2022
Đức Thánh Cha cử hành Chúa nhật Lời Chúa
Đức Thánh Cha cử hành Chúa nhật Lời Chúa
Lúc 9 giờ 30 giờ sáng Chúa nhật 23/01, tại Đền thờ Thánh Phêrô, Đức Thánh Cha chủ sự Thánh lễ Chúa nhật thứ III thường niên, Chúa Nhật Lời Chúa lần thứ III. Và trong Thánh lễ, lần đầu tiên ngài trao ban tác vụ đọc sách và giáo lý viên cho giáo dân, trong đó có cả các phụ nữ.
Hiện diện trong đền thờ Thánh Phêrô có hơn 2.000 người, trong đó cùng đồng tế với Đức Thánh Cha có 12 Hồng y, 10 Giám mục và 120 linh mục.
Các ứng viên được gọi và giới thiệu
Trước khi Đức Thánh cha bắt đầu bài giảng, các ứng viên được gọi và giới thiệu lên Giáo hội để lãnh nhận các thừa tác vụ.
Bài giảng của Đức Thánh Cha
Trung tâm cuộc sống phải là Thiên Chúa và Lời Người
Trong bài đọc thứ nhất và bài Tin Mừng, chúng ta thấy có hai cử chỉ giống nhau: tư tế Ezra đưa sách Luật Chúa lên cao, mở ra và công bố trước toàn dân; Trong hội đường Nazareth, Chúa Giêsu mở Sách Thánh và đọc một đoạn của Ngôn sứ Isaia trước mặt mọi người. Cả hai khung cảnh nói với chúng ta về một thực tế nền tảng: trung tâm cuộc sống dân thánh Chúa và hành trình đức tin của chúng ta không phải là chính chúng ta và lời của chúng ta, nhưng là Thiên Chúa với Lời Người.
Tất cả bắt đầu từ Lời Chúa nói với chúng ta. Trong Chúa Kitô, Lời muôn thuở của Thiên Chúa, Chúa Cha đã “chọn chúng ta trước cả khi tạo thành vũ trụ” (Ep 1, 4). Với Lời của Người, Thiên Chúa đã tạo thành vũ trụ: “Người ra lệnh truyền, tất cả được dựng nên” (Tv 33, 9). Thuở xưa, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các ngôn sứ (Dt 1, 1); cuối cùng, khi thời gian tới hồi viên mãn (Gl 4, 4), Thiên Chúa đã sai chính Con mình tới. Vì điều này, trong Tin Mừng, sau khi đọc xong đoạn sách Isaia, Chúa Giêsu đã loan báo một điều bất ngờ: “Hôm nay ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe” (Lc 4,21). Điều đã được ứng nghiệm: Lời Chúa không còn là một lời hứa nữa, nhưng đã được ứng nghiệm. Trong Chúa Giêsu, Lời trở thành xác phàm. Nhờ quyền năng Thánh Thần, Lời đã đến ở giữa chúng ta và muốn ở trong chúng ta, để lấp đầy những mong đợi và chữa lành vết thương của chúng ta.
Anh chị em thân mến, chúng ta hãy chăm chú nhìn Chúa Giêsu, như những người trong hội đường Nazareth (câu 20). Họ chăm chú nhìn Chúa Giêsu, một người trong số họ với những câu hỏi: Đâu là điều mới lạ? Người sẽ làm gì? Và chúng ta hãy đón nhận Lời Người. Hôm nay chúng ta hãy suy gẫm về hai khía cạnh liên kết nhau: Lời mạc khải Thiên Chúa và Lời dẫn chúng ta đến với con người.
Đức Thánh Cha trao Sách Thánh
Lời mạc khải Thiên Chúa
Đầu tiên, Lời mạc khải Thiên Chúa. Khi bắt đầu sứ vụ, giải thích đoạn sách ngôn sứ Isaia, Chúa Giêsu loan báo một lựa chọn rõ ràng: Người đến để giải thoát người nghèo và người bị áp bức (câu 18). Như thế, qua Sách Thánh, Chúa Giêsu mặc khải Thiên Chúa là Đấng quan tâm đến sự nghèo khó và số phận của chúng ta. Thiên Chúa không phải là một vị chúa tể ở trên cao và xa cách, nhưng là một người Cha dõi theo từng bước đường chúng ta đi. Thiên Chúa không phải là người đứng ngoài lạnh lùng, tách biệt và không động lòng trắc ẩn, nhưng là Thiên Chúa ở cùng chúng ta, quan tâm và hoà mình vào cuộc sống của chúng ta đến độ chia sẻ những giọt nước mắt của chúng ta. Người không phải là vị thần thờ ơ, nhưng là Thánh Thần tình yêu của nhân loại, bảo vệ, khuyên bảo, nâng đỡ chúng ta và gánh nỗi đau của chúng ta. Đây là “tin mừng” (câu 18) mà Chúa Giêsu loan báo trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người: Thiên Chúa ở gần, và Người muốn chăm sóc cho tôi và cho anh chị em, cho tất cả mọi người. Người muốn giải thoát những gánh nặng đang đè bẹp anh chị em, sưởi ấm cái lạnh giá mùa đông của anh chị em, chiếu sáng những tối tăm hàng ngày và nâng đỡ những bước chân do dự của anh chị em. Người làm điều này bằng Lời của Người, qua đó Người nói với anh chị em để thắp lại hy vọng giữa tro tàn lo sợ, để giúp anh chị em tìm lại niềm vui trong buồn rầu, lấp đầy hy vọng vào cảm giá cô đơn.
Đức Thánh Cha cử hành Chúa nhật Lời Chúa
Anh chị em thân mến, chúng ta hãy tự hỏi: chúng ta mang hình ảnh giải thoát này của Thiên Chúa trong lòng, hay chúng ta nghĩ về Nguời như một thẩm phán nghiêm khắc, một kế toán viên ghi lại mọi khoảnh khắc cuộc sống chúng ta? Đức tin của chúng ta có phải là Đức tin tạo ra hy vọng và niềm vui hay là nỗi sợ hãi đè nặng lên chúng ta? Trong Giáo hội, chúng ta loan báo khuôn mặt nào của Thiên Chúa? Đấng Cứu Độ giải thoát và chữa lành hay Đấng làm chúng ta sợ hãi, đè nặng chúng ta với cảm giác tội lỗi? Để hoán cải trở về với Thiên Chúa thật, Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta nơi để bắt đầu: từ Lời. Bằng việc thuật lại cho chúng ta câu chuyện tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta, Lời giải thoát chúng ta khỏi những sợ hãi và định kiến về Thiên Chúa, những thứ đã dập tắt niềm vui đức tin. Lời phá đổ những thần tượng giả dối, vạch trần những phỏng đoán của chúng ta, phá hủy những hình ảnh quá con người của chúng ta về Thiên Chúa và đưa chúng ta trở lại khuôn mặt thật của Người, là lòng thương xót. Lời Chúa nuôi dưỡng và canh tân đức tin: chúng ta hãy đặt Lời trở lại trung tâm của cầu nguyện và đời sống thiêng liêng! Ở trung tâm, Lời mạc khải cho chúng ta biết Thiên Chúa. Lời đưa chúng ta đến gần Thiên Chúa.
Đức Thánh Cha trao Thánh Giá
Lời dẫn chúng ta đến với con người
Và khía cạnh thứ hai: Lời dẫn chúng ta đến với con người. Chính khi chúng ta khám phá ra Thiên Chúa là tình thương nhân hậu, thì chúng ta vượt qua được cám dỗ khép mình trong một tôn giáo chỉ có thờ phượng bên ngoài, không chạm đến hay biến đổi cuộc sống chúng ta. Đây là sự tôn thờ ngẫu tượng. Lời thúc đẩy chúng ta ra khỏi chính mình để lên đường gặp gỡ anh chị em chúng ta với sức mạnh dịu dàng của tình yêu giải thoát của Thiên Chúa. Trong hội đường Nazareth, Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta thấy: Người được sai đến gặp những người nghèo – là tất cả chúng ta – và giải thoát họ. Người không đến để đưa ra một danh sách các quy tắc hay để cử hành một nghi lễ tôn giáo nào đó, nhưng đi khắp các đường phố trên thế giới để gặp gỡ nhân loại bị thương, để xoa dịu những khuôn mặt đau khổ, để chữa lành những trái tim tan vỡ, để giải thoát chúng ta khỏi xiềng xích giam hãm linh hồn. Bằng cách này, Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta biết việc thờ phượng đẹp lòng Thiên Chúa nhất là chăm sóc người lân cận. Và chúng ta phải quay trở lại điều này. Trong thời điểm Giáo hội có những cám dỗ của sự cứng nhắc, đó là sự xuyên tạc, và người ta tin rằng việc tìm kiếm Thiên Chúa ngày càng trở nên nguyên tắc, cứng nhắc hơn. Điều này không đúng. Khi chúng ta thấy như vậy, chúng ta nghĩ ngay đến đây là một ngẫu tượng, không phải Thiên Chúa. Thiên Chúa chúng ta không phải như vậy.
Đức Thánh Cha cử hành Chúa nhật Lời Chúa
Lời Chúa thay đổi chúng ta. Và Lời làm như vậy bằng cách xuyên thấu tâm hồn như một thanh gươm (Dt 4, 12). Bởi vì, nếu một mặt Lời an ủi, bày tỏ khuôn mặt Thiên Chúa cho chúng ta, thì mặt khác Lời khơi động và lay chuyển chúng ta, đưa chúng ta trở lại với những mâu thuẫn của chúng ta. Lời không để chúng ta tĩnh tại, nếu cái giá của sự tĩnh tại này phải trả bằng một thế giới bị giằng xé bởi sự bất công và người phải trả giá này luôn là những người yếu thế. Lời thách thức lối biện minh của chúng ta, đó là việc chúng ta đổ lỗi cho hoàn cảnh và người khác về những lỗi lầm của chúng ta. Lời mời chúng ta bước ra để khám phá, không lẩn tránh khỏi sự phức tạp của các vấn đề, ẩn nấp sau cái “không có gì phải làm” hoặc “tôi có thể làm được gì?”. Lời thúc giục chúng ta hành động, hợp nhất sự thờ phượng Thiên Chúa và sự chăm sóc con người. Bởi vì Kinh Thánh không được trao cho chúng ta để giải trí, để nuông chiều chúng ta trong một linh đạo thiên thần, nhưng để đi ra ngoài gặp gỡ người khác và đến gần những vết thương của họ. Ngôi Lời đã trở nên người phàm (Ga 1,14) muốn trở nên xác phàm trong chúng ta. Lời không tách chúng ta ra khỏi cuộc sống, nhưng đặt chúng ta vào cuộc sống, trong những tình huống hàng ngày, lắng nghe đau khổ của anh chị em chúng ta, lắng nghe tiếng kêu của người nghèo, của bạo lực và bất công vốn làm tổn thương xã hội và hành tinh, để chúng ta không phải là những Kitô hữu thờ ơ, nhưng năng động, sáng tạo, ngôn sứ.
Đức Thánh Cha cử hành Chúa nhật Lời Chúa
Chúa Giêsu nói: “Hôm nay, đã ứng nghiệm Lời Kinh Thánh” (Lc 4,21). Hôm nay, Ngôi Lời muốn mặc lấy xác phàm, trong thời đại chúng ta đang sống, không phải trong một tương lai lý tưởng. Một nhà thần bí người Pháp vào thế kỷ trước, người đã chọn sống Tin Mừng ở vùng ngoại vi, đã viết rằng Lời Chúa không phải là “‘một mẫu tự chết’: Lời là tinh thần và sự sống. […] Việc lắng nghe mà Lời Chúa đòi hỏi chúng ta là ‘ngày hôm nay’ của chúng ta: hoàn cảnh cuộc sống hàng ngày của chúng ta và nhu cầu của người lân cận” (M. DELBRÊL, La gioia di credere, Gribaudi, Milano 1994, 258). Vậy chúng ta hãy tự hỏi: chúng ta có muốn noi gương Chúa Giêsu, trở thành thừa tác viên giải thoát và an ủi người khác không? Chúng ta có phải là một Giáo hội ngoan nguỳ với Lời không? Một Giáo hội biết lắng nghe người khác, dấn thân để giải thoát anh chị em khỏi những gì đang áp bức họ, tháo cởi những nút thắt của sợ hãi, giải thoát những người mong manh nhất khỏi ngục tù của nghèo đói, của mệt mỏi nội tâm và buồn phiền khiến sự sống bị dập tắt không?
Các ứng viên được giới thiệu
Tất cả được mời gọi trở thành người phục vụ Tin Mừng
Trong cử hành này, một số anh chị em của chúng ta sẽ được chọn làm thừa tác viên đọc sách và giáo lý viên. Họ được mời gọi tham gia vào nhiệm vụ quan trọng là phục vụ Tin Mừng của Chúa Giêsu, loan báo về Người, để niềm an ủi, niềm vui và sự giải thoát của Người có thể đến với mọi người. Đó cũng là sứ vụ của mỗi người chúng ta: trở thành những sứ giả đáng tin cậy, những ngôn sứ của Lời Chúa trên thế giới. Do đó, chúng ta hãy say mê với Sách Thánh, chúng ta hãy để mình được đào sâu bởi Lời Chúa, Đấng bày tỏ sự mới mẻ của Thiên Chúa và dẫn dắt chúng ta yêu thương người khác không mệt mỏi. Chúng ta hãy đặt lời Chúa trở lại làm trung tâm của đời sống và hoạt động mục vụ của Giáo hội! Chúng ta hãy lắng nghe Lời, cầu nguyện với Lời và áp dụng Lời vào thực tế.
Sau bài giảng, hướng về các thừa tác viên đọc sách và giáo lý viên, Đức Thánh Cha có những lời nhắn nhủ và cầu nguyện trên họ. Sau đó, ngài trao cho 8 thừa tác viên đọc sách, mỗi người một cuốn Kinh Thánh, trong khi 8 giáo lý viên được trao Thánh giá. Đây là bản sao Thánh giá đeo ngực đã được hai thánh Giáo hoàng Phaolô VI và Gioan Phaolô II sử dụng.
Ngọc Yến
2022
Kinh Truyền Tin 23/01: Thánh Thần làm cho Lời Chúa được ứng nghiệm
Kinh Truyền Tin 23/01: Thánh Thần làm cho Lời Chúa được ứng nghiệm
Sau khi cử hành lễ Chúa nhật Lời Chúa trong Đền thờ Thánh Phêrô, vào lúc 12 giờ trưa Chúa nhật 23/01/2022, Đức Thánh Cha xuất hiện tại cửa sổ Dinh Tông toà để đọc kinh Truyền Tin với các tín hữu và khách hành hương hiện diện tại Quảng trường Thánh Phêrô. Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh, Đức Thánh Cha tập trung vào câu Lời Chúa “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe”, để nhấn mạnh rằng trải qua muôn thế hệ Lời Chúa vẫn còn nguyên giá trị.
Trải qua muôn thế hệ, Lời Chúa vẫn còn nguyên giá trị
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Trong Tin Mừng phụng vụ hôm nay, chúng ta thấy Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng (Lc 4,14-21). Chúa đến Nazareth, nơi Người lớn lên, và tham dự buổi cầu nguyện trong hội đường. Chúa đứng dậy đọc Sách Thánh, và trong cuộn sách Ngôn sứ Isaia, Người tìm thấy đoạn nói về Đấng Mêsia, Đấng công bố sứ điệp an ủi và giải thoát cho người nghèo và người bị áp bức (Is 61, 1-2). Khi Chúa đọc xong, “mọi người đều chăm chú nhìn Người” (câu 20). Chúa bắt đầu nói: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe” (câu 21). Chúng ta hãy dừng lại ở cụm từ “hôm nay”. Đó là lời rao giảng đầu tiên của Chúa Giêsu được ghi lại trong Tin Mừng Luca. “Hôm nay”, được Chúa công bố, trải qua mọi thời đại luôn có giá trị. Lời Chúa luôn là “hôm nay”. Khi anh chị em đọc Lời Chúa, trong tâm hồn anh chị em luôn bắt đầu bằng “hôm nay”, là một điều tốt nếu anh chị em hiểu như vậy. Lời ngôn sứ Isaia đã có từ nhiều thế kỷ trước, nhưng Chúa Giêsu, “trong quyền năng của Thánh Thần” (câu 14), làm cho lời ngôn sứ này trở nên phù hợp và trên hết, được ứng nghiệm và chỉ ra cách lãnh nhận Lời Chúa: “hôm nay”. Không phải như một câu chuyện cổ xưa, “hôm nay” nói với tâm hồn anh chị em.
Lời Chúa phải có sức mạnh của “hôm nay”
Lời của Chúa gây ấn tượng cho những người đồng hương của Người. Mặc dù, bị bao phủ bởi thành kiến, họ không tin Người, nhưng họ nhận ra rằng lời giảng dạy của Người khác với lời giảng dạy của những vị thầy khác (câu 22): họ cảm thấy trong Chúa Giêsu còn có nhiều điều khác nữa. Điều gì vậy? Có sự xức dầu của Chúa Thánh Thần. Thực tế, đôi khi xảy ra là các bài giảng và giáo lý của chúng ta còn chung chung, trừu tượng; không chạm đến tâm hồn và cuộc sống của dân chúng. Tại sao? Bởi vì thiếu sức mạnh của hôm nay, điều mà Chúa Giêsu “lấp đầy ý nghĩa” bởi quyền năng của Thánh Thần. Chúng ta nghe những hội nghị hoàn hảo, những bài phát biểu được xây dựng tốt, nhưng chúng không làm lay động tâm hồn và vì vậy mọi thứ vẫn như trước. Tôi nói điều này với sự tôn trọng nhưng cũng với nỗi đau: có nhiều bài giảng trừu tượng, thay vì đánh thức linh hồn lại làm cho linh hồn ngủ mê. Khi các tín hữu bắt đầu nhìn đồng hồ với câu hỏi “Khi nào bài giảng sẽ kết thúc?”. Điều này làm cho linh hồn ngủ mê.
Rao giảng có nguy cơ này: nếu không có sự xức dầu của Thánh Thần, thì Lời Chúa sẽ nghèo nàn, chỉ là những bài giảng luân lý và các khái niệm trừu tượng; bài giảng trình bày Tin Mừng với sự tách rời, như thể nó ở ngoài thời gian, xa rời thực tế. Nhưng một lời nói mà sức mạnh của hôm nay không làm rung động thì không xứng với Chúa Giêsu và không giúp ích gì cho cuộc sống con người. Đó là lý do tại sao những người rao giảng là những người đầu tiên cảm nghiệm được hôm nay của Chúa Giêsu, để có thể thông truyền điều đó trong ngày hôm nay của người khác. Nếu người giảng Lời Chúa muốn thực hiện một hội nghị thì hãy làm nhưng ở nơi khác, không phải trong lúc giảng, đây là nơi làm lay động tâm hồn.
Lời Chúa biến một ngày bình thường thành “hôm nay”
Anh chị em thân mến, trong Chúa nhật Lời Chúa này, tôi cám ơn tất cả những người rao giảng và loan báo Tin Mừng. Chúng ta hãy cầu nguyện cho họ, để họ sống hôm nay của Chúa Giêsu, quyền năng dịu ngọt của Thánh Thần đã làm cho Kinh Thánh trở nên sống động. Lời Thiên Chúa sống động và hữu hiệu (Dt 4, 12); Lời biến đổi chúng ta, đi vào các sự kiện của chúng ta, chiếu sáng cuộc sống hàng ngày của chúng ta, an ủi và mang lại trật tự. Chúng ta hãy nhớ rằng: Lời biến một ngày bình thường thành hôm nay, trong đó Chúa nói với chúng ta. Vì vậy, chúng ta hãy cầm lấy Tin Mừng trong tay và mỗi ngày chọn một đoạn ngắn đọc đi đọc lại một cách thanh thản. Với thời gian, chúng ta sẽ khám phá ra rằng những lời này dành cho chúng ta, cho cuộc sống của chúng ta. Lời sẽ giúp chúng ta đón nhận mỗi ngày với một cái nhìn tốt đẹp hơn, thanh thản hơn, bởi vì khi Tin Mừng đi vào thế giới hôm nay, thì Tin Mừng tràn đầy Thiên Chúa. Tôi muốn đề nghị với anh chị em điều này, vào các Chúa nhật của năm phụng vụ này, Tin Mừng Luca, Tin Mừng của lòng thương xót, được công bố. Tại sao mỗi ngày, mỗi người không đọc một đoạn ngắn của Tin Mừng này? Chúng ta hãy làm quen với Tin Mừng, Lời sẽ mang lại cho chúng ta sự mới mẻ và niềm vui của Chúa!
Lời Chúa cũng là ngọn đèn dẫn lối cho tiến trình hiệp hành đã bắt đầu trong toàn Giáo hội. Khi chúng ta cố gắng lắng nghe nhau, với sự chú ý và phân định, chúng ta hãy cùng nhau lắng nghe Lời Chúa và Chúa Thánh Thần. Xin Đức Mẹ ban cho chúng ta sự kiên trì để chúng ta được Tin Mừng nuôi dưỡng mỗi ngày.
Ngọc Yến
2022
ĐHY Koch mời gọi các Kitô hữu tìm kiếm viễn tượng chung cho đại kết
ĐHY Koch mời gọi các Kitô hữu tìm kiếm viễn tượng chung cho đại kết
Giáo hội đang sống Tuần Cầu nguyện cho sự Hiệp nhất Kitô hữu. Nhân dịp này, Đức Hồng y Kurt Koch, Chủ tịch Hội đồng Toà Thánh Hiệp nhất các Kitô hữu đã đưa ra những nhận định về phong trào đại kết trong hơn 40 năm qua.
Phải có mục tiêu chung
Trước hết, theo Đức Hồng y, cần phải có một “cái nhìn chung” về đại kết. Bởi vì, nếu chúng ta không hướng về cùng một mục tiêu, chúng ta sẽ xa nhau hơn. Khó khăn đặc biệt mà chúng ta gặp phải trong phong trào đại kết là khi chúng ta không có sự đồng thuận về mục tiêu.
Nếu những người đối thoại đại kết không có mục tiêu chung trước mắt, nhưng lại hiểu và thực hiện theo một cách rất khác những gì đặc trưng cho sự hiệp nhất của Giáo hội, thì họ có nguy cơ đi theo những hướng khác nhau và cuối cùng khám phá ra rằng thậm chí họ còn xa nhau hơn.
Một phái đoàn đại kết viếng thăm Vatican
Cách giải thích gây tranh cãi về mục tiêu đại kết
Cho đến nay, giữa các Giáo hội chưa đạt được một thỏa thuận thực sự vững chắc về bản chất mục tiêu của phong trào đại kết. Đây là khó khăn chính của tình hình đại kết ngày nay. Trong các giai đoạn trước của phong trào đại kết, một mặt đã đạt được sự đồng thuận rộng lớn và thỏa đáng về nhiều vấn đề mà trước đây gây tranh cãi liên quan đến sự hiểu biết về đức tin và cấu trúc thần học của Giáo hội. Tuy nhiên, mặt khác, hầu hết những khác biệt vẫn còn tồn tại liên quan đến những cách giải thích khác nhau về sự hiệp nhất đại kết của Giáo hội.
Thách đố cơ bản của đại kết ngày nay phải được nhìn nhận trong thực tế này, có thể được tóm tắt bằng nhận xét của nhà đại kết Paul-Werner Scheele, nguyên Giám mục của Würzburg: “Chúng ta nhất trí về thực tế rằng sự hiệp nhất là cần thiết, nhưng chúng ta lại không đồng thuận về mục tiêu”. Điều này phải khiến chúng ta tự hỏi đâu là lý do dẫn đến tình trạng hiện nay.
Một lý do quan trọng có thể được xác định là sự xuất hiện gần đây của các đối tác đối thoại mới trong bối cảnh đại kết, bao gồm các phong trào Tin lành, các cộng đoàn Ngũ tuần và nhiều Giáo hội Tin lành tự do khác, đã dẫn đến sự đa dạng hơn nữa về khái niệm mục tiêu đại kết.
Với sự quan tâm và tham gia nhiều hơn của các Kitô hữu cho đại kết, các khái niệm về mục tiêu, vốn đã khác nhau ở thời điểm ban đầu, lại càng trở nên khác biệt hơn. Dù hiện tượng này tự nó là tích cực, nhưng mặt trái của nó là mục tiêu của đại kết, theo thời gian, ngày càng trở nên lẫn lộn; và hậu quả là hầu như không có sự nhất trí nào về sự hiệp nhất là gì để khôi phục nó.
Cầu nguyện đại kết
Làm rõ khái niệm về Giáo hội và sự hiệp nhất của Giáo hội
Do thực tế mỗi Giáo hội có một khái niệm riêng về sự hiệp nhất, và cố gắng đưa khái niệm này vào mục tiêu đại kết, nên nó dẫn đến việc thiếu một sự đồng thuận về mục tiêu của phong trào đại kết. Nguyên nhân là do thiếu hiểu biết về bản chất của Giáo hội và sự hiệp nhất. Vì vậy, cần phải làm rõ khái niệm về Giáo hội và sự hiệp nhất của Giáo hội.
Như các Giáo hội Chính thống, khi đọc các dấu hiệu và tiêu chí của sự hiệp nhất Giáo hội, Giáo hội Công giáo cũng lấy điểm tham chiếu là cuộc sống của cộng đoàn Giêrusalem trong Công vụ Tông đồ (2,42). Ở đó ba khía cạnh xuất hiện như yếu tố cấu thành sự hiệp nhất của Giáo hội: hiệp nhất trong đức tin, sự thờ phượng và tình hiệp thông huynh đệ. Do đó, Giáo hội Công giáo trung thành với mục tiêu được chia sẻ ban đầu là sự hiệp nhất hữu hình trong đức tin, trong các bí tích và trong các thừa tác vụ của Giáo hội.
Là một cộng đoàn đức tin sống nhờ sự tương tác giữa nhiều Giáo hội địa phương và sự hiệp nhất của Giáo hội hoàn vũ, Giáo hội Công giáo quan tâm đến việc duy trì và, khi cần thiết, khôi phục sự hiệp nhất trong không gian quan trọng của chính Giáo hội. Những gì Giáo hội cố gắng thực hiện cho sự hiệp nhất trong nội bộ của Giáo hội cũng phải là mục tiêu của phong trào đại kết.
Mặt khác, khá nhiều cộng đoàn giáo hội được sinh ra từ cuộc Cải cách, phần lớn đã từ bỏ khái niệm về mục tiêu đại kết của sự hiệp nhất hữu hình, và yêu cầu công nhận các thực tại giáo hội khác với tư cách là Giáo hội và do đó là các bộ phận của một Giáo hội duy nhất của Chúa Giêsu Kitô.
Những gì đã được đề cập cho đến nay phải cho thấy rằng vấn đề về mục tiêu của phong trào đại kết không thể được đặt ra một cách đơn giản theo cách trừu tượng và trung lập. Do đó, nếu các khái niệm khác nhau về mục tiêu đại kết được dựa trên nền các giáo hội Tin lành khác nhau, thì rõ ràng việc làm sáng tỏ đại kết về ý niệm Giáo hội và sự hiệp nhất của Giáo hội phải là chủ đề trung tâm được đề cập trong các cuộc đối thoại đại kết hôm nay và ngày mai.
Khai mạc Tuần cầu nguyện hiệp nhất ở Libăng
Nhấn mạnh vào các chủ đề về Giáo hội, Thánh Thể và thừa tác vụ
Có nhiều điều cần phải đặt ra trong tiến trình đại kết, nhưng có một điều cần phải quan tâm hơn cả đó là cần phải đạt được sự đồng thuận sâu sắc hơn về các chủ đề của Giáo hội, Thánh Thể và thừa tác vụ, trong mối liên kết không thể chia cắt. Suy tư về những vấn đề này chắc chắn sẽ đại diện cho một bước tiến quan trọng khác trên con đường hiểu biết đại kết, có thể dẫn đến việc phát triển một tuyên bố chung trong tương lai về Giáo hội, Thánh Thể và thừa tác vụ tương tự như Tuyên bố chung về Công chính hoá.
Nếu đạt được sự đồng thuận đại kết ràng buộc về các chủ đề Giáo hội, Thánh Thể và thừa tác vụ, thì một bước quan trọng sẽ được thực hiện đối với sự hiệp thông Giáo hội hữu hình, đó là mục tiêu của mọi nỗ lực đại kết cũng trong tương quan giữa Giáo hội Công giáo với các Giáo hội và các cộng đoàn Giáo hội sinh ra từ cuộc Cải cách.
Cần phải tiếp tục làm việc để tìm ra những con đường hòa giải mới giữa các Giáo hội. Trong quá trình tìm kiếm những cách thức để có thể khôi phục sự hiệp nhất của Giáo hội, chúng ta cũng phải hết sức lưu ý đến những yếu tố mà trong quá trình lịch sử, đã gây ra sự chia rẽ trong Giáo hội và do đó làm mất sự hiệp nhất. Những khác biệt lịch sử là lý do chính yếu tạo nên sự đa dạng của các khái niệm về sự hiệp nhất hiện có trong phong trào đại kết, vậy nên chúng ta cũng phải tìm kiếm những cách thức khác nhau để tái khám phá và tái cấu trúc sự hiệp nhất đã mất của Giáo hội.
Cử hành đại kết
Đại kết trước xu hướng đa nguyên ngược chiều
Ngày nay, trong nỗ lực khôi phục sự hiệp nhất Giáo hội, phong trào đại kết phải đối phó với một thách đố lớn khác không thể xem thường, đó là tinh thần đa nguyên của chủ nghĩa tương đối đang phổ biến trong thế giới.
Theo tâm thức hậu hiện đại, mọi cuộc tìm kiếm sự hiệp nhất là điều cổ xưa và trước hiện đại.
Người ta có ấn tượng rằng chủ nghĩa đa nguyên của các Giáo hội và các cộng đoàn Giáo hội, vốn đã phát triển trong quá trình lịch sử và hiện đang phổ biến, không chỉ được chấp nhận rộng rãi mà còn cả về nguyên tắc, do đó nỗ lực đại kết nhằm tái thiết lập sự hiệp nhất của Giáo hội được coi là không thực tế và không nên làm.
Gặp gỡ đại kết
Gìn giữ sự hiệp nhất luôn sống động
Cuộc tìm kiếm đại kết nhằm khôi phục sự hiệp nhất của Giáo hội đang diễn ra ngày nay trong một bối cảnh tư tưởng rất khác so với trước đây, trên bình diện tinh thần và thần học. Sự gia tăng con số và tính chất đa dạng của các Giáo hội không còn được xem là trước hết, nhưng được xem như một sự phong phú của việc trở thành Giáo hội, trưởng thành theo thời gian. Vì lý do này, có những người mạnh mẽ chống lại ý tưởng về sự hiệp nhất mà theo đó, sự đa dạng của các Giáo hội, cũng là kết quả của chia rẽ, không được cảm nhận trước tiên như một sự phong phú. Do đó, tình trạng đại kết ngày nay, chúng ta được kêu gọi trở lại, có thể nói là, để suy tư về những điều khởi đầu.
Thực tế, nếu không tìm kiếm sự hiệp nhất, đức tin Kitô có thể sẽ tự chối bỏ chính mình, như thánh Phaolô nói rõ: “Chỉ có một thân thể, một Thần Khí, cũng như anh em đã được kêu gọi để chia sẻ cùng một niềm hy vọng. Chỉ có một Chúa, một niềm tin, một phép rửa. Chỉ có một Thiên Chúa, Cha của mọi người, Đấng ngự trên mọi người, qua mọi người và trong mọi người” (Ep 4,4-6). Điều này càng được thể hiện rõ ràng hơn trong lời cầu nguyện hiến tế của Chúa Giêsu, trong đó, nhờ sự hiệp nhất của các môn đệ, sự thật về sứ vụ của Người được hiển hiện cho con người.
Kinh Thánh cho thấy sự hiệp nhất vẫn phải là một phạm trù cơ bản của đức tin Kitô. Do đó, đại kết Kitô giáo được kêu gọi và thôi thúc có can đảm và khiêm tốn để đối diện với tai tiếng vẫn còn tồn tại của một Kitô giáo chia rẽ, và để thúc đẩy cách bền bỉ vấn đề hiệp nhất của Giáo hội. Điều này đặc biệt đúng theo quan điểm của Đại hội thứ XI của Hội đồng Đại kết các Giáo hội Kitô, sẽ diễn ra vào mùa hè tới tại Karlsruhe, Đức, với khẩu hiệu “Tình yêu của Chúa Kitô làm chuyển động, hòa giải và hiệp nhất thế giới”.
Tinh thần này phù hợp với điều mà Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhấn mạnh trong chuyến thăm Genève vào 21/6/2018, khi tuyên bố ngài là “người hành hương tìm kiếm hiệp nhất và hòa bình”: Con đường này có một mục tiêu cụ thể: sự hiệp nhất. Con đường ngược lại, sự chia rẽ, đưa đến chiến tranh và hủy diệt. Chúa yêu cầu chúng ta hiệp nhất; thế giới, nơi bị xé nát bởi quá nhiều chia rẽ gây ảnh hưởng đặc biệt đến những người yếu nhất, kêu gọi sự hiệp nhất. Tất cả chúng ta đều được kêu gọi tìm kiếm sự hiệp nhất này với lòng say mê và sự kiên nhẫn trong hy vọng.
Ngọc Yến
2022
ĐTC cầu nguyện cho nước Tonga sau vụ núi lửa phun trào gây sóng thần
ĐTC cầu nguyện cho nước Tonga sau vụ núi lửa phun trào gây sóng thần
Vào cuối buổi tiếp kiến chung hôm thứ Tư 19/1/2022, Đức Thánh Cha đã bày tỏ sự gần gũi của ngài với người dân của đảo quốc Tonga ở vùng Thái Bình dương và cầu nguyện cho họ sau khi núi lửa Hunga Tonga-Hunga Ha’apai phun trào và gây ra một cơn sóng thần hủy diệt.
Những đổ nát sau khi núi lửa phun trào và sóng thần ở Tonga
Đức Thánh Cha nói: “Tôi nghĩ đến những người dân trên quần đảo Tonga, những người trong những ngày gần đây đã bị ảnh hưởng bởi vụ phun trào của một ngọn núi lửa dưới nước, gây thiệt hại đáng kể về vật chất. Tôi gần gũi trong tinh thần với tất cả những người đang bị đau khổ sầu muộn, và tôi cầu xin Chúa xoa dịu những đau khổ của họ. Tôi mời mọi người cùng tôi cầu nguyện cho những anh chị em này của chúng ta”.
Những thiệt hại
Qua các hình ảnh vệ tinh từ không gian, các nhà khoa học cho rằng vụ nổ núi lửa ở Nam Thái Bình Dương vào ngày 15/1 là vụ phun trào lớn nhất trên thế giới trong ba thập kỷ. Vụ phun trào gây ra sóng thần lan đến tận các bờ biển của Mỹ.
Cho đến nay đã có 3 trường hợp tử vong, và nhiều nhà cửa đã bị sóng thần làm hư hại hoặc phá hủy. Nhiều khu vực của Tonga, nơi sinh sống của 105.000 người, bị bao phủ bởi một lớp tro bụi dày và gần như đang bị mất điện và thông tin liên lạc hoàn toàn. Chính quyền địa phương đã báo cáo rằng một số nguồn nước bị ô nhiễm bởi tro, có thể chứa các kim loại nặng như chất asen và cadmium.
Caritas Australia trợ giúp Tonga
Tổ chức từ thiện Công giáo Caritas Australia đang liên hệ với các đối tác của mình ở Tonga để đánh giá tình hình thực tế. Tổ chức này cho biết, “Tro núi lửa đang cản trở các chuyến bay khẩn cấp vào đất nước và thiệt hại về cơ sở hạ tầng viễn thông khiến việc liên lạc với các cộng đồng bị ảnh hưởng trở nên khó khăn”. “Có những lo ngại rằng tro núi lửa và nước mặn ngập do sóng thần có thể làm ô nhiễm nước uống và đe dọa sức khỏe và sự an toàn của các cộng đồng dễ bị tổn thương.”
Đức Tổng Giám mục Mark Coleridge của Brisbane đã viết trên mạng xã hội rằng ngài đã thay mặt Hội đồng Giám mục Công giáo Úc gửi thư liên đới cầu nguyện tới Đức Hồng y Soane Patita Paini Mafi của Tonga. Ngài nói rằng các cộng đoàn của Úc cầu nguyện cho Tonga vào ngày 16/1. (CNA 19/1/2022)
Hồng Thủy