2022
Lễ Phong Thánh cho hai chân phước Scalabrini và Artemide Zatti
Lễ Phong Thánh cho hai chân phước Scalabrini và Artemide Zatti
Tại quảng trường thánh Phêrô, vào lúc 10 giờ 15 sáng Chúa Nhật 09/10/2022, Đức Thánh Cha đã chủ sự thánh lễ phong thánh cho 2 chân phước Giovanni Battista Scalabrini và Artemide Zatti, với sự hiện diện của khoảng 50 ngàn tín hữu.
Sau khi hát ca nhập lễ, Đức Hồng Y Marcello Semeraro, Tổng Trưởng Bộ Phong Thánh, cùng với các cáo thỉnh viên án phong thánh, đến trước Đức Thánh Cha và xin ĐTC phong thánh cho 2 chân phước.
Tiếp theo Đức Hồng Y Tổng Trưởng Bộ Phong Thánh trình bày tóm tắt tiểu sử của hai vị Chân phước được phong thánh hôm nay.
Sau khi Đức Thánh Cha và cộng đoàn hát kinh Thương Xót và kinh Cầu Các Thánh, ĐTC đã đọc công thức phong thánh:
Để tôn vinh Chúa Ba Ngôi, đề cao đức tin Công giáo và gia tăng đời sống Kitô hữu, bằng quyền của Chúa Giêsu Kitô Chúa chúng ta và của các thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô và của chính chúng tôi, sau khi đã suy tư và cầu xin sự trợ giúp của Chúa và nghe ý kiến của các anh em Giám mục của chúng tôi, chúng tôi tuyên bố và xác định các chân phước Giovanni Battista Scalabrini và Artemide Zatti là hiển thánh và ghi tên các ngài vào sổ bộ các thánh, truyền rằng các ngài được tôn kính bởi toàn thể Giáo hội. Nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.
Thánh lễ tiếp tục với phần phụng vụ Lời Chúa Chúa nhật XXVIII thường niên.
Trong bài giảng sau bài Phúc Âm, ĐTC nhấn mạnh 2 điều trong bài Tin Mừng: cùng nhau bước đi và tạ ơn.
Bài giảng Thánh Lễ
Đang khi Chúa Giêsu đi trên đường thì có mười người phong cùi đến gặp Người và kêu lớn: “Xin thương xót chúng tôi” (Lc 17,13). Tất cả mười người đều được chữa lành, nhưng chỉ có một người trong số họ quay lại cảm ơn Chúa Giê-su: anh ta là người Samari, một người lạc giáo đối với người Do Thái. Khởi đầu họ đi cùng nhau, nhưng sau đó sự khác biệt xảy ra khi người Samari đó quay lại “lớn tiếng ca tụng Thiên Chúa” (câu 15). Chúng ta hãy dừng lại ở hai khía cạnh mà chúng ta có thể rút ra từ bài Tin Mừng hôm nay: cùng nhau bước đi và tạ ơn.
Cùng nhau bước đi
Trước hết là cùng nhau bước đi. Khởi đầu câu chuyện không có sự phân biệt giữa người Samari và chín người khác. Câu chuyện chỉ đơn giản nói về mười người phong cùi, những người này tạo thành một nhóm cùng nhau và không có sự tách biệt, đi gặp Chúa Giê-su. Bệnh phong cùi, như chúng ta biết, không chỉ là vết thương thể lý – mà ngay cả ngày nay chúng ta phải dấn thân để loại bỏ -, mà còn là một “căn bệnh xã hội”, bởi vì thời đó, vì nỗi sợ ô uế, người phong cùi phải ở ngoài cộng đồng (x. Lv 13,46). Vì vậy, họ không thể vào các trung tâm dân cư, họ bị giới hạn ở một khoảng cách xa, bị đẩy ra rìa của đời sống xã hội và thậm chí cả tôn giáo, họ bị cô lập. Cùng nhau bước đi, những người phong cùi này biểu lộ tiếng kêu của họ đối với một xã hội loại trừ họ. Chúng ta cũng lưu ý rằng: người Samari, ngay cả khi bị coi là một kẻ lạc giáo, một “người ngoại quốc”, cũng ở trong cùng một nhóm với những người khác. Anh chị em, bệnh tật và yếu đuối thường phá vỡ các rào cản và vượt qua mọi loại trừ.
Đây cũng là một hình ảnh đẹp đối với chúng ta: khi thành thật với chính mình, chúng ta nhớ rằng chúng ta đều đau bệnh nơi lòng mình, rằng chúng ta đều là tội nhân, tất cả đều cần đến lòng thương xót của Chúa Cha. Và do đó, chúng ta không còn phân chia dựa trên công trạng, vai trò mà chúng ta đảm nhận hoặc những yếu tố bên ngoài khác của cuộc sống, và do đó, phá vỡ bức tường bên trong, phá vỡ những định kiến. Vì vậy, cuối cùng, chúng ta lại nhận ra mình là anh em. Ngay cả Naaman người Syri – mà chúng ta nghe ở bài đọc I -, dù giàu có và quyền thế, cũng phải làm một việc đơn giản để được chữa lành: dìm mình trong dòng sông nơi tắm của tất cả những người khác. Trước hết, ông phải cởi bỏ áo giáp, y phục của mình (x. 2V 5): thật tốt khi chúng ta cởi bỏ áo giáp bên ngoài, các hàng rào phòng thủ và tắm một cách khiêm nhường; hãy nhớ rằng tất cả chúng ta đều mong manh bên trong, tất cả chúng ta cần được chữa lành, tất cả là anh chị em. Chúng ta hãy nhớ điều này: đức tin Kitô giáo luôn đòi hỏi chúng ta phải cùng nhau bước đi với những người khác, đừng bao giờ trở thành những người bước đi đơn độc; nó luôn luôn mời gọi chúng ta ra khỏi chính mình để đến với Thiên Chúa và với anh chị em của chúng ta, đừng bao giờ khép lại trong chính mình; Thiên Chúa luôn luôn đòi chúng ta nhận ra bản thân cần được chữa lành và được tha thứ, và chia sẻ sự yếu đuối của những người bên cạnh chúng ta, mà không thấy mình là người vượt trội.
Anh chị em thân mến, hãy kiểm điểm xem trong cuộc sống của chúng ta, trong gia đình của chúng ta, nơi chúng ta làm việc và lui tới hàng ngày, chúng ta có thể cùng nhau bước đi với những người khác không? Chúng ta có thể lắng nghe, vượt qua cám dỗ dựng rào chắn bằng cách tự quy chiếu về mình và chỉ nghĩ đến nhu cầu của mình không? Nhưng cùng nhau bước đi – là “hiệp hành” – cũng là ơn gọi của Giáo hội. Chúng ta hãy tự hỏi mình xem chúng ta thực sự hướng tới những cộng đoàn mở và hoà nhập đến mức nào; xem chúng ta có thể làm việc cùng nhau, linh mục và giáo dân, để phục vụ Tin Mừng; xem chúng ta có thái độ chào đón – không chỉ bằng lời nói mà còn bằng những cử chỉ cụ thể – đối với những người ở xa và đối với tất cả những người đến gần chúng ta, những người cảm thấy hụt hẫng vì cuộc sống gập ghềnh của họ. Chúng ta có làm cho họ cảm thấy là thành phần của cộng đoàn hay chúng ta loại trừ họ? Tôi rất sợ khi thấy các cộng đoàn Kitô hữu phân chia thế giới thành tốt và xấu, người thánh và kẻ tội lỗi: theo lối này, chúng ta đi đến chỗ cảm thấy mình tốt hơn những người khác và tránh xa nhiều người mà Thiên Chúa ôm vào lòng. Xin hãy vui lòng luôn đón nhận trong Giáo hội, cũng như trong xã hội, nơi vẫn còn bị đánh dấu bởi rất nhiều bất bình đẳng và nhiều người bị gạt ra bên lề xã hội.
Hãy luôn đón nhận. Hôm nay, trong ngày Scalabrini trở thành một vị thánh, tôi muốn nghĩ đến những người di cư. Thật là tệ hại khi loại trừ người di cư! Thật vậy, loại trừ những người di cư là tội phạm, nó khiến họ chết trước mặt chúng ta. Ngày nay chúng ta có Địa Trung Hải là nghĩa trang lớn nhất trên thế giới. Việc loại trừ những người di cư là kinh tởm, là tội lỗi, là tội phạm. Chúng ta có thể nói: “Không, chúng tôi không loại trừ họ, chúng tôi gửi họ đi”: đến các trại tập trung, nơi họ bị bóc lột và bị bán làm nô lệ. Anh chị em thân mến, hôm nay chúng ta nghĩ đến những người di cư của chúng ta, những người đã chết. Và đối với những người được vào, chúng ta có nhận họ như anh chị em hay chúng ta bóc lột họ? Tôi chỉ đặt ra câu hỏi.
Tạ ơn
Khía cạnh thứ hai là tạ ơn. Trong nhóm mười người phong cùi chỉ có một người, khi thấy mình được chữa lành, đã quay lại ngợi khen Thiên Chúa và diễn tả lòng biết ơn đối với Chúa Giêsu. Chín người còn lại được chữa lành, nhưng rồi họ đi luôn, quên mất Đấng đã chữa lành cho họ. Quên mất những ân sủng mà Chúa ban cho chúng ta. Ngược lại, người Samari làm cho món quà nhận được trở thành khởi đầu của một cuộc hành trình mới: anh ta quay trở lại với Đấng đã chữa lành cho anh, tìm hiểu kỹ hơn về Chúa Giêsu, bắt đầu một tương quan với Người. Do đó, thái độ biết ơn của anh không đơn thuần là một cử chỉ lịch sự, nhưng là khởi đầu của một hành trình biết ơn: Người sấp mình dưới chân Đức Kitô (x. Lc 17,16), nghĩa là, anh làm một cử chỉ thờ lạy: nhận rằng Đức Giêsu là Chúa, và điều đó còn quan trọng hơn sự chữa lành đã nhận được.
Anh chị em thân mến, đây là một bài học lớn cho chúng ta, những người được hưởng nhờ ơn huệ mỗi ngày từ Thiên Chúa, nhưng lại thường bỏ đi theo con đường riêng của mình mà quên trau dồi mối tương quan sống động và thực sự với Người. Đây là một căn bệnh tinh thần rất xấu: chẳng để tâm gì, ngay cả với đức tin, thậm chí mối tương quan của chúng ta với Thiên Chúa, đến mức trở thành những Kitô hữu không còn biết ngạc nhiên, không còn biết nói lời “cảm ơn”, không diễn tả lòng biết ơn, không biết nhìn thấy điều kỳ diệu của Chúa. Và, do đó, chúng ta đi đến chỗ nghĩ rằng mọi thứ chúng ta nhận được hàng ngày là hiển nhiên và phải có. Ngược lại, lòng biết ơn, biết cách nói “cảm ơn”, dẫn chúng ta đến việc nhận biết sự hiện diện của tình yêu Thiên Chúa. Và cũng nhận ra tầm quan trọng của những người khác, chiến thắng sự cay đắng và thờ ơ khiến tâm hồn chúng ta trở nên xấu xí. Điều cần thiết là phải biết cảm ơn. Mỗi ngày nói lời tạ ơn Chúa, mỗi ngày biết cảm ơn nhau: trong gia đình, vì những điều nhỏ chúng ta nhận được mà đôi khi chẳng buồn hỏi chúng đến từ đâu; ở những nơi chúng ta thường lui tới hàng ngày, vì nhiều sự phục vụ mà chúng ta nhận được và những người hỗ trợ chúng ta; trong các cộng đoàn Kitô của chúng ta, vì tình yêu của Thiên Chúa mà chúng ta cảm nghiệm qua sự gần gũi của anh chị em, những người thường cầu nguyện trong thinh lặng, dâng hiến, chịu đau khổ, bước đi cùng với chúng ta. Xin đừng quên từ khóa này: “cảm ơn”! Đừng quên nghe và nói “cảm ơn”!
Noi gương hai vị tân hiển thánh
Hai vị được phong thánh hôm nay nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc bước đi cùng nhau và biết tạ ơn. Giám mục Scalabrini, người đã thành lập hai Hội Dòng, một nam và một nữ, chăm sóc người di cư, khẳng định rằng khi bước đi chung với những người di cư, đừng chỉ nhìn thấy các vấn đề, mà còn nhận ra một kế hoạch của Chúa quan phòng. Ngài nói: “Chính nhờ sự di cư ép buộc do bị bách hại mà Giáo hội đã vượt ra khỏi biên giới của Giêrusalem và Israel, và trở thành “Công giáo”; nhờ những cuộc di cư ngày nay, Giáo hội sẽ là khí cụ của hòa bình và hiệp thông giữa các dân tộc ”(L’emigrazione degli operai italiani, Ferrara 1899). Ngay lúc này, có một cuộc di cư ở Châu Âu khiến chúng ta đau khổ rất nhiều và khiến chúng ta phải mở lòng: cuộc di cư của những người Ucraina chạy trốn khỏi chiến tranh. Chúng ta đừng quên Ucraina khốn khổ hôm nay! Thánh Scalabrini đã có tầm nhìn xa, hướng tới một thế giới và một Giáo hội không có rào chắn, không có người xa lạ. Về phần mình, Artemide Zatti, tu huynh Salêdiêng, với chiếc xe đạp của mình, là một tấm gương sống động về lòng biết ơn: được chữa lành khỏi bệnh lao, thầy đã dành cả cuộc đời mình để cho người khác, để chữa lành người bệnh bằng tình yêu thương và sự dịu dàng. Người ta kể đã nhìn thấy thầy mang trên vai xác của một trong những người bệnh. Với lòng biết ơn về những gì mình đã nhận được, thầy muốn nói lời “cảm ơn” của mình bằng cách gánh lấy vết thương của người khác. Hai tấm gương cho chúng ta!
Chúng ta hãy cầu nguyện xin những người anh em thánh thiện này của chúng ta giúp chúng ta bước đi cùng nhau, không có bức tường ngăn cách; và để nuôi dưỡng tâm hồn cao thượng này trở nên đẹp lòng Thiên Chúa, đó là lòng biết ơn.
Văn Yên, SJ
2022
Giám hạt Opus Dei tổ chức Đại hội ngoại thường vào năm 2023
Giám hạt Opus Dei tổ chức Đại hội ngoại thường vào năm 2023
Ngày 6/10/2022, trong lá thư đăng trên trang web, Đức ông Fernando Ocáriz, Bề trên Giám hạt Opus Dei, thông báo rằng ngài sẽ triệu tập Đại hội ngoại thường, dự kiến vào nửa đầu năm 2023, với mục đích thay đổi quy chế của Giám hạt cho phù hợp với tự sắc “Để bảo vệ đặc sủng” của Đức Thánh Cha.
Ngày 6/10/2022 cũng là ngày kỷ niệm 20 năm Đức cha Josemaría Escrivá, đấng khởi xướng Opus Dei, được Thánh Gioan Phaolô II tuyên thánh.
Trong thư, Đức ông Ocáriz giải thích rằng Đại Hội đồng và ban Tư vấn Trung ương đang nghiên cứu những gì Đức Thánh Cha yêu cầu Giám hạt để đưa Quy chế Hoạt động phù hợp với tự sắc của Đức Thánh Cha.
Điều chỉnh theo tự sắc
Đức ông nói thêm rằng Bộ Giáo sĩ đã khuyên Giám hạt không nên giới hạn trong việc chỉ xem xét những gì đề cập đến sự phụ thuộc của Giám hạt vào Bộ này và thay vì báo cáo mỗi 5 năm một lần thì báo cáo hàng năm cho Tòa thánh về các hoạt động của Giám hạt.
Do đó, Đức ông khuyến khích đề xuất “những điều chỉnh khác có thể về Quy chế, những điều có vẻ phù hợp theo quy định của tự sắc” và lưu ý rằng họ được khuyên nên “dành nhiều thời gian cần thiết mà không cần vội vàng”.
Tự sắc Ad charisma tuendum
Vào ngày 22/7/2022, Đức Thánh Cha đã ban hành tự sắc Ad charisma tuendum, điều chỉnh một số cấu trúc của Giám hạt dựa trên cơ sở Tông hiến Predicate Evangelium, với mục đích “bảo vệ đặc sủng” và “thúc đẩy hoạt động loan báo Tin Mừng mà các thành viên của Giám hạt thực hiện trên thế giới” bằng cách truyền bá “lời kêu gọi nên thánh trong thế giới, qua việc thánh hóa công việc và các dấn thân trong gia đình và xã hội.”
Trong tự sắc, Đức Thánh Cha xác định rằng người đứng đầu Giám hạt từ nay sẽ không còn là một Giám mục, và Giám hạt sẽ thuộc năng quyền của Bộ Giáo sĩ thay vì thuộc Bộ Giám mục như trước đây. Ngoài ra, Giám hạt phải điều chỉnh các quy chế của mình và trình báo cáo hàng năm cho Bộ Giáo sĩ.
Đại hội ngoại thường
Trong thư, Đức ông Ocáriz cho biết rằng các hướng dẫn sẽ sớm được đưa ra để hỗ trợ các thành viên tham gia Đại hội chuẩn bị trước, cũng như gửi những đóng góp và đề xuất cụ thể của họ. Ngài nhấn mạnh rằng đại hội được triệu tập để “tuân theo những gì Tòa Thánh đã hướng dẫn, chứ không phải đề xuất bất kỳ thay đổi nào có vẻ thú vị đối với chúng ta,” và nhắc nhở các thành viên hãy ghi nhớ “điều tốt cho tất cả mọi người là sự ổn định pháp lý mà một thể chế phải có.”
Giám hạt tòng nhân Opus Dei do thánh Josémaría Escrivà de Balaguer khởi xướng, cổ võ các tín hữu thánh hóa công việc thường nhật và những nghĩa vụ gia đình và xã hội. Với Tự sắc Ut Sit cách đây 40 năm, thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II nâng tổ chức này thành một Giám hạt tòng nhân, phần nào giống như một giáo phận không có lãnh thổ.
Theo niên giám Toà Thánh năm 2022, Giám hạt có 2.115 linh mục với 1.945 nhà thờ và trung tâm mục vụ, 127 chủng sinh và 93.510 thành viên giáo dân. (CNA 05/10/2022)
Hồng Thủy
2022
Vatican tổ chức Hội nghị về sự thánh thiện ngày nay
Vatican tổ chức Hội nghị về sự thánh thiện ngày nay
Hội nghị quốc tế về sự thánh thiện ngày nay do Bộ Phong thánh tổ chức từ ngày 03 đến ngày 06/10, tại Học viện Giáo hoàng Augustinianum, gần Vatican. Tại Hội nghị, các chuyên gia từ nhiều lĩnh vực khác nhau trình bày về các nhân đức anh hùng của sự thánh thiện thời nay.
Nên thánh là chu toàn bổn phận hàng ngày
Trong ngày khai mạc, Đức Hồng Y Marcello Semeraro, Tổng trưởng Bộ Phong thánh cho biết Hội nghị tập trung vào hai chủ đề: danh tiếng về sự thánh thiện và các nhân đức anh hùng theo tinh thần Kitô giáo. Về các nhân đức anh hùng theo tinh thần Kitô giáo, Đức Hồng Y trích dẫn tác phẩm “Suy niệm và cầu nguyện”, Thánh John Henry Newman giải thích rằng noi gương các thánh, nếu chúng ta muốn nên hoàn hảo, chúng ta không phải làm điều gì khác ngoài việc chu toàn bổn phận hàng ngày. Đây là con đường ngắn đưa đến sự hoàn hảo. Con đường ngắn không phải vì nó dễ thực hiện, nhưng vì tất cả mọi người đều có thể đạt được. Thánh Henry Newman viết: “Nếu bạn hỏi tôi, tôi phải làm gì để trở nên hoàn hảo, tôi sẽ trả lời bạn như thế này: không ở lại trên giường sau giờ đã ấn định; hướng tâm trí về Thiên Chúa; dành giờ viếng Thánh Thể; cầu nguyện với kinh Truyền tin, ăn uống vì vinh quang Chúa; lần chuỗi sốt sắng; tĩnh tâm, xua đuổi những tư tưởng xấu; viếng Chúa chiều tối; xét mình mỗi ngày. Hãy làm tất cả những điều này bạn sẽ nên hoàn hảo”.
Thánh thiện là sống đức ái tràn đầy
Trong bài tham luận tại Hội nghị, Đức cha Orazio Francesco Piazza của Giáo phận Sessa Aurunca, bắc Ý, trích dẫn Tông huấn “Gaudete et Exsultate – Hãy vui mừng và hân hoan” của Đức Thánh Cha Phanxicô, nhằm giải thích rõ rằng sự thánh thiện chính là sống đức ái một cách tràn đầy. Con đường nên thánh vừa là một hồng ân vừa là một bổn phận, là đường duy nhất dẫn đến niềm vui trọn vẹn. Đức cha nói: “Thánh thiện là lắng nghe hai tiếng nói: tiếng tình yêu thương xót Chúa hướng đến các thụ tạo của Người; và tiếng của nhân loại, đặc biệt những lời cầu xin của những người gặp khó khăn”.
Các thánh kết hiệp niềm vui Thiên Chúa và gánh nặng cuộc sống hàng ngày
Theo Đức cha Orazio, có ba yếu tố cho hành trình đức ái hoàn hảo: thứ nhất là kết hợp mật thiết với Chúa, nghĩa là tin cậy, phó thác nơi Chúa; kế đến là sống niềm vui khiêm nhường, nghĩa là sống với sự đơn sơ và sẵn sàng trong sự hiệp nhất với Chúa Kitô và anh chị em; Và yếu tố thứ ba là tình huynh đệ ngôn sứ, đó là lối sống hiệp thông và chia sẻ. Ngài kết luận: “Cuộc sống ngày nay cần những khuôn mặt các thánh để quyền năng ân sủng Chúa được biểu lộ, vượt lên trên lý luận hoàn cảnh; những mẫu gương sống quảng đại, nhẫn nại, khiêm tốn, vui tươi và phó thác là men hy vọng cho con người và thế giới ngày nay. Trong đời sống các thánh, sự kết hợp và nhập thể giữa vinh quang Thiên Chúa và gánh nặng cuộc sống hàng ngày được chiếu sáng”.
Thánh thiện, hoa trái của Thánh Thần
Đức Tổng Giám Mục Bruno Forte của Tổng Giáo Phận Chieti-Vasto của Ý trình bày về sự thánh thiện như là hoa trái của Thánh Thần. Ngài nhắc lại Công đồng Vatican II trong Hiến chế tín lý về Giáo hội Lumen Gentium nói rõ rằng Thánh Thần đã được sai đến để tiếp tục thánh hoá Giáo hội, và vì thế nên thánh là mục đích chính và hoa trái hành động của Thánh Thần An Ủi trong Giáo hội. Các hoạt động của Thánh Thần gồm: Khơi gợi ký ức sống động về Thiên Chúa; Hiện thực hoá những điều kỳ diệu trong lúc chờ đợi Chúa Kitô đến; Biến đổi con người bằng ân sủng, cứu độ và thánh hoá; Tiếp tục liên kết sự hiện diện của thế giới với ngày sau cùng chưa đến, cho chúng ta nếm trước sự thánh thiện vô biên của Thiên Chúa. Nhờ ba hoạt động này, nước sự sống luôn tuôn chảy mát trong cho con người để đáp lại lời mời gọi nên thánh, theo kế hoạch của Đấng Tối Cao, dành cho tất cả con người. Như Công đồng đã chỉ ra trong Hiến chế Gaudium et spes, Giáo hội phải lắng nghe Thánh Thần, dấn thân phân định những dấu chỉ của thời đại và không đóng mình trong lâu đài của những điều chắc chắn dễ dàng. Giáo hội phải sống trong lịch sử, đối thoại và đồng hành với con người, và ngoan nguỳ đón nhận các hoạt động của Thánh Thần.
Ý tưởng sai lầm: Nên thánh không để đạt được
Sơ Mary Melone, thần học gia, nguyên Viện trưởng Đại học giáo hoàng Antonianum và hiện là Bề trên Tổng quyền Dòng Phanxicô Angeline, nhắc lại rằng mặc dù Giáo hội đã có các văn kiện của Công đồng, từ Lumen Gentium đến Gaudete et exsultate, nhưng vẫn còn phổ biến ý tưởng cho rằng sự thánh thiện là điều gì đó không thể đạt được, và sự anh hùng của các nhân đức như một điều gì đó vượt tầm tay của mọi người. Sơ Mary nhấn mạnh rằng, chúng ta phải hiểu rõ sự anh hùng của các nhân đức không thể được hiểu như sự dấn thân mà con người tự đạt được bằng sức lực của chính mình. Trái lại, phải hiểu rằng sự anh hùng nơi các thánh là sự đáp lời trước hồng ân Chúa. Đối với các thánh, anh hùng có nghĩa là trao ban tất cả những gì có thể, và điều này nằm trong tầm tay của mọi Kitô hữu.
Điều thu hút nơi các thánh đó là nhận thức về một cuộc sống tốt đẹp, thành công trọn vẹn. Trong cuộc đời của các thánh chúng ta nhận thấy ngay tiềm năng của con người mở ra cho hoạt động tình yêu Chúa. Và điều làm cho các thánh luôn trở nên gần gũi với con người trong mọi thời đại là do các thánh đã đảm nhận khuôn mẫu của Thiên Chúa một cách trọn vẹn, như Thánh Phaolô nói với các tín hữu Galat: “Không còn phải tôi sống, nhưng Chúa Kitô sống trong tôi”.
Thánh thiện là khả năng chống lại sự vô nhân đạo
Tham gia phát biểu tại Hội nghị, giáo sư Andrea Riccardi, người sáng lập và Chủ tịch Cộng đoàn Thánh Egidio, đề cập đến sự thánh thiện của những người bị loại bỏ và những người sống bên cạnh họ. Giáo sư đặc biệt nhấn mạnh đến kinh nghiệm của những người đã kết thúc cuộc đời trong các trại của Đức Quốc Xã, đó là dấu hiệu của dòng chảy không ngừng của sự thánh thiện, của sự chiến thắng không vũ khí của sự thánh thiện đối với sự vô nhân đạo của một hệ thống coi thường và hận thù muốn tiêu diệt con người. Thánh Massimiliano Kolbe và thánh Titus Brandsma chỉ là một vài ví dụ.
Giáo sư Riccardi nói nhiều về nữ tu Emmanuelle thường được gọi là “thiên thần của những người bị loại bỏ”. Trong nhiều năm, sơ Emmanuelle đã sống giữa các trẻ em ở một khu ổ chuột ở Cairo. Giáo sư nhắc lại những gì sơ thường nói: “Những người nghèo dạy tôi Tin Mừng mà tôi đã đọc trên giấy”. Dưới ánh sáng của những câu chuyện này, người ta có thể thấy không có sự tương phản giữa đời sống tâm linh và tình liên đới. Cuối cùng, giáo sư suy tư về đức tin và cầu nguyện của nhiều người tị nạn đã chết trong các cuộc vượt biển, “một thế giới chưa được khám phá”, và của thánh Charles de Foucauld. Vị thánh này đã chỉ cho Giáo hội thấy việc sống giữa những người bị gạt ra bên lề là con đường nên thánh. Chủ tịch Cộng đoàn Thánh Egidio mời gọi mọi người học con đường nên thánh này, với sự kiên nhẫn và sự tinh tế thiêng liêng để đời sống Kitô không bị lãng phí.
Thế hệ trẻ cần phải biết các vị tử đạo đương thời
Về các thánh tử đạo, nhà báo người Ý, Fabio Marchese Ragona, nhắc lại rằng từ khi Giáo hội được khai sinh cho đến nay, các thánh tử đạo theo Sách Khải Huyền là những người đã giặt và tẩy áo mình trong máu Con Chiên (Kh 7,14). Họ là những người đã chiến thắng thực sự. Nhìn vào các vị tử đạo hôm qua và hôm nay, chúng ta học cách sống một cuộc sống tràn đầy, đón nhận việc tử đạo hằng ngày, trung thành với Chúa Kitô và Tin Mừng của Người.
Theo giáo sư, các cách tử đạo ngày nay đã thay đổi: những kẻ bách hại không cho các Kitô hữu cơ hội để làm chứng cho đức tin và tình yêu như các tín hữu tiên khởi đã làm trong những ngày đầu của Giáo hội, họ sử dụng những công cụ rất khác. Đúng là ở các nước kém văn minh, các phương pháp cổ xưa như đóng đinh, ném đá và kết án tử hình do tòa án đưa ra vẫn còn áp dụng. Nhưng ở phương Tây, các kỹ thuật nham hiểm hơn được sử dụng, như thờ ơ, chế nhạo, tầm thường hóa suy nghĩ của người khác hoặc vu khống.
Giáo sư đưa ra những mẫu gương của các vị tử đạo thời hiện đại, như chân phước Rosario Livatino, chân phước Pino Puglisi bị mafia giết vì hận thù đức tin. Đặc biệt chân phước Maria Laura Mainetti, bị sát hại bởi ba thiếu nữ tự xưng là tín đồ của Satan. Họ giết sơ Maria để làm lễ tế dâng hoàng tử của thế giới này. Đề cập đến nữ chân phước, Đức Thánh Cha Phanxicô nhấn mạnh đến tình yêu của sơ Maria dành cho các thiếu nữ đã sát hại sơ vì theo giáo phái thờ Satan. Đức Thánh Cha nói: “Vị chân phước này đã yêu thương những người trẻ hơn tất cả. Tình yêu và sự tha thứ của chân phước dành cho các thiếu nữ, tù nhân của sự dữ, để lại cho chúng ta chương trình sống của sơ: làm tất cả những điều bé nhỏ với đức tin, tình yêu và lòng nhiệt thành”.
Các cuộc tử đạo này cho thấy, ngày nay tử đạo không còn giống như xưa, nghĩa là không còn các hoàng đế La Mã, nhưng có mafia, một số tôn giáo cực đoan, giáo phái Satan. Các tin tức về các cuộc tử đạo này không được truyền thông chú ý đến, nhưng đối với Đức Thánh Cha Phanxicô, ngài luôn bày tỏ sự kính trọng đối với những ai đã hiến trao mạng sống vì đức tin. Nhiều lần Đức Thánh Cha đã tố cáo rằng chỉ cần nhìn vào các cuộc bách hại trong thế kỷ vừa qua ở châu Âu chúng ta sẽ thấy biết bao sự thù hận chống các Kitô hữu. Và ngài khẳng định rằng ngày nay có nhiều Kitô hữu tử đạo hơn trước đây.
Giáo sư kết luận, cần phải đầu tư nhiều hơn cho truyền thông để làm sao cho các thế hệ mới biết và quan tâm đến câu chuyện của các vị tử đạo ngày nay, theo một cách mới, nhanh chóng và thú vị. Bởi vì con người ngày nay cần phải biết đến những vị thánh ở ngay bên cạnh, những người đã mang đến cho thế giới những chứng tá vĩ đại về tình yêu, yêu cho đến chết.
Ngọc Yến
10/8/2022 2:21:03 PM
Hội nghị quốc tế về sự thánh thiện ngày nay do Bộ Phong thánh tổ chức từ ngày 03 đến ngày 06/10, tại Học viện Giáo hoàng Augustinianum, gần Vatican. Tại Hội nghị, các chuyên gia từ nhiều lĩnh vực khác nhau trình bày về các nhân đức anh hùng của sự thánh thiện thời nay.
📷 Hội nghị về sự thánh thiện ngày nay
Nên thánh là chu toàn bổn phận hàng ngày
Trong ngày khai mạc, Đức Hồng Y Marcello Semeraro, Tổng trưởng Bộ Phong thánh cho biết Hội nghị tập trung vào hai chủ đề: danh tiếng về sự thánh thiện và các nhân đức anh hùng theo tinh thần Kitô giáo. Về các nhân đức anh hùng theo tinh thần Kitô giáo, Đức Hồng Y trích dẫn tác phẩm “Suy niệm và cầu nguyện”, Thánh John Henry Newman giải thích rằng noi gương các thánh, nếu chúng ta muốn nên hoàn hảo, chúng ta không phải làm điều gì khác ngoài việc chu toàn bổn phận hàng ngày. Đây là con đường ngắn đưa đến sự hoàn hảo. Con đường ngắn không phải vì nó dễ thực hiện, nhưng vì tất cả mọi người đều có thể đạt được. Thánh Henry Newman viết: “Nếu bạn hỏi tôi, tôi phải làm gì để trở nên hoàn hảo, tôi sẽ trả lời bạn như thế này: không ở lại trên giường sau giờ đã ấn định; hướng tâm trí về Thiên Chúa; dành giờ viếng Thánh Thể; cầu nguyện với kinh Truyền tin, ăn uống vì vinh quang Chúa; lần chuỗi sốt sắng; tĩnh tâm, xua đuổi những tư tưởng xấu; viếng Chúa chiều tối; xét mình mỗi ngày. Hãy làm tất cả những điều này bạn sẽ nên hoàn hảo”.
Thánh thiện là sống đức ái tràn đầy
Trong bài tham luận tại Hội nghị, Đức cha Orazio Francesco Piazza của Giáo phận Sessa Aurunca, bắc Ý, trích dẫn Tông huấn “Gaudete et Exsultate – Hãy vui mừng và hân hoan” của Đức Thánh Cha Phanxicô, nhằm giải thích rõ rằng sự thánh thiện chính là sống đức ái một cách tràn đầy. Con đường nên thánh vừa là một hồng ân vừa là một bổn phận, là đường duy nhất dẫn đến niềm vui trọn vẹn. Đức cha nói: “Thánh thiện là lắng nghe hai tiếng nói: tiếng tình yêu thương xót Chúa hướng đến các thụ tạo của Người; và tiếng của nhân loại, đặc biệt những lời cầu xin của những người gặp khó khăn”.
Các thánh kết hiệp niềm vui Thiên Chúa và gánh nặng cuộc sống hàng ngày
Theo Đức cha Orazio, có ba yếu tố cho hành trình đức ái hoàn hảo: thứ nhất là kết hợp mật thiết với Chúa, nghĩa là tin cậy, phó thác nơi Chúa; kế đến là sống niềm vui khiêm nhường, nghĩa là sống với sự đơn sơ và sẵn sàng trong sự hiệp nhất với Chúa Kitô và anh chị em; Và yếu tố thứ ba là tình huynh đệ ngôn sứ, đó là lối sống hiệp thông và chia sẻ. Ngài kết luận: “Cuộc sống ngày nay cần những khuôn mặt các thánh để quyền năng ân sủng Chúa được biểu lộ, vượt lên trên lý luận hoàn cảnh; những mẫu gương sống quảng đại, nhẫn nại, khiêm tốn, vui tươi và phó thác là men hy vọng cho con người và thế giới ngày nay. Trong đời sống các thánh, sự kết hợp và nhập thể giữa vinh quang Thiên Chúa và gánh nặng cuộc sống hàng ngày được chiếu sáng”.
Thánh thiện, hoa trái của Thánh Thần
Đức Tổng Giám Mục Bruno Forte của Tổng Giáo Phận Chieti-Vasto của Ý trình bày về sự thánh thiện như là hoa trái của Thánh Thần. Ngài nhắc lại Công đồng Vatican II trong Hiến chế tín lý về Giáo hội Lumen Gentium nói rõ rằng Thánh Thần đã được sai đến để tiếp tục thánh hoá Giáo hội, và vì thế nên thánh là mục đích chính và hoa trái hành động của Thánh Thần An Ủi trong Giáo hội. Các hoạt động của Thánh Thần gồm: Khơi gợi ký ức sống động về Thiên Chúa; Hiện thực hoá những điều kỳ diệu trong lúc chờ đợi Chúa Kitô đến; Biến đổi con người bằng ân sủng, cứu độ và thánh hoá; Tiếp tục liên kết sự hiện diện của thế giới với ngày sau cùng chưa đến, cho chúng ta nếm trước sự thánh thiện vô biên của Thiên Chúa. Nhờ ba hoạt động này, nước sự sống luôn tuôn chảy mát trong cho con người để đáp lại lời mời gọi nên thánh, theo kế hoạch của Đấng Tối Cao, dành cho tất cả con người. Như Công đồng đã chỉ ra trong Hiến chế Gaudium et spes, Giáo hội phải lắng nghe Thánh Thần, dấn thân phân định những dấu chỉ của thời đại và không đóng mình trong lâu đài của những điều chắc chắn dễ dàng. Giáo hội phải sống trong lịch sử, đối thoại và đồng hành với con người, và ngoan nguỳ đón nhận các hoạt động của Thánh Thần.
Ý tưởng sai lầm: Nên thánh không để đạt được
Sơ Mary Melone, thần học gia, nguyên Viện trưởng Đại học giáo hoàng Antonianum và hiện là Bề trên Tổng quyền Dòng Phanxicô Angeline, nhắc lại rằng mặc dù Giáo hội đã có các văn kiện của Công đồng, từ Lumen Gentium đến Gaudete et exsultate, nhưng vẫn còn phổ biến ý tưởng cho rằng sự thánh thiện là điều gì đó không thể đạt được, và sự anh hùng của các nhân đức như một điều gì đó vượt tầm tay của mọi người. Sơ Mary nhấn mạnh rằng, chúng ta phải hiểu rõ sự anh hùng của các nhân đức không thể được hiểu như sự dấn thân mà con người tự đạt được bằng sức lực của chính mình. Trái lại, phải hiểu rằng sự anh hùng nơi các thánh là sự đáp lời trước hồng ân Chúa. Đối với các thánh, anh hùng có nghĩa là trao ban tất cả những gì có thể, và điều này nằm trong tầm tay của mọi Kitô hữu.
Điều thu hút nơi các thánh đó là nhận thức về một cuộc sống tốt đẹp, thành công trọn vẹn. Trong cuộc đời của các thánh chúng ta nhận thấy ngay tiềm năng của con người mở ra cho hoạt động tình yêu Chúa. Và điều làm cho các thánh luôn trở nên gần gũi với con người trong mọi thời đại là do các thánh đã đảm nhận khuôn mẫu của Thiên Chúa một cách trọn vẹn, như Thánh Phaolô nói với các tín hữu Galat: “Không còn phải tôi sống, nhưng Chúa Kitô sống trong tôi”.
Thánh thiện là khả năng chống lại sự vô nhân đạo
Tham gia phát biểu tại Hội nghị, giáo sư Andrea Riccardi, người sáng lập và Chủ tịch Cộng đoàn Thánh Egidio, đề cập đến sự thánh thiện của những người bị loại bỏ và những người sống bên cạnh họ. Giáo sư đặc biệt nhấn mạnh đến kinh nghiệm của những người đã kết thúc cuộc đời trong các trại của Đức Quốc Xã, đó là dấu hiệu của dòng chảy không ngừng của sự thánh thiện, của sự chiến thắng không vũ khí của sự thánh thiện đối với sự vô nhân đạo của một hệ thống coi thường và hận thù muốn tiêu diệt con người. Thánh Massimiliano Kolbe và thánh Titus Brandsma chỉ là một vài ví dụ.
Giáo sư Riccardi nói nhiều về nữ tu Emmanuelle thường được gọi là “thiên thần của những người bị loại bỏ”. Trong nhiều năm, sơ Emmanuelle đã sống giữa các trẻ em ở một khu ổ chuột ở Cairo. Giáo sư nhắc lại những gì sơ thường nói: “Những người nghèo dạy tôi Tin Mừng mà tôi đã đọc trên giấy”. Dưới ánh sáng của những câu chuyện này, người ta có thể thấy không có sự tương phản giữa đời sống tâm linh và tình liên đới. Cuối cùng, giáo sư suy tư về đức tin và cầu nguyện của nhiều người tị nạn đã chết trong các cuộc vượt biển, “một thế giới chưa được khám phá”, và của thánh Charles de Foucauld. Vị thánh này đã chỉ cho Giáo hội thấy việc sống giữa những người bị gạt ra bên lề là con đường nên thánh. Chủ tịch Cộng đoàn Thánh Egidio mời gọi mọi người học con đường nên thánh này, với sự kiên nhẫn và sự tinh tế thiêng liêng để đời sống Kitô không bị lãng phí.
Thế hệ trẻ cần phải biết các vị tử đạo đương thời
Về các thánh tử đạo, nhà báo người Ý, Fabio Marchese Ragona, nhắc lại rằng từ khi Giáo hội được khai sinh cho đến nay, các thánh tử đạo theo Sách Khải Huyền là những người đã giặt và tẩy áo mình trong máu Con Chiên (Kh 7,14). Họ là những người đã chiến thắng thực sự. Nhìn vào các vị tử đạo hôm qua và hôm nay, chúng ta học cách sống một cuộc sống tràn đầy, đón nhận việc tử đạo hằng ngày, trung thành với Chúa Kitô và Tin Mừng của Người.
Theo giáo sư, các cách tử đạo ngày nay đã thay đổi: những kẻ bách hại không cho các Kitô hữu cơ hội để làm chứng cho đức tin và tình yêu như các tín hữu tiên khởi đã làm trong những ngày đầu của Giáo hội, họ sử dụng những công cụ rất khác. Đúng là ở các nước kém văn minh, các phương pháp cổ xưa như đóng đinh, ném đá và kết án tử hình do tòa án đưa ra vẫn còn áp dụng. Nhưng ở phương Tây, các kỹ thuật nham hiểm hơn được sử dụng, như thờ ơ, chế nhạo, tầm thường hóa suy nghĩ của người khác hoặc vu khống.
Giáo sư đưa ra những mẫu gương của các vị tử đạo thời hiện đại, như chân phước Rosario Livatino, chân phước Pino Puglisi bị mafia giết vì hận thù đức tin. Đặc biệt chân phước Maria Laura Mainetti, bị sát hại bởi ba thiếu nữ tự xưng là tín đồ của Satan. Họ giết sơ Maria để làm lễ tế dâng hoàng tử của thế giới này. Đề cập đến nữ chân phước, Đức Thánh Cha Phanxicô nhấn mạnh đến tình yêu của sơ Maria dành cho các thiếu nữ đã sát hại sơ vì theo giáo phái thờ Satan. Đức Thánh Cha nói: “Vị chân phước này đã yêu thương những người trẻ hơn tất cả. Tình yêu và sự tha thứ của chân phước dành cho các thiếu nữ, tù nhân của sự dữ, để lại cho chúng ta chương trình sống của sơ: làm tất cả những điều bé nhỏ với đức tin, tình yêu và lòng nhiệt thành”.
Các cuộc tử đạo này cho thấy, ngày nay tử đạo không còn giống như xưa, nghĩa là không còn các hoàng đế La Mã, nhưng có mafia, một số tôn giáo cực đoan, giáo phái Satan. Các tin tức về các cuộc tử đạo này không được truyền thông chú ý đến, nhưng đối với Đức Thánh Cha Phanxicô, ngài luôn bày tỏ sự kính trọng đối với những ai đã hiến trao mạng sống vì đức tin. Nhiều lần Đức Thánh Cha đã tố cáo rằng chỉ cần nhìn vào các cuộc bách hại trong thế kỷ vừa qua ở châu Âu chúng ta sẽ thấy biết bao sự thù hận chống các Kitô hữu. Và ngài khẳng định rằng ngày nay có nhiều Kitô hữu tử đạo hơn trước đây.
Giáo sư kết luận, cần phải đầu tư nhiều hơn cho truyền thông để làm sao cho các thế hệ mới biết và quan tâm đến câu chuyện của các vị tử đạo ngày nay, theo một cách mới, nhanh chóng và thú vị. Bởi vì con người ngày nay cần phải biết đến những vị thánh ở ngay bên cạnh, những người đã mang đến cho thế giới những chứng tá vĩ đại về tình yêu, yêu cho đến chết.
Ngọc Yến
2022
Bộ phim về các chuyến tông du của Đức Thánh Cha
Bộ phim về các chuyến tông du của Đức Thánh Cha
Ngày 4/10/2022, sau khi tham gia Liên hoan phim Quốc tế Venezia lần thứ 79, phim tài liệu “Tông du” của đạo diễn Gianfranco Rosi, nói về các chuyến tông du quốc tế của Đức Thánh Cha Phanxicô trong hơn chín năm làm Giáo hoàng, đã được công chiếu tại 190 rạp chiếu phim và hơn 100 hội trường giáo xứ ở Ý.
Đạo diễn Gianfranco Rosi đã đoạt giải Sư tử vàng ở Venezia năm 2013 với phim “Sacro GRA” và giải Gấu vàng ở Berlin năm 2016 với phim “Fuocoammare”. Trả lời phỏng vấn của Vatican News về bộ phim “Tông du”, ông giải thích: “Đó là một tác phẩm thử nghiệm: một bộ phim mà trong đó tôi cảm thấy mình như là một khán giả. Nó muốn là một lời tri ân cho những người cố gắng thay đổi mọi thứ bằng cách đối mặt với những bi kịch của thế giới. Khi nhìn vào đám đông, Đức Giáo hoàng dường như nhìn thẳng vào mắt mọi người.”
Ông Rossi đã thực hiện một thử thách chưa từng có bằng cách làm một bộ phim dựa trên các hình ảnh của Vatican. Các tài liệu lưu trữ liên quan đến các chuyến tông du của Đức Thánh Cha trong gần mười năm làm giáo hoàng. Ông muốn tạo ra một tác phẩm theo bước chân Đức Giáo hoàng và đồng hành cùng khán giả trong cuộc hành hương đến những địa điểm của các bi kịch trong thời đại của chúng ta. Ông nói: “Tôi thực sự hy vọng rằng mọi người sẽ trở lại rạp chiếu phim, bởi vì chỉ có ở đó có những điều kiện cần thiết để tạo ra sự thân mật bằng hình ảnh và một cuộc đối thoại từ xa với Đức Giáo hoàng.”
Những điều gây ấn tượng
Đối với đạo diễn Gianfranco Rosi, một số tuyên bố của Đức Thánh Cha về các chủ đề như môi trường, nghèo đói, chiến tranh, bán vũ khí đã gây ấn tượng với ông. Nhưng bộ phim của ông không gợi ý câu trả lời, nó là một lời tri ân dành cho những người cố gắng thay đổi điều gì đó. Ông nói thêm rằng không phải ngẫu nhiên mà bộ phim bắt đầu bằng một câu hỏi: “Quan điểm của bạn là gì?”. Đối với ông, “câu hỏi đó trở thành một ẩn dụ cho điều mà mỗi chúng ta nên tự hỏi: đâu là quan điểm của chúng ta về thế giới, về những gì đang xảy ra. Bởi vì đối với tôi, cuối cùng, chính cá nhân là người đưa ra quan điểm trước sự thay đổi có thể xảy ra. Phim không có thông điệp mà muốn thôi thúc người xem theo nghĩa này.”
Một điều khác gây ấn tượng với đạo diễn Rossi, chính là khả năng biết xin lỗi của Đức Thánh Cha, cả theo cách cá nhân. Trong phim, có cảnh Đức Thánh Cha xin lỗi người bản địa Canada nhân danh Giáo hội, nhưng cũng có cảnh ngài xin lỗi trong tư cách cá nhân, khi từ Chile trở về. Ông Rossi nói: “Điều đó đối với tôi là một khoảnh khắc có tác động lớn, bởi vì nhận ra lỗi lầm của mình là một điều gì đó ‘thiêng liêng’ từ sâu thẳm. Có lẽ đây là một thông điệp khác từ bộ phim: chúng ta cần hiểu tất cả những sai lầm của mình, cá nhân và tập thể.”
Hồng Thủy