2020
ĐTC Phanxicô: Bình an không phải là yên tĩnh nhưng là tìm kiếm hòa giải
ĐTC Phanxicô: Bình an không phải là yên tĩnh nhưng là tìm kiếm hòa giải
Đức Thánh Cha nói: Từ “bình an” có thể bị hiểu lầm hoặc tầm thường hóa. Bình an Kitô giáo không phải là không có bất an, điều có thể được chính Thiên Chúa gieo vào để làm lung lay sự “an ninh giả tạo của chúng ta”, và nó thậm chí không phải là “biến thể” của chiến tranh “theo những cách khác hay ở những nơi khác”, như xảy ra trong một thế giới toàn cầu hóa, vì lợi ích kinh tế và tài chính, khi mà “hòa bình” của một số người lại tương ứng với “chiến tranh” của những người khác.
Sau khi suy tư về ý nghĩa của đau khổ trong bối cảnh đại dịch trong bài giáo lý sáng thứ Tư Tuần Thánh 08/04, sáng thứ Tư 15/04, Đức Thánh Cha trở lại loạt bài giáo lý về các Mối Phúc. Nói về Mối Phúc thứ bảy: “Phúc cho ai xây dựng hòa bình, người ấy sẽ được gọi là Con Thiên Chúa”, Đức Thánh Cha giải thích rằng bình an trong Kinh Thánh chính là sự sống tràn đầy phong phú chứ không chỉ là sự an bình nội tâm. Bình an này là quà tặng của Chúa Phục Sinh, xuất phát từ sự chết và sống lại của Chúa, khác với bình an của thế gian, thứ mua bằng sự bất an của người khác.
Đức Thánh Cha khẳng định: Người xây dựng hòa bình là người nhờ ơn Chúa, theo gương Chúa Giêsu, mang hòa giải đến cho tha nhân bằng cách trao tặng chính mình, luôn luôn và ở mọi nơi! Không có hòa giải nếu không có yêu thương hiến dâng chính cuộc đời mình. Phải luôn tìm kiếm hòa bình ở mọi nơi và bằng mọi cách.
Bài giáo lý của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Bài giáo lý hôm nay nói về Mối Phúc thứ bảy, về “những người xây dựng hòa bình”, những người được gọi là con cái Thiên Chúa. Tôi vui khi nói về Mối Phúc này ngay sau lễ Phục Sinh, bởi vì bình an của Chúa Kitô là hoa trái của sự chết và phục sinh của Người, như chúng ta đã nghe trong thư thánh Phaolô. Để hiểu Mối Phúc này cần phải giải thích ý nghĩa của từ “hòa bình”, một từ có thể bị hiểu lầm hoặc nhiều lần bị tầm thường hóa.
Shalòm: sự sống tràn đầy phong phú
Chúng ta cần định hướng giữa hai ý tưởng về bình an: đầu tiên là ý tưởng trong Kinh thánh, nơi xuất hiện từ ngữ vô vùng đẹp shalòm, một từ thể hiện sự phong phú, thịnh vượng, hạnh phúc. Khi người ta chúc mừng shalòm trong tiếng Do Thái, người ta cầu chúc một cuộc sống sung túc, đầy đủ, thịnh vượng, nhưng cũng theo sự thật và công lý, sẽ được thực hiện nơi Đấng Mêsia, Vua hòa bình (x. Is 9,6; Mic 5,4-5).
Bình an không phải là lương tâm bị thuần hóa
Tiếp đến, có một ý nghĩa khác, phổ biến hơn; theo nghĩa này, từ “bình an” được hiểu là một sự thanh tĩnh nội tâm. Đây là một ý tưởng hiện đại, tâm lý và chủ quan hơn. Người ta thường nghĩ rằng bình an là yên tĩnh, hài hòa, quân bình nội tại. Ý nghĩa thứ hai này không đầy đủ và không thể được tuyệt đối hóa, bởi vì trong cuộc sống, sự bất an có thể là một khoảnh khắc quan trọng của sự tăng trưởng. Nhiều lần chính Chúa gieo vào lòng chúng ta sự bất an để chúng ta đi gặp Người, để tìm gặp Người. Theo nghĩa này, nó là một thời khắc quan trọng trong quá trình phát triển; trong khi sự yên tĩnh nội tâm có thể tương ứng với một lương tâm bị thuần hóa và không phải là một sự cứu chuộc thiêng liêng thực sự. Nhiều lần Chúa phải trở thành một “dấu chỉ mâu thuẫn” (x. Lc 2,34-35), làm lay động sự an toàn giả tạo của chúng ta, để đưa chúng ta đến ơn cứu độ. Và trong thơi điểm đó dường như không có bình an, nhưng chính Chúa sẽ ban cho chúng ta bình an.
Tới đây chúng ta phải nhớ rằng Chúa muốn nói bình an của Người khác với bình an đến từ con người, khác với bình an của thế gian, khi Người nói: «Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban bình an của Thầy cho anh em. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi” (Ga 14,27). Bình an của Chúa Giêsu khác với bình an của thế gian.
Bình an của thế gian: hòa bình của một số người tương ứng với chiến tranh của người khác
Chúng ta hãy tự hỏi: thế gian ban bình an như thế nào? Nếu chúng ta nghĩ về các xung đột chiến tranh, các cuộc chiến thường kết thúc theo hai cách: hoặc là một trong hai bên thất bại, hoặc là với các hiệp ước hòa bình. Chúng ta chỉ có thể hy vọng và cầu nguyện rằng con đường thứ hai này có thể luôn luôn được thực hiện; tuy nhiên, chúng ta phải thấy rằng lịch sử là một chuỗi vô tận các hiệp ước hòa bình bị từ chối bởi các cuộc chiến liên tiếp, hoặc bởi sự biến thể của những cuộc chiến tương tự theo những hình thức khác hoặc ở những nơi khác. Ngay cả trong thời đại của chúng ta, một cuộc chiến “phân mảnh” được chiến đấu trên nhiều chiến trường và theo nhiều cách khác nhau. Ít nhất chúng ta phải nghi ngờ rằng trong bối cảnh của sự toàn cầu hóa được thực hiện trên hết vì các lợi ích kinh tế hay tài chính, “hòa bình” của một số người tương ứng với “chiến tranh” của những người khác. Và đây không phải là bình an của Chúa Kitô!
Bình an của Chúa Kitô: xóa bỏ hận thù, đưa đến hòa giải
Ngược lại, Chúa Giêsu “ban” bình an của Người như thế nào? Chúng ta đã nghe thánh Phaolô nói rằng bình an của Chúa Kitô là “liên kết đôi bên thành một” (Ep 2,14), là xóa bỏ thù địch và đưa đến hòa giải. Và con đường để thực hiện công trình an bình này là thân thể của Người. Thật vậy, Người đã hòa giải tất cả mọi sự và mang lại bình an bằng máu của Người đổ ra trên thập giá, như chính thánh tông đồ Phaolô nói trong thư gửi tín hữu Côlôxê (x. Cl 1,20).
Không có hòa giải nếu không có trao tặng chính mình
Đến đây tôi tự hỏi, tất cả chúng ta có thể tự hỏi: Như thế, những người “kiến tạo hòa bình” là ai? Mối Phúc thứ bảy là Mối Phúc tích cực nhất, hoạt động rõ ràng nhất; động từ diễn đạt trong Mối Phúc này tương tự như thành ngữ được sử dụng trong câu đầu tiên của Kinh thánh về sự sáng tạo và nó nói đến sáng kiến và sự tích cực làm việc. Bản chất của tình yêu là sáng tạo và tìm kiếm sự hòa giải bằng bất cứ giá nào. Những người đã học được nghệ thuật hòa bình và thực thi nó được gọi là con cái của Thiên Chúa; họ biết rằng không có hòa giải nếu không có việc trao tặng sự sống của chính mình, và hòa bình phải được luôn luôn tìm kiếm và bằng bất cứ cách nào. Luôn luôn và trong mọi trường hợp! Đây không phải là một công việc tự động, là thành quả của khả năng của chính mình, nhưng là biểu hiện của ân sủng nhận được từ Chúa Kitô, người đã làm cho chúng ta trở thành con cái Thiên Chúa.
Bình an và quân bình nội tâm thực sự đến từ bình an của Chúa Kitô
Shalòm thực sự và sự quân bình nội tâm đích thực đến từ bình an của Chúa Kitô, là bình an xuất phát từ Thánh Giá của Người và sinh ra một nhân loại mới, được thể hiện qua vô số đoàn người vô tận các thánh nam nữ, những người có tinh thần sáng tạo, có sáng kiến, những người đã nghĩ ra những cách thức luôn mới mẻ để yêu thương. Cuộc sống của con cái của Thiên Chúa, những người nhờ máu Chúa Kitô, tìm kiếm và gặp được các anh chị em của mình, là hạnh phúc thực sự.
Một lần nữa, tôi chúc mừng lễ Phục sinh tất cả anh chị em, trong bình an của Chúa Kitô!
Hồng Thủy
2020
Đức Thánh Cha quan tâm đến tình hình đại dịch ở New York
Đức Thánh Cha quan tâm đến tình hình đại dịch ở New York
Hôm 13/04 vừa qua, Đức Thánh Cha Phanxicô đã điện thoại cho Đức Hồng y Timothy Dolan của New York để bày tỏ sự quan tâm của ngài đối với người dân New York trong thời gian đại dịch.
Đức Hồng y Timothy Dolan cử hành lễ Phục Sinh trong nhà thờ chính tòa trống vắng (2020 Getty Images)
Đức Hồng y Dolan cho biết Đức Thánh Cha đã điện thoại “bày tỏ tình thương yêu, sự quan tâm, gần gũi của ngài với tất cả người dân New York, đặc biệt những người đang đau bệnh trong thời gian virus corona bùng phát.” Đức Thánh Cha đặc biệt nhắc đến Đức cha Nicholas DiMarzio và người dân giáo phận Brooklyn và Queens.
Chia buồn với giáo phận Brooklyn and Queens
Ngay sau đó Đức Hồng y đã chia sẻ những lời của Đức Thánh Cha với Đức cha DiMarzio. Tại giáo phận này đã có hai linh mục qua đời vì virus corona. Đón nhận lời thăm hỏi của Đức Thánh Cha, Đức cha DiMarzio nói: “Thay mặt giáo phận Brooklyn, tôi khiêm tốn đón nhận những lời cầu nguyện và chia buồn từ Đức Thánh Cha Phanxicô, về cái chết của hai linh mục của chúng tôi vì virus corona. Khi chúng tôi tiếp tục thương tiếc về sự ra đi của cha Ortiz-Garay và cha Basile, thật an ủi khi biết Đức Giáo hoàng Phanxicô đã chia sẻ với chúng tôi trong tình liên đới. Chúng ta là một Giáo hội, và Dân Chúa sẽ cùng nhau vượt qua những thời khắc khó khăn nhất.”
Đức Thánh Cha cầu nguyện cho người dân New York
Theo Đức Hồng y Dolan thuật lại, Đức Thánh Cha Phanxicô “nói rằng người dân New York ở trong lời cầu nguyện của ngài, cách đặc biệt trong thời gian này. Ngài yêu cầu tôi chuyển lời chúc tốt đẹp nhất đến người bệnh, các bác sĩ, y tá, các nhân viên y tế và những người đang chăm sóc họ, các nhà lãnh đạo dân sự, cũng như các linh mục, tu sĩ và giáo dân của chúng tôi.”
Ngày 14/04, Sở Y tế thành phố New York cho biết rằng có hơn 10.000 trường hợp tử vong do virus corona sau khi họ quyết định “tính cả những người chưa bao giờ xét nghiệm dương tính với virus nhưng được cho là đã chết vì nó.” (CNS 14/04/2020)
Hồng Thủy
2020
ĐTC Phanxicô: Lòng trung tín của Thiên Chúa là một lễ hội, hoa hạnh nhân nở vào mùa xuân
Lòng trung tín của Thiên Chúa là một lễ hội, là sự vui mừng. Sự thành tín của Tiên Chúa là lòng trung tín kiên nhẫn; Thiên Chúa kiên nhẫn với dân Ngài, lắng nghe dân, hướng dẫn và giải thích cách chậm rãi và sưởi ấm con tim như Chúa Giêsu đã làm với hai môn đệ đã đi xa Giêrusalem.
Sáng thứ Tư, tại Nhà nguyện Thánh Marta, Đức Thánh Cha đã chủ sự Thánh lễ cầu nguyện cho người già. Đây không phải là lần đầu tiên từ khi có đại dịch Đức Thánh Cha dâng Thánh lễ cầu nguyện cho người già. Đức Thánh Cha hiểu thấu nỗi cô đơn, cảm giác sợ hãi, bị bỏ rơi của người già trong giai đoạn này. Đức Thánh Cha bắt đầu Thánh lễ và mời gọi các tín hữu: “Hôm nay, chúng ta cầu nguyện cho những người già, đặc biệt cho những người đang bị cách ly hoặc đang ở viện dưỡng lão. Họ đang lo sợ, sợ chết trong cô đơn. Họ là nguồn gốc, lịch sử của chúng ta. Họ đã thông truyền đức tin, truyền thống, ý nghĩa sự thuộc về cho chúng ta. Chúng ta cầu nguyện cho họ, xin Chúa gần gũi với họ ngay trong thời điểm này”.
Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Chúa hiện ra với hai môn đệ trên đường Emmau. Trong bài giảng, Đức Thánh Cha tập trung ca ngợi sự trung tín của Thiên Chúa, bởi vì theo Đức Thánh Cha “Sự trung tín của chúng ta không gì khác ngoài việc đáp lại sự thành tín của Thiên Chúa”.
Thiên Chúa trung tín qua lời hứa của Ngài: “Thiên Chúa đi với dân Ngài, và làm cho dân cảm thấy Ngài là Đấng Cứu Độ của dân, bởi vì Thiên Chúa trung tín với lời hứa của Ngài”. Đức Thánh Cha nói thêm: “Thiên Chúa là Đấng có khả năng tái sinh, như trong trường hợp Ngài tái sinh người què từ khi lọt lòng mẹ: Ngài tái sinh đôi chân, chữa lành. Thiên Chúa là Đấng chữa lành, một Thiên Chúa luôn mang đến niềm an ủi cho dân Ngài”.
“Thiên Chúa còn thể hiện sự thành tín của Ngài trong việc tái sinh, một sự tái sinh tuyệt vời hơn cả tạo dựng. Thiên Chúa luôn tiến về phía trước và không mệt mỏi làm việc để đưa dân tiến bước. Thiên Chúa như người chăn chiên, khi trở về nhà và nhận ra thiếu một con chiên, ông quay trở ra tìm con chiên đã bị lạc mất”.
Đức Thánh Cha nói tiếp: “Thiên Chúa làm nhiều điều cho dân Ngài, làm một cách nhưng không, và dân Chúa không phải trả điều gì cho Thiên Chúa. Đây là sự trung tín nhưng không, dồi dào. Đó là sự trung tín của người cha, lên xuống sân thượng nhiều lần, không mệt mỏi để ngóng trông đứa con trở về”.
Đức Thánh Cha lưu ý: “Sự trung tín của Thiên Chúa là một lễ hội, là sự vui mừng. Thiên Chúa trung tín kiên nhẫn; Thiên Chúa kiên nhẫn với dân Ngài, lắng nghe dân, hướng dẫn và giải thích cách chậm rãi và sưởi ấm con tim như Chúa Giêsu đã làm với hai môn đệ đã đi xa khỏi Giêrusalem”.
“Chúa trung tín và quảng đại đến mức tìm kiếm Phêrô ngay cả khi ông đã chối bỏ Ngài. Chúng ta không biết cuộc đối thoại giữa Chúa và Phêrô sau khi Chúa sống lại. Nhưng chúng ta biết rằng sự trung tín của Chúa luôn đi trước chúng ta và lòng trung tín của chúng ta luôn là một lời đáp trả đối với lòng thành tín đi trước của Chúa. Đó là hoa hạnh nhân nở vào mùa xuân”.
Ngọc Yến
2020
Bergoglio, Quỹ Tiền tệ Quốc tế và các nước nghèo. Một “bình an dưới thế” mới
Bergoglio, Quỹ Tiền tệ Quốc tế và các nước nghèo. Một “bình an dưới thế” mới
Ngày chúa nhật Phục sinh, Đức Phanxicô đưa ra lời kêu gọi rõ ràng: “Ước mong tất cả các quốc gia đáp ứng được các nhu cầu lớn nhất của thời điểm này, giảm bớt, nếu không là xóa món nợ đè nặng trên ngân sách của những nước nghèo nhất.” Và đáp ứng của Quỹ Tiền tệ Quốc tế đã đến.
Có một trang trong lịch sử Vatican đã trở lại rất phù hợp. Trang này bắt đầu ngày 25 tháng 10 năm 1962, khi Đức Gioan XXIII, lúc 12 giờ trưa ngày thứ năm đó, đã có bài phát biểu bằng tiếng Pháp từ Đài phát thanh Vatican. “Giáo hoàng nhân lành” đã trực tiếp nói với các nhà lãnh đạo trên trái đất và với tất cả những người có thiện chí để tránh nguy hiểm trong cuộc khủng hoảng giữa Cuba, Mỹ và Liên Xô. Maxcơva muốn bắn tên lửa và thiết bị nguyên tử của mình đến Havana, Washington cho rằng đây là cuộc tấn công trực tiếp nhắm vào an ninh của mình. Vài giờ trước đó, thông điệp đã được gửi đến Đại sứ quán Mỹ tại Tòa thánh, đến đại diện thẩm quyền của Liên Xô tại Ý. Khi Khrushchev và Kennedy mở phong bì, trước hết họ đọc các câu: “Lạy Chúa, xin Chúa nghe lời khẩn cầu của tôi tớ kính sợ danh Ngài. Lời van xin cổ điển trong Kinh Thánh hôm nay được dâng lên trên đôi môi run rẩy của chúng ta từ sâu thẳm trái tim im lặng và đau khổ. Khi công đồng Vatican II mở ra trong niềm hân hoan và hy vọng của tất cả những ai có thiện chí, khi các đám mây đen tối đe dọa ở chân trời quốc tế thêm một lần nữa và gieo rắc nỗi sợ hãi trong hàng triệu gia đình.”
Ngày 15 tháng 12 năm 1962, Đức Gioan XXIII nhận thư cám ơn của Điện Kremlin: “Nhân dịp lễ Giáng sinh linh thiêng, xin ngài vui lòng nhận lời chúc tốt đẹp nhất của tôi và lời khen ngợi của tôi … cho sự chiến đấu không ngơi nghỉ của ngài cho hòa bình, cho hạnh phúc và cho sự yên ấm.” Năm sau Thông điệp Hòa bình trên Thế giới Pacem in Terris nổi tiếng nhất trong lịch sử công giáo được ban hành. Đây là thông điệp đầu tiên của một giáo hoàng không những chỉ gởi cho người công giáo, mà còn gởi cho những người ngài đã nói ngày 25 tháng 10 năm trước, với những ai có thiện chí. Đây là thông điệp mà lần đầu tiên những chữ “quyền con người” xuất hiện.
Ngày 12 tháng 4 năm 2020. Cả thế giới bị chấn động vì cơn đại dịch mới, sợ hãi, thế giới không tìm được một thỏa hiệp ngưng bắn tạm thời trên các vùng có chiến tranh, trong khi coronavirus đang lan rộng, hành hạ nhiều người trên thế giới. Khi ban phép lành cho thành phố Rôma và thế giới, urbi et orbi, Đức Phanxicô đã có nhiều lời xin khác nhau, lời cầu nguyện khác nhau: “Tất cả các quốc gia đang ở trong vị thế có thể đáp ứng các nhu cầu lớn nhất trong lựa chọn này, giảm nợ, thậm chí có thể xóa nợ, món nợ đè nặng trên ngân sách của nhiều quốc gia.”
Ngày 13 tháng 4 năm 2020, bà Kristalina Georgieva, giám đốc điều hành Quỹ Tiền tệ Quốc tế đã tuyên bố: “Hôm nay chúng tôi hân hạnh thông báo, ban điều hành đã phê chuẩn việc giảm ngay dịch vụ nợ cho 25 quốc gia thành viên của Quỹ hệ thống tiền tệ quốc tế nhờ quỹ Ngăn chặn Thảm họa và Ủy thác Cứu trợ (Ccrt) được đổi mới.”
Tuyên bố tiếp tục với chỉ dẫn về các con số, về các biện pháp trước mắt, thêm vào một vài tuyên bố về một số món hỗ trợ đã nhận được. Các quốc gia được hỗ trợ là Afghanistan, Bêlarut, Burkina Faso, Cộng hòa Trung Phi, Chad, Comoros, Cộng hòa Dân chủ Congo, Gambia, Guinea, Guinea-Bissau, Haiti, Liberia, Madagascar, Malawi, Mali, Mozambique, Nepal, Nigeria, Rwanda, São Tomé và Príncipe, Sierra Leone, Quần đảo Solomon, Tajikistan, Togo và Yemen.
Đây là xác nhận đầu tiên rằng chúng ta không ở trong thời chiến tranh như nhiều người nói, nhưng như Đức Phanxicô nói trong buổi cầu nguyện một mình tại Quảng trường Thánh Phêrô chiều thứ sáu 27 tháng 3,“tất cả chúng ta đều ở trên một chiếc thuyền”, lời cầu nguyện không từ bàn thờ (trên cao) mà từ khung vuông (bên dưới), cùng một chiếc thuyền.
Quyết định của Quỹ Tiền tệ rõ ràng chỉ là bước đầu tiên, liên quan đến sáu tháng nợ, nhưng bước này là đã bắt đầu và còn nhiều bước khác tiếp theo. Nhưng một bước đầu tiên đã được thực hiện. Điều này là không thể phủ nhận. Ngay cả ở Cuba, hồi đó cũng không có hòa bình ngay…
Nguyễn Tùng Lâm dịch