2023
Khiêm hạ
26.8 Thứ Bảy trong tuần thứ Hai Mươi Mùa Quanh Năm
R 2:1-3,8-11; Tv 128:1-2,3,4,5; Mt 23:1-12
Khiêm hạ
Đức Giêsu đưa ra hình ảnh người luật sĩ và biệt phải giả hình. Họ là những người nói nhiều làm ít, mồm miệng đỡ chân tay, nói hay nhưng làm dở. Họ lo tô vẽ dáng bề ngoài cho đạo đức mẫu mực nhưng lòng họ thì hám danh, phô trương và tham lam. Chúa phân biệt rõ hai phương diện: những gì họ nói thì đều là nói Lời Chúa, nên hãy nghe theo; nhưng những việc họ làm thì mâu thuẫn với những lời họ giảng dạy, cho nên đừng bắt chước.
Luật sĩ và biệt phái tượng trưng cho quyền bính trong dân. Họ có bổn phận phải giảng dạy dân chúng và người dân có nghĩa vụ tuân giữ những lời họ giảng dạy. Thế nhưng nhiều lần họ đã bị Đức Giêsu khiển trách, chỉ vì họ tự cho mình là tài giỏi, đạo đức, từ đó họ phê bình chỉ trích lên án người khác; làm gì họ cũng muốn cho người khác thấy và khen ngợi; họ ham muốn danh vọng chức quyền, luôn luôn lên mặt dạy đời, nhất là họ nói mà không làm.
Tuy thế, Chúa vẫn khuyên chúng ta tôn trọng họ vì họ có nghĩa vụ giảng dạy, và hãy thực hiện những lời họ giảng dạy. Vì thế Chúa phán: “Vậy, những gì họ nói thì anh em hãy làm, hãy giữ!”
“Các ngươi chất lên vai kẻ khác những gánh nặng…”
Thật vậy, nhiều tiến sĩ luật Do thái ưa nói về luật cách tỉ mỉ, nhưng lời nói của họ không đi đôi với việc làm, nói một đàng làm một nẻo, lo tô vẽ cho cái bên ngoài nhằm che đậy sự xấu xa lợi dụng trong lòng họ. Họ dạy luật thì để cho dân giữ, còn chính họ lại không làm gương, họ dùng luật làm thứ bình phong che chắn và làm lợi cho họ, còn dân chúng thì cảm thấy nặng nề, để rồi thay vì yêu mến và tự nguyện, họ chỉ giữ vì buộc phải giữ và luật trở thành gánh nặng đè trên vai họ.
Phải chăng chỉ những luật sĩ và biệt phái thời xưa mới kiêu căng giả hình ? Phải chăng thời nay không còn hạng người đó nữa ? Nhan nhản trước mắt chúng ta: biết bao người ngoài miệng rêu rao là vị nhân vị nghĩa, mà kỳ thực, họ tham lam, ích kỷ, tự tôn, lợi dụng thế lực để bóc lột người khác; họ lường gạt xảo trá không những đối với con người mà cả với Chúa nữa.
Trong vô số những biểu hiện của căn bệnh sống theo vẻ bề ngoài, Đức Giê-su đặc biệt chú ý đến cách xưng hô; và dường như Ngài đặt những cách xưng hô bình thường của chúng ta thành vấn đề, vì chúng ta vẫn gọi người khác và người khác cũng vẫn gọi chúng ta là “thầy”, là “bà thầy” là “cha”, là “đức cha”, là “bề trên thứ cấp” hay “bề trên thượng cấp”… ; và những cách xưng hô tương đương đối với phái nữ.
Bởi lẽ, cách xưng hô diễn tả tương quan và những cách xưng hô như thế rất dễ làm cho tương quan của chúng ta trở thành lệch lạc, nghĩa là chúng ta có thể tự biến mình hay người khác thành thần linh, thành một thứ tuyệt đối hay không thể không có, thành trung tâm, thành mẫu mực, thành điểm qui chiếu mà mọi người phải hướng về. Bệnh vẻ bề ngoài ở dạng này có thể nó là nghiêm trọng nhất.
Như thế, rốt cuộc Chúa Giêsu không muốn chúng ta thay đổi cách xưng hô, cho dù đã có những thay đổi thực sự về cách xưng hô theo hướng tương quan huynh đệ của Tin Mừng, nhất là sau Công Đồng Vatinanô II, và chắc chắn đã có ảnh hưởng trên cách chúng ta tương quan với nhau.
Bởi vì, xét cho cùng, cách xưng hô vẫn dừng lại ở bên ngoài. Nhưng, sâu xa hơn nhiều vẻ bề ngoài, Đức Giêsu mời gọi chúng ta thay đổi cách chúng ta sống với nhau, ứng xử với nhau: dù chúng ta là ai, có chức vụ gì hay ở độ tuổi nào, tất cả chúng ta đều có một Cha, một vị Thầy, đồng thời là vị Lãnh Đạo, và do đó, chúng ta là anh chị em của nhau trong Chúa. Đó mới là Sự Thật và chúng ta được mời gọi sống theo Sự Thật này, theo khuôn mẫu của chính Chúa Giê-su.
Cuộc sống hôm nay, người người phải đương đầu với một thách đố và hoang mang rất lớn là “đồ giả”. Nhiều sự vật, với một cái võ bọc thật đẹp đẽ bắt mắt che đậy cái không thật chất bên trong của rất nhiều sự vật: bằng giả, thuốc giả, thức ăn giả, người giả…Đời sống nội tâm cũng thế, tâm hồn trống rỗng, không có chiều sâu, kinh nghiệm sống thiêng liêng hời hợt, người ta thường tìm cách khỏa lấp những yếu kém nội tâm của mình bằng những lối sống giả hình, bằng những lời nói khoác lác phô trương. Thường vì thiếu tự tin và không đủ khẳng định thực chất bên trong, người ta thường có khuynh hướng tạo một lớp võ đạo mạo bên ngoài:“ làm cốt để cho người ta thấy, nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo, thích ngồi chỗ nhất ưa bái chào…”
Sống giả hình là tự đánh mất dần nhân cách là mình, và sống vong thân vì không tự tin thể hiện là chính mình, mà chỉ sống gượng và che đậy chính mình và như thế đánh mất niềm tin, sự quý trọng của mọi người dành cho mình. Sống giả hình không chỉ làm ảnh hưởng đến cá nhân, mà còn làm lẫn lộn những giá trị đạo đức, khiến cho thật giả bất phân, làm suy đồi văn hóa xã hội và gây nhiều hậu quả khôn lường khác.
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở mỗi người đặc biệt là hàng tư tế. Hàng tư tế là ai? là những lý thuyết gia về Thiên Chúa hay là những người sống kinh nghiệm của Thiên Chúa nếu không chỉ là “thùng rỗng kêu to”! là những người được trao quyền bính, liệu rằng quyền bính được trao ban là để phục vụ hay để người khác phục vụ mình?
2023
Thứ Bảy Tuần XX – Mùa Thường Niên
Thứ Bảy Tuần XX – Mùa Thường Niên
Ca nhập lễ
Tv 83,10-11
Lạy Chúa là khiên mộc chở che,
xin thương xem nhìn đến
gương mặt Đấng Ngài đã xức dầu.
Một ngày tại khuôn viên thánh điện
quý hơn cả ngàn ngày.
Ca nhập lễ
Lạy Chúa là khiên thuẫn của chúng tôi, xin hãy trông xem, hãy nhìn tới dung mạo người được Chúa tấn phong. Thực một ngày sống trong hành lang nhà Chúa, đáng quí hơn ngàn ngày ở nơi đâu khác.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa dành muôn ân huệ thiêng liêng cho những người mến Chúa xin đổ tràn tình yêu nồng nhiệt xuống tâm hồn chúng con, giúp chúng con một niềm mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, hầu được hưởng gia nghiệp Chúa hứa, là gia nghiệp cao quý hơn những gì lòng người dám ước mong. Chúng con cầu xin…
Bài đọc 1
R 2,1-3.8-11 ; 4,13-17
Đức Chúa đã không để cho bà phải thiếu người bảo tồn dòng dõi. Đó là cha của ông Gie-sê, là ông nội vua Đa-vít.
Bài trích sách Rút.
2 1 Bà Na-o-mi có một thân nhân bên họ nhà chồng, một người khá giàu, thuộc thị tộc Ê-li-me-léc. Người này tên là Bô-át. 2 Rút, người Mô-áp, con dâu bà Na-o-mi, nói với bà : “Xin mẹ để con đi ra ruộng mót lúa đằng sau người nào rộng lượng đối với con.” Bà trả lời : “Con cứ đi đi.” 3 Nàng ra đi, đến một thửa ruộng mót lúa theo sau thợ gặt. Nàng may mắn gặp được thửa ruộng của ông Bô-át, người trong thị tộc Ê-li-me-léc.
8 Ông Bô-át nói với Rút : “Này con, con có nghe không ? Đừng đi mót ở ruộng nào khác, cũng đừng rời khỏi đây, nhưng cứ theo sát các tớ gái của ta. 9 Con nhìn thửa ruộng chúng gặt và cứ đi theo chúng. Nào ta đã chẳng ra lệnh cho các tôi tớ ta là không được đụng tới con sao ? Chừng nào con khát thì đã có những bình nước các tôi tớ ta đã múc sẵn, con cứ tới đó mà uống.” 10 Rút liền cúi rạp xuống đất mà lạy ông, rồi nói : “Sao con lại được ông lấy lòng nhân từ đoái nhìn và quan tâm, dù con là một người ngoại quốc ?” 11 Ông Bô-át đáp : “Người ta đã kể lại cho ta nghe tất cả những gì con đã làm cho mẹ chồng sau khi chồng con mất, cũng như chuyện con đã bỏ cả cha mẹ và quê hương, mà đến với một dân trước kia con không hề biết tới.”
4 13 Ít lâu sau ông Bô-át lấy cô Rút, nàng trở thành vợ ông. Ông ăn ở với nàng. Nhờ ơn Đức Chúa, nàng đã thụ thai và sinh một con trai. 14 Các phụ nữ nói với bà Na-o-mi : “Chúc tụng Đức Chúa, Đấng hôm nay đã không để cho bà phải thiếu người bảo tồn dòng dõi : tên tuổi con trẻ sẽ lẫy lừng tại Ít-ra-en ! 15 Nó sẽ giúp bà lấy lại sức sống, và sẽ là người nâng đỡ bà trong tuổi già, vì mẹ nó là người con dâu biết yêu quý bà, nàng quý giá hơn bảy đứa con trai.” 16 Bà Na-o-mi bế đứa trẻ lên và ôm vào lòng. Chính bà nuôi nấng đứa trẻ đó.
17 Các bà hàng xóm láng giềng đặt tên cho đứa trẻ và nói : “Bà Na-o-mi đã sinh được một cháu trai.” Họ đặt tên cho nó là Ô-vết. Đó là cha của ông Gie-sê, là ông nội vua Đa-vít.
Đáp ca
Tv 127,1-2.3.4-5 (Đ. c.4)
Đ.Đó chính là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người.
1Hạnh phúc thay bạn nào kính sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Người.2Công khó tay bạn làm, bạn được an hưởng,
bạn quả là lắm phúc nhiều may.
Đ.Đó chính là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người.
3Hiền thê bạn trong cửa trong nhà
khác nào cây nho đầy hoa trái ;
và bầy con tựa những cây ô-liu mơn mởn,
xúm xít tại bàn ăn.
Đ.Đó chính là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người.
4Đó chính là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người.5Xin Chúa từ Xi-on xuống cho bạn muôn vàn ơn phúc.
Ước chi trong suốt cả cuộc đời
bạn được thấy Giê-ru-sa-lem phồn thịnh.
Đ.Đó chính là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người.
Tung hô Tin Mừng
Mt 23,9b.10b
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời ; anh em chỉ có một vị lãnh đạo là Đức Ki-tô. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Mt 23,1-12
Họ nói mà không làm.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với dân chúng và các môn đệ Người rằng : 2 “Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu ngồi trên toà ông Mô-sê mà giảng dạy. 3 Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm. 4 Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào. 5 Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. 6 Họ ưa ngồi chỗ danh dự trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, 7 thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được người ta gọi là thầy.
8 “Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là thầy, vì anh em chỉ có một Thầy ; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau. 9 Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. 10 Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người chỉ đạo, vì anh em chỉ có một vị chỉ đạo, là Đấng Ki-tô. 11 Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. 12 Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.”
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin chấp nhận lễ vật của chúng con và thực hiện cuộc trao đổi kỳ diệu trong thánh lễ này: là cho chúng con được đón nhận chính Chúa khi chúng con dâng tiến của lễ do Chúa tặng ban. Chúng con cầu xin…
Lời Tiền Tụng
Lạy Chúa là Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì thương xót nhân loại lỗi lầm, Người đã chấp nhận sinh ra bởi Ðức Trinh Nữ, đã chịu khổ hình thập giá/ để cứu chúng con khỏi chết muôn đời. Và từ cõi chết sống lại, Người đã ban cho chúng con được hưởng phúc trường sinh.
Vì thế, cùng với các Thiên thần và tổng lãnh Thiên thần, các Bệ thần và Quản thần, cùng toàn thể đạo binh thiên quốc, chúng con không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh!…
Ca hiệp lễ
Tv 129,7
Chúa luôn luôn từ ái một niềm,
ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa đã ban bí tích Thánh Thể cho chúng con được tham dự vào sự sống của Ðức Kitô; xin cho chúng con được trở nên giống như Người, để mai sau được vào thiên quốc cùng Người chung hưởng phúc vinh quang. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
2023
Yêu Chúa – Phục vụ anh em
25.8 Thứ Sáu trong tuần thứ Hai Mươi Mùa Quanh Năm
R 1:1,3-6,14-16,22; Tv 146:5-6,7,8-9,9,10; Mt 22:34-40
Yêu Chúa – Phục vụ anh em
Tin Mừng hôm nay thuật lại sự việc một người thông luật đến hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, trong sách luật Môi sê điều răn nào là điều răn lớn nhất?” Chúa Giê su liền trả lời: “ Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi, đó là điều răn lớn nhất và là điều răn đứng đầu. Còn điều răn thứ hai cũng giống điều răn ấy, là: Ngươi phải yêu thương người thân cận như chính mình.”
Tất cả chúng ta đều được Thiên Chúa tạo dựng nên giống hình ảnh của Ngài. Và Ngài còn cho phép chúng ta được gọi Ngài bằng một danh từ rất thân yêu là: Cha; “ Abba” Cha ơi. Vậy thì với lòng biết ơn, với lòng kính trọng và hiếu thảo thì lẽ đương nhiên là chúng ta phải yêu mến, phụng sự Chúa mới là điều phải lẽ. Kế đến mọi người cùng được Ngài sinh ra thì chúng ta cùng là con một Cha vì thế, lẽ đương nhiên là chúng ta phải yêu thương nhau rồi. Lại nữa việc chúng ta thương yêu mọi người như chính mình cũng là lệnh truyền của Người Cha cho nên, để thể hiện là người con hiếu thảo với Đấng đã dựng nên, nuôi dưỡng và chăm sóc mình thì trách nhiệm và bổn phận của người con là phải thực hiện ý muốn của Cha mình.
Sau nhiều lần những người Pharisêu vì ghen ghét mà bới móc, chất vấn Chúa Giêsu và đã bị Người làm cho phải “câm miệng”. Hôm nay họ lại “họp nhau lại, rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Chúa Giêsu để thử Người: “Thưa Thầy, trong sách luật Môsê, điều răn nào là điều răn trọng nhất?”. Một cơ hội Chúa dạy cho họ và cũng làm cho họ phải “câm miệng” nữa, Người đã trích dẫn điều thứ nhất trong mười điều răn Thiên Chúa đã truyền cho ông Môsê trên núi Xinai, trước đó cả nghìn năm: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa Thiên Chúa của ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi”. Chúa Giêsu đã khẳng định: “Đó là điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất”. Nhưng chưa hết, Chúa Giêsu tiếp tục:“Còn điều răn thứ hai cũng giống điều răn ấy là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình”. Thật là kỳ diệu và khôn ngoan, Chúa Giêsu đã nhấn mạnh và khẳng định diều răn một là “quan trọng nhất”, nhưng điều răn hai “cũng giống điều răn ấy”. Vậy là hai giới răn này đã nên một điều răn quan trọng nhất của đạo Chúa là: “Mến Chúa và Yêu Người”.
Con người phải kính mến Thiên Chúa mà Chúa Giêsu nhắc lại trên, thực ra đó là luật tự nhiên mà khi tạo dựng loài người Thiên Chúa đã khắc ghi vào tâm hồn họ. Vì thế giáo lý Công giáo đã dạy: “Con người có khả năng nhận biết Thiên Chúa… Họ nhìn xem trời đất muôn vật và trật tự lạ lùng trong vũ trụ, liền nhận biết có Thiên Chúa là Đấng tạo dựng và an bài mọi sự”. Điều ấy cũng có thể nói: người chưa nhận biết Thiên Chúa là họ chưa được hưởng dồi dào cái ơn huệ làm người đó. Từ nhận biết ấy con người biết tôn phục kính sợ Đấng Tạo Hóa là sức mạnh, là nguyên nhân của mọi hiện tượng, vật chất trong vũ trụ này mà họ đang phải nương nhờ. Từ niềm tin đến cậy nhờ rồi người ta kính mến và cả khao khát Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa của họ nữa.
Dân tộc Việt Nam, khi chưa được biết đạo Chúa họ đã biết thờ Trời, đó là nhận xét của các nhà truyền giáo. Ngày nay còn để lại những câu ca dao, những phương ngôn đầy lòng tôn sợ, tin tưởng, cậy nhờ, kính mến Đấng Trời của họ cũng là Thiên Chúa của chúng ta hôm nay: “Trời sinh voi Trời sinh cỏ”, “không có Trời ai ở với ai”, “Khởi sự tại nhân, thành sự tại Thiên”, “Ơn Trời mưa nắng phải thì”, “Ông Trời có mắt”, “Khôn đâu có lọi với Trời”, “Lưới Trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát”…
Còn Chúa Giêsu, Con Một Thiên Chúa đến cứu chuộc nhân loại, Người chỉ rõ cho ta cách thức yêu mến Thiên Chúa và yêu thương con người: Người dạy ta gọi Thiên Chúa là Cha khi cầu nguyện: “Lạy Cha chúng con ở trên trời”, chỉ cho ta thấy rõ nhất tình yêu của Thiên Chúa là người cha, người bố mẹ của nhân loại. Đồng thời chỉ cho ta bổn phận phải kính mến của những người con đối với người Cha ấy. Người còn dạy: “Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy… mà ai yêu mến Thầy sẽ được Cha của Thầy yêu mến… Cha của Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha của Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.”(Ga 14 15-23).
Về yêu tha nhân: Chúa muốn ta yêu tất cả mọi người vì đều là tạo vật, là hình ảnh của Thiên Chúa, đều là những người con, những anh em đang cùng sống trong một ngôi nhà là trái đất này mà Thiên Chúa đã tạo dựng. Lẽ nào ta lại không phải yêu thương nhau? Lẽ nào không yêu thương mà chúng ta còn cùng tồn tại được chăng? Vậy hãy yêu thương nhau theo khuôn vàng thước ngọc Chúa đã dạy: “Những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em hãy làm cho người ta”. (Mt 7, 12), “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.”(Ga 15, 12-13), “đã hiến mạng sống vì anh em”.
Thánh Phanxicô Assisi, ngài được chọn là “con người của thiên niên kỷ thứ hai”, thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II đã chọn quê hương và ngày lễ kính Ngài để quy tụ các nhà lãnh đạo các tôn giáo. Vì ngài có lòng yêu thương phi thường. Lòng yêu thương không chỉ đối với con người mà còn đối với tất cả mọi loài thụ tạo. Ngài thường chuyện trò với những thú vật, gọi chúng là bạn và mời gọi hãy cùng ta ca tụng Chúa.
Qua bài Tin Mừng hôm nay, một lần nữa Thiên Chúa muốn nhắc nhở chúng ta trong cuộc đời trần thế này phải thực thi trọn vẹn hai điều răn quan trọng nhất. Nếu chúng ta chỉ kính mến Chúa mà ghét bỏ anh em mình thì như thánh Gioan nói: “Kẻ nào nói kính Chúa mà không yêu người thì đó là kẻ nói láo”. Vậy thì lòng kính mến Thiên Chúa và yêu người anh em phải luôn được thực thi cách song hành, có như thế chúng ta mới trở thành những người con có hiếu vì biết thực thi ý muốn của Người Cha.
2023
Thứ Sáu Tuần XX – Mùa Thường Niên
Thứ Sáu Tuần XX – Mùa Thường Niên
Ca nhập lễ
Tv 83,10-11
Lạy Chúa là khiên mộc chở che,
xin thương xem nhìn đến
gương mặt Đấng Ngài đã xức dầu.
Một ngày tại khuôn viên thánh điện
quý hơn cả ngàn ngày.
Ca nhập lễ
Lạy Chúa là khiên thuẫn của chúng tôi, xin hãy trông xem, hãy nhìn tới dung mạo người được Chúa tấn phong. Thực một ngày sống trong hành lang nhà Chúa, đáng quí hơn ngàn ngày ở nơi đâu khác.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa dành muôn ân huệ thiêng liêng cho những người mến Chúa xin đổ tràn tình yêu nồng nhiệt xuống tâm hồn chúng con, giúp chúng con một niềm mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, hầu được hưởng gia nghiệp Chúa hứa, là gia nghiệp cao quý hơn những gì lòng người dám ước mong. Chúng con cầu xin…
Bài đọc 1
R 1,1.3-6.14b-16.22
Bà Na-o-mi trở về cùng với con dâu người Mô-áp là Rút. Họ đã đến Bê-lem.
Khởi đầu sách Rút.
1 Vào thời các thủ lãnh cai trị, một nạn đói xảy ra trong xứ. Có một người tên là Ê-li-me-léc, cùng với vợ là Na-o-mi và hai con trai bỏ Bê-lem miền Giu-đa đến lập cư trong cánh đồng Mô-áp. 3 Sau đó người chồng chết đi, còn lại bà vợ và hai người con. 4 Hai người này lấy vợ Mô-áp, một cô tên là Oóc-pa, cô kia tên là Rút. Họ ở lại đó chừng mười năm. 5 Một thời gian sau, cả hai người con trai đều chết, còn lại bà Na-o-mi mất chồng, mất con. 6 Bà lên đường cùng với hai người con dâu, bỏ cánh đồng Mô-áp mà trở về quê hương, vì tại cánh đồng Mô-áp, bà nghe nói là Đức Chúa đã viếng thăm dân Người và cho họ có bánh ăn.
14b Oóc-pa ôm hôn từ giã mẹ chồng, còn Rút thì cứ khắng khít theo bà.
15 Bà Na-o-mi nói : “Kìa chị dâu con trở về với dân tộc của nó và các thần của nó. Con cũng vậy, hãy theo chị dâu con mà về đi !” 16 Rút đáp : “Xin mẹ đừng ép con bỏ mẹ mà trở về, không theo mẹ nữa, vì
mẹ đi đâu, con đi đó,
mẹ ở đâu, con ở đó,
dân của mẹ là dân của con,
Thiên Chúa của mẹ là Thiên Chúa của con.”
22 Thế là từ cánh đồng Mô-áp, bà Na-o-mi trở về cùng với con dâu người Mô-áp là Rút. Họ đến Bê-lem vào đầu mùa gặt lúa mạch.
Đáp ca
Tv 145,5-6a.6b-7a.7b-8.9-10 (Đ. c.1b)
Đ.Ca tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi !
5Phúc thay người được Chúa Trời nhà Gia-cóp phù hộ
và cậy trông Chúa, Thiên Chúa họ thờ.6aNgười là Đấng tạo thành trời đất với biển khơi
cùng muôn loài trong đó.
Đ.Ca tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi !
6bNgười là Đấng giữ lòng trung tín mãi muôn đời,7axử công minh cho người bị áp bức,
ban lương thực cho kẻ đói ăn.
Đ.Ca tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi !
7bChúa giải phóng những ai tù tội,8Chúa mở mắt cho kẻ mù loà.
Chúa cho kẻ bị dìm xuống đứng thẳng lên,
Chúa yêu chuộng những người công chính.
Đ.Ca tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi !
9Chúa phù trợ những khách ngoại kiều.
Người nâng đỡ cô nhi quả phụ,
nhưng phá vỡ mưu đồ bọn ác nhân.10Chúa nắm giữ vương quyền muôn muôn thuở,
Xi-on hỡi, Chúa Trời ngươi hiển trị ngàn đời.
Đ.Ca tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi !
Tung hô Tin Mừng
Tv 24,4b.5a
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Thiên Chúa con thờ, lối đi của Ngài, xin chỉ bảo con. Xin dẫn con đi theo đường chân lý của Ngài. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Mt 22,34-40
Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, và yêu người thân cận như chính mình.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
34 Khi ấy, nghe tin Đức Giê-su đã làm cho nhóm Xa-đốc phải câm miệng, thì những người Pha-ri-sêu họp nhau lại. 35 Rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng : 36 “Thưa Thầy, trong sách Luật Mô-sê, điều răn nào là điều răn trọng nhất ?” 37 Đức Giê-su đáp : “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. 38 Đó là điều răn trọng nhất và điều răn thứ nhất. 39 Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là : Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. 40 Tất cả Luật Mô-sê và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy.”
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin chấp nhận lễ vật của chúng con và thực hiện cuộc trao đổi kỳ diệu trong thánh lễ này: là cho chúng con được đón nhận chính Chúa khi chúng con dâng tiến của lễ do Chúa tặng ban. Chúng con cầu xin…
Lời Tiền Tụng
Lạy Chúa là Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì thương xót nhân loại lỗi lầm, Người đã chấp nhận sinh ra bởi Ðức Trinh Nữ, đã chịu khổ hình thập giá/ để cứu chúng con khỏi chết muôn đời. Và từ cõi chết sống lại, Người đã ban cho chúng con được hưởng phúc trường sinh.
Vì thế, cùng với các Thiên thần và tổng lãnh Thiên thần, các Bệ thần và Quản thần, cùng toàn thể đạo binh thiên quốc, chúng con không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh!…
Ca hiệp lễ
Tv 129,7
Chúa luôn luôn từ ái một niềm,
ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa đã ban bí tích Thánh Thể cho chúng con được tham dự vào sự sống của Ðức Kitô; xin cho chúng con được trở nên giống như Người, để mai sau được vào thiên quốc cùng Người chung hưởng phúc vinh quang. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.