Nói và làm
5.11 Chúa Nhật thứ Ba Mươi-Nhất Mùa Quanh Năm
St 1:142; Tv 131:1,2,312; Mt 23:1-12
Nói và làm
Người ta thường hay nói, khoảng cách xa nhất là khoảng cách từ lời nói đến việc làm. Đúng như thế, trong thực tế, những lời tuyên bố hoặc những đề nghị góp ý dạy bảo người khác thì vẩn dễ hơn khi chính mình thực hiện những điều đó, chẳng hạn khi tranh cử tổng thống hay những địa vị xã hội, thường các ứng viên cũng hay tuyên bố rất nhiều, nếu đắc cử tôi sẽ cải cách điều này, chấn chỉnh điều kia,.. thế nhưng khi đã đắc cử thường không mấy khi họ nhớ đến những lời hứa trước đây, hoặc những lời khuyên lời góp ý cho người khác thì dễ hơn khi mình thực hành, và chúng ta cũng thấy có những khoảng cách rất khác biệt giữa lời nói và việc làm của người này người khác, kể cả của linh mục và tu sĩ.
Lời Chúa hôm nay chủ yếu nhắm vào các tư tế bất trung, những nhà lãnh đạo tôn giáo bất xứng. Là sứ giả của Thiên Chúa, họ có trách nhiệm chuyển thông Lời Chúa và thánh ý của ngài một cách trọn vẹn. Đồng thời, họ phải cố gắng sống đúng điều mình rao giảng, làm gương mẫu cho người khác. Thiếu trách nhiệm trong giáo huấn hay trong cách sống, họ làm cho người khác lầm lạc, thay vì đi đúng đường; họ dẫn đưa người khác đến sự xấu, thay vì phải xa tránh tội lỗi. Và như thế, họ sẽ phải trả lẽ trước mặt Chúa, và sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. Cũng trong chiều hướng đó, Chúa Giêsu đã cảnh giác dân chúng về cách sống của các luật sĩ và biệt phái, là những người chỉ nói mà không làm; đặt những gánh nặng lên vai người khác, còn họ thì không hề đụng tới; họ thích khoe khoang, hay làm nổi, cho người khác để ý; họ kiêu ngạo, muốn dùng tôn giáo để thống trị, áp bức người khác.
Đó là những tư tế biến chất ngày xưa. Ngày nay, trong Giáo Hội, có khi chúng ta gặp những mục tử cũng rơi vào những khuyết điểm như thế. Trong trường hợp đó, chúng ta phải có thái độ nào ?-
Trước hết, theo lời Chúa Giêsu, chúng ta đừng noi theo hành vi của họ, nhưng hãy làm và tuân giữ những điều họ giảng dạy. Bởi vì đó là Lời Chúa; đó là thánh ý Chúa. Thiên Chúa thì cao trọng hơn các thừa tác viên của ngài. Các thừa tác viên có thể không tốt, nhưng thánh ý Chúa thì luôn luôn tốt đẹp, cao quí. Khi công bố, rao giảng, thừa tác viên công bố, rao giảng Lời của Chúa. Khi dâng lễ, cầu nguyện, linh mục đều kết thúc: chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Con Chúa, Chúa chúng con.. Như thế, rõ ràng là, không phải nhân danh chính mình mà linh mục rao giảng, hay cầu nguyện. Giá trị của lời rao giảng, hay lời cầu nguyện vì thế không hoàn toàn tùy thuộc vào giá trị bản thân của linh mục. Do đó, hạnh kiểm không tốt của các vị ấy không phải là cái cớ để chúng ta từ chối giáo huấn của Chúa. Là những người được rao giảng Tin Mừng, chúng ta sẽ chịu trách nhiệm về sự đón nhận của chính chúng ta.
Đồng thời, cũng nên nhớ rằng, các vị ấy cũng là con người, cũng có những yếu đuối của thân phận con người như chúng ta. Bởi vì, đã là con người, thì không ai là hoàn toàn. Do đó cần phải thông cảm. Hơn nữa, đó là những ân nhân quí báu của chúng ta. Dù chưa hoàn hảo, nhưng Chúa đã dùng các vị ấy như những cộng tác viên cần thiết, như những dụng cụ không thể thiếu, để chuyển thông ơn thánh cho chúng ta, nhất là qua các bí tích. Cũng đừng quên rằng, các vị ấy đã dâng hiến trọn đời mình, đã từ bỏ gia đình, quê hương, xứ sở, đến sống và làm việc với chúng ta, có khi chết giữa chúng ta, để giúp đỡ, làm ơn cho chúng ta. Vì thế, lòng yêu mến, biết ơn đòi chúng ta phải nhiệt tình nâng đỡ các vị ấy, cả tinh thần lẫn vật chất, trong việc chu toàn sứ mạng được trao ban. Những ý kiến xây dựng, những lời động viên, khuyến khích, sự thông cảm, cộng tác tích cực… đôi khi còn cần hơn cả khí trời hô hấp. Bởi vì biết đâu vì sự thiếu nâng đỡ và lời cầu nguyện của chúng ta mà các vị ấy đã không sống đúng với sứ mạng được trao phó.
Tuy nhiên, điều quan trọng cần lưu ý là, những lời cảnh giác trên đây cũng liên hệ đến mỗi người chúng ta. Là kitô hữu, nhưng thử hỏi có ai dám tự hào là đã luôn sống hoàn toàn theo lời Chúa dạy. Biết bao lần, chúng ta đã nói rất hay mà không làm. Biết bao nhiêu lần, lời nói và hành động không đi đôi với nhau. Biết bao nhiêu lần chúng ta tỏ ra độc đoán, kiêu ngạo, cho mình luôn luôn có lý, luôn luôn nắm chắc chân lý, và bắt người khác phải theo quan điểm riêng tư của mình. Và chúng ta cũng thích làm nổi, cho người khác để ý qua qua cung cách xử thế, qua y phục, liên hệ, tiếp xúc.. của chúng ta.
Thực tế, những người này họ giữ luật không phải vì Chúa mà chỉ là cái vỏ bên ngoài che đậy những cái xấu xa bên trong, họ để ý đến chỗ nhất chỗ nhì ở nơi công cộng, nơi hội đường hơn là việc thờ phượng Thiên Chúa, họ tìm kiếm không phải là ý Chúa, mà là lời khen ngợi từ nơi người khác. Sâu xa hơn nữa, như lời tiên tri Malakhi, họ đã đi trệch đường và lôi kéo nhiều người đi theo họ, họ trở thành gương mù gương xấu cho biết bao nhiêu người trong đời sống đạo. Đáng lẽ những bậc thày trong dân họ sẽ phải là những người trước tiên tôn vinh danh Chúa qua đời sống của họ, trở thành gương sáng cho những người khác trong việc tuân giữ giới răn lệnh truyền của Chúa, nhưng rất tiếc họ đã không chu toàn việc bổn phận ấy nên họ đáng bị Thiên Chúa nguyền rủa.
Chúng ta hãy nhìn lại chính mình. Hãy cố gắng điều chỉnh nếp sống của mình. Hãy giúp chính mình và anh em chung quanh, kể cả những vị lãnh đạo tinh thần của mình, luôn sống tốt hơn, đẹp hơn theo giáo huấn của Chúa bằng một đời sống huynh đệ, đơn sơ và phục vụ.
Lời Chúa hôm nay cũng là lời nhắc nhở cho những người có trách nhiệm trong cộng đoàn giáo xứ, cần phải trở thành những người đi đầu và làm gương sáng trong việc sống đức tin và thực hành những lời dạy của Chúa qua đời sống cá nhân và gia đình của họ, vì đời sống của những người này đang ảnh hưởng trên người khác.
Để có thể giới thiệu Chúa cho người xung quanh, thì người Công giáo chúng ta, trước khi giảng dạy, nói về Chúa cho họ thì hãy bắt đầu bằng những việc làm bác ái yêu thương cụ thề, bằng những cử chỉ đẹp đối với nhau, bằng sự quảng đại và thông cảm với nhau, vì nếu ngay những người đồng đạo, cùng một niềm tin mà chúng ta không yêu thương phục vụ nhau được, thì là sao người ngoại có thể tin rằng chúng ta có thể yêu thương và phục vụ người khác một cách thật lòng được, và càng không thể tin vào Đấng mà chúng ta tôn thờ và rao giảng.
Xin Cho mỗi người chúng ta biết khiêm nhường nhìn lại chính mình để sửa đổi cho phù hợp với lời Chúa dạy hôm nay.