đây là tiếng kêu của Chúa Giêsu, ngay tại đền thờ Giêrusalem, tiếng kêu sẽ xé tan màn đêm của chúng ta, xé tan sự cứng lòng tin của chúng ta.
Mấy người Pha-ri-sêu lại phủ nhận sự chân thật về lời chứng của Chúa Giêsu, Đấng đã nói: “Ta là đường, là sự thật và là sự sống”. Chúng ta nhận thấy tấn kịch về Đấng là sự thật bị khước từ bởi giới lãnh đạo tôn giáo Do thái ngày càng lên đến cao điểm khi Chúa Giêsu mạc khải sự thật về chính mình, về nguồn gốc thánh thiêng của Ngài, Ngài là Con Thiên Chúa, Ngài là Đấng có quyền tha tội.
Và rồi ta sẽ thấy cao điểm của sự khước từ sự thật trong cuộc thương khó của Chúa Giê-su. Trong phiên tòa xét xử Ngài, dân chúng đã kết án tử Ngài và phóng thích cho Ba-na-ba, một tội nhân khét tiếng.
Qua sự kiện này, ta thấy Đấng là sự thật bị chối từ còn bóng tối và tội lỗi lại được chào đón, sự thật bị giết chết, còn gian ác lại được cưu mang. Đúng như lời thánh Gioan đã nói: “Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người. Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người. Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận”(Ga1,9-11).
Ánh sáng và bóng tối là những hình ảnh rất gần gũi với chúng ta. Vì thế mà chúng ta dễ hiểu đoạn thư của Thánh Phaolô: “Xưa anh em là bóng tối nhưng bây giờ trong Chúa, anh em là ánh sáng, vậy anh em hãy ăn ở như con cái ánh sáng, mà ánh sáng đem lại những gì là lương thiện, công chính và chân thật” (Ep 5,8-9). Chúng ta sống chứng nhân cụ thể qua những việc lành phúc đức, những cử chỉ bác ái yêu thương, đó chính là chúng ta đang chiếu giãi ánh sáng của Chúa giữa những bóng tối của ích kỷ, hưởng thụ của xã hội ngày nay. Chúng ta tin rằng ánh sáng sẽ chiến thắng bóng tối, vì những việc tốt đẹp chúng ta làm giúp cho mọi người nhận ra ánh sáng của Chúa Kitô, Đấng đã đến thế gian để đem mọi người đến nguồn ánh sáng thật.
Nhìn vào thực trạng xã hội hiện nay, chúng ta thấy bóng tối của sự gian dối đã đi vào mọi ngõ ngách, mọi lĩnh vực, từ kính tế, chính trị và ngay cả trong những ngành được coi là ngành có trách nhiệm phải bảo vệ, làm chứng và đứng về phía sự thật thì nhường như cũng để cho bóng tối của sự gian dối len lỏi vào như giáo dục, y tế và pháp luật.
Có đặt mình vào vị trí của người thợ mỏ bị kẹt trong hầm sâu dưới lòng đất, khi bốn bề chung quanh đều chìm trong màn tối dầy đặc, mới thấy rằng chỉ cần một tia sáng le lói loé lên ở cuối đường hầm cũng có nghĩa là được sống, được giải cứu. Chúa Ki-tô tuyên bố Ngài là ánh sáng đó, ánh sáng phát xuất từ nguồn sáng là lòng thương xót của Chúa Cha, ánh sáng duy nhất có khả năng cứu độ con người.
Quả thế, trong Thông điệp “Thiên Chúa giàu lòng thương xót”, thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II viết: “Đối với nhân loại ngày nay, không còn niềm hy vọng được cứu rỗi nào khác, ngoài lòng thương xót của Thiên Chúa.” Và cũng từ niềm xác tín mãnh liệt vào mầu nhiệm này, Đức Thánh Cha Phanxicô đã khai mở Năm Thánh Lòng Thương Xót (x. Tông sắc Dung nhan Lòng Thương Xót, số 11).
Phần chúng ta, chúng ta là con cái của ảnh sáng, được mời gọi làm chứng cho sự thật trong gia đình, trong giáo xứ và trong môi trường xã hội mà mình được Chúa sai đến. Mùa Chay là thời gian thuận tiện để trong chay tịnh, cầu nguyện và làm việc bác ái, chúng ta nhận ra một điều là: “Sự thật sẽ giải thoát chúng ta”, và khi nhận ra chúng ta được Thiên Chúa thương xót và giải thoát chúng ta bằng cái chết và sự phục sinh của Ngài thì Người cũng mời gọi chúng ta hãy làm chứng và rao truyền về lòng thương xót của Chúa bằng trọn cuộc sống hằng ngày của chúng ta.