2023
Linh mục Hans Zollner, thành viên cốt cán của Ủy ban chống lạm dụng tình dục từ chức
Linh mục Hans Zollner, thành viên cốt cán của Ủy ban chống lạm dụng tình dục từ chức
Ngày thứ tư 29 tháng 3, linh mục Hans Zollner là người có vai trò lịch sử trong cuộc chiến chống ấu dâm trong Giáo hội công giáo đã rời Ủy ban Giáo hoàng về Bảo vệ Trẻ vị thành niên (Tutela Minorum). Một sự từ chức diễn ra trong bối cảnh căng thẳng về quyền lực của cơ quan này trong Giáo triều Rôma.
Linh mục Hans Zollner ngày 24 tháng 2 năm 2023. GIUSEPPE LAMI/EPA/MAXPPP
Là chuyên gia được tôn trọng và là người tiên phong trong cuộc chiến chống tội phạm ấu dâm trong Giáo hội công giáo, ngày thứ tư 29 tháng 3, Vatican thông báo linh mục Dòng Tên Hans Zollner từ chức khỏi Ủy ban Giáo hoàng về Bảo vệ Trẻ vị thành niên.
Hồng y người Mỹ Sean O’Malley nói trong một tuyên bố với tư cách là chủ tịch của Tutela Minorum: “Linh mục Hans nói với tôi, ngài đã có quyết định này sau khi suy nghĩ về việc được bổ nhiệm với tư cách là cố vấn cho ban bảo vệ trẻ vị thành niên của giáo phận Rôma gần đây.” Hồng y ca ngợi “sự hiện diện liên tục” của linh mục Dòng Tên người Đức và công việc của ngài trong những năm qua và hồng y chuyển lời cám ơn chân thành của Đức Phanxicô đến linh mục về công việc của linh mục.
Linh mục Zollner là thành viên cốt cán trong cuộc chiến chống tội phạm ấu dâm trong Giáo hội công giáo. Ngài là nhà tâm lý học, trị liệu tâm lý và giáo sư tâm lý học, điều khiển Viện Nhân chủng học tại Đại học Gregorian ở Rôma.
Ngoài những lý do đưa ra – công việc quá tải -, việc từ chức này là một phần của những bất đồng về vai trò của Ủy ban kể từ khi có cải cách Hiến pháp của Giáo triều Rôma. Tháng 6 vừa qua, các quy tắc nội bộ mới này bắt đầu có hiệu lực và Ủy ban được Đức Phanxicô thành lập năm 2014 bây giờ trực thuộc Bộ Giáo lý Đức tin.
Căng thẳng nội bộ
Một số thành viên của ủy ban đã bày tỏ – tất cả đều trong chỗ riêng tư – các dè chừng của họ về cải cách này, cho rằng ủy ban không còn có thể thực hiện bất kỳ sự kiểm soát nào với thánh bộ, vốn chính thức chịu trách nhiệm về các vụ ấu dâm nghiêm trọng nhất.
Mùa thu năm ngoái, một trong số họ đã đặt câu hỏi với báo La Croix: “Đâu là tự do phát biểu trên hành động của ủy ban kỷ luật, cơ quan chịu trách nhiệm giải quyết những hồ sơ này và trừng phạt các linh mục phạm tội?”
Ngược lại, những người bảo vệ hiến pháp mới khẳng định, sự sát nhập của Ủy ban củng cố đáng kể vai trò của Ủy ban trong chính Giáo triều. Hiện tại, đơn vị này chịu trách nhiệm cụ thể hơn trong việc kiểm tra các biện pháp được thực hiện bởi các giám mục trên khắp thế giới sau khi Tự sắc Các con là ánh sáng thế gian, Vos Estis Lux Mundi được ban hành. Tài liệu này được công bố năm 2019, buộc tất cả các giám mục phải thành lập các đơn vị để thu thập các khiếu nại, và buộc – dưới biện pháp trừng phạt – các giám mục phải tố cáo với Rôma bất kỳ hành vi ấu dâm nào của một giáo sĩ mà họ biết. Sắc lệnh này đã được Đức Thánh Cha cập nhật và củng cố ngày 25 tháng 3 và sẽ có hiệu lực vào cuối tháng 4.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
2023
Hồng y Farrell: các chỉ trích Đức Phanxicô là sai. Ngài không chuyên quyền
Đức Phanxicô và hồng y Kevin J. Farrell, bộ trưởng bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống tại hội nghị thượng đỉnh “Thể thao cho mọi người” ở Vatican ngày 30 tháng 9 năm 2022. (Ảnh CNS/Vatican Media)
Giới truyền thông đã chú ý đến rất nhiều ngày kỷ niệm 10 năm bầu chọn Đức Phanxicô vào đầu tháng ba hơn bất kỳ giáo hoàng nào ít nổi tiếng hơn ngài. Nhiều chuyên mục trên các phương tiện truyền thông chính thống và công giáo đã nói tất cả những gì ngài đã làm trong cương vị nhà lãnh đạo Giáo hội công giáo và suy đoán về ngài sẽ lãnh đạo như thế nào trong tương lai. Những đánh giá này vừa khen ngợi vừa chỉ trích, thậm chí là kết hợp cả hai. Ở thể loại chỉ trích nhất, một số bài viết đòi phải có câu trả lời vì họ đưa ra những tuyên bố đáng ngờ về tác động của ngài với Giáo triều, gia đình chính thức của ngài tại Rôma, nơi tôi phục vụ với tư cách là bộ trưởng bộ Giáo dân, Gia đình và Cuộc sống.
Các hồng y bầu chọn Đức Phanxicô trong hy vọng có một cải cách Giáo triều Rôma, nên ngài đã đặt vấn đề này lên hàng đầu trong chương trình nghị sự của ngài.
Các hồng y bầu chọn Đức Phanxicô trong hy vọng có một cải cách Giáo triều Rôma, nên ngài đã đặt vấn đề này lên hàng đầu trong chương trình nghị sự của ngài. Trong việc quản trị Giáo hội, nhiều người đã đi đến kết luận, chỉ một can thiệp đáng kể vào việc quản lý và hoạt động của Giáo triều mới có thể cứu những gì đã trở thành bộ máy quan liêu xơ cứng và kém hiệu quả.
Ngay từ đầu, Đức Phanxicô đã trung thành với xác quyết này, vì thế ngài đã có một tài liệu quản lý được sửa đổi cho Giáo triều với một tầm nhìn mới về vai trò của Giáo triều nói chung và các văn phòng riêng lẻ của Giáo triều.
Sự tiến triển của một thể chế xưa cổ và phức tạp như Giáo triều chắc chắn sẽ vừa hy vọng vừa sợ hãi, nhưng để khẳng định, như nhiều nhà báo đã làm, rằng lễ kỷ niệm 10 năm của ngài được chào đón buồn nhiều hơn vui hay một bầu khí sợ hãi tràn ngập Vatican, đó là điều xa lạ với kinh nghiệm của những người như chúng tôi làm việc ở đây hàng ngày.
Những chỉ trích này tìm cách đưa hình ảnh đối nghịch của một giáo hoàng trước công chúng là hình ảnh tông đồ của lòng thương xót với hình ảnh giả tạo của một phong cách làm việc độc đoán trong nội bộ, không cho phép bất đồng ý kiến. Các giám chức ẩn danh của Vatican bị cho là sợ nói ra suy nghĩ thật của mình và thiếu tin tưởng lẫn nhau, dẫn đến tình trạng của một Giáo hội không thảo luận một cách trung thực ở cấp quản trị cao nhất. Những chuyên gia như vậy có thực sự nghĩ rằng Đức Phanxicô có thể đạo đức giả đến như vậy không?
Tôi đã làm việc bảy năm ở Giáo triều Rôma. Kinh nghiệm của tôi khác xa với kinh nghiệm của những người cho rằng Đức Phanxicô đã cai trị bằng sợ hãi.
Trong mọi thể chế hoặc chính phủ, ngay cả trong các nền dân chủ, có những người hoặc cơ quan có tiếng nói cuối cùng mà không phải ai cũng đồng ý. Chắc chắn, đây cũng có thể là trường hợp của Giáo triều. Sự tôn kính đặc biệt mà người công giáo chúng ta dành cho giáo hoàng, vì ngài có thẩm quyền mà Chúa Kitô đã ban cho Thánh Phêrô và những người kế vị, rõ ràng có thể làm chúng ta nản lòng khi không đồng ý với ngài. Nhưng bất cứ ai nhìn thấy hành động của giáo hoàng Phanxicô như một ví dụ về chế độ chuyên quyền cực đoan thì họ nên xem lại lịch sử Giáo hội.
Nhắc lại lịch sử như vậy sẽ không cần phải đi ngược nhiều sau đầu thế kỷ 20 để chứng minh rằng Đức Phanxicô đã khác xa hình ảnh được tạo ra về mặt ý thức hệ của một nhà độc tài không kết nối như thế nào. Những người chỉ trích phong cách cai trị của ngài có thể nên cân nhắc xem phong cách này so với những người tiền nhiệm, những người được cho là (và được trao) quyền lực sâu rộng hơn nhiều so với ngài trong các vấn đề quản trị và thực hành mục vụ.
Cấu trúc hiện tại của Giáo triều đảm bảo sẽ có nhiều ý kiến khác nhau được đại diện trong đó. Dù Đức Phanxicô không bắt đầu quá trình biến Giáo triều thành một cơ quan quốc tế đại diện hơn cho Giáo hội toàn cầu, ngài vẫn trung thành với khái niệm thu hút nhân sự từ khắp nơi trên thế giới. Hơn nữa, ngài đã mở rộng khái niệm này, ngài không giới hạn Giáo triều với những người có lý lịch mà trong quá khứ thường là những người sẽ được bổ nhiệm vào Giáo triều. Điều này đã dẫn đến sự linh hoạt và cởi mở trong các cuộc thảo luận của nhóm đa dạng này – một linh hoạt và cởi mở mà tôi là người trực tiếp trải nghiệm, và điều này gần như không để lại cảm nghĩ mọi người ngần ngại phát biểu cho đến khi họ được cho biết suy nghĩ của Đức Phanxicô.
Tôi đã làm việc bảy năm ở Giáo triều Rôma. Kinh nghiệm của tôi khác xa với kinh nghiệm của những người cho rằng Đức Phanxicô đã cai trị bằng sợ hãi. Để phục vụ cho các chương trình chống Đức Phanxicô của chính họ, các tác giả như vậy đã gây bất công cho một giáo hoàng dũng cảm, người đã kêu gọi Giáo hội đối diện với tương lai mà không sợ hãi.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
2023
Hãy ra khỏi ngôi mồ của các vấn đề của mình để làm chứng cho niềm hy vọng của Chúa Giêsu
Bài suy niệm của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến, chào anh chi em!
Hôm nay, Chúa Nhật V Mùa Chay, bài Tin Mừng trình bày cho chúng ta sự sống lại của Ladarô (x. Ga 11, 1-45). Đây là phép lạ cuối cùng của Chúa Giêsu được thuật lại trước Lễ Phục Sinh: sự sống lại của người bạn của Ngài là Ladarô. Ladarô là người bạn thân thiết của Chúa Giêsu, Ngài biết rằng anh ấy sắp chết; Ngài bắt đầu lên đường, nhưng đến nhà của anh ấy bốn ngày sau khi chôn cất, lúc mà giờ đây mọi hy vọng đã tắt. Tuy nhiên, sự hiện diện của Ngài đã thắp lại một chút niềm tin nơi tâm hồn của hai chị em Mátta và Maria (x. cc. 22.27). Họ bám vào ánh sáng này, vào niềm hy vọng nhỏ bé này, bất chấp đau khổ của mình. Chúa Giêsu mời gọi họ hãy có đức tin, và yêu cầu mở cửa mộ. Sau đó, Ngài cầu nguyện với Chúa Cha và gọi Ladarô: “Hãy ra khỏi mồ!” (c.43). Và Ladarô đã sống lại và đi ra. Đây là phép lạ, đúng như thế, đơn giản.
Sứ điệp thật rõ ràng: Chúa Giêsu ban sự sống ngay cả khi dường như mọi hy vọng đã vụt tắt. Đôi khi chúng ta cảm thấy vô vọng – điều này đã xảy ra với tất cả chúng ta – hay gặp những người đã mất đi niềm hy vọng: cay đắng bởi những trải nghiệm tồi tệ, tâm hồn bị tổn thương không thể hy vọng. Vì một mất mát đau thương, một bệnh tật, một thất vọng cay đắng, một sai lầm hay một sự phản bội phải chịu, một lỗi lầm nghiêm trọng đã phạm…họ đã đánh mất niềm hy vọng. Đôi khi chúng ta nghe người ta nói rằng “Không còn gì để làm nữa!”, và đóng sập mọi hy vọng. Đó là những khoảnh khắc mà cuộc sống dường như là một ngôi mộ bị niêm phong: mọi thứ đều tối tăm, và xung quanh mình, chúng ta chỉ thấy đau khổ và tuyệt vọng. Phép lạ hôm nay nói với chúng ta rằng nó không phải như thế, đây không phải là kết thúc, rằng những giây phút này, chúng ta không cô đơn; trái lại, chính trong những lúc này mà Ngài đến gần hơn bao giờ hết để phục hồi sự sống cho chúng ta. Chúa Giêsu khóc: bài Tin Mừng nói với chúng ta rằng Chúa Giêsu đã khóc trước mộ của Ladarô, và hôm nay Chúa cũng khóc với chúng ta, như Ngài đã có thể khóc cho Ladarô: bài Tin Mừng lặp lại hai lần rằng Ngài xúc động (x. cc. 33.38), nhấn mạnh rằng Ngài đã bật khóc (x. c.35). Và đồng thời Chúa Giêsu cũng mời gọi chúng ta đừng ngừng tin tưởng và hy vọng, đừng để mình bị những cảm giác tiêu cực đè bẹp, lấy đi nước mắt của chúng ta. Ngài đến gần mộ của chúng ta và nói với chúng ta như sau: “Hãy đem tảng đá này đi” (c.39). Trong những lúc này, như thể chúng ta có một tảng đá bên trong, và người duy nhất có thể loại bỏ nó là Chúa Giêsu, với lời của Ngài: “Hãy đem tảng đá này đi”.
Chúa Giêsu cũng nói với chúng ta điều này. Hãy đem tảng đá này đi: nỗi đau, lỗi lầm, thậm chí là những thất bại, đừng giấu chúng trong con, trong căn phòng tối tăm, cô đơn, đóng kín. Hãy đem tảng đá này đi: hãy rút hết những gì bên trong ra. “À, nhưng con xấu hổ”. Chúa nói: hãy ném nó cho Ta vời lòng tin tưởng, Ta sẽ không nổi giận đâu; hãy ném nó cho Ta mà không sợ hãi, bởi vì Ta ở với con, Ta chăm sóc con và Ta muốn con bắt đầu sống lại. Và, như Ngài đã làm với Ladarô, Ngài cũng lặp lại với mỗi người chúng ta: Hãy ra khỏi mồ! Hãy trỗi dậy, quay trở lại con đường, lấy lại sự ttin tưởng của con! Bao nhiêu lần, trong cuộc sống, chúng ta thấy mình như thế, trong hoàn cảnh không còn sức vực dậy nữa này. Và Chúa Giêsu: “Hãy đi, hãy tiếp tục! Ta ở với con”. Chúa Giêsu nói: Ta sẽ nắm lấy tay con, như khi con còn là một đứa trẻ học bước những bước đi đầu tiên. Anh chị em thân mến, hãy tháo băng vải đang trói buộc anh chị em (x. c.45); xin đừng đầu hàng trước sự bi quan vốn làm cho anh chị em chán nản thất vọng, đừng đầu hàng trước nỗi sợ hãi đang cô lập anh chị em, đừng đầu hàng trước sự nản lòng do ký ức về những kinh nghiệm tồi tệ gây ra, đừng đầu hàng trước nỗi sợ hãi làm tê liệt. Chúa Giêsu nói với chúng ta, “Ta muốn con được tự do và được sống, Ta sẽ không bỏ rơi con và Ta ở với con! Mọi thứ đều tối tăm, nhưng Ta ở với con! Đừng để mình bị nỗi đau giam cầm, đừng để niềm hy vọng chết đi. Thưa anh chị em, hãy sống lại đi!” “Và con có thể làm điều này như thế nào?”. “Hãy nắm lấy tay Ta”, và Ngài nắm lấy tay chúng ta. Hãy để anh chị em được kéo ra: và Ngài có khả năng làm được điều đó. Trong những thời điểm tồi tệ xảy ra với tất cả chúng ta.
Anh chị em thân mến, đoạn Tin Mừng này, trong chương 11 của Tin Mừng theo thánh Gioan và rất hay để đọc, là một bài thánh thi về cuộc sống, và nó được công bố khi Lễ Phục Sinh gần kề. Có lẽ chúng ta cũng vậy trong lúc này đang mang trong lòng mình một gánh nặng hay đau khổ nào đó, dường như đè bẹp chúng ta; điều gì đó tồi tệ, một tội cũ nào đó mà chúng ta không thể lôi ra, một lỗi lầm tuổi trẻ nào đó, anh chị em không bao giờ biết được. Những điều tồi tệ này cần phải ra đi ra. Và Chúa Giêsu nói, “Hãy ra khỏi mồ!”. Vì thế, đây là lúc để cất tảng đá đi và đi ra tiến về phía Chúa Giêsu, Đấng đang ở gần. Chúng ta có thể mở rộng tâm hồn mình cho Ngài và phó thác những lỗi lo lắng của chúng ta cho Ngài không? Chúng ta sẽ làm được nó không? Chúng ta có thể mở ngôi mộ của các vấn đề không, chúng ta có khả năng không, và nhìn qua ngưỡng cửa, hướng về ánh sáng của Ngài, hay chúng ta lo sợ điều này? Và ngược lại, như những tấm gương nhỏ của tình yêu của Thiên Chúa, chúng ta có cố gắng chiếu sáng những môi trường chúng ta đang sống bằng lời nói và cử chỉ của sự sống không? Chúng ta có làm chứng cho niềm hy vọng và niềm vui của Chúa Giêsu không? Chúng ta, những tội nhân, tất cả chúng ta? Và tôi cũng muốn nói một lời với các cha giải tội: anh em thân mến, đừng quên rằng anh em cũng là tội nhân, và anh em ở tòa giải tội không phải để tra tấn, nhưng để tha thứ, và tha thứ mọi sự, như Chúa tha thư mọi sự. Xin Đức Maria, Mẹ của Hy Vọng, đổi mới trong chúng ta niềm vui không cảm thấy cô đơn và tiếng gọi mang ánh sáng vào bóng tối đang vây quanh chúng ta.
————————————
Tý Linh chuyển ngữ
(nguồn: vatican.va)
2023
Đức Thánh Cha: Phẩm giá nội tại của con người là tiêu chí đánh giá công nghệ mới
Sáng thứ Hai 27/3, trong buổi tiếp kiến các chuyên gia công nghệ, các nhà khoa học, luật gia, triết gia và các đại diện Giáo hội tham dự cuộc gặp gỡ thường niên Minerva Dialogues, do Bộ Văn hoá và Giáo dục Toà Thánh tổ chức, Đức Thánh Cha nhắc nhở rằng trong các cuộc thảo luận phải làm sao để phẩm giá nội tại của mỗi người nam và người nữ trở thành tiêu chí chính trong sự đánh giá các công nghệ mới nổi. Đức Thánh Cha khẳng định công nghệ và trí tuệ nhân tạo đem lại rất nhiều ích lợi cho nhân loại. Tuy nhiên, tiềm năng này thực sự đem lại lợi ích nếu những người đang làm việc phát triển công nghệ cùng hoạt động có đạo đức và trách nhiệm, đặt con người ở trung tâm. Ở điểm này, một mặt Đức Thánh Cha khen ngợi hiện nay có sự đồng thuận trong các quy trình phát triển tôn trọng các giá trị như tính toàn diện, minh bạch, an ninh, công bằng, bảo mật và đáng tin cậy; cũng như nỗ lực của các tổ chức trong việc điều chỉnh các công nghệ, để thúc đẩy một sự tiến bộ đích thực, nghĩa là góp phần vì một thế giới tốt đẹp và một cuộc sống chất lượng hơn. Nhưng mặt khác, Đức Thánh Cha nhận xét “phát triển công nghệ đã không đi cùng với sự phát triển con người về trách nhiệm, các giá trị và lương tâm”. Hơn nữa, thế giới ngày nay được đặc trưng bởi rất nhiều hệ thống chính trị, văn hóa, truyền thống, quan niệm triết học và đạo đức cũng như niềm tin tôn giáo. Các cuộc thảo luận ngày càng trở nên phân cực và không có sự tin tưởng và tầm nhìn chung về những gì làm cho cuộc sống trở nên xứng đáng, các cuộc tranh luận công khai có nguy cơ trở thành bút chiến và không đi đến kết luận. Sau khi khẳng định rằng chỉ có cuộc đối thoại toàn diện, trong đó mọi người cùng tìm kiếm sự thật mới có thể đem lại một sự đồng thuận thực sự, Đức Thánh Cha mời gọi mọi người trong các cuộc thảo luận, làm sao để nhân phẩm nội tại của mỗi người nam và người nữ trở thành tiêu chí chính trong sự đánh giá các công nghệ mới nổi. Trong bài nói chuyện, Đức Thánh Cha còn bày tỏ lo ngại các công nghệ kỹ thuật số đang góp phần làm gia tăng bất bình đẳng trên toàn thế giới. Điều này không chỉ thể hiện ở sự khác biệt về của cải vật chất, nhưng cả khả năng tiếp cận ảnh hưởng chính trị và xã hội. Ngài đặt câu hỏi: “Các tổ chức quốc gia và quốc tế có khả năng buộc các công ty công nghệ phải chịu trách nhiệm về tác động xã hội và văn hóa đối với các sản phẩm của họ không? Liệu nguy cơ gia tăng bất bình đẳng có thể làm thiệt hại ý thức liên đới con người và xã hội của chúng ta không? Chúng ta có thể đánh mất ý thức về vận mệnh chung không? Thực tế, mục tiêu của chúng ta là sự phát triển đổi mới khoa học và công nghệ đi cùng với bình đẳng hơn và hòa nhập xã hội”. Nhấn mạnh đến khái niệm nhân phẩm nội tại, Đức Thánh Cha nói giá trị cơ bản của một người không thể được đo lường bằng một tập hợp các dữ liệu. Trong các quy trình đưa ra các quyết định xã hội và kinh tế, phải thận trọng để không giao phó các phán quyết cho các thuật toán xử lý dữ liệu cung cấp. Bởi vì dữ liệu này có thể bị ô nhiễm bởi định kiến xã hội, ảnh hưởng đến cơ hội phát triển của con người. Đức Thánh Cha kết thúc, tái khẳng định rằng chỉ những hình thức đối thoại thực sự bao gồm tất cả mọi người mới có thể giúp nhận thức một cách khôn ngoan cách đặt trí tuệ nhân tạo và công nghệ kỹ thuật số để phục vụ gia đình nhân loại. |
Ngọc Yến Nguồn: https://www.vaticannews.va/vi/ |