Từ bỏ tận căn
29.5 Thứ Hai trong tuần thứ Tám Mùa Quanh Năm
Hc 17:19-27; Tv 32:1-2,5,6,7; Mc 10:17-27
Từ bỏ tận căn
Trong bài Tin Mừng hôm nay, sau khi khuyên anh thanh niên bán hết tài sản mà cho người nghèo rồi đến theo mìnhnhưng bị từ chối, Đức Giê-su đã nói: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” Xét một cách tổng quát thì không một con lạc đà nào có thể chui qua lỗ kim được. Điều này có nghĩa là không một người giàu nào có thể vào được Thiên Đàng. Nhưng trên thực tế, nhiều nhà quý tộc và ngay cả một số vị vua, hoàng tử… cũng được Giáo Hội là Thân Mình Đức Kitô suy tôn lên bậc hiển thánh. Như vậy, Chúa Giêsu muốn nhắn nhủ chúng ta điều gì khi tuyên bố điều đó?
Thật ra, tiền bạc cũng chỉ là những thụ tạo vật chất. Chúng không phải là thần thánh và tự nó cũng chẳng thể ban ơn cứu độ cho ai hay làm cho ai mất ơn cứu độ. Nhưng có chăng là thái độ của mỗi chúng ta đối với chúng mà thôi.Người ta vẫn thường nói: “Tiền bạc là một ông chủ xấu nhưng lại là một đầy tớ tốt”. Thật thế, nếu ta biết sử dụng tiền bạc một cách đúng đắn, biết đặt để cho chúng một vị trí thích hợp và biết làm chủ chúng thì chúng cũng có thể tỏ ra là một cái gì đó tốt đẹp. Chúng không những không gây hại cho ta mà còn giúp ta sống tốt đời đẹp đạo và lập được nhiều công phúc trước mặt Chúa nữa. Trái lại, nếu ta quá say mê tiền bạc và để chúng xỏ mũi và điều khiển chúng ta thì thật là tai hại cho đời sống trần thế cũng như đời sống đức tin của mỗi chúng ta. Thật ra, tiền bạc chẳng có lý trí và cũng chẳng có sức mạnh đủ để có thể dẫn dụ một ai. Nhưng nhiều người vẫn gục ngã dưới tay của nó là bởi họ tình nguyện “hạ mình”làm người tôi tớ tôn thờ và phục vụ nó.
Sự giàu có mà Chúa Giêsu nói tới ở đây không chỉ căn cứ trên tổng số tài sản của một người nhưng còn dựa trên thái độ sống của người đó nữa. Khi nghe câu Lời Chúa: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa”, lắm lúc ta cảm thấy dường như Chúa đang nói đến người khác vì mình vẫn là một người nghèo. Đôi khi ta lại cảm thấy an toàn hơn một số người khác vì ta chưa phải là một người giàu có.
Nhưng không chừng, những người mà ta nghĩ là họ ít cơ hội vào Thiên Đàng hơn chúng ta lại có thể vào Nước Thiên Đàng trước chúng ta. Bởi số tài sản mà ta có cũng không nguy hiểm cho bằng thái độ giàu có của mỗi chúng ta. Có thể chúng ta không có nhiều tài sản nhưng vẫn là những người giàu có khi sống với một thái độ tự mãn, tự kiêu, tự coi mình là trên hết mà không cần biết đến ai kể cả Thiên Chúa.Sự giàu có này thật là nguy hiểm vì nó làm ta cảm thấy mình quá đầy đủ đến nỗi không cần dựa vào một ai kể cả Thiên Chúa. Và như thế, ta khước từ lòng nhân hậu, tình thương và ơn cứu độ Chúa dành sẵn cho ta. Như vậy, với thái độ sống giàu có, ta tự đóng của Nước Trời và tự loại mình ra khỏi những người được Chúa kêu gọi.
Tiền bạc tự nó không xấu mà cũng chẳng tốt. Điều quan trọng là chúng ta cần sống với một thái độ thanh thoát và làm chủ được chúng. Nếu không, chúng sẽ trở nên nguồn tai hại và là những sợi dây vô hình trói buộc ta. Nó khiến ta không thể đáp trả tiếng Chúa mời gọi và lôi kéo chúng ta ngày một xa Ngài hơn.
Người khôn ngoan theo lối hiểu của Kinh Thánh chính là khám phá ra ý nghĩa của cuộc đời, biết đặt cuộc đời mình trong thánh ý của Thiên Chúa chứ không phải tiền bạc, danh vọng và lợi thú… Biết tìm đến với kho tàng vĩnh cửu, chứ không bám víu và phụ thuộc vào những thứ mau qua, chóng hết ở đời.
Hôm nay, có một chàng thanh niên tốt lành đến để gặp Đức Giêsu nhằm xin Ngài chỉ cho con đường dẫn đến hạnh phúc. Thấy thế, Đức Giêsu đã đem lòng yêu mến và mời gọi anh đi theo mình trên con đường mà chính Ngài đang đi. Tuy nhiên, khi buộc phải để lại mọi sự cho người nghèo thì anh đã không dám và từ từ rút lui!
Như vậy, ơn cứu độ đã đến được với anh thanh niên này, nhưng anh đã để mất bởi sự tham lam, ích kỷ của mình. Anh ta đã coi tiền bạc, của cải là số một trong cuộc đời của anh, nên chính Chúa cũng không còn chỗ đứng nơi tâm hồn người thanh niên đáng thương này thì làm sao ơn cứu độ có thể đến được!
Tình yêu của người thanh niên chưa đủ mạnh để thúc đẩy anh làm điều nên làm và phải làm. Thánh Phaolô có nói: “Điều tôi muốn, thì tôi không làm, nhưng điều tôi ghét thì tôi lại cứ làm”. Ngài cho đó là tội lỗi trong ta đã hành động, và chỉ tin vào Chúa mới giải thoát ta khỏi tình trạng ù lì đó.
Tinh yêu phát sinh sức mạnh. Thánh Augustinô quà quyết: “Cứ yêu rồi làm điều gì mình muốn”. Tình yêu sẽ thúc đẩy ta phải làm một cái gì đó cụ thể, một cái gì đó anh chị em đang thực sự mong đợi. Chúng ta không thể nói yêu mến Chúa mà lại làm ngơ trước nhu cầu cấp bách của anh chị em.
“Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Chúa”. Đây là kiểu nói Á Đông, diễn tả một việc rất khó. Đức Giêsu đã tông dự bữa tiệc sang trọng của người Biệt phấi giàu có. Từng ăn uống tại nhà người thu thuế lắm tiền, từng chịu ơn những người phụ nữ nhân đức nhiều của.
Vậy, Ngài chỉ lên án những ai ham mê của cải, coi đồng tiền là chúa tể, làm nô lệ cho nó, để không dám mở tay ra vđi anh chị em và quảng đại với công việc của Thiên Chúa.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết đặt bậc thang giá trị, và biết lựa chọn đúng để được hạnh phúc đời đời. Hãy cẩn trọng với vấn đề tiền bạc vì tiền bạc có thể sẽ là rào cản lớn chắn đường về trời nếu nó trở thành ông chủ.
Nếu bao lâu chúng ta vẫn còn chạy đua với đồng tiền, bất chấp mọi thủ đoạn để chiếm lĩnh, hay sống ích kỷ, dửng dưng với người nghèo khổ, thì bấy lâu lời mời gọi đánh đổi kho báu Nước Trời sẽ là lời mời gọi xa lạ với chúng ta.