2022
Chúa Giêsu cầu cho các tín hữu
Chúa Giêsu cầu cho các tín hữu
Trong bữa Tiệc ly, Chúa Giêsu biết trước mình sắp sửa hoàn tất công việc tại thế và trở về cùng Thiên Chúa Cha. Người biết những yếu đuối, hoang mang, lo sợ và chia rẽ giữa các Tông đồ. Và vì thế Người cầu nguyện với Chúa Cha cho các Tông Đồ và cho cả các Kitô hữu cũng được hiệp nhất trong một đức tin và trong tình yêu thương : “Con không chỉ cầu xin cho những người này nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào Con để tất cả nên một”.
Đó là bối cảnh của đoạn Tin Mừng hôm nay. Chúa Giêsu cầu nguyện cách đặc biệt cho tất cả Kitô hữu chúng ta được trở nên một như các chi thể trong một thân mình duy nhất của Ngài, đó là Giáo Hội. Chính Chúa Giêsu cũng đã kết hợp nên một với Chúa Cha trong tình yêu thương và sự vâng phục. Thiên Chúa cũng yêu thương, cho chúng ta được làm con cái của Ngài và kêu gọi mọi người sống trong hiệp nhất yêu thương. Sự hiệp nhất này là sức mạnh có tính thuyết phục để thế gian tin vào Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế và nhận ra tình yêu thương của Chúa Cha đối với nhân loại.
Tin mừng của thánh Gioan hôm nay đặt chúng ta – những người đón tiếp và tin vào Lời, trong trái tim và lời cầu nguyện của Chúa Giêsu. Ngài còn tiếp tục cầu nguyện cho chúng ta ở bên Cha, để hiệp nhất giữa những chi thể thánh được hoàn thiện. Hiệp nhất nơi gia đình, cộng đoàn, trong Giáo hội với tình yêu chính là hình ảnh của Ngài hiệp nhất với Cha trong Thánh Thần. Chúng ta hãy xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn, để chúng ta khiêm tốn luôn sống trung thành với ân sủng mà Ngài ân ban. Trong tình huynh đệ, hãy đón nhận sự khác biệt của anh em, để tìm về một mối hiệp nhất trong tình yêu.
Trong đoạn Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu không những cầu xin Cha cho các môn đệ Ngài, mà còn cho tất cả những người nghe và tin vào lời các môn đệ giảng. Để lời Chúa được mang đến khắp cùng bờ cõi, đến với mọi người, mỗi Kitô hữu chúng ta phải chuyên chăm học hỏi, thấm nhuần Lời Chúa và luôn chia sẻ cho những người mình gặp gỡ.
Lời cầu nguyện của Chúa Giêsu trong bữa Tiệc ly cũng là lời cầu nguyện cho sự hiệp nhất giữa các môn đệ và giữa tất cả những người tin nhận Chúa Giêsu từ Thiên Chúa. Chúa Giêsu cầu nguyện cách đặc biệt cho tất cả chúng ta được trở nên một, như các thành phần chi thể trong một thân mình duy nhất của Ngài, đó là Hội thánh. Cũng như Ngài và Chúa Cha đã kết hợp nên một. Sự hiệp nhất giữa Chúa Giêsu và Chúa Cha là sự hiệp nhất trong tình yêu thương và sự vâng phục, và đó là sự hiệp nhất mật thiết nhất.
Chúa Giêsu đã yêu thương chúng ta trước nhất và Ngài kết hợp với chúng ta trong bí tích Thánh tẩy, qua đó chúng ta được kêu gọi để sống trong sự hiệp nhất và tình yêu
Chúa Giêsu cầu nguyện vì sự hiệp nhất trước hết là quà tặng ân sủng từ Thiên Chúa, ân ban này sẽ được tìm thấy gốc rễ nơi trái tim của Ba Ngôi, mà Chúa Giêsu đã chia sẻ cho chúng ta qua vinh quang của Ngài trong tư cách là Con Thiên Chúa. Với ân sủng này, chúng ta cùng Ngài đi vào sự hiệp nhất với Chúa Cha trong Thánh Thần: “Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn nên một và để thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và con đã yêu mến chúng như Cha đã yêu mến Con” (Ga 17, 22-23).
Việc chúng ta hiệp nhất vào chính sự sống của Thiên Chúa là cơ sở cho việc chúng ta hiệp nhất với nhau, hay nói cách khác, phương thế hay nhất để thực hiện sự hiệp nhất giữa chúng ta là mức độ chúng ta thông hiệp vào vinh quang của Chúa Giêsu, vào cuộc sống thần linh của Ngài, đó có thể là việc chúng ta kết hiệp với Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể mà chúng ta sắp cử hành đây, hay qua việc lắng nghe và thực thi Lời Chúa trong cuộc sống; hoặc có thể nhờ việc cầu nguyện cho sự hiệp nhất trong Giáo Hội, giữa các Kitô hữu với nhau và cho một thế giới tốt đẹp hơn. Một khi hiệp nhất với Chúa Giêsu như thế, chúng ta sẽ dễ dàng hiệp nhất và yêu thương nhau, tránh được mọi chống đối, bất hòa, chia rẽ, ghét ghen nhau… . Có như thế, chúng ta mới thực sự là dấu hiệu để người ngoại nhận ra Thiên Chúa là tình yêu và nhận ra Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế được Chúa Cha sai đến để thực hiện chương trình yêu thương của Người, và lúc đó chúng ta sẽ thấy rằng sống hiệp nhất có một sức mạnh rất đặc biệt trong việc truyền giáo.
Ước chi phụng vụ Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta ý thức sống hiệp nhất; ý thức rằng Chúa Giêsu đã tha thiết cầu nguyện cho chúng ta được hiệp nhất với nhau như Ngài trong Chúa Cha và Chúa Cha trong Ngài; ý thức rằng Chúa Giêsu đang cần đến sự cộng tác của chúng ta với ơn Chúa để làm triển nở sự hiệp nhất trong cộng đoàn xứ đạo, trong các đoàn thể và trong mỗi gia đình của chúng ta. Từ đó, mỗi người cùng chung tay cộng tác để Giáo Hội được phát triển trong tình liên đới, đồng trách nhiệm.
Chúng ta đang sửa soạn mừng lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống. Cùng với Giáo Hội, chúng ta khẩn khoản cầu xin Chúa Thánh Thần, đấng là nguyên lý hiệp nhất, ban ơn hiệp nhất trong Giáo Hội, để mọi phần tử biết sống yêu thương trong tinh thần khiêm tốn, biết tha thứ và tôn trọng lẫn nhau.
2022
Lên đường như Mẹ
31/5 Đức Mẹ thăm viếng Bà Thánh Isave
Cv 20:17-27; Tv 68:10-11,20-21; Ga 17:1-11
Lên đường như Mẹ
Hôm nay chúng ta cùng với toàn thể Giáo Hội mừng kính lễ Đức Maria đi thăm Bà chị họ của mình là bà Êlisabét.
Lễ Đức Mẹ thăm viếng Thánh Elizabeth liên quan tới lễ Thiên sứ Gabrie truyền tin cho Đức Mẹ chịu thai Chúa Giêsu, vì sau khi chịu thai Chúa, Đức Mẹ từ Nazareth miền Bắc, hối hả đi thăm viếng Thánh Elizabeth ở Ain Karim, một thành nhỏ bé miền Nam, cách Giêrusalem chừng 5 miles về phía tây.
Hôm nay, cũng là ngày kết thúc tháng hoa Đức Mẹ cho nên dành một ít phút để nói về Đức Mẹ trong giờ phút đặc biệt này tôi tưởng cũng là một hết sức hợp tình hợp lý.
Trang Tin Mừng xét về phương diện trần thế có lẽ chẳng có gì phải nói. Đây là một câu truyện của đời thường. Việc thăm hỏi giúp đỡ lẫn nhau đâu có gì là độc đáo, đặc biệt. Thế nhưng nếu chúng ta đọc câu truyện với một lòng yêu mến Đức Mẹ thật sự thì chúng ta sẽ thấy câu truyện đem lại cho chúng ta những bài học rất quí giá.
Cuộc thăm viếng của Đức Maria dành cho người chị họ Elisabeth đánh dấu cuộc gặp gỡ giữa hai người phụ nữ tin tưởng vào lời Chúa dành cho hai vị đó và cho con người. Họ đã hợp tác với kế hoạch của Thiên Chúa trong công trình cứu rỗi con người được báo trước qua việc nhập thể và sinh ra của Đức Kitô. Cuộc thăm viếng còn mang một ý nghiã sâu xa hơn một cuộc hội ngộ của hai tín hữu công chính; nó được coi như sự chiếu sáng toàn bộ kế hoạch của Thiên Chúa để cứu độ con người.
Mẹ Maria hiện diện một cách linh thiêng giữa chúng ta. Chúng ta chiêm ngưỡng Mẹ với cùng một cặp mắt mà bà Elizabeth đã nhìn xem Mẹ khi Mẹ vội vã tới viếng thăm bà, và nghe lời Mẹ chào bà thì bà nói: “Ngay lúc tiếng em chào vừa đến tai chị, thì hài nhi trong dạ chị liền nhảy mừng” (Lc 1:44). Niềm vui bà Elizabeth cảm thấy nêu bật ân huệ có thể ẩn chứa trong lời chào mừng, khi lời chào đó do một tấm lòng tràn đầy Thiên Chúa. Những bóng tối của tình trạng cô độc đè nén một tâm hồn, thường có thể bị tia sáng một nụ cười và một lời nói âu yếm phá tan.
Đáp lại lời chào mừng của Đức Trinh Nữ, bà Elizabeth nói: “Phúc cho em là người đã tin mọi điều Chúa phán truyền cho em sẽ được ứng nghiệm” (Lc 1:45). Những lời này được nói ra do Chúa Thánh Linh và đề cao nhân đức cốt yếu của Mẹ Maria là “đức tin”. Các Giáo phụ của Giáo hội đã suy niệm nhiều ý nghĩa của nhân đức này trong cuộc sống của Đức Trinh Nữ. Các ngài không ngần ngại diễn tả những bình luận có thể làm chúng ta ngạc nhiên. Như Thánh Augustinô nói: “Tính cách người mẹ của Đức Trinh Nữ không ích chi cho Người, nếu Người không cưu mang Chúa Kitô trong tâm lòng hơn là trong cung dạ”.
Con trẻ nhảy mừng trong lòng dạ; bà mẹ tràn đầy Thánh Linh, nhưng không xẩy ra trước người con của bà. Khi người con được đầy Thánh Linh, mới làm cho mẹ mình cũng được tràn đầy cùng một vị Thần Linh ấy. Gioan nhẩy mừng, còn tâm thần của Đức Maria thì hân hoan. Khi Gioan nhẩy mừng thì Elizabet được đầy tràn Thánh Linh, thế nhưng, chúng ta biết rằng, mặc dù thần trí của Đức Maria hoan hỉ, Người cũng không cần đầy Thánh Linh. Người Con Trai của Người, Đấng vượt trên kiến thức của chúng ta, sinh động trong lòng mẹ mình một cách chúng ta không hiểu được. Isave được đầy Thánh Linh sau khi thụ thai Gioan, trong khi Đức Maria được đầy Thánh Linh trước khi thụ thai Chúa. Isave chúc tụng: Phúc cho Người vì đã tin.
Nhờ đức tin của Mẹ, Mẹ Maria có thể không sợ hãi tới gần vực thẳm chủ định cứu độ khôn dò của Thiên Chúa: Không dễ gì tin rằng Thiên Chúa muốn “mặc xác phàm và đến ở giữa chúng ta” (Ga 1:14). Người muốn ẩn mình trong đời sống thường ngày vô nghĩa của chúng ta, và mặc lấy nhân tính yếu hèn phải chịu nhiều điều kiện mất thể diện. Mẹ Maria đã dám tin dự án “bất khả hữu = impossible” này. Mẹ tin cậy vào Đấng toàn năng và trở thành người cộng tác vào sáng kiến lạ lùng của Thiên Chúa đã mở ra niềm hy vọng cho lịch sử chúng ta.
Người tín hữu cũng được mời gọi vào thái độ đức tin giống như thế. Đức tin lôi kéo họ can trường nhìn qua bên kia những khả năng và giới hạn những biến cố hoàn toàn nhân loại.
Trong cuộc thăm viếng bà Êlisabét hôm nay, Mẹ cũng đã cho chúng ta thấy tấm lòng bác ái bao dung của Mẹ. Mẹ đã sống bác ái yêu thương không phải ở đầu môi chóp lưỡi, nhưng bằng những việc làm hết sức cụ thể. Mẹ yêu thương không phải bằng những khẩu hiệu nhưng bằng chính việc phục vụ lao nhọc đổ mồ hôi của mình. Mẹ yêu thương bằng tất cả trái tim. Mẹ yêu thương bằng tất cả con người, không quản ngại hy sinh, không nề hà vất vả, không tiếc xót bản thân, không sợ hao phí thời giờ. Một lòng quảng đại bao dung như thế làm sao mà không làm cho bà Êlisabét phải cảm động.
Chúng ta đồng hành với Mẹ Maria trên những nẻo đường tình yêu, theo gót Elisabeth là hiện thân của những chị em, những anh em trần gian, và cùng họ thiết lập một mối dây đức tin và ca ngợi. Lúc đó bài Magnificat trở thành bài ca tuyệt hảo cảm tạ Thiên Chúa, không những của cuộc thăm viếng của Đức Maria, mà cả cuộc hành hương của chúng ta trong hi vọng. Hành hương tượng trưng niềm hi vọng của con người trên đường dương thế, con người lữ hành.
Mừng lễ Mẹ thăm viếng hôm nay chúng ta cùng nguyện xin Chúa cho mỗi người chúng ta được bắt chước Mẹ sống một cuộc sống như Mẹ để mai mốt sau chúng ta được cùng với Mẹ hưởng vinh quang trên cõi vĩnh hằng.
2022
Thầy đã thắng thế gian
30/5 Thứ Hai trong tuần thứ Bảy Mùa Phục Sinh
Cv 19:1-8; Tv 68:2-3,4-5,6-7; Ga 16:29-33
Thầy đã thắng thế gian
Hôm nay Chúa Giêsu tiên báo cho các môn đệ rằng: các ông là những người đi theo Chúa, không có lý do gì các ông không bị bách hại như chính Ngài. Nhưng liền sau đó, Ngài khích lệ các ông: “Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16, 33).
Mở đầu trang Tin mừng hôm nay là lời của các môn đệ thưa với Chúa Giêsu rằng: các ngài đã tin Người là Đấng từ Thiên Chúa mà đến. Chúa Giêsu ghi nhận niềm tin đơn sơ đó, nhưng cũng hiểu rõ các môn đệ chưa thực sự hiểu đúng về sứ mạng Thiên sai của Người. Bởi cho đến lúc này, các môn đệ tin Chúa Giêsu được sai đến và chỉ chờ cho Người giải phóng dân Do thái khỏi ách thống trị của Rôma và lên ngôi hiển trị, lúc đó các môn đệ sẽ được chia sẻ danh vọng và quyền lực với Thầy. Chính vì thế mà Chúa Giêsu phải nói rõ là sắp đến “giờ của Người”, giờ ở đây không phải là chiêu tập binh mã để giải phóng theo kiểu trần thế, mà là “giờ đi vào cuộc khổ nạn”, giờ môn đệ sẽ tán loạn bỏ lại Người một mình.
Từ trước tới nay, Chúa Giêsu thường dùng dụ ngôn, để dạy các ông về Ngài, về Thiên Chúa và về Nước trời, nhưng giờ đây lúc Thầy trò sắp chia ly, Ngài không dùng dụ ngôn nữa và dạy bảo những lời rõ ràng. Thấy vậy, các Tông đồ tỏ ra hồ hởi, phấn khởi, đắc chí và tự hào, vì thấy Chúa tuyên bố rõ ràng về Ngài và biết rõ Ngài bởi Thiên Chúa mà đến.
Nhưng Chúa đã kéo các ông ra khỏi sự mộng tưởng, đưa các ông trở lại hoàn cảnh cụ thể của mình. Chúa nói: “Anh em biết Thầy ư? Anh em tin Thầy ư? Thầy báo trước cho anh em biết khi giờ quyết liệt đến anh em sẽ bỏ Thầy mà trốn chạy hết. Nhưng không sao, Thầy thông cảm sự yếu đuối của anh em. Thầy nói vậy để anh em được yên chí về Thầy, Thầy không buồn, không giận anh em đâu…”.
Chúa Giêsu báo trước rằng khi Ngài bị nạn thì các môn đệ sẽ bỏ Ngài: “Nay đã đến giờ, và đến giờ rồi, các con sẽ mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình.”
Chúa Giêsu còn tiên báo xa hơn về cuộc sống của các môn đệ sau khi Ngài ra đi: “Giữa thế gian, các con sẽ đau khổ. Nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian.”
“Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng hãy can đảm lên Thầy đã thắng thế gian.”
Lịch sử Giáo Hội mở ra với những cuộc bách hại. Và trải qua 2000 năm, bị nghi ngờ, bị thù ghét và bách hại luôn là số phận của người Kitô hữu. Tại sao ? Lời Chúa Giêsu hôm nay là câu trả lời quý giá cho tôi.
Nếu chỉ có tin vào phần đầu của Lời Chúa thì chúng ta sẽ lo sợ lắm. Chúng ta phải tin luôn phần sau của Lời Chúa nữa “Thầy đã chiến thắng thế gian.” Chắc chắn như thế, Chúa Giêsu đã bị biết bao gian nan khốn khó cùng một lúc đổ dồn lại tấn công Ngài, bao nhiêu kẻ thù liên minh lại để làm hại Ngài, đến nỗi Ngài phải chịu chết, chết rất đau đớn và rất nhục nhã. Có thể nói, khi Ngài chết là Ngài đã gánh chịu biết bao gian nan khốn khó. Bởi vậy khi Ngài sống lại thì không phải Ngài chỉ chiến thắng một sự gian nan khốn khó nhưng là tất cả mọi gian nan khốn khó. Chiến thắng ấy không phải chỉ riêng Ngài mà còn đảm bảo cho chiến thắng của tất cả những ai theo Ngài.
Vững tin vào lời Chúa phán với sứ mạng đã đón nhận là hãy đi loan báo Tin mừng khắp thế gian, nhất là sự xác tín vào niềm vui Nước trời sau cuộc sống trần gian, các môn đệ đã không sợ gì nguy hiểm, các Ngài đã băng rừng, vượt suối và chấp nhận mọi sự đau khổ, ngay cả cái chết để loan báo Tin mừng tình thương, chân lý và sự sống cho mọi người, để ai tin và đón nhận thì cũng được hưởng niềm vui, hạnh phúc như mình. Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ chia sẻ sứ vụ của Người nơi trần gian. Đó là loan truyền ngọn lửa tình yêu Người đã thắp lên cho cả nhân loại.
Tuy nhiên, sống giữa một xã hội bất công và hận thù, việc làm đó của các môn đệ là một hành vi đi “ngược dòng”; và do đó, họ sẽ bị người đời chống báng bởi “thế gian thù ghét những gì không thuộc về nó”. Thế nhưng, trên bước đường loan truyền sứ điệp yêu thương, người môn đệ luôn mang trong mình niềm tin tưởng: Thầy đã chiến thắng khải hoàn, và nhờ sự trợ giúp của Thầy, đến lượt môn sinh cũng được nối bước khải hoàn.
Nhiều người chúng ta trong cuộc sống theo Chúa cũng giống như các Tông đồ, khi được ơn trên thúc giục thì phấn khởi, nói thánh nói tướng: “Chúng con biết Chúa, chúng con tin Chúa”, hay như Phêrô: “Con sẵn sàng chết với Chúa”. Nhưng khi gặp thử thách thì bỏ trốn, và có lẽ người nói mạnh nhất là người chạy nhanh nhất và sa ngã nặng nề hơn: Phêrô chối Chúa ba lần, các Tông đồ bỏ trốn hết, Gioan được coi là thân thiết nhất, cũng chỉ âm thầm đau xót. Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể giống các Tông đồ lúc đầu thì chúng ta cũng hãy giống các ngài lúc cuối: Phêrô đã ăn năn khóc lóc, các Tông đồ khác hối hận lần lượt trở lại với Chúa.
Nhưng để có thể đón nhận những gian nan khốn khó sẽ đến và để có thể vững tin vào chiến thắng, chúng ta phải “can đảm lên.” Xin Chúa ban cho con thêm can đảm.
2022
XIN CHO TẤT CẢ NÊN MỘT
29/5 Chúa Nhật thứ Bảy Mùa Phục Sinh
Cv 7:55-60; Tv 97:1-2,6-7,9; Kh 22:12-14,16-17,20; Ga 17:20-26
XIN CHO TẤT CẢ NÊN MỘT
Chúa Giêsu giảng dạy dân chúng, bằng cách thường dùng những dụ ngôn và chỉ khi nào ở riêng với các môn đệ, thì Người giải thích cho các ông hết thảy mọi điều. Riêng trong Tin Mừng hôm nay, Người đã hứa: “Điều gì các con sẽ nhân danh Thầy mà xin Cha, thì Người sẽ ban cho các con” (Ga 16,23b). Giáo Hội xác tín điều ấy, nên mọi cầu nguyện của Giáo Hội trong phụng vụ đều được kết thúc bằng công thức cậy nhờ vào danh Chúa Giêsu Kitô; đồng thời, chúng ta tin tưởng cầu xin vì Chúa Thánh Thần sẽ dạy cho ta biết cầu xin thế nào (Rm 8,26-27) và Chúa Giêsu là Đấng Trung gian duy nhất sẽ bầu cử rất thế lực cho chúng ta trước tòa Chúa Cha (Dt 7,25).
Các môn đệ từ thân phận là tôi tớ được nâng lên hàng bạn hữu, vì Chúa Giêsu muốn các môn đệ sống như Người trong chức phận làm Con Thiên Chúa – một giá trị đã bị con người đánh mất và được Chúa Giêsu phục hồi bằng chính sự tự hiến của Người. Vậy qua cái chết của Chúa Giêsu, không chỉ các môn đệ mà còn tất cả những ai tin vào Người đều được đón nhận tước vị ấy. Và nhờ bí tích Rửa Tội, mỗi người Kitô hữu cũng được lãnh nhận tước hiệu làm con Thiên Chúa.
Tin Mừng hôm nay thuật lại lời cầu nguyện của Chúa Giêsu cho các môn đệ. Ngài cầu nguyện cho các ông được hiệp nhất và yêu thương nhau. Bởi vì nếu họ biết hiệp nhất, yêu thương thì sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn, thử thách cách dễ dàng, cùng chung tay xây dựng Giáo Hội và cùng nhau làm chứng cho Chúa.
Chúa Giêsu là người hiểu tâm lý của các môn đệ hơn ai hết. Ngài đã đích thân gọi và chọn các ông làm môn đệ cho mình. Cũng chính các ông là những người Ngài sẽ trao phó cách hữu hình công việc xây dựng Giáo Hội mà Ngài sẽ thiết lập.
Tuy nhiên, Chúa Giêsu biết rõ sự xuất thân của các ông. Ngài thấu hiểu hoàn cảnh, tâm lý của từng người. Vì thế, lời cầu nguyện cho các môn đệ được hợp nhất là điều rất quan trọng và thực tế. Chính sự hiệp nhất là yếu tố quyết định hưng thịnh hay suy vong của công việc.
Hơn nữa, Chúa Giêsu cầu nguyện cho các ông được hiệp nhất, vì: có hiệp nhất, thì mới có mối tương quan, sự cảm thông; mới xây dựng được đời sống lý tưởng nơi cộng đoàn; có sự hiệp nhất thì mới cùng nhau làm chứng về Chúa cách hùng hồn. Nếu không có sự hiệp nhất, thì lẽ tất nhiên, cộng đoàn tan rã và sứ mạng Chúa trao phó không thể chu toàn. Và, không có sự hiệp nhất, thì việc xây dựng Giáo Hội trở nên ảo tưởng và vô lý, những lời rao giảng của các môn đệ không ăn nhập gì với mục đích của lời rao giảng.
Chúa Giêsu cầu nguyện cho các môn đệ và cho cả những ai tin vào lời các ông rao giảng cũng được hiệp nhất với nhau. Đây quả là yêu tố quan trọng trong khi loan báo Tin Mừng. Bởi lẽ, nếu không có sự hiệp nhất, lời rao giảng của các môn đệ trở nên phản chứng hơn bao giờ hết; và những ai đi theo lời các ông loan báo thì thật tệ hại cho cả một đời của họ. Chính vì lẽ đó, nên Đức Giêsu khao khát cho các môn đệ phải là những người sống kiểu mẫu về sự hiệp nhất; đồng thời, những ai thuộc về Giáo Hội mà các ngài rao giảng cũng đều có một mẫu số chung như các ngài.
Trong lời nguyện hiến tế, Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ còn xin cùng Chúa Cha cho chúng ta nên một để Người ở đâu thì chúng ta cũng ở đó với Người hầu chiêm ngưỡng vinh quang của Người (Ga 17,24). Người yêu mến chúng ta như Chúa Cha đã yêu mến Người và Người muốn ban cho chúng ta tất cả những gì Chúa Cha đã ban cho Người. Vinh quang Người có được từ nơi Cha, đến lượt Người, Người muốn ban cho chúng ta, và làm cho chúng ta nên một. Người muốn rằng, chúng ta không phải là nhiều nhưng làm thành một, hiệp nhất với thần tính của Người trong vinh quang Nước Trời, không phải sát nhập thành một bản thể duy nhất, nhưng trong sự hoàn hảo, tột đỉnh của nhân Đức Tin, Cậy, Mến. Đây là những gì Chúa Kitô đã tuyên bố khi Người nói: “Để chúng được hoàn toàn nên một!” (Ga 17,22).
Theo cách này mà tất cả chúng ta sẽ trở nên một với Chúa Cha và Chúa Con. Vì Chúa Giêsu nói: “Ta và Cha, Chúng Ta là một” (Ga 10,30). Giống như Người cầu nguyện cho những ai bắt chước mình, chúng ta tham dự vào chính sự hiệp nhất… Không phải sự hiệp nhất về bản tính tự nhiên mà Người có với Chúa Cha, nhưng điều này: như Cha đã làm cho Người tham dự vào vinh quang của riêng mình, Người cũng vậy, theo gương Chúa Cha, sẽ hiệp nhất vinh quang của Người với những kẻ mà Người thương mến.
Sau khi Chúa Giêsu về Trời, Các thánh Tông Đồ đã quy tụ bên Đức Maria để cầu nguyện, noi gương các ngài, chúng ta cũng hãy hăng hái chuẩn bị sẵn sàng, cầu nguyện và thực hành đức bác ái, đón Chúa Thánh Thần, Đấng từ Chúa Cha hiện xuống trên chúng ta, và thưa với Chúa: «Lạy Chúa, con kêu lên cùng Chúa, xin Ngài lắng nghe, alleluia; hồn con thưa cùng Chúa: mắt con tìm kiếm thánh nhan Ngài, lạy Chúa, con tìm kiếm Chúa, xin đừng ẩn mặt”.
“Lạy Cha, xin cho mọi người nên một” (Ga 17,21) là lời cầu nguyện thể hiện mối ưu tư của Đức Giêsu rất lớn cho vận mạng Giáo Hội. Lời cầu nguyện này phát xuất từ nỗi lòng của Ngài trong bữa tiệc ly trước khi chia tay các môn đệ.
Hôm nay, Lời Chúa mời gọi mỗi người chúng ta biết cùng nhau chung tay xây dựng tình hiệp nhất nơi môi trường, hội đoàn của mình. Biết bỏ đi những kiêu ngạo, ích kỷ, tư lợi cá nhân để xây dựng công ích. Vợ chồng biết nhường nhịn nhau, con cái biết ngoan ngoãn vâng lời cha mẹ. Anh chị em biết đoàn kết với nhau, yêu thương và đùm bọc nhau. Mọi người biết ý thức được giới hạn của mình để cần đến người khác.
Tuy nhiên, không ai cho cái mình không có. Phải có mới cho. Vì thế, sự hiệp nhất phải bắt nguồn từ Chúa Giêsu. Hiệp nhất với Ngài như ngành nho với thân nho; như cây cối cần ánh sáng của mặt trời; như cá trong nước… Có hiệp nhất với Chúa Giêsu và nên một với Ngài thì mới phát sinh sự hiệp nhất với nhau. Đây cũng chính là điều kiện để trổ sinh hoa trái. Hiệp nhất mang tính truyền giáo và truyền giáo nhằm mục đích hiệp nhất. Nếu ai hiệp nhất với Thiên Chúa thì phải sinh hoa kết trái dồi dào. Còn những ai không sinh hoa kết trái thì chính người ấy đã không sống trong sự hiệp nhất với Thiên Chúa.
“Xin cho chúng nên một”. Đây là lời nguyện khẩn thiết của Đức Giêsu dâng lên Chúa Cha cho các môn đệ của mình. Chúa Giêsu cũng nêu lên mẫu gương hiệp nhất giữa Chúa Cha và Ngài. Và như thế, Chúa Giêsu cũng mời gọi các môn đệ cũng hiệp nhất với nhau như Chúa Cha và Chúa Con là một. Qua đó, mọi người sẽ nhận ra chúng ta là môn đệ của Thầy, đó là chúng ta yêu thương nhau.
Nên một “như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha” (c.21). Chúa Giêsu đã thực sự “ở trong Cha” với một tình yêu tuyệt đối khi Ngài tự nguyện xuống trần gian, hoà mình trong kiếp nhân sinh, để hoàn tất thánh ý Cha qua cái chết và phục sinh của Ngài, nhờ đó cả nhân loại được ơn cứu độ. Chúng ta cũng được Chúa mời gọi hãy thành tâm tìm kiếm và chu toàn thánh ý Chúa Cha, bằng một tình yêu tinh ròng như Chúa Giêsu trong cuộc đời mỗi người, để chúng ta cũng được hoà nhập vào trong tình yêu của Cha và Con ngay từ cuộc sống trần thế này. Chúa Giêsu đã chia sẻ cho các môn đệ vinh quang phục sinh của Ngài. Vinh quang ấy chính là sự sống viên mãn trong tình yêu hiệp nhất với Chúa Cha, và nhờ đó các môn đệ được “nên một như chúng ta là một” (c. 22). Mỗi chúng ta cũng được chia sẻ vinh quang phục sinh của Đức Giêsu bằng đức tin và lòng mến, nếu mỗi ngày sống chúng ta biết trung kiên vác thập giá theo Ngài.
Trong tình yêu hiệp nhất giữa Chúa Cha và Chúa Con, có sự hiện hữu của mỗi chúng ta theo chương trình yêu thương của Ngài “Con ở trong họ và Cha ở trong Con” (c.23). Chính sự hiệp nhất trong một tình yêu kỳ diệu ấy, là dấu hiệu căn bản để thế gian nhận ra sự hiện diện gần gũi và đầy yêu thương của Thiên Chúa. Trong ý nguyện sâu thẳm này, Chúa Giêsu muốn mỗi người chúng ta hãy đi sâu vào mối tương quan thân mật với Chúa Cha và với chính Ngài, bằng một đời sống tâm linh tràn sức sống yêu thương. Chỉ có như thế, chúng ta mới có thể hiệp nhất với nhau trong một gia đình, một cộng đoàn, một giáo xứ . . . Bởi lẽ chính sự hiệp nhất trong một tình yêu duy nhất này, mới có sức xoá tan mọi bất hòa, chia rẽ, để tạo nên một bầu khí chan hòa yêu thương trong an bình và hiệp nhất.
Kiếp nhân sinh chỉ là một cuộc sống tạm gởi, cuộc sống mai hậu mới là viên mãn trường cửu. Chúa Giêsu đã đi trước dọn chỗ cho chúng ta trong cung lòng yêu thương của Chúa Cha nơi Quê Trời vĩnh phúc: “Con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con” (c.24). Hạnh phúc thật sự của chúng ta là có được một vị trí nơi Quê hương Nước Trời, chứ không phải là những thành công, địa vị mau qua nơi trần thế này.
Mỗi người chúng ta cũng có phần trong lời cầu nguyện này của Chúa Giêsu: “Con không chỉ cầu nguyện cho những người này, nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con” (c.20). Lời cầu nguyện của Đức Giêsu thật tha thiết và cảm động, được xuất phát từ thâm tâm sâu lắng của Ngài. Lời cầu nguyện đặc biệt này đủ để an ủi và động viên các môn đệ, giúp các ông thêm mạnh mẽ và can đảm làm chứng tá cho Ngài giữa bao gian nan thử thách. Đời chứng tá của chúng ta chắc chắn cũng được nâng đỡ và phù trợ bằng sức mạnh chuyển cầu của chính Đức Giêsu bên cung lòng Chúa Cha.
Ngày nay, người Kitô hữu chúng ta sống sự hiệp nhất ấy qua lời cầu nguyện, bằng hành vi đức tin và sự liên đới. Sự hiệp nhất chỉ có thể có khi chúng ta chấp nhận “hiệp nhất trong đa dạng”. Biết lắng nghe, thông cảm và tôn trọng mọi người.