TIN SẼ ĐƯỢC CỨU
Thứ Hai tuần IV PS
Ga 4, 43-54
TIN SẼ ĐƯỢC CỨU
Ta đang bước vào tuần 4 mùa chay Thánh, và Giáo hội luôn nhắc nhở, mời gọi mỗi người tham dự vào cuộc tử nạn của Chúa Giêsu, để cùng tử nạn cùng Ngài trên bước đường trần gian. Trải qua khổ đau muôn mặt, để chung hưởng vinh quang cùng Ngài, nếu chúng ta có lòng tin như viên sĩ quan cận vệ nhà vua sắp chết được Chúa chữa lành, bằng niềm tin tuyệt đối vào Ngài, thì cuộc sống vĩnh hằng chỉ dành cho những ai có lòng tin vào Chúa Giêsu, thành tâm mến yêu Ngài.
Ðức tin sống thật có sức mạnh khơi dậy lòng tin đưa anh chị em trở về nhìn nhận và tôn vinh Thiên Chúa. Trên con đường canh tân của Mùa Chay này, chúng ta hãy nhìn lại cuộc sống đức tin của mình. Tôi thật sự đang cố gắng để sống đức tin trong hoàn cảnh cụ thể, hay tôi không còn màng chi đến đức tin nữa? Hoặc tôi chỉ còn là một người có tên gọi, có danh hiệu bên ngoài là người Kitô hữu mà thôi. Nếu như vậy thì có thể chúng ta sống thua xa những anh chị em không tin Chúa Kitô. Do đó, chúng ta không còn nhậy cảm trước những thực tại thiêng liêng, không còn mộ mến đối với những giá trị đẹp dẫn đưa con người đến cùng Thiên Chúa.
Tin Mừng thuật lại câu chuyện Chúa Giêsu chữa lành cho người con trai đang đau liệt của một quan chức nhà vua ở Capharnaum, và ghi rõ đây là phép lạ thứ hai Chúa Giêsu đã làm khi Người ở Giuđêa về Galilêa (Ga 4,54).
Phép lạ thứ nhất: hóa nước thành rượu vào giai đoạn khởi đầu công khai loan báo Tin Mừng. Phép lạ này được thực hiện theo lời đề nghị của Ðức Maria, mẹ Người, để cứu vãn danh dự cho gia chủ tiệc cưới (Ga 2,1-11).
Phép lạ thứ hai: chữa lành người con trai của một quan chức nhà vua ở Capharnaum. Trong đó, ông quan này có thái độ rất chân thành và đặt trọn niềm tin vào Chúa Giêsu. Vì vậy, ông đã không nản lòng khi nghe thấy câu trách móc nặng nề của Chúa Giêsu: “Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu!” (Ga 4,48), thì ông lại càng cầu khẩn tha thiết hơn: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất!” (Ga 4,49). Chính niềm tin và sự chân thành đó đã được Chúa Giêsu nhận lời: “Ông cứ về đi, con ông sống” (Ga 4,50), và sự việc đã xảy ra đúng như vậy (Ga 4,51-53).
Ðể thử thách lòng tin của người chạy đến với mình, Chúa Giêsu muốn làm nổi bật thái độ sẵn sàng của viên quan chức. Ông mong đợi Chúa Giêsu đáp lại bằng cách đích thân Chúa đến nhà ông để chữa lành người con của ông đang bị đau. Nhưng Chúa Giêsu đã đáp lại bằng cách khác, Ngài chỉ phán một lời: “Ông hãy về đi, con ông đã mạnh khỏe rồi”. Liệu chúng ta có sẵn sàng nghe Lời Chúa dạy như viên quan ngoại giáo này không?
Nhờ sống niềm tin vào Thiên Chúa, viên sĩ quan đã được hưởng hạnh phúc trần gian khi đổi được sự sống cho con mình. Sự kiện đó không những giúp ông đem lại sự sống cho con mình, mà còn gieo lòng tin cho cả gia đình: “Người cha nhận ra là đúng giờ đó. Đức Giêsu đã nói với mình “con ông sống” nên ông và cả nhà đều tin” (Ga 4,53). Thế nên lòng tin của người cha đã cứu mạng sống con mình, với lòng tin đó đã nhắc nhở mỗi người sống trên trần gian hãy có một niềm hy vọng, niềm trông chờ ngày Chúa quang lâm.
Thiên Chúa hằng quan tâm đến con người, nên Chúa Giêsu tỏ mình là Đấng chữa lành bệnh tật, Đấng ban và phục hồi sự sống của thân xác và linh hồn mỗi người, phép lạ hôm nay tượng trưng cho sự sống thiêng liêng đời sau, những gì bởi Ngài ban cho con người thật lạ lùng và kỳ diệu, khác hẳn suy nghĩ của con người, đó là những ơn huệ viên mãn vô hạn đời sau, giúp chúng ta vượt qua nhẹ nhàng dễ dàng, cảm thấy thanh thản bình an để can đảm đón nhận thân phận mình dù có bọt bèo, hay nghèo hèn hoặc đau khổ cũng là những ơn huệ những điềm lạ lùng của Thiên Chúa, như lời nguyện trong Thánh Vịnh như sau:“Việc Chúa làm cho ta, ôi vĩ đại! ta thấy mình chan chứa một niềm vui” (Tv 126,3). Trong đời sống trần gian, với biết bao lời Chúa đã hứa với chúng ta như sau:“Chính Thày là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thày, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống” (Ga 11.25)
Rồi đây mai con người ai cũng phải chết và đi vào cõi hư vô, nhưng với lòng tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa nên mỗi người chắc chắn rằng “con sẽ sống”. Sự sống đây chính là sự sống viên mãn đời sau, để đời này chúng ta có thể quên mình đi để cùng chết với Đức Giêsu Kitô và được sống lại an hưởng phúc trường sinh trong ngày sau hết. Vậy bạn có tin tưởng và xác tín rằng “Con sẽ sống” ở đời sau không?
Người Kitô hữu hôm nay được mời gọi tiếp nối sứ mạng cứu độ của Chúa Giêsu là đem Tin Mừng đến với con người thời đại. Chúng ta không đi con đường nào ngoài con đường Chúa Giêsu đã đi. Muốn được như thế, trước tiên, bản thân chúng ta phải là những người tin. Tin thì không cần có điều kiện, tin là nhắm mắt bước đi theo sự chỉ đường của Thiên Chúa. Con đường ấy không bao giờ phù hợp tâm thức của con người. Đó là con đường hy sinh, cầu nguyện; con đường canh tân, hoà giải; con đường bác ái, sẻ chia mà Giáo Hội nhắc nhở chúng ta hãy thực hành trong Mùa Chay thánh.
Xem hành động của ta, phản ứng của ta, đủ biết đức tin của ta sống động hay là một đức tin nhãn hiệu. Hãy có một đức tin sắt đá, ta sẽ làm được tất cả. Vì mỗi lần làm phép lạ thì Chúa hỏi: “Con có tin không?”; “Ðức tin của con chữa con được lành”. Mỗi người chúng ta đừng bao giờ mãn nguyện với một đức tin lý thuyết và hình thức, nhưng phải sống đức tin.