2021
Cựu thuyền nhân trở thành Tổng giám mục Tirana, thủ đô Albani
Cựu thuyền nhân trở thành Tổng giám mục Tirana, thủ đô Albani
Một cựu thuyền nhân đã được Đức Thánh cha Phanxicô bổ nhiệm làm Tổng giám mục giáo phận Tirana-Durazzo, bên Albani hôm 30 tháng Mười Một vừa qua.
Đức cha Arjan Dodaj | Vatican News
Đó là Đức cha Arjan Dodaj 44 tuổi, kế nhiệm Đức Tổng giám mục George Anthony Frendo, 75 tuổi, thuộc dòng Đa Minh người Malta, về hưu.
Năm 1993, Arjan Dodaj, 16 tuổi đã vượt biên từ Albani sang Ý. Anh cho biết đã đặt nhiều hy vọng nơi Âu châu, các giá trị tự do, sự thật, bình đẳng và tình huynh đệ. Và sau đó anh mới biết đó là những giá trị Kitô. Trong chế độ cộng sản Albani, những người mang hy vọng và bênh vực các quyền con người bị loại trừ, nhất là các giáo sĩ.
Chế độ này, hồi năm 1967, đã tuyên bố Albani là quốc gia vô thần đầu tiên. Cho đến năm 1990, những ai thực hành tôn giáo đều bị bắt và cầm tù, lao động khổ sai hoặc bị kết án tử hình. Sau khi chế độ cộng sản sụp đổ, các cơ cấu của tôn giáo dần dần được tái thiết.
Tại Ý, anh Dodaj làm nghề thợ hàn và làm vườn mỗi ngày hơn mười tiếng đồng hồ. Anh được tiếp xúc lần đầu tiên với đức tin Kitô, nên đã xin rửa tội và nảy sinh ước muốn làm linh mục. Anh học triết và thần học và thụ phong linh mục, do Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II phong chức, trong Huynh đoàn Linh mục nam tử Thánh Giá (Fraternità Sacerdotale dei Figli della Croce), cộng đoàn Nhà Đức Maria ở Roma. Năm 2017, cha Dodaj trở về quê hương như linh mục “Hồng ân đức tin” (Fidei Donum) và chỉ ba năm sau được Đức Thánh cha Phanxicô bổ nhiệm làm Giám mục Phụ tá Tổng giáo phận Tirana-Durazzo.
Trong cuộc viếng thăm mới đây tại Vienne và trả lời phỏng vấn của hãng tin Kathpress, Đức cha Dodaj cho biết trường hợp những người Albani tìm được đức tin Kitô như bản thân ngài, không phải là điều họa hiếm. Tại Albani ngày nay có nhiều người lớn xin trở lại. Ví dụ, tại Nhà thờ chính tòa Tirana, năm nay vào dịp vọng Phục sinh, có 60 người được rửa tội. Giáo hội Công giáo tăng trưởng nhanh tại Albani và đức tin rất sinh động. Nhiều người Albani di cư ra nước ngoài, đã học được nhiều khả năng và sau đó, khi hồi hương, họ đã góp phần kiến đạo các điều kiện sinh sống tốt đẹp hơn và họ trở thành những người mang hy vọng”.
Tổng giáo phận Tirana có gần 140.000 tín hữu Công giáo trên tổng số một triệu 250.000 dân cư, với 19 giáo xứ và chỉ có 5 linh mục giáo phận và 31 linh mục dòng.
(KAP 30-11-2021)
- Trần Đức Anh, O.P.
2021
Đức Tổng giám mục Ganswein phê bình con đường Công nghị của Công giáo Đức
Đức Tổng giám mục Ganswein phê bình con đường Công nghị của Công giáo Đức
Đức Tổng giám mục Georg Gänswein, bí thư riêng của Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI, phê bình con đường Công nghị của Công giáo Đức đang tiến hành từ hai năm nay, với mục đích cải tổ sâu rộng Giáo hội tại nước này, sau những vụ giáo sĩ lạm dụng tính dục trẻ vị thành niên trong những thập niên trước đây.
Đức Tổng giám mục Georg Gänswein | Vatican News
Con đường này là một tiến trình do Hội đồng Giám mục và Ủy ban trung ương giáo dân Công giáo Đức đề xướng nhắm cải tổ Giáo hội trong bốn lãnh vực thực thi quyền bính trong Giáo hội, cụ thể là dân chủ hóa; vai trò của phụ nữ trong Giáo hội, trong đó có việc cho phụ nữ chịu thánh chức, cải tổ luân lý tính dục của Giáo hội cho hợp thời và sau cùng là thay đổi luật độc thân giáo sĩ. Khóa họp toàn thể của Công nghị có 230 đại biểu, đa số là giáo dân.
Trong cuộc phỏng vấn dành cho “Tạp chí Vatican” (Vatican-Magazin), số ra tháng Mười Hai này, Đức Tổng giám mục Gänswein nói: “Đức cha Vorderholzer, Giám mục giáo phận Regensburg, có lý khi nói về Con đường Công nghị tại Đức là một sự “lạm dụng những vụ lạm dụng”. Tiến trình này muốn tạo nên những cải tổ trong nội bộ Giáo hội, đưa Giáo hội Công giáo tại Đức ra khỏi sự hiệp thông với Cộng đoàn Giáo hội hoàn vũ. Nếu không có sự thức tỉnh trước, thì dân chúng sẽ bị thất vọng lớn”. Hoặc các giám mục Đức phải chấm dứt sớm những đòi hỏi không thực tế, hoặc Roma phải chấm dứt. Và điều này chẳng có lợi cho Giáo hội tại Đức cũng như cho Giáo hội hoàn vũ”.
Đức Tổng giám mục Gänswein cũng tự hỏi: Con đường Công nghị của Công giáo Đức có mang lại điều gì cho đức tin của nhiều tín hữu đơn sơ hay không. Cho đến nay người ta ít nghe nói về những điều tích liên quan đến sự đào sâu và canh tân đức tin từ phía Giáo hội cơ chế với những hiệp hội Công giáo tại nước này. Thay vào đó, trong các Diễn đàn của Con đường Công nghị, có nhiều người tích cực hoạt động chính trị, họ xuất thân từ Giáo hội Công giáo nhưng nói chung họ có một cái nhìn hoàn toàn khác hẳn về các vấn đề thần học chủ yếu của Giáo hội, theo huấn quyền của Hội thánh, và nhiều lần họ lên tiếng trong dư luận.
(KNA 1-12-2021)
- Trần Đức Anh, O.P.
2021
ĐTC gửi sứ điệp video đến Tổ chức Di cư Quốc tế
ĐTC gửi sứ điệp video đến Tổ chức Di cư Quốc tế
Năm nay, Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM) kỷ niệm 70 năm thành lập. Nhân dịp này, hôm 29/11, Đức Thánh Cha gửi sứ điệp video đến Tổ chức này và khẳng định rằng cuộc tranh luận về di cư không chỉ liên quan đến người di cư, nhưng có liên hệ đến tất cả chúng ta, về quá khứ, hiện tại và tương lai của xã hội.
Người di cư (AFP or licensors)
Trong sứ điệp được Đức Hồng y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Toà Thánh đọc, Đức Thánh Cha nhắc lại cách đây 10 năm, tại kỳ họp thứ 100 của Tổ chức này, Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI đã quyết định: Tòa Thánh, theo cách thức phù hợp với bản chất của mình, các nguyên tắc và chuẩn mực cụ thể, chọn trở thành Thành viên của Tổ chức này. Đối với Đức Thánh Cha, ngày nay, các lý do cơ bản thúc đẩy một quyết định như vậy vẫn còn giá trị và cấp bách. Bởi vì nó: (1) Khẳng định chiều kích đạo đức của sự dịch chuyển dân số. (2) Qua kinh nghiệm và mạng lưới hợp nhất của các hiệp hội trên khắp thế giới, cung cấp sự cộng tác của Giáo hội Công giáo trong các dịch vụ quốc tế dành cho những người phải xa rời quê hương. (3) Cung cấp sự trợ giúp toàn diện dựa trên nhu cầu, không phân biệt, và dựa trên phẩm giá vốn có của tất cả các thành viên trong cùng một gia đình nhân loại.
Theo Đức Thánh Cha, cuộc tranh luận về di cư không chỉ liên quan đến người di cư, nhưng có liên hệ đến tất cả chúng ta, về quá khứ, hiện tại và tương lai của xã hội. Chúng ta cần gặp gỡ tất cả người di cư, nhìn vào khuôn mặt và lắng nghe câu chuyện của họ, cố gắng đáp ứng tốt nhất có thể đối với các tình huống cá nhân và gia đình. Sự đáp trả này đòi hỏi rất nhiều sự nhạy cảm, công bằng và tình huynh đệ. Chúng ta phải tránh một cám dỗ rất phổ biến hiện nay là: loại bỏ mọi thứ gây phiền nhiễu, “văn hóa vứt bỏ”.
Cần phải nhìn theo một khía cạnh khác nữa, như phải đặt câu hỏi người di cư mang lại lợi ích gì cho cộng đồng họ đang cư trú và họ đã làm giàu như thế nào cho quốc gia đón tiếp họ? Hiện nay, điều đáng tiếc là người di cư ngày càng bị sử dụng như con bài trong các cuộc thương lượng, con tốt trên bàn cờ, nạn nhân của các cuộc tranh giành chính trị.
Đức Thánh Cha đưa ra một số đề nghị: (1) Cần có nhiều con đường di cư hợp pháp, để người di cư không bị lôi kéo vào mạng lưới tội phạm của những kẻ buôn người, bị bóc lột và lạm dụng. (2) Những người di cư cho thấy mối liên kết gắn kết toàn thể gia đình nhân loại. Theo nghĩa này, vấn đề hội nhập là cơ bản; hội nhập bao hàm một quá trình hai chiều, dựa trên sự hiểu biết lẫn nhau, tôn trọng luật pháp và văn hóa của các nước sở tại với tinh thần cùng gặp gỡ và cùng làm giàu. (3) Quan tâm đến khoảng trống để lại khi các cha mẹ di cư một mình, khi họ buộc phải lựa chọn giữa việc di cư để nuôi gia đình, hay hưởng quyền cơ bản được ở lại quê hương với phẩm giá. (4) Cộng đồng quốc tế phải khẩn trương giải quyết các điều kiện làm phát sinh tình trạng di cư bất hợp pháp, để việc di cư trở thành một lựa chọn sáng suốt, không phải là một lựa chọn phải làm trong tuyệt vọng.
Đức Thánh Cha kết luận: “Di cư không chỉ là câu chuyện của những người di cư nhưng là về bất bình đẳng, tuyệt vọng, suy thoái môi trường, biến đổi khí hậu, là ước mơ, lòng dũng cảm, đoàn tụ gia đình, cơ hội mới, an toàn và an ninh. Chúng ta không bao giờ được quên rằng khi nói về di cư, chúng ta không bàn về số liệu thống kê, nhưng về những con người thực với cuộc sống của họ đang bị đe dọa. Giáo hội Công giáo và các tổ chức của Giáo hội sẽ tiếp tục sứ vụ chào đón, bảo vệ, thúc đẩy và hòa nhập mọi người di cư”. (CSR_7655_2021)
Ngọc Yến
2021
9 linh mục Brazil tự kết liễu cuộc sống gây lo ngại cho Hội Đồng Giám Mục
9 linh mục Brazil tự kết liễu cuộc sống gây lo ngại cho Hội Đồng Giám Mục
SÃO PAULO – Ít nhất 9 linh mục ở Brazil đã tự sát vào năm 2021, làm dấy lên lo ngại về sức khỏe tâm thần của các giáo sĩ ở quốc gia Nam Mỹ này.
Trong số các yếu tố chính có thể dẫn đến tự tử là chứng trầm cảm trong công việc và hội chứng kiệt sức; các linh mục cũng phải đối diện với khối lượng công việc quá mức và một nền văn hóa thể chế mà nhiều khi có thể gây ra sự cô đơn.
Một yếu tố khác dường như được kết nối với phản ứng mạnh mẽ và hấp tấp của Giáo hội trong các trường hợp bị nghi ngờ lạm dụng và quấy rối tình dục. Lo sợ các tai tiếng trên mạng xã hội, một số linh mục – bất kể có tội hay không – xem ra đang gặp khó khăn trong việc đối phó với các giao thức mới của Giáo hội.
Trường hợp gần đây nhất xảy ra vào ngày 7 tháng 11, khi Cha José Alves de Carvalho, 43 tuổi, được tìm thấy đã chết tại nhà xứ ở thành phố Bom Jesus, bang Piauí. Cha De Carvalho gần đây đã bị buộc tội lạm dụng một cô gái 14 tuổi, dẫn đến việc bị tạm đình chỉ ad cautelam, nghĩa là “như một biện pháp phòng ngừa”. Sau khi quyết định tạm đình chỉ này được đưa ra, một ngày sau, ngài tự sát.
Cách thức quản lý của hàng giáo phẩm bị cáo buộc là kém cỏi trong các trường hợp như trường hợp của Cha De Carvalho đã bị chỉ trích gay gắt trong một bài viết bắt đầu lan truyền trên mạng xã hội sau khi ngài qua đời. Bài viết này được cho là của một linh mục nào đó tên là “Cha Simeão”, trong đó, trọng tâm của thông điệp là các linh mục nên yêu chính bản thân mình hơn là Giáo hội.
Cha Simeão viết: “Thưa anh em, bất kỳ linh mục nào cũng có thể gặp phải tình huống như thế. Một lời tố cáo, ngay cả khi không có bất kỳ bằng chứng nào, khi được gửi đến một giám mục giáo phận đều có thể gây ra án treo tương tự như đối với Cha José”. Bài viết được chia sẻ bởi hàng chục thành viên giáo sĩ và giáo dân.
Bài viết nhận xét tiếp rằng:
“Tôi nghĩ về những người anh em tôi đã gặp, những người đã bị đình chỉ và không thể làm được gì. Những người anh em đã và đang luôn vô tội”.
Tác giả nói rằng cấu trúc của Giáo hội Brazil không có “thời gian cũng như ưu tiên việc chăm sóc các linh mục” và đề cập đến một số khó khăn mà các thành viên trong hàng giáo phẩm phải đối mặt.
Bài báo nhấn mạnh rằng: “Chúng ta là những doanh nhân và những nhân viên trong chiếc áo chùng thâm. Yêu Giáo Hội thôi chưa đủ. Điều đó không đủ để giúp chúng ta sống sót khi đối mặt với rất nhiều thử thách liên quan đến các linh mục mà thời đại hiện nay đang đặt ra cho chúng ta. Điều tốt nhất mà Giáo hội có thể làm là cầu nguyện cho chúng ta. Giáo Hội hiếm khi nâng đỡ chúng ta, hiếm khi lắng nghe chúng ta, không biết cách chăm sóc, không có thời gian để yêu thương”
Cha Lício Vale, một nhà tâm lý học và chuyên gia về tự tử, cho biết một số linh mục dường như đang mắc phải chứng bệnh giống như “chứng hoang tưởng đang bị săn lùng”, vì Giáo hội đưa ra lập trường nghiêm khắc liên quan đến việc trừng phạt những kẻ lạm dụng.
Ông nói với Crux: “Tôi nghĩ rằng Giáo hội đang trải qua một quá trình thích ứng. Từ một nền văn hóa không trừng phạt những kẻ bạo hành, Giáo Hội đang chuyển sang một thể chế hoàn toàn khắc nghiệt. Đó là một quá trình quan trọng, để bảo đảm người phạm tội phải bị trừng phạt. Nhưng các linh mục đã bị buộc tội sai phải được bồi thường – bao gồm cả việc đền bù công khai”.
Vale nói thêm rằng nỗi sợ hãi về việc bị công chúng làm ô nhục dường như đang khiến một số giáo sĩ tuyệt vọng.
“Tôi nghĩ chúng ta sẽ sớm đạt được sự cân bằng. Cho đến lúc đó, điều chúng ta thực sự nên làm là xác định xu hướng lạm dụng trong những năm đào tạo ban đầu. Trong bối cảnh chúng ta thiếu linh mục, những vấn đề như vậy nhiều lần bị bỏ qua. Nhưng sớm muộn gì chúng cũng sẽ xuất hiện.”
Trên thực tế, theo Vale, các yếu tố chính hiện đang dẫn các linh mục đến tình trạng đau khổ về tinh thần phải được giải quyết trong thời gian học ở chủng viện.
“Các linh mục và chủng sinh trẻ là thành quả của một thời đại tập trung vào cái tôi của mình và việc theo đuổi thành công không kiềm chế. Não trạng chạy theo sự nghiệp hiện ở khắp mọi nơi. Các chủng viện và giám mục Brazil phải xem xét lại việc đào tạo các linh mục, và làm nổi bật tình huynh đệ thay vì sự cạnh tranh”
Mô hình giáo dục và sứ vụ linh mục của những người muốn thăng tiến trong sự nghiệp tạo ra những khó khăn trong việc thiết lập cuộc sống hàng ngày dựa trên sự hiệp thông với những người khác, với các linh mục hoặc giáo dân của một giáo xứ.
Vale nói thêm :”Nó cũng cản trở một linh mục tiếp cận với chiều kích tự lực”.
Khi hoàn toàn tập trung vào các nhiệm vụ thường xuyên của mình, linh mục quên chăm sóc tâm linh cho chính mình, cũng như sức khỏe thể chất và tinh thần, và đời sống cộng đồng của mình.
“Các triệu chứng của hội chứng kiệt sức và chán nản công việc bao gồm buồn bã và mệt mỏi liên tục, trì hoãn, mất ngủ và khó làm việc. Chúng ta có thể dễ dàng xác định những vấn đề như vậy giữa nhiều linh mục”.
Theo ý kiến của nhà tâm lý học Ênio Pinto, người đã làm việc với các linh mục trong nhiều thập kỷ, hầu hết các chủng viện ngày nay đều có các chuyên gia sức khỏe tâm thần, nhưng đôi khi họ thiếu các thông số khoa học cần thiết để thực sự giúp đỡ các chủng sinh trong quá trình đào tạo của họ.
“Giáo hội phải phát triển một quan điểm phê phán hơn về sức khỏe tâm thần. Nhiều lần, Giáo Hội hiểu một cách ngây thơ về những vấn đề như vậy, bao gồm cả tiêu chí để quyết định cử một linh mục đi tìm sự giúp đỡ chuyên nghiệp.”
Đức Cha Joel Portella Amado, Giám Mục Phụ Tá của Rio de Janeiro, Tổng Thư ký Hội đồng Giám mục, đã theo dõi các trường hợp tự tử của các linh mục. Ngài nói rằng Giáo hội cần phải suy nghĩ lại về cách thức sứ vụ linh mục được cảm nhận.
“Nếu hình ảnh của vị linh mục là một Siêu Nhân có thể hữu ích trong quá khứ, thì bây giờ không còn như thế nữa.”
Theo Đức Cha Amado, những vụ tự sát của các linh mục là một phần của cuộc khủng hoảng lớn hơn trong xã hội Brazil, “nơi chúng tôi đang trải qua vô số thất vọng, thiếu các điểm tham chiếu và khả năng hiện thực hóa.”
Ngài nhấn mạnh rằng mỗi linh mục phải là một phần của một “cộng đồng tư tế được đào tạo”.
“Các linh mục cần học cách sống và chia sẻ với cộng đồng của mình. Nhiều người có ý kiến rằng sứ vụ linh mục ngụ ý sự cô đơn, nhưng đó là một sai lầm”.
Đặng Tự Do