2021
Ý THỨC VAI TRÒ CỦA THÁNH THẦN
11 30 Tr Thứ Ba Tuần VI Phục Sinh.
Thánh Mát-thêu Lê Văn Gẫm, Thương gia (U1847), Tử đạo.
Cv 16,22-34; Ga 16,5-11.
Ý THỨC VAI TRÒ CỦA THÁNH THẦN
Lời tiên báo của Chúa Giêsu đã thực hiện nơi người Do Thái. Trong dịp lễ Ngũ Tuần, việc làm của họ một lần nữa được tông đồ nhắc lại, và nhờ vào Thánh Thần họ đã hiểu thế nào là tội, là sự công chính và án phạt. Việc làm ngày hôm trước lễ Vượt Qua họ tưởng là việc phụng sự Thiên Chúa, kỳ thực họ đã lầm. Họ đã giết chết Ðấng Thánh của Thiên Chúa, người được Thiên Chúa sai đến để cứu dân.
Về phần Chúa Giêsu, Ngài bị giết chết, nhưng Ngài không chết. Ngài đã sống lại và hiện đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Khi bị treo trên Thập Giá, lúc con người của Chúa Giêsu đi đến tột cùng cũng là lúc con người nhận ra sự công chính ở nơi Ngài. Viên bách quan đã tuyên xưng: “Ông này thật là Con Thiên Chúa”, trông xem cảnh tượng đấm ngực về cái chết của Chúa Giêsu là khởi đầu cho việc công chính hóa. Ðồng thời tội lỗi và quyền lực sự dữ bị kết án.
Sự Phục Sinh của Ngài là chiến thắng quyền lực của thần chết để có ai bước theo Ngài không còn lo buồn thất vọng, nhưng phấn khởi vui mừng vì một ngày kia cũng sẽ được thông phần vinh quang với Ngài. Tất cả biến cố Tử nạn và Phục Sinh này dù đã được Chúa Giêsu giảng giải, các tông đồ vẫn chìm trong tăm tối. Chỉ khi Chúa Thánh Thần hiện xuống ban sức mạnh cho họ thì họ mới vững mạnh tuyên xưng lòng tin và đám đông dân chúng nghe theo họ cũng được Thánh Thần soi sáng và thúc đẩy họ hành động. Các tông đồ mạnh dạn rao giảng về Ðức Kitô, đám đông âu lo tìm kiếm xem họ phải làm gì và họ thực hành đúng điều Thiên Chúa muốn.
Ngày nay con người tiếp tục không tin và lên án giết Chúa Giêsu qua việc chống đối Giáo hội của Ngài. Sách Giáo lý Hội thánh Công Giáo định nghĩa: “Tin là gắn bó bản thân con người với Thiên Chúa, đồng thời chấp nhận tất cả chân lý được Thiên Chúa mặc khải.” (GLCG, s. 150) Mổi người chúng ta thử xét mình xem chúng ta đã gắn bó bản thân với Thiên Chúa hay chưa? Chúng ta có chấp nhận những chân lý Ngài dạy – chân lý về tình yêu, sự tha thứ, lòng khoan dung, tinh thần phục vụ… như là sự khôn ngoan, là kim chỉ nam để thi hành trong cuộc sống hay không? Hay chúng ta chỉ cậy dựa theo sự khôn ngoan thế tục trong cách hành xử của mình?
Rất thường, chúng ta hay gác lời dạy của Chúa sang bên lề cuộc sống để hành xử theo thế gian. Tuy không trực tiếp lên án, giết Chúa Giêsu, nhưng thực tế, Ngài đã bị bỏ quên hay chỉ còn là một món đồ trang sức cho cuộc sống của chúng ta. Đấng Bảo Trợ đến, Ngài sẽ phơi trần tội lỗi thế gian. Xin Chúa Thánh Thần đến với chúng ta để đem ra ánh sáng những vùng tối tăm trong tâm hồn, và xin Ngài thanh tẩy bằng lửa hồng mến yêu để chúng ta dám chết đi cho tội lỗi hầu đáng được hưởng phần vinh phúc với Đức Ki-tô.
Thánh Thần minh oan cho Đức Ki-tô, Đấng Công minh sáng suốt: “Đấng Bảo Trợ cho thấy rằng, nếu cái chết của Chúa Giêsu bị xem là nhục nhã dưới lăng kính người đời, thì lại được Chúa Cha tôn vinh.” Bởi vì cái chết của Chúa Giêsu là do tình yêu hy sinh ‘hiến mạng vì bạn hữu’ của Ngài. Vì thế Ngài rất đẹp lòng Chúa Cha và được Cha tôn vinh đặt làm ‘Chủ tể muôn loài’. Cuộc đời có Chúa Thánh Thần, Ngài sẽ giúp chúng ta thi hành sự công chính mà Chúa Giêsu truyền dạy: “Anh em hãy yêu thương nhau như chính thầy đã yêu thương anh em. Điều thầy truyền dạy là anh em hãy yêu thương nhau.” (Ga 15, 12. 17).
Vì theo Kinh thánh người công chính là người ‘chu toàn lề luật’. Và lề luật Chúa Giêsu dạy ở đây đó là “yêu thương nhau như Chúa Giêsu” một tình yêu vị tha hoàn toàn vô vị lợi. Do đó, khi yêu thương chúng ta đừng sợ thiệt thòi. Trong lăng kính của tình yêu vị tha không bao giờ có sự tính toán và cảm giác thua thiệt khi yêu thương phục vụ và cho đi. Trái ngược lại, tình yêu vị kỷ luôn luôn qui về mình, về lợi ích của mình và kết án tình yêu vị tha là ngu dại. Nhưng dưới con mắt Thiên Chúa thì “Tất cả những gì thế gian cho là ngu dại lại là sự khôn ngoan của Người.” Chúng ta chọn Thiên Chúa hay chọn thế gian tùy vào niềm tin của chúng ta đặt vào đâu. Nếu chọn Thiên Chúa, sống theo lời Ngài thì phần thưởng nước trời sẽ là gia nghiệp của chúng ta.
Về việc xét xử: “Thủ lãnh thế gian đã bị xét xử rồi.” Thủ lãnh thế gian là Xatan, chúng đã bị trừng phạt, bởi đã quay lưng lại với Thiên Chúa, chống đối Thiên Chúa. Thiên Chúa là nguồn mạch sự sống và tình yêu. Tự tách mình ra khỏi Thiên Chúa, Xa tan đã tự chuốc án phạt cho mình là sự chết và sống trong hỏa ngục của thù hận. Ai không sống yêu thương là vẫn còn chịu sự khống chế và thống trị của Xatan; người ấy góp phần vào sự gieo rắc khổ đau và tự chuốc lấy khổ đau cho bản thân mình.
Khi Đức Kitô được siêu tôn vinh hiển, đến lượt Chúa Thánh Thần đóng vai trò nổi bật. Chúa Giê-su chấp nhận xoá mình đi để nhường chỗ cho Chúa Thánh Thần đến hoạt động trong Hội Thánh sơ khai. Và Ngài còn báo trước việc Ngài ra đi như thế là vì lợi ích của Hội Thánh. Mà quả thật là có lợi! Chúa Thánh Thần hoạt động nơi các tông đồ và các tín hữu đã làm cho Hội Thánh phát triển nhanh chóng.
Kitô hữu ngày nay cũng đã được lãnh nhận Ðấng Phù Trợ, Ngài đã cho họ biết về tội lỗi, về sự công chính và về án phạt. Tuy nhiên, chỉ đơn thuần là hiểu biết mà thôi thì chưa đủ, mà hiểu biết phải dẫn đến hành động và chính hành động sẽ dẫn họ đến miền đất của sự công chính hay án phạt. Ba ngàn người Do Thái đã trở lại vào dịp lễ Ngũ Tuần chẳng phải là những người vô tội, trong nhóm họ lắm kẻ trước đây đã lên tiếng kết án Chúa Giêsu, nhưng không vì thế mà bây giờ họ không còn lối thoát, phải nhận chịu án phạt. Thánh Thần đã mở lối cho họ hiểu biết thì Ngài cũng vạch đường cho họ bước theo.
Xin Chúa Thánh Thần ban cho chúng con sống được tâm tình của Chúa Giêsu là sẵn sàng hy sinh, lùi vào ở “ẩn” để nhường chỗ cho luồng khí mới, làm môi trường sống được đổi mới. Xin Chúa Thánh Thần cũng ban cho chúng con ý thức hơn vai trò âm thầm nhưng thật mãnh liệt của Chúa Thánh Thần trong đời sống tâm linh để con luôn biết gắn bó và hợp tác với Chúa Thánh Thần để biến đổi canh tân đời sống tâm linh cá nhân, và đời sống của giáo hội
Ta hãy xin Chúa Giêsu, Đấng đã dùng yêu thương để thắng hận thù, đã chiến thắng thần chết để đi vào cuộc sống vinh quang. Ban cho chúng ta sức mạnh tình yêu của Ngài để chúng ta nên những chứng nhân và tông đồ xây dựng nước tình yêu của Chúa, đẩy lui bóng tối ích kỷ hận thù còn đang bao trùm trong cõi lòng nhân gian.
2021
Thế Gian Ghét Bỏ
08 27 Tr Thứ Bảy Tuần V Phục Sinh.
Cv 16,1-10; Ga 15,18-21.
Thế Gian Ghét Bỏ
Ca dao Việt Nam nhận định: “Yêu ai yêu cả đường đi. Ghét ai ghét cả tông chi họ hàng.” Chính cái yêu, cái ghét chi phối mạnh mẽ cách ứng xử của người đời. Chúa Giêsu cũng không được miễn trừ khỏi cái lệ thường của thế thái nhân tình này. Vì thế, Ngài cảnh tỉnh các môn đệ: “Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước.” Thế gian ở đây theo thánh Gioan là một thế giới đã bị quyền lực Xatan thống trị.
Do đó, sự hiện diện của Chúa đã phân tách thế giới rạch ròi giữa ánh sáng và bóng tối, và Chúa trở thành cớ cho những kẻ ở trong bóng tối ghét bỏ Ngài và những người sống theo ánh sáng. Như vậy, cùng với Chúa Giêsu, các môn đệ Ngài luôn bị bách hại, tấn công, quấy rầy, nhưng Chúa đã mạnh mẽ trấn an: “Các con đừng sợ, Thầy đã thắng thế gian.”
Thánh Gioan không chấp nhận sự nhập nhằng, mù mờ trong thái độ sống. Ngài luôn có sự phân biệt rõ rệt giữa ánh sáng và bóng tối, giữa yêu và ghét, giữa thế gian và những gì không thuộc về thế gian… Tin Mừng hôm nay Thánh sử Gioan đã minh họa rõ hơn về hai hình ảnh đối lập ấy: một bên là thế gian và bên kia là những người Chúa chọn, những người gắn bó với Chúa ; một bên là tình yêu dành cho Thiên Chúa và bên kia là sự thù ghét thế gian mang lại.
Các nhà nghiên cứu cho thấy, thánh Gioan thể hiện xuyên suốt trong Tin Mừng thứ tư chủ đề tình yêu. Qua đoạn Tin Mừng hôm nay Ngài nêu lên một hình ảnh trái ngược làm sáng lên chủ đề tình yêu đó là “sự thù ghét”. Thống kê cho thấy Tin Mừng Gioan đã sử dụng 12 lần động từ “ghét”, động từ này hầu như các Tin Mừng khác không nói đến. Trong đoạn Tin Mừng hôm nay và vài câu tiếp đó, tức Gioan 15,18-25 động từ “ghét” đã chiếm 7 lần. Chủ từ cho động từ “ghét” thường là “thế gian”, và động từ ghét thường gắn liền với các cụm từ : bách hại, trục xuất khỏi hội đường, giết chết.
Trong chiếc tàu chuyên di chuyển thương binh trong thời kỳ thế chiến II, một bác sĩ quân y đã tận tình săn sóc các thương binh người Nhật chẳng kém gì các thương binh quân đội Ðồng Minh. Viên sĩ quan Mỹ trên tầu đã lên tiếng phản đối: “Họ chỉ là tù binh, ông hãy đối xử với họ như quân đội họ đã đối xử với chúng ta”.
Vị bác sĩ vẫn điềm nhiên tiếp tục công việc. Chẳng giằng được bất bình, viên sĩ quan lên tiếng lần nữa. Lần này bác sĩ đã trả lời: “Họ có cách đối xử của họ. Chúng ta có cách đối xử của chúng ta. Nếu việc làm của tôi khiến ông bực mình, xin ông dời sang nơi khác, tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để lấy tình yêu thay cho hận thù đang chiếm ngự trong trái tim họ. Ðây cũng là phương cách duy nhất mà chúng ta cần tuân theo để kiến tạo hòa bình trên thế giới”.
Anh chị em thân mến!
Vị bác sĩ quân y đã lên tiếng phản đối vì ông hành động không theo cách cư xử thường tình của người đời” “Mắt đền mắt, răng đền răng”. Sự phản đối này phần nào tương tự vơí những điều mà thế gian dành để cho môn đệ Chúa Giêsu.
Thật thế, trang Tin Mừng hôm nay đã mở ra cách riêng cho người môn đệ và chung cho cộng đoàn của những người theo Chúa Giêsu một viễn ảnh chẳng mấy tốt đẹp: “Vì danh Thầy, họ sẽ bị thế gian bắt bớ và ghét bỏ”. Trong ngôn ngữ của thánh Gioan, thế gian không có nghĩa là toàn thế giới, vì vũ trụ là công trình tác tạo do tình yêu của Thiên Chúa.
Thế gian ở đây là thế lực của sự dữ, của tất cả những gì đối nghịch cùng Thiên Chúa. Mà khi bước theo tiếng gọi của Chúa Giêsu, mặc nhiên người môn đệ đã chấp nhận dấn thân vào một đối đầu không khoan nhượng. Trong đó, họ sẽ lãnh lấy phần thua thiệt để phải hy sinh cả mạng sống. Ðiều này không chỉ xảy ra trong Giáo Hội thời sơ khai, nhưng mãi mãi cho đến hôm nay vẫn luôn còn bị bách hại.
Hơn nữa, mỗi giai đoạn lịch sử có những cách thế bách hại riêng. Không có những cuộc đổ máu công khai ảnh hưởng đến trào lưu văn hóa, văn minh thế giới, thì có những cuộc đổ máu âm thầm, bị khỏa lấp bởi những ngụy tạo nhân danh công lý. Thế giới càng văn minh thì hình thức bách hại càng tinh vi, tinh vi đến độ người bị bách hại chẳng nhớ ra rằng: mình đang khốn khổ, hứng chịu bắt bớ mà tưởng rằng đưa tay ra đón nhận ân huệ. Người ta đẩy mình đến chỗ tiêu diệt mà tưởng họ đang giúp mình xây dựng.
Bất cứ thời nào cũng có những bắt bớ và ghét bỏ. Thế nhưng, có phải vì viễn ảnh đen tối ấy mà các môn đệ của Chúa Giêsu thất vọng chùn chân: “Chính Thầy đã chọn các con khỏi thế gian, nên thế gian ghét các con”. Lời khẳng định của Chúa Giêsu sẽ soi sáng và nâng đỡ cho những ai đang đối mặt với thử thách: “Tôi tớ không trọng hơn chủ. Nếu họ đã bắt bớ Thầy thì họ cũng sẽ bắt bớ các con”.
Bắt bớ bây giờ không còn là một đe dọa, nhưng là dấu chỉ hy vọng, dấu chỉ thuộc về Ðức Kitô. Và cũng thật ý nghĩa trong câu nói của Tertulianô: “Máu tử đạo là những hạt giống nảy sinh ra các Kitô hữu”. Tại vì danh Thầy mà họ sẽ làm cho các con những điều đó bởi vì họ không biết Ðấng đã sai Thầy, không biết nên đã làm. Vậy nếu biết chắc chắn họ đã không làm.
Thái độ trung thành anh dũng và vui mừng khi chịu thử thách của các vị tử đạo là lời giới thiệu hùng hồn đậm nét về Thiên Chúa. Trong cái chết tủi nhục của Chúa Giêsu trên Thập Giá, viên lãnh binh đã tuyên xưng: “Ông này thật là Con Thiên Chúa”.
Khi giọt máu của vị tử đạo vừa chảy xuống đất cũng có biết bao nhiêu tâm hồn quay về Thiên Chúa. Tuy nhiên, không chỉ tử đạo mới có thể giới thiệu về Thiên Chúa. Nhưng Kitô hữu còn có thể giới thiệu Ngài bằng phương thế khác, không kém phần hữu hiệu là biết sống yêu thương.
Điều đem lại nguồn an ủi lớn lao cho những ai đi theo Chúa, Chúa nói ngay sau đoạn Tin Mừng hôm nay : Ngài hứa ban bình an và niềm vui của Ngài cho những ai theo Ngài. Và khi có niềm vui và bình an của chính Chúa, khi ấy những ai đi theo Ngài sẽ có đủ sức mạnh vượt thắng thế gian.
Như vậy để giải quyết vấn đề thế gian thù ghét những người không thuộc về chúng, Chúa Giêsu muốn những ai thuộc về Ngài phải liên kết chặt chẽ với Ngài. Nếu người ấy kết hợp mật thiết với Ngài, họ phải tin rằng họ không bị bỏ rơi, họ được bình an và tình yêu Thiên Chúa sẽ bao phủ, thế lực của tình yêu sẽ chiến thắng sự gian ác. Chúa đã nói : anh em hãy vui lên, Thầy đã thắng thế gian, và chắc chắn ai gắn bó với Ngài cũng sẽ thắng thế gian.
2021
TÂM HUYẾT CỦA THẦY
07 26 Tr Thứ Sáu Tuần V Phục Sinh.
Thứ Sáu đầu tháng. Ngày đền tạ Trái Tim Cực Thánh Chúa Giêsu.
Cv 15,22-31; Ga 15,12-17.
TÂM HUYẾT CỦA THẦY
Trang Tin mừng hôm nay là những lời tâm huyết, lời trăng trối của Đức Giêsu nói với các môn đệ yêu quý nhất trong bữa ăn cuối cùng trước khi Ngài bước vào cuộc thương khó khốc liệt. “Anh em hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương anh em”. Giáo hội đã đón nhận lời dạy này như một “di sản thiêng liêng” và còn gọi là “điều răn mới”. Vấn đề đặt ra điều răn này “mới” ở chỗ nào, mới về thời gian, về ý nghĩa hay về một điều gì khác. Sở dĩ gọi là “điều răn mới” vì Chúa Giêsu muốn người môn đệ “yêu như Thầy”. Không phải yêu theo kiểu “đầu môi chót lưỡi”, yêu để được yêu lại, yêu vì lợi lộc, tiếng tăm hay vì bất cứ một điều gì khác.
Điều răn mới trong Tin Mừng Gioan mang đậm nét Ki-tô học vì là “yêu thương nhau như Thầy đã yêu”. Nghĩa là yêu thương nhau bằng tình yêu mà Chúa Giêsu đã dành cho các môn đệ.Thánh Gioan đã định nghĩa “Thiên Chúa là tình yêu”, hay nói cách khác tình yêu là bản chất của Thiên Chúa. Tình yêu ấy lớn hơn mọi thứ lợi lộc của cải vật chất, sâu rộng hơn mọi ước muốn, bao trùm, thắng vượt mọi yếu hèn và tội lỗi của con người. Ngài đã dùng cả cái chết của mình để định nghĩa tình yêu, để chứng minh cho “điều răn mới ấy”. Ngài không chỉ yêu người công chính mà còn yêu cả những người tội lỗi, kẻ vong ân phản bội … Ngài đã yêu và cho đi đến giọt máu cuối cùng.
Qua tin mừng Thánh Gioan, chúng ta như được thưởng thức một bản tình ca tuyệt đẹp mà trong đó “tình yêu” được xem là một “chủ âm”. Vì tất cả mọi lời nói việc làm của Chúa Giêsu đều diễn tả tình yêu tự hiến vâng phục ý Chúa Cha và hiến mạng để chuộc tội cho loài người chúng ta. Ngài đã đến thế gian để yêu con người với nỗi cuồng si bất tận. Ngài luôn chạnh lòng thương, đồng cảm với niềm vui nỗi buồn của con người. Đi đến đâu Chúa Giêsu cũng thi ân giáng phúc đến đó.
Qua trang Tin Mừng theo Thánh Luca, ta thấy Chúa đã đến để chia sẻ niềm vui trong tiệc cưới tại Cana và cũng đến đồng bàn với những người tội lỗi, bất chấp mọi tiếng đời xầm xì khinh dể. Chúa Giêsu tha thứ tội lỗi cho con người, chữa mọi bệnh hoạn tật nguyền về thể xác cũng như tâm hồn. Ngài làm cho người mù sáng mắt, người què đi được, xua trừ ma quỷ, tẩy sạch những gì là nhơ uế. Ngài đặc biệt quan tâm đến người góa bụa, trẻ em, người thấp cổ bé miệng…
Lòng thương cảm của Chúa Giêsu thấm đẫm từng trang Tin Mừng. Từng lời, từng chữ, từng cử chỉ hành động của Ngài đều tỏ cho con người biết tình thương của một vị Thiên Chúa bao la như một người cha nhân hậu, quảng đại như một người mục tử nhân lành dám hiến mạng vì đoàn chiên, gần gũi thiết than như một người bạn luôn chia sẻ mọi nỗi khó khăn, nhọc nhằn của con người.
Là kitô hữu, chúng ta được mời gọi sống “điều răn mới” là “yêu như Thầy đã yêu”. Điều này không dễ thực hiện bởi lẽ con người chúng ta còn mang đầy tính ích kỷ, chỉ yêu những gì thuộc về mình, có lợi cho mình, mấy ai dám yêu kẻ thù để rồi chịu thiệt thòi mất mát. Hãy nhìn lên Chúa Giêsu là khuôn mẫu của tình yêu. Vì thế ai yêu thương thì nên giống Thiên Chúa. Tình yêu ấy chính là động lực cho con người thêm can đảm lướt thắng mọi nỗi sợ hãi, gian nan vất vả kể cả cái chết. Yêu thương càng nồng nàn, đức mến càng rộng khắp, giống như cách nói của thánh Phaolô trong thư thứ nhất gửi tín hữu Côrintho “Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu…Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả” (1Cr 13, 4.7).
Thiên Chúa bộc lộ cho con người biết mầu nhiệm tình yêu của Thiên Chúa thật lớn lao, cao sâu đến nỗi hy sinh cả Người Con Một Duy Nhất. Tình yêu ấy là sự kết hợp và vâng phục ý Cha được thực hiện qua Đức Giêsu. Vì thế ai yêu thương thì nên giống Thiên Chúa, và khi yêu thương con người được gọi là bạn hữu của Thiên Chúa.
Quả thật, đức mến là yêu thương, yêu thương bao hàm sự tin tưởng. Ở một khía cạnh khác, tình yêu có sức năng động sáng tạo. Chính Thiên Chúa đã tác tạo con người có trái tim biết yêu thương để họ xây dựng đời nhau và viên toàn thăng hoa thân phận mình. Kín múc tình yêu từ Thiên Chúa Ba Ngôi, nên ai yêu thương trong Thiên Chúa thì tình yêu ấy luôn bền chặt dù có phải trải qua sóng gió, thử thách. Nếu không có Thiên Chúa là nguyên lý của tình yêu chắc chắn con người không thể yêu thương gắn bó trọn kiếp cho nhau được.
Văn sĩ Gilliéron bảo rằng “ cuộc sống vốn nhiều đau thương và u uẩn, nhưng luôn có một thứ hằng chiếu tỏa biến đổi tất cả đó là Tình Yêu Thương. Không có gì quý giá hơn tình yêu thương. Thế giới chỉ có niềm vui trọn vẹn, có sự an hòa hạnh phúc khi mọi người biết đối xử với nhau tình yêu thương.Tình yêu như không khí để con người hít thở mà tồn tại, thử hỏi cuộc sống này thiếu vắng tình yêu thì ai còn muốn sống. Cây không có gốc thì không đứng vững, con người không biết yêu thương thì không thể tồn tại.
Và ta thấy trong cược sống nếu không có tình yêu, chim chóc sẽ ngừng ca hát, hoa lá thôi không nở, sông suối thác nguồn chẳng còn tuôn chảy róc rách. Nếu không có tình yêu, các thánh chẳng còn chịu đổ máu tử vì đạo bởi tình yêu có một mãnh lực phi thường chiến thắng cả sự chết. Tất cả mọi thứ đến từ tình yêu thì luôn vững bền. Giàu sang mà không có tình yêu là thứ giàu sang phù hoa, mau qua, thành công mà vắng bóng tình yêu thì chỉ như ánh hào quang lóe lên rồi vụt tắt. Ở nơi nào đó không có tình yêu ngự trị, nơi đó có tranh chấp, thù hận và dối gian, nơi đó in dấu muộn phiền. Tình yêu làm cho trời bừng sáng, cho đất tràn trề sức sống, cho hạt nảy mầm, cho cây trổ hoa và kết trái.
Trịnh Công Sơn, cố nhạc sĩ tài hoa đã chiêm nghiệm cuộc đời trong từng giai điệu, từng lời ca nốt nhạc. Ông cho rằng “sống trên đời này, chỉ có thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn. Tình yêu thì vô cùng. Chúng ta làm cách nào để nuôi dưỡng tình yêu, để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá của cuộc đời mỗi người”.
Chiêm ngắm cuộc đời và tâm huyết của Chúa Giêsu, ta xin Chúa cho mỗi người chúng ta biết yêu thương mọi người xung quanh, quan tâm ủi an giúp đỡ họ dù chỉ là một chén nước lã, dù chỉ là một nụ cười, một ánh mắt cảm thông để tất cả chúng ta cùng được sống mãi trong tình thương của Thiên Chúa.
2021
ĐƠN GIẢN : YÊU NHƯ THẦY
06 25 Tr Thứ Năm Tuần V Phục Sinh.
Thứ năm đầu tháng. Ngày các Linh mục.
Cv 15,7-21; Ga 15,9-11.
ĐƠN GIẢN : YÊU NHƯ THẦY
Trong cuộc sống thường nhật, con người vẫn kiến tạo niềm vui cho nhau, nhất là cho những người mình yêu thương, những người yêu thương mình. Họ hy sinh, trao ban cho nhau thời giờ, sức khỏe, tiền của… Trong Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nói với các môn đệ những lời đầy tâm huyết để có được niềm vui trọn vẹn: “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy. Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người. Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn” (Ga 15,9-11).
Thánh Gioan trong bức thư thứ nhất đã định nghĩa : Thiên Chúa là Tình Yêu. Và Thánh Phaolô cũng đã xác quyết : Hiện nay chỉ còn lại tin cậy mến, nhưng trong bộ ba đó, thì đức mến là quan trọng hơn cả.Chúng ta có thể áp dụng lời xác quyết trên trên vào đời sống gia đình, như Đức Thánh Cha Piô XI đã viết trong thông điệp “Casti connubii” : Tình yêu là rường cột vững chắc cho mọi gia đình.
Người ta thường bảo chính mẹ hiền thiên nhiên đã ban tặng cho ta một cuộc đời phong phú đầy màu sắc. Và tình yêu cũng có sắc màu của nó, đó cũng là những điều mà trong bộ phim nhiều tập “Sắc màu tình yêu” của Hàn Quốc mà các nhà làm phim muốn chuyển đạt đến so sánh tình yêu đa dạng như những sắc màu ý nghĩa như sau :
-Màu trắng của tuyết đầu mùa kể lại câu chuyện buồn của một chàng thiết kế ánh sáng đã mất người vợ trẻ trong ngày lễ đính hôn. Rồi sau đó tình cờ anh gặp một cô sinh viên có nét mặt giống người vợ đã khuất, kỷ niệm cũ lại ùa về trong anh… Nhưng liệu những tình cảm mới hồn nhiên mà chân hành, nồng hậu, một ngày nào đó có thể lấp đầy trong anh khoảng trống những ngày đã qua chăng…
-Màu đỏ thể hiện một tình yêu kiên nhẫn, bao dung và tha thứ giữa cô họa sĩ thiết kế sân khấu mới du học nước ngoài trở ve, đã yêu say đắm chàng ca sĩ trẻ chưa mấy tên tuổi. Tình yêu là sự cho và nhận, không vụ lợi, tính toán… nhưng phải có sự cảm thông và tôn trọng. Có như thế tình yêu mới bền vững, xanh tươi như cây đời và đơm hoa trái ngọt hạnh phúc.
-Màu vàng là những câu chuyện vui buồn, hờn ghen của những người độc thân cùng sống trong một chung cư ở thành phố.
-Màu xám là màu của tình yêu trong hoài niệm. Hai con người đã từng là người yêu của nhau thuở xưa, rồi vì hoàn cảnh họ phải xa nhau để rồi tình cờ gặp lại nhau trong ngỡ ngàng sau hơn 20 năm xa cách…
-Và màu xanh lá cây – luôn là màu hy vọng, một câu chuyện về ba người bạn thân thuở nhỏ học cùng trường, rồi mỗi người một ngả, khi gặp lại họ đã trưởng thành nhưng vẫn nâng niu, gìn giữ mối tình của một thời thơ dại. Như vậy, với các sắc màu : trắng, đỏ, xanh, tím, vàng… mỗi màu tượng trưng cho những hương vị tình yêu khác nhau về những mối tình đầy sắc màu dịu ngọt mà cũng đầy bão tố, muộn phiền. Từ đó chúng ta cùng nhận định :
Con người chúng ta qui hướng về tình yêu. Thực vậy, người ta ca ngợi tình yêu, nhưng đồng thời người ta cũng oán hận tình yêu. Và tình yêu đã trở nên một yếu tố cần thiết cho cuộc sống hằng ngày. Nhân danh tình yêu, người ta sẵn sàng làm việc, chấp nhận hy sinh và khổ đau. Cuộc sống con người là như một chuyến phiêu lưu của tình yêu đầy cam go và thử thách. Có thể là thành công rực rỡ, nhưng có thể là thất bại ê chề. Từ thẳm sâu cõi lòng, cái ước vọng thầm kín nhất của con người vẫn là cái ước vọng yêu và được yêu.
Lý do hiện hữu của con người cũng chính là tình yêu, bởi vì chúng ta được dựng nên bởi tình yêu và cho tình yêu. Như chiếc lá lìa cành sẽ bị tàn úa. Cũng vậy, sống cô đơn, thiếu vắng tình yêu sẽ làm cho con người hụt hẫng…. Đói cơm, đói gạo có thể giết chết hàng triệu người mỗi năm. Thế nhưng đối với tình yêu còn nguy hiểm và có sức tàn phá hơn nhiều. Nó chia rẽ lòng người. Nó phân hóa nhân loại. Nó biến gia đình trở thành một nhà tù, và cuộc đời trở thành một sa mạc cát nóng. Rồi nữa, trong tình yêu cũng có biết bao nhiêu hiểu lầm tệ hại. Danh từ tuyệt vời này đã gây nên biết bao nhiêu ngộ nhận cay đắng. Bởi vì người ta chưa biết yêu cho đúng đắn. Họ tưởng mình yêu người, nhưng lại hóa ra yêu mình, không quảng đại san sẻ cho nhau.
Tình yêu là một con đường một chiều, khởi đi từ bản thân chúng ta để tiến tới người mình thương mến. Tiến tới không phải để chiếm đoạt, nhưng để cho đi, để trao ban. Nếu chúng ta chỉ chiếm đoạt người yêu cho riêng mình, không bao giờ biết cho đi, không bao giờ biết trao ban, thì chắc hẳn tỉnh tình yêu sẽ chết. Hay nói một cách khác : hành động như thế là chúng ta đi ngược với con đường vào tình yêu… Đừng hỏi rằng người yêu đã làm gì cho tôi, nhưng hãy xét xem : tôi đã làm gì cho người tôi thương. Để yêu cho đúng nghĩa thì hãy dám từ bỏ để dấn thân phục vụ. Càng cho đi nhiều thì càng yêu mến nhiều.
Những lúc Thầy trò bên nhau nghe sao mà chứa chan tình yêu, gần nhau hơn bao giờ hết, Thầy nói những lời yêu thương, Thầy tỏ bày nỗi lòng, thao thức của Thầy, Thầy dặn đi dặn lại phải yêu thương như Thầy đã yêu. Thầy lấy chính tình Thầy ra làm khuôn mẫu, các môn đệ như muốn hớp lấy những lời vàng ngọc từ miệng Thầy lúc ấy. Tình Thầy thân thương đến độ trò chẳng dám mơ, coi trò như bạn vô cùng thân thương. Và rồi Thầy đã hy sinh cả mạng sống vì yêu. Thầy có niềm vui trọn vẹn, bởi vì Thầy đã yêu mến Chúa Cha, Thầy giữ các điều răn của Cha và ở lại trong tình thương của Người. Thầy dạy các môn đệ cũng như chúng con hôm nay cũng phải “ở lại trong tình thương của Thầy”, bằng việc giữ các điều răn của Thầy.
Điều răn của Thầy truyền là hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương các con. Yêu như Thầy đã yêu chúng con là mức độ cao nhất. Thầy đã thí mạng vì chúng con. Sự hy sinh tính mạng cao cả này, trước mắt người thế là bị thua cuộc, là thất bại thảm hại, là đáng thương… Khi chúng con hy sinh, quên mình để giúp mọi người, cũng có thể bị người xung quanh chê là dại khờ. Nhưng trong thực tại cuộc sống thường nhật hôm nay, chúng con chưa phải hy sinh đến độ mất cả mạng sống vì yêu thương. Nhưng khi chúng con cho nhau những lời yêu thương, phục vụ, chăm sóc, dành thời giờ cho nhau là chúng con cũng có được niềm vui thực sự và trọn vẹn trong Thầy.
Chúa Giêsu đã nói : “Không ai yêu hơn người hiến mạng sống vì bạn hữu”. Nếu chúng ta cho đi để đòi lại theo kiểu hòn đất ném đi, hòn chì ném lại thì chúng ta chẳng được gì hết. Trái lại, chính lúc cho đi một cách quảng đại, thì chúng ta sẽ được nhiều nhất, sẽ được tất cả…
Mẫu gương đáng cho chúng ta noi theo đó là Chúa Giêsu với cái chết trên thập gía vì yêu thương chúng ta. Hôm nay Chúa Giêsu căn dặn các môn đệ : “Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy” (Ga 15, 9). Lưu lại trong tình yêu con người sẽ được tình yêu tắm gội và biến đổi. Nhưng muốn ở lại trong tình yêu, con người phải tuân giữ lệnh truyền yêu thương của Ngài, một tình yêu hướng về người khác và trao ban điều tốt lành cho người khác. Vì yêu thương Thiên Chúa đã thông ban sự tốt lành cho các thụ tạo của Ngài, Ngài đã cho con người được chung hưởng tình yêu của Người.
Những mong ước Lời Chúa hôm nay đưa chúng ta vào sâu hơn trong tình yêu của Chúa, và giúp chúng ta biết yêu thương người khác bằng tình yêu chân thành.