Lãnh đạo như Giêsu – bài 4
Tôi lãnh đạo theo gương Giê-su như thế nào?
Lãnh đạo một người:
Một khi nhà lãnh đạo nhìn cuộc sống với một lăng kính đã được biến đổi qua việc tìm lại bản thân, thì họ có thể xây dựng một mối tương quan tin tưởng lẫn nhau với người khác. Thiếu niềm tin, thì không có một tổ chức nào hoạt động hiệu quả. Niềm tin là điều cốt yếu để hai con người có thể làm việc được với nhau. Tuy nhiên, cần lưu ý điều quan trọng này, là sẽ không có hoặc duy trì được kết quả của niềm tin nếu chiều kích phát triển đầu tiên – lãnh đạo bản thân – không được thực hiện. Nếu một nhà lãnh đạo có khuynh hướng phục vụ bản thân thì những người khác chỉ đi theo nhà lãnh đạo đó khi mà những lợi ích cá nhận của họ vẫn còn được đáp ứng.
Chúng ta có thể chiêm ngắm lại mẫu gương lãnh đạo một người với tinh thần phục vụ hết mình của Chúa Giêsu. Ngay thời kỳ đầu của sứ vụ, sau thời gian ở trong hoang địa, nơi mà cùng đích và quan điểm sống của Ngài được xác định rõ khi vượt qua thử thách và cám dỗ, Chúa Giêsu bắt đầu kêu gọi các môn đệ. Khi họ đáp lại lời mời gọi đó, Chúa Giêsu đã dành ba năm để xây dựng văn hóa của niềm tin với những môn đệ. Niềm tin giữa Chúa Giêsu và các môn đệ sẽ không được phát triển nếu trước đó Chúa Giêsu đã không dành thời gian trong hoang địa để xác định Ngài cần lắng nghe ai trong cuộc sống của mình và Ngài sẽ trở nên con người thế nào!
Trong tương quan trong cuộc sống, niềm tin là dòng suối, nơi đó sự yếu đuối, quan tâm, cam kết và tình thương được chảy giữa cha mẹ và con cái; vợ và chồng; giữa anh chị em với nhau; giữa bạn bè và giữa các công dân. Niềm tin được tuôn đổ từ con tim yêu thương cam kết phục vụ và tương trợ lẫn nhau, qua việc giữ lời hứa, khích lệ, tán dương, qua hỗ trợ và chấp nhận nhau, đến sự hối lỗi và chấp nhận lời xin lỗi, đến việc hòa giải và khôi phục. Tuy vậy, niềm tin cũng là một dòng suối với sự cân bằng sinh thái dễ vỡ: một khi bị ô nhiễm thì mất nhiều thời gian, công sức mới khôi phục lại được.
Sức mạnh sẵn có để khôi phục sự thân mật và niềm tin bị đỗ vỡ là tình yêu. Hãy đọc những lời sau đây của Thánh Phaolô Tông Đồ và suy ngẫm chiều kích làm mới và hàn gắn của tình yêu:
Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa,mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm chọe xoang xoảng. Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi dời non, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì. Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi.
Ðức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Ðức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, chịu đựng tất cả. (Cr 13:1-7)
Suy ngẫm:
– Hãy liệt kê ba cách mà bạn nuôi dưỡng niềm tin trong vai trò lãnh đạo của mình
– Liệt kê hai điều bạn làm mà gây nguy hại cho niềm tin trong vai trò lãnh đạo của mình
– Nghĩ về thời điểm nào đó mà bạn đã mất niềm tin nơi một nhà lãnh đạo. Lúc đó bạn cảm thấy ra sao? Cảm giác đó kéo dài bao lâu? Bạn đã tha thứ cho người đó lúc nào?