2020
GP.ĐÀ NẴNG: Thông Báo V/v Tạm Dừng Cử Hành Thánh Lễ Tập Trung Trong Thành Phố Đà Nẵng
THÔNG BÁO
V/v. TẠM DỪNG CỬ HÀNH THÁNH LỄ TẬP TRUNG
TẠI CÁC GIÁO XỨ, GIÁO HỌ TRONG THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG
Kính gửi: Quý Cha, quý Phó tế, quý Tu sĩ, Chủng sinh, và cộng đoàn Dân Chúa Giáo phận Đà Nẵng.
Quý Cha và anh chị em thân mến,
Chúng ta đang phải đối diện với nguy cơ tái bùng phát dịch bệnh Covid-19 trên địa bàn Thành phố Đà Nẵng. Đứng trước tình hình đó, ngày 25 tháng 7 năm 2020, UBND Thành phố Đà Nẵng đã có công văn số 4869/UBND-SYT, yêu cầu các sở, ban, ngành, đoàn thể, các tổ chức và mọi người dân thành phố tiếp tục thực hiện Chỉ thị số 19/CT-TTg của Thủ tướng Chính phủ, bắt đầu từ lúc 13g00, ngày 26 tháng 7 năm 2020. Trong đó có mục đề cập đến việc “tạm dừng các hoạt động lễ hội, nghi lễ tôn giáo”, và “không tập trung quá 30 người tại nơi công cộng”. Vì thế, trong tinh thần sống đức tin và đức ái, cũng như để chung tay với thành phố ngăn ngừa và đẩy lùi nguy cơ lây nhiễm dịch bệnh, hầu bảo vệ sức khỏe và sự sống của mọi người, Tòa Giám Mục xin gửi đến quý Cha và anh chị em một số quyết định và hướng dẫn mục vụ cụ thể như sau :
1.Tạm dừng cử hành Thánh lễ có tập trung giáo dân (các ngày trong tuần và Chúa nhật), cũng như các sinh hoạt mục vụ tập trung đông người tại các Giáo xứ, Giáo họ trong địa bàn Thành phố Đà Nẵng, từ 13g00, Chúa nhật, 26/7/2020 cho đến khi có thông báo mới.
2.Trong thời gian này, Ban Truyền thông Giáo phận sẽ trực tuyến các Thánh lễ do Đức Giám mục Giáo phận chủ sự, tại trang điện tử: giaophandanang.org. Thời gian cụ thể như sau:
+ Chúa nhật: lúc 17g00.
+ Các ngày trong tuần: lúc 17g15.
3.Trong trường hợp có người qua đời, quý Cha sẽ chỉ dâng Thánh lễ an táng tại nhà thờ giáo xứ, giáo họ với sự tham dự của một số ít thân nhân, họ hàng gần của người quá cố mà thôi.
4.Xin các Giáo xứ, Giáo họ tiếp tục đọc kinh “Lời nguyện trong cơn dịch bệnh”.
5.Xin anh chị em giáo dân tại Thành phố Đà Nẵng, trong thời gian không thể đến nhà thờ tham dự Thánh lễ tập trung, sốt sắng và chuyên cần cầu nguyện, đọc kinh gia đình, lần chuỗi Mân Côi, hiệp thông tham dự Thánh lễ trực tuyến, thực thi những việc bác ái, v.v…
Xin Thiên Chúa, Đấng giàu lòng thương xót, nhờ lời chuyển cầu của Đức Mẹ Trà Kiệu và Chân phước Anrê Phú Yên, ban ơn bình an cho mọi người và sớm chấm dứt cơn dịch bệnh.
Tòa Giám Mục Đà Nẵng, ngày 26 tháng 07 năm 2020
+Giuse Đặng Đức Ngân
Giám mục Giáo phận Đà Nẵng
2020
Dòng Đức Bà : Thánh Lễ khánh thành và cung hiến nguyện đường Regina Mundi
DÒNG ĐỨC BÀ : THÁNH LỄ KHÁNH THÀNH VÀ CUNG HIẾN NGUYỆN ĐƯỜNG REGINA MUNDI
18 tháng ! Không dài và cũng không ngắn !
18 tháng đong đầy bao mồ hôi và nước mắt cũng như thấp thoáng hình bóng của nàng tên Côvy.
18 tháng lao công vất vả và cũng không thiếu những giận hờn vu vơ vì công trình bị lỗi và chỉnh sửa.
18 tháng ngược xuôi trên mọi nẻo đường và có khi vào tận mỏ đá để cùng với thợ, Chị Giám Tỉnh mới thỏa lòng mong ước.
Và rồi dẫu thế nào đi chăng nữa, nhờ và qua lời chuyển cầu của “ông thánh da đen” và nhất là sự che chở quan phòng của Đức Mẹ để rồi ngôi nguyện đường Regina Mundi đã hoàn thành cách tốt đẹp cũng như hơn lòng người mong đợi. Dạo quanh công trình của Dòng Đức Bà, toát lên vẻ nhẹ nhàng và sâu lắng.
Quả như tâm tình và xác tín của chị Giám Tỉnh Maria Lê Thị Thanh Nga và chị em : “Chúng con dựa vào Thánh Martinô. Cứ chạy đến với Thánh Martinô thôi à !”
Vâng ! “Ông thánh da đen” mang tên Martinô xưa và nay vẫn thế ! Ngài vẫn ban ơn cho những ai đến kêu cầu Ngài.
Với tất cả tâm tình tín thác, Dòng Đức Bà từ khi khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ ơn Chúa, qua lời chuyển cầu của Đức Bà và thánh Martinô. Cạnh dó, Nhà Dòng luôn chạy đến với Cha Thánh âm thầm cả cuộc đời để nguyện cầu đó là Thánh Cả Giuse.
Hôm trước ngày khánh thành, chúng tôi đến và hiện diện với
Hội Dòng để chiêm ngưỡng công trình tay Chúa sáng tạo. Chúng tôi đùa với chị Giám Tỉnh : “Tui tìm mãi mà tìm chưa ra khuyết điểm Bà ơi !”. Chị nghe xong Chị cười và nói : “Còn nhiều lắm ông ơi !”. Vừa nói vừa chỉ vào quyển tập ghi chép của chị Quản Lý Tỉnh Dòng còn đó với 3 trang giấy vở học trò những điều chưa ưng ý.
Đang thăm Nhà Dòng thì trời mưa lớn. Ghé vào tai chị Tổng Quản, bỉ nhân nói nhỏ : “Tạ ơn Chúa ! Nhờ cơn mưa như thế này ta mới thấy những thiếu sót để chỉnh sửa”. Chị Tổng Quản gật đầu mỉm cười mãn nguyện
Tâm đắt với cả công trình nhưng có lẽ thỏa mãn nhất với Chị Giám Tỉnh và Hội Dòng đó chính là phòng truyền thống. Nhẹ nhàng và ấm cúng, tri ân và cảm tạ, nơi Phòng Truyền Thống của Cnd-csa đã gói ghém tất cả từ chị thừa sai đến thành viên nhỏ nhất trong Hội Dòng. Nơi phòng Truyền Thống này, như nhắc nhớ từng thành viên của Hội Dòng hãy như là những viên đá sống động xây dựng một Cnd-csa như những viên đá tô điểm công trình của Hội Dòng vừa hoàn tất.
Thật ra, ai ai cũng muốn hoàn hảo cho mọi công trình nhưng đâu đó vẫn còn khiếm khuyết. Con người cũng thế để rồi ta chấp nhận sự bất toàn của phận người và chỉ mình Thiên Chúa mới là Đấng Thánh và ngàn trùng chí Thánh.
Trong tâm tình tạ ơn Thiên Chúa, cảm ơn Đức Bà, thánh Martinô, Hội Dòng sợ mình nói lời tạ ơn không đủ để rồi Hội Dòng mời Đức Tổng Giám Mục Giáo Phận Sài Gòn cùng quý Cha, quý tu sĩ và nhiều người khác nữa đến dâng lời tạ ơn Chúa trong đỉnh cao của lễ tế Tạ ơn. Kèm theo đó, cộng đoàn cùng tham dự nghi thức cung hiến nguyện đường Regina Mundi.
Từ rất sớm ngày hôm nay, thứ Bảy, 25 tháng 7 năm 2020, mọi nẻo đường về với địa chỉ 228 Nam Kỳ Khởi Nghĩa thân quen như chật hơn vốn đã chật. Tất cả vì tình thương và lòng mến nên đã đến với cái nơi, cái chỗ mà mọi người đều nói “ở một nơi ai cũng quen nhau”.
9 g 00, Đức Tổng Giám Mục Giuse Nguyễn Năng cử hành Thánh Lễ cung hiến nguyện đường Regina Mundi.
Sau khi cắt băng khánh thành, Thánh Lễ làm phép Nhà Thờ và Bàn Thờ diễn ra như đã định trước đúng theo nghi thức Phung vụ.
Sau khởi đầu Thánh Lễ, nghi thức rảy nước thanh tẩy được Đức Tổng rảy trên tường Nhà Thờ và trên cộng đoàn dân Chúa.
Trong bài giảng, Đức Tổng cứ nhấn tới nhất lui chuyện mỗi người phải trở nên Đền Thờ sống động để mang Chúa đến cho người khác. Trước đó, Đức Tổng trích dẫn tâm tình bài đọc 1 trích trong sách Nơkhemia khi ông Etra nói với cộng đồng dân Chúa là hãy vui mừng về Đền Thờ đã tái thiết sai chiến tranh. Đức Tổng nói Chúa Giêsu dường như không thích xây đền thờ gạch đá cho bằng đền thờ thiêng liêng là chính tâm hồn của mỗi người …
Sau bài giảng là nghi thức làm phép Bàn Thờ.
Tất cả nghi thức hôm nay được Đức Tổng cử hành cách trang nghiêm và sốt sắng.
Sau lời nguyện Hiệp Lễ, Cha Chưởng Ấn đọc chứng thư Cung Hiến Đền Thờ. Đức Tổng, Sơ Giám Tỉnh Lê Thị Thanh Nga và Cha quản nhiệm Micae cùng ký vào chứng thư này.
Và tiếp đến là lời cảm ơn của Chị Giám Tỉnh.
Bài cảm ơn của Chị Maria Lê Thị Thanh Nga hôm nay có lẽ “chả giống con giáp nào”. Sau lời tạ ơn Chúa, chị đi thẳng vào chuyện cám ơn từng thợ thầy đã xây nên Nguyện Đường này. Chị cảm động nhắc lại người chủ thầu công trình này là người ngoại giáo. Kèm theo đó là lòng tin của một thơ xây phải ở trên cao rất nguy hiểm…
Sau đó, Chị mới cảm ơn cộng đoàn dân Chúa. Chị cảm ơn từ Đức Tổng đến quý cha, quý tu sĩ nam nữ và từng người một. Kèm theo lời cảm ơn là lẵng hoa tươi thắm gửi đến Đức Tổng thay lời cảm ơn của cộng đoàn và nhất là của chị em dòng Đức Bà.
Đức Tổng đáp lễ bằng lời chúc mừng cũng như cầu chúc cho hoạt động của chị em được đạt kết quả tốt theo tôn chỉ của Đấng sáng lập là lo quan tâm giáo dục cho giới nữ bị bỏ rơi và thăng tiến phụ nữ trong Xã Hội.
Rất chân tình và rất chân tình, kèm theo lời chúc mừng là lời nguyện ước để mỗi người không chỉ dừng lại ở Thánh Lễ dâng trên Bàn Thờ trong Nguyện đường này mà hãy nối dài đời sống của mình là chứng tá cho Chúa giữa đời.
Bài hát kết lễ kết thúc, những tấm hình lưu niệm được ghi lại để ghi dấu ngày hồng phúc hôm nay với Dòng Đức Bà.
Sau Thánh Lễ, bữa cơm thân mật được dọn ra và dĩ nhiên mọi người ngồi lại với nhau không phải vì của ăn mà vì tình thân với Hội Dòng và với nhau.
Thật thế ! Bữa cơm này có lẽ là lần đầu tiên chúng tôi được chứng kiến rất đặc biệt. Đặc biệt là vì trong phòng chung với Đức Tổng, quý Cha và quý Sơ là 4 bàn đặc biệt dành riêng cho … những đơn vị thi công công trình. Dường như khi hoàn thành, ít có ai nhớ và nghĩ đến những người này nhưng hôm nay Dòng Đức Bà đã làm chuyện ấy.
Vậy là từ nay, chị em tu sĩ Cnd-csa bên trong bốn bức tường của Tu Viện cũng như những “tu sĩ” bên ngoài cổng 228 Nam Kỳ Khởi Nghĩa có một nơi để thờ phượng Chúa cho xứng đáng và phải đạo. Từ nay, chị em cũng như những ai thân quen với Hội Dòng đến với ngôi Nguyện Đường thân thương này dễ nâng tâm hồn lên để kết hiệp mật thiết với Chúa hơn ngang qua bầu khí trang nghiêm và đầm ấm của Nguyện Đường.
Tất cả là hồng ân ! Cnd-csa tạ ơn Thiên Chúa, tri ân Đức Bà, Thánh Cả Giuse trầm lắng và Thánh Martinô cũng như từng người một âm thầm hay trực tiếp để tôn tạo nên ngôi Nguyện Đường khang trang và ấm cúng này.
Những ước mong mỗi khi bước vào Nguyện Đường hay Nhà Thờ bất cứ nơi nào, mỗi người luôn ý thức rằng mình chính là viên đá sống động xây nên Ngôi Đền Thờ của Thiên Chúa. Với tâm tình đó, mỗi người cố gắng giữ gìn ngôi đền thờ của mỗi người và cũng hãy biến ngôi đền thờ của mỗi người thành đền thờ di động để mọi người nhìn vào mỗi chúng ta họ đều thấy Chúa trong ta.
Nguyện xin Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót, Đức Trinh Nữ Maria, Thánh Martinô luôn luôn gìn giữ và chở che chị em Cnd-csa trên mọi nẻo đường đời. Xin cho Hội Dòng ngày mỗi ngày phát triển như lòng Chúa mong muốn.
2020
Ủy ban Loan Báo Tin Mừng : họp mặt 2020
ỦY BAN LOAN BÁO TIN MỪNG : HỌP MẶT 2020
Coronavirus đã làm ngưng trệ rất nhiều dự định, dự án, công việc không chỉ Xã Hội mà cả Giáo Hội nữa. Nhiều hội nghị, hội thảo và cả kỳ họp thường niên của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam cũng không thể diễn ra như dự định.
Đến nay, Coronavirus vẫn hoành hành tại nhiều nước trên thế giới, Việt Nam ta có thể nói là may mắn lắng dịu sự hoành hành ác nghiệt của thảm họa này. Chính vì lẽ đó, Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng có lẽ là ủy ban đầu tiên tổ chức họp mặt với nhau sau cơn lắng dịu của Covid 19.
Họp mặt các thành viên Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng lần này được tổ chức tại Tiểu Chủng Viện Thánh Minh – Giáo Phận Vĩnh Long trong hai ngày 21 và 22 tháng 7.
Chủ đề của lần họp mặt này là Được Rửa Tội và Được sai đi : “Dạ con đây, xin sai con đi” (Is 6,8).
Hiện diện trong những ngày hồng phúc này có quý Đức Cha :
Phêrô Huỳnh Văn Hai, Giám Mục Giáo Phận Vĩnh Long
Stêphanô Tri Bửu Thiên, Giám Mục Giáo Phận Cần Thơ
Anphongso Nguyễn Hữu Long – Giám Mục Giáo Phận Vinh – Chủ Tịch Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam.
Đức Ông Barnabe Nguyễn Văn Phương, Tổng Đại Diện, Giáo Phận Vĩnh Long
Cha Đaminh Ngô Quang Tuyên – Thư Ký Ban Loan Báo Tin Mừng
Quý Cha, quý tu sĩ nam nữ và đông đảo giáo dân.
Mở đầu cho ngày họp mặt, Đức Cha Phêrô Huỳnh Văn Hai – Giám Mục Giáo Phận Vĩnh Long gửi đến cộng đoàn về : “Phúc âm hóa văn hóa, còn gọi là Hội nhập Văn Hóa, Tin Mừng Hóa văn hóa”.
Điểm chính yếu trong buổi nói chuyện này, Đức Cha nêu tâm tư Làm sao để hội nhập và rồi Đức Cha gợi ý : Khởi đầu là cộng đồng Kitô hữu địa phương, người khác thấy cộng đoàn Kitô hữu sống đức tin. Rao giảng: cho người ta tin, sống đức tin, sống lời Chúa Kitô, được cứu rỗi nhờ Chúa Kitô (trở về với Chúa Kitô). Phải có sự kiên nhẫn, đối thoại.
Để kết, Đức Cha nói rằng vai trò mỗi người Kitô hữu phải giới thiệu Chúa và làm cho mọi người được hưởng ơn cứu độ.
Sau phần chia sẻ của Đức Cha Phêrô thì nhiều bài tham luận, chia sẻ khác gửi đến cộng đoàn từ các giáo phận, dòng tu như :
- Cha Phêrô Trần Trung Chính, thư ký ban Loan báo Tin Mừng Giáo phận Mỹ Tho
- Đức Cha Anphongso Nguyễn Hữu Long, Chủ Tịch Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam.
- Cha Matthêu Nguyễn Văn Hiền đặc trách Loan báo Tin Mừng Giáo phận Vĩnh Long
- Soeur Luci Nguyễn Thị Ra, Mến Thánh Giá Cái Mơn đang phục vụ họ đạo Hòa lạc, Giáo phận Vĩnh Long
- Soeur Monica Trần Thị Kim Kiều, Mến Thánh Giá Cái Nhum phục vụ vùng Động Cao, Cái Đôi, …
– Soeur Anna Trần Thị Chung – Mến Thánh Giá Cái Mơn
– Cha Phiplipphe Nguyễn Văn Hùng – Giáo phận Cần Thơ
– Cha Phaolo Nguyễn Văn Vinh, quản hạt Cà Mau
– Cha Đaminh Nguyễn Văn Tuyên – Thư Ký Ban Loan Báo Tin Mừng
– Cha Giuse Đặng Phước Thịnh trưởng ban truyền giáo của Giáo Phận Long Xuyên
– Cha Phêrô Lê Trọng Hải, Giáo Phận Long Xuyên
– Soeur Huỳnh thị Phương Nga (Dòng Đaminh Tam Hiệp) – Xứ Ngọc Chúc, Giồng Riềng, Kiêng Giang.
Sau các bài tham luận và chia sẻ, Cha đặc trách đúc kết :
1. Cộng tác trong công tác Loan Báo Tin Mừng, dựa trên huấn thị công tác truyền giáo. Cần phải đổi mới tinh thần, phương pháp, nhiệt huyết, cách diễn tả…. Đức Giáo Hoàng : mới về con tim.
2. Cần có sự cân bằng với ba yếu tố: Kinh thánh và Giáo Huấn của GH ,thao thức, kinh nghiệm.
a. Không Kinh Thánh, không Giáo huấn thì ta ngại đi ra vì sợ sai.
- Không thao thức sẽ thiếu hăng say.
- Không kinh nghiệm sẽ thiếu thành công.
Tóm lại cần có Chúa Thánh Thần trong việc truyền giáo.
Kế đến, Cha Thư Ký Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng ghi nhận:
– Liên kết mạnh hơn kết nghĩa các giáo điểm
– Cái nhìn tổng quát ngày hôm qua: xác tín hơn sau nghe đúc kết
– Mô tả hiện trạn nghề nông nói chung, dân còn khép kín. Chính vì thế nhà Truyền giáo cần mở rộng. Cạnh đó có niềm vui mang nhiều giáo điểm
– Ao ước được tiếp tục bồi dưỡng để mạnh mẽ Loan Báo Tin Mừng
– Chiếu kích nhân bản: cá nhân và đối tác: thiếu kiên nhẫn, chưa thống nhất, chùn bước.
– Chưa có chương trình chung cho tập thể: cây ngô lúa nhanh
– Cầu nguyện với lòng đạo đức bình dân
– Chiều kích giáo dục Loan Báo Tin Mừng: dạy giáo lý hằng ngày, thường xuên
– Chiều kích cộng tác: người Việt Nam cục bộ, phải hợp tác
– Quan tâm đời sống dân sinh: miền tây lo cho dân từ cây cầu, miếng ăn, thuốc men, học bổng,…
– Tôi là người chiến sĩ Chúa Kitô không lo ngại chi.
Và rồi cộng đoàn lắng nghe tâm tư của Đức Cha Stephanô Tri Bửu Thiên – Giám Mục Giáo Phận Cần Thơ :
-Tỷ lệ người Công Giáo Cần Thơ thấp nên cần thêm về nỗ lực Truyền giáo
– Kết quả đáng ngạc nhiên vì tỉ lệ 3,6 % sau 5 năm còn 3,4 %
– Truyền giáo không phải là chiêu dụ mà là chứng tá
– Đức Cha mở lớp Kinh thánh hằng tuần từ nhiều năm nay
Sau chia sẻ của Đức Cha Cần Thơ thì Đức ông Barnabe Nguyễn Văn Phương – Tổng Đại Diện Giáo Phận Vĩnh Long ngỏ lời cảm ơn quý Đức Cha và các thành viên tham dự họp mặt. Đức Ông nhấn mạnh đến Chúa Thánh Thần, ra đi vùng ngoại biên, cầu nguyện cũng như Chầu Thánh Thể. Kèm theo đó, Đức Ông nhắc đến đời sống thánh hiến thánh thiện: ơn gọi hoạt động truyền giáo phát xuất từ ơn gọi nên thánh (thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II) dấn thân theo con đường thánh thiện.
Rất thực tế, Đức Ông có những đề nghị thực tiễn và những thao thức như là xin lửa Chúa Thánh Thần, tình yêu Đức Kitô thúc bách Caritas Christi và nhất là sống Thánh thiện.
Tiếp lời Đức Ông, Đức Cha đặc trách Loan Báo Tin Mừng của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam gửi đến cộng đoàn :
1.Giáo Hội loan báo hoặc mất căn tính của GH: AD gen tes 2
2.Vui mừng tham dự sứ mạng này. Tin mừng Ga 15, 16: Chính Thầy đã chọn và sai các con đi để các con mang lại hoa trái. “Chúa trồng anh chị em ở đâu, anh chị em hãy sinh hoa trái ở đó”.(HY. Echergaray)
3.ý thức sứ mạng tập thể, nên hãy cộng tác chung tay, đừng làm một mình ma cộng tác với nhau.
Tông thư Maximum Illus: các anh em linh mục là bề trên Truyền giáo
Tông huấn niềm vui Tin Mừng: cứ loay hoay mục vụ bảo trì mà quên truyền giáo : mission
Tận dụng nhân lực không ai đứng bên ngoài
Ai cũng là nhà Truyền giáo
4. Đức F.X. Nguyễn Văn Thuận trong ngục tù mà vẫn Loan Báo Tin Mừng, sống thân thiện, yêu thương .
Tôi không có đạo nhưng bà làm được gì thì bà hãy làm cho ông Thuận
Cô đi lễ với mẹ với em. Chúa dùng em bé truyền giáo (Cha PiÔ Ngô Phúc Hậu)
Tinh thần lạc quan của Tin Mừng (dụ ngôn lúa và cỏ lùng). Đừng lo đó là việc của Chúa.
Để kết thúc lần họp mặt, Cha Ngô Quang Tuyên, thư ký Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng đúc kết từ các bài nói chuyện :
1/. Sau thánh lễ và chụp hình kỷ niệm, bầu khí hội họp trở thành rất sôi nổi. Các anh chi em đã quen nhau hơn, ghi hình lưu niệm nhiều hơn, hỏi nhau số điện thoại liên lạc nhiều hơn. Điều đó cho thấy sự liên kết mạnh hơn giữa các nhà truyền giáo. Có một cha đề nghị thực hiện chương trình kết nghĩa các giáo điểm.
2/. Cái nhìn tổng quát của cha thư ký ký Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng về ngày làm việc hôm qua gây thêm niềm phấn khởi và xác tín của anh chị em dang thực hành sứ vụ.
3/. Những chia sẻ của giáo phận Long Xuyên hôm nay, cung với các báo cáo của Gp Vinh Long, Cần Thơ và My Tho hôm qua đã vẽ lên nhung nét chung rất cơ bản mô tả toàn cảnh sinh hoạt Loan Báo Tin Mừng tại đồng bằng sông Cửu Long.
4/. Thử thách: Bốn giáo phận nằm trên 9 cửa rồng sông nước gọi là Cửu Long (Tiểu, Đại, Ba lai, Hảm Luông, Cổ Chiên, Cung Hầu, Trần Đề, Ba Thắc, Định An). Cả bốn Giáo phận sinh hoạt trong văn hoá nông nghiệp, thường xuyên đổi diện với các tôn giáo còn chưa sẵn sàng tiếp cận, các nhóm dân còn khép kín, nên các nhà truyền giáo cần kiên trì khai phá để mở rộng chân trời Đức Tin.
5/.Niềm Vui: sau nhiều thời gian gieo trồng Tin Vui, các nhà truyền giáo cũng có được niềm vui khí mở mang được nhiều giáo điểm, xây dựng nhiều công trinh phục vụ dân sinh, gây cảm tình dân địa phương bằng viếng thăm, giáo duc..thậm chí làm chính quyền phải nể phục. Vi du một cha vừa làm cha sở vừa đóng vai nhà sư hòa thượng trụ trì…
6/. Ao ước chung của tất cả các anh chị em là tiếp tục được bồi dưỡng, gặp gỡ, trao đổi kinh nghiệm truyền giáo để dấn thân mạnh mẽ hơn cho Sứ Vụ Loan Báo Tin Mừng.
Tạ ơn Chúa vì trong những ngày họp mặt, quý Đức Cha, quý Cha và các thành viên các ban Loan Báo Tin Mừng của các Giáo Phận, các dòng tu ít nhiều gì đó cũng đã gặt hái kinh nghiệm quý báu từ những chia sẻ thiết thực trong hàn trình loan báo Tin Mừng. Xin Chúa thương tiếp tục ban Thánh Thần Chúa để cho ngày mỗi ngày cánh đồng loan báo Tin Mừng được phát triển như lòng Chúa mong muốn.
2020
Tản mạn về Thư Chung 1980 của Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam
Tản mạn về Thư Chung 1980 của Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam
Kỷ niệm 40 năm Thư Chung 1980, những nghiên cứu về “thần học bối cảnh” phía sau bức thư đã được tiến sĩ Peter Hải bên Úc trình bày rất tường tận. Các nghiên cứu khác thì nhiều người có khả năng hơn để tham gia.
Tòa soạn báo Công giáo và Dân tộc nhờ tôi viết vài cảm nghĩ “tản mạn” về Thư Chung 1980. Ở nơi quê hương của Chúa, vào cái tuổi mà bạn bè cũ đã về hưu, tôi vẫn chưa đạt mức “bảy nghiệp”, nên vẫn bận rộn. Viết gì sâu xa thì không dám, nhưng viết tản mạn thì một ông lão đã chạm mức trần cao của Thánh vịnh: “Tính tuổi thọ trong ngoài bảy chục, mạnh giỏi chăng là được tám mươi” chịu lắm, chỉ sợ người thời nay không có thời giờ đọc chuyện thời xưa thôi !
Lm Giuse Nguyễn Công Đoan gặp ĐGH Phanxicô trong dịp kỷ niệm 50 năm sống trong dòng Tên, năm 2016 |
Ăn cơm mới nói chuyện cũ
Tôi nói ăn cơm mới, vì đã được biết và đã ăn vài bữa cơm của Ðức TGM Leopoldo Girelli, hiện là Sứ Thần Tòa Thánh bên cạnh Nhà nước Israel, kiêm Khâm sứ Tòa Thánh tại Giêrusalem và Palestin, do tính phức tạp của vùng đất này. Trước khi nhận nhiệm sở tại đây, ngài là “Ðại diện không thường trú” của Tòa Thánh Vatican tại Việt Nam từ năm 2011-2017.
Hai năm trước, có một đoàn hành hương từ Sapa tới Giêrusalem, xin thăm ngài. Tôi được gọi giúp dịch thư từ bằng tiếng Việt giữa hai bên, rồi trong buổi gặp gỡ thân mật diễn ra ngay tại nhà chúng tôi – vì lúc ấy Tòa Khâm sứ đang sửa chữa, không đủ chỗ tiếp tám chục người. Ðáp lời chào mừng của đoàn, ngài mở đầu : “Khi tôi rời Việt Nam, tôi chỉ xỏ đôi giày mang theo, còn trái tim tôi để lại ở đó”. Ngài nói rất chân thành và chứng tỏ ngay sau đó : đoàn chỉ xin thăm, đến khi thăm rồi thì xin ngài chủ sự thánh lễ. Ngài hỏi tôi : “Sáng nay tôi dâng lễ rồi thì sao?”. Tôi trình với ngài : “Ðây là ngoại lệ, không có lần thứ hai cho người hành hương và cho ngài đâu!”. Ngài vui vẻ đi mặc áo lễ. Tôi đồng tế bên cạnh. Cảnh “mẹ gà con vịt”. Ngài mở đầu bằng tiếng Việt : “Nhân danh Cha…, Bình an của Chúa ở cùng anh chị em…”. Sau đó thì tôi đọc tiếp bằng tiếng Việt. Ngài giảng bằng tiếng Ý, tôi dịch. Ðến kinh Tiền Tụng và Kinh Nguyện Thánh Thể cũng vậy… Trái tim ngài vẫn còn ở Việt Nam.
Ăn cơm mới nhớ chuyện cũ, tôi nhớ chứ không có gì để nói, vì lúc đó tôi đi ra miền Trung gõ cửa từng Ðức Giám mục để xin ý kiến về tương lai của Giáo Hoàng Học viện Thánh Piô X, Ðà Lạt do Dòng Tên phụ trách, khi về thì nghe kể lại. Nghe tâm tình của Ðức Khâm sứ ở đây, tôi bỗng cúi mặt bùi ngùi, nhớ lại Vị Khâm sứ cuối cùng tại Việt Nam, Ðức cha Henri Lemaitre, rời đi năm 1975, ôm theo một trái tim đầy khắc khoải và chiếc áo dòng bị kéo đứt nút làm kỷ niệm.
Bốn mươi lăm năm qua đi giữa Ðức Khâm sứ cuối cùng và vị Ðại diện không thường trú đầu tiên, đánh dấu hai giai đoạn lịch sử thật trái ngược. Giữa những biến chuyển toàn cầu, đường lối Tin Mừng của Hội đồng Giám mục Việt Nam được phát biểu trong Thư Chung năm 1980 và được toàn thể Hội Thánh kiên trì thực thi, đã chuyển nối giữa hai câu chuyện trong tương quan giữa Hội Thánh và chính quyền, giữa Tòa Thánh Vatican với Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam.
Từ Thư Chung 1951 đến Thư Chung 1980
Chuyện tản mạn về Thư Chung 1980 đưa tôi ngược về năm 1951, lúc tôi lên mười. Tôi còn là cậu giúp lễ ở một xứ đạo xa xôi, chuẩn bị vào Tiểu Chủng viện năm 1952, chưa biết gì ngoài chuyện sợ bom đạn, vì chiến tranh đang lên tới đỉnh cao.
Năm 1954, tôi theo chủng viện di cư vào Nam rồi tiếp tục học hành. Ngày 29.4.1975, giữa tuổi “băm…”, tôi mới bắt đầu làm việc. Sau năm 1954, do hoàn cảnh, các giám mục ở miền Bắc gần như hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài, nên vẫn sống với Thư Chung 1951.
Từ Ðức Thánh Cha Piô XI đến Thánh Giáo Hoàng Gioan XXIII và Thánh Giáo Hoàng Phaolô VI
Tư tưởng của loài người tiến triển không ngừng. Thời đại của những khám phá khoa học về mọi lãnh vực từ thế kỷ XVI thúc đẩy sự phát triển tư tưởng ngày càng nhanh. Trong khi đó thì Hội Thánh trước thời Công đồng Vatican II, có thể nói là tự bằng lòng với một khung giáo lý vững vàng, bất di bất dịch, một nền thần học chủ yếu là giải thích các tín điều, một nền triết học chủ yếu kế thừa của Hy Lạp. Triết học này được coi là “nữ tỳ phục vụ thần học”. Những người giảng dạy thần học, triết học chủ yếu là người phương Tây, một số người vốn tự coi là trung tâm của thế giới, coi các dân khác là man-di mọi rợ. Sau thánh Tôma Aquinô thì thần học và triết học được giảng dạy trong Hội Thánh trở thành khung tư tưởng, dường như không có chỗ cho sáng tạo nữa. Kinh Thánh là Lời Chúa, nguồn ánh sáng và sức sống của tín hữu và cả Hội Thánh, đôi khi cũng bị giáng cấp làm một “nữ tỳ phục vụ thần học”. Cuộc cải cách của Luther và nhiều người khác làm cho Sách Thánh trở thành một kho báu phải bảo vệ nhờ hàng rào của tiếng Latinh, thứ ngôn ngữ đã ra khỏi đời sống hằng ngày của người Âu châu.
Nhắc lại những yếu tố này để hiểu sự thay đổi tư tưởng, thái độ của Hội Thánh là kỳ công của Chúa Thánh Thần, để giải phóng Lời Chúa và mở mạch nước ban sự sống của Thiên Chúa cho loài người. Chuyện này đã xảy ra ngay từ thời ban đầu, như sách Công Vụ Tông Ðồ kể cho chúng ta. Chúa Thánh Thần vẫn là Ðấng dẫn dắt Hội Thánh từ bên trong, con người thì luôn có khuynh hướng gây cản trở bằng cách nhốt Thánh Thần lại, hoặc bỏ Thánh Thần để theo “thần lạ”. Nhìn lại những thách đố từ bên trong này, để thấy rõ hơn Công đồng Vatican II quả là một cuộc hiển linh mới của Chúa Thánh Thần, để đưa Hội Thánh vào thiên niên kỷ mới.
Cuối thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX, Hội Thánh bắt đầu chuyển mình với Ðức Lêô XIII, rồi Thánh Giáo Hoàng Piô X. Nhưng thái độ lập hàng rào tự vệ trỗi dậy mạnh mẽ với các trào lưu duy lý và thực nghiệm ứng dụng vào suy tư thần học và giải thích Sách Thánh.
Thánh Giáo Hoàng Gioan XXIII, vị “Giáo Hoàng chuyển tiếp”
Sau thời lãnh đạo đầy gian truân nhưng sáng chói của vị Giáo Hoàng thông minh tài giỏi Piô XII, các Hồng y họp nhau và thấy cần một vị Giáo Hoàng chuyển tiếp, giải pháp một “Ông Già Chuyển Tiếp” được chọn và Hồng y Roncalli ở tuổi “sắp chạm trần nhà” được bầu lên. Thiên Chúa vẫn giàu óc khôi hài hơn con người, như chúng ta vẫn thấy trong lịch sử mà Sách Thánh kể lại. Thiên Chúa hay dùng những người mà người ta coi thường để làm những việc to lớn. Các ngươi muốn chuyển tiếp hả, Ta sẽ chuyển tiếp theo cách của Ta chứ không phải theo cách của các ngươi.
Ðức Gioan XXIII kể lại rằng ngài chưa bao giờ nghĩ tới triệu tập một Công Ðồng chung, nhưng cứ nghe một tiếng nói bên trong thôi thúc và ngài quyết định theo tiếng nói bên trong ấy, mọi người chung quanh kinh hồn bạt vía khi nghe ngài công bố, vì nghĩ tới công việc chuẩn bị và thời hạn ngài đã đưa ra (năm ấy tôi lên tuổi hai mươi, bắt đầu học tại Giáo Hoàng Học Viện Thánh Piô X Ðà Lạt). Lần này quả là Hội Thánh toàn cầu, mọi màu da tiếng nói, hai ngàn giám mục từ 141 nước có mặt. Các Hội Thánh Kitô giáo không hợp nhất với Rôma cũng được mời tham dự trong tư cách quan sát viên.
Các Công Ðồng, từ Giêrusalem đến Vatican I đều lo đối phó với những vấn đề nhất định. Công đồng Vatican II đã dứt khoát chọn hướng đi mới : trở về nguồn để canh tân. Ðối nội thì trình bày giáo lý cách tích cực và đối ngoại thì cởi mở, đối thoại, hợp tác. Hai hiến chế mở ra cái nhìn mới về bản chất và sứ mạng của Hội Thánh, truyền sức sống và năng động mới cho Hội Thánh toàn cầu. Các sắc lệnh và tuyên ngôn khác đặt Hội Thánh của Chúa ở giữa lòng thế giới như một cộng đoàn huynh đệ khiêm tốn, để phục vụ và mở rộng tình huynh đệ mà Chúa Giêsu đem tới cho cả loài người.
Thánh Giáo Hoàng Phaolô VI, vị Giáo Hoàng chắp cánh bay tới chân trời góc biển
Khóa họp thứ nhất kết thúc, trong khi chuẩn bị khóa II thì “Giáo Hoàng chuyển tiếp” đã hoàn thành sứ mạng đưa Hội Thánh rời bệ phóng để bay tới chân trời mới bằng năng lượng của Thánh Thần. Chúa cho ngài được nghỉ ngơi. Ðức Phaolô VI tuyên bố tiếp tục Công Ðồng như đã dự trù và đã bắt đầu. Công Ðồng hoàn tất việc thảo luận các vấn đề theo kế hoạch và bế mạc.
Từ khi thánh Phêrô di chuyển tới Antiôkhia rồi tới Rôma và bị đóng đinh ở đó, như Chúa Giêsu đã báo trước cho ông biết ông phải chết cách nào (x. Ga 21,19), Ðức Phaolô VI là người kế vị thánh Phêrô đầu tiên hành hương trở về Thánh Ðịa. Và trên núi Ôliu là nơi Chúa Giêsu đã cầu nguyện trong đêm cuối cùng, rồi sau khi Phục Sinh đã lên trời trước mặt các môn đệ, Ðức Phaolô VI đã ôm hôn Thượng phụ Giáo chủ Chính Thống giáo Hy Lạp Athenagoras, như một cử chỉ hòa giải sau khi hai bên (Latinh và Hy Lạp) đã “tuyệt thông” với nhau từ năm 1054. Ðức Phaolô VI cũng là vị giáo hoàng đầu tiên bay tới trụ sở Liên Hiệp Quốc tại New York để phát biểu trước Ðại Hội Ðồng, và là vị giáo hoàng đầu tiên bay tới chân trời phía Ðông để gặp gỡ Hội Thánh vùng châu Á Thái Bình Dương. Về phương diện ngoại giao, ngài cũng mở về phía các nước Ðông Âu.
Từ Giám mục Giám quản Tông tòa đến Giám mục Chánh tòa tại Việt Nam
Tin Mừng đã đến Việt Nam lần đầu từ năm 1533, nhưng chỉ như một tia sáng lóe lên, không để lại dấu vết gì. Năm 1615, các cha Dòng Tên mới bắt đầu gầy dựng được các cộng đoàn tín hữu đông đúc lâu bền. Nhưng phải chờ nửa thế kỷ sau mới có Giám mục Giám quản Tông tòa, Ðức cha Pierre Lambert de la Motte tới. Hội Thánh lớn lên giữa những cơn bách hại kế tiếp nhau. Phải ba trăm năm sau mới có người Việt Nam đầu tiên làm Giám mục Giám quản Tông tòa. Rồi năm 1960, Ðức Gioan XXIII đã thiết lập Hàng Giáo Phẩm, đưa Hội Thánh tại Việt Nam từ chế độ “Giám mục Giám quản Tông tòa” sang chế độ “Giám mục Chánh tòa”, nghĩa là nhìn nhận Hội Thánh tại Việt Nam đã trưởng thành ngang tầm với các Hội Thánh kỳ cựu.
Bối cảnh gần của Thư Chung 1980
Bởi vì được nhờ viết “tản mạn” nên lão tám chục đã tản sang bối cảnh xa, từ năm lên mười của đời mình, khi Thư Chung 1951 ra đời. Bây giờ lại tản về bối cảnh gần, từ khi đất nước tạm chia đôi năm 1954. Hai bên bờ sông Bến Hải là hai thể chế chính trị, hai nếp sống khác nhau. Hội Thánh hai bên cũng không thể đi chung một nhịp. Các giám mục ở phía Nam đã tham dự Công Ðồng, từ bước chuẩn bị đến ngày bế mạc, và áp dụng ngay. Hội Thánh ở miền Bắc thì cắt đứt với bên ngoài, sang thập niên 70 mới bắt đầu có chút liên lạc. Tôi nhớ không lầm thì năm 1974, các linh mục, tu sĩ Việt Nam chúng tôi đang học hay làm việc ở Rôma, đã được tiếp đón Ðức cha Giuse Maria Trịnh Văn Căn tại Rôma.
Tìm lại nhịp bước chung giữa Hội Thánh ở hai miền
Cuối năm 1976, toàn cõi Việt Nam trở thành một Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, sự giao thông từ Bắc vào Nam, từ Nam ra Bắc ngày càng dễ dàng, thì Hội Thánh ở miền Bắc cũng nhận được đầy đủ các văn kiện của Công Ðồng với bản dịch tiếng Việt, và hai bên bắt đầu tìm lại nhịp bước chung. Miền Bắc cần thời gian để chuyển từ thông điệp chống cộng 1936 và Thư Chung 1951 sang đường lối của Công đồng Vatican II.
Trước ngày 30.4.1975, ÐTC Phaolô VI, đã ủy quyền cho các Giám mục Việt Nam, nếu không liên lạc được với Tòa Thánh thì có thể phong chức giám mục, rồi khi nào có thể thì báo lại. Nhưng Việt Nam là Việt Nam. Năm 1977, Ðức TGM Phaolô Nguyễn Văn Bình vẫn có thể đi Rôma dự cuộc họp Thượng Hội đồng Giám mục về việc giảng dạy giáo lý, và đã gây tiếng vang lớn với bài phát biểu nêu vấn đề : Làm thế nào dạy giáo lý cho thế hệ trẻ lớn lên trong nền giáo dục của một nước theo chủ nghĩa Mác-xít ? Hội đồng Giám mục miền Nam Việt Nam đã họp được hai lần năm 1976 và 1978, tìm cách ứng dụng đường lối cởi mở, đối thoại, hợp tác và phục vụ của Công Ðồng và của Hai vị Giáo Hoàng Gioan XXIII và Phaolô VI.
Năm 1980 đã đi vào lịch sử Hội Thánh tại Việt Nam như cột mốc của một khúc quanh quan trọng. Lần đầu tiên Hội đồng Giám mục toàn quốc Việt Nam họp. Cuộc họp diễn ra tại Thủ đô Hà Nội suốt một tuần lễ, và bế mạc ngày 1 tháng 5. Lúc đó cả nước có 40 vị giám mục thì 33 vị đã về họp. Dư luận chờ xem các giám mục sẽ nói gì, vạch ra đường hướng nào cho Hội Thánh bước đi trong một nước Xã Hội Chủ Nghĩa.
Các giám mục phía Nam đã hai lần họp bàn về hướng đi của Hội Thánh dưới chế độ mới, nên thấy rõ ràng Công đồng Vatican II đã đưa Hội Thánh sang trang, mở đầu một trang sử mới mà không cần nhắc chuyện cũ của thời đã qua. Trước khi họp nhau lần đầu, các giám mục hai miền đã có nhiều dịp trao đổi với nhau, hiểu biết nhau, hiệp nhất với nhau trong tinh thần của Công Ðồng, nên khi họp nhau lại thì dễ dàng đưa ra đường lối chung. Chẳng ai có thể vặn đồng hồ lịch sử lại. Mỗi thế hệ phải viết trang sử của mình nhờ đào sâu và sống thực với căn tính của mình. Lịch sử dân tộc và đất nước đã sang trang, Hội Thánh phải cùng đi trong trang sử mới. Hội Thánh tại Việt Nam lúc ấy, giám mục, giáo sĩ giáo dân toàn là Con Rồng Cháu Tiên. Vậy thì cần xác định rõ căn tính của Hội Thánh và cách thức đồng hành với dân tộc.
Phúc Âm làm cho Kitô hữu là Kitô hữu và Hội Thánh là Hội Thánh của Chúa Kitô. Hội Thánh kết hợp mọi tín hữu của Chúa Kitô trên toàn thế giới, có chung một Thiên Chúa là Cha, một Ðức Giêsu Kitô là Chúa, một Thánh Thần liên kết mọi người bằng một đức tin, một phép Rửa, để nên một Thân Thể của Ðức Kitô. Một Hội Thánh duy nhất dưới quyền Ðấng kế vị thánh Phêrô và các giám mục, tương tự như các thế hệ ban đầu với thánh Phêrô và các tông đồ : “Hội Thánh duy nhất, Thánh Thiện, Công Giáo và Tông Truyền” như chúng ta vẫn tuyên xưng.
Trong Hội Thánh duy nhất này, mỗi người vẫn giữ nguyên màu da tiếng nói, văn hóa của mình; vẫn sống giữa lòng dân tộc, chung vận mệnh với dân tộc của mình, cùng bảo vệ và thăng tiến giống nòi, xây dựng và bảo vệ quê hương, tổ quốc của mình; yêu đồng bào, yêu quê hương, yêu đất nước của mình, nhưng không kỳ thị loại trừ các dân tộc khác, vì tất cả mọi người và mọi dân tộc đều là con cái Thiên Chúa và được Ðức Kitô cứu chuộc.
Bức thư đã đề ra những giáo huấn rõ ràng dứt khoát, nói lên bản chất và sứ mạng của Hội Thánh, trách nhiệm của mọi người tín hữu của Chúa Kitô, đối với Hội Thánh cũng như đối với đồng bào, dân tộc, quê hương, đất nước. Cả một trăm đứa con của Mẹ Âu Cơ phải được tôn trọng như nhau, được đón nhận Phúc Âm và sống theo bản sắc của mình, trong một Hội Thánh trên giải đất hình chữ “ S “ven bờ Thái Bình Dương này.
Sống Phúc Âm giữa lòng dân tộc vì hạnh phúc của đồng bào
Cũng như Chúa Kitô là Con Thiên Chúa đã vì loài người chúng ta mà xuống thế làm người, thì Hội Thánh của Chúa Kitô cũng vì loài người. Không phải loài người chung chung, trên mây hay trong mơ, mà cụ thể :
Chúng ta phải đồng hành với dân tộc mình, cùng chia sẻ một cộng đồng sinh mạng với dân tộc mình, vì quê hương này là nơi chúng ta được Thiên Chúa mời gọi để sống làm con của Người, đất nước này là lòng mẹ cưu mang chúng ta trong quá trình thực hiện ơn gọi làm con Thiên Chúa, dân tộc này là cộng đồng mà Chúa trao cho chúng ta để phục vụ với tính cách vừa là công dân vừa là thành phần Dân Chúa (s.9).
Hai ngàn năm trước ở Giêrusalem, Thánh Thần đã nổi gió mạnh (Cv 2,2) đưa các môn đệ lên đường loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. Ở ngưỡng cửa của thời đại toàn cầu hóa, gió mạnh này lại nổi lên trong Công Ðồng Vatican II để đưa Hội Thánh đi vào kỷ nguyên mới. Năm 1980 tại thủ đô Hà Nội, gió mạnh của Chúa Thánh Thần lại cuốn các giám mục và toàn thể Hội Thánh tại Việt Nam vào hướng đi mới giữa lòng dân tộc.
Sự chân thành của Hội Thánh tại Việt Nam được kiểm chứng bằng hành động. Những biến chuyển trên thế giới và sự kiên trì của Hội Thánh tại Việt Nam trong đường lối của Chúa Thánh Thần đã đưa lại kết quả như chúng ta đang sống hôm nay.
Thay lời kết
Từ mười hai năm nay, được sống và phục vụ Hội Thánh tại Thành Thánh Giêrusalem, nơi Chúa đã chết, sống lại, sai các môn đệ đi tới tận cùng thế giới rồi lên trời, tôi có dịp gặp gỡ những người từ bốn phương trời, mười phương đất đến hành hương, nghiên cứu, học hỏi. Biết nguồn gốc của tôi, họ thường hỏi hai câu: Việt Nam còn là nước cộng sản không ? Tình trạng Hội Thánh ở Việt Nam thế nào ? Trả lời câu thứ nhất : Nước tôi vẫn là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam do Ðảng Cộng Sản Việt Nam lãnh đạo. Trả lời câu thứ hai : Tôi chỉ về phía tòa Khâm sứ: Ðức Tổng Giám mục Leopoldo Girelli, trước khi nhận nhiệm vụ Khâm sứ Tòa Thánh tại Giêrusalem và Palestin, đã là người đầu tiên làm Ðại diện không thường trú của Tòa Thánh tại Việt Nam. Chúng tôi hy vọng trong tương lai gần sẽ có Sứ thần Tòa Thánh đấy ! Chúng tôi mới có thêm một giáo phận và đang chờ có thêm vài giáo phận nữa.
Ai cũng trố mắt ngạc nhiên “chưa thấy thế bao giờ”. Tôi giải thích : “Ở đâu có mà thấy ? Chỉ có ở Việt Nam tôi mới có thôi !”.
Vâng, Việt Nam vẫn là Việt Nam, có những nét rất riêng !
Chúng tôi là Con Rồng Cháu Tiên, biến hóa khôn lường, không rập khuôn của ai hết.
Nhưng chúng tôi tin rằng được như thế là vì Chúa Giêsu vinh quang ở với chúng tôi, và Chúa Thánh Thần dẫn dắt chúng tôi như lời Chúa Giêsu đã hứa; mà chúng tôi cũng để Chúa Thánh Thần dẫn dắt, như cha ông chúng tôi vẫn sống từ khi đón nhận Tin Mừng, suốt bốn trăm năm qua.
Ngợi khen Chúa Giêsu Kitô muôn đời. Amen. Ha-lê-lui-a!
Lm GIUSE NGUYỄN CÔNG ÐOAN – Dòng Tên