Tình yêu thương và sự tôn trọng
Xưa thật là xưa, có một cậu bé thông minh, tài năng và sáng sủa. Thế nhưng, cậu lại ích kỷ và rất hay nổi nóng, tới nỗi chẳng ai muốn kết bạn với cậu cả. Mỗi khi giận dữ, cậu nói những điều chẳng tốt đẹp gì, làm tổn thương những người xung quanh.
.
Tật xấu của cậu bé khiến cha mẹ cậu vô cùng lo ngại. Họ không biết phải làm gì. Rồi một ngày, người cha nảy ra một ý tưởng. Ông gọi con trai của mình đến, đưa cho cậu chiếc búa cùng túi đinh. Ông nói: “Mỗi khi tức giận, con hãy chạy ra sau nhà và đóng một chiếc đinh vào hàng rào kia. Cứ đóng thật mạnh, đừng ngại gì cả”.
Hàng rào rất kiên cố, chiếc búa rất nặng, thế nhưng cậu bé vẫn đóng tổng cộng 37 cái đinh trong ngày đầu tiên – cậu đã nổi giận rất nhiều lần.
Dần dần, ngày qua ngày, số đinh cậu bé đóng lên hàng rào mỗi ngày cứ từ từ giảm bớt. Cậu bé bắt đầu hiểu rằng, kiềm chế cơn nóng giận còn dễ hơn là đóng đinh lên rào gỗ.
.
Cho đến một ngày, cậu không cần đến chiếc búa và túi đinh nữa, bởi cậu đã hoàn toàn học được cách giữ bình tĩnh. Cậu đến tìm cha và kể cho ông về thành quả của mình. Người cha nói: “Thế thì từ giờ, cứ mỗi ngày mà con không hề nổi giận, hãy nhổ một cây đinh ra”.
Thời gian dần trôi. Rồi cuối cùng, cậu bé cũng có thể tự hào về bản thân vì không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cậu lại tìm đến cha.
Hai cha con cùng nhau đến bên hàng rào. Sau một hồi quan sát cẩn thận, người cha nói:
“Làm tốt lắm, con trai. Nhưng con có thấy không, dù đã rút hết đinh ra, nhưng trên hàng rào vẫn còn thủng lỗ chỗ. Cái hàng rào này không còn giống như xưa nữa rồi. Dù đã rút hết đinh ra, trên hàng rào vẫn còn lại những chiếc lỗ, giống như những vết sẹo không bao giờ biến mất.
Tương tự, khi con giận dữ và nói những điều khiến người khác tổn thương, những lời ấy cũng để lại trong trái tim họ những vết sẹo – giống như những cái lỗ trên hàng rào này.
Hãy nhớ, cần đối xử với người khác bằng tình yêu và sự tôn trọng. Bởi vì, một khi đã khiến người khác tổn thương, dù con có nói lời xin lỗi đi chăng nữa, những vết sẹo sẽ vẫn còn đó”.