2023
Tin Nhận Chúa Giêsu
24.3 Thứ Sáu
Thứ Sáu trong tuần thứ Tư Mùa Chay
Kn 2:1,12-22; Tv 34:17-18,19-20,21,23; Ga 7:1-2,10,25-30
Tin Nhận Chúa Giêsu
Chúa Giêsu trở lại Galilê vào một dịp lễ Lều trại của người Do thái. Lễ lều trại là một trong những lễ mừng lớn nhất của họ (như Quốc khánh). Ban đầu, đó là ngày lễ tạ ơn sau vụ mùa, nhất là sau mùa hái nho, người ta thường mừng trong tám ngày liền từ 15 –21 Tischri (tháng 7-8) (Lv 25,34). Mục đích của họ gồm hai phần: một là tạ ơn Thiên Chúa cho vụ mùa thành đạt (Tl 33,16), hai là để tưởng nhớ đến những tháng năm ròng rã ở sa mạc sau thời gian thoát ách Ai cập (Lv 23,42). Dịp lễ lớn này, mọi người buộc phải trở lại đền thờ Giêrusalem dâng của lễ như hoa quả để cầu khấn xin mưa thuận gió hòa.
Chúa Giêsu đã đi lẻn vào một số khách lên đền này. Ngài đi trong âm thầm lặng lẽ, nhưng chẳng bao lâu người ta cũng biết, vì Người bắt đầu giảng dạy ngay tại đền thờ. Do đó cuộc tranh luận với Ngài sôi nổi hơn. Một mặt, các quan quyền trong dân lại đi tìm cách hại Ngài (c.25). Họ muốn hủy tiêu Ngài vì họ thấy Ngài quá nổi nang, họ chỉ biết Ngài là con bác thợ mộc mà không theo họ. Họ không chấp nhận bản tính thần linh của Chúa. Dù bao nhiêu chứng cớ cho vai trò Thiên Chúa đó như: Gioan tiền hô, Thiên Chúa Cha, Kinh thánh, chính lời Chúa nói và việc Chúa làm cũng không đánh động những tâm hồn chai đá đó. Họ quyết tâm từ chối thì đó là quyền tự do của mỗi người, Thiên Chúa cũng kính trọng sự tự do đó.
Chúa Giêsu đã đánh thức lương tâm họ, nhất là nhóm biệt phái, là những người học hỏi về Cựu ước, tinh thông lề luật mà không có lòng khiêm nhường thì thật là nguy hại biết bao nhiêu cho mình và cho người khác. Cổ nhân đã từng nói: “Có học mà không hạnh là kẻ ác”, “Có hạnh có đức mà không có học là đần”. Cho nên, ở đời này còn gì quí hơn “có tài, có đức, có hạnh”. Nơi Chúa Giêsu gồm đủ mọi sự khôn ngoan thông thái và đức độ. Nhưng quả chín thì thường bị nhiều con chim mổ lắm.
Với bao nhiêu lời giáo huấn và phép lạ kèm theo, Chúa mạc khải về Thiên Chúa Cha mà người Do thái không biết hoặc chưa biết cho đủ hay chưa biết như phải biết (Ga 5,37). Chúa Giêsu quả quyết Thiên Chúa Cha là người sai Ngài xuống trần gian để cứu chuộc họ (Ga 5,37. 7,33. 6,19. 20,21). Chúa Giêsu đã từng dùng dụ ngôn những người làm vườn nho hung ác để nói lên việc Thiên Chúa Cha sai Ngài xuống trần gian và bị đem giết đi (Mt 21,33-46). Tin Mừng theo Gioan có hơn 25 lần quả quyết Thiên Chúa Cha sai Ngôi Con xuống trần gian.
Sự cứng lòng của những người Do Thái không tin đã nhốt kín họ trong những định kiến mê muội đối với những hành động khẳng khái của Chúa Giêsu. Thay vì khách quan đặt lại vấn đề để tìm ra nguyên do nào đã thúc đẩy Chúa hành động bất chấp nguy hiểm như thế, họ chỉ một mực bưng tai bịt mắt khư khư giữ lấy lập trường riêng của mình. Họ đem lòng dạ quanh co xấu xa của họ ra xét đoán tha nhân và những sự việc xảy ra chung quanh. Họ không nhận ra được sự thật mà Chúa Giêsu đã mang đến; cũng không nhìn thấy hình ảnh của Ðấng Thiên Sai nơi Chúa Giêsu. Thật ra, đó chỉ là những hình ảnh thô thiển do cái nhìn chủ quan của họ tạo ra. Còn Ðấng Cứu Thế đích thực đang đứng trước mặt họ thì họ lại khước từ.
Chúng ta biết rất ít về Đức Ki-tô, dù sau khi đã được Phúc âm mặc khải cho chúng ta. Điều chúng ta biết về Người là giáo huấn Người để lại cho chúng ta. Và giáo huấn đó thì quá giản dị, quá trong sáng, quá là là mặt đất đến nỗi làm chúng ta hơi thất vọng, nếu chúng ta đòi Người làm những điều phi thường ! Những điều mà như chúng ta nghĩ sẽ có thể thành công dễ dàng nếu có một chút can thiệp siêu việt, siêu phàm của Thiên Chúa; Đây chính là phạm vi Đức Ki-tô đòi hỏi chúng ta phải sống để khám phá là phát triển trong tâm hồn chúng ta, nhưng chúng ta lại từ chối.
Đức Ki-tô nhắc nhở chứng ta không phải chỉ biết Người theo phạm vi loài người mà chính là theo phạm vi Thiên Chúa. Như chúng ta, không phải chỉ sống theo khía cạnh là người này phải làm lụng vất vả để kiếm bánh ăn mỗi ngày : bánh cho xác, bánh cho con tim, cho trí óc mà còn cần thứ khác siêu việt hơn. Thứ khác đó thuộc phạm vi đức tin mà chúng ta phải khám phá. Thứ khác đó chính là Đức Ki-tô, Người đang sống trong chúng ta. Chính là ơn thánh, chân lý mầu nhiệm mà chúng ta biết Người ở trong chúng ta, Người an ủi chúng ta, không vượt xa mà hoàn toàn ở trong chính chúng ta.
Giờ của Chúa Giêsu chưa đến thì cho dù con người có muốn cũng không làm gì được để giờ ấy mau đến. Có lần Chúa Giêsu phán rằng : “ Giờ Ngài chưa đến” nhưng Ngài vẫn can thiệp, đó là khi Mẹ xin Chúa làm phép lạ ở tiệc cưới Cana. Chính Mẹ đã quan tâm và chăm sóc để cho đôi tân hôn được hạnh phúc. Thật thế, Thiên Chúa là Tình Yêu và tất cả những gì là tình yêu đều được Ngài ủng hộ. Lời Chúa hôm nay là một lời nhắc nhở, mời gọi chúng ta kiên trì trong những gì chúng ta đang làm vì vinh danh Chúa và vì hạnh phúc của tha nhân, kiên trì và tin tưởng nơi tình yêu của Thiên Chúa là Cha và là Đấng hết lòng yêu thương những thụ tạo của Ngài.
Mùa Chay, mùa của hoán cải, chúng ta được mời gọi thay đổi trước tiên cái nhìn của chúng ta. Tin nhận Chúa Giêsu là con Thiên Chúa có nghĩa là đón nhận Ngài, là đi vào cái nhìn của Ngài, là đánh giá mọi sự bằng chính cái nhìn của Ngài. Mùa Chay là mùa quay trở lại với anh em. Ước gì cái nhìn của chúng ta đối với anh em không dừng lại theo những tiêu chuẩn thông thường của người đời, nhưng được mặc lấy ánh mắt tôn trọng, cảm thông, bao dung, tha thứ của Chúa. Ước gì cái nhìn của chúng ta về cuộc sống không đóng khung trong những phán đoán thông thường của người đời, nhưng được hướng dẫn bởi những tâm tình tin tưởng, phó thác, lạc quan của chính Chúa.
2023
Lời chứng về Chúa
23.3 Thứ Năm Thứ Năm trong tuần thứ Tư Mùa Chay
Xh 32:7-14; Tv 106:19-20,21-22,23; Ga 5:31-47
Lời chứng về Chúa
Sau khi Chúa Giêsu chữa lành một người trong ngày Sabát, những người Pharisêu chất vấn Ngài về thẩm quyền thần linh của Ngài và việc Ngài tự xưng mình là Con Thiên Chúa. Trả lời cho họ, Chúa Giêsu nêu lên các chứng cứ cụ thể và rõ ràng để làm chứng cho Ngài.
Lời chứng thứ nhất là lời chứng của Gioan Tẩy giả. Ông là ngọn đèn cháy sáng, ông làm chứng về ánh sáng thật là Chúa Giêsu (x.Ga 1,8-9). Ông đã công khai giới thiệu Chúa Giêsu là đấng Thiên Sai khi Thánh Thần ngự xuống trên Ngài : “Đây tôi đã thấy và làm chứng rằng Người là Con Thiên Chúa” (Ga 1,34). Nhưng người Pharisêu đã không đón nhận lời chứng ấy. Lẽ ra họ phải lấy làm lạ khi một người vĩ đại và thánh thiện như Gioan lại làm chứng rằng Chúa Giêsu là Đấng Kitô. Chúa Giêsu nhắc nhở họ về sự nghịch lý này : Dường như những người Pharisêu đều cho rằng ông Gioan là một ngôn sứ, nhưng họ lại không tin vào lời sấm quan trọng nhất của ông !
Lời chứng thứ hai là những công việc Chúa Cha giao mà Chúa Giêsu đã hoàn thành. Chúa nói : “Chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi”. Những việc Ngài làm, không chỉ về chính Ngài, nhưng chỉ về quyền năng của Thiên Chúa hoạt động trong và qua Ngài. Lẽ ra người Pharisêu phải suy nghĩ khi thấy đám đông dân chúng lũ lượt tìm kiếm Ngài. Lẽ ra ra người Pharisêu phải thắc mắc khi thấy những người tội lỗi đã thay đổi đời sống và đi theo Ngài rất đông.
Lời chứng cuối cùng là lời chứng của Chúa Cha. Chúa Giêsu nói : “Cha tôi, Đấng đã sai tôi, cũng đã làm chứng về tôi”. Chúa Cha làm chứng bằng những lời của Người trong Kinh Thánh (c.39). Nhưng họ không giữ lời Chúa Cha ở trong lòng, nên chẳng tin, cũng chẳng muốn đến với Đấng được Chúa Cha sai (c.38. 40).
Sau những lời chứng biện hộ của Chúa Giêsu, ta thấy khung cảnh như đảo ngược lại. Chúa Giêsu, người bị chất vấn buộc tội nay trở thành Đấng cáo tội : “Các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa. Tôi đã đến nhân danh Cha Tôi, nhưng các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận.” Người bị đưa ra trước toà giờ đây lại trở thành thẩm phán chất vấn lại chính những người đã đưa mình ra toà : “Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được ?”
Có nhiều chứng từ về Chúa Giêsu. Nhưng có ít người tin vào Ngài. Trước khi chúng ta đứng lên phán xét sự vô tín của người đời, có lẽ chúng ta nên kiểm điểm chính mình. Ngoài những chứng từ vào thời Chúa Giêsu, chúng ta còn có Tân Ước, có hơn hai ngàn năm lịch sử Kitô giáo, có chứng từ của một Hội Thánh sống động trong ân sủng Chúa Thánh Thần, có chứng từ của những con người thánh thiện qua mọi thế hệ vẫn nỗ lực phác họa hình ảnh Thiên Chúa nơi chính đời sống của mình. Thế nhưng, chúng ta vẫn không nhận ra hình ảnh của Chúa Giêsu nơi tâm hồn chúng ta và nơi những người chung quanh. Biết bao lần chúng ta suy nghĩ và hành động như thể Chúa Giêsu vắng mặt, như thể Ngài chẳng liên quan gì đến cuộc sống của chúng ta.
Lời cáo tội của Chúa Giêsu đối với những người Pharisêu cũng có thể dành cho chúng ta: Khi chúng ta không tìm vinh quang Thiên Chúa mà chỉ đi tìm hư danh cho bản thân mình. Khi chúng ta sống đạo chỉ nhắm đến tôn vinh mình mà không thực tâm mến Chúa. Khi chúng ta tôn vinh những gì thuộc về trần thế và bám vào nó như là cứu cánh. Khi chúng ta không thoát khỏi những thành kiến để đón nhận lấy sự thật. Khi chúng ta không dám ra khỏi những ích kỷ để tin vào tình yêu Thiên Chúa, để ra khỏi cái tôi chật hẹp để sống cho tha nhân. Lời mời gọi của Chúa Giêsu : “Hãy tin vào Ngài, Đấng được Cha sai” đang là lời mời gọi thúc bách mỗi tín hữu. Hãy đến với Ngài để được sống và sống tròn đầy.
Qua Kinh thánh, Chúa Cha cũng làm chứng cho Chúa Con một cách đặc biệt. Đây là một chứng từ có tính cách trực tiếp và có giá trị đối với người Do Thái, vì mọi người Do Thái đều công nhận Kinh thánh là lời của Thiên Chúa .
Trong khi toàn bộ Kinh thánh Cựu ước đều loan báo về sự xuất hiện của Đấng Cứu thế, nhưng vì thiếu đức tin và lòng đạo đức chân thành, các người Do Thái đã không thực sự nhìn thấy Thiên Chúa và lắng nghe lời Ngài qua khuôn mặt và lời nói của Chúa Giêsu và do đó không đón nhận Ngài như Đấng được Thiên Chúa sai đến. Và không phải Chúa Giêsu là người sẽ tố cáo họ về tội bất trung này, nhưng là chính Mô sê. Bởi vì qua lề luật, Môsê đã nói về Đấng Mêsia tức là về Chúa Giêsu, vậy mà về điểm căn bản này, họ cũng đã từ chối không chịu tin theo lời dạy bảo của ông.
Như vậy, điều cốt yếu để được cứu độ là tin vào Chúa Giêsu nhận ra hình ảnh và lời nói của Chúa Cha nơi Ngài. Có tin vào Chúa Giêsu, lời Thiên Chúa mới ở trong chúng ta. Trong Mùa chay này, chúng ta hãy để cho Lời Chúa lưu lại trong chúng ta bằng cách năng suy gẫm Lời Chúa, để giữa cuộc sống của chúng ta và Lời Chúa biểu lộ khuôn mặt, tinh thần và tình yêu của Thiên Chúa cho mọi người. Chúng ta hãy xin Chúa ban cho chúng ta một tình yêu nồng nàn để có thể nhận ra và lắng nghe được tiếng nói của Chúa và luôn sống trong đường lối của Ngài.
2023
Lời Hằng Sống
22.3 Thứ Tư Thứ Tư trong tuần thứ Tư Mùa Chay
Is 49:8-15; Tv 145:8-9,13-14,17-18; Ga 5:17-30
Lời Hằng Sống
Tin mừng hôm nay nối tiếp đoạn Tin Mừng hôm qua nói về trường hợp Chúa Giêsu chữa cho một người bất toại ở Betsaida trong ngày Sabat, và đã bị các người biệt phái cho rằng lỗi luật ngày hưu lễ.
Chúng ta nên biết rằng luật thời đó ngặt nghèo lắm. Ngày thứ bảy họ cấm 38 việc làm không được làm trong ngày đó. Một trong những việc đó là chữa bệnh. Cấm chữa bệnh, cấm tiếp bệnh nhân, chỉ trừ trường hợp cấp cứu, chứ những trường hợp nặng kinh niên dù gía nào cũng phải kiêng dè ngày sabat. Cho nên khi chữa bệnh như thế thì họ liền hỏi tại sao lại lỗi luật ngày đó. Chúa Giêsu thay vì trả lời trực tiếp, Chúa đã nói: “Cha ta làm việc luôn và ta cũng vậy” (c.17).
Chúng ta biết rằng việc nghỉ ngày Sabat là bắt nguồn từ Thiên Chúa. Chúa tạo dựng vũ trụ trong 6 ngày, còn ngày thứ bảy Chúa nghỉ (Stk 2,2-3). Sau này Giáo hội của Chúa đã bắt nguồn từ sự kiện đó để dạy con cái rằng ngày nghỉ đó có mục đích bớt công việc phần xác hầu lo đến linh hồn mình. Đó mới gọi là mục đích việc nghỉ ngơi ngày Sabat.
Cho nên việc thiêng liêng, việc bác ái nói chung, không bao giờ được nghỉ. Chính Chúa nói: “Cha Ta làmviệc luôn luôn và ta cũng vậy” (c.17). Việc làm cho sự cứu rỗi linh hồn không bao giờ nghỉ ngơi được, không bao giờ cách quãng, để dành được. Chính Chúa đã dạy: “Phải cầu nguyện luôn” (Lc 18,1). Không có chỗ nào trong Kinh thánh mà Chúa dạy nghỉ cầu nguyện cả. Chúa nói “Cha Ta làm việc luôn và ta cũng vậy” (c.17) là có ý nói rằng trong việc cứu rỗi các linh hồn, phải làm việc liên lỉ không thể ngưng lại được. Phải làm từ ngày đầu tiên có con người cho đến ngày tận thế, ngày tận cùng của vũ trụ.
Hơn thế nữa, khi nói như vậy là Chúa muốn nói Ngài là Chúa ngày thứ bảy, Ngài đã ra luật thì Ngài có quyền châm chước luật đó là một điều dễ hiểu. Chúng ta đọc (c.19-30) là những bản văn minh chứng rằng Ngài là Thiên Chúa và cùng ngang hàng với Thiên Chúa Cha (c.19), Thiên Chúa Cha tỏ cho Chúa Con biết mọi điều (c.20): quyền tái sinh, quyền xét xử, lên án (c.21-22).
Tin Mừng cho thấy giữa Chúa Giêsu và người Dothái trở nên gây cấn hơn khi Ngài tuyên bố: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc”. Nói như thế, Ngài minh định rằng: Thiên Chúa vẫn không ngừng sáng tạo và quan phòng cho con người. Nhưng điều quan trọng hơn là Ngài mặc khải cho biết: Ngài đến để thực thi thánh ý của Cha Ngài. Cuối cùng, điều làm cho người Dothái chói tai, khiến họ không chịu nổi, khi nghe Chúa Giêsu nói: “Ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống”.
Lời Chúa Giê-su không chỉ là lời Thiên Chúa, mà còn là lời nhập thể hoàn toàn. Lời Người nói với chúng ta như anh em, như bạn tri kỷ, như sư phụ hoàn toàn biết rõ thân phận con người xác thịt của chúng ta. Người còn phối hiệp toàn diện với xác thân này ngay từ khi xuống thế. Do đó lời Người nắm bắt được mọi tâm tư nguyện vọng của chúng ta và thấy được tiếng lòng rung động kỳ diệu của con tim, khối óc của những ai nghe lời Người. Người cũng biết rõ những hoàn cảnh của mọi người nam nữ chúng ta trở lại với cái gì.
Lời hằng sống đã được công bố trong bài giảng trên núi chứa đựng toàn bộ kế hoạch của Phúc âm về sự gắn bó của chúng ta vào Đức Kitô và được làm thành bản hiến chương nước-Thiên Chúa. Lời hằng sống đầy thương xót tha thứ làm sáng lên niềm hy vọng và tình yêu cho mọi người và được thốt ra từ miệng lưỡi của Đức Giê-su trước người đàn bà ngoại tình làm cho Ma-đa-lê-na thống hối, phụ nữ Sa-ma-ri bị chinh phục, ông Gia-kêu thấp bé hoán cải và người trộm lành ăn năn trở về. Cũng như Phê-rô khóc lóc vì chối Thầy. Lời hằng sống chứa đựng trong những dụ ngôn đầy hình ảnh tiêu biểu giáo huấn soi sáng, dẫn dắt chúng ta đến với Thiên Chúa.
Tin mừng cho chúng ta thấy chân dung của Chúa Giêsu. Đấng hoàn toàn sống cho Thiên Chúa: “Ta đến không phải để làm theo ý Ta, nhưng là làm theo ý Đấng đã sai Ta”. Nên một với Thiên Chúa, thể hiện sự nên một ấy đến cùng, đó là con đường mà Chúa Giêsu đã chọn lựa và đi cho đến cùng. Thực thế, cái chết của Chúa Giêsu gắn liền với mầu nhiệm Ba Ngôi. Người Do Thái kết án Ngài không những vì Ngài không tuân giữ ngày hưu lễ, mà còn vì Ngài tự cho mình ngang hàng với Chúa Cha. Cái chết của Chúa Giêsu là một mạc khải về Chúa Cha. Qua cái chết ấy, Chúa Giêsu nói lên tiếng xin vâng trọn vẹn với Chúa Cha. Qua cái chết ấy, quyền năng và tình yêu của Chúa Cha được tỏ bày.
Mùa chay thường gợi lại một thực hành có tính truyền thống trong Giáo hội, đó là hãm đẹp thân xác, tức là tham dự vào cái chết của Chúa Giêsu từng ngày qua những hy sinh, quên mình, để cũng được chia phần vinh quang phục sinh của Ngài, nghĩa là mỗi ngày một biến đổi để trở thành con người mới cho đến khi đạt được tầm quan mức viên mãn của Ngài. Đó là bức chân dung mà mỗi Kitô hữu đều mang trong mình và mỗi ngày họ cố gắng hoạ lại bằng cả cuộc sống của họ. Cùng với Chúa Kitô, Đấng đã nên một với Chúa Cha trong tất cả mọi sự cho đến chết, xin cho từng giây phút cuộc sống chúng ta luôn là một thể hiện thánh ý của Ngài.
Lời hằng sống loan báo những đau khổ để chuẩn bị các môn đệ và mọi người biết can đảm mạnh mẽ theo Đức Ki-tô qua mọi thời đại, sẵn sàng chịu vác thập giá khổ nạn như là nguồn hy vọng được sống lại vinh quang. Lời hằng sống nhất là đã trở thành lời hứa hấp dẫn của tế lễ Thánh Thể đưa lại sự hiện diện và tình yêu của Đức Ki-tô tồn tại mãi mãi.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết hướng tới sự sống đời đời. Khi hướng về sự sống đời đời, mọi việc chúng ta làm hay nói đều được tình yêu chi phối chứ không chỉ vì luật mà làm cho chúng ta xa rời tình yêu!
Xin Chúa ban cho chúng ta biết khiêm tốn để tin tưởng vào Chúa Giêsu, yêu mến và trung thành với Ngài. Hãy biết ăn năn sám hối để được tha thứ và đáng hưởng sự sống đời đời. Amen.
2023
Lòng tin thanh luyện
21.3 Thứ Ba
Thứ Ba trong tuần thứ Tư Mùa Chay
Ed 47:1-9,12; Tv 46:2-3,5-6,8-9; Ga 5:1-3,5-16
Lòng tin thanh luyện
Mọi việc Chúa Giêsu đều làm theo ý Thiên Chúa Cha. Người Do Thái không nhận ra được điều đó, vì họ mong muốn một Đấng Cứu Thế theo ý họ. Họ không nhìn thấy nơi Chúa Giêsu có nét, có vẻ nào giống như Đấng Cứu Thế mà nơi họ vẽ vời trong đầu óc tưởng tượng, nên họ chối từ Ngài và lên án Ngài khi Ngài tự khẳng định: “Ngài là Con Thiên Chúa và là Thiên Chúa”.
Thật ra, tất cả những gì Chúa Giêsu hành động và rao giảng đều đã được các ngôn sứ Cựu ước loan báo từ trước, người Do Thái thấy được điều đó nhưng họ không tin, chỉ vì tham vọng bá chủ toàn cầu mà họ vẫn ấp ủ, nhiều nước, nhiều dân tộc cũng mơ ước như vậy. Chúng ta thì khác, chúng ta có kho tàng mạc khải Kinh Thánh và biết rất rõ vai trò của Chúa Giêsu Kitô; nhưng trong thực tế, chúng ta vẫn sống như Chúa Giêsu chẳng ăn nhằm gì đến vấn đề mà chúng ta biết được vai trò của Chúa Kitô trong kho tàng Kinh Thánh.
Nếu như nghe đoạn Tin Mừng trên, chúng ta chép miệng một cái để cảm thông với Chúa Giêsu thì chắc là phương diện cuộc đời mình đã có nhiều đổi thay lắm. Đàng này nghe mà như chẳng nghe, thấy mà như chẳng thấy, nên có khi chúng ta còn vấp phạm nặng hơn cả những anh chị em Do Thái thời đó nữa, vì không những chúng ta chẳng quan tâm gì đến Chúa Giêsu, ngay cả đến chính Thiên Chúa là Cha cũng chẳng có nghĩa lý gì, mặc dù chúng ta là người có đạo. Điều kỳ quặc của chúng ta hôm nay là ở chỗ đó, nhiều người công giáo sẽ vô thần hơn những người vô thần, vô tín ngưỡng hơn những người không tin vào Thiên Chúa.
“Thiên Chúa làm việc, Chúa Giêsu làm việc, Chúa Thánh Thần làm việc. Cả Ba Ngôi làmviệc và Chúa Giêsu đến trần gian cốt để nói cho chúng ta biết điều ấy”. Ba Ngôi Thiên Chúa liên tục làm việc cho chúng ta, vì yêu thương và để biểu lộ lòng thương, Ngài đã tạo dựng chúng ta để chúng ta yêu thương nhau. Đây là công việc của Thiên Chúa đã từng thực hiện để chia sẻ tình yêu của Ngài cho chúng ta. Nhắm mắt trước tình yêu ấy là ta phản bội Ngài, nhưng Ngài lại tiếp tục một chương trình tái tạo và ổn định để việc Chúa Giêsu đến để hòa giải giữa chúng ta với Chúa Cha, giữa anh em lẫn nhau và với môi trường sống của chúng ta, đồng thời ban Thánh Thần để Ngài liên tục đổi mới con người, đổi mới bộ mặt trái đất cho đến khi mọi sự hoàn thành trong viên mãn.
Betsaida là một hồ nước hình chữ nhật 120m x 60m, nằm về mạn Bắc của Giêrusalem, gần ngay cửa chiên là nơi xưa kia dùng để lấy nước chung rửa máu chiên hiến tế. Chung quanh hồ này có 5 hành lang cho khách thăm viếng và bệnh nhân tới chờ phép lạ mỗi khi hồ có nước động là dấu có một thiên thần xuống ban phép lạ và ai xuống đầu tiên thì được hưởng phép lạ ấy (c.4).
Đoạn Kinh thánh hôm nay cho thấy Chúa Giêsu đến hồ lúc này một các con bệnh la liệt nằm và các thân nhân chờ chực sẵn bên hồ. Giữa muôn bệnh nhân như thế, Chúa nhận ra một người đau khổ cơ đơn nhất. Hẳn anh ta bị què quặt hay bất toại tê bại gì nữa. Anh ta rất đơn độc và ta thấy được qua lời nói anh thưa với Chúa “Không có ai khiêng con vào hồ nước cả” (c.7). Anh ta bịnh tật quá lâu rồi, đã 33 năm trường, ai cũng chán giúp anh ta (c.5). Ba mươi tám năm chiến đấu với chính bản thân bệnh tật của mình, hẳn phải là một sức phấn đấu lạ thường với cơn bệnh. Khơng hẳn là anh ta đã ở hồ này 38 năm liền đâu. Nhưng cụ thể là thỉnh thoảng anh lui tới thôi. Anh còn đi chậm chạp nặng nề (c.7).
Hôm nay thấy cảnh anh nằm dài đo đất (c.8), Chúa động lòng thương xót anh. Và đó là mấu chốt cho niềm tin hy vọng cuối cùng của anh này trong cảnh đơn phương độc mã. Chúa Giêsu, Đấng mạc khải, là tình yêu đã phá tan cảnh đơn độc của anh. Chúa khởi đầu bằng một cuộc đối thoại tế nhị “Anh có muốn được khỏi bệnh không ?” (c.6). Câu hỏi có vẻ lạ đời, vì bệnh nhân nào cũng thế, chẳng mong ước gì hơn là mau được lành bệnh. Bình phục mau lẹ thì ai mà không muốn. Nhưng cịn phương tiện thuốc men, thầy thuốc, thời gian và đào đâu ra tiền để chi phí. Trường hợp của anh này còn tuyệt vọng và bi đát vì khi anh có lết được xuống hồ nước thì đã có người khác xuống rồi (c.7). Chậm chân xuống nước đục. Chúng ta thử đặt mình vào trường hợp của anh xem nỗi tuyệt vọng của anh sâu thẳm thế nào !
Nhưng giữa lúc tuyệt vọng ấy thì Chúa đã hỏi thăm anh “Anh có muốn được chữa lành không ?” (c.6) . Đó là cách Chúa thúc giục lòng tin nơi anh. Đó là cách Chúa đề nghị cứu anh ra khỏi cảnh khốn cùng, nhất là khỏi cảnh tội lỗi, mà không xúc phạm đến tự do của anh.
Chúa đã tạo dựng nên con giống hình ảnh Chúa. Chúa trung thành với việc Ngài làm. Ngài ban ơn tự do cho con người và Ngài khơng hề cưỡng bách ai phải theo Ngài bước vào nước trời. Chúa dựng nên sự tự do và Ngài tơn trọng tối đa khi họ cịn sống, Thiên Chúa chỉ mời gọi chúng ta bằng muơn cách như lương tâm, như lề luật… để chúng ta gìn giữ sự tự do đó. Chúng ta hãy coi những người biệt phái chống đối Ngài mà Chúa phạt họ nhãn tiền đâu.
Phép lạ xảy ra cho người bất toại trong Tin mừng hôm nay có thể là hình ảnh của lòng tin cần được thanh luyện. Từ 38 năm qua, con người tàn tật này chờ một phép lạ, nhưng một phép lạ gắn liền với một hiện tượng bên ngoài là nước hồ lay động đã không bao giờ xảy đến. Chỉ khi người tàn tật này gặp gỡ Chúa Giêsu, xưng thú nỗi bất lực của mình, và tin tưởng ở lời Ngài, thì lúc đó phép lạ mới thực sự được thực hiện.
Ngày nay, để cảm nhận được phép lạ của Thiên Chúa, chúng ta cũng cần vượt qua não trạng chỉ chờ đợi những hiện tượng khác lạ trong thiên nhiên. Người ta thích đổ xô tới nơi có hiện tượng lạ thường. Dĩ nhiên trong một số trường hợp, Thiên Chúa đã thực hiện điều đó. Thế nhưng điều quan trọng cho đức tin chúng ta không phải là những hiện tượng khác thường ấy, mà là chính sự gặp gỡ thân tình với Chúa Giêsu. Gặp gỡ Ngài, tin ở lời Ngài, kết kiệp với Ngài nhất là trong mầu nhiệm khổ nạn, con người mới cảm nhận được tác động của Ngài.
Mùa chay là mùa của thanh luyện. Giáo hội mời gọi tín hữu kết hiệp với Đức Kitô Tử nạn bằng cách sống tâm tình tin tưởng phó thác của Ngài, nhờ đó niềm tin của họ được thanh luyện và họ sẽ cảm nhận được tình yêu của Chúa.