THIÊN CHÚA YÊU THƯƠNG VÀ KHÔNG LOẠI TRỪ MỘT AI
8.7 Thứ Hai trong tuần thứ Mười Bốn Mùa Quanh Năm
Hs 2:16-18,21-22; Tv 145:2-3,4-5,6-7,8-9; Mt 9:18-26
THIÊN CHÚA YÊU THƯƠNG VÀ KHÔNG LOẠI TRỪ MỘT AI
Chúa Giêsu được sai đến trần gian, Ngài thực hiện chương trình của Thiên Chúa là ban sự sống, là cứu chữa và tìm đến với người bất hạnh đang cần sự an ủi, nâng đỡ. Ngài luôn quan tâm đến hoàn cảnh của con người: cụ thể là người phụ nữ bị bệnh băng huyết, và con gái vị kỳ mục. Tất cả những khổ đau của con người đều có âm hưởng mạnh mẽ trong tâm hồn Chúa Giêsu. Ngài cứu chữa người này, bình phục người kia, hồi sinh người khác, đem lại phẩm giá và sự tôn trọng cho những ai đang bị loại trừ, bị coi khinh. Điều duy nhất Ngài đòi hỏi là lòng tin và sự khiêm tốn của chúng ta nơi quyền năng và lòng thương xót của Ngài.
Đoạn Tin Mừng hôm nay thuật lại phép lạ kép. Sự việc này diễn ra đối với vị kỳ mục là người có vai vế trong dân có đứa con vừa qua đời tức thì, và cũng diễn ra đối với người phụ nữ đau bệnh đã lâu là một người bé mọn trong dân. Cả hai đại diện cho mọi tầng lớp nhân dân chạy đến với Chúa. Lòng tin của con người vào Thiên Chúa sẽ giúp họ được Chúa nhậm lời bất luận họ là ai, cấp bậc nào đi nữa.
Tin mừng cho biết: một ông trưởng hội đường có con gái mới chết. Ông tin chắc Chúa có thể làm cho nó sống lại được, nên đến xin Chúa cứu giúp. Chúa liền đi theo ông… Dọc đường, một người đàn bà mắc bệnh băng huyết thấy Chúa thì lén sờ vào gấu áo Ngài, với niềm tin sẽ được khỏi bệnh. Và bà đã khỏi bệnh thật… Khi đến nhà ông kỳ lão, Chúa thấy người ta khóc lóc ồn ào thì bảo họ lui ra, rồi Ngài cầm tay đứa bé, nó liền sống lại. Người đàn bà băng huyết được khỏi bệnh và cô gái chết được sống lại đều nhờ lòng tin Chúa. Vì thế, đức tin rất cần cho được ơn cứu vớt phần hồn phần xác.
Ông trưởng hội đường có đứa con gái đã chết. Chính ông xác định như thế. Khi Chúa Giêsu nói nó không chết mà chỉ ngủ thôi thì đám đông nhạo cười Ngài. Ở đây chúng ta thấy đức tin của vị kỳ mục rất mạnh. Trước sự ra đi của đứa con. Tất cả mọi phương thế trần gian đã chào thua. Lịch sử chưa bao giờ nói về một người đã chết được sống lại. Chính Chúa Giêsu cũng chưa cho ai sống lại từ cõi chết, vậy mà ông đến với Chúa, ông nói chắc ăn như bắp: “Xin Ngài đến đặt tay trên nó thì nó sẽ sống lại” (Mt 9, 18).
Còn người đàn bà mắc bệnh loạn huyết: Bệnh bà rất nặng vì đã chữa trị suốt 12 năm mà không khỏi. Khi được nghe biết Chúa xuất hiện bà tin sẽ được khỏi: “Tôi chỉ cần sờ vào áo của Người thôi là sẽ được cứu” (Mt 9, 20). Và đã xảy ra đúng như vậy.
Chúa Giêsu cũng xác nhận cả hai trường hợp được thụ hưởng phép lạ của Chúa là nhờ “đức tin”.
Tin mừng hôm nay ghi lại một vài cử chỉ của Chúa Giêsu đối với con người: một vị kỳ mục đến xin Ngài cứu đứa con vừa chết, người đàn bà mắc bệnh loạn huyết chỉ khấn thầm và sờ đến gấu áo Ngài, cả hai đại diện của đủ mọi tầng lớp mà Chúa Giêsu gặp gỡ hằng ngày. Ngài không loại trừ bất cứ hạng người nào, bất cứ giai cấp nào trong xã hội, bởi vì tất cả đều là đối tượng của Tình yêu Thiên Chúa. Vị kỳ mục tìm đến với Chúa, người đàn bà đã len lỏi giữa đám đông để sờ vào áo Ngài, đó là hình ảnh của sự tìm kiếm mà con người không ngừng thực hiện để đến với Chúa.
Nhưng thật ra, chính Thiên Chúa mới là Đấng đi bước trước để đến với con người. Phép lạ đã diễn ra như một kết quả của lòng tin: “Đức tin của con đã cứu chữa con”, nhưng cũng chính niềm tin đã giúp con người khám phá ra phép lạ Thiên Chúa không ngừng thực hiện vì yêu thương con người.
Khi Chúa Giêsu đang giảng dạy thì ông trưởng hội đường đến bái lạy xin cứu chữa con gái ở nhà. Chúa Giêsu lên đường đi với ông về nhà. Quãng đường không biết bao xa, nhưng vì đám đông đi theo chen lấn, và xuất hiện một bà loạn huyết chen vào “phá đám”, nên chưa đến nơi thì có người đến báo là con ông đã chết. Có lẽ lúc này đức tin của ông trưởng hội đường bị đặt trước một thử thách rất lớn, bởi lẽ ra Chúa Giêsu có thể đến sớm hơn để “bệnh nhân không chết nếu bác sĩ Giêsu đến kịp”. Thế nhưng Chúa Giêsu đã vội trấn an: “Ông đừng sợ, cứ vững tin”. Và vì vững tin mà con gái ông đã được Chúa cho hồi sinh.
Thiên Chúa yêu thương con người không loại trừ một ai và Ngài đã trao hiến Con Một để cứu chuộc hết thảy mọi người. Quan trọng là người ta có dám ký thác cuộc đời, vận mệnh mình vào tay Thiên Chúa hay không mà thôi. Và còn hơn thế nữa, những tưởng con người chạy tới cầu xin Thiên Chúa, nhưng không, chính Thiên Chúa đã đi bước trước đến với con người. Và phép lạ đã diễn ra như một hệ quả của lòng tin: “Ðức tin của con đã cứu chữa con”.
Cũng vậy, hành trình đức tin của một Kitô hữu chúng ta là một chặng đường dài, đôi khi còn bị gián đoạn với bao yếu tố ngoại cảnh mà chúng ta không lường trước được, thậm chí có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng. Nhưng nếu chúng ta vững chí như ông trưởng hội đường trong Tin mừng hôm nay thì sẽ được cứu độ