2022
ĐTC Phanxicô: dành năm 2024 để hiệp nhau cầu nguyện, chuẩn bị cho Năm Thánh 2025
ĐTC Phanxicô: dành năm 2024 để hiệp nhau cầu nguyện, chuẩn bị cho Năm Thánh 2025
Trong thư gửi Đức tổng giám mục Rino Fisichella hôm 11/2/2022, Đức Thánh Cha tuyên bố dành năm 2024 là năm cầu nguyện để giúp các tín hữu mở rộng tâm hồn đón nhận ơn thánh của Chúa. Đức Thánh Cha cũng mời gọi các tín hữu giúp mang lại hy vọng cho con người đã bị thương tổn vì những hậu quả của đại dịch.
Năm Thánh – món quà ân sủng
Mở đầu thư, Đức Thánh Cha nhắc lại rằng “Năm Thánh luôn là một sự kiện có ý nghĩa quan trọng về mặt thiêng liêng, giáo hội và xã hội trong đời sống của Giáo hội”. Giáo hội luôn cảm nhận Năm Thánh như món quà đặc biệt của ân sủng, được đặc trưng bởi ơn tha thứ tội lỗi và đặc biệt bởi Ơn Toàn Xá, là điều thể hiện trọn vẹn lòng thương xót của Thiên Chúa.
Giáo hội đang trong tiến trình chuẩn bị cho Năm Thánh 2025 để giúp Kitô hữu sống Năm Thánh trong toàn bộ sự phong phú mục vụ của nó. Đức Thánh Cha nói rằng Năm Thánh ngoại thường về Lòng Chúa Thương xót là một bước trong hành trình này, thời gian “cho phép chúng ta đánh giá lại tất cả sức mạnh và sự dịu dàng của tình yêu thương xót của Chúa Cha, để đến lượt chúng ta trở thành những chứng nhân của lòng thương xót.”
Mang lại hy vọng
Nhắc lại đại dịch bùng phát trong hai năm qua với những hậu quả chết chóc và mang lại sự bất an, nghi ngờ, sợ hãi và mất định hướng, Đức Thánh Cha nói rằng Giáo hội phải giúp thổi bùng ngọn lửa hy vọng đã được truyền cho chúng ta và giúp mọi người tìm được sức mạnh mới và sự chắc chắn bằng cách nhìn vào tương lai với một tinh thần mới, một trái tim tin tưởng và tầm nhìn xa. Ngài nói: “Năm Thánh sắp tới có thể góp phần to lớn vào việc khôi phục bầu không khí hy vọng và tin cậy như một khúc dạo đầu cho sự đổi mới và tái sinh mà chúng ta rất khẩn thiết mong muốn; đó là lý do tại sao tôi đã chọn khẩu hiệu của Năm Thánh, Những Người Hành hương Hy vọng.” Theo Đức Thánh Cha, điều này thực sự xảy ra “nếu chúng ta có khả năng khôi phục lại ý nghĩa về tình huynh đệ phổ quát và không làm ngơ trước thảm cảnh đói nghèo tràn lan đã ngăn cản hàng triệu người nam nữ, người trẻ và trẻ em sống theo cách xứng đáng với phẩm giá con người của chúng ta.”
Chăm sóc công trình sáng tạo
Tiếp tục lá thư, Đức Thánh Cha nói về chiều kích thiêng liêng của Năm Thánh, vốn kêu gọi sự hoán cải. Ngài mời gọi chiêm ngắm vẻ đẹp của công trình sáng tạo và chăm sóc cho ngôi nhà chung của chúng ta. Ngài hy vọng càng nhiều người nhận ra rằng “chăm sóc cho công trình sáng tạo là một biểu hiện thiết yếu của đức tin của chúng ta vào Thiên Chúa và sự vâng phục của chúng ta đối với ý muốn của Người.”
Năm 2024: hiệp nhau cầu nguyện
Cuối cùng, Đức Thánh Cha tuyên bố dành năm 2024 cho việc hiệp nhau cầu nguyện… để cảm tạ Chúa về những ân sủng yêu thương Người dành cho chúng ta và ca ngợi hoạt động của Người trong việc sáng tạo… Cầu nguyện như sự diễn tả của sự “đồng trí đồng lòng” và được chuyển thành tình liên đới và sự chia sẻ tấm bánh hằng ngày của chúng ta… Cầu nguyện như con đường nên thánh, giúp chúng ta có thể chiêm niệm ngay cả khi đang hoạt động… Đó có thể là một năm cầu nguyện mãnh liệt, trong đó tâm hồn được mở ra để đón nhận ân sủng tuôn tràn của Thiên Chúa và làm cho “Kinh Lạy Cha”, lời cầu nguyện mà Chúa Giêsu đã dạy chúng ta, trở thành chương trình sống của mỗi môn đệ của Người.” (CSR_509_2022)
Hồng Thủy
2022
ĐTC trò chuyện trên đài truyền hình RAI 3 của Ý: Được tha thứ là một quyền của con người
ĐTC trò chuyện trên đài truyền hình RAI 3 của Ý: Được tha thứ là một quyền của con người
Tối 6/2/2022, Đức Thánh Cha đã xuất hiện trên chương trình “Che tempo che fa” của đài truyền hình RAI 3 của Ý để trò chuyện với người dẫn chương trình Fabio Fazio. Khi được hỏi làm cách nào mà ngài có thể chịu đựng được sức nặng của rất nhiều câu chuyện đau khổ và những nỗi đau không thể diễn tả được, Đức Thánh Cha trả lời: “Toàn thể Giáo hội giúp đỡ tôi”.
Từ nơi cư trú của mình ở nhà trọ thánh Marta, Đức Thánh Cha đã trả lời các câu hỏi về nhiều vấn đề khác nhau như: chiến tranh, người di cư, bảo vệ công trình sáng tạo, mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái, sự dữ và đau khổ, cầu nguyện, tương lai của Giáo hội, nhu cầu có bạn bè. Và ngài khẳng định rằng tha thứ là “một quyền của con người”, và nói thêm, “khả năng được tha thứ là một quyền của con người. Tất cả chúng ta đều có quyền được tha thứ nếu chúng ta cầu xin sự tha thứ”.
Kể từ khi được bầu chọn làm Giáo hoàng vào tháng 3/2013, Đức Thánh Cha đã nhiều lần trả lời phỏng vấn của các báo chí và đài truyền hình Ý và các nước. Nhưng đây là lần đầu tiên ngài trả lời các câu hỏi trong một chương trình trò chuyện thường được hàng triệu người theo dõi.
Người di cư
Cuộc trò chuyện tập trung chủ yếu vào vấn đề di cư một chủ đề mà Đức Thánh Cha rất quan tâm – một chủ đề mà, thật bi thảm, vẫn còn mang tính thời sự sau tin tức mới đây về mười hai người di cư được tìm thấy đã chết vì tê cóng ở biên giới giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ. Đối với Đức Thánh Cha “đây là một dấu hiệu của văn hóa thờ ơ.” Và nó cũng là “vấn đề của sự phân loại”: chiến tranh đứng ở vị trí đầu tiên; con người ở vị trí thứ hai. Yemen là một ví dụ. Đức Thánh Cha nói: “Yemen đã phải hứng chịu chiến tranh bao lâu và chúng ta đã nói về những đứa trẻ của Yemen bao lâu rồi? Một ví dụ rõ ràng, và không có giải pháp cho vấn đề trong nhiều năm. Tôi không muốn phóng đại, chắc chắn là hơn bảy, nếu không muốn nói là mười năm. Có những danh mục quan trọng, và những danh mục khác nằm ở cuối, gồm: trẻ em, người di cư, người nghèo, những người không có thức ăn. Những điều này không được tính, ít nhất thì ngay từ đầu họ không được xem là quan trọng, bởi vì có những người yêu quý những người này và cố gắng giúp đỡ họ, nhưng trong trí tưởng tượng chung, điều quan trọng là chiến tranh, buôn bán vũ khí. Chỉ cần nghĩ rằng với một năm không chế tạo vũ khí, người ta có thể cung cấp thức ăn và giáo dục miễn phí cho toàn thế giới. Nhưng điều này bị xem là thứ yếu.”
Sau đó, Đức Thánh Cha chuyển suy nghĩ của ngài sang Alan Kurdi, cậu bé Syria được tìm thấy đã chết trên một bãi biển, và nghĩ đến nhiều đứa trẻ khác giống như cậu bé “những người mà chúng ta không biết” và những người “chết vì lạnh” mỗi ngày. Tuy nhiên, chiến tranh vẫn là phạm trù chính. Ngài nói: “Chúng ta thấy cách thức vận động của các nền kinh tế và điều gì là quan trọng nhất ngày nay, đó là chiến tranh: chiến tranh ý thức hệ, chiến tranh tranh giành quyền lực, chiến tranh thương mại và rất nhiều nhà máy sản xuất vũ khí.”
Chiến tranh
Và nói về chiến tranh, khi được hỏi về những căng thẳng đang diễn ra giữa Ucraina và Nga, Đức Thánh Cha nhắc lại gốc rễ của thực tế khủng khiếp này, điều mà ngài gọi là “sự mâu thuẫn của công trình sáng tạo”, có từ trong sách Sáng Thế, với “cuộc chiến” giữa Cain và Abel, và Tháp Babel. Đức Thánh Cha nói: “Các cuộc chiến giữa những anh em” xuất hiện ngay sau khi Thiên Chúa dựng nên người nam và người nữ.” “Có một cái gì đó giống như một sự ‘chống lại ý nghĩa ’của công trình sáng tạo; đó là lý do tại sao chiến tranh luôn là sự hủy diệt. Ví dụ, canh tác đất đai, chăm sóc con cái, nuôi nấng gia đình, làm cho xã hội phát triển: đây là xây dựng. Gây chiến tranh là tiêu diệt. Đó là một cơ chế hủy diệt.”
Cách đối xử với người di cư như tội phạm
Đức Thánh Cha đặt cách đối xử “như tội phạm” dành cho hàng ngàn người di cư trong cùng một cơ chế huỷ diệt trên. Ngài nói rằng để đến được biển, “họ đã phải đau khổ rất nhiều.” Một lần nữa, ngài tố cáo các “trại tập trung” ở Libya, và than rằng “những người muốn trốn chạy đã phải đau khổ biết bao khi rơi vào tay những kẻ buôn người”. Ngài nói, có những bộ phim cho thấy điều này, bao gồm nhiều phim có thể được tìm thấy trong Phân bộ Người di cư và Người tị nạn của Bộ Phục vụ Phát triển Con người Toàn diện.
Đức Thánh Cha nhắc lại: “Họ đau khổ và rồi họ gặp nguy hiểm khi băng qua Địa Trung Hải. Sau đó, đôi khi, họ bị những người mà vì tinh thần trách nhiệm của địa phương từ chối và nói rằng “Không, họ không thể đến đây”; có những con tàu đi lòng vòng để tìm kiếm một bến cảng, và phải quay trở lại [nơi họ xuất phát] hoặc họ sẽ chết trên biển. Điều này đang xảy ra ngày hôm nay.”
Như trong những lần khác, Đức Thánh Cha lặp lại nguyên tắc là “mỗi quốc gia phải xác định mình có thể tiếp nhận bao nhiêu người di cư”. Ngài nói, đây là “vấn đề chính trị nội bộ và nó cần phải được xem xét thấu đáo,” với các quốc gia khác nhau đưa ra những con số khác nhau. Ngài hỏi: “Và những nước khác?”, “Có Liên minh châu Âu, chúng ta phải đồng ý, để chúng ta có thể đạt được sự cân bằng, trong sự hiệp thông.” Ngược lại, theo Đức Thánh Cha, dường như chỉ thấy có “sự bất công”: “Họ đến Tây Ban Nha và Ý, hai quốc gia gần nhất, và họ không được đón nhận ở những nơi khác.”
Đức Thánh Cha lặp lại 4 từ khoá mà ngài luôn nhấn mạnh: “Người di cư phải luôn được chào đón, đồng hành, thăng tiến và hòa nhập. Họ cần được chào đón, bởi vì có những khó khăn, rồi cần sự đồng hành, thăng tiến và hòa nhập họ vào xã hội.” Trên hết, ngài nhấn mạnh, cần phải hòa nhập họ vào các nước tiếp nhận để tránh hiện tượng “các khu bị tách biệt” và chủ nghĩa cực đoan phát sinh từ các hệ tư tưởng, như đã xảy ra cho thảm kịch của Zaventem, ở Bỉ. Hơn nữa, người di cư là nguồn lực ở các quốc gia đang có sự suy giảm dân số mạnh mẽ. Vì vậy, Đức Thánh Cha nêu rõ, “chúng ta phải suy nghĩ một cách thông minh về chính sách di cư, một chính sách mang tính chất lục địa”. Và việc “Địa Trung Hải ngày nay là nghĩa trang lớn nhất Châu Âu chắc hẳn khiến chúng ta phải suy nghĩ”…
Sự chia rẽ trên thế giới
Khi được người dẫn chương trình hỏi về sự chia rẽ trên thế giới, Đức Thánh Cha kêu gọi các khán thính giả suy tư về điều dường như là một sự chia rẽ to lớn trên thế giới – một sự phân chia coi một phần của thế giới được phát triển, nơi mọi người có “cơ hội đến trường, học đại học, làm việc”; và một phần khác, nơi “trẻ em đang chết, người di cư chết đuối, những bất công mà chúng ta cũng thấy ở đất nước của chúng ta.” Có một cám dỗ rất “xấu xí”, đó là ngoảnh mặt đi, tránh nhìn vào nhu cầu của người khác.
Đức Thánh Cha thừa nhận rằng các phương tiện truyền thông đưa tin về những gì đang xảy ra trên thế giới – nhưng phàn nàn rằng “chúng ta giữ khoảng cách,” chúng ta tránh xa những thực tế mà chúng ta thấy. Ngài nói: “Chúng ta phàn nàn một chút, [và nói] ‘Đó là một thảm kịch!’ Nhưng sau đó thì như thể không có chuyện gì xảy ra.” Đức Thánh Cha nhấn mạnh: “Nhìn thôi thì chưa đủ, cần phải cảm nhận, cần phải chạm vào. Chúng ta thiếu ‘chạm vào’ những khốn khổ; sự đụng chạm dẫn chúng ta đến sự anh hùng. Tôi nghĩ đến các bác sĩ và y tá, những người đã hy sinh mạng sống của họ trong đại dịch này: họ đã chạm vào sự ác và chọn ở lại với người bệnh”.
Chăm sóc công trình sáng tạo
Đức Thánh Cha nói rằng nguyên tắc tương tự cũng áp dụng cho Trái đất. Một lần nữa, ngài nhắc lại lời kêu gọi quan tâm đến công trình sáng tạo: “Đó là một bài học mà chúng ta phải học.” Đức Thánh Cha nói đến Amazon và các vấn đề phá rừng, thiếu oxy, biến đổi khí hậu, và lưu ý rằng có nguy cơ về “cái chết của sự đa dạng sinh học”, nguy cơ “giết chết Mẹ Trái đất”.
Hướng ánh nhìn đến gần nước Ý hơn, Đức Thánh Cha chỉ ra tấm gương của ngư dân ở San Benedetto del Tronto, những người đã phát hiện ra khoảng ba triệu tấn nhựa trong một năm và đã hành động để loại bỏ tất cả rác thải ra khỏi biển. Ngài nói: “Chúng ta phải hiểu rõ điều đó: chúng ta phải chăm sóc Mẹ Trái đất. Nếu không thì mọi chuyện sẽ kết thúc như trong bài hát của Roberto Carlos, trong đó một cậu con trai hỏi cha tại sao dòng sông không còn hát nữa: “Dòng sông không hát vì nó không còn nữa.”
Thái độ quan tâm
Đức Thánh Cha kêu gọi một thái độ “quan tâm”, điều mà theo ngài, dường như cũng còn thiếu theo quan điểm xã hội. Những gì chúng ta đang thấy ngày nay trên thực tế là một vấn đề “hiếu chiến xã hội”, như đã thấy ở hiện tượng bắt nạt. Sự hiếu chiến tự bản thân nó không phải là tiêu cực vì cần phải có tính hiếu chiến để chế ngự thiên nhiên, để tiến lên, xây dựng; chúng ta đang nói đến tính hiếu chiến tích cực. Nhưng có một sự hung hãn mang tính hủy diệt bắt đầu dù chỉ bằng một việc rất nhỏ: bằng cái lưỡi, thói nhiều chuyện”. Nhiều chuyện “trong gia đình, trong khu phố, gây huỷ hoại”, hủy hoại “bản sắc”. Vì vậy, chúng ta phải nói “không với thói nhiều chuyện”: “Nếu bạn có điều chống lại người khác hoặc bạn nuốt nó đi hoặc đến gặp họ và nói thẳng vào mặt họ, hãy dũng cảm lên, hãy can đảm lên”.
Sự “đồng lòng” của cha mẹ với con cái
Vẫn chú trọng đến người trẻ – những người, mặc dù có sự siêu kết nối, đôi khi phải chịu “cảm giác cô đơn lạ thường” – Đức Thánh Cha đã nói trực tiếp với các bậc cha mẹ của thanh thiếu niên, những người đôi khi phải vật lộn để hiểu “nỗi đau khổ của người khác”.
Đối với Giám mục của Rôma, mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái có thể được tóm gọn trong một từ: “gần gũi”. Ngài nói: “Khi các cặp vợ chồng trẻ đến xưng tội hay khi nói chuyện với họ, tôi luôn hỏi một câu: ‘Anh/chị có chơi với con cái không?’ Đó là sự quảng đại của người cha, người mẹ với đứa con. Đôi khi tôi nghe thấy những câu trả lời đầy đau khổ: ‘Nhưng thưa cha, khi con rời nhà đi làm, chúng đang ngủ và khi con trở về vào ban đêm, chúng lại đang ngủ.’” Chính xã hội tàn nhẫn đã tự tách mình ra khỏi những đứa trẻ. Nhưng hãy quảng đại với con cái của bạn: chơi với con cái của bạn và không sợ hãi lũ trẻ, những điều chúng nói, những giả thuyết, hoặc thậm chí khi một đứa trẻ lớn hơn, trở thành vị thành niên, mắc một số sai lầm, để gần gũi, nói chuyện như một người cha, như một người mẹ”. Những “cha mẹ không gần gũi con cái thì không tốt, để được yên tĩnh, họ bảo con cái ‘Nhưng lấy chìa khóa xe rồi đi đi'”. Thay vào đó, “thật là đẹp” khi các bậc cha mẹ “gần như đồng lòng với con cái”.
Sự gần gũi
Về đề tài “sự gần gũi”, ông Fazio, người phỏng vấn, đã đưa ra một câu nói nổi tiếng của Đức Thánh Cha: “Lý do duy nhất một người nên nhìn xuống một người khác là giúp họ đứng lên.” Đức Thánh Cha nói: “Đó là sự thật. Trong xã hội, chúng ta thấy mọi người thường nhìn xuống người khác để thống trị, khuất phục họ, thay vì giúp họ đứng dậy”. Ngài nói tiếp, “Hãy suy nghĩ xem – đó là một câu chuyện buồn, nhưng là một câu chuyện thường ngày – về những nhân viên phải trả giá cho công việc ổn định bằng chính thân thể mình, bởi vì sếp của họ coi thường họ và độc đoán.” Nhưng mặt khác, hành động từ trên cao nhìn xuống người khác chỉ được cho phép để thực hiện một hành động “cao cả”, đó là chìa tay ra và nói: “Hãy đứng lên, người anh em, hãy đứng lên, người chị em”.
Sự tự do
Cuộc trò chuyện được mở rộng đến các chủ đề rộng lớn hơn, bao gồm khái niệm về tự do, điều mà theo Đức Thánh Cha, là một món quà từ Thiên Chúa, nhưng “cũng có khả năng làm nhiều điều xấu.” Ngài nói, “Vì Chúa đã cho chúng ta tự do, chúng ta là người làm chủ các quyết định của mình và cũng [có khả năng] đưa ra các quyết định sai lầm.”
Tha thứ
Đức Thánh Cha cũng đề cập đến khái niệm về sự ác. Người dẫn chương trình hỏi: “Có ai không xứng đáng với sự tha thứ và lòng thương xót của Thiên Chúa hoặc sự tha thứ của con người không?” Đức Thánh Cha cảnh báo rằng câu trả lời của ngài có thể “gây sốc cho một số người”. Đó là: “Khả năng được tha thứ là một quyền của con người.” Ngài nói: “Tất cả chúng ta đều có quyền được tha thứ nếu chúng ta cầu xin sự tha thứ. Đó là một quyền đến từ chính bản chất của Thiên Chúa và đã được ban cho con người như một gia sản. Chúng ta đã quên rằng người cầu xin tha thứ có quyền được tha thứ. [Một số người có thể nói]: ‘Bạn đã làm điều [sai lỗi], bạn phải trả giá cho điều đó.’ Không! Bạn có quyền được tha thứ, và nếu bạn nợ xã hội, bạn có thể tìm cách trả, nhưng bằng sự tha thứ”.
Sự ác
Nhưng có một loại sự dữ khác, Đức Thánh Cha nói. Đó là cái ác đôi khi tấn công người vô tội, và điều đó dường như không thể giải thích được, khiến người ta tự hỏi tại sao Thiên Chúa không can thiệp.
Giám mục Rôma giải thích: “Quá nhiều điều xấu xảy ra, chính là vì con người đã mất khả năng tuân theo các quy tắc, đã thay đổi bản chất, đã thay đổi rất nhiều thứ, nhưng cũng vì sự yếu đuối của con người. Và Thiên Chúa cho phép điều này tiếp tục. Chắc chắn là có một số câu hỏi vẫn chưa được trả lời: ‘Tại sao trẻ em phải đau khổ?’”
Đức Thánh Cha thừa nhận, “Tôi không thể tìm thấy lời giải thích nào cho điều này. Tôi có đức tin, tôi cố gắng yêu Chúa là Cha của tôi, nhưng tôi tự hỏi, ‘Nhưng tại sao trẻ em lại đau khổ?’ Và không có câu trả lời. Người là Đấng quyền năng. Đúng, toàn năng trong tình yêu. Ngược lại, hận thù và sự hủy diệt nằm trong tay kẻ khác, những kẻ với lòng đố kỵ đã gieo rắc điều ác trên thế giới”.
Đức Thánh Cha khuyến cáo: “Chúng ta đừng đối thoại với sự Ác. Đối thoại với sự Ác thật nguy hiểm”: “Và rất nhiều người đi, cố gắng đối thoại với sự Ác – tôi cũng đã nhiều lần rơi vào trong tình huống này – nhưng tôi tự hỏi tại sao, đối thoại với sự Ác, đó là điều xấu … Đối thoại với sự Ác là điều không tốt, điều này đúng với mọi cám dỗ. Và khi sự cám dỗ này đến với bạn, ‘tại sao trẻ em lại đau khổ?’, tôi chỉ tìm thấy một cách thế duy nhất: đau khổ cùng các em”. Dostoevsky là “một bậc thầy vĩ đại” về điều này.
Tương lai của Giáo hội
Tương lai của thế giới và của Giáo hội, chiếm một phần quan trọng trong cuộc phỏng vấn. Tương lai của thế giới, như được thấy trước trong thông điệp Fratelli tutti, với nhân loại là trung tâm của các nền kinh tế và sự lựa chọn. Đây là ưu tiên mà Đức Thánh Cha nói rằng ngài chia sẻ với nhiều nguyên thủ quốc gia có lý tưởng tốt đẹp. Tuy nhiên, những điều này xung đột với “điều kiện chính trị và xã hội, ngay cả trong thế giới chính trị, điều đặt dấu chấm hết cho những ý định tốt”. Đây là những “cái bóng” gây áp lực cho xã hội, cho người dân, cho những người có vai trò trách nhiệm. Đức Thánh Cha nói: “Và rồi bạn còn rất nhiều việc phải thương lượng.”
Về tương lai của Giáo hội, Đức Thánh Cha nhắc lại hình ảnh Giáo hội được Đức Phaolô VI phác họa trong tông huấn Evangelii nuntiandi, nguồn cảm hứng cho tông huấn Evangelii gaudium của chính ngài: “Một Giáo hội lữ hành”.
Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng ngày nay, “sự ác lớn nhất mà Giáo hội phải đối mặt, sự ác lớn nhất, là tinh thần thế gian”, điều mà đến lượt nó, “làm nảy sinh một điều tồi tệ: chủ nghĩa giáo sĩ, một sự sai lạc của Giáo hội.” Ngài đặc biệt chỉ ra chủ nghĩa giáo sĩ được tìm thấy trong “sự cứng nhắc”, và nhấn mạnh rằng “bên dưới mọi loại cứng nhắc luôn có sự mục ruỗng.” Trong số “những điều xấu xí” trong Giáo hội ngày nay, Đức Thánh Cha đã lưu ý đến “những lập trường cứng nhắc, cứng nhắc về mặt ý thức hệ” và chiếm chỗ của Tin Mừng.
Ngài nói: “Liên quan đến các thái độ mục vụ, tôi sẽ chỉ đề cập đến hai điều, đã cũ: thuyết Pelagiô và thuyết Ngộ đạo.” Ngài giải thích, thuyết Pelagiô “tin rằng tôi có thể tiến lên nhờ sức mạnh của chính mình.” Ngược lại, ngài nói, “Giáo hội tiến lên với sức mạnh của Thiên Chúa, lòng thương xót của Thiên Chúa và quyền năng của Chúa Thánh Thần.” Và ngài mô tả thuyết Ngộ đạo, là một loại thuyết thần bí, “không có Thiên Chúa”, một “linh đạo trống rỗng”.
Thay vào đó, Đức Thánh Cha khẳng định, “không có xác thịt của Chúa Kitô thì không thể có sự hiểu biết; không có xác thịt của Chúa Kitô thì không thể có sự cứu chuộc”. Đức Thánh nói, “Một lần nữa chúng ta phải quay trở lại trung tâm ‘Ngôi Lời đã làm người.’” Ngài nói, tương lai của Giáo hội nằm “trong ‘xì-căng-đan’ này của Thập giá, bởi Ngôi Lời đã làm người.”
Cầu nguyện
Đức Thánh Cha tiếp tục giải thích tầm quan trọng của việc cầu nguyện. Ngài nói: “Cầu nguyện là điều một đứa trẻ làm khi cảm thấy mình bị giới hạn, bất lực,” giống như một đứa trẻ đang gọi “bố ơi, mẹ ơi”. Đức Thánh Cha nói, cầu nguyện có nghĩa là nhận ra “giới hạn của chúng ta, nhu cầu của chúng ta, tội lỗi của chúng ta…”
Đức Thánh Cha nhấn mạnh, “Đứa trẻ không đợi câu trả lời của cha; khi người bố bắt đầu trả lời, nó chuyển sang câu hỏi khác. Những gì đứa trẻ muốn là ánh mắt của cha nó hướng về nó. Không quan trọng lời giải thích là gì, chỉ quan trọng là người bố đang nhìn nó và điều đó mang lại cho nó sự an toàn. Cầu nguyện là một phần của tất cả những điều này.”
Những người bạn
Các câu hỏi dành cho Đức Thánh Cha cũng đề cập đến những vấn đề cá nhân hơn. Ông Fazio hỏi: “Ngài có bao giờ cảm thấy cô đơn không?” “Ngài có bạn bè thực sự không?”
Đức Thánh Cha đã trả lời một cách khẳng định: “Có, tôi có những người bạn giúp đỡ tôi; họ biết cuộc sống của tôi như một người bình thường – không phải vì tôi bình thường, không. Tôi có những bất thường của riêng mình và họ biết rõ về tôi. Tôi có những bất thường của riêng mình, nhưng giống như một người đàn ông bình thường có bạn bè; và tôi thích ở với bạn bè của mình, đôi khi để nói với họ những mối quan tâm của tôi, [đôi khi] để lắng nghe họ, nhưng thực sự, tôi cần bạn bè. Đó là một trong những lý do tại sao tôi không đến sống trong căn hộ của giáo hoàng, bởi vì các giáo hoàng ở đó trước đây đều là những vị thánh, nhưng tôi thì không, tôi không quá thánh thiện. Tôi cần những mối tương quan của con người, đó là lý do tại sao tôi sống trong nhà thánh Marta này, nơi bạn có thể tìm thấy những người nói chuyện với mọi người, bạn tìm thấy bạn bè. Đó là một cuộc sống dễ dàng hơn cho tôi; sống cách khác thì tôi không chịu được; tôi không có sức mạnh, và tình bạn cho tôi sức mạnh. Tôi thực sự cần bạn bè, họ không nhiều, nhưng họ là những người bạn thực sự.”
Trong cuộc trò chuyện, không thiếu những đề cập đến quá khứ, về thời thơ ấu của Đức Thánh Cha ở Buenos Aires, sự ủng hộ của ngài đối với đội bóng đá San Lorenzo, ‘ơn gọi’ từ một người bán thịt, nguồn gốc của ngài ở vùng Piemonte của Ý, và kinh nghiệm của ngài ở phòng thí nghiệm hóa học – là một nghiên cứu, theo ngài, đã “quyến rũ” ngài rất nhiều, nhưng tiếng gọi của Chúa đã vượt thắng.
Đức Thánh Cha cũng nhắc lại lời thề hứa của ngài với Đức Mẹ Carmelo, vào ngày 16 tháng 7 năm 1990, là không xem TV. Ngài nói: “Tôi không xem tivi nhưng không phải vì tôi lên án nó.” Ngài cũng nói về tình yêu âm nhạc của mình, đặc biệt là nhạc cổ điển và tango. Ngài nói: “Một người Buenos Aires không nhảy tango thì không phải là người Buenos Aires.” Về khiếu hài hước, ngài nói: “Đó là một liều thuốc” giúp “tương đối hóa mọi thứ và khiến bạn cảm thấy dễ chịu”.
100 lời cầu nguyện
Tương tự ở tất cả các bài nói chuyện của mình, Đức Thánh Cha Phanxicô chào kết bằng việc xin cầu nguyện cho ngài. Ngài nói: “Tôi cần nó, và nếu ai trong các bạn không cầu nguyện vì không tin, không biết hoặc không thể, thì ít nhất gởi cho tôi những ý nghĩ tốt đẹp, những tình cảm tốt. Tôi cần sự gần gũi của người khác”. Cuộc phỏng vấn kết thúc bằng hình ảnh từ một bộ phim thời hậu chiến, ngài nói: “Để kết thúc cuộc đối thoại, tôi nghĩ chính Vittorio De Sica có thể đoán được, anh ấy chắp tay đọc ‘cảm ơn 100 lire’, tôi xin các bạn ‘100 lời cầu nguyện’, ‘100 lire, 100 lời cầu nguyện’. Xin cảm ơn!”.
Salvatore Cernuzio
2022
ĐGH Piô 12 đã cứu ít nhất 15 ngàn người Do thái
ĐGH Piô 12 đã cứu ít nhất 15 ngàn người Do thái
Thêm một tiếng nói uy tín góp phần phá tan “huyền thoại đen” về Đức Giáo Hoàng Piô 12: Tiến sĩ sử học Michael Feldkamp, Văn khố trưởng của Quốc hội liên bang Đức, xác quyết rằng ĐGH Piô 12 đã cứu thoát ít nhất 15 ngàn người Do thái khỏi cuộc tàn sát của Đức Quốc Xã.
ĐGH Piô XII
“Huyền thoại đen”
Chung quanh vai trò của ĐGH Piô 12 (1939-1958) đối với cuộc diệt chủng Do thái trong thế chiến thứ 2 đã có rất nhiều tranh luận. Thực vậy, sau thế chiến, chính phủ Israel dưới thời bà thủ tướng Golda Meir, và nhiều tổ chức Do thái quốc tế đã cám ơn Đức Piô 12 vì đã cứu giúp nhiều người Do thái trong thời bách hại của Đức Quốc Xã, và đã không lên tiếng tạo nên sự phẫn nộ của những kẻ bách hại để khỏi gia tăng thêm sự tàn ác của họ chống lại người Do thái. Nhưng từ thập niên 1960 trở đi, nhiều tổ chức Do thái đã lên tiếng cáo buộc ĐGH Piô 12 là đã quá thụ động, im lặng trước những cuộc phát lưu và diệt chủng Do thái trong thời thế chiến thứ hai.
Góp phần vào những tin giả đó, theo nhiều sử gia, có bàn tay của cơ quan mật vụ KGB của Liên Xô. Họ tung ra những lời đồn đại và đi tới cao điểm là vở kịch “Người Đại Diện” (Il Vicario, Der Stellvertreter) do Rolf Hochhuth sáng tác và được trình diễn đầu tiên tại “Nhà hát vô sản” ở Berlin năm 1963, qua đó ông mô tả Đức Piô 12 là người có thái độ “sống chết mặc bay” bài Do thái và thân Đức quốc xã, vì thế đã giữ thái độ im lặng trước cuộc diệt chủng Do thái trong thế chiến thứ 2.
Trong chiều hướng này, về sau có cuốn sách của John Cornwell ký giả kiêm văn sĩ người Anh về Đức Piô 12 mang tựa đề “Hitler’s Pope” mô tả Đức Piô 12 như “vị Giáo Hoàng im lặng”.
Nhiều sử gia bênh vực Đức Piô 12
Nhưng cũng có nhiều sử gia bênh vực Đức Piô 12. Tòa Thánh đã cho công bố một bộ 11 cuốn với tựa đề “Văn kiện và tài liệu của Tòa Thánh” (Actes et Documents du Saint Siège) giúp làm sáng tỏ vấn đề, tuy nhiên nhiều học giả, nhất là từ phía Do thái, vẫn không hài lòng và liên tục yêu cầu Tòa Thánh mở văn khố thời thế chiến thứ 2 cho các học giả nghiên cứu.
Một khúc quanh lớn là trong buổi tiếp kiến sáng ngày 4/3/2019 dành cho 75 người thuộc ban giám đốc, các nhân viên và cộng tác viên Văn khố mật của Vatican, ĐTC Phanxicô đã thông báo quyết định Văn khố Tòa Thánh, triều đại ĐGH Piô 12, từ 1939 đến 1945, sẽ được mở từ ngày 2/3/2020, cho các học giả nghiên cứu. Công trình sắp xếp các tài liệu của Văn khố đã kéo dài trong 13 năm trước đó.
Nhưng mới mở được một thời gian ngắn thì đại dịch Covid-19 lan mạnh, khiến Tòa Thánh phải tạm ngưng việc mở Văn khố và khi đại dịch lắng dịu, Văn khố mới được mở lại, nhưng cho đến nay, những người muốn kiếm được tài liệu bút tích trong Văn khố vẫn chưa tìm được bằng chứng nào.
Nhưng có người am tường các tài liệu trong Văn khố đó là ông Johan Ickx, người Hà Lan, Văn khố trưởng của Bộ ngoại giao Tòa Thánh (Phân bộ II Phủ Quốc vụ khanh Tòa Thánh). Ông cho biết có hơn 2 triệu sử liệu, nghĩa là 16 triệu trang giấy, nhiều trang được viết 2 mặt, ở trong văn khố Vatican được mở cho các học giả nghiên cứu. Qua các tài liệu ấy người ta được biết ĐGH Piô 12 đã gửi cho chính phủ Mỹ các phúc trình về những cuộc diệt chủng của Đức quốc xã ít lâu sau Hội Nghị ở Wannsee năm 1942, nhưng chính phủ Mỹ không tin về các cuộc thảm sát ấy và cũng vì thế, dư luận quần chúng không được biết về ĐGH Piô 12 và các hoạt động của ngài. Phía Tòa Thánh vẫn giữ thói quen không công bố các công hàm ngoại giao.
Chính ông Johan Ickx đã viết cuốn sách tựa đề “Le Bureau. Le Juifs de Pie XII” (Văn Phòng. Người Do thái của Đức Piô 12) kết quả nghiên cứu của ông và ấn hành bằng tiếng Pháp, và cuốn tiếng Ý (Il Bureau. I giudei di Pio XII) do nhà xuất bản Rizzoli ấn hành hồi tháng tư năm 2021. Bản dịch tiếng Ý này được Tiến sĩ Feldkamp dịch ra tiếng Đức và sẽ được xuất bản trong vài tuần lễ tới đây.
Tiến sĩ Feldkamp
Từ lâu ông Feldkamp đã nghiên cứu về ĐGH Piô 12 từ khi còn là sinh viên sử học ở Bonn trong thập niêm 1980 và đã xuất bản nhiều ấn phẩm về Tòa Sứ Thần Tòa Thánh ở thành phố Koeln, cũng như về ngành ngoại giao Tòa Thánh, những bài nhiêu cứu về tương quan giữa Giáo Hội Công Giáo và chế độ Đức quốc xã, và năm 2000, ông xuất bản cuốn ”ĐGH Pio 12 và nước Đức”, trong đó ông trình bày sâu rộng hơn những nghiên cứu về ĐGH trong thời diệt chủng Do thái và cũng để trả lời cho cuốn sách của John Cornwell nói trên về Đức Piô 12.
Trong cuộc phỏng vấn dành cho ký giả Patrizia von Berlin của trang mạng Kath.net (kath.net/news/77490), ông Feldkamp đề cao nghiên cứu của ông Johan Ickx về văn khố của Tòa Thánh, một người rành tiếng Latinh, Anh, Pháp, Ý và Đức, và có thể đọc được tiếng Tây ban nha và Bồ đào nha, không kể tiếng mẹ của ông là Hà Lan.
Ông Feldkamp cho biết sở dĩ ông dịch tác phẩm của ông Ickx từ tiếng Ý sang tiếng Đức vì tiếng Ý gần với các tài liệu nguyên thủy hơn. Theo ông, những ai muốn nghiên cứu các sử liệu về Vatican và người Do thái, hoặc Vatican và cuộc diệt chủng Do thái không còn có thể làm ngơ không biết đến những nguồn sử liệu như được ông Johan Ickx trình bày dựa trên 2 triệu tài liệu.
Ông Feldkamp nhận định rằng những người chống đối ĐGH Piô 12 trong bao năm trời vẫn cho rằng vị Giáo Hoàng này vẫn quả quyết mình không biết gì về sự tàn sát hàng triệu người Do thái, để rồi khẳng định Đức Piô 12 là người nói dối. Thực tế không phải như vậy. Với các nguồn tài liệu Văn khố mới được mở ra, người ta thấy ngài viếng rất rõ tình thế và đã âm thầm ra lệnh cho các tu viện và cơ sở khác của Giáo Hội Công Giáo cho người Do thái ẩn náu, tránh thoát khỏi các cuộc lùng bắt của mật vụ Đức Quốc xã. Trong các hoạt động đó, đoàn vệ binh của ĐGH, hồi đó gọi là đoàn vệ binh Palatine, giữ một vai trò quan trọng, và nhiều người có nguy cơ mất mạng. Ông Feldkamp cho biết một điều đáng ngạc nhiên nữa, đó là cả đại sứ Đức Erich von Weizsaecker cũng tham gia nỗ lực của Đức Giáo Hoàng Pio 12, và nhờ đó hàng ngàn người bị bách hại được cứu thoát trong thời Quân Đức chiếm đóng Roma.
Trong cuộc phỏng vấn, Ông Feldkamp cũng phê bình rằng văn sĩ ký giả người Anh John Cornwell, tác giả cuốn “Hitler’s Pope” (Vị Giáo Hoàng của Hitler), không ngại dịch sai những trích dẫn tiếng Ý của ĐGH Piô 12. Ông ta cũng không phải là người nghiên cứu về vị Giáo Hoàng này.
Nhiều tiếng nói khác
Về phần Đức Cha Sergio Pagano, Giám đốc Văn khố mật của Vatican, trong một bài dài đăng trên báo Quan sát viên Roma của Tòa Thánh, số ra chiều ngày 4/3/2019 đã khẳng định rằng: “Cho đến nay ‘hình ảnh cao cả của ĐGH Piô 12 đã bị người ta phán đoán một cách quá hời hợt và phê bình vì một vài khía cạnh trong triều đại Giáo Hoàng của Người. Từ nay, nhờ việc mở văn khố, như ĐGH Phanxicô tin tưởng mong muốn, các sử gia có thể nghiên cứu không thành kiến, nhờ những văn kiện mới, và như thế có thể phân tích triều giáo hoàng Pio 12 với tất cả tầm mức và sự phong phú”.
Tổ chức “Lát đường”
Trong số những người bênh vực ĐGH Piô 12 người ta cũng phải kể đến ông bà Gary và Meredith Krupp, người Do thái, quốc tịch Mỹ gốc Ba Lan. Ông Gary đã từng oán ghét ĐGH Piô 12 khi còn là sinh viên, nhưng từ năm 2006 ông đã tỉnh ngộ và cùng với vợ thành lập tổ chức “Pave the Way” (Lát đường), tận tụy hoạt động không ngừng để làm sáng tỏ sự thật về hoạt động của Tòa Thánh trong thời thế chiến thứ II. Ông chống lại những tin giả cáo buộc ĐGH Piô 12 và ông đã chứng minh ngài là vị đại anh hùng, ân nhân đã cứu thoát gần 1 triệu người Do thái.
Về tổ chức Pave the Way, ông Gary Krupp cho biết: “Từ năm 2006, với sự cộng tác của các học giả quốc tế, đối tác với chúng tôi, chúng tôi đã khám phá và đưa lên mạng hơn 76 ngàn trang tài liệu từ nguồn chính, cùng với các cuộc phỏng vấn chứng nhân tận mắt, và cũng nhờ sự cộng tác với Vaitcan. ĐHY Bertone, nguyên Quốc vụ khanh Tòa Thánh, đã đích thân trao cho tôi một bộ các tài liệu và văn kiện của Tòa Thánh trong thời thế chiến thứ 2 để chúng tôi có thể biến thành 5 ngàn trang ở dạng kỹ thuật số và để các học giả quốc tế có thể nghiên cứu, trên trang mạng của Vatican, cũng như của Phái Bộ Tòa Thánh ở Liên Hiệp Quốc và trang mạng về tài liệu liên quan Đức Piô 12 của Tổ chức “Lát Đường”.
- Trần Đức Anh, O.P
2022
ĐTC nói với các linh mục: Đừng nhốt mình trong phòng thánh
ĐTC nói với các linh mục: Đừng nhốt mình trong phòng thánh
Ngỏ lời với các thành viên crua Chủng viện Giáo hoàng của miền Lombardia của Ý ở Roma trong cuộc tiếp kiến trưa ngày 7/2/2022, Đức Thánh Cha khuyến khích các các linh mục “đừng nhốt mình trong phòng thánh” khi mà thế giới “đang chờ đợi Phúc Âm.”
Cuộc gặp gỡ diễn ra nhân kỷ niệm 100 năm Đức Pio XI, cựu thành viên và cũng là một trong những sinh viên đầu tiên của chủng viện, được bầu làm Giáo hoàng.
Cử chỉ vĩ đại của Đức Pio XI
Đức Thánh Cha nhắc rằng ngay sau khi được bầu chọn, Đức Piô XI đã muốn lời chúc lành đầu tiên của ngài được gửi đến cho thành phố Rôma và cho toàn thế giới. Đức Thánh Cha nói: “Với cử chỉ này, ngài nhắc chúng ta rằng chúng ta cần phải mở ra, mở rộng chân trời của việc mục vụ đến các chiều kích của thế giới, để tiếp cận với mọi con cái, những người mà Thiên Chúa mong muốn ôm lấy bằng tình yêu của mình.”
Thế giới “đang chờ đợi Tin Mừng”
Sau đó, Đức Thánh Cha kêu gọi những người hiện diện trong buổi tiếp kiến đừng nhốt mình trong phòng thánh và đừng “nuôi dưỡng các nhóm nhỏ khép kín.” Ngài nói với họ rằng có một thế giới “đang chờ đợi Tin Mừng,” và điều cần thiết là “chứng tá của cuộc sống”.
Đức Thánh Cha nói: “Hãy là những linh mục bừng cháy với mong muốn mang Phúc Âm đến khắp các ngả đường trên thế giới, trong các khu dân cư và các gia đình, đặc biệt là ở những nơi nghèo nhất và bị lãng quên nhất.”
“Tôi có thể dâng Chúa điều gì?”
Nhắc lại bài giảng đầu tiên của Đức Pio XI, trong đó ngài mời mọi người tự hỏi mình một câu hỏi: “Tôi có thể dâng Chúa điều gì?”, Đức Thánh Cha nói rằng câu hỏi này yêu cầu bạn phải mở rộng trái tim mình để sẵn sàng và phục vụ. Ngài nhấn mạnh, trọng tâm của điều này là “trở thành Giáo hội để sống và loan báo Tin Mừng,” và có “một trái tim rộng mở, sẵn sàng và truyền giáo”.
Sự bất bình đẳng
Cuối cùng, nhắc lại thông điệp xã hội Quadragesimo anno của Đức Piô XI, trong đó ngài than phiền rằng “một quyền lực to lớn và chế độ độc tài kinh tế chuyên chế được củng cố trong tay của một ít người”, Đức Thánh Cha nói rằng đây là bi kịch thực sự hiện nay, “khi khoảng cách giữa số ít người giàu và đa số người nghèo ngày càng rộng hơn.”
Và Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng trong “bối cảnh bất bình đẳng này,” ngày càng gia tăng trong đại dịch, các linh mục cần phải là “người thêu dệt sự hiệp thông, người xóa bỏ bất bình đẳng,” cũng như có năng lực và can đảm “trong việc gióng lên những lời ngôn sứ nhân danh những người không có tiếng nói.” (CSR_450_2022).
Hồng Thủy