NIỀM TIN CỦA ANH MÙ – NIỀM TIN CỦA CHÚNG TA
20.11
Thứ Hai trong tuần thứ Ba Mươi-Ba Mùa Quanh Năm
1 Mcb 1:10-15,41-43,54-57,62-63; Tv 119:53,61,134,150,155,158; Lc 18:35-43
NIỀM TIN CỦA ANH MÙ – NIỀM TIN CỦA CHÚNG TA
Tin Mừng hôm nay, thánh Luca thuật lại câu chuyện Đức Giêsu chữa lành một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường. Việc chữa lành cho người mù được thánh Luca thuật lại một cách rất ngắn gọn và nhanh chóng. Anh mù xin Đức Giêsu chữa lành cho mình: “Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được”. Và Đức Giêsu không chút ngập ngừng, lập tức chữa lành cho anh: “Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!”. Thế nhưng việc anh mù được chữa lành dường như ngay lập tức lại là cả một hành trình của đức tin.
Tin Mừng hôm nay thánh Luca thuật lại việc Chúa Giêsu đến Giê-ri-khô, có ba đối tượng mà thánh sử quan tâm trong trình thuật đó là anh mù, đám đông và Chúa Giêsu.
Trước hết là về anh mù. Đôi mắt của anh tuy không nhìn thấy, nhưng đôi tai anh vẫn nghe rõ, miệng vẫn nói được, và lòng trí anh vẫn có thể phân định rất tốt. Anh ta biết nhìn nhận hoàn cảnh ngặt nghèo của bản thân, anh ta can đảm đối diện với sự thật éo le ấy và khao khát cho mình nên hoàn hảo, ít là về mặt thể lý. Anh mù đã biết dùng những phần tốt, phần hoàn thiện còn lại của mình để tìm con đường hoàn hảo cho bản thân. Anh dùng tai để nghe về Đấng quyền năng đang đi ngang qua, anh dùng niềm tin để xác tín rằng Đấng ấy có thể chữa cho anh được sáng mắt, và anh dùng miệng để khẩn nài lòng thương xót vô biên của “Con vua Đa-vít”.
Anh này tuy mù đôi mắt, nhưng lại có lòng khiêm tốn và thành khẩn khát mong bàn tay uy quyền nào đó sẽ chữa lành cho anh. Anh mù đôi mắt, nhưng anh lại biết rõ mình, biết người và biết Chúa. Anh biết mình chưa hoàn thiện ở góc độ nào; anh biết những người khác hoàn thiện hơn mình và khiêm tốn xin họ giúp đỡ; và anh cũng nghe biết về lòng thương xót vô biên của Chúa, anh khao khát gặp Ngài và anh tha thiết nài xin Ngài cứu chữa.
Đối tượng thứ hai thánh Luca muốn đề cập là đám đông. Một số người khi anh mù hỏi đã trả lời cho anh rằng Chúa Giêsu đang đi ngang qua. Và khi Chúa đi qua anh đã kêu lớn tiếng để được Chúa cứu chữa, nhưng có một số người khác lại quát mắng kêu anh ta im. Tuy nhiên, cũng trong đám đông đó thì thánh sử Mác-cô cho biết thêm chi tiết có người đã khuyến khích anh: “Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!”
Phải chăng hình ảnh đám đông đối xử với anh mù cũng phản ánh đời sống của chúng ta hôm nay. Trước tình trạng yếu đuối và khiếm khuyết của anh chị em đồng loại, đôi khi chúng ta cũng có thái độ như một số người nơi đám đông ấy. Chúng ta đã không giúp đỡ mà còn cản trở không cho họ đến gần Thiên Chúa, không cho họ được chạm vào bàn tay xót thương và chữa lành của Ngài. Tất nhiên, thái độ của một số người cho anh mù biết về quyền năng Thiên Chúa là một thái độ mà mỗi người chúng ta cần phải có.
Cuối cùng là về Chúa Giêsu. Ngài đã dừng lại khi nghe tiếng nài van thành khẩn của anh mù. Ngài hiểu nhu cầu của anh, Ngài cũng hiểu lòng thành của anh. Sứ mạng của Chúa Giêsu là rao giảng Tin Mừng, nhưng đồng thời Ngài cũng có sứ mạng loan truyền lòng thương xót của Thiên Chúa. Ngài đã chữa cho anh không chỉ đôi mắt bị mù, nhưng còn chữa cho anh về lòng tin, và cho đám đông nhận biết ân sủng cứu độ của Ngài.
Ba đối tượng mà thánh Luca muốn nêu bật trong Tin Mừng hôm nay giúp chúng ta nhìn vào chính bản thân mình. Có thể tình trạng thể lý của mỗi người chúng ta không mù lòa, nhưng lại mù lòa về đức tin. Anh thanh niên trong Tin Mừng hôm nay mù về thể lý nhưng lại sáng về tinh thần, anh biết mình, biết người và biết Chúa.
Sự mù lòa thể xác và nghèo nàn vật chất không phải là một ngăn trở con người gặp gỡ Thiên Chúa và lãnh nhận ơn lành của Ngài. Từ ơn lành cho thể xác mù lòa: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được”, anh mù đã tiến thêm một bước quan trọng như thánh Luca ghi lại: “Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.” Anh mù đã sống đúng lý tưởng của người môn đệ Chúa: “Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời.”
Hành trình của đức tin của anh mù được bắt đầu bằng việc anh ước muốn được thoát ra cảnh mù lòa của mình và anh tin Đức Giêsu có thể thỏa mãn ước muốn của anh. Vì thế, anh khao khát được gặp Đức Giêsu để Người chữa lành anh. Thế rồi thời khắc khỏa lấp niềm khao khát đã đến, anh nghe biết Đức Giêsu đang đi qua. Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu, con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!”. Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi. Hành trình của đức tin của anh mù lúc này gặp thử thách. Thế nhưng những khó khăn thử thách không những không làm cho niềm tin của anh yếu đi mà lại càng làm cho anh xác tin hơn. Anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!”. Với niềm tin mạnh mẽ vào Đức Giêsu – Đấng sẽ chữa lành cho anh – anh gặp được Người và anh được chữa khỏi.
Trong cuộc sống, rất nhiều lần chúng ta từng cầu xin Chúa, thậm chí hơn cả số lần mà anh mù xứ Giêrikhô van xin trong Tin mừng hôm nay. Nhưng nhiều khi chúng ta chẳng nhận được điều mình muốn xin. Vì sao thế! Trước tiên, đức tin của chúng ta còn yếu kém hơn anh mù. Quả thật, dù anh chỉ được nghe kể về Chúa và khi cơ hội được gặp Chúa đã đến và cho dù bị đám đông ngăn cản, anh vẫn can đảm vượt qua mọi rào cản để có thể gặp Chúa dù là đức tin. Chính Chúa khẳng định: “Lòng tin của anh đã cứu chữa anh”. Đồng thời, thay vì điều mà chúng ta xin nên thật đơn sơ và thực tế như anh mù: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được”, chúng ta lại thường tham lam khi cầu xin nhiều thứ hơn điều chúng ta tối thiểu đang cần. Chúa Giêsu dạy rằng: “xin cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày”.