MẾN CHÚA – YÊU NGƯỜI
6.6 Thứ Năm trong tuần thứ Chín Mùa Quanh Năm
2 Tm 2:8-15; Tv 25:2-5,8-9,10,14; Mc 12:28-34
MẾN CHÚA – YÊU NGƯỜI
Trong bài Tin Mừng hôm nay, nhờ cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và vị kinh sư, chúng ta biết được giới răn đứng hàng đầu là yêu Chúa trên hết mọi sự và yêu người thân cận như chính mình. Động từ “yêu” tóm gọn những gì mà Chúa muốn truyền đạt. Tuy nhiên nếu chúng ta đọc câu trả lời của Chúa Chúa Giêsu một cách chậm rãi, thì lệnh truyền “nghe đây”, sự lắng nghe, được nói đến trước giới răn yêu thương.
Tin Mừng thuật lại: có một Luật Sĩ đến hỏi Chúa Giêsu: “Thưa thầy, trong các giới răn, giới răn nào đứng hàng đầu?”. Chúa Giêsu đã thấy được lòng tốt và nhất là sự khao khát của ông ta, nên Ngài đã mạc khải cho ông Luật Sĩ này ngay tức khắc khi nói cho ông biết về giới luật quan trọng nhất chính là: yêu mến Thiên Chúa trên hết và yêu thương người thân cận như chính mình.
Phản ứng của Luật Sĩ này là hết sức thán phục những lời dạy khôn ngoan của Chúa Giêsu. Thật vậy, vì lòng chân thành đi tìm kiếm chân lý, lẽ sống, nên Chúa Giêsuđã khen ngợi ông và nói cho ông biết: ông không còn xa Nước Thiên Chúa.
Các câu hỏi của người luật sĩ trong bài Tin mừng là một vấn đề nan giải của người Do thái bấy giờ. Họ phân luật thành 613 điều khác nhau: 248 điều phải thi hành và 365 điều cấm. Vì giới luật quá nhiều nên họ không thể xác định được đâu là điều chính yếu và quan trọng nhất. Chúa Giêsuđã cho họ câu trả lời thật xác đáng và đồng thời chứng tỏ Người là Chúa của Lề luật. Người cho biết tất cả các giới luật đều quy về giới răn duy nhất: mến Chúa – yêu người, hai điều này không thể tách rời nhau.
Con người là sinh vật có xã hội tính, tức là có nhu cầu sống chung với nhau. Tuy nhiên, vì con người còn có tự do, nên để sống chung hoà thuận, mỗi quốc gia hay tập thể cần có luật quy định các bổn phận và trách nhiệm của mỗi người, để không ai đụng chạm và làm mất lòng người khác.
Thời Chúa Giêsu, nước Do thái cũng có bộ luật gồm hàng trăm khoản luật khác nhau, và họ không biết điều nào là quan trọng nhất. Vì thế hôm nay, một luật sĩ hỏi Chúa Giêsu một câu hỏi hóc búa: “Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào trọng nhất?” Chúa Giêsu đã trả lời rằng: hai giới luật quan trọng nhất là yêu mến Thiên Chúa hết lòng và yêu thương tha nhân như chính mình. Như vậy, cốt lõi của mọi điều luật là lòng yêu mến. Mến Chúa yêu người tuy là hai giới răn khác nhau, nhưng lại không thể tách biệt nhau.
Như vậy, cốt cách của đạo chúng ta là “Mến Chúa – yêu người”. Nếu chúng ta muốn dùng một chữ thôi để diễn tả đạo Chúa qua Kinh thánh, thì không chữ nào thích hợp hơn là chữ “yêu”, đó là yêu Chúa và yêu người. Tuy nhiên yêu Chúa, có thể nói: dễ hơn, vì Chúa dễ yêu lắm, ai yêu Chúa cũng được, và yêu Chúa hết lòng, hết sức. Còn yêu người? Khó hơn, nên chúng ta cần nói nhiều hơn về yêu người.
Nói về yêu người, chúng ta cũng đã nghe nói nhiều rồi, nhưng cũng chẳng bao giờ nói đủ, nghe đủ. Vì thế, chỉ xin nhắc lại một vài điều: Thứ nhất, yêu người là một trắc nghiệm không thể chối cãi được của tình yêu đối với Thiên Chúa, nghĩa là nếu chúng ta nói: chúng ta yêu Chúa lắm mà lại đối xử tệ với người khác, bất kể người đó là ai, chúng ta vẫn là người nói dối, và Chúa sẽ không nhận lòng yêu mến của chúng ta. Thánh Gioan nói: “Nếu ai nói tôi yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối”.
Thứ hai, yêu người không phải chỉ là yêu thương theo tình cảm, bởi vì Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta phải yêu thương cả kẻ thù. Nếu chúng ta chỉ yêu thương những người yêu thương mình, quý mến mình, là chuyện bình thường, không cần gì phải nói.
Thứ ba, yêu người là sẵn sàng giúp đỡ họ bằng lời nói, thái độ, việc làm, tinh thần hay vật chất. Sau hết chúng ta ta hãy nhớ: tới ngày phán xét, chúng ta sẽ bị phán xét về tình yêu cụ thể này, tức tình yêu người, tình yêu thương anh em.
Tình yêu là nền tảng cho đời sống đạo. Không thấy bóng dáng của tình yêu thì cuộc sống sẽ trở thành gánh nặng. Sống đạo là đi vào trong tương quan giao ước tình yêu, để sống với cả con tim, cả khối óc, cả cuộc đời. Tình yêu con người lấy tình yêu Thiên Chúa làm mẫu mực, vì thế, Chúa Giêsu đã nối kết điều răn yêu người thân cận với điều răn thứ nhất. Và ai là người thân cận với ta nhất nếu không phải là những người trong gia đình?
Trong cuộc sống, nhiều khi chúng ta bị kinh tế thị trường làm cho đời sống đức tin bị trao đảo. Nhiều khi chúng ta đặt bậc thang giá trị của mình dựa trên tiền bạc, chức quyền, danh vọng… Vì thế, đã biết bao lần chúng ta rơi vào tình trạng lập lờ, bắt cá hai tay, chỉ còn biết cái lợi trước mắt mà không hề nghĩ đến cuộc sống đời sau. Giới răn mến Chúa, yêu người là cái gì đó không được chúng ta quan tâm nếu không muốn nói là coi thường!
Trong văn hóa hằng ngày, khi lắng nghe ai đó, nghĩa là chúng ta đang có một thái độ tự hạ, sẵn sàng đón nhận lời chia sẻ, hướng dẫn, khuyên răn… của người khác. Lắng nghe thể hiện tinh thần luôn biết đón nhận. Và chúng ta chỉ có thể cho đi những gì mà chúng ta đã lãnh nhận được.
Giờ đây, chúng ta thấy rằng, Chúa Giêsu không chỉ truyền cho chúng ta cần có một tình yêu với Thiên Chúa và với con người, nhưng trước hết Người mời gọi chúng ta hãy “nghe”, tức là để cho tình yêu của Chúa tràn ngập tâm hồn chúng ta trước. Trước khi yêu chúng ta cần có kinh nghiệm được ai đó yêu thương. Muốn cho đi tình yêu, thì đầu tiên chúng ta cần đón nhận được tình yêu.
Thiên Chúa là tình yêu và Ngài đã yêu chúng ta từ đời đời. Có lẽ mỗi chúng ta đều nhận ra điều này trong cuộc sống hôm nay. “Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực và yêu người thân cận như chính mình” là một đòi hỏi khó và cần sự cố gắng rất nhiều từ chính chúng ta. Nhưng nếu chúng ta cảm nhận được tình thương bao la mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta và nếu chúng ta hiểu được giá trị của tình yêu tự hiến của Chúa Giê-su trên thập giá, thì chắc chắn chúng ta dễ dàng chu toàn giới răn yêu thương mà Người đã chỉ dẫn cho chúng ta.
Lời Chúa hôm nay cật vấn lương tâm chúng ta về những chọn lựa bấy lâu nay! Đồng thời, mời gọi chúng ta hãy yêu mến và trung thành giữ Luật Chúa thì chúng ta sẽ được hạnh phúc. Mặt khác, khi giữ luật Chúa, chúng ta có một cuộc sống bình an, thanh thản và luôn biết yêu thương, tôn trọng nhau để cùng nhau xây dựng Nước Chúa.