2021
CON ĐƯỜNG GIÊSU
30.4 Thứ Sáu Tuần IV Phục Sinh
– Thánh Pi-ô V, Giáo Hoàng.
– Các bài đọc Lời Chúa: Cv 13,26-33; Ga 14,1-6.
CON ĐƯỜNG GIÊSU
Antonio Ghislieri sinh hạ trong một gia đình nghèo ở Lombardie (Ý). Nhờ sự giúp đỡ của một người giàu có, Antonio được học vào dòng Đa Minh lúc lên 15 tuổi. Sau khi lãnh chức linh mục, Ngài làm việc một thời gian trong toà án thẩm tra, làm Giám Mục Sutri, Hồng Y và năm 1566, được bầu lên ngôi Giáo Hoàng với tước hiệu Piô V.
Triều đại của Ngài vắn vỏi 6 năm, nhưng đem lại cho Giáo Hội nhiều kết quả lớn, là thực thi những quyết nghị của công đồng Triđentinô (1545-1563).
Ngài sống đơn sơ khó nghèo, không theo lối một số hàng giáo sĩ, dọn đường cho một thế hệ Giám Mục mới. Ngài cho ra cuốn Giáo Lý Lamã, phiên dịch ra tiếng bình dân phổ thông, sửa đổi sách Nhật Tụng và sách Lễ, thiếp lập Bộ Kiểm Duyệt sách xấu, cho tái bản bộ sách Thánh Tôma mà Người tôn phong Tiến Sĩ.
Ngài kêu gọi các vua Công Giáo liên minh chống lại Thổ Nhĩ Kỳ đang mang tâm dẫn đại quân vịnh Lepante. Hình như Ngài, trong thị kiến, đã nhìn thấy diễn tiến của trận hải chiến. Quân Hồi thảm bại. Giáo dân đã cầu nguyện nhiều với Đức Mẹ Mân Côi và chính Đức Thánh Cha như biết trước đó là diễn tiến cuối cùng của đời Ngài. Mấy tháng sau, Ngài qua đời ngày 01 tháng năm 1572.
Nhờ dựa vào cuộc thẩm tra, Đức Piô V cũng đấu tranh chống sức bành trướng của đạo Tin lành tại Ý và Tây Ban Nha. Về phần nước Anh, ngài ủng hộ Marie Stuart mà phạt vạ tuyệt thông cùng chủ trương hạ bệ nữ hoàng Élisabeth (1570). Song việc này chỉ khiến cho tình cảnh của những người Công giáo trong vương quốc này càng thêm éo le hơn.
Vì lo âu trước tai họa người Thổ Nhĩ Kỳ đang gieo rắc cho Ki-tô-giáo ở Tây Phương, nên Đức Piô V – trong một Châu Âu bị phân hóa – đã cũng với Venise và Tây Ban Nha, thành lập một Liên minh Kitô-giáo. Từ đó, dưới sự chỉ huy của Don Juan d’Autriche, hạm đội liên quân đã thắng trận Lépante (ngày 7 tháng 10 năm 1571), khiến hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ của Ali Pacha thoát chạy tán loạn. Nhân chiến công hiển hách đó đã làm nức lòng giới Kitô giáo đồng thời chấm dứt huyền thoại về đế quốc Ottoman bất bại, Đức PiôV thành lập ngày lễ Đức Bà Toàn Thắng (hay Đức Bà mân Côi).
Vì thế, vị Giáo Hoàng của công cuộc Canh Tân Hội thánh Công giáo cũng là vị thánh của chuỗi Mân Côi. Đặc biệt ngài cũng là người cổ vũ việc lần hạt qua sắc chỉ Consueverunt (1569). Sắc chỉ này giải thích và phần nào xác định hình thức truyền thống của chuỗi Mân Côi (xem thông điệp Marialis cultus, số 42).
Hôm trước ngày người qua đời, Đức Piô V nói với các Hồng y qui tụ quanh mình: “Ta gửi gắm cho chư vị Hội thánh mà ta rất yêu mến. Xin chư vị hãy bầu cho Ta một người kế vị nhiệt thành; vị đó chỉ lo tôn vinh Thiên Chúa và không mưu cầu điều gì khác dưới trần thế này ngoài vinh dự của Tòa thánh và lợi ích cho các nước theo Kitô giáo”.
Ngài được tôn phong Hiển Thánh năm 1712 do Đức Clemente XI.
Trên hành trình dốc tâm theo Thầy Giêsu, các môn đệ luôn xác tín rằng, để có một ngày mai tươi sáng huy hoàng, không ai dại gì để đi vào chỗ chết. Cả chúng ta ngày hôm nay cũng vậy, không ai dại gì đánh đổi cuộc sống mình để chết và đau khổ. Đây là nỗi thao thức chung của chúng ta hôm nay cũng như của các môn đệ năm xưa. Vậy mà bỗng dưng Thầy Giêsu loan báo: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta, và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại.” (Mc 9,30).
Chúa Giêsu một lần nữa tỏ cho chúng ta sứ mạng Ngài. Sứ mạng của Ngài là đến trần gian để dẫn đưa nhân loại về cùng Cha, đến sự sống đời đời. Chính Chúa Giêsu là con đường duy nhất, mà ai muốn đến cùng Cha, muốn có sự sống đích thực thì phải qua con đường đó. Nếu chúng ta từ chối Chúa Giêsu, không bao giờ chúng ta có thể đạt được hạnh phúc viên mãn.
Nhưng thế nào là đi vào con đường của Chúa Giêsu là đón nhận Chúa Giêsu? Lời Chúa nhắc nhở cho chúng ta: Yêu mến là chu toàn giới luật. Luật yêu thương mà Chúa đã sống và truyền lại cho chúng ta. Nếu chúng ta biết sống yêu là một dấu chứng chúng ta đang đi trong con đường tình yêu của Chúa Giêsu. Ðể cùng với Chúa Giêsu chúng ta đi về cùng Cha hưởng nguồn hạnh phúc vĩnh cửu.
Chúa Giêsu ra đi không phải đi tìm hạnh phúc cho riêng mình, nhưng cho các tông đồ và cho cả nhân loại. Ngài ra đi để chúng ta được cứu rỗi, Ngài đi trước để dọn chỗ cho chúng ta được sống đời đời hạnh phúc bên Chúa Cha. Chính qua cái chết và sự phục sinh của Ngài, Ngài đã trở thành con đường duy nhất dẫn chúng ta đến với Chúa Cha. Khi suy nghĩ về mục đích của cuộc đời hiện tại và về cuộc sống mai sau, chúng ta hãy biết sống tỉnh thức bằng việc giữ tâm hồn trong sạch, luôn tín thác vào Chúa, Ngài sẽ giúp chúng ta đạt tới hạnh phúc muôn đời nơi Nhà Cha của Ngài là Thiên Đàng vinh phúc đã được dọn sẵn cho chúng ta.
Và ta thấy Tin mừng kể, “điều này làm cho các tông đồ khó hiểu”. Rồi trang Tin mừng hôm nay, Thầy Giêsu lại loan báo một sự ra đi, bỏ lại các ông, lại làm cho các ông bối rối lo lắng hơn, xem ra những mục đích và dự tính của các ông đang bị vỡ mộng. Chính trong tâm trạng đó, Thầy Giêsu đã trấn an các ông. Như có lần Ngài trấn an bằng việc đưa ba môn đệ lên núi Tabore để cho các ông thấy vinh quang của Ngài.
Như lần Ngài đã hỏi các ông: “Anh em không nhớ sao, khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh. . . .khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh”(Mc 8, 17-20). Chính vì thế hôm nay Thầy Giêsu trấn an các ông. “Lòng anh em đừng xao xuyến, hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”.
Vâng tin là không cần điều kiện, không cần thế chấp, mà là tín thác và hy vọng, là dấn thân và trông cậy. Đây chính là điều Thầy Giêsu đòi hỏi nơi các môn đệ của Ngài. Hãy tin vào Ngài. Con đường bước theo Thầy Giêsu, dẫu có bước vào sự chết, đau khổ, dẫu có bị bỏ rơi, hay sỉ nhục cũng không phải là điên dại hay hủy diệt, mà là sự sống và hạnh phúc.
Tin vào Thầy Giêsu chúng ta đi vào sự sống. Tin vào Thiên Chúa chúng ta đi vào sự khôn ngoan. Đây chính là luận cứ của thánh Phaolô trong bài đọc một.
Tại hội trường Antiôkia, thánh Phaolô muốn chứng minh cho người Do thái thấy, Thiên Chúa Cha đã sắp xếp mọi sự, để cho Chúa Giêsu đến trần gian, chịu đau khổ và sự chết, nhưng ngày thứ ba Ngài đã sống lại. Thiên Chúa đã dùng chính Chúa Giêsu để hoàn tất lịch sử Do thái, để đi vào lịch sử nhân loại. Thánh Phaolô nhắc. “Điều Thiên Chúa đã hứa với cho ông chúng ta, thì Người đã thực hiện cho chúng ta là con cháu các ngài, khi làm cho Chúa Giêsu sống lại”.
Tin vào Thiên Chúa là bước đi trong sự khôn ngoan, nhận ra chương trình Thiên Chúa là tin Đức Giêsu đến để hoàn tất những gì Kinh thánh đã loan báo. Một khi đã tin vào Thiên Chúa, thì phải đón nhận Đức Giêsu, chấp nhận đi theo con đường của Ngài. Ngài về cùng Chúa Cha để dọn chỗ cho chúng ta, và như Ngài khẳng định: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.
Thế giới có biết bao nhiêu con đường để đi về quê trời: những con đường ấy đã làm cho biết bao nhiêu người lầm lạc, và cả ta nữa. Con đường Đạo: Đạo Phật, Đạo Lão, Đạo Cơ Đốc, Đạo Hồi, Đạo Tin Lành, Chính Thống, Anh Giáo, và Đạo Công Giáo của chúng ta. Cũng thờ Chúa Giêsu, cũng tin Chúa Giêsu nhưng không đi trên con Đường Sự Thật của Chúa. Nên đã lạc lối. Làm sao biết đường Chúa đi.
Con người sống giữa trần gian với biết bao lạc thú, biết bao cám dỗ, biết bao đam mê, biết bao dục vọng mà bản thân ta cứ buông xuôi theo dòng đời. Kẻ thì chạy theo danh vọng, người thì đi kiếm tiền tài, kẻ lại tìm những thú vui trần thế…Có những kẻ tàn ác đi tìm kiếm uy quyền để giết hại đồng loại; có những người bệnh hoạn đắm chìm trong dâm tục hoang dã. Họ là những người lạc lối đức tin. Họ không biết đường Chúa đi, vì họ không đi trong sự thật. “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống.” (Ga 14, 6)
2021
Thứ Sáu Tuần IV – Mùa Phục Sinh
Thứ Sáu Tuần IV – Mùa Phục Sinh
Ca nhập lễ
Kh 5,9-10
Lạy Chúa,
Chúa đã lấy máu đào cứu chuộc chúng con,
thuộc mọi chi tộc và ngôn ngữ,
thuộc mọi nước mọi dân.
Chúa đã làm cho chúng con
thành một vương quốc, thành những tư tế
để phụng thờ Thiên Chúa. Ha-lê-lui-a.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã thương cứu chuộc chúng con bằng giá máu của Con Một Chúa và làm cho chúng con được tự do hoàn toàn; xin nhận lời chúng con cầu khẩn mà cho chúng con biết nhận Chúa là lẽ sống và tìm được trong Chúa niềm vui tuyệt đỉnh của tâm hồn. Chúng con cầu xin …
Bài đọc
Cv 13,26-33
Điều Thiên Chúa hứa, thì Người đã thực hiện khi làm cho Đức Giê-su sống lại.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
26 Khi đến An-ti-ô-khi-a miền Pi-xi-đi-a, ông Phao-lô đứng giữa hội đường và nói : “Thưa đồng bào Ít-ra-en, và thưa anh em đang hiện diện nơi đây, là những người kính sợ Thiên Chúa, lời cứu độ này được gửi tới chúng ta. 27 Dân cư thành Giê-ru-sa-lem và các thủ lãnh của họ đã không nhận biết Đức Giê-su ; khi kết án Người, họ đã làm cho ứng nghiệm những lời ngôn sứ đọc mỗi ngày sa-bát. 28 Tuy không thấy Người có tội gì đáng chết, họ vẫn đòi Phi-la-tô xử tử. 29 Sau khi thực hiện tất cả mọi điều Kinh Thánh chép về Người, họ đã hạ Người từ trên cây gỗ xuống và mai táng trong mồ. 30 Nhưng Thiên Chúa đã làm cho Người trỗi dậy từ cõi chết. 31 Trong nhiều ngày, Đức Giê-su đã hiện ra với những kẻ từng theo Người từ Ga-li-lê lên Giê-ru-sa-lem. Giờ đây chính họ làm chứng cho Người trước mặt dân.
32 “Còn chúng tôi, chúng tôi xin loan báo cho anh em Tin Mừng này : điều Thiên Chúa hứa với cha ông chúng ta, 33 thì Người đã thực hiện cho chúng ta là con cháu các ngài, khi làm cho Đức Giê-su sống lại, đúng như lời đã chép trong Thánh vịnh 2 : Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con.”
Đáp ca
Tv 2,6-7.8-9.10-11 (Đ. c.7)
Đ.Con là Con của Cha,
ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con.
6“Chính Ta đã đặt vị quân vương Ta tuyển chọn,
lên trị vì Xi-on, núi thánh của Ta.”7Tân vương lên tiếng : Tôi xin đọc sắc phong của Chúa,
Người phán bảo tôi rằng : “Con là con của Cha,
ngày hôm nay Cha đã sinh ra con.
Đ.Con là Con của Cha,
ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con.
8Con cứ xin, rồi Cha ban tặng
muôn dân nước làm sản nghiệp riêng,
toàn cõi đất làm phần lãnh địa.9Con sẽ dùng trượng sắt đập chúng tan tành,
nghiền nát chúng như đồ sành đồ gốm.”
Đ.Con là Con của Cha,
ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con.
10Vậy giờ đây, hỡi các vua chúa, hãy biết điều,
thủ lãnh trần gian, nào tỉnh ngộ !11Đem lòng kính sợ mà phụng thờ Đức Chúa,
hãy khiếp rung phủ phục dưới chân Người !
Đ.Con là Con của Cha,
ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con.
Tung hô Tin Mừng
Ga 14,6
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.” Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Ga 14,1-6
Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em đừng xao xuyến ! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. 2 Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở ; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. 3 Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó. 4 Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.”
5 Ông Tô-ma nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao biết được đường ?” 6 Đức Giê-su đáp : “Chính Thầy là con đường là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.”
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin đón nhận lễ vật của chúng con là con cái trong nhà, và thương tình bảo vệ chúng con luôn mãi. Ước gì chúng con không để mất những ơn đã lãnh nhận trong lễ Vượt Qua này và được hưởng phúc lộc muôn đời Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin …
Lời Tiền Tụng Phục Sinh
Lạy Chúa, chúng con tuyên xưng Chúa mọi lúc, nhất là trong mùa cực thánh này, chúng con càng hãnh diện tung hô Chúa khi Ðức Ki-tô đã được hiến tế làm Chiên Vượt Qua của chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Người không ngừng hiến thân vì chúng con, và luôn làm trạng sư bênh vực chúng con trước toà Chúa. Người đã bị sát tế mà không còn chết nữa, dù đã bị giết mà vẫn sống luôn mãi.
Vì thế với niềm hân hoan chứa chan trong lễ Phục Sinh, toàn thể nhân loại trên khắp địa cầu đều nhảy mừng. Cũng vậy, các Dũng thần và các Quyền thần không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh! …
Ca hiệp lễ
Rm 4,25
Đức Ki-tô, Chúa chúng ta,
đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta,
và Người đã sống lại
để chúng ta được nên công chính. Ha-lê-lui-a.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa là Cha rất nhân từ, xin không ngừng bảo vệ chúng con. Chúa đã muốn cho Con Một Chúa chịu khổ hình để cứu chuộc chúng con, xin cho chúng con cũng được chia sẻ phần vinh quang phục sinh của Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
2021
Thứ Năm Tuần IV – Mùa Phục Sinh
Thứ Năm Tuần IV – Mùa Phục Sinh
Ca nhập lễ
- Tv 67,8-9.20
Lạy Chúa, khi Chúa dẫn toàn dân xuất hành,
mở đường chọ họ đi và ở giữa họ,
đất đã chuyển rung, trời cũng tan chảy.
Ha-lê-lui-a.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã tỏ lòng từ bi nhân hậu mà cứu chuộc con người và nâng lên địa vị cao sang hơn tình trạng nguyên thủy; xin nhớ lại công trình kỳ diệu này và giúp chúng con trung thành luôn mãi với ơn tái sinh Chúa đã ban. Chúng con cầu xin …
Bài đọc
Cv 13,13-25
Từ dòng dõi Đa-vít, Thiên Chúa đã đưa đến cho Ít-ra-en một Đấng Cứu Độ là Đức Giê-su.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
13 Bấy giờ, từ Pa-phô, ông Phao-lô và các bạn đồng hành vượt biển đến Péc-ghê miền Pam-phy-li-a. Nhưng ông Gio-an bỏ các ông mà về Giê-ru-sa-lem. 14 Còn hai ông Phao-lô và Ba-na-ba thì rời Péc-ghê tiếp tục đi An-ti-ô-khi-a miền Pi-xi-đi-a. Ngày sa-bát, hai ông vào hội đường ngồi tham dự. 15 Sau phần đọc sách Luật và sách Các Ngôn Sứ, các trưởng hội đường cho người đến nói với hai ông : “Thưa anh em, nếu anh em muốn khuyên nhủ dân điều gì, xin cứ nói.”
16 Ông Phao-lô đứng dậy, giơ tay xin mọi người lưu ý, rồi nói :
“Thưa đồng bào Ít-ra-en và những người kính sợ Thiên Chúa, xin nghe đây : 17 Thiên Chúa của dân Ít-ra-en đã chọn cha ông chúng ta, đã làm cho dân này thành một dân lớn trong thời họ cư ngụ ở đất Ai-cập, và đã giơ cánh tay mạnh mẽ của Người mà đem họ ra khỏi đó. 18 Và trong thời gian chừng bốn mươi năm, Người đã nuôi dưỡng họ trong sa mạc. 19 Rồi Người đã tiêu diệt bảy dân tộc ở đất Ca-na-an và ban đất của chúng cho họ làm gia sản : 20 tất cả đã xảy ra trong khoảng bốn trăm năm mươi năm. Sau đó, Người ban cho họ các vị thủ lãnh cho đến thời ngôn sứ Sa-mu-en. 21 Rồi họ đòi có vua, Thiên Chúa ban cho họ ông Sa-un, con ông Kít thuộc chi tộc Ben-gia-min, trị vì bốn mươi năm. 22 Sau khi truất phế vua Sa-un, Người đã cho ông Đa-vít xuất hiện làm vua cai trị họ. Người đã làm chứng về ông rằng : Ta đã tìm được Đa-vít, con của Gie-sê, một người đẹp lòng Ta và sẽ thi hành mọi ý muốn của Ta. 23 Từ dòng dõi vua này, theo lời hứa, Thiên Chúa đã đưa đến cho Ít-ra-en một Đấng Cứu Độ là Đức Giê-su. 24 Để dọn đường cho Đức Giê-su, ông Gio-an đã rao giảng kêu gọi toàn dân Ít-ra-en chịu phép rửa tỏ lòng sám hối. 25 Khi sắp hoàn thành sứ mệnh, ông Gio-an đã tuyên bố : ‘Tôi không phải là Đấng mà anh em tưởng đâu, nhưng kìa Đấng ấy đến sau tôi, và tôi không đáng cởi dép cho Người.’”
Đáp ca
Tv 88,2-3.21-22.25 và 27 (Đ. x. c.2a)
Đ.Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng.
2Tình thương Chúa, đời đời con ca tụng,
qua muôn ngàn thế hệ
miệng con rao giảng lòng thành tín của Ngài.
3Vâng con nói : “Tình thương ấy được xây dựng tới thiên thu,
lòng thành tín Chúa được thiết lập trên trời.”
Đ.Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng.
21Ta đã tìm ra nghĩa bộc Đa-vít,
đã xức dầu thánh tấn phong người ;
22Ta sẽ không ngừng đưa tay nâng đỡ,
tay quyền năng củng cố vững vàng.
Đ.Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng.
25Ta sẽ yêu thương Người và giữ lòng thành tín,
nhờ danh Ta, Người được thêm uy vũ.
27Người sẽ thưa với Ta : “Ngài chính là Thân Phụ,
là Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con được cứu độ !”
Đ.Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng.
Tung hô Tin Mừng
- Kh 1,5ab
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa Giê-su Ki-tô là vị Chứng Nhân trung thành, là Trưởng Tử trong số những người từ cõi chết trỗi dậy, Chúa đã yêu mến chúng con, và đã lấy máu mình rửa sạch tội lỗi chúng con. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Ga 13,16-20
Ai đón tiếp người Thầy sai đến là đón tiếp Thầy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
16 Sau khi rửa chân cho các môn đệ, Đức Giê-su nói : “Thật, Thầy bảo thật anh em : tôi tớ không lớn hơn chủ nhà, kẻ được sai đi không lớn hơn người sai đi. 17 Anh em đã biết những điều đó, nếu anh em thực hành, thì thật phúc cho anh em ! 18 Thầy không nói về tất cả anh em đâu. Chính Thầy biết những người Thầy đã chọn, nhưng phải ứng nghiệm lời Kinh Thánh sau đây : Kẻ đã cùng con chia cơm sẻ bánh lại giơ gót đạp con. 19 Thầy nói với anh em điều đó ngay từ lúc này, trước khi sự việc xảy ra, để khi sự việc xảy ra, anh em tin là Thầy Hằng Hữu. 20 Thật, Thầy bảo thật anh em : ai đón tiếp người Thầy sai đến là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy.”
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin vui nhận bao ý nguyện cầu, cùng với những lễ vật chúng con dâng làm hy lễ. Chúa đã thương thanh tẩy chúng con, xin cũng ban ơn phù trợ giúp chúng con ăn ở thế nào cho xứng với mầu nhiệm tình yêu của Chúa. Chúng con cầu xin …
Lời tiền tụng Phục Sinh
Lạy Chúa, chúng con tuyên xưng Chúa mọi lúc, nhất là trong mùa cực thánh này, chúng con càng hãnh diện tung hô Chúa khi Ðức Ki-tô đã được hiến tế làm Chiên Vượt Qua của chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì sau khi tình trạng xưa cũ bị hủy diệt, toàn thể những gì bị loại bỏ đều được đổi mới và sự sống nguyên vẹn được phục hồi cho chúng con trong Chúa Ki-tô. Vì thế, với niềm hân hoan chứa chan trong lễ Phục Sinh, toàn thể nhân loại trên khắp địa cầu đều nhảy mừng. Cũng vậy, các Dũng thần và các Quyền thần không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh! …
Ca hiệp lễ
Mt 28,20
Chúa nói : “Thầy ở cùng anh em
mọi ngày cho đến tận thế.” Ha-lê-lui-a.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, nhờ mầu nhiệm Ðức Kitô sống lại, Chúa đã thương đổi mới chúng con cho đáng hưởng sự sống đời đời. Xin làm cho mầu nhiệm ấy sinh hoa kết quả tốt đẹp trong tâm hồn chúng con, và làm cho thần lương chúng con vừa lãnh nhận trở nên nguồn sinh lực dồi dào. Chúng con cầu xin …
2021
TIN
28.4 Thứ Tư Tuần IV Phục Sinh
– Thánh Phê-rô Cha-nen (Chanel), Linh mục, Tử đạo.
– Thánh Lu-i đơ Mông-pho (Luis Grignion de Montfort), Linh mục.
– Thánh Phao-lô Phạm Khắc Khoan, Linh mục (1840); Thánh Phê-rô Nguyễn Văn Hiếu, Thầy giảng (1840) và Thánh Gio-an Bao-ti-xi-ta Đinh Văn Thành, Thầy giảng (1840), Tử đạo.
– Các bài đọc Lời Chúa: Cv 12,24-13,5a; Ga 12,44-50.
TIN
Trang Tin Mừng hôm nay có thể tóm lược cách tổng quát về những lời rao giảng công khai của Chúa. Chúa Giêsu đã nhắc đến hai điểm chính yếu là: “Tin Ngài là tin Chúa Cha và thấy Ngài là thấy Chúa Cha”.
Chúa Giêsu tự định nghĩa mình là người được sai đi của Cha. Thánh Gio-an không giới thiệu Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, nhưng là Con Cha. Hầu như bất cứ điều quan trọng nào đều chỉ về Cha và không chỉ về Con. Tất cả đều tương quan với Cha. Chúa Giêsu thực hiện sứ mệnh do Cha ban, Người làm cho họ nhận biết sứ điệp của Cha. Chúa Giêsu chính là sứ điệp của Cha.
Thái độ của Đức Kitô luôn luôn bày tỏ sự hoàn toàn tùy thuộc, hoàn toàn vâng lời lúc nào cũng sẵn sàng đối với Cha. Nếu Người cho lời Người là quan trọng vì đó là lời của Cha: “Chính lời Tôi nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết, thật vậy, không phải Tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Đấng đã sai Tôi, truyền lệnh cho Tôi phải nói gì và tuyên bố gì”
Tin Chúa thì sẽ mang lại ánh sáng cho cuộc đời, vì đức tin là ánh sáng, không tin thì sống trong tối tăm. Từ chối không tin Con Người thì tự kết án mình, mặc dù Chúa Giêsu không đến để kết án mà để cứu rỗi. Không ai có thể thoát ra khỏi sự xét xử cuối cùng này, và sự xét xử ấy là bởi thái độ do con người tin nhận hay từ chối từ Thiên Chúa: “Ai nghe lời Ta mà không tin giữ thì không phải Ta kết án kẻ đó, nhưng chính Lời Ta sẽ xét xử nó” (Ga 12,47-48), không ai có thể thoát khỏi sự xét xử này, nhưng sự xét xử đó sẽ đến trong ngày sau hết.
Tin Chúa là tin Thiên Chúa Cha, thấy Chúa là thấy được Thiên Chúa Cha. Tin Chúa sẽ mang lại ánh sáng soi cho cuộc đời của mình. Ðức tin là ánh sáng, không tin là sống trong bóng tối.
Từ chối không tin. Con người tự kết án mình. Mặc dầu Chúa Giêsu không đến để kết án mà để cứu rỗi, không ai có thể thoát ra khỏi sự cứu rỗi cuối cùng này, và sự xét xử đến từ thái độ của người đó, đón nhận hay chối từ Thiên Chúa. “Ai nghe lời Ta mà không tuân giữ thì không phải Ta là người kết án kẻ ấy vì Ta không đến để luận phạt thế gian mà đến để cứu rỗi. Ai chê chối Ta và không nhận lời Ta thì sẽ có người xét xử kẻ ấy, tức là lời giảng dạy của Ta sẽ xét xử kẻ ấy trong ngày sau hết. Không ai có thể thoát khỏi sự xét xử này, nhưng sự xét xử đó sẽ đến trong ngày sau hết”.
Trong hiện tại, Thiên Chúa luôn luôn kêu mời con người hãy trở về lại với Ngài sau những lần sa ngã, chối từ không tin Ngài. Thời giờ chúng ta đang sống là thời giờ của lòng nhân từ của Thiên Chúa. Ước gì mỗi người chúng ta đừng lợi dụng lòng nhân từ này, đừng khinh dễ bỏ qua ơn soi sáng của Chúa. Những trang Phúc Âm cho chúng ta biết rõ ý muốn của Thiên Chúa như thế nào nơi mỗi người chúng ta. Ngài muốn chúng ta tin nhận Ngài, lắng nghe lời Ngài và sống kết hiệp với Ngài.
Nơi con người Chúa Giêsu có nhiều thứ ánh sáng. Đó có thể là thứ ánh sáng phản chiếu vinh quang quyền năng, thứ ánh sáng mà khi đối diện con người phải cúi đầu. Chúa Giêsu không tỏ lộ ánh sáng này cho các môn đệ và dân chúng theo Ngài, ngoại trừ một lần trên núi Thabor, Ngài biến hình sáng láng trước mặt ba môn đệ: Phêrô, Yacôbê và Gioan.
Ánh sáng thường gặp nơi Ngài là ánh sáng soi đường dẫn lối, một thứ ánh sáng không làm cho con người sợ hãi, nhưng mời gọi bước theo. Anh sáng phát xuất từ ngọn lửa yêu thương phục vụ xem ra không huy hoàng rực rỡ, nhưng lại hữu hiệu. Đối diện với ánh sáng này, con người sẽ hoặc là tiếp nhận, hoặc là chối từ. Khi chối từ tức là con người còn nằm trong bóng tối và ánh sáng trở thành ánh sáng xét xử. Chúa Giêsu không kết án, vì Ngài đến để cứu chuộc, nhưng chính thái độ cố chấp của con người sẽ kết án họ.
Không có ánh sáng đồng thời với bóng tối, ở đâu có ánh sáng, ở đó sẽ không còn bóng tối. Nhưng để tiếp nhận ánh sáng, con người phải chấp nhận từ bỏ, tiêu hao chính mình. Chúa Giêsu đã đem lửa xuống trần gian và Ngài ước mong cho nó cháy lên. Gặp gỡ Đức Kitô, con người sẽ gặp được ngọn lửa yêu thương của Ngài. Ngọn lửa càng sáng, càng đòi tiêu hao nhiều nhiên liệu. Ngọn lửa Đức Kitô đã tỏa sáng khắp vũ trụ khi Ngài được giương cao trên Thập giá và hiến thân cho đến giọt máu cuối cùng.
Trong cuộc sống, Thiên Chúa luôn kêu mời con người trở về với Ngài sau những lần sa ngã hay lúc họ chối từ Ngài, thời giờ chúng ta đang sống là thời giờ của lòng nhân từ thương xót Chúa. Ước gì mỗi người chúng ta đừng lạm dụng lòng nhân từ Chúa, đừng khinh dể bỏ qua ơn soi sáng của Ngài. Qua đoạn Tin Mừng hôm nay, ta tháy rõ ý Chúa muốn nói với mỗi người, đó là Ngài muốn chúng ta lắng nghe lời Ngài và sống kết hợp với Ngài “biết giới răn Cha Ta là sống đời đời” (Ga 12,50).
Biết Chúa Giêsu cũng là biết Chúa Cha. Mặc dù chúng ta không có kinh nghiệm nhìn thấy Chúa Giêsu bằng xương bằng thịt như các môn đệ đầu tiên khi xưa, nhưng chúng ta được diện kiến một Chúa Giêsu thật mỗi khi chúng ta đến trước Thánh Thể. Khi chúng ta bước vào một nhà thờ và ngắm nhìn tôn nhan Chúa trước bàn thờ, điều quan trọng là chúng ta luôn luôn nhận thức được rằng chúng ta đang ở trong sự hiện diện thiêng liêng trọn vẹn của Thiên Chúa Con. Và vì lý do đó, chúng ta cũng ở trong sự hiện diện vẹn toàn và thiêng liêng của Chúa Cha. Sự hiện diện của Ngài là có thật và tuyệt đối, chỉ đơn giản là bị ẩn khỏi giác quan của chúng ta mà thôi.
Một điều quan trọng để suy ngẫm ở đây là sự hiệp nhất giữa Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Suy tư về sự hiệp nhất của các Ngài khi cầu nguyện là một phương thức rất hiệu quả cho đời sống của chúng ta. Tại sao ư? Bởi vì chúng ta được kêu gọi chia sẻ sự hiệp nhất của các Ngài, và chúng ta được kêu gọi chia sẻ sự hiệp nhất với nhau.
Để sống hiệp nhất thì thật khó. Nó đòi hỏi phải có một tình yêu thật lớn lao. Nó có nghĩa là sống thật với người khác, tìm cách thấu hiểu trọn vẹn con người của tha nhân, chấp nhận và yêu mến họ. Và Chúa Ba Ngôi là mô hình mẫu mực cho chúng ta noi theo. Dù là cha mẹ, con cái, vợ chồng, bạn bè hoặc bất cứ ai, chúng ta đều được mời gọi đến với sự hiệp nhất sâu xa và luôn mãi.
Khi chúng ta biết đến Chúa Con, chúng ta tự động biết về Chúa Cha. Và tin tốt là nếu chúng ta biết Chúa, và người khác biết đến chúng ta, thì chúng ta có thể giúp họ biết đến Chúa thông qua chúng ta. Đây là một trong những cách tuyệt vời để truyền giáo và mang Chúa đến với những người mà chúng ta biết và yêu mến.