2022
Đấng Phù Trợ sẽ tố cáo thế gian
24/5 Thứ Ba trong tuần thứ Sáu Mùa Phục Sinh
Cv 16:22-34; Tv 138:1-2,2-3,7-8; Ga 16:5-11
Đấng Phù Trợ sẽ tố cáo thế gian
Thường cuộc chia tay nào cũng có nhiều day dứt. Đặc biệt cuộc chia tay giữa những người thân, người yêu lại càng nhiều cảm xúc, lo lắng, lưu luyến – chưa xa mà lòng đã bồi hồi. Bởi thế, khi loan báo cuộc ra đi trở về cùng Cha, thầy trò Đức Giê-su cũng không tránh khỏi niềm xao xuyến ấy: “5Bây giờ Thầy đến cùng Đấng đã sai Thầy, và không ai trong anh em hỏi: ‘Thầy đi đâu ?’ 6 Nhưng vì Thầy nói ra các điều ấy, nên lòng anh em tràn ngập ưu phiền.” Tuy nhiên, vì tình yêu mà Thầy phải ra đi vì: “Thầy ra đi thì có lợi cho anh em. Thật vậy, nếu Thầy không ra đi, Đấng Bảo Trợ sẽ không đến với anh em ; nhưng nếu Thầy đi, Thầy sẽ sai Đấng ấy đến với anh em.” Quả vậy, Chúa Thánh Thần – Thần Tình yêu và Chân Lý, Sự khôn ngoan của Thiên Chúa sẽ đến để ‘dạy bảo anh em mọi điều’; Ngài là Đấng Bảo trợ – Đây là một lời hứa tràn đầy sự an ủi, vì có Thiên Chúa bảo trợ chúng ta còn sợ gì?
Khi Chúa Thánh Thần đến “Người sẽ chứng minh rằng thế gian sai lầm về tội lỗi, về sự công chính và việc xét xử : 9 về tội lỗi : vì chúng không tin vào Thầy ; 10 về sự công chính : vì Thầy đến cùng Chúa Cha, và anh em không còn thấy Thầy nữa ; 11 về việc xét xử : vì Thủ lãnh thế gian này đã bị xét xử rồi.” Theo chú giải Tin mừng Gioan thì khi Đấng Bảo Trợ đến, Ngài sẽ hoàn tất cuộc xét xử trong lòng Giáo Hội qua ba điểm:
* c. 9 Thánh Thần sẽ phơi trần tội lỗi của trần gian. Tội không tin Đức Ki-tô, mà đỉnh cao là đã giết Ngài.
* c. 10 Minh oan cho Đức Ki-tô, Đấng Công minh sáng suốt: Đấng Bảo Trợ cho thấy rằng, nếu cái chết của Đức Giê-su bị xem là nhục nhã dưới lăng kính người đời, thì lại được Chúa Cha tôn vinh.
* c. 11 Thánh Thần cho thấy rõ án phạt Xatan phải chịu khi Đức Giê-su đi vào cuộc vượt qua. Tuy bên ngoài bị tòa án trần gian xét xử, nhưng Đức Giê-su đã sống lại từ cõi chết, và do đó đã chiến thắng trần gian.
Ngày nay con người tiếp tục không tin và lên án giết Đức Giê-su qua việc chống đối Giáo hội của Ngài. Sách Giáo lý Hội thánh Công Giáo định nghĩa: “Tin là gắn bó bản thân con người với Thiên Chúa, đồng thời chấp nhận tất cả chân lý được Thiên Chúa mặc khải.” (GLCG, s. 150) Bạn và tôi, chúng ta thử xét mình xem chúng ta đã gắn bó bản thân với Thiên Chúa hay chưa? Chúng ta có chấp nhận những chân lý Ngài dạy – chân lý về tình yêu, sự tha thứ, lòng khoan dung, tinh thần phục vụ… như là sự khôn ngoan, là kim chỉ nam để thi hành trong cuộc sống hay không? Hay chúng ta chỉ cậy dựa theo sự khôn ngoan thế tục trong cách hành xử của mình? Rất thường, chúng ta hay gác lời dạy của Chúa sang bên lề cuộc sống để hành xử theo thế gian.
Tuy không trực tiếp lên án, giết Đức Giê-su, nhưng thực tế, Ngài đã bị bỏ quên hay chỉ còn là một món đồ trang sức cho cuộc sống của chúng ta. Đấng Bảo Trợ đến, Ngài sẽ phơi trần tội lỗi thế gian. Xin Chúa Thánh Thần đến với chúng ta để đem ra ánh sáng những vùng tối tăm trong tâm hồn, và xin Ngài thanh tẩy bằng lửa hồng mến yêu để chúng ta dám chết đi cho tội lỗi hầu đáng được hưởng phần vinh phúc với Đức Ki-tô.
Thánh Thần minh oan cho Đức Ki-tô, Đấng Công minh sáng suốt: “Đấng Bảo Trợ cho thấy rằng, nếu cái chết của Đức Giê-su bị xem là nhục nhã dưới lăng kính người đời, thì lại được Chúa Cha tôn vinh.” Bởi vì cái chết của Đức Giê-su là do tình yêu hy sinh ‘hiến mạng vì bạn hữu’ của Ngài. Vì thế Ngài rất đẹp lòng Chúa Cha và được Cha tôn vinh đặt làm ‘Chủ tể muôn loài’. Cuộc đời có Chúa Thánh Thần, Ngài sẽ giúp chúng ta thi hành sự công chính mà Đức Giê-su truyền dạy: “Anh em hãy yêu thương nhau như chính thầy đã yêu thương anh em. Điều thầy truyền dạy là anh em hãy yêu thương nhau.” (Ga 15, 12. 17).
Vì theo Kinh thánh người công chính là người ‘chu toàn lề luật’. Và lề luật Đức Giê-su dạy ở đây đó là “yêu thương nhau như Đức Giê-su” một tình yêu vị tha hoàn toàn vô vị lợi. Do đó, khi yêu thương chúng ta đừng sợ thiệt thòi. Trong lăng kính của tình yêu vị tha không bao giờ có sự tính toán và cảm giác thua thiệt khi yêu thương phục vụ và cho đi. Trái ngược lại, tình yêu vị kỷ luôn luôn qui về mình, về lợi ích của mình và kết án tình yêu vị tha là ngu dại. Nhưng dưới con mắt Thiên Chúa thì “Tất cả những gì thế gian cho là ngu dại lại là sự khôn ngoan của Người.” Chúng ta chọn Thiên Chúa hay chọn thế gian tùy vào niềm tin của chúng ta đặt vào đâu. Nếu chọn Thiên Chúa, sống theo lời Ngài thì phần thưởng nước trời sẽ là gia nghiệp của chúng ta.
Về việc xét xử: “Thủ lãnh thế gian đã bị xét xử rồi.” Thủ lãnh thế gian là Xatan, chúng đã bị trừng phạt, bởi đã quay lưng lại với Thiên Chúa, chống đối Thiên Chúa. Thiên Chúa là nguồn mạch sự sống và tình yêu. Tự tách mình ra khỏi Thiên Chúa, Xa tan đã tự chuốc án phạt cho mình là sự chết và sống trong hỏa ngục của thù hận. Ai không sống yêu thương là vẫn còn chịu sự khống chế và thống trị của Xatan; người ấy góp phần vào sự gieo rắc khổ đau và tự chuốc lấy khổ đau cho bản thân mình. Xin Chúa Giêsu, Đấng đã dùng yêu thương để thắng hận thù, đã chiến thắng thần chết để đi vào cuộc sống vinh quang. Ban cho chúng ta sức mạnh tình yêu của Ngài để chúng ta nên những chứng nhân và tông đồ xây dựng nước tình yêu của Chúa, đẩy lui bóng tối ích kỷ hận thù còn đang bao trùm trong cõi lòng nhân gian.
Sai lầm của người Do Thái đó là “về việc xét xử”. Ngày xưa Thượng Hội đồng Do Thái đã xử án chết cho Chúa Giêsu và nhiều người Do Thái cũng cho rằng án ấy là đúng bởi vì được xử bởi một cơ quan có thẩm quyền. Nhưng khi Chúa Giêsu đi đến tận cùng của việc bị kết án, thì cũng là lúc con người nhận ra sự công chính nơi Ngài. Viên bách quản đã thốt đã thốt lên: “Người này thật là Con Thiên Chúa”, và đám đông chứng kiến cảnh tượng ấy đã đấm ngực mà lui về. Cái chết của Chúa Giêsu là khởi đầu cho việc công chính hóa. Đồng thời, tội lỗi và quyền lực sự dữ bị kết án. Sự Phục Sinh của Ngài là một chiến thắng tội lỗi và sự chết, để những ai bước theo Ngài không còn lo âu thất vọng, nhưng phấn khởi vui mừng vì một ngày kia cũng được thông phần vinh quang với Ngài.
Qua đoạn Tin Mừng, chúng ta có thể rút ra được những bài học này là mỗi người chúng ta hãy khiêm tốn nhìn nhận rằng mình không phải là hoàn hảo, mình còn nhiều sai lầm. Và chúng ta phải nhờ Chúa Thánh Thần soi sáng thì mới thấy rõ và thấy đúng cái sai lầm của mình. Việc nhận ra những sai lầm của mình như thế là một điều cần thiết và rất hữu ích để chúng ta có thể sửa sai, để ngày càng hoàn thiện chính mình.
2022
Sự Hiện Diện Của Chúa Thánh Thần
23/5 Thứ Hai trong tuần thứ Sáu Mùa Phục Sinh
Cv 16:11-15; Tv 149:1-2,3-4,5-6,9; Ga 15:2616
Sự Hiện Diện Của Chúa Thánh Thần
Trong thế gian, sự hiện diện của Chúa Thánh Thần là một sự hiện diện vô hình và chứng tá của Chúa Thánh Thần cho Chúa Giêsu được thể hiện, được nhìn thấy nơi chứng tá của các môn đệ cho Chúa. Và như vừa nói trên, chứng tá này không phải là điều dễ dàng. Ðây là con đường nhỏ hẹp, gặp nhiều gian nan, thử thách. Theo Chúa đích thực làm cho ta ra khỏi thế gian và vì thế mà bị thế gian ghét bỏ, khai trừ. Nhưng trong những lúc gian nan thử thách như vậy, trong những giây phút cảm thấy trống rỗng và đau khổ trong cuộc đời của người đồ đệ, Chúa Thánh Thần, Ðấng an ủi, Ðấng bảo trợ, mà Chúa Giêsu sai xuống từ Thiên Chúa Cha, Ðấng ấy sẽ đồng hành với các môn đệ và trợ giúp họ, để các ngài được luôn trung thành làm chứng cho Chúa.
Sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong đời sống của các môn đệ là nền tảng vững chắc cho niềm hy vọng của đồ đệ giữa những thử thách trên trần gian. Và chúng ta nhìn thấy điều này khi đọc qua những trang sách Tông Ðồ Công Vụ, sau khi được Chúa Thánh Thần ngự xuống, các tông đồ như được biến đổi hoàn toàn, từ lo sợ chạy trốn, chuyển sang can đảm, sẵn sàng hy sinh và cương quyết phục vụ. Trong lúc gặp thử thách, trước mặt những người quyền thế ngăn cấm không được làm chứng cho Chúa Giêsu Phục Sinh, các tông đồ can đảm trả lời công khai: “Chúng tôi phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời con người”.
Nếu như sự hiện diện của Chúa Giêsu là sự hiện diện hữu hình của một Thiên Chúa làm người; thì sự hiện diện của Chúa Thánh Thần là một sự hiện diện thiêng liêng tuyệt đối nhưng mang lại một sức mạnh vô biên. Sự kiện Chúa Thánh Thần hiện xuống là một sự gắn kết tuyệt hảo, chứng thực rằng lời cầu nguyện của Chúa Giê-su cho Giáo Hội hiệp nhất nên một đã thành hiện thực.
Nối kết những lời hứa của Chúa Giê-su trước khi về trời với sự kiện Chúa Thánh Thần hiện xuống hôm nay, cho chúng ta xác tín vào một Thiên Chúa tình yêu. Đúng như lời xác tín của tác giả Tin Mừng Gioan: “Trước lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng” (Ga 13,1). Yêu đến cùng không chỉ là chết cho người mình yêu, nhưng chết đi rồi vẫn còn lo lắng, vẫn còn tìm cách bảo vệ cho người yêu. Đó là một thứ tình yêu không giới hạn, khác xa với tình yêu của con người. Về nguyên tắc, tình yêu vợ chồng phải là một tình yêu không giới hạn, nhưng không biết đã có ai sống được đòi hỏi ấy không. Chúa Giêsu đã sống điều đó, để làm gương cho chúng ta.
Chúa Thánh Thần được ban xuống cho Giáo Hội, cho chúng ta nhận ra được cái độc đáo của tình yêu Ki-tô giáo, một tình yêu vừa vật chất vừa vô hình, vừa cụ thể vừa thiêng liêng, đó là sự hiện diện chuyển giao giữa Chúa Giêsu hữu hình và Chúa Thánh Thần vô hình. Tình yêu nơi con người cũng nên như thế, không nên đòi hỏi những dấu chỉ cụ thể để chứng tỏ tình yêu cho nhau, vì những diễn tả chỉ là tương đối. Ngược lại, ta cũng không thể chấp nhận một thứ tình yêu không hành động. Vợ chồng, cha mẹ, con cái, anh em, bạn bè,… phải sống với nhau bằng sự tôn trọng thẳm sâu bên trong, nhưng cũng bằng những biểu hiện cụ thể bên ngoài, để chứng tỏ một đời sống có trách nhiệm.
Sự hiện diện của Thánh Thần, còn chứng tỏ một tình yêu liên tục của Thiên Chúa dành cho con người: “Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến cùng anh em” (Ga 14,18). Nhân loại từ khi được bước vào miền ánh sáng của Thiên Chúa tạo dựng, đã chưa một lần phải bơ vơ, vì nếu không nhân loại đã chết. Sự thay đổi cách thế hiện diện, đi từ hữu hình vào vô hình, Thiên Chúa vẫn bảo toàn tình yêu ấy dành cho con người. Tình yêu mà con người đang dành cho nhau, cũng mang sắc thái tình yêu Thiên Chúa, có lúc cụ thể, cũng có lúc âm thầm.
Nhưng, không phải con người luôn duy trì được tình yêu dành cho nhau. Xa nhau tình yêu dễ cạn, nên đã dẫn đến sự bất chung. Sự nghèo túng cũng làm tình yêu dễ biến chất vì gánh nặng áp lực vật chất sinh ra cau có, gắt gỏng. Đời sống sung túc cũng làm tình yêu thay đổi vì ham hưởng thụ mà vươn mình đi xa quá chớn… Chúng ta hãy nhìn lên Chúa, để thấy được một tình yêu cao thượng và giá trị vô biên mà biết hy sinh cho nhau.
Người Kitô hôm nay, đồ đệ của Chúa Giêsu, cần xét lại thái độ sống chứng nhân của mình. Có hai thái cực cần tránh đi, không thể có thái độ vênh vang tự đắc, cũng không được qụy lụy chiều theo qui mô của kẻ chống đối Chúa, cần sống khiêm tốn nhưng đồng thời can đảm mạnh mẽ trong việc phục vụ, chấp nhận phiền phức mà trong lòng vẫn vui tươi.
Ðây là kinh nghiệm sống chứng nhân của thánh Phaolô tông đồ khi ngài tâm sự trong thư thứ hai Corintô chương 4, câu 7 và các câu tiếp theo như sau: “Thiên Chúa làm cho ánh sáng chiếu soi lòng trí chúng tôi để tỏ bày cho thiên hạ được biết vinh quang của Thiên Chúa rạng ngời trên dung mạo Kitô, nhưng kho tàng ấy, chúng tôi lại chứa đựng trong bình sành để chứng tỏ quyền năng phi thường phát xuất từ Thiên Chúa, chứ không phải từ chúng tôi. Chúng tôi bị dồn ép tư bề, nhưng không bị đè bẹp, gian nan nhưng không tuyệt vọng, bị ngược đãi nhưng không bị bỏ rơi, bị quật ngã nhưng không bị tiêu diệt. Chúng tôi luôn mang nơi thân mình cuộc thương khó của Chúa Giêsu, để sự sống của Chúa Giêsu cũng được biểu lộ nơi thân mình của chúng tôi”.
Chúa Giêsu đã nói “Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì” (Ga 6,63). Như vậy, con người tồn tại được là bởi Thần Khí. Lời Chúa hôm nay mời gọi người tín hữu: đã sống nhờ Thần Khí thì phải sinh hoa trái trong Thần Khí. Thánh Phaolô đã nói “Hoa quả của Thần Khí là: bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết độ” (Gl 5,22-23). Vậy, ai sống được những điều này là đang sống trong Thần Khí của Đức Kitô.
Đời sống Ki-tô hữu lữ hành là chu toàn bổn phận trần thế. Tuy nhiên, thánh Phaolô cũng khuyên nhủ người tín hữu, rằng đừng quá chú tâm đến những gì thuộc thế gian mà bỏ qua khát vọng Nước Trời. “Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Ki-tô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới” (Cl 3,1-2).
Làm chứng cho Chúa Giêsu, chúng ta không nên chờ đợi sự dễ dàng nhưng phải sẵn sàng mang lấy cuộc thương khó của Chúa Giêsu nơi thân mình, sẵn sàng đón nhận sự chống đối thù hận của những kẻ không biết Thiên Chúa Cha và cũng không biết Chúa Giêsu Kitô. Trong sự yếu đuối mỏng dòn của chính bản thân, chúng ta luôn cảm nghiệm sức mạnh của Thiên Chúa được thể hiện qua chúng ta nhờ Chúa Thánh Thần hiện diện trong chúng ta. Chính Ngài làm chứng cho Chúa Giêsu và chúng ta cần để mình chìm sâu trong sức mạnh của Ngài để cùng với Ngài làm chứng cho Chúa.
2022
Thân phận của những người theo Chúa
21/5 Thứ Bảy trong tuần thứ Năm Mùa Phục Sinh
Cv 16:1-10; Tv 100:1-2,3,5; Ga 15:18-21
Thân phận của những người theo Chúa
Thánh Gioan không chấp nhận sự nhập nhằng, mù mờ trong thái độ sống. Ngài luôn có sự phân biệt rõ rệt giữa ánh sáng và bóng tối, giữa yêu và ghét, giữa thế gian và những gì không thuộc về thế gian… Tin Mừng hôm nay Thánh sử Gioan đã minh họa rõ hơn về hai hình ảnh đối lập ấy: một bên là thế gian và bên kia là những người Chúa chọn, những người gắn bó với Chúa ; một bên là tình yêu dành cho Thiên Chúa và bên kia là sự thù ghét thế gian mang lại.
Các nhà nghiên cứu cho thấy, thánh Gioan thể hiện xuyên suốt trong Tin Mừng thứ tư chủ đề tình yêu. Qua đoạn Tin Mừng hôm nay Ngài nêu lên một hình ảnh trái ngược làm sáng lên chủ đề tình yêu đó là “sự thù ghét”. Thống kê cho thấy Tin Mừng Gioan đã sử dụng 12 lần động từ “ghét”, động từ này hầu như các Tin Mừng khác không nói đến. Trong đoạn Tin Mừng hôm nay và vài câu tiếp đó, tức Gioan 15,18-25 động từ “ghét” đã chiếm 7 lần. Chủ từ cho động từ “ghét” thường là “thế gian”, và động từ ghét thường gắn liền với các cụm từ : bách hại, trục xuất khỏi hội đường, giết chết.
Suy niệm Tin Mừng hôm nay chúng ta tự hỏi : Nguyên nhân nào mà những người đi theo Chúa phải chịu sự thù ghét ? Chúa Giêsu đưa ra câu trả lời thật rõ : “Tôi tớ không lớn hơn chủ” ; “Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em. Nếu họ đã tuân giữ lời Thầy, họ cũng sẽ tuân giữ lời anh em. Nhưng họ sẽ làm tất cả những điều ấy chống lại anh em, vì anh em mang danh Thầy”. Ở những nơi khác của Tin Mừng Nhất Lãm cũng nói lên điều đó. Số phận những Kitô hữu gắn liền với số phận của Chúa Giêsu. Nếu Chúa Giêsu bị hiểu lầm, chống đối, thù ghét… thì số phận của những người theo Ngài cũng giống như vậy. (x.Mc 1,9-13 ; Mt 10,17-22.23-29 ; Lc 12,2-9.51-53).
Mặt khác, khi thuộc về Chúa, nghĩa là đứng ở phía đối lập với thế gian, mà thế gian thì ghét những ai không thuộc về chúng. Hơn nữa, đời sống của những người không thuộc thế gian là một đời sống công chính, vượt ra ngoài bóng tối tội lỗi. Đời sống ấy gián tiếp là lời tố cáo những thế lực đen tối, tội lỗi. Đời sống thánh thiện của người theo Chúa sẽ là lời kết án những ai sống bừa bãi. Khi bạn sống ngay thật bác ái, thì sẽ làm cho những ai sống trái với những điều ấy khó chịu, họ sẽ né tránh và loại trừ bạn. Đời sống ấy ắt hẳn là nguyên nhân của mọi sự loại trừ.
Hơn thế nữa, thế gian thường hay nghi ngờ những gì khác với mình. Chuyện kể về Jonas Haway lần đầu tiên khám phá ra chiếc dù ở Anh. Anh ta đi trong thành phố với biết bao cái nhìn khác lạ ném vào anh ta. Mặc dù chiếc dù lúc đó thật hữu ích, chỉ có một điều mọi người khác không có còn Jonas Haway lại có. Những người theo Chúa, ắt hẳn phải sống khác với những ai thuộc về thế gian, như vậy số phận của họ chắc hẳn cũng bị thế gian nghi ngờ.
Những biểu hiện của sự thù ghét giáng xuống trên người theo Chúa là gì ? Như các nhà nghiên cứu Tin Mừng Gioan cho thấy, động từ “ghét” thường gắn liền với các cụm từ : “bách hại, trục xuất khỏi hội đường và giết chết”. Như vậy, những ai đi theo Chúa cũng phải hiểu rộng thêm rằng : chắc chắn họ cũng sẽ phải chịu bách hại, bị loại trừ và có khi cũng sẽ bị giết chết.
Phản ứng của các môn đệ trước sự thù ghét của thế gian : ở Ga 15,1-17 ngay trước đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã nhắc các môn đệ của Ngài “hãy lưu lại trong tình yên và tình bạn với Ngài”. Nghĩa là, trước khi những người theo Chúa chịu sự ngược đãi của thế gian, thì trước đó họ phải được liên kết mật thiết với Chúa Giêsu. Họ phải nên một với Ngài như cây và cành, như đầu và chi thể. Nếu họ có được điều này, thì những gì thế gian đem lại sẽ không thể tách họ ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa.
Tuy nhiên một điều đem lại nguồn an ủi lớn lao cho những ai đi theo Chúa, Chúa nói ngay sau đoạn Tin Mừng hôm nay : Ngài hứa ban bình an và niềm vui của Ngài cho những ai theo Ngài. Và khi có niềm vui và bình an của chính Chúa, khi ấy những ai đi theo Ngài sẽ có đủ sức mạnh vượt thắng thế gian.
Như vậy để giải quyết vấn đề thế gian thù ghét những người không thuộc về chúng, Chúa Giêsu muốn những ai thuộc về Ngài phải liên kết chặt chẽ với Ngài. Nếu người ấy kết hợp mật thiết với Ngài, họ phải tin rằng họ không bị bỏ rơi, họ được bình an và tình yêu Thiên Chúa sẽ bao phủ, thế lực của tình yêu sẽ chiến thắng sự gian ác. Chúa đã nói : anh em hãy vui lên, Thầy đã thắng thế gian, và chắc chắn ai gắn bó với Ngài cũng sẽ thắng thế gian.
Bị ghét bỏ, bị bắt bớ, bị giết hại mãi cho đến tận thế mới chấm dứt: Đó là thân phận của Thầy Giê-su, và cũng là số phận của những ai đi theo con đường của Ngài. Bởi lẽ, các Ki-tô hữu không thuộc về thế gian, và họ đã được Chúa chọn và ra tách khỏi thế gian (Ga. 15,18-20).
Thật vậy, khi sống theo đòi hỏi của Tin Mừng có thể khiến những người đang theo Chúa như chúng ta hôm nay đây sẽ bị thế giới đương đại tẩy chay, làm khó dễ; thậm chí còn bị bách hại, khủng bố, giết chóc.
Tuy nhiên, cuối cùng, bách hại cướp đi sự sống đời này lại là nguyên nhân của niềm vui và phần thưởng lớn lao trên thiên đàng. Sống hy sinh, dấn thân theo đòi hỏi của Tin Mừng là một tiến trình dẫn đến sự phục sinh khải hoàn: Dẫn đưa các Ki-tô hữu từ lối sống theo tình cảm tự nhiên đạt đến cuộc sống theo Chúa Thánh Thần hướng dẫn. Cuộc đời các thánh cho chúng ta thấy rằng sự bách hại giúp các Ki-tô hữu được giải thoát khỏi sự cám dỗ và thỏa hiệp với thế gian.
Sự phục sinh của Chúa đã mang lại cho các tông đồ sức sống mới, đã biến đổi các tông đồ từ nhút nhát thành can đàm. Từ hoảng sợ thành kiên cường. Từ thiếu hiểu biết thành kẻ rao giảng Lời Chúa đầy thuyết phục. Xin cho chúng ta cũng được sức sống phục sinh của Chúa nâng đỡ ngõ hầu có thể làm chứng nhân cho Chúa.
2022
YÊU NHƯ THẦY
20/5 Thứ Sáu trong tuần thứ Năm Mùa Phục Sinh
Cv 15:22-31; Tv 57:8-9,10-12; Ga 15:12-17
YÊU NHƯ THẦY
Trang Tin mừng hôm nay là những lời tâm huyết, lời trăng trối của Chúa Giêsu nói với các môn đệ yêu quý nhất trong bữa ăn cuối cùng trước khi Ngài bước vào cuộc thương khó khốc liệt. “Anh em hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương anh em”. Giáo hội đã đón nhận lời dạy này như một “di sản thiêng liêng” và còn gọi là “điều răn mới”. Vấn đề đặt ra điều răn này “mới” ở chỗ nào, mới về thời gian, về ý nghĩa hay về một điều gì khác. Sở dĩ gọi là “điều răn mới” vì Chúa Giêsu muốn người môn đệ “yêu như Thầy”. Không phải yêu theo kiểu “đầu môi chót lưỡi”, yêu để được yêu lại, yêu vì lợi lộc, tiếng tăm hay vì bất cứ một điều gì khác.
Điều răn mới trong Tin Mừng Gioan mang đậm nét Ki-tô học vì là “yêu thương nhau như Thầy đã yêu”. Nghĩa là yêu thương nhau bằng tình yêu mà Chúa Giêsu đã dành cho các môn đệ.Thánh Gioan đã định nghĩa “Thiên Chúa là tình yêu”, hay nói cách khác tình yêu là bản chất của Thiên Chúa. Tình yêu ấy lớn hơn mọi thứ lợi lộc của cải vật chất, sâu rộng hơn mọi ước muốn, bao trùm, thắng vượt mọi yếu hèn và tội lỗi của con người. Ngài đã dùng cả cái chết của mình để định nghĩa tình yêu, để chứng minh cho “điều răn mới ấy”. Ngài không chỉ yêu người công chính mà còn yêu cả những người tội lỗi, kẻ vong ân phản bội … Ngài đã yêu và cho đi đến giọt máu cuối cùng.
Với tin mừng Thánh Gioan, chúng ta như được thưởng thức một bản tình ca tuyệt đẹp mà trong đó “tình yêu” được xem là một “chủ âm”. Vì tất cả mọi lời nói việc làm của Chúa Giêsu đều diễn tả tình yêu tự hiến vâng phục ý Chúa Cha và hiến mạng để chuộc tội cho loài người chúng ta. Ngài đã đến thế gian để yêu con người với nỗi cuồng si bất tận. Ngài luôn chạnh lòng thương, đồng cảm với niềm vui nỗi buồn của con người.
Đi đến đâu Chúa Giêsu cũng thi ân giáng phúc đến đó. Ngài đã đến để chia sẻ niềm vui trong tiệc cưới tại Cana và cũng đến đồng bàn với những người tội lỗi, bất chấp mọi tiếng đời xầm xì khinh dể. Chúa Giêsu tha thứ tội lỗi cho con người, chữa mọi bệnh hoạn tật nguyền về thể xác cũng như tâm hồn. Ngài làm cho người mù sáng mắt, người què đi được, xua trừ ma quỷ, tẩy sạch những gì là nhơ uế. Ngài đặc biệt quan tâm đến người góa bụa, trẻ em, người thấp cổ bé miệng…
Lòng thương cảm của Chúa Giêsu thấm đẫm từng trang Tin Mừng. Từng lời, từng chữ, từng cử chỉ hành động của Ngài đều tỏ cho con người biết tình thương của một vị Thiên Chúa bao la như một người cha nhân hậu, quảng đại như một người mục tử nhân lành dám hiến mạng vì đoàn chiên, gần gũi thiết than như một người bạn luôn chia sẻ mọi nỗi khó khăn, nhọc nhằn của con người.
Là kitô hữu, chúng ta được mời gọi sống “điều răn mới” là “yêu như Thầy đã yêu”. Điều này không dễ thực hiện bởi lẽ con người chúng ta còn mang đầy tính ích kỷ, chỉ yêu những gì thuộc về mình, có lợi cho mình, mấy ai dám yêu kẻ thù để rồi chịu thiệt thòi mất mát. Hãy nhìn lên Chúa Giêsu là khuôn mẫu của tình yêu.
Vì thế ai yêu thương thì nên giống Thiên Chúa. Tình yêu ấy chính là động lực cho con người thêm can đảm lướt thắng mọi nỗi sợ hãi, gian nan vất vả kể cả cái chết. Yêu thương càng nồng nàn, đức mến càng rộng khắp, giống như cách nói của thánh Phaolô trong thư thứ nhất gửi tín hữu Côrintho “Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu…Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả” (1Cr 13, 4.7).
Thiên Chúa bộc lộ cho con người biết mầu nhiệm tình yêu của Thiên Chúa thật lớn lao, cao sâu đến nỗi hy sinh cả Người Con Một Duy Nhất. Tình yêu ấy là sự kết hợp và vâng phục ý Cha được thực hiện qua Chúa Giêsu. Vì thế ai yêu thương thì nên giống Thiên Chúa, và khi yêu thương con người được gọi là bạn hữu của Thiên Chúa.
Quả thật, đức mến là yêu thương, yêu thương bao hàm sự tin tưởng. Ở một khía cạnh khác, tình yêu có sức năng động sáng tạo. Chính Thiên Chúa đã tác tạo con người có trái tim biết yêu thương để họ xây dựng đời nhau và viên toàn thăng hoa thân phận mình. Kín múc tình yêu từ Thiên Chúa Ba Ngôi, nên ai yêu thương trong Thiên Chúa thì tình yêu ấy luôn bền chặt dù có phải trải qua sóng gió, thử thách. Nếu không có Thiên Chúa là nguyên lý của tình yêu chắc chắn con người không thể yêu thương gắn bó trọn kiếp cho nhau được.
Văn sĩ Gilliéron bảo rằng “ cuộc sống vốn nhiều đau thương và u uẩn, nhưng luôn có một thứ hằng chiếu tỏa biến đổi tất cả đó là Tình Yêu Thương. Không có gì quý giá hơn tình yêu thương. Thế giới chỉ có niềm vui trọn vẹn, có sự an hòa hạnh phúc khi mọi người biết đối xử với nhau tình yêu thương.Tình yêu như không khí để con người hít thở mà tồn tại, thử hỏi cuộc sống này thiếu vắng tình yêu thì ai còn muốn sống.
Cây không có gốc thì không đứng vững, con người không biết yêu thương thì không thể tồn tại. Nếu không có tình yêu, chim chóc sẽ ngừng ca hát, hoa lá thôi không nở, sông suối thác nguồn chẳng còn tuôn chảy róc rách. Nếu không có tình yêu, các thánh chẳng còn chịu đổ máu tử vì đạo bởi tình yêu có một mãnh lực phi thường chiến thắng cả sự chết. Tất cả mọi thứ đến từ tình yêu thì luôn vững bền. Giàu sang mà không có tình yêu là thứ giàu sang phù hoa, mau qua, thành công mà vắng bóng tình yêu thì chỉ như ánh hào quang lóe lên rồi vụt tắt. Ở nơi nào đó không có tình yêu ngự trị, nơi đó có tranh chấp, thù hận và dối gian, nơi đó in dấu muộn phiền. Tình yêu làm cho trời bừng sáng, cho đất tràn trề sức sống, cho hạt nảy mầm, cho cây trổ hoa và kết trái.
Cố nhạc sĩ sĩ tài hoa họ Trịnh đã chiêm nghiệm cuộc đời trong từng giai điệu, từng lời ca nốt nhạc. Ông cho rằng “sống trên đời này, chỉ có thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn. Tình yêu thì vô cùng. Chúng ta làm cách nào để nuôi dưỡng tình yêu, để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá của cuộc đời mỗi người”.