2023
Thiêng liêng nghi lễ truyền thống làm phép ghe, thuyền
Thiêng liêng nghi lễ truyền thống làm phép ghe, thuyền
Ngày 29.6 hằng năm, dịp mừng lễ thánh Phêrô – Phaolô tông đồ, ngư dân giáo xứ Long Hương, giáo phận Phan Thiết cùng tham dự thánh lễ và nghi thức làm phép ghe, thuyền. Ðây là nghi lễ truyền thống, được người dân giáo xứ Long Hương duy trì hơn 50 năm qua.
Từ tờ mờ sáng, nhiều ngư dân đã đến tập trung tại giáo xứ để kiệu tượng thánh Phêrô ra bờ biển, nơi thực hiện nghi thức làm phép ghe, thuyền. Đây cũng là ngày tạ ơn thánh Phêrô bổn mạng dân chài đã cùng họ vươn khơi đánh bắt trong một năm qua và cầu mong năm tới được bình an, thuận lợi.
Đức cha Giuse Đỗ Mạnh Hùng thực hiện nghi thức làm phép ghe, thuyền |
Tạ ơn “người thầy” ngư phủ đã cùng vươn khơi đánh bắt
Dọc bờ biển cách giáo xứ gần 2 cây số, những ngày này có hàng trăm chiếc thuyền neo đậu, nghỉ ngơi sau một năm xuôi ngược. Trên giữa thân thuyền, những câu lời Chúa “Vâng lời Thầy con thả lưới”; “Có Thầy đây đừng sợ”… được treo trang trọng và đẹp mắt. Có một chiếc ghe được trang trí đặc biệt, ở giữa đặt tượng thánh Phêrô với những bình hoa được kết xung quanh. Chủ nhân cho biết đây là chiếc ghe được chọn để rước tượng thánh Phêrô – quan thầy của ngư dân và cũng là nơi để Đức cha giáo phận đứng chủ sự nghi thức.
Trước đó một tuần, sau chuyến đi biển cuối cùng, các ghe cập bến, ngư dân đã làm vệ sinh ghe, thuyền, ngư cụ. Họ sửa chữa, sơn màu, chỉnh trang cho mới ghe thuyền. Sau đó, được sắp xếp vị trí theo ban tổ chức.
Các công việc cho nghi thức làm phép ghe thuyền được người dân chuẩn bị từ những ngày trước đó. Trang trí bàn kiệu tượng thánh Phêrô, căng những câu Kinh Thánh liên quan đến thánh nhân và người dân biển, giăng đèn trên khắp đoạn đường rước kiệu, dọn dẹp khuôn viên nơi diễn ra sự kiện…
Các ghe, thuyền được chuẩn bị rực rỡ cho ngày lễ truyền thống |
Ông Nguyễn Thế Long, Chủ tịch HĐMV giáo xứ cho biết, nghi lễ được tổ chức vào ngày mừng lễ thánh Phêrô, bởi thánh nhân đã từng gắn bó và làm ngư phủ tại biển hồ Galilê trước khi Đức Chúa Giêsu gọi làm tông đồ đi theo Ngài. Ngư dân còn xem thánh Phêrô như người thầy của mình, thánh lễ và nghi thức làm phép ghe thuyền là một cách tạ ơn thầy, cầu mong sự bảo vệ và che chở họ trong mỗi chuyến ra khơi. “Ngư dân chúng tôi an tâm và tin tưởng rằng qua sự cầu bầu, che chở của thánh Phêrô, chúng tôi sẽ vững vàng trong mỗi chuyến ra khơi” – ông Trần Phương, 60 tuổi – một lão ngư với gần 50 năm kinh nghiệm nói.
Ước nguyện được bình an, thuận lợi
Từ chiều tối hôm trước ngày lễ, nhiều người đã ra bờ biển để ngắm nhìn những ghe thuyền đã được chuẩn bị và trang trí rực rỡ. Họ ngồi và kể cho nhau những kỷ niệm về ngày lễ truyền thống này và những may lành họ nhận được trong năm qua ở những chuyến vượt sóng ngoài khơi. Đối với họ, sự may lành không phải chỉ là đánh bắt được nhiều sản phẩm mà là giữa lúc khó khăn, vật lộn vất vả, họ vẫn được bình an. Gắn bó với biển từ khi sinh ra, bà Trần Thị Nghĩa (80 tuổi) đưa mắt nhìn ra biển, miệng chúm chím tự hào: “Năm nào cũng vậy, mọi người đều vui với tục lệ truyền thống lâu đời này. Vào ngày này, tôi đều nguyện cầu, mong cho tất cả mọi người đều bình an”.
Bà con ngư dân cùng Đức cha giáo phận và các linh mục rước tượng thánh Phêrô từ biển về lại nhà thờ Long Hương để cùng hiệp dâng thánh lễ tạ ơn |
Ngay từ 4 giờ sáng ngày lễ, đoàn người tiến về giáo xứ để rước tượng thánh Phêrô ra bờ biển. Đức cha Giuse Đỗ Mạnh Hùng, Giám mục giáo phận Phan Thiết, sau những lời cầu nguyện và ban phép lành, đã xuống ghe với anh chị em ngư dân. Cùng với ngài, cha quản xứ GB. Trần Văn Thuyết và cha phó Phaolô Nguyễn Anh Tuấn đi rảy nước thánh từng ghe thuyền được neo sát thẳng hàng. Gần 6 giờ, hơn 100 chiếc thuyền công suất từ 45CV đến 700CV đồng loạt nổ máy, nối đuôi nhau xuất hành khoảng 3 hải lý. Sau đó, mọi người trở về thánh đường giáo xứ để cùng nhau tham dự thánh lễ tạ ơn, cầu nguyện cho một năm ra khơi được thuận lợi, bình an và thu hoạch được dồi dào.
Là một ngư dân đánh bắt xa bờ, ông Trần Phương cho biết mỗi chuyến ra khơi từ 10-15 ngày, các anh em đem theo sách Tin Mừng để họp nhau cầu nguyện thay cho những ngày không tham dự thánh lễ. Mỗi năm, ngư dân đánh bắt được mùa là nhờ ơn Chúa phù hộ, thánh Phêrô che chở, ghe thuyền vươn khơi thuận buồm xuôi gió. Vì thế, mọi người cùng tạ ơn Thiên Chúa. Đồng thời, đây cũng là dịp để những người ngày đêm lênh đênh sóng nước luôn biết cậy dựa vào thánh quan thầy Phêrô, lấy việc sống đạo là điểm tựa cho công việc làm ăn của mình.
2023
Niềm vui của giáo lý viên
Niềm vui của giáo lý viên
Ít nhất trong hai tuần mỗi tháng, các giáo lý viên thuộc Tổng Giáo phận Chittagong, Bangladesh, đến thăm các gia đình Công giáo bộ lạc tại những ngôi làng hẻo lánh ở quận Bandarban, đông nam nước này. Bất chấp mức lương thấp và những khó khăn trong giao thông, họ vẫn kiên trì với sứ mệnh đầy tinh thần của mình. Giáo lý viên Ananda Tripura, 53 tuổi, thuộc giáo xứ Vua Hòa Bình ở Thanchi, Bandarban, trong 30 năm qua đã sắp xếp cuộc sống gia đình để hỗ trợ mục vụ cho những tín hữu ở những nơi xa xôi. Ông cho biết phải làm thêm nhiều công việc để bù vào mức lương giáo lý viên 8.000 taka (khoảng 1,7 triệu đồng). Phần lớn người Công giáo ở Tổng Giáo phận này sống trong 243 ngôi làng ở các quận Bandarban, Khagracchari và Rangamati, thuộc 7 giáo xứ do 12 linh mục phụ trách. Giáo lý viên đóng vai trò quan trọng trong việc trợ giúp mục vụ cho các tín hữu sống trên các khu vực rộng lớn. Gorden Tripura, 27 tuổi, giáo lý viên trong 7 năm qua, xác nhận: “Tiền là cần thiết để tồn tại, nhưng tôi nghĩ sự thỏa mãn về tinh thần cũng cần thiết. Tôi cảm thấy bình an khi rao giảng Lời Chúa và ngày của tôi trôi qua với những ơn lành của Chúa”.
2023
Tân Tổng trưởng Bộ Giáo lý Ðức tin
Tân Tổng trưởng Bộ Giáo lý Ðức tin
Ngày 1.7.2023, Đức Thánh Cha Phanxicô đã bổ nhiệm Đức cha Víctor Manuel Fernández, người Argentina, làm Tổng trưởng Bộ Giáo lý Đức tin. Trong thư gởi cho vị tân Tổng trưởng, Đức Thánh Cha nhắc về ý nghĩa của sứ mạng mới này, đó là giữ gìn đức tin bằng cách quan tâm đến huấn quyền trong quá khứ và gần đây của Giáo hội: “Huynh trao phó cho hiền đệ một nhiệm vụ mà huynh cho là rất cao quý. Mục đích chính của Bộ là bảo vệ giáo huấn xuất phát từ đức tin… Bộ mà Hiền đệ sẽ chủ trì, có những thời điểm trước đây đã sử dụng những phương pháp không xứng hợp, là thay vì thăng tiến sự hiểu biết thần học, thì lại đuổi bắt những sai lạc về giáo lý. Những gì huynh mong đợi từ hiền đệ chắc chắn là một điều gì đó rất khác”.
Đức cha Víctor Manuel Fernández, Tổng Giám mục giáo phận La Plata ở Argentina, sẽ chính thức nhận nhiệm vụ vào giữa tháng 9. Ngài kế vị Đức Hồng y Luis Francisco Ladaria Ferrer, 79 tuổi đã điều hành Bộ Giáo lý Đức tin từ năm 2017. Sinh năm 1962 ở tỉnh Cordonban, Đức cha Fernández từng là khoa trưởng của Đại học Công giáo Argentina. Năm 2017, ngài được bổ nhiệm làm chủ tịch Ủy ban Giám mục về Đức tin và Văn hóa của HĐGM Argentina làm Tổng Giám mục giáo phận La Plata từ tháng 6.2018.
2023
La Vang – Điểm hẹn yêu thương “thân tuy cách đó, dạ thường mến đây”
La Vang – Điểm hẹn yêu thương “thân tuy cách đó, dạ thường mến đây”
Điện thoại đổ chuông, tôi bắt máy. Phía bên kia là giọng trầm ấm quen thuộc của cô tôi: “Cháu ạ, đã có thông báo về Đại Lễ hành hương Mẹ La Vang chưa? Tháng Tám năm nay có tổ chức lễ tại La Vang như mọi năm không cháu?”. Tôi mau mắn trả lời cô: “Dạ có cô ạ. Thông tin về cuộc lễ Hành hương đã có rồi, cháu sẽ chuyển cho cô.”
Thế đó, nhắc đến Mẹ La Vang là cô cháu chúng tôi huyên thuyên, vui vẻ, những kỷ niệm đẹp chúng tôi có được trong nhiều lần cô tôi trở về hành hương La Vang. Cô tôi năm nay đã ngoài 70 tuổi, người gốc Quảng Trị vào Nam lập nghiệp. Bao nhiêu năm xa quê, nhưng chưa năm nào cô bỏ lỡ cơ hội hành hương về bên Mẹ La Vang. Suốt năm cô cố gắng làm việc, dành giụm để có thể đến bên Mẹ vào mỗi dịp tháng Tám. Hai năm đại dịch không đi được, cô tiếc lắm. Sau đại dịch kinh tế khó khăn hơn, nhưng không vì thế mà cô nản lòng. Cô không muốn lỡ hẹn với Mẹ La Vang yêu dấu.
Chúng tôi may mắn hơn, vì được sống cận kề bên Mẹ. Đã nhiều lần tôi được đến vùng đất linh thiêng này cách dễ dàng. Tôi thuộc nằm lòng mọi ngõ ngách của khuôn viên đất Mẹ. Tôi biết rõ sự tích Mẹ hiện ra để che chở đoàn con cái Chúa trong cuộc bách hại đạo năm 1798 dưới thời vua Cảnh Thịnh, và cứu giúp họ vượt qua căn bệnh hiểm nghèo giữa chốn rừng thiêng nước độc. Tôi nhờ như in lời hứa của Mẹ La Vang năm xưa: “Các con hãy tin tưởng và cam lòng chịu khổ. Mẹ đã nhận lời các con cầu xin. Từ nay về sau, hễ ai chạy đến cầu khẩn cùng Mẹ ở chốn này, Mẹ sẽ nhận lời ban ơn theo ý nguyện”.
Có thể, đối với nhiều điều khác thì “quen quá hóa nhàm”, nhưng với tôi, đến với Mẹ La Vang chưa bao giờ làm cho tôi thấy chán. Cứ mỗi lần đến bên Linh đài Mẹ La Vang, tôi đều cảm nhận sự bình yên đến lạ. Bởi tôi tin rằng, có Mẹ từ ái đang ngày đêm giang rộng đôi tay chờ đón con trở về. Bởi Mẹ La Vang – Mẹ Việt Nam – Mẹ của đoàn con dương thế lầm than khốn khổ. Mẹ vẫn đứng đó, chờ đón những ai đến bên Mẹ. Mẹ sẵn sàng trao ban chính Chúa Giêsu, Con yêu dấu của Mẹ. Mẹ đứng đó mà nhìn thấu suốt nỗi lòng của từng người con để cảm thông và chia sớt, để chữa lành và thi ân.
Mỗi người con đến với Mẹ đều mang theo biết bao tâm tình. Không ai bảo ai, nhưng trong thâm tâm mỗi người đều cảm nhận được tình thương của Mẹ. Người đến tạ ơn, kẻ đến cầu khẩn, khi trở về lòng đầy phấn khởi, bình an. Tôi đã được nghe biết bao chuyện lạ người ta truyền tụng về những ơn lạ Mẹ ban. Tôi đã có dịp đi hết các bức tường để đọc những tấm bia tạ ơn của những người đã được Mẹ thi ân lưu lại trên thánh địa.Tạ ơn Chúa cho Mẹ thực hiện muôn điều kỳ diệu trên những người con bé nhỏ đến bên Mẹ, kêu van Mẹ và tin tưởng vào lời cầu bầu của Mẹ.
Có lẽ vì cảm nhận được tình thương của Mẹ, nên con cái Mẹ khắp nơi siêng năng chạy đến với Mẹ. Ngày nay, không những người trong nước mà còn nhiều đoàn hành hương từ khắp năm châu tuôn đến La Vang. Vào những ngày đại lễ kính Mẹ, mùa hè, dịp nghỉ lễ, hết đoàn này đến nhóm kia hành hương kính viếng Mẹ, dâng Thánh lễ, cầu kinh xướng hát. Kẻ đi một mình thì âm thầm cầu khẩn xa xa ở góc cây, ghế đá; người thì đến trước tượng Mẹ cung chiêm gối quỳ. Kẻ thì cố tiến đến sờ vào chân Mẹ, người thì ngưỡng vọng thánh nhan Mẹ say sưa lời kinh Avê. Cả một không gian thánh thiêng với bao tâm tình tha thiết dâng về Chúa nhờ lời chuyển cầu của Mẹ La Vang.
Tôi cũng biết được nhiều người trở lại đạo Chúa nhờ hồng ân Mẹ La Vang. Và không ít người được ơn hoán cải trở về đường ngay nẻo chính. Tạ ơn Chúa. Tạ ơn Chúa vô vàn. Tri ân Mẹ không ngơi.
Đoàn con cái Mẹ vẫn luôn hướng về La Vang. Những ai đã đến lại cứ khắc khoải hy vọng được trở về “Nhà Mẹ”. Những ai chưa một lần đến, nghe danh Mẹ La Vang đã thấy thân thương muốn gần. Có lẽ vì thế mà Cố Linh mục Giuse Maria Nguyễn Văn Thích đã gửi gắm tâm tình yêu mến Mẹ qua những vần thơ đầy xác tín:
“…Còn trời đất còn nước non,
Con còn cầu khẩn, Mẹ còn đoái thương.
Nay con từ biệt Thánh Đường,
Thân tuy cách đó dạ thường mến đây.
Chốn này, ngày này, hội này,
Lòng này ghi tạc dám phai đá vàng…”
La Vang tuy vẫn còn nhỏ hẹp, thiếu thốn mọi bề, nhưng tôi dám chắc một điều: Đến với Mẹ La Vang, BẠN sẽ không ra về tay không, bởi “MẸ LA VANG – MẸ CỦA ĐOÀN CON HIỆP HÀNH” đang chờ mong đoàn con trở về với Mẹ, để Mẹ yêu thương vỗ về, an ủi.
La Vang – Ngôi nhà chung của Mẹ chúng ta đó. La Vang – nơi tình Chúa chứa chan, tình Mẹ lai láng và cả khung trời bình an đang chờ đón BẠN.
Chúng ta hẹn nhau về La Vang hành hương kính viếng Mẹ mến yêu, BẠN nhé!
Hẹn gặp BẠN – con yêu dấu của Mẹ La Vang!
Nữ tu Maria
Dòng Mến Thánh Giá Huế