2022
Thư gởi sinh viên, học sinh Công giáo nhân dịp mừng lễ Chúa Phục Sinh 2022
ỦY BAN GIÁO DỤC CÔNG GIÁO
Hội Đồng Giám Mục Việt Nam
THƯ GỬI SINH VIÊN, HỌC SINH CÔNG GIÁO
NHÂN DỊP MỪNG LỄ CHÚA PHỤC SINH 2022
Các con thân mến,
Chúng ta đang ở trong những ngày của Tuần Thánh, tuần lễ quan trọng bậc nhất trong Phụng vụ của Giáo Hội để mừng lễ Chúa Phục sinh. Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nói trong bài giảng lễ này vào năm 2017 rằng: “Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết, và đây không phải là một chuyện tưởng tượng”. Đúng vậy, sự kiện Chúa sống lại không phải là một sản phẩm của trí tưởng tượng, nhưng là một sự kiện lịch sử và đặc biệt là một mầu nhiệm của đức tin, một mầu nhiệm nền tảng đức tin Kitô giáo của chúng ta như lời Thánh Phaolô xác nhận: “Nếu Đức Ki-tô đã không trỗi dậy, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng…. và hảo huyền …” (x.1 Cr 15, 14-19). Hôm nay, trước khi bước vào Tam Nhật Thánh, dựa vào những mô tả của Phúc âm, cha muốn cùng với các con nhìn lại phẩm tính đức tin của những chứng nhân đầu tiên trước sự Phục sinh của Chúa Kitô, Chúa chúng ta.
- Sự kiện Chúa Kitô Phục sinh
Sự kiện này phải gắn liền với cái chết của Chúa Kitô, vì không có tử nạn thì sẽ không có phục sinh. Chúng ta không trực tiếp chứng kiến cái chết này, nhưng một vài chi tiết được thuật lại trong Phúc âm, cho phép chúng ta tin chắc rằng: Chúa Kitô đã chết thật. Cả bốn Thánh sử đều tường thuật cuộc khổ nạn và sự chết của Người trên thập giá. Sau khi bị hành hình và treo lên thập giá như những tử tội khác, Người đã bị một tên lính dùng một ngọn giáo đâm vào cạnh sườn thâu qua trái tim, và lập tức máu cùng nước chảy ra (x. Ga 19, 34). Sau cùng, cuộc mai táng dành cho Người cũng được hoàn tất bằng một tảng đá to che lấp cửa mộ (x. Mt 27, 59-60).
Nhưng rồi đúng như lời tiên báo của Chúa Kitô: Người đã sống lại. Hiện tượng Chúa sống lại đã khiến toán lính canh khiếp sợ, và các bà sợ hãi nhưng vui mừng (x. Mt 28, 4-5). Người đã sống lại qua sự thay đổi lạ thường trong thái độ của các môn đệ như sách Tông Đồ Công Vụ đã ghi chép: “Chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại” (Cv 10, 41). Với chúng ta hôm nay, Chúa Phục sinh là một chân lý đức tin, và cũng là nền tảng đức tin của chúng ta. Tuy nhiên, cha tin rằng: việc nhìn lại những diễn biến đức tin của các chứng nhân đầu tiên về Chúa Phục sinh, sẽ làm cho đức tin của chúng ta được củng cố nhiều hơn. Vậy, các nhân chứng ấy đã phản ứng như thế nào trước sự Phục sinh của Chúa?
- Những người đã tin
- Maria Mađalêna
Maria Mađalêna người phụ nữ được Chúa Giêsu cứu khỏi quỉ ám… bà là người trung thành, là một trong ít người có mặt trên núi Sọ, đã chứng kiến trọn vẹn cuộc khổ nạn và mai táng của Chúa Giêsu, người Thầy đáng kính của mình (x. Ga 19, 25). Maria Mađalêna là một trong ba người phụ nữ đến viếng mộ Chúa từ tảng sáng ngày thứ nhất trong tuần (x. Mt 28, 1). “Sao các bà lại tìm Người Sống ở giữa kẻ chết? Người không còn đây nữa, nhưng đã trỗi dậy rồi.” (Lc 24, 5-6). Chúng ta cũng dễ dàng hiểu được rằng, tại sao Maria Mađalêna như đã bỏ ngoài tai sự loan báo ấy. Thưa tất cả là vì lòng yêu mến. Ước mong duy nhất của bà lúc này là được chăm sóc cho thân xác của Thầy mình một cách cẩn thận và chu đáo hơn : “mang theo dầu thơm đã chuẩn bị sẵn” để ướp xác Chúa Giêsu (x. Lc 24, 1). Lòng yêu mến ấy đã được Chúa Phục sinh ân thưởng. Đức Giêsu gọi: Ma-ri-a! Bà quay lại và đáp “Lạy Thầy” (x. Ga 20, 16). Niềm tin vào Đấng Phục sinh của bà đã trở nên trọn vẹn và mạnh mẽ nhất khi nó được được chia sẻ cho những người khác : “Tôi đã thấy Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà. (x. Ga 20, 11-18). Câu chuyện của bà đã để lại cho chúng ta một bài học đáng quý: Khi bạn thực sự yêu mến Chúa nhân lành, bạn sẽ không gặp khó khăn gì để tin.
- Phêrô và Gioan
Nhận được lời báo tin của Maria Mađalêna, cả hai cùng chạy đến mồ, cùng vào trong mồ, cùng nhìn thấy những sự việc như nhau (x. Ga 20, 3-8). Tuy nhiên, thái độ của hai ông thì có phần khác nhau. Gioan đã thấy và ông đã tin, Phêrô thì im lặng. Sự im lặng của ông trong lúc này dường như thể hiện sự cẩn trọng hơn là một thái độ xua tan niềm tin vào sự sống lại của Thầy mình. Bởi lẽ ông đang bị tác động bởi những ký ức về tính bộc trực dẫn đến những sa ngã nhớ đời của mình. Chính vì thế, giờ phút này, khi chứng kiến ngôi mộ của Thầy đang trong tình trạng trống trãi một cách có trật tự: khăn và băng vải được cuốn lại và xếp riêng ra một nơi (x. Ga 20, 7), dù vậy, ông đang muốn thể hiện niềm tin của mình một cách khiêm tốn và thận trọng hơn. Dựa trên những suy nghĩ này, cha tin rằng, cả Phêrô và Gioan đều có những xác tín nhất định về việc sống lại của Thầy mình.
Tâm trạng của hai vị Tông đồ trong ngày đầu Chúa sống lại làm phong phú thêm bài học đáng quý ở trên: Khi bạn thực sự yêu mến Chúa nhân lành, bạn sẽ không gặp khó khăn gì để tin.
- Người Pharisêu
Có lẽ các con sẽ ngạc nhiên khi cha nhắc đến những thành phần này trong nhóm những người tin vào Chúa. Tường thuật Phúc âm cho thấy mục tiêu của những người Pharisêu là tìm mọi cách để loại bỏ sớm nhất sự hiện diện của Chúa Giêsu trong Do Thái giáo. Sự kiện táng xác Chúa Giêsu vào trong mồ tưởng chừng như đã kết thúc tất cả. Thế nhưng niềm vui chiến thắng của họ nhanh chóng bị đổi thành nỗi âu lo bởi những sự kiện lạ lùng: bức màn trong Đền Thờ xé ra làm đôi, xác của nhiều vị thánh đã an nghỉ được trỗi dậy (x. Mt 27, 51-54) và những lời tường trình của lính canh giữ mộ. Thế là, một cuộc hội ý khẩn cấp được diễn ra. “Các thượng tế liền họp với các kỳ mục; sau khi bàn bạc, họ cho lính một số tiền lớn, và bảo: ‘Các anh hãy nói như thế này: Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến lấy trộm xác…’” (Mt 28, 12-15).
Đứng ở một góc nhìn nào đó, những sự việc đang diễn ra trong nội bộ của các thượng tế và những người Pharisêu ngay lúc này, chứng tỏ họ đã tin một cách chắc chắn rằng Chúa Giêsu đã sống lại. Họ không thể phủ nhận điều đó, nhưng muốn che giấu nó bằng một kịch bản thô sơ: chúng tôi đang ngủ….
- Những người chậm tin
- Hai môn đệ làng Em-mau
Thánh Luca đã ghi lại sự buồn bã và thất vọng ấy qua câu chuyện của hai môn đệ trên đường Em-mau. Sợ hãi và thất vọng là tâm trạng chung của tất cả các môn đệ Chúa Giêsu sau khi Người được mai táng trong mồ. Trong tâm trạng như thế, cho nên hai ông cũng không nhận ra Chúa Giêsu đến gần và cùng đàm đạo với hai ông. Nhưng cuộc gặp gỡ vô tình này như một cơ hội để trút hết những nỗi buồn trĩu nặng. Hai môn đệ ấy đã thổ lộ nỗi lòng: phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng Chúa Giêsu sẽ cứu chuộc Israel, nhưng…. các việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi (x. Lc 24, 18…). Phán đoán theo hình thức bên ngoài, theo Chúa vì lợi ích trần gian, khi gian nan thử thách xảy đến, nó sẽ trở thành chiếc nút thắt chặt chúng ta trong thất vọng và hối tiếc. Chúa Phục sinh đã giúp hai môn đệ cởi bỏ chiếc nút này một cách hiệu quả bằng việc mời gọi các ngài hướng về Lời Chúa : “Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao?” (Lc 24, 26).
Và cuối cùng, niềm vui Chúa Phục sinh cũng đã bừng lên, hòa nhập với niềm vui của các anh em môn đệ khác khi các ngài quay trở lại Giêrusalem.
- Tông đồ Tôma
Niềm vui Chúa Phục sinh đang dần xóa tan nỗi sợ hãi và thất vọng nơi các môn đệ, bỗng nhiên bị chùng xuống bởi lời tuyên bố cứng rắn và lạnh lùng của Tôma: “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin” (Ga 20, 25b).Với Tôma, việc Chúa sống lại là điều không thể và mãi mãi là không thể xảy ra. Chúa Phục sinh biết rất rõ Tôma là ai và đang cần gì trong lúc này, Người đã kiên nhẫn trao cho ông điều đó, khiến ông thay đổi hoàn toàn con người của mình qua lời tuyên xưng: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con”. Chắc chắn rằng, Chúa không chê trách Tôma, nhưng qua con người luôn muốn có bằng chứng trong mọi sự ấy, Chúa chúc phúc cho những người không thấy mà tin : “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin!…” (Ga 20, 24-28).
Chúng con lưu ý đôi khi trong đời sống đức tin của chúng ta chỉ biết hoài nghi vào những điều phải tin, trái lại quá tin tưởng vào những điều bình thường của cuộc sống! … Ít quan tâm đến những lời tiên tri về Chúa… về những phép lạ của Chúa Giêsu… Vì thế chúng con nên : “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con” (Lc 17, 5).
- Sống niềm tin vào Chúa Phục Sinh
Các con thân mến, việc chúng ta nhìn lại phản ứng đức tin của tất cả những nhận vật trên đây, hoàn toàn không phải để so sánh hay nhận định, nhưng ngang qua những cung bậc đức tin ấy, niềm tin vào Chúa Phục sinh chúng ta sẽ được củng cố vững chắc hơn. Tuy nhiên, niềm tin này đòi buộc chúng ta phải sống, phải thể hiện như là một nhân chứng cho Tin mừng Chúa Phục sinh. Trong Sứ điệp Mùa Chay năm nay 2022, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chỉ cho chúng ta phương cách sống Mùa Chay thật ý nghĩa qua cụm từ: Gieo và Gặt. Đó cũng là cách thức xứng hợp để chúng ta sống và thể hiện niềm tin vào Chúa Phục sinh. Thánh Phaolô đã chỉ ra mối liên hệ chặt chẽ giữa gieo và gặt khi khẳng định: “Ai gieo ít thì sẽ gặt ít và ai gieo nhiều thì sẽ gặt được nhiều” (2Cr 9, 6). Tục ngữ có câu: “Có gieo là sẽ có gặt”. Từ đây ta có thể suy ra: ta gieo điều gì thì sẽ gặt điều đó. Gieo gió thì sẽ gặt bão, gieo hạt lành sẽ gặt được quả ngon. Vậy, theo ý Đức Thánh Cha, đừng ngại khó khăn, các con hãy gieo thật nhiều các việc lành. Các con cũng hãy gieo siêng năng trong việc sống đạo, gieo tích cực trong việc tham dự Thánh Lễ, gieo nhiệt thành trong các việc bác ái và tông đồ, gieo kiên trì trong việc sống theo ý Chúa. Cha tin rằng, các con sẽ vui mừng trong mùa gặt phần rỗi đời đời của mình. Đó cũng là lời chúc mừng lễ Phục sinh của cha đến tất cả các con.
MỪNG CHÚA PHỤC SINH. ALLELUIA.
Vĩnh Long, ngày 12 tháng 4 năm 2022.
Phêrô Huỳnh Văn Hai
Giám mục Giáo Phận Vĩnh Long
Chủ tịch Ủy Ban Giáo Dục Công Giáo
2022
GIÁO HỘI QUAN NIỆM VỀ TÔN GIÁO
2022
GP. LONG XUYÊN: THƯ MỤC VỤ THÁNG 3/2022
GP. LONG XUYÊN: THƯ MỤC VỤ THÁNG 3/2022
Toàn thể cộng đồng Dân Chúa thân mến! Chúng ta cám ơn sự hiện diện và các hoạt động của các Dòng Tu đã hiệp hành với Giáo Phận trong lịch sử của Giáo Phận. Chúng ta ước mong các Dòng Tu tiếp tục hiệp hành với Giáo Phận để xây dựng Giáo Phận thành gia đình của Thiên Chúa, hiệp nhất, yêu thương và phục vụ. Xin Chúa chúc lành cho những mong ước của chúng ta.
THƯ MỤC VỤ THÁNG 3/2022
CÁC TU SĨ ĐƯỢC MỜI GỌI
HIỆP HÀNH VỚI GIÁO PHẬN LONG XUYÊN
Anh chị em thân mến !
Đặc biệt, các Tu Sĩ đang hiện diện và hoạt động tông đồ trong Giáo Phận Long Xuyên thân quý!
Chúng ta đang sống trong giai đoạn mà tất cả các Giáo Phận trong Giáo Hội đang hướng về Thượng Hội Đồng Giám Mục lần thứ XVI về một Hội Thánh Hiệp hành: Hiệp Thông, Tham Gia và Sứ Vụ. Vì thế, thư mục vụ tháng 1 đã đề cập đến hàng Giáo Sĩ của Giáo Phận. Thư mục vụ tháng 3 này với chủ đề: “Các Tu Sĩ được mời gọi Hiệp hành với Giáo Phận Long Xuyên” đề cập đến các Tu Sĩ nam nữ đang hiện diện và hoạt động tông đồ trong Giáo Phận Long Xuyên.
Vì tháng 3 là tháng kính Thánh Giuse, nên chúng ta cùng chiêm ngắm đời sống Thánh Gia trong Tin Mừng là gương mẫu cho gia đình Giáo Phận hiệp hành với các Dòng Tu qua những ý tưởng sau:
Trước hết, Chúa Giêsu, Đức Mẹ và Thánh Giuse, hình thành một gia đình do ơn gọi từ Thiên Chúa mời gọi từng thành viên cùng đi với nhau trên một con đường, để hiệp thông, tham gia vào sứ vụ cứu chuộc nhân loại của Thiên Chúa Ba Ngôi. Giáo Phận Long Xuyên bao gồm giáo dân, Tu Sĩ và giáo sĩ, nhờ bí tích Rửa Tội, được liên kết với nhau thành gia đình của Thiên Chúa. Thể hiện ơn gọi của Thiên Chúa dành riêng cho mình, chúng ta đón nhận nhau, để hiệp thông, tham gia vào sứ vụ của Chúa Giêsu tại Giáo Hội địa phương. Trong hiệp hành, các ơn đặc sủng của mỗi Dòng Tu được trao tặng cho Giáo Phận để “Miễn sao Đức Kitô được rao giảng”.
Ngoài ra, Thánh Gia luôn hiệp hành; hiệp hành trong không gian, hiệp hành trong thời gian, hiệp hành trong cuộc lữ hành đức tin. Đó là cuộc hành trình trong không gian từ Nazareth lên Giêrusalem, từ Bêlem sang Ai Cập, từ Ai Cập về Nazareth. Đó cũng là cuộc hành trình trong thời gian suốt 30 năm ẩn dật tại làng Nazareth. Đó cũng là cuộc hành trình cuộc đời của con người, được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa, trở về nơi mình xuất phát là chính Thiên Chúa. Trong cuộc hiêp hành, luôn có Chúa Giêsu hiện diện và đồng hành. Hiện diện và hoạt động trên phần đất của Giáo Phận Long Xuyên, các Tu Sĩ cùng với Giáo Phận làm thành cộng đoàn Dân Chúa hiệp hành với nhau, gặp gỡ, lắng nghe, phân định để cùng bước đi trên con đường Giêsu, vì Chúa Giêsu “là đường, là sự thật và là sự sống”.
Cuối cùng, Thánh Gia cùng hiệp hành để sống với các biến cố làm nên sắc thái độc đáo và phong phú của cuộc hiệp hành. Thực vậy, lệnh truyền của Hoàng Đế Augusto, sự lùng bắt giết Hài Nhi Giêsu của vua Hêrôđê, việc Chúa lạc mất trong Đền Thánh… là các biến cố của Thánh Gia. Qua các biến cố này, Thánh Gia “ghi nhớ các sự kiện đó và suy đi nghĩ lại trong lòng” để khám phá ra Ý Chúa và cùng nhau thực hành. Cùng với Giáo Phận, các Tu Sĩ nam nữ hiện diện và hoạt động trong Giáo Phận, sẽ đọc các dấu chỉ của thời đại, để từng người và mọi người, khám phá lời mời gọi của Chúa cùng dấn thân thi hành ý Chúa với niềm xác tín: “Ở đâu có hai hay ba người họp nhau nhân danh Ta, Ta sẽ ở giữa họ”.
Theo dòng lịch sử, ngay từ rất sớm, năm 1747 đã có những bước chân của các Cha thừa sai Tu Sĩ dòng Phanxicô hiện diện tại vùng đất Hà Tiên. Năm 1876, có 6 nữ tu Dòng Chúa Quan Phòng từ Pháp đến hiện diện tại Cù Lao Giêng. Trong lịch sử 62 năm của Giáo Phận Long Xuyên, năm 1970 Dòng Thánh Gia di tản từ Campuchia về hiện diện trong Giáo Phận và trở thành dòng nam thuộc Giáo Phận. Năm 1970, Tu Hội Nguồn Sống thuộc Giáo Phận được hình thành. Năm 2010, kỷ niệm 50 năm thành lập Giáo Phận, Dòng Mến Thánh Giá Long Xuyên được thành lập. Hiện nay, có trên 550 Tu Sĩ của 11 dòng nam và 19 dòng nữ đang hiện diện và hoạt động tông đồ trong Giáo Phận.
Các hoạt động của các Tu Sĩ trong Giáo Phận quả là đa dạng và phong phú, đặc biệt là các sinh hoạt mục vụ và loan báo Tin Mừng. Cụ thể như: đào tạo nhân sự cho hàng giáo sĩ và giáo dân, thực hiện công tác giáo dục và bác ái, phục vụ sinh hoạt mục vụ tại giáo xứ, giáo họ, chia sẻ và phục vụ những người nghèo, dấn thân loan báo Tin Mừng tại các vùng xâu, vùng xa. Ngay cả các Tu Sĩ về hưu, như các nữ tu lão thành tại nhà hưu Gioan của Dòng Chúa Quan Phòng, vẫn hiệp hành với Giáo Phận bằng hy sinh và cầu nguyện…. Một hình ảnh đặc biệt mang tính hiệp hành cao trong thời gian đại dịch Covid-19 vừa qua, là khi được Tòa Giám Mục kêu gọi, các Dòng Tu đã đáp ứng tích cực, và đã tổ chức, điều phối các Tu Sĩ nam nữ cộng tác với xã hội chăm sóc cho các bệnh nhân bị nhiễm bệnh tại bệnh viện thành phố Long Xuyên.
Với những suy nghĩ và kinh nghiệm trên, Giáo Phận bày tỏ ước mong của mình đối với sự hiện diện và hoạt động của các Tu Sĩ trong Giáo Phận.
1) Thượng Hội Đồng hướng về một Hội Thánh hiệp hành đang được tổ chức trên toàn thế giới ở cấp Giáo Phận. Tại Giáo Phận Long Xuyên, hiện đang trong giai đoạn học hỏi về Thượng Hội Đồng, và từ Chúa Nhật II Phục Sinh sẽ bước sang giai đoạn thỉnh ý hiệp hành. Giáo Phận ước mong các Tu Sĩ đang hiện diện và hoạt động tông đồ trong Giáo Phận sẽ tích cực tham dự. Nhóm Hiệp Hành Giáo Phận sẽ tổ chức các cuộc học hỏi và thỉnh ý hiệp hành cho các Tu Sĩ.
2) Hàng tháng, Giáo Phận sẽ tổ chức các cuộc tĩnh tâm tại các giáo hạt dành cho các linh mục, Tu Sĩ và chủng sinh. Áp dụng tinh thần của Thượng Hội Đồng, cuộc tĩnh tâm trở thành cuộc thỉnh ý hiệp hành hàng tháng của các Tu Sĩ cùng với các linh mục trong bầu khí sám hối và canh tân của buổi tĩnh tâm. Đây là cơ hội các linh mục triều cùng với các Tu Sĩ nam nữ gặp gỡ nhau trong Chúa, lắng nghe nhau với Chúa, và cùng nhau phân định dưới sự soi sáng của Chúa Thánh Thần, để cùng bước đi trên con đường Giêsu. Ước mong các Tu Sĩ tích cực tham dự các cuộc tĩnh tâm hàng tháng này.
3) Như Thánh Giuse vâng theo lời Thiên Thần trong giấc mơ, đã thức dậy đón nhận Đức Mẹ và bào thai Giêsu trong lòng Đức Mẹ về nhà mình, Giáo Phận Long Xuyên luôn mở rộng cánh cửa đón nhận các Dòng Tu muốn hiện diện để hiệp hành với Giáo Phận thi hành sứ vụ loan báo Tin Mừng Chúa Kitô, và Giáo Phận ước mong sẽ tạo điều kiện thuận lợi nhất cho các Dòng Tu phát triển theo đặc sủng, sứ vụ, và linh đạo của dòng.
4) Đối với Giáo Phận, mỗi Tu Sĩ là một nén vàng Chúa trao cho Giáo Phận quản lý để sinh lợi cho Nước Thiên Chúa tại địa phương. Với ơn đặc sủng, sứ vụ và linh đạo riêng của từng Dòng Tu, Giáo Phận ước mong các Dòng Tu hiệp hành với Giáo Phận để thi hành sứ vụ của Chúa Kitô, đặc biệt là 3 lãnh vực tông đồ sau đây: 1/ Sống và làm chứng cho sự thánh thiện của Hội Thánh Chúa Kitô tại địa phương; 2/ Đào tạo nhân sự làm tông đồ cho Giáo Phận; 3/ Loan báo Tin Mừng bằng đời sống yêu thương phục vụ, cụ thể trong lãnh vực giáo dục, bác ái và y tế.
5) Giáo Phận có lý do để tự hào vì đã cung cấp nhiều ơn gọi cho các Dòng Tu nam cũng như nữ trong Giáo Hội. Giáo Phận cũng vui mừng vì có nhiều Tu Sĩ xuất thân từ Giáo Phận. Giáo Phận ước mong sự hiện diện và phục vụ của các Tu Sĩ tại Giáo Phận sẽ là cơ hội để các bạn trẻ tại các giáo xứ, giáo họ khám phá ra ơn gọi Tu Sĩ cho lý tưởng đời mình.
Toàn thể cộng đồng Dân Chúa thân mến!
Chúng ta cám ơn sự hiện diện và các hoạt động của các Dòng Tu đã hiệp hành với Giáo Phận trong lịch sử của Giáo Phận. Chúng ta ước mong các Dòng Tu tiếp tục hiệp hành với Giáo Phận để xây dựng Giáo Phận thành gia đình của Thiên Chúa, hiệp nhất, yêu thương và phục vụ. Xin Chúa chúc lành cho những mong ước của chúng ta.
Ông Thánh Giuse là Đấng thanh tịnh gìn giũ các kẻ đồng trinh, cầu cho chúng con.
Ông Thánh Giuse là quan thầy gìn giữ Hội Thánh, cầu cho chúng con.
Giuse Trần Văn Toản
Giám mục giáo phận Long Xuyên
2022
THƯ GỬI SINH VIÊN, HỌC SINH CÔNG GIÁO NHÂN DỊP MỪNG XUÂN NHÂM DẦN
ỦY BAN GIÁO DỤC CÔNG GIÁO
trực thuộc
Hội Đồng Giám Mục Việt Nam
THƯ GỬI SINH VIÊN, HỌC SINH CÔNG GIÁO
NHÂN DỊP MỪNG XUÂN NHÂM DẦN
Các con thân mến,
Chỉ còn đúng một tuần nữa là chúng ta sẽ bước vào năm mới Nhâm Dần. Trong văn hóa Việt Nam của chúng ta, Tết Nguyên Đán sẽ là những thời khắc quan trọng để khởi đầu cho một năm mới. Bởi đó mà các con sẽ thấy rất nhiều phong tục, lễ hội, dù rất xa lạ với thế giới hiện đại, nhưng vẫn còn được lưu giữ trong sinh hoạt gia đình của những ngày Tết. Vì được coi là những ngày thiêng liêng và trọng đại nhất trong năm, cho nên mọi người luôn có một sự chuẩn bị tốt nhất cho những ngày này. Là những người Công giáo, chúng ta cũng mừng xuân đón Tết như tất cả mọi người. Chúng ta cũng tất bật chuẩn bị nhiều thứ cho sự kiện quan trọng này. Tuy nhiên, có một điều mà chúng ta không được quyền quên sót, đó chính là những lời tạ ơn Chúa. Trong đời sống của một Kitô hữu, nếu như những ngày cuối năm được coi là để tổng kết mọi sự trong một năm qua, mà lại thiếu vắng lời tạ ơn Thiên Chúa, thì nó sẽ là một việc làm chưa được trọn vẹn và đúng nghĩa để khởi đầu cho một năm mới. Chúng ta hãy tạ ơn Chúa về tất cả mọi điều Người đã ban cho chúng ta trong cuộc sống hàng ngày, vì đó là điều phải lẽ, đẹp lòng Chúa và sinh ơn ích cho chúng ta.
- Tạ ơn Chúa, một tâm tình xứng hợp
Rất nhiều câu chuyện trong Thánh Kinh cho thấy rằng: tạ ơn là một việc làm thường xuyên và xứng hợp nhất của con người, khi đứng trước những ơn lành của Thiên Chúa. Bởi vì xét cho cùng, khi nhìn lại những ơn huệ Chúa ban, con người cũng chẳng thể làm được gì gọi là tương xứng để thể hiện lòng biết ơn của mình. Chúa Giêsu trong phúc âm cũng muốn chúng ta học lấy tâm tình này khi Người luôn sống như thế với Chúa Cha. Người không những tạ ơn khi vui mừng vì đường lối khôn ngoan của Thiên Chúa trong việc mạc khải Nước Trời (x. Mt 11, 25), mà còn tạ ơn lúc phải đối diện với những lo lắng trước mầu nhiệm Thập giá trong bữa Tiệc ly với các Tông đồ (x. Mt 26, 26 – 28).
Thời gian mục vụ giáo xứ đã cho cha một kinh nghiệm đáng quý này: Vào những ngày cuối năm, các gia đình xin lễ tạ ơn nhiều hơn những ngày bình thường. Đó là một truyền thống thật đẹp, đáng quý và đáng được phát huy vì ý nghĩa cao đẹp của nó. Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô XVI giải thích như sau: “Giáo hội gợi ý rằng: chúng ta không nên kết thúc năm cũ mà không bày tỏ lời cảm tạ Chúa, vì những ơn lành Ngài đã thương ban”. Vậy thử hỏi rằng: Chúa đã ban cho chúng ta điều gì trong năm qua, khi mà ai cũng nhận thấy là dịch bệnh đã để lại quá nhiều tổn thất về mọi mặt? Đúng vậy, từ vật chất cho đến tinh thần, từ những sinh hoạt cộng đồng cho đến nếp sống đức tin, dịch bệnh đã lấy đi quá nhiều thứ trong cuộc sống của chúng ta. Thế nhưng, đứng về phía của những người còn được Chúa ban cho cơ hội để nói lời tạ ơn như câu chuyện của vua Khitkigia (x. Is 38, 1- 20 ), chúng ta phải nói lời tạ ơn Chúa: Tạ ơn vì chúng ta còn bình an cho đến ngày hôm nay, tạ ơn vì chúng ta có những phương tiện y tế hỗ trợ, tạ ơn vì chúng ta có những người can đảm đứng ở tuyến đầu trong việc cứu chữa mọi người, tạ ơn vì kết quả học tập của chúng ta, tạ ơn vì tất cả những điều Chúa đã ban cho mình trong năm qua, kể cả những điều mình chưa nhận thấy.
- Hãy tạ ơn Chúa bằng đời sống đạo đức
Biết ơn là một hành vi mang đậm tính nhân nhân văn của con người. Thậm chí người ta còn nói rằng: ai càng có lòng biết ơn nhiều, người đó càng trở nên người bấy nhiêu. Thế nhưng trong tinh thần Kitô giáo mà Thánh Giacôbê đã dạy bảo về những hành động của đức tin (x. Gc 2, 17 – 18), cha ước mong rằng: các con cũng hãy nói lời tạ ơn Chúa bằng chính đời sống tốt lành của mình. Nghĩa là, các con hãy sống cuộc đời mình cách đạo đức nhất như một lời tạ ơn Chúa. Có thể ai đó sẽ nói với các con rằng: sống đạo đức là lạc hậu, là thua thiệt, là đi sau thời đại, …. Không phải như thế, tài và đức phải luôn sánh đôi với nhau, đó mới là một con người hoàn thiện. Hơn thế nữa, lòng đạo đức có một giá trị trổi vượt trong cái nhìn của đức tin Kitô giáo. Các con hãy lắng nghe lời Thánh Phaolô hướng dẫn: “Luyện tập thân thể thì lợi ích chẳng là bao, còn lòng đạo đức thì lợi ích mọi bề, bởi Chúa hứa ban sự sống hiện tại cũng như tương lai cho người có lòng đạo đức” (1Tim 4, 8). Cha nghĩ rằng đó là lý do mà trong Thánh lễ Giao Thừa, thời khắc tạ ơn long trọng trước thềm năm mới, chúng ta được nghe lại bài Phúc âm mô tả về các Mối phúc. Như vậy, sống đạo đức không những là một thái độ xứng hợp của lòng biết ơn đối với Chúa, mà còn là một bảo đảm cho hạnh phúc ở đời này và đời sau vĩnh cửu.
Các con thân mến! Bên cạnh việc tạ ơn Chúa trong những ngày cuối năm, tết Việt còn là những ngày của lòng hiếu thảo. Truyền thống gia đình Việt Nam coi chữ “Hiếu” như một chuẩn mực đạo đức cho con cái trong nhà. Bằng Giới răn thứ tư, đạo hiếu cũng là lệnh truyền của Thiên Chúa cho tất cả mọi người. Lệnh truyền này mang theo một kết quả tốt đẹp: “Để ngươi được hạnh phúc và để được sống lâu trong phần đất mà Chúa là Thiên Chúa ngươi sẽ ban cho ngươi” (Xh 20, 12b). Sách Huấn ca còn liệt kê thêm bốn phúc lành cho những ai thi hành giới răn này: Được tha thứ tội lỗi, được nhận lời khi cầu xin, được sống trường thọ, được tích trữ kho tàng ơn lành (x. Hc 3, 6). Vậy, các con hãy luôn sống hiếu thảo với ông bà, cha mẹ của mình. Nếu vì một lý do nào đó, lòng hiếu thảo chưa được trọn vẹn, các con hãy bắt đầu lại trong dịp thuận tiện này. Cha tin rằng nó sẽ mang lại cho các con một niềm vui mới trong cuộc sống hàng ngày của các con.
- Lời nguyện đầu năm
Tạ ơn Chúa vì một năm đã qua đi trong sự quan phòng của Người, cũng là lúc chúng ta hướng về một năm mới trong niềm hy vọng. Dù khó khăn và lo sợ vẫn còn đó, dù các con có hay không những cơ hội tham dự Thánh lễ đầu năm, nhưng chúng ta hãy bước vào năm mới bằng lòng tin tưởng và trông cậy nơi Thiên Chúa. Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng: “Hãy can đảm, hãy tiến bước bằng cầu nguyện. Chúa Giê-su luôn ở cùng chúng ta” (Trích bài giáo lý tại buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư 14/10/2020). Các con đừng quên cầu nguyện cho tất cả mọi người đã qua đời vì đại dịch Covid – 19, cho các em nhỏ mồ côi cha mẹ, cho những người thất nghiệp khốn khó. Chúng ta cùng dâng lên Chúa Xuân quê hương đất Việt thân yêu của mình, xin Người dẫn dắt chúng ta sớm bước qua cơn đại dịch nguy hiểm này.
Các con thân mến! Mùa xuân đang dần đến, năm mới đã gần kề, cha ước mong cho các con thêm một tuổi mới là thêm sự ngoan hiền mới, thêm lòng đạo đức mới và thêm nhiều ơn lành của Chúa. Với tất cả trái tim, chúng ta chúc mừng nhau một Năm mới Nhâm Dần 2022 vui tươi, hạnh phúc, bình an và thánh thiện.
Vĩnh Long, ngày 23 tháng Chạp năm 2021.
Phêrô Huỳnh Văn Hai
Giám mục Giáo Phận Vĩnh Long
Chủ tịch Ủy Ban Giáo Dục Công Giáo