Yêu thương
10.4 Thứ Tư trong tuần thứ Hai Mùa Phục Sinh
Cv 5:17-26; Tv 34:2-3,4-5,6-7,8-9; Ga 3:16-21
Yêu thương
Tin mừng tiếp tục nói về việc sinh lại. Đây là hậu quả của việc chịu hoặc không chịu sinh lại: Chịu sinh lại thì được cứu độ; không chịu thì phải hư mất.
Thực ra, khi cho Con mình xuống thế gian, Thiên Chúa không hề muốn luận phạt thế gian, mà chỉ muốn cứu thế gian. Nhưng thế gian cũng phải góp phần của mình: ai tin vào Chúa Con thì được cứu, kẻ không tin thì bị luận phạt. Sự luận phạt ấy là do chính những người ấy tự chọn cho mình.
Con người được Thiên Chúa yêu thương. Đây là một chân lý mà không ai chối cãi được. Chân lý gây xúc động sâu xa nhất mà Giáo hội rao giảng là chúng ta đã được Chúa yêu thương từ trước muôn đời. Kitô giáo được xây dựng trên niềm xác tín rằng tình yêu Thiên Chúa đã hạ cố đến thế gian đau khổ bệnh tật qua con người Đức Kitô. Đối với mọi tín hữu, đây là lời cốt tuỷ của Tin mừng. Không có đoạn văn nào trong Thánh kinh nói rõ điều này hơn là lời Đức Giêsu nói với ông Nicôđêmô: “Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi đã sai Con Một mình, ngõ hầu những ai tin vào Ngài sẽ không phải chết nhưng sẽ được sống đời đời” (Ga 3, 15).
Thiên Chúa yêu thương từng người chúng ta cứ như là không còn ai khác để cho Ngài yêu thương. Ngài như người cha luôn mong muốn cùng gia đình đồng hành suốt cuộc đời, và không thể an lòng cho đến khi con cái đi đây đó, ai nấy đều an toàn trở về mái ấm gia đình.
Thánh Gioan nói: “Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Ngài đến thế gian không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian nhờ Con của Ngài, mà được cứu độ. Ai tin vào Con của Ngài, thì không bị lên án; những kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa” (Ga 3, 20). Tin đối với Gioan là nhìn nhận Đức Giêsu là Con và là sứ giả của Chúa Cha, là đến với Đức Giêsu và gặp Ngài, là biết Ngài và cùng với Ngài biết Chúa Cha. Đức tin còn là hồng ân và một sự lôi cuốn của Chúa Cha.
Người tin bước vào một cuộc sống mới. Đó là được thông phần sự sống của Thiên Chúa, là một ân huệ Đấng Messia mang lại. Tin là từ bỏ bóng tối của tội lỗi, của gian tà, của ma quỉ. Phải, chính trong đêm tối của tối tăm mà con người nhận ra tình thương của Thiên Chúa, miễn là đừng khép kín lòng lại: “Sự sáng đã đến trong thế gian, mà người ta đã yêu mến sự tối tăm hơn sự sáng, vì việc làm họ đều xấu xa” (Ga 3, 19). Hãy tin vào Đức Giêsu thì sẽ được tha thứ và được hưởng nhờ ơn cứu độ
Tình yêu vốn là tiêu chuẩn để con người được xét xử. Trong cuộc thẩm xét chung cuộc, Đức Giêsu chỉ tra vấn con người về một điều duy nhất, đó là nó có sống yêu thương không? Người Kitô hữu do đó không lo sợ về một cuộc chung thẩm trong ngày sau hết; họ lại càng không phải bận tâm về bức tranh mà trí tưởng tượng con người đã tô vẽ cho ngày ấy, bởi lẽ họ biết rằng sự phán xét diễn ra ngay trong hiện tại qua từng lựa chọn của họ. Mỗi khi họ sống yêu thương thì lương tâm sẽ không luận phạt họ, trái lại, khi họ để thù hận xâm chiếm tâm hồn và thúc đẩy họ khước từ tình yêu, thì đó là lúc họ bị xét xử. Thật thế tâm hồn họ sẽ không có bình an, nếu họ không sống yêu thương.
Tình yêu của Thiên Chúa, là tình yêu cho đi, cho đi chính Con Một, cho đi tất cả để cho nhân loại có được sự sống. Tình yêu này mời gọi chúng ta là những người con biết cho đi làm quà tặng cho nhau, vì đó là tình yêu dâng hiến mà Chúa Cha muốn chúng ta – người con thực thi như Đức Giêsu hiến thân vì mạng sống vì người mình yêu.
Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Ngài, thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn dời . Đây là một mạc khải quan trọng tóm gọn nội dung của Tin mừng.
Chúa Gêsu đã đến để mạc khải cho chúng ta biết về tình yêu của Thiên Chúa đối với thế gian, nhất là đối với con người đã được dựng nên then và giống hình ảnh Thiên Chúa. Lý trì tự nhiên của con người qua những suy tư triết học khó có thể, nếu không muốn nói là không thể nào đạt tới kết luận chắc chắn Thiên Chúa là tình yêu. Chỉ nhờ mạc khải của Chúa Giêsu, Con Một Thiên Chúa đã yêu thương con người đến nỗi đã cho đi điều quí giá nhất là chính Con của Ngài, để cứu con người khối tội lỗi vô sự chết.
Thiên Chúa yêu thương con người, nhưng tình yêu này không hủy bỏ sự tự do của con người: con người có thể chọn sống trong bóng tối hơn là ánh sáng, có thể làm điều xu và tránh né Thiên Chúa để khỏi bị chê trách.
Mỗi người chúng ta hãy nhìn lại phản ứng của mình trước lời mạc khải của Chúa. Chúng ta có cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta không? Thiên
Chúa không chỉ yêu thương có một lần trong quá khứ, nhưng Ngài vẫn còn yêu thương luôn mãi. Qua cuộc đời nhập thể làm người, qua cái chết và sự phục sinh của Ngài, Chúa Giêsu đã thể hiện tình yêu của Thiên Chúa đối với con người. Nhưng không chỉ có thế. Là hiện thân của .tình yêu Thiên Chúa, Chúa Giêsu tiếp tục hiện diện với con người trong suốt dòng lịch sử nhất là qua các bí tích, cho tới khi Chúa lại đến.
Ước gì chứng ta luôn cảm nhận và đáp lại tình thương của Thiên Chúa. Ước gì chúng ta luôn biết tin tưởng vào tình thương của Chúa, bất chấp khó khăn, thử thách và ngay cả tội lỗi của chúng ta.