Những câu chuyện của ba nữ tu dòng Clarét truyền giáo tại miền Amazon ở Bolivia
Những câu chuyện của ba nữ tu dòng Clarét truyền giáo tại miền Amazon ở Bolivia
Trong cam kết loan báo Tin Mừng cho những người dễ bị tổn thương nhất, ba nhà truyền giáo dòng Clarét đã cống hiến cuộc đời mình để phục vụ các cộng đồng Kitô hữu tại Giáo phận Đại diện Tông tòa Pando của Bolivia.
Chúng tôi là các Tu sĩ dòng Đức Mẹ Vô nhiễm Nguyên tội, các nhà truyền giáo dòng Clarist, hiện ở Guayaramerín, Hạt Đại diện Tông tòa của Pando, thuộc miền Amazon của Bolivia. Nhà của chúng tôi cách sông Mamoré hai dãy nhà, con sông ngăn cách chúng tôi với Guajara-Mirim, một thành phố của Brazil ở bang Rondônia. Cả tiếng Tây Ban Nha và tiếng Bồ Đào Nha đều được sử dụng trôi chảy ở khu vực biên giới và thương mại này. Và chúng tôi, Josiane (người Brazil), Judith và Lucía (người Argentina), cũng thông thạo cả hai ngôn ngữ này.
Chúng tôi đến đây vào ngày 12 tháng 3 năm 2020. Chúng tôi không quen biết ai, và đó là cách chúng tôi đối mặt với đại dịch virus corona. Chúng tôi thậm chí còn không biết bệnh viện ở đâu. Nhưng Chúa Quan phòng đã giúp chúng tôi rất nhiều và giờ đây chúng tôi cảm thấy vô cùng biết ơn Chúa về “rất nhiều điều tốt lành chúng tôi đã nhận được”.
Chúng tôi thực hiện nhiều hoạt động khác nhau, và các hoạt động tông đồ của chúng tôi bao gồm mục vụ giáo xứ, mục vụ nông thôn, mục vụ truyền giáo trẻ em và thanh thiếu niên, mục vụ ơn gọi giới trẻ, mục vụ gia đình, mục vụ giáo dục, cũng như các khía cạnh của công lý, hòa bình và sự toàn diện của thụ tạo. Trong mỗi lĩnh vực này, chúng tôi tìm cách đồng hành và bảo vệ sự mong manh của những anh chị em dễ bị tổn thương nhất của chúng tôi ở các môi trường thành thị và nông thôn: những người cơ cực sống trên đường phố, những người già bị bỏ rơi, thanh niên, thiếu niên và trẻ em. Chìa khóa cho công việc của chúng tôi là đào tạo các giá trị Tin Mừng thông qua sự gần gũi huynh đệ.
“Những người giữ xe” ở Guayaramerín
Ở Guayaramerín, ánh nắng và hơi nóng của mặt trời rất gay gắt; đó là lý do tại sao mọi người di chuyển bằng xe máy đủ kích cỡ và màu sắc. Ngay cả trẻ em cũng lái xe máy! Người ta đỗ xe trên vỉa hè, và đó là nơi những “người giữ xe máy” xuất hiện. Họ là những người lớn và trẻ em nghèo dùng những miếng bìa cứng lấy từ chợ trung tâm để che cho xe máy của mọi người, chống nắng và giữ cho yên xe không bị quá nóng. Để trả công cho công việc đơn giản này, những người giữ xe yêu cầu một “fichita”, tức là một khoản tiền bồi dưỡng nho nhỏ.
Vào những dịp khác, những người này khéo léo sử dụng chính những miếng bìa cứng đó để làm quạt cho những du khách dừng chân dọc đường để ăn trưa. Đây là một cách khác để họ kiếm được “fichita”, và họ nhận được số tiền thù lao này nhờ sự dễ thương của họ. Nhu cầu đã khiến họ có được sự khiêm tốn sáng tạo. Ai có thể không nhận ra phẩm giá con người và Chúa Giêsu ẩn mình trong những con người với quần áo rách rưới đó?
Một cộng đồng nơi có thể cảm nhận được ân sủng
Một trong những khu vực chúng tôi thường xuyên ghé thăm là cộng đồng nông thôn San José, nơi niềm tin vững chắc của người dân đang lay động. Người lớn tuổi nhất trong số họ là một cụ già ngồi trong nhà nguyện một mình để cầu nguyện; cụ cầu nguyện rất to vì cụ bị điếc. Cụ dành thời gian dài tìm kiếm Chúa trong cô tịch. Đó có lẽ là cách cụ đạt được sự bình an và trí tuệ mà cụ truyền cho cộng đồng, bởi vì, mặc dù cụ không thể nghe, nhưng mọi người lắng nghe cụ một cách vui vẻ. Người đàn ông này thường đưa ra quyết định cùng với một linh hoạt viên lớn tuổi khác. Cả hai đều quảng đại và liên đới, đồng thời dạy mọi người biết chia sẻ và cho đi từ cảnh nghèo khó của họ.
Cộng đồng tuyệt vời này phản ánh ý thức mạnh mẽ về việc thuộc về Giáo hội Công giáo. Mọi người gặp nhau mỗi Chúa Nhật để chia sẻ Bánh Lời Chúa và Bánh Thánh Thể. Điểm đặc trưng của họ là lòng yêu thích cầu nguyện; rõ ràng là họ thích gặp gỡ Chúa. Trong chuyến thăm cuối cùng của chúng tôi ở đó, trong giờ Chầu Thánh Thể, chúng tôi đã ngưỡng mộ chứng kiến lòng sùng kính và nhiệt thành mà họ tuyên xưng. Theo cách nào đó, chúng ta có thể cảm nhận được ân sủng của Thiên Chúa, hiện diện và hoạt động. Đối với chúng tôi đó là một phước lành khi được chia sẻ với họ.
Tính hiệp hành và việc chăm sóc Ngôi nhà chung của chúng ta
Giờ đây, chúng tôi đã trở thành một phần của miền Amazon. Với sự nhiệt tình và dấn thân, chúng tôi đã đón nhận những thách đố mà Đức Thánh Cha đã đặt ra cho chúng ta về việc chăm sóc Ngôi nhà chung của chúng ta. Do đó, chúng tôi đã thành lập các cộng đồng của mình với nhận thức rằng mọi thứ trên trái đất của chúng ta đều được kết nối với nhau và do đó, mỗi hành động và sự liên đới của chúng ta đều có tác động đến môi trường xung quanh. Mỗi cử chỉ nhỏ được thực hiện với tình yêu thương đều có thể mang lại nhiều kết quả.
Đối với Thượng Hội đồng Giám mục mà chúng ta đang tiến hành ở tầm mức Giáo hội Hoàn vũ, chúng tôi đã tham gia rất nhiệt tình vào giai đoạn lắng nghe, thông qua sự đồng hành của chúng tôi tại các giáo xứ. Tập trung vào mục tiêu của Giáo hội là tạo ra “cuộc gặp gỡ với mọi người”, chúng tôi đã kiên nhẫn đi tới 500 km mỗi lần, qua địa hình gồ ghề và khắc nghiệt, với hy vọng các cộng đồng như El Sena, Porvenir, Villa Bush, Puerto Rico và Cobija cũng tham gia vào sự phân định này. Mỗi cộng đồng trình bày một thực tại độc đáo và cống hiến sự phong phú về văn hóa của riêng mình, những đặc điểm mà họ đã tập hợp lại với nhau một cách thân ái và huynh đệ trong sự hòa hợp với Giáo hội.
Trong gần ba năm phục vụ ở Guayaramerín, với tư cách là những nhà truyền giáo dòng Clarét, chúng tôi đã tích lũy được vô số kinh nghiệm đã được chia sẻ với mọi người và cộng đồng. Đó là những câu chuyện hàng ngày vẫn còn khắc sâu trong trái tim của chúng tôi, trái tim của những người đã khám phá ra rằng việc nghe được tiếng gọi của Chúa là điều tốt nhất có thể xảy ra với chúng ta.
Hồng Thủy