2022
Người Công Giáo có nên đi xem bói?
NGƯỜI CÔNG GIÁO CÓ NÊN ĐI XEM BÓI?
Giuse Phạm Đình Ngọc SJ
Hỏi: Con hay nghe bạn kể về chuyện đi xem bói, con cũng tò mò và muốn thử xem sao. Không biết quan niệm của Giáo hội Công Giáo về vấn đề này như thế nào?
Trả lời:
Đây là chủ đề thú vị và gây nhiều tranh cãi trong các tôn giáo[1]. Thú vị vì bản tính con người muốn biết tương lai, số phận của mình sẽ ra sao; tranh cãi vì không chỉ thời nay, từ xa xưa, các tôn giáo đã bàn luận đến hiện tượng này. Cụ thể chúng ta thử xem Thiên Chúa nói gì về xem bói trong Kinh Thánh. Từ đó, chúng ta có thể thấy được giáo huấn của Giáo Hội về vấn đề này. Sau cùng là cách thực hành đức tin của người tín hữu trước những lôi cuốn của mê tín dị đoan, bói toán.
- Giải thích từ ngữ
Xem bói nghĩa là muốn thấy trước tương lai của mình sẽ ra sao. Dĩ nhiên chúng ta không có khả năng biết chính xác về tương lai của mình. Thế nhưng, trước giờ có nhiều nhà xem bói về: công danh, sự nghiệp, tình yêu và gia đạo… Họ nói về tương lai tốt xấu của một người. Đồng thời họ cũng giúp giải hạn điềm xấu cho người đó. Tại Việt Nam, chúng ta thường thấy người ta đi xem ngày lành tháng tốt để xây nhà, động thổ, cưới hỏi, v.v.
Hình thức cao siêu hơn là gọi hồn để giải mã tương lai. Người ta kháo với nhau một số người có khả năng gọi được những người thuộc thế giới bên kia về. Khi đó, họ sẽ nói về tương lai của chúng ta. Nghe có vẻ hoang đường dưới cái nhìn của khoa học, nhưng đó lại là truyền thuyết thực hư lẫn lộn.
Tôi biết có nhiều người đi xem bói. Họ chia sẻ với tôi những điều đã xảy ra. Có phần đúng, có khi sai. Một vài kiểu xem bói họ có thể chọn. Chẳng hạn:
– Xem tử vi: đây là hình thức xem bói số phận đời người dựa trên Kinh Dịch, Can Chi, Ngũ Hành…(Vì không phải là thầy bói, nên tôi chẳng thể biết nhiều hơn!)
– Tử Bình Tứ Trụ. Tử Bình là một môn khoa học xem bói dựa trên giờ, ngày, tháng, năm sinh giống như Tử Vi.
– Xem bói chỉ tay. Bói chỉ tay là môn bói dựa trên hình dáng, màu sắc cũng như các đường trên lòng bàn tay để đưa ra luận đoán.
– Nhân tướng học. Nhân tướng học là phạm trù xem bói rộng hơn của bói chỉ tay. Đây là môn bói dựa trên hình tướng, dáng vóc, lời nói, sắc thái…
– Bói dịch (Gieo quẻ). Người xem bói gieo đồng xu, gieo quẻ để nhận được thông điệp. Dịp lễ Tết nhiều người vẫn đi gieo quẻ đầu năm.
Còn nhiều hình thức bói nữa. Nhưng tựu trung, mục đích của xem bói là nhằm biết trước tương lai của mình ra sao.
- Kinh thánh nói gì về bói toán?
Ngay chương thứ 3 của sách Sáng Thế, chúng ta thấy con rắn cám dỗ con người. Hắn đã thủ thỉ, thuyết phục Eva ăn trái cấm. Số là Thiên Chúa cảnh báo Ađam và Eva không được ăn trái ở giữa vườn Địa Đàng. Nếu ăn, họ sẽ phải chết. Con rắn nói ngược lại: “Chẳng chết chóc gì đâu!”. Hắn bồi thêm một câu đầy tiên đoán: “Ngày nào ông bà ăn trái cây đó, mắt ông bà sẽ mở ra, và ông bà sẽ nên như những vị thần biết điều thiện điều ác.” (St 3,5).
Qua câu nói trên, chúng ta biết tà ý của con rắn. Hắn muốn hai ông bà bất tuân Thiên Chúa, kiêu ngạo và muốn vượt lãnh vực của mình. Ăn trái ấy không chỉ không ngang bằng với Thiên Chúa, mà còn bị Thiên Chúa đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng. Đó là thân phận của con người. Một mặt, con người muốn làm chủ cuộc đời mình, có thể đối phó mọi hiểm nguy và trắc trở xảy đến. Mặt khác, con người hằng bất lực trước tương lai của mình. Con người không toàn năng. Do đó, chính khi con người ước mong làm chủ mọi thứ, họ trở nên kiêu ngạo và đánh mất chính mình. Kết quả là đau khổ cứ ôm ghì lấy họ.
Một trường hợp điển hình về việc xem bói là vua Sa–un của Ít–ra–en. Ông là vị vua tài đức, đẹp lòng Thiên Chúa. Tuy vậy, có những lần vua hỏi ý Thiên Chúa về tình hình chiến sự với quân Phi–li–tinh, Ngài vẫn im hơi lặng tiếng. Ông chạy đi xem bói!
– Hãy tìm cho ta một bà đồng bóng, để ta thỉnh ý bà ấy.
Và triều thần đã giới thiệu với Vua một bà đồng bóng ở Ên Đo. Thế là vua Sa–un cải trang, mặc áo khác rồi ra đi, có hai người cùng đi với vua. (1 Sm 28,3–25)
Người đồng bóng là người có khả năng nối kết người sống với những linh hồn thế giới bên kia. Họ tin mình có khả năng gọi hồn để về trình bày những gì sẽ diễn ra. Các nhà nghiên cứu cho thấy hiện tượng này giống với lên đồng tại Việt Nam.
Trong sách Luật, Ðức Chúa cũng cảnh báo người ta không được làm nghề bói toán, chiêm tinh, tướng số, phù thuỷ, bỏ bùa, ngồi đồng ngồi cốt, chiêu hồn. Thật vậy, hễ ai làm điều ấy thì là điều ghê tởm đối với Ðức Chúa. (Dnl 18,9–20).
Luật Cựu Ước cũng ngăn cấm đi xem bói hoặc lên đồng (Lv 19,31; Đnl 18,11). Điều ấy cho thấy ngay từ thời xa xưa đã có hiện tượng huyền bí này. Sang thời Tân Ước, nhiều lần Chúa Giêsu nhắc con người: “Đừng lo lắng về ngày mai, ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy” (x. Mt 6,34)[2]. Trong Giáo Hội sơ khai, chúng ta thấy nhiều người từ bỏ trò ảo thuật, bỏ xem bói để chọn Chúa Kitô (x. Cv 19,18–19).
- Có nên đi xem bói?
Tiếc là nhiều người đi theo Chúa, nhưng có khi đến với cả thầy bói, phù thủy. Bởi đó có lần Đức Thánh Cha Phanxicô chia sẻ:
“Ma thuật không phải là Kitô giáo. Những điều được thực hiện để đoán tương lai hoặc đoán nhiều thứ hoặc thay đổi tình huống cuộc sống không phải là Kitô giáo. Ân sủng của Chúa Kitô mang đến cho bạn tất cả mọi thứ: hãy cầu nguyện và phó thác chính mình nơi Chúa.”[3]
Dĩ nhiên Giáo Hội lên án những trò bói toán và ma thuật. Tương lai luôn thuộc về sự quan phòng của Thiên Chúa. Con người muốn điều khiển tương lai, nghĩa là muốn ngang bằng Thiên Chúa. Vì thế Giáo Lý Công Giáo dạy rằng:
“Phải loại bỏ mọi hình thức bói toán: cậy nhờ Satan hay Ma Quỷ, gọi hồn người chết hay những cách khác ngỡ rằng sẽ đoán được tương lai. (x. Đnl 18,10; Gr 29,8). Coi tử vi, chiêm tinh, xem chỉ tay, giải điều mộng, xin xăm, bói toán quá khứ vị lai, đồng bóng, là những hình thức che giấu ước muốn có quyền trên thời gian, trên lịch sử và trên cả con người, cũng như ước muốn liên kết với các thế lực huyền bí. Điều này nghịch lại với lòng tôn kính và thần phục chỉ dành cho Thiên Chúa.” (số 2116).
Bạn thân mến,
Là con người ai cũng tò mò, như bạn nói về vấn đề xem bói. Chỉ những ai hiểu rõ vấn đề, họ mới đi đúng đường. Thật tốt khi bạn quan tâm đến thực hành phổ biến này ở Việt Nam. Tôi biết nhiều người Công Giáo cũng có lần đi xem bói. Xin đừng theo họ! Nếu ai từng vướng vào điều ấy, xin ăn năn trở về với Thiên Chúa. “Đừng để ma quỷ thừa cơ lợi dụng.” (Ep 4,27).
Về vấn đề xem bói, rất nhiều người đã đoán được cách các thầy bói muốn trục lợi. Thậm chí nhiều thầy bói giả mạo muốn lừa tình, lừa tiền những ai nhẹ dạ cả tin. Đừng quên, họ có nhiều chiêu trò để đưa người xem bói vào trạng thái hoang mang và phụ thuộc. Từ đó, nhiều người xem bói xem thầy bói như thần thánh và luôn đến tham vấn và làm theo!
Chúng ta chỉ thờ phượng một mình Thiên Chúa, Đấng làm chủ muôn loài, không gian và thời gian. Những điều bí nhiệm chưa bao giờ thuộc về con người. Hẳn là con người có quyền tìm hiểu về những điều ấy. Đừng quên làn ranh giữa tìm hiểu và thực hành nó là rất mong manh. Ước gì người Công Giáo luôn chạy đến với Thiên Chúa trước; sau đó họ sẽ tìm được những câu trả lời hợp ý Chúa.
- Vài chỉ dẫn tránh xem bói
Thực tế nhiều chúng bạn cứ tỉ tê, rủ rê tôi đi xem bói. Họ chia sẻ chân thành, thuyết phục và cả mời gọi. Do đó, tôi rất dễ ngã lòng. Trong trường hợp ấy, tôi nghĩ mình cứ nghe với thái độ tôn trọng, nhưng giữ vững lập trường của mình. Bên cạnh đó, hãy trò chuyện với những người khôn ngoan, nhất là với cha giải tội. Linh mục ấy biết cách an ủi và hướng dẫn bạn.
Dường như người đi xem bói khó thể thoát ra. Nghĩa là xem bói được một lần, họ sẽ vướng vào vòng xoáy của nó. Giải hạn, cầu may và tiên đoán luôn ám ảnh, thu hút người ta. Rốt cuộc động chút là đi xem thầy bói. Như thế thì mệt lắm! Ngược lại, người Công Giáo có Thiên Chúa là Đấng biết trước mọi sự. Ngài từ từ hé lộ cho con người những gì chúng ta cầu xin. Hãy chạy đến với Ngài để cầu nguyện. Trong bầu không khí đó, Thiên Chúa cùng với con người khám phá những điều thú vị ở tương lai. Có người nói vui rằng: “Giả như biết trước mọi sự, cuộc sống này sẽ tẻ nhạt vô cùng!” Điều ấy có vẻ đúng. Hơn nữa, “Hãy ký thác đường đời cho Chúa. Tin tưởng nơi Người, Người sẽ ra tay.” (Tv 36,5).
Nếu bạn muốn thay đổi tương lai, hãy bắt đầu từ chính khả năng của bạn. Thành công, may mắn hoặc tương lai tươi sáng hoàn toàn phụ thuộc vào thái độ đúng đắn của chúng ta. Nếu thái độ ấy cộng với ơn của Thiên Chúa nữa, cuộc sống của chúng ta sẽ thật nhiều bình an, hạnh phúc. Hãy làm chủ cuộc đời mình trong vòng tay yêu thương của Thiên Chúa. Xin đừng đánh cược chính mình vào chuyện xem bói, mê tín dị đoan. Tôi tin bạn không muốn rơi vào bước đường u mê ấy.
Chào bạn.
(Trích Giải Đáp Thắc Mắc cho người trẻ Công giáo, Tập 3, Nxb Tôn Giáo, 2020)
2022
Việc dạy giáo lý đào tạo những nhà Truyền giáo?
Việc dạy giáo lý đào tạo những nhà Truyền giáo?
Việc Dạy giáo lý đào tạo những nhà Truyền giáo? (HDTQVDGL 30)
Nhìn lại việc truyền giáo:
Hướng về Đại Hội Dân Chúa, trong bài “Thử xem lại việc truyền giáo tại Việt Nam”, LM FX. Trần Kim Ngọc cho rằng việc truyền giáo bị chững lại:
“Thời kỳ cấm cách qua đi, bầu trời trở lại bình yên, Giáo Hội có nhiều cơ hội để thể hiện chính mình hơn; tuy nhiên trong cái thời ổn định này, thì công cuộc rao giảng Tin Mừng hầu như bị chững lại.”…“Một điều thật nghịch lý là càng được yên ổn bao nhiêu thì Giáo Hội lại không tiến được tí nào bấy nhiêu! Chúng ta thử lấy hai con số cách nhau hơn 30 năm để so sánh: năm 1970, theo thống kê của Thánh Bộ Truyền giáo, dân số Việt Nam là 38.113.000 trong đó có 2.491.839 người tín hữu, người Công giáo chiếm 6,5% dân số; theo thống kê năm 2004, dân số Việt Nam là 82.300.000 trong đó 5.670.000 tín hữu, người Công giáo chiếm tỉ lệ 6,88%. Hai con số ấy chênh nhau không là bao, cho thấy công cuộc truyền giáo đang khựng lại, nếu không muốn nói là không có một sự truyền giáo nào [1] Vì tỉ lệ gia tăng số người công giáo thấp hơn so với mức tăng dân số tự nhiên của cả nước.” [2]
Về lý do của việc chững lại ấy, LM. Trần Kim Ngọc nói rằng không phải do thiếu nhân sự, thời thế hay tài chánh và để lại cho chúng ta một câu hỏi bỏ ngõ. Chúng ta hãy cùng nhau thử trả lời câu hỏi sau khi đã cẩn thận xem lại giáo huấn của Hội Thánh.
Việc Dạy giáo lý đào tạo những nhà truyền giáo
HDTQVDGL đưa ra nhận xét như sau
-“Việc huấn luyện làm tông đồ và truyền giáo là một trong những công tác cơ bản của việc dạy giáo lý. Tuy nhiên, trong lúc mà hoạt động giáo lý tiến hành việc đào tạo cho những người tín hữu có một sự nhạy cảm mới để họ làm chứng tá Kitô giáo, đối thoại liên tôn và dấn thân vào đời, thì việc giáo dục sứ mệnh đến với muôn dân lại còn yếu kém và thiếu sót . Thường thì việc dạy giáo lý dành cho việc truyền giáo một quan tâm phụ thuộc và có tính cách giai đoạn.”(HDTQVDGL 30)
-Một trong sáu nhiệm vụ của việc dạy giáo lý theo Thánh Bộ Giáo Sĩ trong Hướng Dẫn Tổng Quát Việc Dạy Giáo Lý là khai tâm cho việc truyền giáo (HDTQVDGL 86).
“Việc dạy giáo lý là thời điểm chủ yếu của tiến trình rao giảng Tin Mừng”(HDTQVDGL 63, 64)
-Một trong những điểm quan trọng trong việc canh tân việc Dạy giáo lý theo tinh thần công đồng Vaticanô II là đặt việc Dạy Giáo Lý trong sứ mệnh rao giảng Tin Mừng của Hội Thánh (HDTQVDGL Phần I, chương II ).
-HDTQ cũng nhận xét rằng việc dạy giáo lý lâu nay ít quan tâm đến việc truyền giáo (HDTQVDGL 30).
Một thực tế.
Giáo Hội Pháp đã trải qua một kinh nghiệm đau thương. Đó là một thời gian dài sau làn sóng giáo dân di dân về thành phố tìm kiếm việc làm, họ vượt tầm kiểm soát của Giáo Hội, họ sống trong tình trạng “trắng” giáo lý nhiều thế hệ, và vì “dốt” giáo lý họ không còn sống đạo nữa. Vì thế, chúng tôi nghĩ rằng lý do chính nằm ở việc dạy giáo lý. Cứ nhìn xem các lớp giáo lý sau thêm sức vắng bóng các em hoặc thấy các em chẳng mấy hứng thú khi đi học giáo lý, hoặc quan niệm xem việc học giáo lý là việc dành cho các em thiếu nhi. Và nhìn chung không mấy giáo xứ quan tâm dạy giáo lý cho người lớn, tức là giáo lý thường xuyên. Phải chăng việc dạy giáo lý đang có vấn đề hoặc chưa được quan tâm đúng mức? Phải chăng đó là lý do dẫn đến việc thiếu nhân sự trầm trọng cho công cuộc rao giảng Tin Mừng?
-Việc Dạy giáo lý lâu nay chỉ chú trọng đến việc bảo vệ đức tin thay vì loan truyền đức tin hay rao giảng Tin Mừng. Tức chỉ chú trọng đến khía cạnh fides quae (giáo thuyết) mà bỏ quên khía cạnh fides qua (gắn bó tín thác) (x. HDTQVDGL 92, 93). “Đề cao một sự tổng hợp tiệm tiến và chặt chẽ của việc liên kết toàn diện con người với Thiên Chúa (fides qua) và những nội dung của sứ điệp (fides quae)” (HDTQVDGL 144). “Quả thật, là một Kitô hữu có nghĩa là thưa tiếng “xin vâng” cùng Đức Giêsu Kitô, nhưng chúng ta hãy nhớ rằng lời “xin vâng” này có hai mức độ: một là phó thác cho Lời Chúa và tin cậy vào đó, nhưng cũng có nghĩa là ở giai đoạn sau, là luôn luôn cố gắng hiểu và hiểu rõ hơn ý nghĩa sâu xa của Lời này.” (CT 20).
-Sự kiện diễn tả điều ấy là lẫn lộn việc dạy giáo lý và giáo lý, một bên là giảng dạy, một bên là giáo thuyết phải dạy. Dẫn đến coi việc dạy giáo lý như là việc dạy học ở trường: có những cuốn sư phạm giáo lý còn lấy việc tổ chức lớp học ở trường áp dụng vào lớp giáo lý hoặc cứ nghĩ rằng hễ là giáo viên giỏi tất nhiên là giáo lý viên giỏi. Đàng khác coi giáo lý là lý thuyết suông, nên nhào nhét kiến thức đức tin bằng cách học thuộc lòng như “vẹt”, cha ông ta gọi là học “trừ bìa”.
-Chúng tôi còn nhớ một học sinh trung học không công giáo hiện nay anh là một bác sĩ khoa nhi nổi tiếng, thuở còn là học sinh của một trường tư thục công giáo, học kỳ nào anh cũng đứng nhất về giáo lý.
-Việc dạy giáo lý qúa chú trọng đến các phương pháp mà không quan tâm đến sư phạm đức tin, chỉ vì quá chú trọng đến truyền đạt kiến thức đức tin. (CT 61)
-Chỉ chú trọng đến giáo lý thiếu nhi, lãng quên giáo lý cho người lớn, tức thiếu ý thức đào tạo việc trưởng thành đức tin. Phải quan niệm dạy giáo lý như là trường dạy đức tin (HDTQVDGL 30)
-Coi việc học giáo lý như môn học văn hóa, nên phụ huynh không quan tâm hỗ trợ, vì việc học thêm ở trường cần thiết hơn. Trong khi đó giờ giáo lý là giờ cầu nguyện gặp gỡ Chúa.
-Lối sống Kitô hữu là lối sống hấp dẫn người khác, nhưng thực tế bị xem thường, vì thiếu chứng tá Kitô hữu và nhiệt tình truyền giáo.
Việc truyền giáo bị khựng lại, đâu là lý do?
-Mỗi Kitô hữu là một nhà truyền giáo, theo bản chất, thế nhưng không được đào tạo đến nơi đến chốn. Giống như mỗi con người đều cao quí như nhau, nhưng nếu không được giáo dục để thành nhân, những con người ấy sẽ hành động và sống không ra người.
-Việc dạy giáo lý đóng vai trò quan trọng trong việc đào tạo những nhà truyền giáo. Nhưng công tác này không được quan tâm đúng mức, hoặc đang bị hiểu sai, tức là đến lớp giáo lý chỉ để học một mớ kiến thức về đạo, nhằm chịu các bí tích. Còn các ý niệm về trường dạy đức tin trưởng thành, hướng đến việc truyền giáo thì không được quan tâm.
-Vì những lý do đó, trường dạy giáo lý không cho ra trường những nhà truyền giáo, mà chỉ nhồi nhét thành những “con vẹt”, không đón nhận mạc khải, tin mừng nào thì làm sao nghĩ tới việc truyền giáo, tức loan tin mừng cho người khác.
Việc truyền giáo bị chững lại vì ta không tạo điều kiện cho việc dạy giáo lý làm hết chức năng của nó là đào tạo những nhà truyền giáo.
Lm Giuse Hồ Sĩ Hữu, Ban Giáo Lý GP Phan Thiết,
(Bài nói chuyện với Lớp GLV Trưởng Thành Giáo Hạt Hàm Tân tại Gx Tân Lý 07.2011)
[1] x. PX. Đào Trung Hiệu, O.P., Cuộc lữ hành đức tin, II, tr. 237-251, trích bởi Trần Kim Ngọc.
[2] FX. Trần Kim Ngọc, OP, Thử xem lại việc truyền giáo tại Việt Nam.
2022
Mười cách chuẩn bị tâm hồn để Rước Lễ
Mười cách chuẩn bị tâm hồn để Rước Lễ
Cho đến nay, hành động quan trọng nhất trong cuộc sống là cuộc gặp gỡ của chúng ta với Thiên Chúa, với Chúa Giêsu Kitô là Đấng Cứu Độ của chúng ta. Việc đó diễn ra như thế nào? Là một người Công giáo sống đạo, mỗi ngày bạn có thể rước Chúa Giêsu, Bánh Hằng Sống, khi Rước Lễ – Mình, Máu, Linh hồn và Thần tính của Ngài.
Trong Kinh Lạy Cha, chúng ta cầu nguyện: “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hàng ngày.” Một cách chú giải theo Bí tích cho cụm từ này trong Kinh Lạy Cha có nghĩa là ban cho chúng ta Rước Lễ hôm nay trong khung cảnh của Thánh Lễ.
Nói không ngoa, tất cả cuộc sống đời đời cũng không đủ để chúng ta chuẩn bị đầy đủ cho dù chỉ một lần Rước Lễ. Ngoài ra, tất cả cuộc sống đời đời cũng không đủ để tạo ra một lời tạ ơn xứng đáng cho một lần Rước Lễ. Lý do cho sự khẳng định mạnh mẽ này là sự thật đơn giản rằng Rước lễ thực sự là rước lấy chínhThiên Chúa; đó là Chúa Giêsu, Ngôi Hai của Ba Ngôi Cực Thánh trong Mình, Máu, Linh hồn và Thần tính của Ngài!
Vì vậy, chúng tôi đưa ra mười gợi ý ngắn với mục đích giúp tất cả chúng ta nâng tầm, cải thiện và hoàn thiện tâm hồn mình khi đón nhận Chúa GiêsuThánh Thể. Một lần Rước Lễ có thể biến chúng ta thành các vị thánh. Thần học vững chắc dạy chúng ta rất rõ ràng về khái niệm ơn riêng ban. Lỗi sai không phải ở Bí tích vốn là chính Thiên Chúa, mà đúng ra là lỗi ở chúng ta, ở các công cụ của con người và sự thiếu chuẩn bị xứng hợp của chúng ta.
- Lời cầu nguyện nhiệt thành và khiêm nhường: “Lạy Chúa, xin củng cố đức tin của con!”
Niềm tin có thể được so sánh với một hạt giống; nó phải được tưới nước và chăm bón. Nó cũng có thể được so sánh với việc phát triển cơ bắp khi nâng tạ. Nếu không được thực hiện thường xuyên và bài bản, cơ bắp rất dễ bị thoái hóa thành các mô nhão. Cuối cùng, nó có thể được so sánh với nghệ thuật và kỹ năng ngôn ngữ. Bỏ bê thực hành một ngôn ngữ mới, ngôn ngữ được nói sẽ trở nên hỏng và không hoàn chỉnh.
Như người ta nói: “Nếu bạn không sử dụng, bạn sẽ mất.” Đức tin của chúng ta cũng thế; nếu chúng ta không thực hành đức tin và thực hành, thì dần dần đức tin bị mất. Nói như vậy, chúng ta phải liên tục nhắc nhở bản thân rằng Thánh Thể là “Sự Hiện Diện Đích Thực”, thực sự và bản thể của Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa. Một lời cầu nguyện ngắn gọn nhưng nhiệt tâm được nói thường xuyên có thể đạt được mục tiêu này là: “Lạy Chúa, xin củng cố đức tin của con”.
- Thanh luyện khung cửa nội tâm của bạn
Thánh Inhaxiô thành Loyola, cũng như các vị thánh khác, tạo nên mối liên hệ mật thiết và chặt chẽ giữa hai Bí tích – Giải tội và Bí tích Thánh Thể. Bí tích Giải tội hoặc Hòa giải tẩy rửa và thanh tẩy ô cửa nội tâm của chúng ta khỏi những bụi bẩn xấu xa và vết nhơ tội lỗi. Rồi thì, sau khi nhận được ơn tha tội, khi đó linh hồn được rửa sạch và trở nên trong suốt nhờ ân sủng, việc rước lễ sẽ có ảnh hưởng và tác động mạnh mẽ hơn nhiều đến linh hồn.
Khi mặt trời ló dạng rạng rỡ qua khung cửa sổ được làm sạch bằng chất tẩy rửa Windex, thì ánh sáng của Chúa Kitô cũng có thể chan hòa với những ân sủng toàn năng trong tâm hồn trong sạch. Chúa Giêsu diễn tả điều đó một cách cô đọng: “Phúc cho những ai có tâm hồn trong sạch; vì họ sẽ nhìn thấy Thiên Chúa.” (Mt. 5: 8)
Dĩ nhiên, nếu đang trong tình trạng tội trọng, người ta phải xưng tội trước khi Rước lễ.
- Đừng bao giờ nhận ân huệ của Chúa như là chuyện đương nhiên!
Một cám dỗ rất phổ biến đối với những ai dễ dàng tham dự Thánh lễ hàng ngày và Rước lễ hàng ngày là đơn giản coi Chúa là điều đương nhiên. Trong phòng thánh chuẩn bị lễ thường có một tấm bảng ghi một lời nhắc nhở các linh mục: “Hãy cử hành Thánh lễ này như thể đó là thánh lễ đầu tiên, cuối cùng và duy nhất của con.” Cũng có lời khuyên hữu ích cho giáo dân: mỗi lần Rước Lễ hãy coi đó như thể là lần đầu tiên, lần cuối cùng và duy nhất của con!
- Đến đúng giờ hoặc sớm
Bạn có đến trễ một cuộc hẹn cực kỳ quan trọng — với Đức Giáo Hoàng, Tổng thống, hoặc sếp mới để bàn về công việc mới của bạn không? Dĩ nhiên là không!
Do đó, theo một nghĩa tương tự, chúng ta không nên đến Nhà của Thiên Chúa muộn để tham dự sự kiện trọng đại nhất trên hành tinh — cử hành Thánh lễ Hy sinh. Nếu bạn là người luôn trễ giờ, thì ít nhất để tham dự Thánh lễ hãy cố gắng đến sớm. Như Thánh Inhaxiô đã nhắc nhở chúng ta: “Hãy cố gắng sắp xếp mọi chuyện trong cuộc sống của bạn sao cho có giờ có giấc.”
- Có ý chỉ riêng của bạn
Thông thường trong các Thánh Lễ của Giáo Xứ, linh mục sẽ đề cập đến ý chỉ của Thánh Lễ khi bắt đầu Thánh Lễ — thường là cho một người đã qua đời, một ngày kỷ niệm, hoặc theo như ý của một người vẫn còn sống. Tuy nhiên, điều này không loại trừ việc bạn đưa ra những ý chỉ riêng của mình. Bạn có thể dâng lên bàn thờ bao nhiêu ý chỉ tùy thích. Thiên Chúa không có giới hạn và Ngài yêu thương những tâm hồn hào phóng, những người cầu xin Ngài nhiều điều. Thường thì chúng ta nhận được ít từ Chúa bởi vì chúng ta cầu xin ít.
“Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở ra cho.” (Mt. 7: 7-8)
- Những ý chỉ được đề nghị
Như đã đề cập ở trên, những ý chỉlà vô giới hạn. Bạn có thể cầu xin hoặc van nài Chúa ban cho bất cứ ý chỉ nào trong tâm trí và trái tim của bạn. Tuy nhiên, những ý chỉ thực sự được đề nghị là ba ý chỉ sau đây:
- a) cầu nguyện cho các linh hồn trong Luyện ngục;
- b) cầu nguyện cho sự hoán cải của tội nhân;
- c) cầu nguyện cho sự hoán cải trái tim của chính bạn!
Như Chúa Giêsu đã nói với Thánh Faustina: “Hãy mạnh dạn cầu xin… ‘Lạy Chúa Giêsu, con tin cậy nơi Chúa! ”
- Tham dự đầy đủ
Hiến chế Tín lý về Phụng vụ từ các văn kiện của Công đồng Vaticanô II, Sacrosanctum Concilium (1963) khuyến khích các tín hữu tham dự Thánh lễ đầy đủ, tích cực và ý thức. Trong Thánh Lễ, chúng ta không được là những người tham dự thụ động, như thể chúng ta đang ở trong rạp chiếu phim, mà là những thành viên tích cực của Nhiệm Thể Chúa Kitô.
Nói cách khác, chúng ta nên trả lời một cách rõ ràng và nhiệt tình, chăm chú lắng nghe Lời Chúa, và đồng hóa giáo lý được rao truyền qua việc rao giảng Lời Chúa. Chúng ta không được kêu gọi để chỉ trở thành những người dự bị trong việc thánh thiêng, nhưng là để tham gia vào Thánh lễ cách tích cực.
- Rước lễ với lòng tôn kính
Giờ phút quan trọng nhất của Thánh lễ là việc rước Mình Thánh Chúa. Hãy đến gần Mình Thánh Chúa với lòng khiêm hạ, tôn kính, tin tưởng và xin Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ Maria ơn đón nhận Chúa Giêsu với tình yêu lớn lao, tin cậy, tin tưởng và khao khát sự thánh thiện.
- Lễ tạ ơn
Nếu bạn không có bổm phận gì sắp phải làm thì hãy ở lại sau thánh lễ để tạ ơn Chúa đã đến thăm mình là tội nhân đáng thương này. Tất cả sự đời đời còn không đủ để chúng ta chuẩn bị tâm hồn mình đón rước Chúa của các Chúa và Vua của các Vua. Ngoài ra, tất cả sự đời đời cũng không đủ để chúng ta dâng lên Chúa Giêsu sự tạ ơn đầy đủ. Thánh Giáo hoàng Phaolô VI gợi ý việc lần hạt Mân Côi sau Thánh lễ như một cách tuyệt vời để tạ ơn Chúa Giêsu khi Rước Lễ, qua Trái Tim Đức Mẹ.
- Trở thành Nhà Truyền Giáo Thánh Thể Như Mẹ Maria
Sau khi chúng ta đã rước lấy Chúa Giêsu khi Rước Lễ, và tạ ơn, thì hãy noi gương Mẹ Maria, người sau khi đón rước Chúa Giêsu vào Cõi lòng mình trong Lễ Truyền Tin, đã vội vàng đem Chúa Giêsu đến cho người chị họ Elizabeth đang cần. Do đó, chúng ta hãy mang sự hiện diện của Chúa Giêsu đến với người khác! Ngoài ra, hãy cố gắng đưa nhiều con chiên bị lạc và lang thang trở lại với đàn chiên, trở lại với Vị Mục tử nhân lành, trở lại với Giáo hội Công giáo và trở lại với các Bí tích của Giáo hội.
Ôi Bí Tích Chí Thánh! Ôi Bí Tích Thánh Thiêng! Mọi Lời Ngợi Khen Và Mọi Lời Tạ Ơn Con Xin Dâng Lên Chúa Từng Giây Phút!
✠
Phêrô Phạm Văn Trung
phỏng theo LM Ed Broom, OMV, catholicexchange.com.
2022
12 đặc điểm của Thánh Giuse mà mỗi người cha nên noi gương
12 đặc điểm của Thánh Giuse mà mỗi người cha nên noi gương
Hãy chiêm ngắm người cha trần thế của Chúa Giêsu để nhận ra vài lời khuyên cho các bậc làm cha.
“Với trái tim người cha”
Đây là một năm hoàn hảo để đọc Tông thư được Đức Giáo Hoàng Phanxicô soạn thảo nhân dịp kỷ niệm 150 năm ngày công bố chọn Thánh Giuse là Bổn mạng của Giáo hội Hoàn vũ. Tông thư được đặt tên là “Patris corde,” trong Tiếng Việt là: “Với trái tim người cha” (đây là cụm từ mở đầu tông thư). Năm Kính Thánh Giuse kéo dài đến ngày 8 tháng 12 năm 2021, lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội.
Khi đọc các sách Tin Mừng, chúng ta thấy khá ít tường thuật về Thánh Giuse. Tuy vậy, những tường thuật đó đủ để cho chúng ta thấy những nhân đức và những nét đặc trưng trong mối tương quan của ngài với Thiên Chúa, với Đức Trinh Nữ Maria và với Chúa Giê-su.
Trở nên một người cha tốt nhờ hiểu biết từ Thánh Giuse
Có bao giờ bạn tự hỏi làm thế nào để trở nên một người cha tốt nhờ vào gương sáng của Thánh Giuse? Trong bảng tóm tắt dưới đây, bạn sẽ tìm thấy 12 phẩm chất của Thánh cả Giuse có thể áp dụng vào cuộc sống của mỗi người cha:
- NGƯỜI “CÔNG CHÍNH”
Đối với người Do Thái, thành ngữ “người công chính” ít nhiều tương đương với việc gọi ai đó là thánh. Thánh sử Matthêu dùng nó để mô tả Thánh cả Giuse (Mt 1,19). Ngài là một người luôn tìm kiếm để thấu hiểu và sẵn sàng thực thi Thánh ý Thiên Chúa, thậm chí phải trả giá bằng sự đau khổ và hy sinh. Chẳng hạn, chúng ta thấy Người luôn tuân giữ Luật Môsê trong Lễ Tiến Dâng Chúa Hài Đồng tại Đền thờ (Lc 2: 22,27,39). Ngài cũng vâng lời với cách đáp trả bốn thị kiến trong những giấc mơ mà Ngài đã được mặc khải (x. Mt 1,20; 2: 13,19,22).
- NGƯỜI CHE CHỞ VÀ BẢO VỆ
Để bảo vệ Chúa Giêsu khỏi vua Hêrôđê, kẻ muốn giết Chúa Giêsu vì tin rằng Người sẽ chiếm đoạt ngai vàng của ông ta. Thánh Giuse quyết định chịu cảnh tha hương cùng Đức Maria và Chúa Hài đồng ở Ai Cập. Tại đó, ngài sẵn sàng sống như một người ngoại quốc trong khi là một người Do Thái (x. Mt 2,13-18) cho đến khi có điều kiện trở về quê hương Israel.
- BÌNH DỊ
Khi trở về từ Ai Cập, Thánh Giuse không hoàn toàn tin vào những gì vua Hêrôđê con có thể làm với Hài Nhi Giêsu. Vì thế, Ngài chọn một cuộc sống bình dị và không gây chú ý tại Nazareth – một ngôi làng nhỏ. Đối với người Do Thái, Galilê không phải là một nơi có thế giá: họ cho rằng “không một ngôn sứ nào xuất thân từ Galilê cả” (Ga 7:52). Và chính Nathanael đã hỏi Chúa Giêsu, “Từ Nazareth làm sao có cái gì hay được?” (Ga 1,46) Thánh Cả Giuse chọn cuộc sống bình dị để tập trung vào một điều quan trọng: đó là Đấng Mêsia có thể hoàn tất sứ mệnh cứu chuộc của Người.
- CON NGƯỜI HÀNH ĐỘNG
Thánh Giuse – một người thực tế, quyết đoán và giàu nghị lực. Ngài luôn phải đưa ra những quyết định khó khăn và quan trọng, chẳng hạn như, phải làm gì trong mối liên hệ giữa Ngài với Đức Trinh Nữ Maria khi phát hiện ra rằng Maria sắp sinh một con trai (Người là Con Thiên Chúa). Ngài phải lên kế hoạch cho chuyến đi Bêlem để đăng ký điều tra dân số trong khi Đức Maria đang mang thai. Và chúng ta có thể tưởng tượng Thánh Giuse đã phải thiết lập và tháo dỡ xưởng mộc của mình ở bất cứ nơi nào ngài đến để nuôi sống gia đình mình. Lòng nhiệt thành và quan điểm thiêng liêng của Thánh Giuse không mâu thuẫn với việc ngài là một con người hành động.
- KHIÊM NHƯỜNG
Thánh Cả Giuse chắc chắn đã cố gắng làm những gì có thể để chuẩn bị thật chu đáo cho sự giáng sinh của Hài nhi Giêsu, nhưng vì sự việc lại diễn ra tại Bêlem, nên thánh nhân phải chấp nhận rằng Đấng Messia đã phải sinh ra trong máng cỏ vì “không tìm được chỗ trong nhà trọ” (Lc. 2: 7). Ngài thích nghi và cố gắng làm những gì tốt nhất cho Con Thiên Chúa trong cảnh huống này.
- YÊU THƯƠNG
Ở bên cạnh Đức Trinh Nữ Maria, một người đàn ông có thể cư xử như thế nào khi hiểu hết được sự cao cả trong sứ mệnh của mình? Thánh nhân biết ngài đang chăm sóc Đức Mẹ một cách đặc biệt, Mẹ là mẹ của Chúa Giêsu – Đấng là Thiên Chúa thật và người thật. Ngài cũng ý thức rằng ngài mang trọng trách là cha nuôi của Đấng Messia. Chúng ta có thể thừa nhận Thánh Giuse là một người cha yêu thương, dịu dàng, gần gũi, ân cần, nhân hậu, vui vẻ, nhưng không làm giảm đi sức mạnh và quyền thế của mình.
- CAN ĐẢM
Khi biết Đức Maria sẽ là Mẹ Thiên Chúa, Thánh Cả Giuse đã nhận lấy tư cách làm cha hợp pháp của Chúa Giêsu và làm theo lời sứ thần phán: “Ngươi phải đặt tên cho con trẻ là Giêsu vì chính người sẽ cứu dân người khỏi tội lỗi của họ (Mt 1:21).
- KHIẾT TỊNH
Thánh Giuse là người thuộc dòng dõi hoàng tộc trong dân Do Thái. Lẽ ra, ngài có thể có một cuộc hôn nhân đơm hoa kết trái và có những đứa con ruột. Nhưng Thiên Chúa có một dự định khác, và Thánh Giuse được chọn làm cha “nuôi” của Chúa Giê-su. Ngài sẽ giữ khiết tịnh, sẽ bảo vệ và cư xử với Đức Maria và Chúa Giêsu với lòng tôn trọng tuyệt đối. Và Thánh nhân sẽ hiến chính bản thân mình cho sứ mệnh này với tất cả trái tim của ngài. Đó là lý do tại sao Giáo hội đã đặt Thánh Giuse làm bổn mạng của các gia đình: bởi vì ngài biết không điều gì ngoài tình yêu đích thực nên ngự trị trong một gia đình.
- THỰC HIỆN QUYỀN THẾ
Tin Mừng Thánh Luca cho chúng ta biết rằng, sau sự kiện tại Đền Thờ ở Giêrusalem (con trẻ bị thất lạc và cuối cùng được tìm thấy), Thánh Gia trở về nhà và Chúa Giêsu “sống cùng cha mẹ Người” (Lc 2:51). Thánh Giuse thi hành quyền thế trong khi biết rằng ngài đang trong vai trò làm cha của Đấng là Thiên Chúa của ngài. Và sau đó kết quả được trưng dẫn trong chính Tin Mừng: “Đức Giêsu ngày càng khôn lớn, và được Thiên Chúa cũng như mọi người thương mến.” (Lc 2:52).
- ĐỜI SỐNG NỘI TÂM
Thánh Giuse phải làm việc, đi lại, nuôi sống gia đình hàng ngày, quan tâm khách hàng trong công việc làm mộc. Nhưng ngài không bao giờ sao lãng những giờ tương giao với Thiên Chúa: thánh nhân đặt câu hỏi, tìm kiếm câu trả lời và cách giải quyết, rồi ngài vâng theo. Ngài biết rằng trong ba người (Ngài, Đức Maria, Chúa Giêsu ), ngài là người cần Chúa nhất, và ngài không ngừng cầu nguyện. Trong cuộc sống hàng ngày, ngài tương giao trực tiếp với Chúa Giêsu và Mẹ Maria! Đó là lý do tại sao Thánh nhân là bậc thầy về đời sống nội tâm: Ngài có thể hướng dẫn chúng ta trong tình yêu thương.
- CON NGƯỜI LAO ĐỘNG
Qua Tin Mừng, chúng ta biết rằng Chúa Giêsu là con của một bác thợ mộc (xem Mt 13:55). Thánh Giuse thuộc dòng dõi vua Đa-vít, nhưng ngài không giàu có và không sống cuộc sống như một người thừa kế: ngài đã làm việc bằng chính đôi tay của ngài để nuôi sống gia đình Nazareth. Ngài được biết đến như một người lao động tuyệt vời.
- ĐÔI MẮT HƯỚNG VỀ THIÊN QUỐC
Thánh Giuse dâng mình cho những kế hoạch của Thiên Chúa, vì biết rằng điều quan trọng nhất trong cuộc đời là thi hành Thánh ý Thiên Chúa. Đó là tất cả những gì sẽ đưa ngài về thiên quốc. Ngài đã dẫn đưa gia đình mình lên đường và là người đầu tiên trong 3 người hoàn tất cuộc hành trình đời mình. Thật hợp lý khi nghĩ rằng khi ngài qua đời, Chúa Giêsu và Đức Mẹ đã ở cùng ngài. Đó là lý do tại sao ngày nay chúng ta có ngài là vị thánh bảo trợ cho một một cái chết lành; chúng ta cũng mong ước rời khỏi thế giới này như vậy, được bao quanh bởi Thánh Gia.
Tác giả: Dolors Massot
Chuyển ngữ: Viết Thanh