2022
Cầu nguyện để duy trì tinh thần im lặng trong mùa Chay
Cầu nguyện để duy trì tinh thần im lặng trong mùa Chay
Mùa chay là thời điểm lý tưởng để thực hành sự im lặng, đặc biệt là hạn chế các cuộc trò chuyện hàng ngày của chúng ta trên mạng xã hội.
Trong Mùa Chay, chúng ta nhìn vào cuộc Khổ Nạn và Cái Chết của Chúa Giêsu để có được cảm nhận về cung cách sống cuộc đời của chính chúng ta.
Một điều mà chúng ta có thể không phải lúc nào cũng nhớ là cách Chúa Giêsu im lặng khi đối mặt với sự bách hại.
Mặc dù chắc chắn là chính đáng khi cố gắng tranh luận với mọi người về nhiều thứ khác nhau, nhưng đôi khi im lặng sẽ có kết quả hơn. Điều này đặc biệt có thể xảy ra trên phương tiện truyền thông xã hội, nơi chúng ta bị cám dỗ trả lời nhiều người bằng những bình luận khó nghe hoặc những lời quở trách gay gắt.
Hãy xem xét, trong cầu nguyện, cách bạn tiếp nhận Mùa Chay, và tìm cách tự ý im lặng, suy nghĩ trước khi nói.
Đây là một suy tư và là một lời cầu nguyện có thể giúp ích cho bạn, được Thánh Claude de la Colombiere soạn ra.
Một ngàn nhân chứng xuất hiện và kêu la chống lại Chúa Giêsu; họ buộc tội Ngài mà không có bằng chứng, không có lý do, thậm chí không có chút gì đáng gọi là lý do; trong lời khai của họ, họ mâu thuẫn với nhau. Nhưng Chúa Giêsu vẫn im lặng… “Ta không trả lời.” Hỡi sự im lặng đáng yêu, bạn là người hùng biện biết bao và bạn cho tôi những bài học đáng thán phục dường nào! Lạy Chúa, Chúa đã im lặng, giữa những hiểm nguy to lớn như vậy, với một cơ hội quá tuyệt vời để lên tiếng trong một dịp quá quan trọng. Lý do nào khiến con vẫn còn lẩm bẩm và phàn nàn? Con sẽ đến với Chúa để tìm kiếm sức mạnh và sự khích lệ giúp con giữ im lặng, và gánh chịu như Chúa đã gánh chịu. [1]
Vẻ đẹp và lợi ích của việc tìm kiếm sự tĩnh lặng trong mùa chay
Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta có thể nghe những âm thanh xung quanh mình theo một cách mới mẻ.
Cách đây không lâu, tôi đã xem một video do The New York Times sản xuất.
Đoạn phim ngắn nói về một người đi tìm trong nơi rừng thẳm chỗ nào không có tiếng ồn ào của con người. Hempton không tìm kiếm sự im lặng như một phương tiện trốn thoát. Đúng hơn, ông ấy đang cố gắng tạo ra sự kết nối. Ông nói: “Im lặng không phải là sự vắng mặt của một thứ gì đó mà là sự hiện diện của mọi thứ”.
Nếu chúng ta im lặng và lắng nghe, nếu chúng ta thực sự lắng nghe, một cách đích thực, những âm thanh tinh tế của thế giới tự nhiên hoặc lời nói của một người khác, chúng ta sẽ bị thu hút vào một cảm nghiệm tròn đầy hơn về thực tại, mà nếu làm khác đi, thì có lẽ chúng ta đã để chúng trôi qua mất. Đó là cơ hội để thoát ra khỏi cái đầu của chính chúng ta, thoát khỏi những suy nghĩ quẩn quanh trong cuộc độc thoại nội tâm không ngừng mà chúng ta thực hiện hàng ngày. Đó cũng là cơ hội để loại bỏ bản thân khỏi những tiếng động gây mất tập trung xung quanh chúng ta hàng ngày. Chúng ta đang chìm trong tiếng ồn và vì điều này, chúng ta mất khả năng lắng nghe.
Khi nói đến việc lắng nghe, chúng ta khó có thể thoát ra khỏi con đường của riêng mình. Hempton, ở cuối phim, nói, “Điều tôi thích thú nhất là khi tôi lắng nghe, tôi biến mất. Tôi biến mất.” Để lắng nghe, cái tôi phải được gạt sang một bên. Hãy nghĩ về điều đó, có biết bao nhiêu người trong chúng ta không thực sự lắng nghe nhau? Có biết bao nhiêu người trong chúng ta chỉ chờ người kia ngừng nói để đến lượt mình? Chúng ta rất háo hức muốn nghe chính mình nói mà chúng ta không còn lắng nghe nữa; đơn giản là chúng ta chỉ đợi đến lượt mình để được nói.
Hãy nghĩ về việc chúng ta đang mất đi bao nhiêu – cơ hội để tĩnh lặng và tìm lại sự tĩnh lặng nội tâm, cơ hội để học hỏi điều gì đó mới, cơ hội tạo ra một kết nối thực sự giữa con người với nhau. Điều này là quan trọng. Trên hết, dường như đối với tôi, chúng ta nên dành thời gian để lắng nghe vì yêu thương. Tôi lắng nghe vợ tôi kể về một ngày của cô ấy vì tôi muốn chia sẻ cuộc sống của cô ấy. Tôi lắng nghe một người bạn khi cùng nhau uống cà phê vì đó là món quà của tôi dành cho người ấy. Tôi dừng lại và lắng nghe đôi cánh của bầy ngỗng thiên di trên trời cao bởi vì tôi yêu từng ngày sống mà tôi được đặc quyền cảm nghiệm trên trái đất xinh đẹp này.
Một trong những món quà thực sự của Mùa Chay là nó buộc chúng ta phải lắng nghe. Đó là một mùa của sự chiêm niệm yên tĩnh, được đánh dấu bằng sự cầu nguyện nhiều hơn và những hy sinh giúp đưa chúng ta ra khỏi thói quen bình thường. Mỗi Mùa Chay, khi tôi nghĩ về cung cách tôi muốn tiến thêm một bước trong kỷ cương thiêng liêng của mình, tôi thấy rằng điều sống còn là dành thời gian sống trong im lặng để tôi có thể lắng nghe thực sự.
Tôi làm mục vụ cho một giáo xứ và thường, khi khóa cửa nhà thờ vào buổi tối, tôi tắt đèn cho đến khi tất cả những gì có thể nhìn thấy trong bóng tối là ánh sáng đỏ của ngọn nến nhà tạm. Sau đó tôi ngồi xuống. Tôi im lặng. Tôi lắng nghe chất thơ của không gian. Mỗi nơi đều có âm thanh của riêng mình. Âm thanh của một nhà thờ vào ban đêm là gì? Đó là âm thanh của cánh tay của một người mẹ đang ôm lấy một đứa trẻ.
Một âm thanh có thể biến đổi một cuộc sống. Khi tôi ngồi trong nhà thờ của mình và lắng nghe, tôi cảm thấy một cảm giác bình an mà tôi hiếm khi cảm thấy ở bất kỳ nơi nào khác. Nhưng thực ra nó có thể là bất kỳ âm thanh nào. Đó có thể là tiếng sấm sét dội xuống đồi, những giọt mưa đập vào mái nhà, tiếng cành cây kẽo kẹt khi chúng vươn lên bầu trời. Đó cũng có thể là hơi thở của trẻ sơ sinh khi đang ngủ trưa, hoặc tiếng chân bước đi trên tuyết, hoặc tiếng trẻ em cười khúc khích ngoài sân. Bởi vì nó giống như đọc một bài thơ, có một nghệ thuật thực sự để lắng nghe.
Nhà triết học Erich Fromm tin vào điều này, và trong cuốn sách Nghệ thuật lắng nghe của mình, ông nói về cách mọi nghệ thuật đều có những nguyên tắc và kỹ thuật hợp lý. Dưới đây là các quy tắc của ông ấy để trở thành một người lắng nghe tốt hơn:
– Hoàn toàn tập trung.
– Không nghĩ gì khác ngoài việc lắng nghe.
– Tập trung trí tưởng tượng của bạn vào những gì bạn đang nghe.
– Hòa mình vào những gì bạn đang nghe.
– Khám phá ra một số biểu hiện tình yêu đối với người hoặc vật mà bạn đang lắng nghe.
Thực hiện theo những hướng dẫn này, mỗi chúng ta có thể thực hành nghệ thuật lắng nghe tinh tế này, Đó là một thói quen, nó sẽ tưởng thưởng cho bất kỳ ai thực hành việc lắng nghe. Đây không chỉ là một hành động yêu thương mà những người khác sẽ nhận thấy và đánh giá cao, không chỉ cải thiện mối tương quan của chúng ta, mà còn giúp đỡ chúng ta có được những cuộc nói chuyện tốt lành hơn, sinh được nhiều hoa trái hơn, nhưng bất cứ khi nào chúng ta lắng nghe kỹ càng, chúng ta sẽ nghe thấy sự hiện diện của một mầu nhiệm lớn lao, một sự hiện diện lâu đời dưỡng nuôi muôn loài, được ghi dấu trong mọi thụ tạo. Đó là giọng nói nhỏ nhẹ yên tĩnh của Thiên Chúa đang thì thầm. Mùa Chay này là lúc chúng ta bắt đầu lắng nghe. [2]
Phêrô Phạm Văn Trung
Chú thích:
[1] Philip Kosloski, aleteia.org.
[2] Cha Michael Rennier .
2022
5 lời khuyên giúp chuẩn bị Mùa Chay một cách tốt nhất
5 lời khuyên giúp chuẩn bị Mùa Chay một cách tốt nhất
Mùa chay là mùa ân sủng. Niềm hân hoan mừng Chúa Sống Lại trong ngày Lễ Phục Sinh sẽ phụ thuộc vào việc chúng ta sống Mùa Chay thánh này như thế nào. Lòng quảng đại của Thiên Chúa là vô bờ bến, nhưng chúng ta lại thường xuyên thiếu sót trong việc dành trọn con tim của mình cho Chúa, để Ngài có thể lấp đầy trái tim ấy bằng tình yêu của Ngài.
Dưới đây là năm gợi ý ngắn gọn về cách thức mà chúng ta có thể sống Mùa Chay một cách quyết liệt, hầu năm nay chúng ta có thể vui mừng trong Đức Giê-su Phục Sinh. Tại sao bạn không nỗ lực để sống mùa Chay này như thể đây là Mùa Chay Cuối Cùng trong cuộc đời của bạn.
Cầu nguyện
Mùa Chay này, bạn hãy chìm đắm trong đời sống cầu nguyện. Hãy dành nhiều thời gian hơn nữa để cầu nguyện; tìm kiếm một nơi yên tĩnh và chuẩn bị một trái tim được sắp đặt ngăn nắp để gặp gỡ Thiên Chúa, Đức Chúa và cũng là Đấng Cứu Độ của bạn.
Liên quan tới việc cầu nguyện, một gợi ý mà Giáo Hội không ngừng khích lệ chúng ta thực hiện: đó là suy gẫm Lời Chúa. Hãy lấy các bài đọc trong Thánh Lễ hàng ngày và đào sâu Lời Chúa. Hãy cầu khẩn Đức Mẹ, Đấng đã suy gẫm Lời Chúa trong lòng, để Mẹ giúp bạn theo đuổi mục đích cao quý này. Đồng thời, bạn cũng xin Lời Chúa biến đổi trái tim và chính cuộc sống của bạn.
Vào Chúa Nhật thứ nhất Mùa Chay, ma quỷ cám dỗ Chúa Giêsu biến đá thành bánh, nhưng Đức Giêsu đáp lại: “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra.” (Mt 4,4) Ở đây, Đức Giê-su đã diễn tả một sự ưu tiên: trước nhất phải là Lời Chúa, sau đó mới là lương thực dành cho thể xác!
Xưng tội
Mùa chay là thời gian để hoán cải. Trong tiếng Hy Lạp, hoán cải là metanoia – có nghĩa là một sự thay đổi của con tim. Là người tín hữu Công Giáo, phương thế hiệu nghiệm nhất để giúp con tim đạt được sự hoán cải thực sự chính là nhờ cuộc gặp gỡ trực tiếp với Chúa Giêsu, Đấng Chữa Lành. Bằng một cách thế đặc biệt, Đức Giêsu đụng chạm và chữa lành chúng ta qua các Bí tích, nhất là Bí tích Hòa Giải. Trước khi đi xưng tội, tại sao chúng ta không đọc những dụ ngôn về Lòng Thương Xót của Thiên Chúa trong chương 15 của Tin Mừng theo thánh Lu-ca. Đã có người gọi chương 15 là: “chương thất lạc và tìm thấy”.
Trong chương 15 này, chúng ta bắt gặp dụ ngôn con chiên lạc và được tìm thấy, dụ ngôn đồng xu bị đánh mất và được tìm thấy; cuối cùng là dụ ngôn đứa con bị mất và được tìm thấy, hay thường gọi là dụ ngôn người con hoang đàng. Dụ ngôn ấy cũng có thể được đặt tên là dụ ngôn người Cha giàu lòng thương xót. Hãy xưng tội trong Mùa Chay, và nài xin Đức Giê-su ban cho bạn một quả tim mới đầy sạch trong!
Tham dự Thánh lễ hàng ngày
Một trong những ý nguyện của kinh Lạy Cha là: “xin cho chúng con hôm nay lương thực hàng ngày.” Lời này có thể mang ba ý nghĩa:
Thứ nhất: Cơm bánh thể lý và sự đầy đủ về vật chất.
Thứ hai: Tấm Bánh Lời Chúa
Thứ ba: Bánh Sự Sống, tức là Bí tích Thánh Thể.
Trong Mùa Chay Thánh này, tại sao chúng ta không chuẩn bị ý nguyện để tham dự Thánh Lễ vào tất cả những ngày có thể, và đón rước Đức Giê-su là Bánh Sự Sống. Tốt hơn nữa, bạn hãy đưa gia đình của mình, thậm chí là một số bạn bè của mình tới Bàn Tiệc của Chúa để nuôi dưỡng linh hồn bất tử của họ. Cử chỉ lớn lao nhất mà chúng ta có thể thực hiện trên trái đất này chính là việc đón rước Đức Giê-su vào trong tâm hồn của mình. “Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong, hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa” (Tv 42,2) Ước mong sao, chúng ta cũng mong mỏi và đói khát Đức Giê-su, Đấng là Bánh Sự Sống!
Bác ái: Hành động của yêu thương và phục vụ
Mùa Chay phải được thể hiện bằng một thái độ vốn có thể trở thành hành động thông qua những cử chỉ phục vụ cụ thể dành cho tha nhân. Thật vậy, nếu tôi đón rước Đức Giêsu vào trong lòng của mình, thì tôi cần có một khát khao mãnh liệt mang Chúa Giêsu đến với người khác, đặc biệt là những người đau khổ nhất – người cô đơn, người nghèo đói, người già, người bị bỏ rơi, bị tuyệt vọng, bị áp bức, và bị loại trừ. Hãy nhớ rằng họ là những người mà Chúa Giê-su yêu mến!
Chắc không cần phải nói tới điều này, đó là tình yêu của chúng ta trong việc phục vụ nên khởi sự trong chính ngôi nhà của mình, giữa các thành viên trong gia đình. Chúng ta không muốn rơi vào sự phức tạp của nhân vật Rip Van Winkle, nơi đó chúng ta là những người tốt bụng và giàu tình yêu thương với những người bên ngoài, nhưng lại ác độc với chính những người sống cùng với ta. Hãy nhớ câu thành ngữ này: “Trước khi thương người, hãy thương lấy người nhà mình.”
Đức Mẹ và Mùa Chay
Trong Mùa Chay, mùa mà chúng ta chuẩn bị cõi lòng, chuẩn bị tâm trí để suy gẫm và đón nhận Đức Giêsu, Đấng chịu đau khổ, chịu chết và sống lại, hầu mang lại ơn cứu độ cho chúng ta, chúng ta nên xin Đức Mẹ giữ vai trò thực sự trong việc chuẩn bị này. Mẹ được Thiên Chúa chọn để giữ một vai trò quan trọng trong công trình cứu chuộc. Đức Mẹ có nhiều danh hiệu cao quý: Mẹ của Lòng Xót Thương và Mẹ Sầu Bi. Xin Mẹ đồng hành với chúng ta trong toàn bộ Mùa Chay này, đồng hành với chúng ta trong việc cử hành Tuần Thánh, cao điểm là sự Phục Sinh vinh hiển của Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô.
Tóm lại, chúng ta hãy vui mừng trong mùa Chay này, vì đó là một quà tặng và ơn phúc dành cho chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta hãy thực sự bước vào mùa Chay với một trái tim quảng đại. Hãy chết đi cho tội lỗi và sống lại với sự sống mới.
Quang Khanh, S.J.
Lược dịch từ: catholicexchange.com
2022
Buộc xưng tội trong mùa Chay không?
Buộc xưng tội trong mùa Chay không?
Giải đáp của Cha Edward McNamara, Dòng Đạo Binh Chúa Kitô (LC), Khoa trưởng Thần học và giáo sư phụng vụ của Đại học Regina Apostolorum (Nữ Vương các Thánh Tông Đồ), Rôma.
Hỏi: Chúng ta đang sống mùa Chay thánh, mới đây con nghe nói rằng ai không xưng tội trong mùa Chay thì mắc tội trọng. Thưa cha, điều này có đúng không? – J. B., Ocala, Florida, Mỹ.
Đáp: Câu trả lời nhanh cho câu hỏi này là không. Tuy nhiên, câu trả lời nhanh là không hề đơn giản, vì có một số điểm cần lưu ý.
Theo Giáo luật:
“Điều 987
Để hưởng nhờ phương dược cứu độ của bí tích Sám Hối, người Kitô hữu phải được chuẩn bị thế nào để trở về với Thiên Chúa bằng cách từ bỏ các tội đã phạm và quyết tâm sửa mình.
“Điều 988
- 1. Sau khi đã xét mình kỹ lưỡng và ý thức được tội của mình, người Kitô hữu buộc phải xưng các loại tội trọng và số tội trọng đã phạm sau khi lãnh nhận bí tích Rửa Tội, mà chưa được quyền tháo gỡ của Giáo Hội tha trực tiếp và họ chưa xưng trong lần xưng tội riêng.
- 2. Khuyên các Kitô hữu cũng xưng cả những tội nhẹ nữa (CIS 901-902).
“Điều 989
Mọi tín hữu, sau khi đến tuổi khôn, buộc phải xưng các tội trọng của mình một cách trung thực, một năm ít là một lần (CIS 906 ; CIO 719) (Bản dịch Việt ngữ của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam).
Tuy nhiên, Giáo Luật cũng nói như sau về việc Rước lễ:
“Điều 920
- l. Sau khi đã rước lễ lần đầu, tất cả mọi tín hữu buộc phải rước lễ mỗi năm ít là một lần.
- 2. Phải chu toàn mệnh lệnh này trong mùa Phục Sinh, trừ khi phải chu toàn vào một thời gian khác trong năm vì một lý do chính đáng (CIS 859 ; CIS 860 ; CIO 708)” (Bản dịch, như trên).
Các luật này bắt nguồn từ Hiến chế 21 của Công đồng Latêranô thứ IV năm 1215. Xin đọc:
“Tất cả các tín hữu, sau khi đến tuổi khôn, phải xưng tất cả tội lỗi của mình một cách chân thành với linh mục của mình ít nhất một năm một lần, và chăm chỉ làm việc đền tội do linh mục đưa ra cho mình. Họ hãy cung kính Rước Thánh Thể ít nhất vào lễ Phục sinh, trừ khi họ nghĩ rằng, vì một lý do chính đáng và theo lời khuyên của vị linh mục, họ nên tránh rước lễ trong một thời gian. Nếu không, họ sẽ bị cấm không được bước vào một nhà thờ trong suốt cuộc đời của họ, và họ sẽ bị từ chối chôn cất theo nghi thức Công Giáo sau khi qua đời. Xin công bố thường xuyên sắc lệnh cứu độ này trong các nhà thờ, để không ai có thể tìm ra cái cớ cho việc không hiểu biết của mình. Nếu bất kỳ người nào muốn, vì các lý do tốt, xưng tội với một linh mục khác, người ấy phải hỏi ý kiến của linh mục của mình và xin phép ngài; nếu không, linh mục ấy sẽ không có quyền tha hoặc ràng buộc họ. Linh mục cần phải sáng suốt và thận trọng, để cho giống như một bác sĩ lành nghề, ngài có thể đổ rượu và dầu trên các vết thương của người bị thương. Linh mục cần cẩn thận hỏi về hoàn cảnh của hối nhân và tội, để ngài thận trọng phân định lời khuyên cần thiết và nên áp dụng sự chữa trị nào, sử dụng các phương thế khác nhau để chữa lành người bệnh. Tuy nhiên, linh mục cần chăm sóc tối đa, không phản bội tội nhân bằng lời nói, cử chỉ, hoặc bất kỳ cách nào khác. Nếu linh mục cần lời khuyên khôn ngoan, ngài cứ thận trọng tìm kiếm, nhưng không đề cập đến người có liên quan. Vì nếu ai giả định tiết lộ một tội lỗi mà mình đã biết khi ngồi tòa giải tội, chúng tôi tuyên sắc rằng ngài không chỉ bị đình chỉ tác vụ linh mục của mình, mà còn phải ở trong một tu viện kín để làm việc đền tội vĩnh viễn nữa”.
Các nguyên tắc này cũng được nêu ra trong sách Giáo lý Giáo Hội Công Giáo:
“1389. Giáo Hội buộc các tín hữu phải tham dự thánh lễ vào các ngày Chúa Nhật và lễ trọng (x. OE 15) rước lễ mỗi năm ít là một lần vào mùa Phục Sinh, trừ khi có lý do chính đáng, có thể chu toàn vào mùa khác trong năm (x. CIC, khoản 920), trước đó phải chuẩn bị tâm hồn bằng bí tích Giao Hòa. Giáo Hội hết sức khuyến khích các tín hữu rước lễ vào các ngày Chúa Nhật và Lễ Trọng, hay thường xuyên hơn nữa, rước lễ hằng ngày” (Bản dịch Việt ngữ của Ban giáo lý, Tổng Giáo phận Sài Gòn).
Và sau đó:
“Các điều răn của Giáo Hội
“2041. Các điều răn Giáo Hội nhằm nâng đỡ một đời sống luân lý gắn liền với đời sống phụng vụ và được đời sống này nuôi dưỡng. Tính cách bó buộc của các luật thiết định do các mục tử ban hành này có mục đích bảo đảm cho các tín hữu mức cần thiết phải có trong tinh thần cầu nguyện, trong cố gắng sống hợp với luân lý, trong sự gia tăng lòng mến Chúa yêu người.
“2042. Ðiều răn thứ nhất (vào các Chúa Nhật và các ngày lễ buộc, các tin hữu buộc phải tham dự thánh lễ và không làm những công việc nô dịch) đòi các tín hữu thánh hóa ngày mừng Chúa Phục Sinh, cũng như những lễ phụng vụ chính để tôn kính các mầu nhiệm của Chúa, của Ðức Trinh Nữ Maria Diễm Phúc, của các thánh, trước hết bằng việc tham dự cử hành Bí Tích Thánh Thể, là bí tích qui tụ cộng đoàn, và tránh tất cả những công việc tự bản chất ngăn trở việc thánh hóa những ngày ấy (x. CIC, 1246-1248; CCEO 880, 3; 881).
“Ðiều răn thứ hai: (mọi tín hữu buộc phải xưng tội trong một năm ít là một lần) bảo đảm việc chuẩn bị rước Thánh Thể bằng việc chuẩn bị lãnh nhận bí tích Hòa Giải, nối tiếp công việc hoán cải và tha thứ của bí tích Thánh Tẩy (x. CIC, 989, CCEO, 719)
“Ðiều răn thứ ba: (mọi tín hữu buộc phải rước Mình Thánh Chúa ít là một lần trong mùa Phục Sinh) bảo đảm mức tối thiểu trong việc rước Mình Máu Chúa Giêsu. Ðiều răn này phải được chu toàn vào mùa Phục Sinh, vì lễ Phục Sinh là nguồn gốc và là trung tâm của phụng vụ Ki-tô giáo (x. CIC, 920, CCEO, 708-881).
“2043. Ðiều răn thứ tư: (vào những ngày sám hối do Hội Thánh ấn định, các tín hữu buộc phải kiêng thịt và giữ chay) bảo đảm thời gian tu luyện và sám hối để chuẩn bị tâm hồn mừng các ngày lễ phụng vụ. Chay tịnh và hãm mình góp phần giúp chúng ta làm chủ được các bản năng và đạt tới tự do nội tâm (x. CIC, 1246, CCEO, 881,1,4; 880,3)).
“Ðiều răn thứ năm (các tín hữu buộc phải đóng góp cho các nhu cầu của Giáo Hội) dạy các tín hữu có bổn phận chu cấp cho những nhu cầu vật chất của Giáo Hội, tùy theo khả năng mỗi người (x. CIC, 222; CCEO 25)” (Bản dịch, như trên).
Từ các tài liệu này, chúng ta có thể suy luận rằng nghĩa vụ trước tiên là Rước lễ ít nhất một năm một lần, đặc biệt là trong mùa Phục Sinh. Nghĩa vụ phải đi xưng tội trước khi Rước lễ là liên quan đến nghĩa vụ Rước lễ vào mùa Phục Sinh, để chắc chắn rằng người ấy ở trong tình trạng ân sủng. Mặc dù đây là một suy luận theo luận lý học từ quan điểm thiêng liêng, nhưng phải nhận xét rằng Giáo luật điều 920 §2 qui định xưng tội mỗi năm một lần và không nói về mùa nào cả.
Bộ Giáo luật hiện tại tạo điều kiện dễ dàng cho việc xưng tội, so với Bộ Giáo luật cũ, chẳng hạn loại bỏ yêu cầu phải xưng tội với chính cha xứ của mình để chu toàn nghĩa vụ.
Thời gian để hoàn thành nghĩa vụ mùa Phục Sinh, như đôi khi nó được gọi, có thể khác nhau giữa các nước. Tại Mỹ, thời gian này là từ Chúa Nhật thứ I Mùa Chay đến hết ngày Lễ Chúa Ba Ngôi; ở các nước khác, mùa có thể bắt đầu từ ngày thứ Tư Lễ Tro và kết thúc vào ngày Chúa Nhật Chúa Thăng Thiên.
Tất nhiên, nghĩa vụ mùa Phục Sinh là một yêu cầu tối thiểu để động viên mọi người nhận lãnh các bí tích. Lý tưởng nhất, một người Công Giáo Rước lễ mỗi lần tham dự Thánh Lễ. Một người Công Giáo cũng nên đi xưng tội bất cứ khi nào mình nhận thức đã phạm tội trọng, và việc xưng tội thường xuyên là rất được khuyến khích, thậm chí nếu chỉ có tội nhẹ. Như Sách Giáo lý Giáo Hội Công Giáo nhắc nhở chúng ta, điều răn này nói: “bảo đảm việc chuẩn bị rước Thánh Thể bằng việc chuẩn bị lãnh nhận bí tích Hòa Giải, nối tiếp công việc hoán cải và tha thứ của bí tích Thánh Tẩy”.
Nếu các đề nghị này được tuân theo, mặc dù nghĩa vụ rước lễ trong mùa Phục Sinh vẫn còn, việc một người ta cần đi xưng tội trong Mùa Chay, hoặc ít nhất vào thời điểm nào đó trước khi Rước lễ vào mùa Phục sinh, sẽ không còn tồn tại, trừ khi người ấy có tội trọng.
(Nguyễn Trọng Đa/ Zenit.org 23-2-2016)
2022
Tại sao Thánh Giuse được coi là Quan thầy của Giáo hội?
Tại sao Thánh Giuse được coi là Quan thầy của Giáo hội?
Người cha nuôi của Chúa Giêsu đã làm gì đặc biệt đến nỗi ngài được nhiều Giáo hoàng coi là vị thánh bảo trợ? Dưới đây là câu trả lời.
Thánh Cả Giuse, cha nuôi của Chúa Giêsu, cùng với Tổng lãnh Thiên thần Micae, hoàng tử và là thủ lãnh các thiên thần, được xem là thánh quan thầy của Giáo hội hoàn vũ, mặc dù Thánh Giuse là người duy nhất được long trọng tuyên bố là Quan thầy.
Liên quan đến Thánh Giuse, trước hết chúng ta cần xem ngài đã được ban cho những phẩm giá và đặc ân nào. Giáo hội luôn tôn vinh hình ảnh của Thánh Giuse, nhưng trong tương quan với Chúa Giêsu và Đức Maria. Từ năm 1522, khi huynh đoàn Đa minh Isidoro de Isolani xuất bản cuốn sách về Thánh Giuse, từ đó lòng sùng kính bình dân dành cho Thánh Giuse được phổ biến.
Công đồng được ủy thác cho Thánh Giuse
Ngày nay Giáo hội lưu tâm đặc biệt đến hình ảnh của Thánh Giuse, về mặt thần học, trong tương quan mật thiết với Chúa Giêsu và Mẹ Maria, với lịch sử cứu độ. Các thần học gia cố gắng làm sáng tỏ hình ảnh của Thánh Giuse bằng những phương tiện sẵn có, tức là bằng Thánh Kinh, Truyền thống của Giáo hội, và các tác phẩm của các Giáo phụ.
Ngay cả trong cuộc cải cách phụng vụ, Thánh Giuse bắt đầu chiếm vị trí xứng đáng trong Giáo hội. Đức Giáo hoàng Gioan 23, ngày 9/3/1961, đã ủy thác công đồng cho sự bảo vệ của Thánh Giuse, thực hiện ước nguyện của dòng Đaminh, cha Giuse Lataste, đã đưa Thánh Giuse vào trong nghi lễ, xếp sau Đức Maria, trước các thiên thần và các thánh.
Sắc lệnh của Đức Giáo hoàng Piô IX
Đức Piô IX , trong thông điệp “urbi et orbi” ngày 9 tháng 12 năm 1870, đã tuyên bố Thánh Giuse là quan thầy của Giáo hội hoàn vũ, trong khi nhắc đến thời gian đau buồn mà Giáo hội đang trải qua, ngài đã minh giải cho việc cậy nhờ đến vị thánh bảo trợ này, đấng đã bảo vệ Chúa Giêsu trên thế gian, thì giờ đây không thể không bảo vệ Giáo hội của mình. Cũng nên nhắc lại rằng, trong ba tháng, đội quân của Piedmontese đã xâm chiếm nhà nước giáo hoàng (quốc gia vatican) và giáo hoàng bị bắt làm tù binh tại Vatican.
Đức Piô IX đã tuyên bố Thánh Giuse là quan thầy của Giáo hội hoàn vũ, như ngài đã nhắc nhớ “Giáo hội luôn tôn kính Thánh Cả Giuse với những lời tôn vinh và khen ngợi tuyệt đỉnh. Và Đức Giáo hoàng Lêô XIII đã dạy: “Thật thích hợp khi dân Chúa đã quen cầu nguyện với lòng sùng kính và với tâm hồn tin cậy đơn sơ, cùng với Đức Trinh nữ Mẹ Thiên Chúa, vị hôn phu thanh khiết của mẹ là Thánh Giuse”.
Khử trừ mọi tật mê lầm hư hốt
Sự bảo trợ của Thánh Giuse khích lệ chúng ta phục vụ cho nước Chúa và giúp chúng ta trở thành những người tin cậy, phó thác và vâng phục Chúa Kitô. Trong kinh cầu nguyện với Thánh Giuse mà ngày nay vẫn còn đọc, chúng ta cầu xin : “Lạy Cha rất yêu mến, hãy khử trừ mọi tật mê lầm hư hốt ra khỏi lòng chúng con”, và hôm nay chúng ta có thể thêm: Lạy cha rất yêu mến, xin khử trừ ra khỏi lòng chúng con căn bệnh ma túy, bạo lực, chiến tranh, mại dâm, chủ nghĩa satan và bất cứ điều gì khác khiến chúng con xa lệch Chúa Kitô.
Lời đề nghị của thánh Giáo hoàng Phaolô II
Đức Giáo hoàng Phanxicô đã viết trong tông huấn Redemptoris Custos: “Vì thế, chúng ta hãy cầu xin người mà Thiên Chúa đã tin tưởng trao phó kho tàng quý giá và to lớn nhất của Ngài để bảo vệ”, đồng thời chúng ta hãy học từ nơi ngài để phục vụ cho công trình cứu rỗi.
Đức Thánh Cha Phanxicô đã thực hiện ước muốn trước kia của Đức Bênêđictô XVI, đó là đưa tên của Thánh Giuse vào Kinh nguyện Thánh thể ngay sau Đức Mẹ.
Hai lý do
Thánh Giuse được gọi là đấng bảo trợ Giáo hội hoàn vũ vì: 1 – Ngài là hôn phu của Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa; 2 – Ngài được Thiên Chúa chỉ định làm người bảo vệ và làm cha nuôi của Con Thiên Chúa. Những đặc ân của ngài là phẩm giá, ân sủng, sự thánh thiện và vinh quang của ngài.
Hiền phu của Đức Maria được hưởng đặc ân duy nhất là sống trong sự mật thiết cùng với Chúa Giêsu và Mẹ Maria, và trong mối tương quan chặt chẽ nhất định với mầu nhiệm Nhập thể. Đức Piô IX đã nói: “Vì phẩm giá cao quý này mà Thiên Chúa đã ban cho các tôi tớ trung thành nhất của Ngài”. “Giáo hội luôn hết lòng tôn kính và cầu nguyện với Thánh Cả Giuse, người luôn gần gũi với hiền thê của mình là Đức Trinh Nữ Mẹ Thiên Chúa, và Giáo hội đã nài xin ngài chuyển cầu trong những lúc khó khăn”.
Để bảo vệ Giáo hội
Vì Thánh Giuse được chọn làm chồng của Đức Maria và cha nuôi của Chúa Giêsu Kitô, giờ đây ngài điều khiển muôn vàn Kitô hữu trong Giáo hội hoàn vũ với uy quyền của người cha. Xưa kia ngài được trao cho nhiệm vụ thiêng liêng là chăm sóc Thánh Gia ở Nazareth, giờ đây nhờ sự bảo trợ trên trời của mình, ngài được ủy thác chăm sóc, giữ gìn và bảo vệ Giáo hội của Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
Đức Thánh Cha Phanxicô tuyên bố năm thánh
Sự bảo trợ lớn lao của Thánh Giuse phát xuất từ phẩm giá và các đặc ân của ngài, tất cả đều được Thiên Chúa ban tặng cách nhưng không. Vì vậy, sự cao cả của ngài trong vai trò là người bảo trợ tùy thuộc rất nhiều vào những ơn sủng trỗi vượt hơn con người tự nhiên của ngài.
Để kỷ niệm 150 năm ngày công bố Thánh Giuse là đấng bảo trợ Giáo hội hoàn vũ, vào ngày 8/12/2020, Đức Thánh cha Phanxicô đã công bố tông thư “Patris Corde”, loan báo một năm tôn vinh Thánh Cả, cha nuôi của Chúa Giêsu. Trong suốt thời gian này, các tín hữu có thể hưởng được các ơn xá đặc biệt cho đến hết ngày 8/12/2021.
Marcello Stanzione/Aleteia