TIN VUI PHỤC SINH
31.3 Chúa Nhật Lễ Phục Sinh
St 10:34,37-43; Tv 118:1-2,16-17,22-23; Cl 3:1-4; 1 Cr 5:6-8; Ga 20:1-9
TIN VUI PHỤC SINH
Lễ Phục Sinh là một ngày lễ trong lịch Phụng vụ của Giáo Hội. Đức Giêsu đã chế ngự được sự chết, không chỉ cho bản thân Người, mà còn cho tất cả chúng ta nữa. Niềm vui của Lễ Phục Sinh tràn ngập trên toàn trái đất, niềm vui vì sự chết đã bị khuất phục
Bài đọc từ sách Công Vụ Tông đồ là một phần bài giảng đầu tiên của Thánh Phêrô. Trong đó, ngài tóm tắt sứ vụ của Đức Giêsu, đã lên đến tột đỉnh trong sự chết của Người. Nhưng sứ vụ của Ngươi không kết thúc ở đó – Thiên Chúa đã cho Người sống lại, cho phép một số nhân chứng được nhìn thấy Người. Thánh Phêrô là một trong những nhân chứng đó. Ngài tiếp tục công bố rằng Đức Giêsu chính là Đấng mà tất cả các ngôn sứ đã nói đến, nghĩa là Đấng Mêsia. Tất cả những ai tin tưởng nơi Người, thì các tội lỗi của họ đều sẽ được tha thứ.
Tin Mừng kể lại việc phát hiện ra ngôi mộ trống. Tự thân ngôi mộ trống (với những mảnh khăn liệm được xếp gọn) không phải là bằng chứng trực tiếp của sự sống lại. Tuy nhiên, điều đó lại là bước đầu tiên hướng tới việc xác lập sự thật rằng Đức Giêsu đã vượt qua cái chết và chuẩn bị cho các môn đệ gặp gỡ Chúa sống lại.
Nhiều Bài đọc của chu kỳ Phục Sinh đều có ý muốn dạy dỗ những người tân tòng theo lối sống của người Kitô hữu. Bài đọc 2 hôm nay và Bài đọc thay thế là những ví dụ hay. Do đó, mùa Phục Sinh cung cấp cho chúng ta một cơ hội để suy niệm về ý nghĩa của việc được trở thành những thành viên đã được rửa tội của Thân Thể Đức Ki-Tô.
Mỗi năm, vào ngày Chúa Nhật Phục Sinh, hàng chục ngàn khách hành hương tụ họp tại Quảng Trường Thánh Phêrô ô Rôma, để được lãnh nhận Phép Lành Phục Sinh của Đức Thánh Cha. Đây là một cơ hội tuyệt vời, bởi vì người kế vị Thánh Phêrô công bố thông điệp Phục Sinh: “Đức Kitô đã sống lại, Allêluia”. Ngài đang làm điều mà Thánh Phêrô đã làm trong ngày lễ ‘Phục Sinh đầu tiên – ngài đang xác nhận lòng tin của các tín hữu. Và có thể chắc chắn rằng điều này xác nhận lòng tin của những người có dịp may được hiện diện tại đó.
Phêrô đang làm điều mà Chúa đòi hỏi nơi ông trong bữa Tiệc Ly, khi Người nói: “Simon, Simon ơi, kìa Satan xin được sàng anh như sàng gạo, nhưng Thầy đã cầu nguyện cho anh, để anh khỏi mất lòng tin. Phần anh, một khi đã trở lại, hãy làm cho các anh em của anh nên vững mạnh” (Lc 22 1 31-32).
Phêrô phải củng cố lòng tin nơi các anh chị em của ông! Khi chúng ta xem xét cách thức ông hành động trong suốt cuộc Thương Khó, thì dường như ông có vẻ là người xa lạ. Làm thế nào một người có lòng tin không kiên định như vậy, mà lại xác nhận được lòng tin cho bất cứ ai? Chúng ta hãy nhớ lại một cách ngắn gọn hành động của ông trong đêm Đức Giêsu bị bắt.
Chúng ta vẫn nhớ những lời nói can đảm của ông trong bữa Tiệc Ly: “Thưa thầy, ngay cả khi mọi người đều mất lòng tin vào Thầy, thì con sẽ không bao giờ mất lòng tin vào Thầy”, ông thực sự chân thành khi nói những điều đó. Ông nghĩ rằng mình can đảm và mạnh mẽ. Nhưng chỉ một lúc sau, khi Đức Giêsu cảm thấy đau buồn, cô độc và sợ hãi trong vườn cây dầu, Người đã yêu cầu Phêrô canh thức với Người, nhưng ông vẫn không thể nào làm được điều đó – ông đã lăn ra ngủ vùi. ông đã bỏ mặc Đức Giêsu phải uống chén đắng một mình. Điều tệ hại hơn đã phải đến.
Một lúc sau, trong đêm hôm đó, nơi sân nhà của vị thượng tế, có người quay sang Phêrô và nỏi “Thế chẳng phải ông là một trong những kẻ thuộc về ông Giêsu đó sao? Chẳng phải ông đã cùng trong vườn với ông ta sao?” Và điều gì xảy ra? Không phải là một lần, mà đến ba lần, Phêrô đã chối Đức Giêsu, ông chối rằng mình chưa từng bao giờ biết Người. Thế rồi gà gáy. Đến lúc đó, Đức Giêsu quay lại nhìn Phêrô và ngay tức khắc, Phêrô nhận ra được điều mình đã làm – ông đã chối không quen biết chính người bạn của mình. Rồi ông đi ra ngoài và khóc lóc thảm thiết.
Đó là giây phút thấp hèn nhất trong cuộc đời ông. Ông đã nhận ra được một sự thật rất đau lòng về bản thân. Ông không thể mạnh mẽ, không thể can đảm hoặc quảng đại như ông đã nghĩ về mình. Nhưng Đức Gỉêsu không hề coi ông là đồ bỏ đi. Người đã nhìn thấy trước tất cả điều này. Thậm chí Người còn ngăn cản điều đó nữa.
Nhưng Người vẫn tiếp tục tin tưởng nơi ông. Người biết rằng có một khía cạnh khác tốt đẹp hơn nơi Phêrô. Sau khi sống lại, Người đã phục hồỉ lại một Phêrô khôn ngoan hơn và khiêm tốn hơn ngay tại nơi mà Người đã từng ở trước đây và đặt ông làm viên đá mà trên đó, Người sẽ xây dựng Giáo Hội của Người.
Và Phêrô đã trở nên người tốt lành, ông được phục hồi và tiếp tục củng cố lòng tin cho những anh chị em trong cộng đoàn. Chính ông là người đã dẫn dắt các Tông đồ, trong việc làm chứng về sự sống lại. Chính ông là người quy tụ lại những kẻ đi theo Đức Giêsu vốn đã bị tản mác. Chính trên nền tảng lời chứng của ông, mà cả cộng đoàn đều trầm trồ: “Chúa đã sống lại thật rồi và Người đã hiện ra với ông Phêrô”.
Ông Phêrô được gọi là một vị thánh đã từng vấp ngã. Ông được nhiều người quý mến, chắc hắn là bởi vì nhược điểm của ông làm cho chúng ta cảm thấy gần gũỉ với ông. Sự can đảm không đáp ứng được cho tất cả chúng ta. Cuối cùng, tất cả chúng ta đều chỉ là những con người hay chết, không nhất quán trong lòng tin của mình. Nhưng chúng ta không được phán xét bản thân mình và ngườỉ khác qua những sai sót có tư cách nhất thời, nhưng là qua lời cam kết đối với lòng tin của mình trong cả một thời gian dài.
Chính Đức Giêsu đã xác nhận lòng tin cho Phêrô. Cũng chính Đấng sống lại đã xác nhận lòng tin của chúng ta. Chúng ta là một cộng đoàn của những kẻ tin, mà lòng tin phổ biến của những kẻ tin thì củng cố lòng tin của mỗi cá nhân.
Tin Đức Kitô Phục Sinh và cảm nghiệm được ơn phục sinh, các tông đồ mở toang cửa, hăng say ra đi đem Tin mừng Phục sinh cho mọi người bất chấp mọi khó khăn gian khổ. Người Kitô hữu tin vào Đức Kitô phục sinh, không được giữ niềm vui cho mình, mà phải loan tin vui đó cho mọi người trong gia đình, trong xã hội bằng cách giúp đỡ, chia sẻ, phục vụ mọi người trong yêu thương.
Xin Đức Kitô Phục Sinh luôn chiếu tỏa anh sáng của Ngài vào trong tâm hồn u tối của mỗi người, để chúng ta hiểu được những đòi hỏi đích thực của đức tin, vì theo Chúa đó là bước đi trên con đường thập giá, bước đi trên con đường chiến đầu và hy sinh, nhờ đó, chúng ta sẽ được chia sẻ phần vinh quang Phục Sinh với Ngài.