2020
Có phải sách Khải Huyền không được đọc trong các Thánh lễ?
Dưới đây là trả lời của cha Cido Pereia dành cho độc giả Regina Célia trên tuần báo São Paulo thuộc tổng giáo phận Brasil.
“Regina thân mến, tôi nghĩ rằng bạn không nhận ra sách Khải huyền đã được dùng, và thường dùng trong thánh lễ. Ví dụ, Khải huyền đã được dùng trong các bài đọc Năm C ở tuần thứ 4, 5 và 6 mùa Phục sinh, và những ngày trong tuần 33 và 34 mùa Thường niên. Các bài đọc Khải huyền cũng được dùng trong các Thánh lễ Cung hiến nhà thờ, lễ về Đức Mẹ, các Thánh Tử đạo và các Thánh. Nó cũng thường được dùng trong lễ cầu cho người đã qua đời.
Đó là một cuốn sách rất đặc biệt. Sách được thánh Gioan viết trong giai đoạn đau khổ lớn lao vì những cuộc bách hại đang nhắm vào Giáo hội. Thánh Gioan đã viết bằng một ngôn ngữ đầy biểu tượng để duy chỉ các Kitô hữu mới hiểu được nó. Cuốn sách miêu tả cách tượng trưng cuộc đấu tranh của quyền lực sự dữ chống lại các môn đệ của Chúa Giêsu, cho đến khi Người trở lại. Cuối cùng họ sẽ chiến thắng và thành Giêrusalem trên trời cũng sẽ xuất hiện.
Tôi nghĩ về những đau khổ của các Kitô hữu tiên khởi, họ phải đối diện với những cuộc bách hại và hiểu lầm. Họ bị cám dỗ để nản lòng, từ bỏ niềm tin vào Chúa Giêsu. Khải huyền là một cuốn sách tràn đầy hy vọng. Qua sách này, thánh Gioan hô lên rằng chỉ những ai kiên trì đến cùng mới được cứu rỗi. Vì thế, cuốn sách diễn tả bữa đại tiệc sau cùng, khi Chúa Giêsu là tất cả trong mọi sự.
Sách Khải Huyền được chia thành hai phần chính: phần đầu tiên đề cập đến kinh nghiệm hiện tại nơi các cộng đoàn Kitô giáo. Giáo hội phải đối mặt với nhiều cuộc đấu tranh, nhưng trong tương lai, Giáo hội và Chúa Kitô sẽ chiến thắng. Vì vậy, tôi nhắc lại, Khải huyền là một cuốn sách đầy tràn hy vọng”.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho bạn và gia đình.
- Võ Tá Hoàngchuyển ngữ
2020
Thứ Hai Tuần V – Mùa Phục Sinh
Thứ Hai Tuần V – Mùa Phục Sinh
Ca nhập lễ
Vị Mục Tử nhân lành đã sống lại,
chính Người đã thí mạng vì con chiên,
và vui lòng chịu chết
vì đoàn chiên của Người.
Ha-lê-lui-a.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, chỉ có Chúa mới làm cho chúng con nên một lòng một ý; xin cho tất cả chúng con biết yêu luật Chúa truyền và mong điều Chúa hứa, để dầu sống giữa cảnh thế sự thăng trầm, chúng con vẫn một lòng thiết tha với cõi phúc chân thật. Chúng con cầu xin …
Bài đọc 1
Cv 14,5-18
Chúng tôi loan Tin Mừng cho các bạn, là hãy bỏ những cái hão huyền, mà trở lại cùng Thiên Chúa hằng sống.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
5 Hồi ấy, tại I-cô-ni-ô, những người ngoại và những người Do-thái, cùng với các thủ lãnh của họ, mưu toan làm nhục và ném đá ông Phao-lô và ông Ba-na-ba. 6 Biết thế, hai ông lánh sang các thành miền Ly-cao-ni-a là Lýt-ra, Đéc-bê và các vùng phụ cận ; 7 và tại đó các ông tiếp tục loan báo Tin Mừng.
8 Tại Lýt-ra, có một người bại hai chân ngồi đó ; anh ta bị què từ khi lọt lòng mẹ, chưa hề đi được bước nào. 9 Anh nghe ông Phao-lô giảng. Ông nhìn thẳng vào anh và thấy anh có lòng tin để được cứu chữa, 10 thì lớn tiếng nói : “Anh trỗi dậy đi, hai chân đứng thẳng !” Anh đứng phắt dậy và đi lại được.
11 Thấy việc ông Phao-lô làm, đám đông hô lên bằng tiếng Ly-cao-ni-a : “Thần linh mặc lốt người phàm đã xuống với chúng ta !” 12 Họ gọi ông Ba-na-ba là thần Dớt, ông Phao-lô là thần Héc-mê, vì ông là người phát ngôn. 13 Thầy tư tế đền thờ thần Dớt ở ngoại thành đem bò và vòng hoa đến trước cổng thành, và cùng với đám đông, muốn dâng lễ tế. 14 Nghe biết được, hai tông đồ Ba-na-ba và Phao-lô xé áo mình ra, xông vào đám đông mà kêu lên : 15 “Hỡi các bạn, các bạn làm gì thế này ? Chúng tôi đây cũng chỉ là người phàm, cùng thân phận với các bạn. Chúng tôi loan Tin Mừng cho các bạn, là hãy bỏ những cái hão huyền này đi, mà trở lại cùng Thiên Chúa hằng sống, Đấng đã tạo thành trời đất với biển khơi cùng muôn loài trong đó. 16 Trong những thế hệ đã qua, Người để cho muôn dân đi theo đường lối của họ. 17 Tuy vậy Người không ngừng làm chứng cho mình, khi thi ân giáng phúc, ban mưa từ trời và mùa màng sung túc cho các bạn, và cho các bạn được no lòng, được an vui.” 18 Nói vậy mà hai ông vẫn còn phải vất vả mới can được đám đông không dâng lễ tế cho hai ông.
Đáp ca
Tv 113B,1-2.3-4.15-16 (Đ. x. c.1)
Đ.Lạy Chúa, xin đừng làm rạng rỡ chúng con,
nhưng xin cho danh Ngài rạng rỡ.
1Xin đừng làm rạng rỡ chúng con, vâng lạy Chúa, xin đừng,
nhưng xin cho danh Ngài rạng rỡ,
bởi vì Ngài thành tín yêu thương.2Sao chư dân lại nói : “Thiên Chúa chúng ở đâu ?”
Đ.Lạy Chúa, xin đừng làm rạng rỡ chúng con,
nhưng xin cho danh Ngài rạng rỡ.
3Thiên Chúa chúng ta ở trên trời,
muốn làm gì là Chúa làm nên.4Tượng thần chúng chỉ là vàng bạc,
chỉ do tay người thế tạo thành.
Đ.Lạy Chúa, xin đừng làm rạng rỡ chúng con,
nhưng xin cho danh Ngài rạng rỡ.
15Nguyện xin Chúa, Đấng dựng nên đất trời,
xuống muôn phúc lành cho anh em.16Trời là trời của Chúa,
còn đất thì Chúa cho con cái loài người.
Đ.Lạy Chúa, xin đừng làm rạng rỡ chúng con,
nhưng xin cho danh Ngài rạng rỡ.
Tung hô Tin Mừng
Ga 14,26
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Thánh Thần sẽ dạy anh em mọi điều, và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Ga 14,21-26
Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
21 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Ai có và giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy.”
22 Ông Giu-đa, không phải Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, tại sao Thầy phải tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ mình ra cho thế gian ?” 23 Đức Giê-su đáp : “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy. 24 Ai không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Và lời anh em nghe đây không phải là của Thầy, nhưng là của Chúa Cha, Đấng đã sai Thầy. 25 Các điều đó, Thầy đã nói với anh em, đang khi còn ở với anh em. 26 Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em.”
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin vui nhận bao ý nguyện cầu, cùng với những lễ vật chúng con tiến dâng làm hy lễ. Chúa đã thương thanh tẩy chúng con, xin cũng ban ơn phù trợ giúp chúng con ăn ở thế nào cho xứng với tình yêu của Chúa. Chúng con cầu xin …
Lời tiền tụng Phục Sinh
Lạy Chúa, chúng con tuyên xưng Chúa mọi lúc, nhất là trong đêm (ngày, mùa) cực thánh này, chúng con càng hãnh diện tung hô Chúa khi Ðức Ki-tô đã được hiến tế làm Chiên Vượt Qua của chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Nhờ Người con cái sự sáng được sinh ra để sống muôn đời, và khi các cửa Nước Trời được mở ra đón các tín hữu, vì nhờ sự chết của Người, chúng con khỏi phải chết, và trong sự sống lại của Người, chúng con được phục sinh.
Vì thế, với niềm hân hoan chứa chan trong lễ Phục Sinh, toàn thể nhân loại trên khắp địa cầu đều nhảy mừng. Cũng vậy, các Dũng thần và các Quyền thần không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh! …
Ca hiệp lễ
Ga 14,27
Chúa nói : “Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em phúc bình an của chính Thầy, Thầy không ban theo kiểu cách của thế gian.” Ha-lê-lui-a.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, nhờ mầu nhiệm Ðức Kitô sống lại, Chúa đã thương đổi mới chúng con cho đáng hưởng sự sống đời đời. Xin làm cho mầu nhiệm ấy sinh hoa kết quả tốt đẹp trong tâm hồn chúng con, và làm cho thần lương chúng con vừa lãnh nhận trở nên nguồn sinh lực dồi dào. Chúng con cầu xin …
2020
Chúa Nhật Tuần V – Mùa Phục Sinh
Chúa Nhật Tuần V – Mùa Phục Sinh
Ca nhập lễ
Tv 97,1-2
Hát lên mừng Chúa một bài ca mới,
vì Người đã thực hiện bao kỳ công ;
Người mặc khải đức công chính của Người,
cho muôn dân được thấy. Ha-lê-lui-a.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng, nhờ Ðức Kitô, Con Một Chúa, Chúa đã thương cứu chuộc chúng con và nhận làm nghĩa tử; xin lấy tình Cha mà âu yếm đoái nhìn: này chúng con là những kẻ tin kính Ðức Kitô, xin cho chúng con được trở nên những người tự do đích thực và đáng hưởng gia nghiệp muôn đời. Chúng con cầu xin …
Bài đọc 1
Cv 6,1-7
Họ chọn bảy người đầy Thánh Thần.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
1 Thời đó, khi số môn đệ thêm đông, thì các tín hữu Do-thái theo văn hoá Hy-lạp kêu trách những tín hữu Do-thái bản xứ, vì trong việc phân phát lương thực hằng ngày, các bà goá trong nhóm họ bị bỏ quên. 2 Bởi thế, Nhóm Mười Hai triệu tập toàn thể các môn đệ và nói : “Chúng tôi mà bỏ việc rao giảng Lời Thiên Chúa để lo việc ăn uống, là điều không phải. 3 Vậy, thưa anh em, anh em hãy tìm trong cộng đoàn bảy người được tiếng tốt, đầy Thần Khí và khôn ngoan, rồi chúng tôi sẽ cắt đặt họ làm công việc đó. 4 Còn chúng tôi, chúng tôi sẽ chuyên lo cầu nguyện và phục vụ Lời Thiên Chúa.” 5 Đề nghị trên được mọi người tán thành. Họ chọn ông Tê-pha-nô, một người đầy lòng tin và đầy Thánh Thần, cùng với các ông Phi-líp-phê, Pơ-rô-khô-rô, Ni-ca-no, Ti-môn, Pác-mê-na và ông Ni-cô-la, một người ngoại quê An-ti-ô-khi-a đã theo đạo Do-thái. 6 Họ đưa các ông ra trước mặt các Tông Đồ. Sau khi cầu nguyện, các Tông Đồ đặt tay trên các ông.
7 Lời Thiên Chúa vẫn lan tràn, và tại Giê-ru-sa-lem, số các môn đệ tăng thêm rất nhiều, lại cũng có một đám rất đông các tư tế đón nhận đức tin.
Đáp ca
Tv 32,1-2.4-5.18-19 (Đ. c.22)
Đ.Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa,
như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.
1Người công chính, hãy reo hò mừng Chúa,
kẻ ngay lành, nào cất tiếng ngợi khen.2Tạ ơn Chúa, gieo vạn tiếng đàn cầm,
kính mừng Người, gảy muôn cung đàn sắt.
Đ.Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa,
như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.
4Vì lời Chúa phán quả là ngay thẳng,
mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin.5Chúa yêu thích điều công minh chính trực,
tình thương Chúa chan hoà mặt đất.
Đ.Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa,
như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.
18Chúa để mắt trông nom người kính sợ Chúa,
kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương,19hầu cứu họ khỏi tay thần chết
và nuôi sống trong buổi cơ hàn.
Đ.Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa,
như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.
Bài đọc 2
1 Pr 2,4-9
Anh em là giống nòi được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả.
Bài trích thư thứ nhất của thánh Phê-rô tông đồ.
4 Anh em thân mến, anh em hãy tiến lại gần Đức Ki-tô, viên đá sống động bị người ta loại bỏ, nhưng đã được Thiên Chúa chọn lựa và coi là quý giá. 5 Hãy để Thiên Chúa dùng anh em như những viên đá sống động mà xây nên ngôi Đền Thờ thiêng liêng, và hãy để Thiên Chúa đặt anh em làm hàng tư tế thánh, dâng những lễ tế thiêng liêng đẹp lòng Người nhờ Đức Giê-su Ki-tô. 6 Quả thật, có lời Kinh Thánh chép : Này đây Ta đặt tại Xi-on một viên đá quý được lựa chọn, làm đá tảng góc tường : kẻ tin vào đó sẽ không phải thất vọng.
7 Vậy vinh dự cho anh em là những người tin, còn đối với những kẻ không tin, thì viên đá thợ xây loại bỏ đã trở nên đá tảng góc tường, 8 và cũng là viên đá làm cho vấp, tảng đá làm cho ngã. Họ đã vấp ngã vì không tin vào Lời Chúa. Số phận của họ là như vậy.
9 Còn anh em, anh em là giống nòi được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân thánh, dân riêng của Thiên Chúa, để loan truyền những kỳ công của Người, Đấng đã gọi anh em ra khỏi miền u tối, vào nơi đầy ánh sáng diệu huyền.
Tung hô Tin Mừng
Ga 14,6
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.” Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Ga 14,1-12
Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em đừng xao xuyến ! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. 2 Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở ; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. 3 Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó. 4 Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.”
2020
Lịch Sử Là Đường Thẳng Hay Cong ?
Chúa Nhật 5 Phục Sinh (A)
Lịch Sử Là Đường Thẳng Hay Cong ?
Có sinh thì có tử. Cuộc sống con người không kéo dài mãi. Điều làm cho cuộc sống tiếp diễn trên trái đất này chính là sự kế tục của hàng hàng lớp lớp những người được sinh ra và chết đi. Ngay cả trái đất, vì đã có lúc được sinh ra, chắc chắn sẽ đến lúc chết đi, nhưng nó chấm dứt khi nào và chấm dứt như thế nào thì chưa ai biết.
Sự tiến bộ trong mọi lãnh vực của cuộc sống, vì được kế thừa và phát huy qua các phát kiến nên đời sống có khác và khá hơn, tri thức và khoa học cũng theo đà tiến đó, nhưng dù ở thời nào, người ta cũng bị đẩy vào sự bế tắc khi cố tìm hiểu vấn đề “người ta từ đâu đến; sống để làm gì và chết sẽ đi đâu?”
Giải được bài toán này, người ta mới tìm thấy ý nghĩa và giá trị thật cho đời sống mình. Bằng không, lịch sử giống như những tấm hình chuyển động, trải dài trong cái vô nghĩa và sự vô lý của nó.
Không ai nắm bắt được lịch sử, không ai làm chủ được lịch sử, không ai ôm trọn lịch sử trong tay mình, chỉ có Đức Giêsu, Con Thiên Chúa nhập thể đã đưa ra một lời giải thỏa đáng cho toàn bộ ý nghĩa và giá trị thật của lịch sử. Lời giải không mang tính lý thuyết nhưng là hành động quyết liệt đến độ, không thể thay đổi được nữa.
Đó là hành trình từ Chúa Cha để đến thế gian, giờ đây Người sắp lìa bỏ thế gian để trở về cùng Chúa Cha; từ chỗ Đức Giêsu đang ở với các môn đệ, Người sẽ đi trước để dọn chỗ cho họ, rồi Người sẽ lại đến để đem họ về với Người, để Người ở đâu, họ cũng được ở đó với Người. Điểm đến cuối cùng là Nhà Cha Trên Trời, nơi các môn đệ sẽ được ở với Người.
Chỉ có Đức Giêsu mới vạch ra một con đường đến đích. Nhìn vào đích đến, người ta mới hiểu được ý nghĩa lời Kinh thánh đã nói, không có gì chắc chắn trên cõi đời này, cuộc sống là tạm bợ, thế giới là phù vân và lịch sử thì nhất thời, chúng chỉ có giá trị là chuẩn bị cho cõi đời đời (x.1Ga 2,17)
“Nhà Cha Trên Trời” chính là điểm hội tụ đem lại ý nghĩa tròn đầy và giá trị trọn vẹn cho lịch sử nhân loại, cho lịch sử từng người. Vì thế hành trình đi – đến lại – và đem các môn đồ đi, là việc Đức Giêsu vừa diễn tả việc Người phá tung cái vấn nạn muôn thuở kiên cố mà người ta, dù cố gắng đến đâu, cũng bất lực, vừa trấn an các môn đồ đừng xao xuyến và mời gọi họ tin vào Thiên Chúa và tin vào Người.
Tin vào Thiên Chúa là Đấng Chân Thật, tin vào Người là con đường, là sự thật và là sự sống, Đức Giêsu cho thấy vai trò trung gian duy nhất của Người. Sự cần thiết phải tin vào Đức Giêsu, không phải là tin vào những điều huyễn hoặc, giả dối, nhưng nhờ tin, các môn đồ có được sự hiểu biết về vị thày, qua công việc thày làm, họ nhận biết về Cha của Người là Thiên Chúa.
Vì thế, người ta cần đến với Đức Giêsu, tin vào Người và làm môn đệ Người, vì Đức Giêsu đã quả quyết: “Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.” Nghĩa là không ai có thể đạt thấu Thiên Chúa theo con đường tự mình hoạch định, nó chỉ đưa đến bế tắc, nhưng phải theo “cung đường” khác, cung đường mà nhờ biết Đức Giêsu “đi đâu”, họ sẽ biết được con đường dẫn đến Chúa Cha, và ai đi trên cung đường sự thật ấy, sẽ đạt được sự sống.
Không dừng tại đó, Đức Giêsu còn cho họ biết điều huyền diệu hơn khi quả quyết: “Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha của Thầy. Ngay từ bây giờ anh em biết Người và đã thấy Người.” Nhưng chẳng có ai thấy Thiên Chúa bao giờ. Lời cầu xin của Philípphê chính là khát vọng của nhân loại muốn thấy Thiên Chúa! Nhưng con chuột chũi làm sao có thể nhìn thấy mặt trời? Phàm nhân sao có thể thấy được Đấng Chí Tôn, Chí Thánh? Chỉ có một cách, Đức Giêsu hướng sự khát khao của con người vào chính Người, “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha.”
Đó là mầu nhiệm không thể diễn tả dựa trên những hình ảnh, những khái niệm thuộc về thế gian này. Đức Giêsu chỉ có thể giãi bày đến thế. Chính Chúa Cha làm những việc của mình bên trong mọi hành vi của Đức Giêsu, vì Người với Chúa Cha là một.
Mầu nhiệm Ngôi hiệp giữa hai ngôi Cha và Con được minh chứng qua những công việc Đức Giêsu làm, là đưa lịch sử đến đích của nó, là cho người ta thấy ý nghĩa và giá trị thật của đời người trong thánh ý của Thiên Chúa.
Và những những ai là môn đệ của Đức Giêsu sẽ làm được điều lớn lao hơn, khi chính họ sẽ hướng dẫn những người khác đi trên con đường Giêsu là sự thật và sự sống. Con đường lịch sử của mỗi người nhờ đức tin mà đạt được cùng đích.