Hãy nên như trẻ nhỏ
19.8 Thứ Bảy trong tuần thứ Mười Chín Mùa Quanh Năm
Gs 24:14-29; Tv 16:1-2,5,7-8,11; Mt 19:13-15
Hãy nên như trẻ nhỏ
Theo truyền thống xã hội của người Do Thái, phụ nữ và trẻ em thường bị coi rẻ trong xã hội. Câu chuyện Chúa Giêsu yêu thương trẻ nhỏ trong bài Tin Mừng hôm nay được kể tiếp với câu chuyện về hôn nhân hôm qua, điều đó cho ta thấy bài Tin Mừng muốn nhấn mạnh đến tinh thần của người tông đồ phải quan tâm yêu thương lo lắng cho tất cả mọi người cho dù đó là những người dốt nát, nhỏ bé, tội lỗi hay những người bị bỏ rơi.
Do đó, mỗi người chúng ta hãy noi gương thái độ của Chúa Giêsu, Ngài luôn yêu thương đặc biệt với các trẻ nhỏ, Ngài không chừa một ai. Như vậy khi làm việc Tông đồ chúng ta cũng không được dựa vào tình cảm, thích hay không thích, nhưng là vì nhu cầu phần rỗi của tha nhân mà thôi.
Các trẻ nhỏ được Chúa Giêsu yêu thương và đưa ra làm mẫu mực cho những ai muốn bước vào Nước Trời: “Nếu các con không hóa nên như trẻ nhỏ, các con không được vào Nước Trời. Ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ, đó là kẻ lớn nhất trong Nước Trời”. Tinh thần tu đức trẻ thơ là đơn sơ, phó thác, không cậy dựa vào sức riêng, nhưng đặt trọn tin tưởng vào Chúa.
Tin Mừng Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe hôm nay đề cập đến trẻ nhỏ trong một hoàn cảnh khác, với những lời của Chúa Giêsu: “Cứ để trẻ nhỏ đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì những ai giống như chúng mới được vào Nước Trời”. Người ta dẫn các trẻ em đến với Chúa Giêsu để Ngài đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Ðặt tay và cầu nguyện cho một người là nghi thức tôn giáo quen thuộc trong Do thái giáo thời Chúa Giêsu. Những vị lãnh đạo tôn giáo và các Rabbi thường đặt tay và cầu nguyện cho những ai đến xin được chúc lành; họ cũng đặt tay trên trẻ nhỏ và cầu nguyện cho chúng, mặc dù theo phong tục người Do thái thời đó, những trẻ nhỏ không có địa vị, không có giá trị gì, chỉ khi nào trẻ đến tuổi 12, nó mới được nhìn nhận có chỗ đứng trong cộng đoàn. Các môn đệ Chúa Giêsu lúc đó chưa thay đổi tâm thức, họ còn ngăn cản không cho người ta đem các trẻ nhỏ đến với Chúa.
Thái độ và lời dạy của Chúa Giêsu nhắc cho các môn đệ lúc đó và cho chúng ta ngày hôm nay rằng trong cộng đoàn Giáo Hội, mọi người không tùy thuộc hạng tuổi, đều có quyền đến với Chúa để Chúa đặt tay, cầu nguyện và chúc lành cho; không ai bị loại khỏi tình yêu và ân sủng của Chúa, dù là một đức trẻ. Các nhà chú giải đã xem đoạn Tin Mừng này như là căn bản cho việc rửa tội trẻ nhỏ được cộng đoàn tiên khởi thực hiện.
“Cứ để trẻ nhỏ đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng”. Chúng ta có thái độ kỳ thị, ngăn cản các trẻ nhỏ đến với Chúa không? Có những người lớn, những bậc cha mẹ rơi vào tâm thức của các môn đệ ngày xưa: họ không đem con cái đến với Chúa Giêsu, họ không nêu gương sống đức tin cho con cái, cũng không muốn cho con cái lãnh nhận Bí tích Rửa tội, nại lý do tôn trọng tự do của con cái, đợi chúng lớn lên và tự quyết định muốn rửa tội hay không. Ðây là thái độ sai lầm về ơn cứu rỗi của Chúa: Ơn Chúa được ban nhưng không cho mọi người, chúng ta là ai mà dám xét đoán về điều kiện tuổi tác để được Chúa chúc lành và ban ơn cứu rỗi.
Hãy để các trẻ nhỏ đến với Chúa Giêsu, đừng ngăn cản chúng. Xin Chúa giúp chúng ta chu toàn trách nhiệm cao cả này, với ý thức rằng ân sủng và chúc lành của Chúa là kho tàng quí giá mà chúng ta có thể trao lại cho con cái chúng ta.
Lời Chúa là ngọn đèn soi bước cho người Kitô hữu. Lời Chúa trong Tin Mừng theo thánh Mát-thêu chỉ lối cho ta đạt tới cùng đích của cuộc đời: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng”. Muốn vào Nước Trời, hãy trở nên như trẻ nhỏ, hãy nên như trẻ nhỏ, hãy mang lấy những tâm tình của trẻ nhỏ. Vấn đề được đặt cho chúng ta là: sống như thế nào để giống như trẻ thơ?
Trẻ thơ là một con người đang còn non yếu, luôn muốn và ưa thích đến với những người lớn và tin cậy ở người lớn. Giống trẻ thơ là đến cùng Chúa để được Chúa dạy dỗ, hướng dẫn; đến với Chúa để được tựa nương vào vòng tay an toàn, như trẻ thơ nép mình trong lòng mẹ. Trẻ thơ thì đơn sơ, trong trắng, chân thành, không nghi kỵ, vòng vo, gian dối, không tự kiêu, tự mãn, biết phó thác, tin tưởng vào Chúa quan phòng. Luôn yêu thương và tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa vì: “Mọi gánh nặng hãy trút bỏ cho Ngài, tin tưởng vào Ngài, Ngài sẽ ra tay”. Trở nên như trẻ thơ còn là mong muốn được học hỏi, luôn mở lòng mình để đón nhận những bài học, mở lòng mình để đến với người khác, mở lòng mình để được Chúa hiện diện viếng thăm, mở lòng mình để có thể gắn kết bền chặt với Chúa và anh em
Với đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nêu gương cho chúng ta về cách sống hiền lành, khiêm tốn đón nhận mọi người. Chúa cũng dạy chúng ta hãy nên như trẻ thơ để dễ đến với Chúa. Chúng ta tự hỏi, đều gì ngăn cản chúng ta chưa đến với Chúa trong tâm tình của trẻ thơ ? Chúng ta hãy sống Lời Chúa như trẻ thơ, hãy đặt trọn niềm tin nơi Chúa và thân thưa cùng Ngài với lời Thánh Vịnh 130: “Lòng con chẳng dám tự cao, mắt con chẳng dám tự hào Chúa ơi… Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ, trong con, hồn lặng lẽ an vui” (Tv 130).