2023
Thông điệp hòa bình và hy vọng của ĐTC sẽ được phóng lên quỹ đạo nhờ vệ tinh Spei Satelles
Bộ Truyền thông của Vatican và Cơ quan Vũ trụ Ý sẽ hợp tác để phóng thông điệp hòa bình và hy vọng của Đức Thánh Cha lên quỹ đạo qua vệ tinh Spei Satelles – Người Gìn giữ Hy vọng.
Bộ Truyền thông của Vatican thực hiện sáng kiến này với sự cộng tác của Cơ quan Vũ trụ Ý, Hội đồng Nghiên cứu Quốc gia, Đại học Bách khoa Torino, Học viện Đối thoại Toàn cầu và Văn hoá Gặp gỡ, Viện Đại học Salêdiêng Venice, và Tổ chức Tông đồ Kỹ thuật số của Tổng Giáo phận Torino.
Vệ tinh SpeiSat
Vệ tinh SpeiSat 3U CubeSat sẽ được phóng vào ngày 10/6 năm nay từ Căn cứ Lực lượng Không gian Vandenberg ở bang California của Hoa Kỳ trên một tên lửa SpaceX Falcon 9; tên lửa này sẽ đưa nó vào Quỹ đạo Trái đất tầm thấp (LEO) ở độ cao 525 km.
Vệ tinh có kích thước bằng một quả bóng bầu dục của Mỹ này sẽ mang theo một phiên bản “cuốn sách nano” của cuốn sách “Tại sao các con sợ hãi? Các con không có đức tin sao?” một cuốn sách chứa hình ảnh và lời của Đức Thánh Cha trong buổi cầu nguyện vào chiều 27/3/2020, khi thế giới đang ở trong đỉnh điểm của đại dịch Covid-19.
Phiên bản nano được phóng vào vũ trụ
Phiên bản “nano” của cuốn sách “Tại sao các con sợ hãi? Các con không có đức tin sao?”
Sách nano được tạo ra bởi Đại học Bách khoa Torino của Ý, có kích thước bằng đầu bút và chỉ có thể đọc được bằng các thiết bị đọc công nghệ nano tiên tiến. Tuy nhiên, bất kỳ ai có đài phát thanh băng tần UHF nghiệp dư đều có thể bắt được chương trình phát sóng từ vệ tinh trên tần số 437,5 MHz để nghe các đoạn trích từ cuốn sách của Đức Thánh Cha khi nó đi qua trên đầu mình.
Sáng kiến này cũng đưa ra lời mời gọi mọi người tham gia và sống sứ điệp hy vọng của Tin Mừng trong cuộc sống.
Theo một thông cáo báo chí, trang web www.speisatelles.org mang đến cho mọi người cơ hội theo dõi tiến trình của hoạt động này và được ghi tên của họ vào một chip bộ nhớ chuyên dụng trên vệ tinh SpeiSat. Thông cáo viết: “Để có được thẻ lên máy bay ‘ảo’, những người tham gia sẽ được yêu cầu cam kết thực hiện một công việc nhân đạo vì hòa bình và hy vọng. Vì vậy, mỗi người tham gia có thể trở thành một hạt giống hy vọng cụ thể trong cuộc sống hàng ngày của họ.”
Hồng Thủy
2023
Tiếp tục đứng sau khi hát long trọng ba lần Alleluia
Hỏi: Trong Lễ Đêm Canh Thức Vượt Qua, cộng đoàn tiếp tục đứng hay ngồi xuống khi hát Thánh vịnh 117/118 sau phần hát long trọng 3 lần Alleluia?
Đáp: Sở dĩ có câu hỏi này vì rất nhiều cộng đoàn phụng vụ bị lúng túng/phân vân không biết ở phần này, tức là sau khi hát long trọng 3 lần Alleluia và khi bắt đầu hát Thánh vịnh [Tv 117/118, 1-2. 16ab-17. 22-23], thì nên ngồi xuống hay tiếp tục đứng. Kết quả là có nơi thì ngồi có nơi lại đứng mà hầu hết đã chọn tư thế ngồi vì nghĩ rằng như trong mọi Thánh Lễ khác, cứ khi đọc/hát “Thánh vịnh Đáp ca” thì cộng đoàn phải ngồi.
Đúng là trong mọi Thánh Lễ, cộng đoàn ngồi khi đọc/hát Thánh vịnh Đáp ca, thậm chí cũng phải áp dụng như thế cho cả phần Phụng vụ Lời Chúa trước Kinh Vinh Danh trong chính Lễ Đêm Vọng Phục Sinh mà chúng ta đang bàn. Tuy nhiên, trong Đêm Canh Thức Vượt Qua này, ngay sau khi vừa hát xong Alleluia 3 lần cách long trọng, cộng đoàn phải tiếp tục đứng chứ không ngồi xuống để hát Thánh vịnh 117/118 cùng với đáp ca Alleluia. Đây là những lý do:
1/ Thứ nhất, Hội Thánh hướng dẫn trong Lễ Đêm Vọng Phục Sinh rằng “Sau bài Thánh thư, mọi người đứng lên. Linh mục, nếu cần thì phó tế hoặc ca viên giúp, long trọng xướng Alleluia và mọi người lặp lại. Hát ba lần, mỗi lần lên giọng cao hơn. Giáo dân đáp theo giọng được xướng. Rồi ca viên hát Thánh vịnh Đáp ca và dân chúng hát Alleluia đáp lại.”[1] Như vậy, chúng ta được mời đứng lên để long trọng hát Alleluia và tất nhiên cộng đoàn vẫn tiếp tục đứng để công bố Thánh vịnh 117/118 cùng với đáp ca (Alleluia, Alleluia, Alleluia) bởi lẽ luật chữ đỏ đã không nói gì đến việc cộng đoàn ngồi xuống lúc này, ngoại trừ ĐGM ngồi xuống vào lúc bỏ hương vào bình hương, chúc lành cho hương trong thinh lặng cũng như chúc lành cho thầy phó tế trước khi thầy di chuyển sang giảng đài để công bố Tin Mừng. Sau những lễ nghi này, ĐGM cũng đứng lên có thể là giữa lúc cộng đoàn vẫn đang còn hát Thánh vịnh 117/118.[2]
2/ Thứ hai, do vị trí [ở trước phần công bố Tin Mừng] cũng như do cấu trúc [Alleluia (3 lần) + Tv 117/118 [= câu xướng] + Alleluia (3 lần) + Tv 117/118 + Alleluia (3 lần) + Tv 117/118 + Alleluia (3 lần)], cả 3 lần hát Alleluia cách long trọng cùng với Thánh vịnh [117/118] được cộng đoàn hát tiếp ngay sau đó gộp lại được coi là tương đương với yếu tố Tung Hô Tin Mừng điển hình của bất cứ Thánh Lễ nào.[3] Nhưng còn hơn thế nữa, đây như thể là một loại Tung Hô Tin Mừng đặc biệt dành riêng cho Đêm Canh Thức Vượt Qua bởi lẽ cấu trúc của nó không đơn thuần bao gồm Alleluia [1] + Alleluia [2] + Câu xướng trước Tin Mừng [3] + Alleluia [4] mà đã tăng lên đến 3 lần hát Alleluia cách long trọng [mỗi lần lên giọng cao hơn] và hát thêm cả 3 triệt của Thánh vịnh 117/118 nữa xét như là 3 câu tung hô trước Tin Mừng cùng với đáp ca là 3 tiếng “Alleluia, Alleluia, Alleluia” được lập lại sau mỗi triệt/đoạn của Thánh vịnh.[4] Chúng ta càng thấy rõ hơn phần hát Thánh Vịnh Đáp Ca này như thể là một Tung hô Tin Mừng trong các trường hợp sau. Một là khi ca viên giúp vị chủ tế long trọng xướng Alleluia cũng chính là người hát Thánh vịnh 117/118 luôn: “[Ca đoàn hoặc] ca xướng viên xướng trước Alleluia, mọi người đứng hát, và nếu cần thì lặp lại. Còn câu tung hô thì [ca đoàn hoặc] ca xướng viên hát.”[5] Hai là âm nhạc của Alleluia được hát 3 lần cách long trọng cũng như của đáp ca Alleluia là như nhau và âm nhạc cho cả phần Tung hô Tin Mừng này (Alleluia + Tv 117/118 + Alleluia) có thể được sáng tác và tấu lên như một bản nhạc/yếu tố âm nhạc duy nhất.[6] Chính vì thế cha Edward McNamara cho rằng tư thế đứng trong khi hát Thánh vịnh 117/118 trong Đêm Vọng Phục Sinh là một ngoại lệ đối với quy tắc chung, vì nó đi theo và mở rộng theo câu xướng ba lần Alleluia long trọng của linh mục (Zenit.org 11/06/2019).[7] Sau nhiều tuần Mùa Chay vắng bóng tiếng Alleluia, nay trong niềm vui dạt dào của Lễ Đêm Vọng Phục Sinh, tiếng Alleluia được chào đón trở lại, sẽ vang lên trở lại một cách long trọng hơn, đặc biệt hơn và mạnh mẽ hơn so với mọi Thánh Lễ khác trong cả năm phụng vụ.[8] Đây là bài ca mới, bài ca khải hoàn mà cộng đoàn dưới thế hân hoan hát lên để tán dương và ngợi khen Chúa vì Người đã chiến thắng tử thần và Satan, đã sống lại, đang ngự bên hữu Chúa Cha, và cũng để hòa nhập với bài ca của các thần thánh trên thiên quốc kính mừng hôn lễ của Con Chiên (Kh 19,1-16).[9] Đối với yếu tố Tung Hô Tin Mừng của Thánh Lễ, chúng ta biết rằng nó phải được thực hiện ở tư thế đứng. Do đó, sau phần hát Alleluia long trọng, mọi người vẫn phải tiếp tục đứng để hát Thánh vịnh [117/118]/Tung Hô Tin Mừng, vì cộng đoàn tín hữu chào đón Chúa sẽ nói với mình trong Tin Mừng và biểu lộ đức tin bằng bài ca.[10]
3/ Thứ ba, hát 3 lần long trọng Alleluia xong, chắc chắn cộng đoàn phải bắt đầu tiến hành một số hành động phụng vụ ngay lập tức hoặc trễ hơn chút ít đang khi mọi người đứng công bố Thánh vịnh 117/118, và tốt nhất, tất cả những hành động ấy nên nằm gọn trong phần Tung Hô Tin Mừng chứ không chờ cho đến khi hát xong Thánh vịnh Đáp ca [117/118] thì mới thực hiện những lễ nghi ấy.[11] Những hành động đó là: (i) sự di chuyển của những người giúp lễ tiến đến vị chủ tế để chuẩn bị hương; (ii) vị linh mục chủ tế đứng/ngồi[12] lấy hương bỏ vào bình hương, chúc lành cho hương;[13] (iii) sự di chuyển của thầy phó tế sắp công bố Tin Mừng đến xin vị chủ tế chúc lành, chủ tế đứng chúc lành[14] cho thầy như thường lệ đang khi giúp lễ cầm tầu hương và bình hương ra đứng trước bàn thờ chuẩn bị cho cuộc rước sang giảng đài; (iv) sự di chuyển của đoàn rước Sách Tin Mừng từ bàn thờ sang giảng đài, hay đơn giản hơn, chỉ là sự di chuyển của vị linh mục tiến đến giảng đài để công bố Tin Mừng.[15] Ở đây, có hai điều phải lưu ý. (i) Một là đoàn rước của phó tế/linh mục cùng với những người giúp lễ tiến đến giảng đài không nên quá vội vã và không nên diễn ra trong thinh lặng, vì theo truyền thống có từ thời thánh Augustinô, đoàn rước nên đi trong âm nhạc và ca hát, cụ thể là di chyển trong lúc cộng đoàn đang hát Tv 117/118 (Tung hô Tin Mừng).[16] (ii) Hai là cộng đoàn không ngồi xuống để hát Thánh vịnh 117/118. Tư thế đứng của cộng đoàn lúc này mới đúng ý nghĩa và phù hợp với những lễ nghi ấy. Nói cách khác, việc cộng đoàn ngồi xuống hát Thánh vịnh 117/118 xét như là một Tung hô Tin Mừng hay là thành phần của Tung hô Tin Mừng giữa những sự di chuyển như vậy trên cung thánh, nhất là giữa cuộc rước kiệu Sách Tin Mừng sang giảng đài đang diễn ra,[17] là không phù hợp và thiếu ý nghĩa phụng vụ bởi lẽ cuộc rước này như là một sự biểu lộ ra bên ngoài Đức Kitô đang đến, là một biểu tượng loan báo Ngài sẽ lại đến lần cuối cùng trong vinh quang cũng như sắp đến ngay bây giờ trong Lời của Ngài.[18] Đối với cuộc rước Sách Tin Mừng từ bàn thờ tới giảng đài, hoặc là cuộc rước sang giảng đài để công bố Tin Mừng, mọi người phải đứng để chào đón Chúa Kitô, nhìn nhận và tuyên xưng Đức Kitô đang hiện diện và nói với họ.[19]
Lm. Giuse Phạm Đình Ái, SSS
[1] Sách Lễ Rôma (1992), “Canh Thức Vượt Qua” số 34, 294; Sách Lễ Nghi Giám Mục [= LNGM], số 352; Thư Luân Lưu Về Việc Chuẩn Bị Và Cử Hành Đại Lễ Phục Sinh [= TLL] (1988), số 87.
[2] Quy Chế Tổng Quát Sách Lễ Rôma [= QCSL], số 212; LNGM 353, 140.
[3] X. Ed Broom, “Easter Vigil: Solemnity of Solemnities,” https://catholicexchange.com/easter-vigil-the-solemnity-of-solemnities/.
[4] Sách Lễ Rôma (1992), “Canh Thức Vượt Qua” số 34; LNGM 352; TLL 87.
[5] X. QCSL 62.
[6] X. Jeremy Helmes, Three Great Days: Preparing the Liturgies of the Paschal Triduum (Collegeville: The Liturgical Press, 2016), 50.
[7] X. Edward McNamara, “Có đặc quyền phụng vụ không? Nói thêm về tư thế đúng khi đọc ca tiếp liên,” (Zenit.org 11-6-2019), https://dcvxuanloc.net/giai-dap-phung-vu-co-dac-quyen-phung-vu-khong-noi-them-ve-tu-the-dung-khi-doc-ca-tiep-lien/.
[8] X. I. H. Dalmais, “Time in the Liturgy,” The Church at Prayer: The Liturgy and Time, vol IV, ed. Martimort, trans. Matthew J. O’ Connell (Collegeville: The Liturgical Press, 1986), 43; Bernard Raas, SVD, Liturgical Year, vol. 2 (Manila: Logos Publications, Inc, 2006), 203.
[9] X. Clifford Howell, SJ, Preparing for Easter (Collegeville: The Liturgical Press, 1972), 110; Charles E. Miller, The Celebration of the Eucharist (New York: Alba House, 2010), 123.
[10] QCSL 62; Mục Lục Các Bài Đọc Trong Thánh Lễ [= MLBĐ] (1981), số 23.
[11] X. Peter J. Elliott, Ceremonies of the Liturgical Year (San Francisco: Ignatius Press, 2002), no. 286.
[12] Khi bỏ hương và chúc lành cho hương, QCSL [2002] số 212 nói linh mục đứng nhưng Chử đỏ của Ordo Missae (Nghi thức Thánh Lễ) [1965] số 42 lại nói linh mục ngồi.
[13] QCSL 132.
[14] X. Cæremoniale Episcoporum (1752 à 1948), II-V, n. 7, and II-VI, n. 12; Ordo Missae [1965], n. 42.
[15] X. André Mutel et Peter Freeman, Cérémonial de la sainte Messe, “La Vigile pascale”; Sách Lễ Rôma (1992), “Canh Thức Vượt Qua” số 35.
[16] X. QCSL 62-63.
[17] X. Nghi Thức Thánh Lễ (2002), số 14-15; QCSL 175; MLBĐ 17, 23.
[18] X. QCSL 62; Reinhard Messner, “La Liturgie de la Parole,” 57, trích lại trong John D. Laurance (ed.), The Sacrament of the Eucharist (Collegeville: The Liturgical Press, 2012), 136.
[19] Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, số 1373; QCSL 60, 62, 131; MLBĐ 23.
2023
Những thay đổi gần đây tại Bộ Loan Báo Tin Mừng
Bộ Loan báo Tin Mừng
Trong kế hoạch cải tổ giáo triều của Đức Thánh Cha Phanxicô, được cô đọng trong Tông hiến “Praedicate Evangelium”, Các con hãy loan báo Tin Mừng, được soạn thảo trong nhiều năm trời, với sự cộng tác của Hội đồng Hồng Y cố vấn của Đức Thánh Cha, rồi được công bố ngày lễ Thánh Giuse 19/3 năm ngoái (2022), và bắt đầu có hiệu lực từ Chúa Nhật lễ Chúa Thánh Thần ngày 5/6 sau đó, Bộ Loan báo Tin Mừng được xếp vào Bộ thứ nhất, vượt lên trên Bộ Giáo Lý đức tin, để nêu bật tầm quan trọng chủ yếu của sứ mạng loan báo Tin Mừng, thuộc về chính bản chất của Giáo Hội.
Khoản số 53, triệt 1, của Tông hiến ghi rõ: “Bộ Loan báo Tin Mừng phục vụ công cuộc loan báo Tin Mừng để Chúa Kitô, ánh sáng muôn dân, được nhận biết và làm chứng bằng lời nói và hành động, và xây dựng Nhiệm Thể của Người là Giáo Hội. Bộ có thẩm quyền đối với những vấn đề cơ bản của việc loan báo Tin Mừng trên thế giới và thành lập, đồng hành và nâng đỡ các Giáo Hội địa phương mới, giữ nguyên thẩm quyền của Bộ các Giáo Hội Công Giáo Đông phương”.
Triệt 2 của khoản 53 qui định: “Bộ Loan báo Tin Mừng gồm 2 phân bộ: Phân bộ thứ I phụ trách các vấn đề cơ bản của việc loan báo Tin Mừng trên thế giới và Phân bộ thứ II phụ trách việc Loan báo Tin Mừng đầu tiên và các Giáo Hội địa phương mới ở các miền thuộc thẩm quyền của mình”.
Cụ thể hai phân bộ này trước đây là Hội đồng Tòa Thánh tái truyền giảng Tin Mừng, do Đức Tổng Giám Mục Rino Fisichella làm Chủ tịch, một cơ quan rất “khiêm nhượng” về nhân sự và thẩm quyền trong Giáo triều; tiếp đến là Bộ Truyền Giáo, hay là Bộ loan báo Tin Mừng cho các dân tộc, do Đức Hồng Y Luis Antonio Tagle người Philippines làm Tổng trưởng, một cơ quan thuộc hàng quan trọng đặc biệt, với thẩm quyền rộng lớn và cả về mặt tài chánh phong phú, vì thế giới báo chí thường gọi vị Tổng trưởng là “Giáo Hoàng đỏ”. Ngài phụ trách khoảng 1.100 giáo phận tại các xứ truyền giáo, trong đó có Việt Nam.
Đặc biệt nhất là khoản số 54, Tông hiến mới qui định rằng “Bộ Loan báo Tin Mừng do chính Đức Thánh Cha trực tiếp cai quản. Mỗi phân bộ do một vị Quyền Bộ trưởng đảm trách nhân danh ngài, chiếu theo khoản số 14 triệt 2” của Tông hiến này.
Đức Hồng Y Luis Antonio Tagle
Dư luận báo chí đặc biệt chú ý đến Đức Hồng Y Tagle, 66 tuổi (1957). Sau 8 năm làm Tổng Giám Mục giáo phận thủ đô Manila, Philippines, ngài được bổ làm Tổng trưởng Bộ truyền giáo và đến Vatican năm 2020. Đức Hồng Y vốn là một diễn giả nổi tiếng, quan tâm phục vụ người nghèo, và mặc dù tuổi của ngài còn trẻ, nhưng không thiếu những người gọi Đức Hồng Y là “Phanxicô Á Châu”. Nhưng theo Tông hiến mới về Giáo triều Roma, Đức Hồng Y Tagle đang làm Tổng trưởng, bị thụt xuống hàng Quyền Tổng Trưởng. Dư luận đã chờ đợi việc bổ nhiệm chính thức Đức Tổng Giám Mục Fisichella và Đức Hồng Y Tagle vào hai chức vụ này. Nhưng người ta chờ 7 tháng trời sau khi Tông hiến mới bắt đầu có hiệu lực mà không thấy gì. Các thông cáo của Phòng báo chí Tòa Thánh chỉ ghi những lần Đức Thánh Cha tiếp kiến hai vị, mà không ghi chức danh. Mãi đến ngày 27 tháng 1 năm nay (2023), Phòng báo chí Tòa Thánh mới ghi Đức Hồng Y Tagle và Đức Tổng Giám Mục Fisichella là “Quyền Tổng trưởng Bộ Loan báo Tin Mừng”.
Không có giải thích chính thức nào về sự chậm trễ bổ nhiệm chính thức này. Có người cho rằng có thể vì Tông Hiến mới không xác định rõ vai trò và chức năng của hai vị Quyền Bộ Trưởng, đặc trách hai phân bộ của Bộ Loan báo Tin Mừng.
Trong thực tế, suốt 7 tháng trời trước đây, hai vị vẫn làm những công việc như cũ, như đã làm từ trước đến nay.
Xác định thẩm quyền
Ngày 17/3 vừa qua (2023), Phòng báo chí Tòa Thánh đã công bố Sắc Lệnh của Đức Thánh Cha xác định quyền hạn của Đức Hồng Y Luis Antonio Tagle về mặt kinh tế và hành chánh.
Trong Sắc lệnh, Đức Thánh Cha quyết định rằng Đức Hồng Y Tagle, Quyền Bộ trưởng là đại diện pháp lý, phụ trách tất cả các thẩm quyền về mặt kinh tế và quản trị, trước đây thuộc quyền Đức Hồng Y Tổng trưởng Bộ truyền giáo. Đức Hồng Y có 2 vị Đồng Tổng Thư ký: một vị là Chủ tịch 4 Hội Giáo Hoàng truyền giáo, và một vị phụ trách công việc của vị Tổng Thư ký Bộ truyền giáo như trước đây.
Tóm lại, Đức Hồng Y Tagle phục hồi trọn quyền bính như một Tổng trưởng Bộ truyền giáo trước đây.
Có điều là Sắc lệnh của Đức Thánh Cha ký ngày 1/8 năm ngoái (2022) nhưng 6 tháng sau đó, tức là đến ngày 17/3 vừa qua (2023) mới công bố. Tựu trung sắc lệnh xác định thẩm quyền trước đây của các vị như trong Bộ truyền giáo trước đây, vì hiển nhiên, Đức Thánh Cha không thể điều khiển và giám sát hết các việc của Bộ Loan báo Tin Mừng, tuy ngài là Bộ trưởng của Bộ này trên giấy tờ.
Tân Tổng thư ký Bộ Loan báo Tin Mừng
Trước đó, ngày 15/3, Đức Thánh Cha đã bổ nhiệm Đức Tổng Giám Mục Fortunatus Nwachukwu, người Nigeria, làm tân Tổng Thư ký Bộ Loan báo Tin Mừng, kế nhiệm một vị Phi châu khác là Đức Tổng Giám Mục Protase Rugambwa, người Tanzania.
Đức Tổng Giám Mục Nwachukwu năm nay 63 tuổi (1960), phục vụ trong ngành ngoại giao Tòa Thánh từ 29 năm nay (1994), tại nhiều nhiệm sở. Ngài tốt nghiệp cử nhân Kinh Thánh, trước khi đậu thêm tiến sĩ thần học tín lý và giáo luật tại hai Đại Học Giáo Hoàng ở Rôma.
Sau khi tốt nghiệp trường ngoại giao Tòa Thánh, Cha Nwachukwu được bổ đi phục vụ tại Ghana, Paraguay rồi Algéria, Genève, trước khi làm trưởng ban nghi lễ ngoại giao tại Vatican, rồi được bổ nhiệm làm Tổng Giám Mục Sứ Thần Tòa Thánh tại Malta, Libia, Nicaragua, Bắc Âu, tiếp đến là Sứ thần Tòa Thánh tại 9 nước nhỏ thuộc Quần đảo Caraibí, sau đó làm Sứ thần Tòa Thánh tại Argentina, trước khi được bổ nhiệm làm Quan sát viên Tòa Thánh cạnh các tổ chức Liên Hiệp quốc ở Genève, Thụy Sĩ, từ gần 2 năm nay.
Trong nhiệm vụ mới tại Bộ Loan báo Tin Mừng, Đức Tổng Giám Mục Nwachukwu thay thế Đức Tổng Giám Mục Protase Rugambwa, 63 tuổi, vừa mãn hai nhiệm kỳ làm Tổng Thư ký của bộ này.
Theo qui luật mới trong Tông hiến “Các Con hãy loan báo Tin Mừng” (Praeticate Evangelium), những vị đảm nhận các chức vụ cao tại Tòa Thánh thường chỉ được làm 2 nhiệm kỳ 5 năm, tổng cộng khoảng 10 năm, trừ khi Đức Thánh Cha định liệu cách khác.
Nay Đức Tổng Giám Mục Nwachukwu phụ giúp Đức Hồng Y Tổng trưởng Luis Antonio Tagle, điều hợp hoạt động của Bộ Loan báo Tin Mừng.
Tân Đồng Tổng thư ký Bộ Loan báo Tin Mừng
Trước đó nữa, ngày 3/12 năm ngoái (2022), Đức Thánh Cha đã bổ nhiệm tân Đồng Tổng Thư ký Bộ Loan báo Tin Mừng và là Chủ tịch các Hội Giáo Hoàng truyền giáo, là Cha Emilio Nappa, đồng thời thăng làm Tổng Giám Mục hiệu tòa Satriano.
Đức Tổng Giám Mục Nappa năm nay 51 tuổi (1972), thuộc giáo phận Aversa nam Ý, nguyên là giám đốc và giáo sư thần học cơ bản tại Học viện Liên giáo phận Thánh Phêrô và Phalo về khoa học tôn giáo ở miền Capua, miền nam nước Ý, trước khi phục vụ tại Phân Bộ tổng vụ của Phủ Quốc vụ khanh Tòa Thánh từ tháng 8/2020 và mới chuyển sang Bộ Kinh Tế từ tháng 9 năm ngoái (5/9/2022).
Nay Đức Cha được bổ nhiệm thay thế Đức Tổng Giám Mục Giampiero Dal Toso, 58 tuổi (1964), trong 5 năm qua là Chủ tịch các Hội Giáo Hoàng truyền giáo. Cơ quan này gồm 3 cơ quan là Hội Truyền bá đức tin, Hội Thánh Phêrô Tông Đồ và Hội Nhi Đồng truyền giáo hay cũng gọi là Hội Thánh Nhi. Ba Hội này quyên góp và tài trợ các hoạt động truyền giáo, đào tạo nhân sự và mục vụ tại khoảng 1.100 giáo phận thuộc Bộ Loan báo Tin Mừng. Sau cùng là Liên hiệp Truyền giáo có mục đích động viên tinh thần truyền giáo, hiện do Cha Thomas Nguyễn Đình Anh Nhuệ làm Tổng Thư ký.
Với quyết định bổ nhiệm vị Tổng Thư ký và Đồng Tổng Thư ký Bộ Loan báo Tin Mừng trên đây, Đức Thánh Cha thi hành điều khoản số 17 của Tông Hiến “Các con hãy loan báo Tin Mừng” qui định rằng các Bộ trưởng, Tổng Thư ký và Phó Tổng Thư ký của các bộ được bổ nhiệm với nhiệm kỳ 5 năm. Hai vị Tổng Thư ký và Phó Tổng Thư ký của Bộ Loan báo Tin Mừng bị thay thế theo qui luật trên đây, vì các vị đã tại vị hơn kém 5 năm rồi. Có điều là với cái tuổi 63, Tổng Giám Mục Protase Rugambwa, người Tanzania, đang chờ một nhiệm sở mới. Còn Đức Tổng Giám Mục Dal Toso thì đã được Đức Thánh Cha bổ đi làm Sứ thần Tòa Thánh tại Jordan.
2023
Giáo hội có thêm 6 Đấng Đáng kính: 5 phụ nữ và 1 linh mục
Trong cuộc tiếp kiến dành cho Đức Hồng y Marcello Semeraro, Tổng trưởng Bộ Phong Thánh, vào sáng ngày 23/3/2023, Đức Thánh Cha đã phê chuẩn các sắc lệnh nhìn nhận nhân đức anh hùng của 3 nữ tu, 2 nữ giáo dân và 1 linh mục dòng Salêdiêng.
Teresa Enríquez de Alvaredo
Nữ giáo dân đầu tiên là cô Teresa Enríquez de Alvaredo, sống ở Tây Ban Nha vào giữa thế kỷ 15 và 16. Từ khi còn nhỏ cô đã được nuôi dưỡng trong một gia đình giàu đức tin. Cô kết hôn và có bốn người con, nhưng sau đó trở thành góa phụ. Đức tin và tình yêu kiên vững của cô dành cho Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể đã khiến cô tách mình ra khỏi sự hào nhoáng của cung đình Tây Ban Nha để chuyên tâm cầu nguyện và hoạt động bác ái. Nghỉ hưu ở Torrijos, gần Toledo, cô sống một cuộc sống khổ hạnh và hoạt động vì những người nghèo và bị gạt ra ngoài lề xã hội.
Cô đóng vai trò là một người mẹ và nhà giáo dục cho những bé trai mồ côi vì bệnh dịch và nạn đói, chăm sóc các thiếu nữ và phụ nữ đường phố, chăm sóc người bệnh và làm việc để phục hồi việc tôn thờ Bí tích Thánh Thể. Cô cũng quản lý tài sản của gia đình mình một cách thông minh và thận trọng, phân bổ phần lớn cho các hoạt động từ thiện và xây dựng những nơi thờ phượng. Cô cũng sử dụng nó để giúp thành lập một số hội đoàn, một đan viện và bốn tu viện. Cô qua đời năm 1529. Trong thời gian gần đây, gương mẫu của cô đã được nhắc lại tại các Đại hội Thánh Thể.
Maria Domenica Lazzeri
Giáo dân thứ hai là cô Maria Domenica Lazzeri, sinh tại tỉnh Trento của Ý, là một nữ giáo dân sống ở Capriana vào những năm 1800. Gia đình cô rất sùng đạo và đã dạy cô những chân lý của đức tin cũng như những công việc lao động trên cối xay và trên cánh đồng.
Khi còn nhỏ, cô đã cống hiến hết mình để giúp đỡ những người nghèo khó và đau khổ, và cùng mẹ chăm sóc những người bị ốm vì một trận dịch nghiêm trọng và truyền nhiễm, chính cô cũng mắc phải căn bệnh này. Cô bắt đầu bỏ ăn, khó thở, sốt và run, đến mức co giật.
Vào tháng 1/1835, cô nhận được dấu thánh trên hai bàn tay, bàn chân và ở bên phải lồng ngực. Một tháng sau, cô nhận được dấu mão gai trên đầu, máu chảy ra vào mỗi thứ Sáu. Cô đã biến trải nghiệm của mình về những hiện tượng phi thường như vậy thành một cơ hội để cầu nguyện và dâng hiến bản thân. Cô chịu đau đớn khi mang dấu thánh và không muốn thu hút sự chú ý của công chúng. Cô cảm thấy mình thuộc về Chúa và Thánh Giá của Người một cách đặc biệt và làm chứng cho tình yêu của Người. Cô qua đời năm 1848, hưởng dương 33 tuổi.
Hồng Thủy – Vatican News