2022
Tại sao việc cử hành lễ Chúa Nhật trong năm lại quan trọng?
Tại sao việc cử hành lễ Chúa Nhật trong năm lại quan trọng?
Will Wright
Ngày Sabát
Ngày thứ bảy trong tuần là ngày Sabát, một ngày nghỉ ngơi long trọng, được dành cho Đức Chúa. Điều này nhắc nhớ buổi bình minh của công trình sáng tạo, khi Thiên Chúa dựng nên mọi thứ trong 6 ngày và sau đó Ngài nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy. Ngày Sabát cũng đánh dấu công trình của Đức Chúa giải thoát dân Israel khỏi ách nô lệ Ai Cập.
Ngày Sabát là ngày nghỉ ngơi và nhàn rỗi. Trong Phúc âm, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy việc nghỉ ngày Sabát không nhất thiết có nghĩa là từ chối mọi việc làm và không có ngoại lệ. Thay vào đó, chúng ta phải nhận ra rằng người nghèo cũng cần phải được hưởng sự thư thái, nghỉ ngơi, và giúp đỡ. Vì vậy, ngày Sabát cũng là ngày làm điều tốt cho người khác.
Ngày của Đức Chúa
Ở nhiều khía cạnh, Giao ước mới hoàn thành và nâng cao giá trị của Giao ước cũ. Ngày Sabát vẫn diễn ra vào Thứ Bảy, nhưng Chúa Nhật là sự hoàn thành của ngày Sabát. Ngày Chúa nhật khác biệt rõ ràng với ngày Sabát vì Chúa nhật là “ngày thứ tám” liền sau ngày Sabát nên mang ý nghĩa một công trình tạo dựng mới được thực hiện nhờ sự Phục sinh của Chúa Giêsu Kitô. Chúa Giêsu đã sống lại từ kẻ chết vào “ngày thứ nhất trong tuần” và do đó, đã thánh hiến một mệnh lệnh luân lý mới.
Chúng ta phải giữ ngày thánh của Đức Chúa bằng cách cử hành ngày Chúa nhật trong việc “thờ phượng bên ngoài dâng lên Thiên Chúa như dấu chỉ của một lợi ích chung liên quan đến mọi người’’ Việc thờ phượng vào ngày Chúa nhật hoàn thành mệnh lệnh luân lý của Giao Ước cũ, lấy lại chu kỳ và tinh thần của luật đó, bằng cách hàng tuần tôn vinh Đấng Tạo hóa và Đấng Cứu Chuộc của dân Ngài. (GLCG 2176).
Chúa Nhật Thánh Thể
Việc cử hành bí tích Thánh Thể vào Chúa Nhật, ngày dành riêng cho Đức Chúa, là trọng tâm của đời sống Giáo Hội. Khi cử hành Thánh Thể vào Chúa Nhật, chúng ta cử hành cuộc khổ nạn, cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô. Theo cách này, mỗi Chúa nhật trong năm là một lễ Phục sinh nhỏ.
Các tín hữu quy tụ lại với nhau vào mỗi Chúa nhật và cử hành trong phụng vụ những gì Chúa Kitô đã thực hiện, Người là ai, Người đã dạy những gì, và Người đang làm gì qua chúng ta ngày nay. Vì vậy, chúng ta đến nhà thờ vào mỗi Chúa nhật, cũng như những ngày lễ buộc.
Như Thánh Gioan Kim Khẩu nói rằng, “Bạn không thể cầu nguyện ở nhà giống như ở nhà thờ, nơi có cộng đoàn thờ phượng, nơi những lời cầu xin được cất lên với Thiên Chúa như từ một trái tim vĩ đại, và là nơi còn có điều gì đó hơn thế nữa: sự đồng tâm nhất trí, sự liên kết của đức ái, lời cầu nguyện của các linh mục”.
Chúa nhật Lễ Buộc
Người Công giáo có bổn phận tham dự Thánh lễ các ngày Chúa nhật và các ngày lễ buộc khác. Bí tích Thánh Thể là nguồn mạch và chóp đỉnh của đời sống ân sủng mà chúng ta hằng khao khát. Trừ khi được miễn chuẩn vì một lý do nghiêm trọng chẳng như bệnh nặng, chăm sóc trẻ sơ sinh, hoặc do vị mục tử cho phép khi có lý do chính đáng, còn ngoài ra, chúng ta sẽ phạm tội trọng nếu không tham dự lễ Chúa Nhật hoặc các ngày lễ buộc, ví dụ như lễ Giáng Sinh, lễ Hiển Linh, lễ Thăng Thiên, lễ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa, lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm và lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời…
Vì chẳng thể tự cứu mình, do đó, chúng ta cần anh chị em của mình, và mỗi chúng ta đều cần nhau trong Đức Kitô. Chúng ta phải hiện diện trong thánh lễ để cầu nguyện như một cộng đoàn Thánh Thể. Trong trường hợp thiếu linh mục thì việc tín hữu quy tụ để cử hành phụng vụ Lời Chúa và cầu nguyện chung với nhau là điều rất quan trọng cần thiết.
Một ngày của Ân sủng và Nghỉ ngơi
Thiên Chúa nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy sau công trình tạo dựng. Vì vậy, Ngày của Đức Chúa, sự hoàn thành của Ngày Sabát, phải được đánh dấu bằng việc tận hưởng “một thời gian đầy đủ để nghỉ ngơi và nhàn rỗi, để vun trồng đời sống gia đình, văn hóa, xã hội và tôn giáo của mình” (GLCG 2184).
Bao nhiêu có thể, chúng ta phải hạn chế “dấn thân vào các việc lao động hoặc các hoạt động nào ngăn cản việc phụng tự phải dành cho Thiên Chúa, ngăn cản niềm vui riêng trong ngày của Chúa, ngăn cản việc thực thi các công việc từ thiện và ngăn cản sự thư giãn thích hợp về tinh thần cũng như về thể xác” (GLCG 2185). Tuy nhiên, chúng ta không nên xao nhãng bổn phận đối với gia đình. Như Thánh Augustinô đã dạy, “Đức ái của sự thật tìm kiếm sự nhàn hạ thánh thiện nhưng sự cần thiết của đức ái chấp nhận một công việc chính đáng”.
Giáo hội cũng dạy rằng, “Khi tôn trọng sự tự do tôn giáo và công ích của mọi người, các Kitô hữu phải cố gắng làm cho các ngày Chúa nhật và các ngày lễ của Hội Thánh được luật pháp công nhận. Họ phải nêu gương công khai cho mọi người về việc cầu nguyện, sự tôn trọng và sự vui tươi, và phải bảo vệ các truyền thống của mình như một đóng góp quý báu cho đời sống tinh thần của xã hội nhân loại” (GLCG 2188).
Cho dù ở nhiều nơi, xã hội không công nhận Chúa Phục Sinh, thì Kitô hữu chúng ta vẫn vui mừng làm chứng cho niềm vui Chúa Phục Sinh và có bổn phận cử hành mầu nhiệm Phục sinh của Đức Kitô vào mỗi Chúa Nhật.
Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm
Chuyển ngữ từ: catholic-link.org
2022
Thánh nữ Catarina Siena: Vài gợi ý cho Kitô hữu ngày nay
THÁNH NỮ CATARINA SIENA: VÀI GỢI Ý CHO KITÔ HỮU NGÀY NAY
Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm
Đã hơn 600 năm kể từ khi qua đời, nhưng sự thánh thiện, trí tuệ, và tình yêu của thánh nữ Catarina Siena vẫn luôn trường tồn theo dòng thời gian. Vài chi tiết trong cuộc đời của thánh nữ khơi lên một số gợi ý có thể áp dụng cho các Kitô hữu ngày nay.
- Trung thành với lời mời gọi của Thiên Chúa
Chưa bao giờ là một nữ tu, nhưng chỉ là một thành viên Dòng Ba Đa Minh, thánh Catarina đã luôn kiếm thời gian để cầu nguyện, suy ngẫm và sống cô tịnh, và chính đời sống tâm linh phong phú này đã tiếp thêm sinh lực và hướng dẫn những nỗ lực hoạt động của thánh nữ: Luôn cẩn thận nhận định ý muốn của Thiên Chúa và sau đó kiên trì thực hiện, ngay cả khi đối diện với áp lực.
Thật thế, trong suốt cuộc đời, thánh Catarina đã gặp phải nhiều sự phản đối từ nhiều nguồn khác nhau, một ví dụ điển hình về một trong những nguồn này là từ cha mẹ của thánh nữ: Khi 12 tuổi, cha mẹ đã thúc giục Catarina để ý và xem xét một người chồng phù hợp, nhưng Catarina tránh mặt những người cầu hôn, bắt đầu nhịn ăn và thậm chí còn cắt phăng mái tóc óng ả để khiến mình trở nên kém hấp dẫn hơn. Cha mẹ thánh nữ đã cố gắng chống lại động thái trốn tránh hôn nhân này, nhưng không thành công.
Việc thiếu nữ Catarina kiên trì từ chối vâng lời cha mẹ trong vấn đề này có vẻ như là sự ngoan cố, nhưng thật ra đó là vì thánh nữ nhận thức rằng Thiên Chúa có những kế hoạch khác dành cho mình, nên ngay cả sự hiếu thảo cũng sẽ không khiến thánh nữ quay lưng với ý muốn của Thiên Chúa.
Phải chăng, khi ngày nay chúng ta nói đến việc “lắng nghe tiếng nói nội tâm”, thì nếu tiếng nói nội tâm này là “tiếng thầm thì” của Thiên Chúa đang nói trong lương tâm chúng ta, thì giống như thánh Catarina, chúng ta cần can đảm và kiên trì tuân theo dù có phải đối diện với vô vàn khó khăn, bất lợi?
- Đứng lên cho sự thật ngaytrong thời điểm xung đột
Nếu cho rằng nền chính trị trong thời hiện tại gây chia rẽ và nguy hiểm, thì chúng ta nên nhìn vào bối cảnh của thành Siena vào những năm 1300! Các phe phái tham chiến đã chia cắt bán đảo Ý, và hầu hết những người nắm quyền đều bị lôi kéo vào các cuộc tranh chấp gay gắt.
Trong bối cảnh này, thánh Catarina đã không ngại đứng lên đấu tranh cho hòa bình, cho lòng thương xót, cho đức ái chân chính. Chẳng hạn, khi phải đối diện với đại dịch, cũng chính đôi tay rộng mở và trái tim cảm thương, thánh nữ đã lăn xả vào việc chăm sóc, và chôn cất các nạn nhân của bệnh Dịch hạch.
Chắc chắn không phải lúc nào việc làm chứng cách mạnh mẽ cho đòi hỏi của Tin Mừng cũng làm thánh nữ được yêu mến, và không phải lúc nào tiếng nói của ngài cũng được lắng nghe, nhưng không có sự chống đối, vu khống, chối bỏ nào ngăn cản ngài thi hành nghĩa vụ của mình như là một Kitô hữu.
Phải chăng, khi biết cân bằng sự thánh thiện tâm linh với những nỗ lực cụ thể ngay cả khi đối mặt với những chống đối để bênh vực cho sự thật của Đức Kitô, thánh nữ Catarina đã gợi hứng và là tấm gương cho tất cả chúng ta?
- Phụcvụvương quốc của Thiên Chúa ngay trên trái đất này
Người ta dễ dàng đón nhận, hoặc phớt lờ những tai ương, khó khăn hiện tại với ý nghĩ rằng: “Tất cả sẽ được đền đáp ở kiếp sau!”. Nhưng Thánh Catarina hoàn toàn không áp dụng cách tiếp cận này. Trái lại, thánh nữ đã tham gia cách tích cực và hiệu quả vào nền chính trị dân sự cũng như Giáo hội trong thời đại của mình.
Sống trong thời kỳ hỗn loạn của cuộc đại ly giáo phương Tây khi ngai toà giáo hoàng bị dời từ Roma đến Avignon, nước Pháp; của biến động chính trị lớn và chiến tranh ngay trên quê hương nước Ý, của việc Giáo hội có 2 giáo hoàng… Với sự thánh thiện và trí tuệ được Thiên Chúa soi dẫn, thánh nữ đã mang lại cảm giác tự tin và ảnh hưởng rất lớn tới các giáo hoàng, quý tộc và thường dân.
Thánh nữ trao đổi thư từ với nhiều tầng lớp để kêu gọi hòa bình tại những nơi có chiến tranh; nhắc nhở về sự khiêm tốn phục vụ nơi những người nắm giữ quyền lực; Thậm chí, dù luôn nhìn nhận Đức giáo hoàng là Đại diện của Chúa Kitô, thánh nữ không ngần ngại tư vấn, chỉ ra những khuyết điểm của ngài, đây quả là cách tiếp cận rất khác biệt, mà chỉ có sự thánh thiện nổi tiếng của thánh nữ mới khiến cho cách tiếp cận như vậy được chấp nhận.
Cứ như thế, với tình yêu nồng cháy dành cho Giáo hội, thánh nữ không ngừng cầu nguyện và ăn chay để tìm kiếm một giải pháp hài hòa của giai đoạn Giáo hội có 2 vị giáo hoàng được bầu hợp lệ. Nhưng Thiên Chúa có những kế hoạch khác, vào ngày 29.4.1380, thánh nữ Catarina qua đời vì kiệt sức, kết thúc cuộc đời 33 năm tận hiến cho Thiên Chúa, cho sự thánh thiện của Giáo hội, và cho hạnh phúc của con người.
Phải chăng, chính sự nhiệt tâm của thánh Catarina nhắc nhở chúng ta rằng: Là Kitô hữu, chúng ta không chỉ chu toàn bổn phận đạo đức của riêng mình cách nghiêm túc là đủ mà còn phải góp phần mình vào việc thực thi công lý và hòa bình ngay trong môi trường sống của mình?
(Theo: aleteia.org và simplycatholic.com)
2022
Tại sao Chúa Giêsu nhúng một miếng bánh và đưa cho Giuđa?
Tại sao Chúa Giêsu nhúng một miếng bánh và đưa cho Giuđa?
Khi tuân giữ Lễ Vượt Qua của người Do Thái, Chúa Giêsu có thể nhớ lại sự phản bội của các anh em ông Giuse trong Cựu Ước.
Bữa Tiệc Ly do Chúa Giêsu và các môn đồ cử hành được liên kết với lễ Vượt Qua của người Do Thái, bao gồm một loạt các hành động biểu tượng.
Trong bữa ăn này, Chúa Giêsu tuyên bố rằng một trong các môn đồ của Ngài sẽ phản bội Ngài .
Khi Chúa Giêsu phán như vậy, thì trong tâm hồn Ngài bối rối, và làm chứng rằng: “Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy.” (Gioan 13: 21)
Chúa Giêsu trả lời, “Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy.” Rồi Ngài chấm một miếng bánh, trao cho Giuđa, con ông Simon Iscariốt. Y vừa ăn xong miếng bánh, Satan liền nhập vào y. Chúa Giêsu bảo y: “Anh làm gì thì làm mau đi!” (Gioan 13: 26-27)
Tại sao Chúa Giêsu chấm một miếng bánh” và đưa nó cho Giuđa?
Có nhiều cách hiểu khác nhau về hành động này, nhưng có một khả năng là Chúa Giêsu đang thực hiện một phần Lễ Vượt Qua của người Do Thái gợi nhớ lại sự phản bội đối với ông Giuse trong Cựu Ước .
Đây là những gì DT Lancaster gợi ý trong bài báo của mình, “Bữa ăn tối cuối cùng: Bài đọc của người Do Thái trong Bữa ăn tối cuối cùng.”
Sau ly rượu đầu tiên, những người tham gia Bữa ăn tối Vượt qua rửa tay và sau đó tham gia một nghi lễ gọi là karpas. Nghi thức bao gồm việc nhúng một loại rau xanh hai lần vào giấm rượu vang đỏ. (Ở những Bữa ăn tối cuối cùng hiện đại, nước muối thường thay thế cho giấm rượu). Ý nghĩa của nghi lễ này rất khó hiểu, nhưng theo một số ý kiến, nó tượng trưng cho sự phản bội đối với ông Giuse, người mà những anh em của ông đã nhúng áo khoác của ông vào máu dê — sự kiện khởi đầu cho cuộc di cư vào Ai Cập. Nó cũng có thể tượng trưng cho việc nhúng cây hương thảo vào máu cừu non.
Shlomo Riskin cũng giải thích về nghi lễ này trong một bài báo trên Israel Times .
Điều thú vị là ở nhiều cộng đồng Yemen có phong tục nhúng rau karpas, thường là mùi tây hoặc cần tây hoặc hành tây sống, hoặc khoai tây luộc, vào charoset, là hỗn hợp rượu, các loại hạt và đôi khi là chà là, mà Jerusalem Talmud nói rằng nó gợi nhớ đến máu. Do đó, cũng giống như việc hai anh em nhúng chiếc áo choàng nhiều màu của Giuse vào máu của một con dê để nói với cha họ rằng Giuse đã bị thú dữ xé xác; chúng tôi nhúng karpas của chúng tôi vào charoset.
Tất cả mọi thứ trong Phúc âm đều có lý do, ngay cả một chi tiết nhỏ của Chúa Giêsu như nhúng một miếng bánh và đưa nó cho Giuđa.
Phêrô Phạm Văn Trung chuyển ngữ.
theo Philip Kosloski, aleteia.org
2022
Để tham dự Tam Nhật Vượt Qua cách trọn vẹn
Trong Tam Nhật Vượt Qua – từ Thứ Năm Tuần Thánh đến Chúa Nhật Phục Sinh – điều kỳ diệu nhất sẽ xảy ra. Hàng triệu Kitô hữu trên khắp thế giới quy tụ lại để tôn kính sự chịu sỉ nhục, đánh đập, và đóng đinh của Chúa Giêsu Kitô. Trong một nền văn hóa toàn cầu thường tôn vinh quyền lực, sức mạnh và vẻ đẹp, thì sự tôn kính công khai đối với một điều quá khủng khiếp như vậy luôn gây ra một chút sửng sốt. Phải chăng điều lôi cuốn người ta trong tường thuật về Cuộc Khổ nạn lại chính là tính dễ bị tổn thương của Thiên Chúa?
Theo một nghĩa nào đó, trong biến cố xảy ra nơi Đức Kitô, Thiên Chúa rời bỏ sự an toàn và vinh quang của trời cao và ôm lấy những giới hạn của thân phận con người, cảm nhận bằng xương bằng thịt, cả danh dự lẫn bi kịch của bản tính của chúng ta, nhưng không hề phạm tội. Vào tuần cuối cùng của cuộc đời, Chúa Giêsu hoàn toàn giao nộp chính mình cho chúng ta. Trong việc rửa chân và Thánh Thể, trong sự đánh đập và đóng đinh, Con Thiên Chúa yêu chúng ta hoàn toàn nhưng không, vô điều kiện, và vô thời hạn. Cho dù chúng ta chấp nhận, từ chối hay phớt lờ Tình yêu Thần linh này, Chúa Giêsu không bao giờ thay đổi lập trường căn bản của Người đối với chúng ta.
Trong thần thoại La Mã và Hy Lạp, các vị thần luôn âm mưu thao túng nhân loại để phục vụ cho những mục đích ích kỷ thường tồn và những kế hoạch tự cao tự đại của họ. Nơi Đức Kitô, chúng ta chạm phải sự đánh đổ đầy kịch tính đối với kế hoạch đàn áp ấy. Chính Thiên Chúa phục vụ chúng ta! Với sự khiêm nhường, tự nguyện, dễ bị tổn thương và lòng thương xót tuyệt đối, Thiên Chúa đã đến để yêu thương, tha thứ và cứu độ chúng ta.
Sự yếu đuối của thập giá, sự bình dị của Thánh Thể, sự dịu dàng của việc rửa chân, tình yêu tìm cách ôm lấy kẻ phản bội, kẻ trộm cắp, và kẻ hèn nhát vượt lên trên tầm nhận thức của quyền lực chính trị; vòng xoáy của sự ngạo mạn xã hội; và thế giới của sự tham lam trần tục khiến chúng ta bị choáng ngợp. Chẳng có gì ngạc nhiên khi các vị vua chúa phải câm lặng trước sự hiện diện của Người Tôi Tớ Đau khổ, như Isaia đã loan báo.
Nếu Thiên Chúa đã có thể trở nên nghèo khó, khiêm nhu và dễ bị tổn thương như thế để yêu thương tôi, thì làm sao tôi có thể tự phụ về chính mình được? Tuần này, chúng ta ca tụng những điều kỳ diệu nhất: sự yếu đuối trở nên mạnh mẽ, tình yêu chiến thắng sự sợ hãi, nỗi tuyệt vọng đau khổ biến thành niềm hy vọng phục sinh và sự chết trầm luân nhường chỗ cho sự sống vĩnh cửu. Tất cả là do một người bị kết án chết trần truồng vật ngã trên cây thập giá cách đây 2.000 năm, và Người đã ôm lấy nó như thể đó là chiếc giường tân hôn của mình.
Chúng ta hãy để cho Đức Chúa yêu thương chúng ta trong Tuần Thánh. Nhành lá mà chúng ta giơ cao hôm Chúa Nhật Lễ Lá phải là biểu tượng của sự ca ngợi, tôn kính và tình yêu của chúng ta đối với Vị Thầy khiêm nhường, Đấng đã cứu độ và giải thoát chúng ta.
Thánh Lễ Tiệc Ly vào tối Thứ Năm Tuần Thánh là dịp để nếm trải ân sủng tuyệt vời của Thánh Thể và qui phục sự an ủi của việc rửa chân.
Việc lắng nghe bài Thương Khó và suy tôn Thánh giá vào Thứ Sáu Tuần Thánh cho chúng ta cơ hội để đón nhận thập giá trong cuộc đời mình, cho dù thập giá có thể diễn ra dưới bất cứ hình thức nào. Hãy biết rằng mầu nhiệm đau khổ trong cuộc đời chúng ta là chiếc thang thánh liêng mà trên đó chúng ta sẽ bước tới sự tuyệt mỹ của Vương quốc.
Thứ Bảy Tuần Thánh là khoảng thời gian linh thánh của sự an nghỉ và tĩnh lặng, khi Đức Chúa ngủ trong ngôi mộ và mọi tạo vật đang chờ đợi ơn cứu độ mà mình chưa nhận thức được. Một bản văn cổ tuyệt đẹp từ thời Giáo hội sơ khai phác họa Chúa Giêsu rảo quanh nơi cư trú của người chết vào ngày này, cởi trói cho Ađam và Eva cũng như tất cả các linh hồn, là những người đã chờ đợi ơn cứu chuộc từ khi sáng thế. Hãy cầu xin Đức Chúa giải thoát bạn khỏi sợ hãi, tội lỗi và vị kỷ đang trói buộc bạn.
Quy tụ chung quanh lửa Phục sinh trong đêm Canh thức, chúng ta nhớ lại cách chúng ta đã bắt đầu hành trình Mùa Chay được đánh dấu bằng tro bụi của tội lỗi, thất bại và suy vong, nhưng giờ đây bạn đã được tràn ngập lửa – sức lực phi thường của Chúa Kitô Phục sinh và sức mạnh can đảm của Chúa Thánh Thần. Khi chúng ta công bố sự phục sinh của Chúa Kitô như là chân lý cao đẹp và ý nghĩa biến đổi của lịch sử nhân loại, hãy tin rằng Đức Chúa bước đi cùng bạn, yêu thương bạn, và dẫn bạn đạt tới sự viên mãn của niềm vui và bình an.
Những biến cố gây kinh ngạc, kỳ diệu và mạnh mẽ của Tuần Thánh sẽ đưa chúng ta đến với những giọt nước mắt và tiếng cười, lòng biết ơn và sự ngợi khen, khiêm tốn nhận thức về sự yếu đuối của mình và vui mừng tung hô chiến thắng của Thiên Chúa. Tam Nhật Vượt qua là thời điểm để Thiên Chúa mở rộng tâm hồn chúng ta, để dòng nước ân sủng của Lòng Thương Xót tuôn chảy từ cạnh sườn Đức Kitô chịu đóng đinh tẩy rửa chúng ta nên tinh tuyền, tha thứ tội lỗi, và dẫn chúng ta ngày càng sâu hơn vào sự sáng tạo mới nơi sự chết và phục sinh của Đấng cứu độ chúng ta.
Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm
Chuyển ngữ từ: simplycatholic.com
[1] Đức cha Donald J. Hying là Giám mục của Giáo phận Madison, Wisconsin, Hoa Kỳ.