2022
Ở Ukraine, hồng y Krajewski đã gặp đức tin và đau khổ
Ở Ukraine, hồng y Krajewski đã gặp đức tin và đau khổ
Tuyên úy từ thiện của giáo hoàng sắp rời đất nước bị chiến tranh tàn phá. Trong mắt ngài là hình ảnh của những phụ nữ đi một mình hay đi với các con, họ là những người có đức tin sâu đậm và luôn tin vào tương lai. Trong bài giảng thánh lễ cử hành sáng thứ bảy hôm nay gần Lviv, ngài nhắc lại những người gieo rắc chiến tranh là những người đi trên “con đường nguyền rủa, bởi vì họ không có Chúa”.
Mặt trời phải mọc trở lại, đó là mong muốn của hồng y Krajewski, ngài trả lời điện thoại phỏng vấn khi đang ở trên xe để rời Ukraine. Ngài cho biết chuyến đi của ngài dưới dấu chỉ của Phúc âm, một hành trình chia sẻ và hy vọng, dù tiếng còi báo động vang liên hồi, dù hình ảnh gương mặt đau khổ của nhiều phụ nữ bồng còn chạy trốn vẫn còn hằn trong tâm trí ngài.
Thưa cha, cha sắp kết thúc chuyến đi. Xin cha cho biết chuyến đi này như thế nào?
Hồng y Konrad Krajewski: Tôi đến Ukraine để hỗ trợ anh chị em của tôi, để mang phép lành của giáo hoàng đến cho họ, gần gũi họ và cầu nguyện với họ. Tôi đến Ukraine cũng để cám ơn những nhà hảo tâm đã nhường nhà của họ cho người tị nạn ở, để cám ơn các tình nguyện viên và nhiều nhà tài trợ, bởi vì, trên thực tế các chiếc xe tải lớn liên tục mang hàng cứu trợ đến Kyiv, nhưng họ dừng cách xa cả trăm cây số. Đó là hành trình của đức tin, hành trình của Phúc âm, của một sứ mệnh tôn giáo.
Cha cũng cho biết đó là hành trình của sự gần gũi cụ thể; giáo hoàng đã đóng góp cho những chiếc xe tải chở hàng viện trợ đến Kyiv…
Đúng, có rất nhiều đóng góp, chúng tôi đi đâu cũng có người giúp đỡ, dù khiêm tốn. Dĩ nhiên chuyến đi là sự hỗ trợ rất cụ thể, nhưng điều quan trọng hơn hết là ở bên họ, với họ. Các thị trưởng và tỉnh trưởng của khu vực cùng đi với chúng tôi dù còi báo động liên hồi nhắc chúng tôi phải tìm chỗ ẩn núp. Chúng tôi cầu nguyện, chúng tôi nói về một tương lai gần. Có rất nhiều hy vọng cho tương lai, nhưng súng đạn phải dừng lại và mặt trời cuối cùng cũng phải mọc lên ở Ukraine.
Có hình ảnh đặc biệt nào làm cha cha xúc động trong chuyến đi, một con người, một cuộc gặp gỡ…?
Những hình ảnh… Luôn là phụ nữ; ngày hôm nay tôi còn thấy nhiều phụ nữ dắt con đến gần biên giới. Họ quá mệt mỏi, quá kiệt sức sau rất nhiều ngày di chuyển. Mặt khác, chúng tôi thấy sự tiếp đón và giúp đỡ thật đáng kinh ngạc. Vì vậy, tôi phải nói, bên cạnh những đau khổ, có rất nhiều hy vọng và tình yêu.
Một từ đặc trưng cho chuyến đi này? Cha nói đến “vũ khí của đức tin”; nhiều lần cha nói vũ khí phải im lặng để tiếng nói của hòa bình được nghe, để nghe lời cầu nguyện, để nghe lời kêu gọi hiệp nhất. Có một chút thiêng liêng không?
Có, tất nhiên! Tôi mang theo rất nhiều tràng hạt để tặng mọi người, tặng các binh sĩ, tặng người di cư đi về biên giới Ba Lan. Chúng tôi cũng đã cầu nguyện rất nhiều. Đi đến đâu tôi cũng đặt mình trong lời cầu nguyện. Tôi luôn thấy người dân chảy nước mắt, tôi nói với họ: “Đây là tràng chuỗi của Đức Thánh Cha, ngài luôn gần gũi và cầu nguyện cho anh chị em.”
Cha sẽ nói chuyện gì đầu tiên cho giáo hoàng?
Tôi chưa biết. Tôi phải nói là mỗi ngày mỗi khác. Hôm nay chúng tôi thức dậy với tiếng còi báo động bắt chúng tôi phải đi trốn ngay lập tức. Vì vậy, một bên là niềm vui khi gặp người dân; một bên là nỗi buồn khi thấy người dân thường xuyên sống trong sợ hãi. Tôi rời khỏi đất nước này trong tâm tình được ơn phong phú, vì tôi gặp những người có đức tin sâu đậm thuộc mọi tín ngưỡng. Đó cũng là hy vọng, hy vọng cho sự hiệp nhất.
Những con đường không có Chúa là những con đường hủy diệt
Sáng nay, hồng y đã cử hành thánh lễ tại Zhovkva, gần Lviv, thuộc giáo xứ St. Lawrence sát biên giới với Ba Lan, nơi có nhiều linh mục tiếp nhận người tị nạn. Trong bài giảng bằng tiếng Ba Lan, ngài đã hỏi cuộc chiến này bắt nguồn từ đâu: “Vì đã có những người không đi trên con đường của Chúa, họ tạo ra những con đường cho riêng họ, những con đường bị nguyền rủa, vì họ không có Chúa. Những con đường không có Chúa là những con đường hủy diệt cho tất cả, chúng phá hủy mọi thứ, bắt đầu từ những người đi con đường này”. Hồng y Krajewski nhấn mạnh, bất chấp những đau thương, chúng ta được kêu gọi để trở thành những bông hoa đang nở, mang vẻ đẹp của chúng dù trong môi trường khó khăn, vì “bông hoa tốt cho mọi dịp: khi sinh ra, khi xin được tha thứ hoặc khi đang yêu.”
Lời mời gọi của hồng y là luôn đi về phía trước với hy vọng và với đức tin sâu đậm.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
2022
Ở Lviv, một trưởng Giáo chủ Chính Thống Giáo muốn đoạn tuyệt với Thượng phụ Giáo chủ Moscou
Ở Lviv, một trưởng Giáo chủ Chính Thống Giáo muốn đoạn tuyệt với Thượng phụ Giáo chủ Moscou
Trưởng Giáo chủ Lviv, Đức Filaret, của Giáo hội Chính Thống giáo Ucraina, phụ thuộc Tòa Thượng phụ của Moscou, kêu gọi ủng hộ một Giáo hội tự trị độc lập.
« Chúng ta muốn một Giáo hội tự trị độc lập với Moscou vì một lý do đơn giản : nước Nga là một kẻ xâm lược, nó tấn công Ucraina, và Thượng phụ Kirill không công nhận thực tế này », Đức Filaret, Trưởng Giáo chủ của Lviv và Halych, khẳng định.
Từ ngày 2/3/2022, sáu ngày sau khi Nga xâm lược Ucraina, ngài đã ký một bức thư ngỏ gởi các linh mục trong giáo phận của mình, yêu cầu Hội đồng Giám mục Giáo hội Chính Thống giáo Ucraina tuyên bố đoạn tuyệt với Tòa Thượng phụ Moscou. « Chúng ta không phải mất thời gian và bây giờ chúng ta phải thực hiện điều đó », Đức Filaret nhấn mạnh. « Các linh mục của chúng ta đang phải chịu một áp lực rất lớn. Các thành viên của lực lượng bảo vệ lãnh thổ đã đe dọa một vị đại diện của Giáo hội chúng ta ở Ivano-Frankivsk. Nếu nó kéo dài, thì hoàn cảnh này có thể trở nên nguy hiểm cho các tín hữu của chúng ta ».
« Một cuộc chiến tranh chính trị »
Được nâng lên hàng Tổng Giám mục vào tháng 7/2017, Đức Filaret, tên thật là Sergei Ivanovich Kucherov, 49 tuổi, điều hành giáo phận từ tháng 1/2011. Sinh ở Kiev, trong một gia đình quân nhân, ngài đã theo học tại trường trung học Tselinograd (ngày nay là Astana), ở Kazakhstan, nơi cha của ngài, một nhà khoa học hàng đầu, làm việc tại vị trí thử nghiệm hạt nhân của Liên Xô ở Semipalatinsk và trong sân bay vũ trụ Baikonour.
Tiếp đến, việc theo học thần học của ngài đã đưa ngài đến chủng viện ở Moscou và học viện Kiev, vào một thời kỳ mà các chủ đề yêu thích của ngài là đại kết và giáo dục thiêng liêng cho giới trẻ.
Hiện giờ, chính gánh nặng của chiến tranh đang đè nặng trên đôi vai của ngài. « Đây không phải là một cuộc chiến thiêng liêng mà là một cuộc chiến tranh chính trị. Tôn giáo của chúng ta và Giáo hội của chúng ta không bị đe dọa và chúng ta chưa bao giờ xin Thượng phụ Kirill đến cứu giúp chúng ta. Trước cuộc chiến tranh, với ngài, chúng ta chỉ có tương quan giáo luật. Nó đã chấm dứt từ đó ».
Hướng đến cuộc họp nhanh chóng của Hội đồng Giám mục
Từ ngày 3/3/2014, vào ngày thứ hai của cuộc xâm lược Crimea, người ta đã biết đến Đức Filaret khi ngài viết một bức thư gởi cho ông Putin để yêu cầu ông rút quân. « Trái với những gì Thượng phụ Kirill nói, với sự nhất trí của chính phủ Nga », ngài nói, « Donbass và Crimea là lãnh thổ của Ucraina. »
Đức Trưởng Giáo chủ mong muốn một cuộc họp nhanh chóng, thậm chí là trực tuyến, của Hội đồng Giám mục của Giáo hội của mình, nhưng phần lớn các đồng nghiệp của ngài không muốn hành động dưới áp lực. Theo ngài, chỉ 40% trong số họ sẽ ủng hộ việc duy trì mối liên hệ với Thượng phụ Moscou. Tuy nhiên, ngài không dự định việc sáp nhập với Giáo hội Chính Thống giáo tự trị Ucraina, được thành lập vào năm 2018. Ngài nói : « Giáo hội của chúng ta chưa sẵn sàng cho điều đó. Trước đó, họ sẽ phải trở về nhà và xin tha thứ. Giáo hội Chính Thống giáo Ucraina không được tổ chức trên cơ sở quốc gia nhưng theo truyền thống và các quy tắc giáo luật. Thể chế của chúng ta phải tiếp tục tập hợp các tín hữu của Crimea và Donbass ».
Trái ngược với áp lực mạnh mẽ của chính phủ và các cơ quan an ninh đối với Giáo hội này dưới thời tổng thống Petro Porochenko, Tổng thống Zelensky đã giữ thái độ trung lập hơn đối với các vấn đề của Giáo hội Chính Thống giáo Ucraina, được coi là một trong những trung gian ảnh hưởng chính của Điện Kremlin trong nước. Đức Filaret nói : « Từ ba mươi năm nay, Giáo hội của chúng ta đã trở nên độc lập và đại kết hơn. Chúng ta điều hành cuộc sống và cơ cấu của chúng ta, cách độc lập với những gì Nga và Thượng phụ Moscou đang làm ».
Tý Linh
2022
Kỷ niệm 9 năm triều đại Giáo hoàng của ĐTC Phanxicô
Kỷ niệm 9 năm triều đại Giáo hoàng của ĐTC Phanxicô
Năm nay, kỷ niệm 9 năm (13/3/2013 -13/3/2022) Đức Thánh Cha Phanxicô được bầu làm Giáo hoàng diễn ra trong một thời điểm đen tối của lịch sử, được đánh dấu bằng cuộc xung đột đang diễn ra ở Ucraina. Nhưng từ ngày 13/3/2013 đến nay, Đức Thánh Cha đã không ngừng làm việc vì hoà bình và hoà giải giữa các dân tộc, mang lại niềm hy vọng Tin Mừng đến tận các vùng ngoại vi trên thế giới.
Kêu gọi hoà bình
Nhìn lại gần một thập niên triều đại giáo hoàng của Đức Thánh Cha Phanxicô, lời khẳng định trên là rõ ràng. Năm 2021 được mở ra và khép lại với lời kêu gọi hoà bình, điều này được thể hiện đặc biệt qua hai chuyến tông du: vào tháng 3 tới Iraq và tháng 12 tới đảo Sýp và Hy Lạp. Trong cả hai chuyến tông du, Đức Thánh Cha đã mời gọi đấu tranh chống bạo lực và quay trở lại với cội nguồn của nhân loại và tình huynh đệ. Lời kêu gọi này cũng được tái khẳng định vào tháng 9 trong chuyến tông du đến Budapest và Slovakia, dịp đó ngài đã lên án mọi hình thức huỷ hoại nhân phẩm.
Hoà giải
Hoạt động hoà giải của Đức Thánh Cha được chú ý đặc biệt đối với các nhà lãnh đạo của Nam Sudan. Vào tháng 4/2019, ngài đã tổ chức một cuộc tĩnh tâm cho họ, và vào ngày kết thúc, Đức Thánh Cha đã cúi xuống hôn chân các nhà lãnh đạo này. Một cử chỉ chưa từng có để “cầu xin ngọn lửa chiến tranh được dập tắt một lần cho mãi mãi. Những lời của Đức Thánh Cha cách đây 3 năm dường như được viết cho Ucraina ngày nay, điều cũng được bày tỏ trong Fratelli tutti: “Chiến tranh là một sự thất bại của chính trị và nhân loại” và hoà giải “đòi hỏi sự dấn thân của tất cả mọi người”.
Đại dịch và tình huynh đệ
Mong muốn của Đức Thánh Cha cho mọi người được sống bình an không chỉ dừng lại ở mức độ không có chiến tranh, ngài muốn điều này phải đi vào thực tế cuộc sống đời thường. Trong hai năm đại dịch qua, ngài không ngừng khuyến khích miễn phí hoá các bằng sáng chế vắc-xin và mời gọi thế giới phó thác nơi Thiên Chúa. Đức Thánh Cha nói trong buổi cầu nguyện chiều tối 27/3/2020 rằng: “Đón nhận Thánh giá có nghĩa là mở ra cho các hình thức mới của tình huynh đệ”. Và chính tình huynh đệ là thuật ngữ được lặp đi lặp lại nhiều lần trong Thông điệp Fratelli tutti, Thông điệp thứ ba của Đức Thánh Cha đã ký vào ngày 03/10 cách đây hai năm tại Assisi. Một lời kêu gọi tình bạn xã hội và nói không với chiến tranh.
Người nghèo, lòng thương xót và bảo vệ Thụ tạo
Quyết định chọn Thánh Phanxicô Assisi cho danh hiệu triều đại giáo hoàng của mình, Đức Thánh Cha đã thể hiện rõ điều này trong đường hướng mục vụ của ngài. Thực tế, vào năm 2017, từ “người nghèo” được vang lên với việc cử hành lần đầu tiên Ngày Thế giới Người nghèo. Việc cử hành được Đức Thánh Cha công bố bằng Tông thư Misericordia et Misera – Lòng Thương Xót và Sự Khốn Cùng cho Năm Thánh Lòng Thương Xót, được cử hành vào năm 2016 ở mọi nơi trên thế giới.
Bảo vệ Thụ tạo là chủ đề chính của năm 2015, được Đức Thánh Cha nhấn mạnh bởi Thông điệp Laudato si’ về việc chăm sóc ngôi nhà chung và thiết lập ngày Thế giới Cầu nguyện cho việc chăm sóc Thụ tạo. Cả hai sự kiện đều kêu gọi sự cần thiết thúc đẩy một hệ sinh thái toàn diện, kết hợp giữa việc chăm sóc môi trường và công bằng cho người nghèo.
Tầm quan trọng của gia đình
Trọng tâm triều đại Giáo hoàng của Đức Thánh Cha giữa năm 2014 và 2015 là gia đình. Trong thời gian đó, ngài đã đưa ra hai Thượng Hội Đồng, một thường lệ và một ngoại thường. Đức Thánh Cha quan tâm đến những tấn công đến từ xã hội đương đại chống lại gia đình. Như một phương thuốc giải độc cho xu hướng này, trong Tông huấn Amoris Laetitia được ban hành trong năm 2016, ngài tái nhắc lại vẻ đẹp của gia đình dựa trên hôn nhân bất khả phân ly giữa một người nam và một người nữ. Sau đó, tầm quan trọng này được nhấn mạnh bởi một Năm Gia đình Amoris Laetitia, sẽ kết thúc vào tháng 6 tới tại Roma, với Cuộc gặp gỡ các Gia đình Công giáo Thế giới lần thứ 10.
Ngọc Yến
2022