2020
Quảng trường đầy và Quảng trường trống
Đức Phanxicô một mình ở Quảng trường Thánh Phêrô chiều thứ sáu 27 tháng 3 trong buổi ban phép lành Cho thành phố Rôma và cho Thế giới, Urbi et Orbi. (Vatican Media)
vaticannews.va, Linh mục Dòng Tên Federico Lombardi, Vatican, 2020-04-15
Nhật ký làm việc của linh mục Federico Lombardi trong thời kỳ khủng hoảng. Hàng tuần
Linh mục Federico Lombardi, cựu giám đốc Radio Vatican và Văn phòng báo chí Tòa Thánh cho chúng ta cái nhìn của ngài về thời kỳ chúng ta đang sống.
Hàng triệu và hàng triệu người ở Ý và trên khắp thế giới đã theo dõi giây phút Đức Phanxicô cầu nguyện qua đài truyền hình và qua các phương tiện truyền thông. Con số người nghe là ngoại thường. Không có gì đáng ngạc nhiên. Dĩ nhiên bối cảnh tự nó đã bù đắp cho sự vắng mặt của giáo dân và của xã hội qua hệ thống truyền thông.
Hơn nữa, và trên hết, bối cảnh này làm cho lời nói và hình ảnh của Đức Phanxicô đáp ứng với các mong chờ sâu đậm để được an ủi, để tìm ánh sáng trong thời điểm tối tăm, tìm nâng đỡ trong thời điểm không chắc chắn.
Khi Đức Phanxicô bắt đầu dâng thánh lễ buổi sáng ở Nhà nguyện Thánh Marta – một trong các sáng kiến đầu tiên và đặc nét sáng tạo riêng triều giáo hoàng của ngài – thì ngay lập tức kênh truyền hình Ý TV 2000 xin được trực tiếp truyền hình thánh lễ để nhiều người được tham dự giây phút cầu nguyện cảm động với Đức Giáo hoàng. Sau đó tôi nhớ đã có cuộc thảo luận với chính Đức Giáo hoàng và suy nghĩ xem chuyện này có nên làm hay không.
Kết luận lúc đó là không phát hình trực tiếp, vì ngược với các buổi lễ công cộng, thánh lễ buổi sáng có nét thân mật và riêng tư, đơn giản và tự phát để người dâng lễ cũng như người tham dự không cảm thấy mình đang ở trước mắt mọi người. Dĩ nhiên có một vài hình ảnh, một vài đoạn ngắn của bài giảng được phát ra nhưng không phải toàn bộ thánh lễ. Tất nhiên cũng không thiếu dịp các buổi lễ của Đức Phanxicô được đưa ra cho công chúng xem qua các phương tiện truyền thông.
Hôm nay tình hình đã thay đổi. Ở Nhà nguyện Thánh Marta dù rất nhỏ cũng không còn tín hữu và gần như Đức Phanxicô dâng thánh lễ một mình, thì thánh lễ lại được truyền hình trực tiếp và có rất nhiều người theo dõi, họ được nâng đỡ và an ủi, họ kết hiệp với ngài trong lời cầu nguyện và được ngài mời gọi “hiệp thông thiêng liêng” vì họ không thể đi lễ để được rước Mình Thánh Chúa. Mầu nhiệm thiêng liêng vẫn là một, nhưng cách tham dự đã khác. Khi giảng, Đức Phanxicô thích nhìn thẳng vào người đang có mặt và đối thoại với họ. Nhưng bây giờ ánh mắt và giọng nói của ngài đã được kỹ thuật làm truyền thông hóa, nhưng nội dung vẫn luôn chạm đến tâm hồn người nghe. Không còn đám đông hiện diện, nhưng đám đông ở đó và thật sự kết hiệp qua Thiên Chúa, Đấng chết đi và sống lại.
Thánh lễ tại Nhà nguyện Thánh Marta
Và khoảnh khắc khi Đức Phanxicô nói và cầu nguyện ở Đền thờ thánh Phêrô hay ở Quảng trường Thánh Phêrô hoàn toàn trống vắng cũng tương tự vậy và còn sâu đậm hơn.
Đã bao nhiêu lần trong những năm qua, chúng tôi đã tổ chức những buổi càng ngày càng có các con số giáo dân tham dự ấn tượng: 50, 100, 200 000 người … tràn ngập quảng trường từ đường Via della Conciliazione đến dòng sông Tibre… Nơi tập trung không biết bao nhiêu cuộc họp đông đảo… Trong thế kỷ qua, chúng ta dần dần học thêm, để thêm vào sự hiện diện thể lý này sự hiện diện đông đảo của những người, nhờ đài truyền thanh rồi đến truyền hình, rồi thêm các phương tiện truyền thông mới đã mở rộng các cuộc tụ họp đông đảo này lan đến các nơi khác trên thế giới. Phép lành cho thành phố Rôma và cho thế giới Urbi et Orbi, đặc biệt dưới thời Đức Gioan-Phaolô II trong các lần chúc lễ Giáng Sinh và Phục Sinh đã được phát với hàng chục ngôn ngữ, làm cho chúng ta hiểu, sự tập họp ở quảng trường là trọng tâm, trọng tâm của một tập họp lớn hơn, trải rộng ra trên tất cả các châu lục, hiệp nhất với nhau trong mong muốn được nghe chỉ một thông điệp cứu rỗi qua tiếng nói của Giáo hoàng.
Bây giờ chúng ta thấy một quảng trường hoàn toàn trống vắng nhưng tập họp lại rất lớn, tập họp không còn là tập họp của thể lý nhưng tập họp thiêng liêng, và tập họp này có thể còn nhiều hơn, sâu đậm hơn bất cứ các tập họp nào khác. Đức Giáo hoàng có thể một mình ở Quảng trường Thánh Phêrô hay trong Nhà nguyện Thánh Marta, nhưng Giáo hội hoàn vũ, một tập họp giáo dân thật sự mạnh và hiệp nhất qua mối quan hệ sâu đậm được cắm rễ trong đức tin và trong quả tim con người.
Quảng trường trống vắng, nhưng ở đó chúng ta cảm nhận sự hiện diện rất dày đặc và các vòng ôm của các quan hệ thiêng liêng của tình yêu, của lòng lân tuất, của đau khổ, của khao khát, của hy vọng… đây là dấu chỉ mạnh sự hiện diện của Thần Khí, Đấng gắn kết trong “Nhiệm Thể” Chúa Kitô. Một thực tại thiêng liêng thể hiện khi có sự tập hợp hiệp nhất về mặt thể lý và hiện diện, nhưng một sự hiện diện khác, không ràng buộc vào thể lý, nhưng ngược thay ở thời buổi chúng ta, lại được trải nghiệm một cách mạnh hơn và hiển nhiên hơn.
Chúa Giêsu nói với ông Nicôđêmô trong đêm tối: “Gió muốn thổi đâu thì thổi; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ đâu đến và thổi đi đâu. Ai bởi Thần Khí mà sinh ra thì cũng vậy.”
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
2020
Đức Giáo hoàng tặng máy thở và khẩu trang cho các bệnh viện Ý
cath.ch, 2020-04-15
Trong bảng tin ngày 14-15 tháng 4, báo Osservatore Romano cho biết, Đức Phanxicô tặng máy thở và khẩu trang cho các bệnh viện ở các thành phố Ý Locres, Naples và Albano. Ngài giao cho Ban Từ thiện Giáo hoàng và các giám mục địa phương chuyển các dụng cụ này.
Ở Calabria, Locres, ngài tặng khoảng 4.000 khẩu trang, 400 bộ quần áo bảo hộ và kính, hai máy trợ thở dùng khi chăm sóc đặc biệt. Đức Giám mục Franco Oliva, giáo phận Locres-Gerace, đón nhận sự “đóng góp tự phát” mà ngài thấy đây là sự chú ý đặc biệt của Đức Phanxicô với những người đang gặp khó khăn nhất khi đối diện với đại dịch coronavirus.
Đức Phanxicô cũng nhờ Đức Hồng y Crescenzio Sepe, giáo phận Naples để giao các dụng cụ y khoa cho các bệnh viện Cotugno, Monaldi và Dei Colli.
Và cuối cùng qua Đức Giám mục Marcello Semeraro, giáo phận Albano, Đức Phanxicô gởi các dụng cụ bảo vệ và máy thở đến bệnh viện Dei castelli romani Regina Apostolorum.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
2020
Urbi et Orbi, cho thành phố Rôma và cho thế giới: Một “nghệ thuật tuyệt vời”
Tiếng vang của ông Mariano Tschuor, người của truyền hình, dấn thân trong lãnh vực truyền thông của Giáo hội công giáo.
Phép lành “Urbi et Orbi” ngày 27 tháng 3 – 2020 tác động mạnh trong chiều sâu thiêng liêng cũng như qua nét giản dị thanh đạm mang tính nghệ thuật cao của nó. Các hình ảnh Đức Phanxicô một mình ở Quảng trường Thánh Phêrô đã được truyền đi khắp thế giới.
Theo truyền hình Đức, các hình ảnh của Đức Phanxicô chiều thứ sáu 27 tháng 3 đã trở thành hình ảnh biểu tượng cho của cuộc khủng hoảng sức khỏe. Họ có nói quá không?
Mariano Tschuor: Hoàn toàn không. Tôi có thể xác nhận điều này 100 %. Đó là một nghệ thuật tuyệt vời… một sản phẩm hoàn hảo. Vatican đã vận dụng tất cả để tìm ra một hình thức phụng vụ chưa từng có trước đây. Một phụng vụ cho thấy đã được nghiên cứu kỹ. Là nghệ thuật kịch nghệ theo nghĩa đẹp nhất của từ này, một nghệ thuật soạn kịch với diễn tiến rõ ràng, có điểm nhấn cao và có nhịp điệu. Nghệ thuật phụng vụ này là một phần ADN của Vatican.
Dàn dựng này có thuyết phục?
Tôi rất xúc động. Nếu chúng ta xem linh thiêng như có tính cách phàm tục thì ở đây có một sự cộng hưởng của kịch tính. Giờ của buổi cầu nguyện này được chọn một cách hoàn hảo, vì chúng ta đi từ ngày qua đêm. Và giáo hoàng đi một mình trên Quảng trường Thánh Phêrô trống vắng.
Chúng ta thấy mặt tiền của Đền thờ thánh Phêrô. Những hình ảnh như vậy có tác dụng rất lớn: nó cho thấy sự cô đơn của con người giữa các kiến trúc La Mã. Đó là cả một sáng tạo rất lớn.
Ông Mariano Tschuor, chủ tịch Ủy ban truyền thông của Giáo hội công giáo Thụy Sĩ CES | © Maurice Page
Một dàn dựng dựa trên các trình tự mạnh mẽ.
“Lạy Chúa, Chúa có bỏ con không?”. Và tiếng kêu: “Chúa ở đâu?” Đức Phanxicô đã kêu lên giùm chúng ta. Vì, trên thực tế, chính chúng ta là người, trong sự thái quá của mình, trong các quá độ, trong sự thiếu đạo đức của chúng ta, chúng ta tận dụng tất cả.
Tôi nghĩ đến mối quan hệ của con người, đến sáng tạo, đến tính tham lam. Tiếng kêu này là tiếng kêu lên Chúa: “Chúa ở đâu? Xin Chúa đừng bỏ con!” Tôi chưa bao giờ nghe một Giáo hoàng nào nói mạnh với Chúa như vậy.
Một dàn dựng cần có hoạt động, có nhịp điệu.
Hoặc có can đảm áp đặt im lặng. Tôi rất ấn tượng với giây phút thờ phượng Thánh Thể và qua cách im lặng trong giây phút này. Im lặng, đơn thuần im lặng. Theo nghĩa biểu tượng, đó là một cái gì rất mạnh trong thế giới rất ồn ào này.
Có rất nhiều sức mạnh trong im lặng. Trong thinh lặng, lòng tin tưởng nơi Chúa có thể lớn lên và tình đoàn kết với nhân loại cũng lớn lên.
Không có dàn dựng khơi khơi. Ông để ý đến các điểm mạnh nào?
Vào thời Đức Bênêđictô XVI, dàn dựng theo phong cách thời ba-rốc. Không có phẩm phục nào nhiều đăng-ten là quá đối với ngài, cũng không có vàng bạc, mũ miện nào là quá cao đối với ngài. Còn với Đức Phanxicô thì ngài tập trung vào điểm thiết yếu: tôn kính Thánh Thể trong mặt nhật.
Các dàn dựng này cũng có các nhân vật phụ..
Ngày xưa chủ tế mặc phẩm phục tím và mặc thêm áo ren. Ở đây chúng ta thấy Đức Phanxicô đơn giản trong áo chùng linh mục. Qua hình ảnh, ngài biến mất.
Và không có các nhân vật phụ. Giáo hoàng đi một mình, không có phó tế, không có các em giúp lễ. Có một sức mạnh rất lớn trong sự đơn giản này.
Đâu là tác động của một dàn dựng như thế?
Nghe có vẻ lỗi thời khi nói điều này, nhưng nó tạo được sự an ủi trong giai đoạn đen tối này. Và nó đi trực tiếp đến ý nghĩa. Không có gì có ý nghĩa hơn là một nghi thức phụng vụ. Hình thức nghi lễ này cũng làm mềm lòng những người vô thần cứng rắn nhất (cười).
“Hình thức nghi lễ này cũng làm mềm lòng những người vô thần cứng rắn nhất”
Giáo hội chỉ đến được với người vô thần một cách đặc biệt… Người dân khát khao các lời nói tin tưởng. Và Giáo hội có một cái gì đó để nói khi Giáo hội không rơi vào thuật ngữ của lòng trắc ẩn rẻ tiền. Hoặc khi Giáo hội răn dạy. Giáo hội phải xem trọng người dân, chuyển đổi quan tâm của họ qua một giao tiếp hy vọng.
Bởi vì Giáo hội có rất nhiều điều để nói: Tin Mừng của Chúa Kitô được xây dựng trên sự an ủi và xem trọng những người yếu đuối, những người bị áp bức. Dựa trên nhiệm vụ này và đưa vào hành động là một cơ hội rất lớn cho Giáo hội.
Nhưng nếu Giáo hội không làm gương…
Chắc chắn, khi nào cũng có những người khai thác các tình huống như vậy mà không biết xấu hổ, họ trở nên những người cực đoan mà bình thường họ không như vậy. Còn có những người tạo hoang mang khi bóp méo thông tin. Nhưng hầu hết các thành viên Giáo hội đều cư xử rất tốt. Giáo hoàng Phanxicô là ví dụ điển hình.
Người của truyền hình và của kịch nghệ
Ông Mariano Tschuor, 61 tuổi, cựu giám đốc Trưởng thành-Truyền hình vùng nói tiếng Pháp của Thụy Sĩ, bây giờ ông về hưu và chủ trì Ủy ban Truyền thông và Thông tin liên lạc với Hội đồng giám mục Thụy Sĩ. Ông cũng là nhà đạo diện kịch nghệ. Ông vẫn còn hoạt động mạnh trong lãnh vực truyền thông của Dòng Biển Đức ở Mariastein.
Marta An Nguyễn dịch
2020
Chiến tranh văn hóa, cảm thức chống Công giáo có thể góp phần trong việc kết tội oan ĐHY Pell
![Chiến tranh văn hóa, cảm thức chống Công giáo có thể góp phần trong việc kết tội oan ĐHY Pell](http://daminhrosalima.net/Image/Picture/Muc-Vu/16_4_1.jpeg)
Trong cuộc phỏng vấn đầu tiên trên truyền hình sau khi được Tòa án Tối cao Úc tuyên bố vô tội, Đức Hồng y George Pell nói rằng các cuộc chiến tranh văn hóa và cảm thức chống Công giáo có thể đóng một phần trong quyết định của cảnh sát Victoria theo đuổi các cáo buộc chống lại ngài, ngay cả khi họ thiếu bằng chứng hỗ trợ cho các cáo buộc trong vụ án của ngài. Chính ý thức rằng mình vô tội và lời cầu nguyện của hàng ngàn người đã trợ giúp ngài trong 405 ngày bị giam tù.
Đức Hồng y Pell nói với ông Andrew Bolt trên kênh Sky News Australia về quyết định của cảnh sát địa phương đưa ra 28 cáo buộc lạm dụng tình dục chống lại ngài, trong đó 27 cáo buộc bị bỏ trước khi ra tòa. Cáo buộc còn lại dẫn đến việc bồi thẩm đoàn Victoria kết án Đức Hồng y và cuối cùng được Tòa án tối cao tuyên bố vô tội. Ngài không biết liệu cảnh sát có cố tìm cách bắt ngài không nhưng vụ kiện thực sự là khác thường.
Chiến tranh văn hóa; chống Công giáo
Đức Hồng y cũng cho biết ngài nghĩ là có thể có sự thiên vị chống Công giáo trong quyết định buộc tội ngài; và quyết định của các thẩm phán tại Tòa Phúc thẩm của Victoria củng cố điều ngài nghĩ, bất chấp bằng chứng cuối cùng dẫn đến việc tuyên bố vô tội. Đức Hồng y nói: “Các cuộc chiến tranh văn hóa là thật. Có một nỗ lực có hệ thống để loại bỏ các nền tảng pháp lý của Do Thái – Kitô giáo về hôn nhân, sự sống, giới tính và tính dục.”
Tha thứ cho người tố cáo
Đức Hồng y cũng nói rằng dù cho những khó khăn ngài phải trải qua trong tù, nơi ngài bị biệt giam trong phần lớn thời gian vì sự an toàn của ngài, ngài không oán giận, thù ghét người tố cáo ngài. Ngài nói: “Tôi được kêu gọi tha thứ cho những gì đã xảy ra với tôi, dù điều đó có thể là một chút bất công, và có lời kêu gọi Kitô giáo để tha thứ trong những hoàn cảnh kinh khủng nhất.” Ngài nghĩ rằng có thể người tố cáo ngài bị người khác sử dụng để chống lại ngài.
Lên án việc lạm dụng tính dục trong Giáo hội
Nhưng Đức Hồng y không ngần ngại lên án việc lạm dụng tính dục trong Giáo hội. “Tôi hoàn toàn kết án những loại lạm dụng và thiệt hại nó gây cho con người và tôi đã nhìn thấy thiệt hại nó gây cho con người. Một trong những điều làm tôi đau đớn đó là cho rằng tôi chống lại nạn nhân hoặc không cảm thông đủ. Tôi đã dành nhiều thời gian và sức lực để cố gắng tìm công lý cho các nạn nhân và để họ được giúp đỡ và bồi thường.”
Cầu nguyện
Ở trong tù, Đức Hồng y giữ thói quen dậy sớm và vào giờ cố định, ngài cầu nguyện, tập thể dục và ăn ngủ tốt. “Nếu bạn không thể cầu nguyện khi bạn gặp vấn đề, đức tin của bạn thật sự rất yếu.” (CNA 14/04/2020)
15 tháng tư 2020, 14:21
Hồng Thủy – Vatican