2020
Thứ Ba trong tuần Bát Nhật Phục Sinh
Thứ Ba trong tuần Bát Nhật Phục Sinh
Ðọc kinh Vinh Danh
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã ban những bí tích Vượt Qua để đưa chúng con từ cõi chết bước vào cuộc sống. Xin tuôn đổ hồng ân dồi dào cho dân Chúa đạt tới sự tự do hoàn hảo, và ngay ở đời này, được nếm trước niềm hoan lạc chúng con sẽ tận hưởng đời sau. Chúng con cầu xin …
Ca nhập lễ
- Hc 15,3-4
Chúa cho kẻ kính sợ Người uống nước
là chính sự khôn ngoan
để họ được vững lòng
và không hề nao núng.
Chúa cho họ rực rỡ vinh quang
đến muôn thuở muôn đời. Ha-lê-lui-a.
Bài đọc 1
Cv 2,36-41
Anh em hãy sám hối, và mỗi người hãy chịu phép rửa nhân danh Đức Giê-su.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
36 Trong ngày lễ Ngũ Tuần, ông Phê-rô nói với người Do-thái rằng : “Toàn thể nhà Ít-ra-en phải biết chắc điều này : Đức Giê-su mà anh em đã treo trên thập giá, Thiên Chúa đã đặt Người làm Đức Chúa và làm Đấng Ki-tô.”
37 Nghe thế, họ đau đớn trong lòng, và hỏi ông Phê-rô cùng các Tông Đồ khác : “Thưa các anh, vậy chúng tôi phải làm gì ?” 38 Ông Phê-rô đáp : “Anh em hãy sám hối, và mỗi người hãy chịu phép rửa nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, để được ơn tha tội ; và anh em sẽ nhận được ân huệ là Thánh Thần. 39 Thật vậy, đó là điều Thiên Chúa đã hứa cho anh em, cũng như cho con cháu anh em và tất cả những người ở xa, tất cả những người mà Chúa là Thiên Chúa chúng ta sẽ kêu gọi.” 40 Ông Phê-rô còn dùng nhiều lời khác để long trọng làm chứng và khuyên nhủ họ. Ông nói : “Anh em hãy tránh xa thế hệ gian tà này để được cứu độ.” 41 Vậy những ai đã đón nhận lời ông, đều chịu phép rửa. Và hôm ấy đã có thêm khoảng ba ngàn người theo đạo.
Đáp ca
Tv 32,4-5.18-19.20 và 22 (Đ. c.5b)
Đ.Tình thương Chúa chan hoà mặt đất.
4Lời Chúa phán quả là ngay thẳng,
mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin.5Chúa yêu thích điều công minh chính trực,
tình thương Chúa chan hoà mặt đất.
Đ.Tình thương Chúa chan hoà mặt đất.
18Chúa để mắt trông nom người kính sợ Chúa,
kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương,19hầu cứu họ khỏi tay thần chết
và nuôi sống trong buổi cơ hàn.
Đ.Tình thương Chúa chan hoà mặt đất.
20Tâm hồn chúng tôi đợi trông Chúa,
bởi Người luôn che chở phù trì.22Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa,
như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.
Đ.Tình thương Chúa chan hoà mặt đất.
Tung hô Tin Mừng
Tv 117,24
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Đây là ngày Chúa đã làm ra,
nào ta hãy vui mừng hoan hỷ. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Ga 20,11-18
Tôi đã thấy Chúa, và Người đã nói với tôi.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
11 Khi ấy, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, 12 thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. 13 Thiên thần hỏi bà : “Này bà, sao bà khóc ?” Bà thưa : “Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !” 14 Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. 15 Đức Giê-su nói với bà : “Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ?” Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói : “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.” 16 Đức Giê-su gọi bà : “Ma-ri-a !” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri : “Ráp-bu-ni !” (nghĩa là ‘Lạy Thầy’). 17 Đức Giê-su bảo : “Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ : ‘Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em’.” 18 Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ : “Tôi đã thấy Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
Ca hiệp lễ
Cl 3,1-2
Anh em đã được sống lại cùng với Đức Ki-tô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thương giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Chúa Cha. Hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới. Ha-lê-lui-a.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin đón nhận lễ vật của chúng con là con cái trong nhà, và thương tình bảo vệ chúng con luôn mãi. Ước gì chúng con không để mất những ơn đã lãnh nhận trong lễ Vượt Qua này, và được hưởng phúc lộc muôn đời Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin …
Lời tiền tụng Phục Sinh
Lạy Chúa chúng con tuyên xưng Chúa mọi lúc, nhất là trong đêm (ngày, mùa) cực thánh này chúng con càng hãnh diện tung hô Chúa khi Ðức Ki-tô đã được hiến tế làm Chiên Vượt Qua của chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì chính Người là Chiên thật đã xoá bỏ tội trần gian, Người đã chết để hủy diệt sự chết nơi chúng con, và sống lại để phục hồi sự sống cho chúng con.
Vì thế, với niềm hân hoan chứa chan trong lễ Phục Sinh, toàn thể nhân loại trên khắp địa cầu đều nhảy mừng. Cũng vậy, các Dũng thần và các Quyền thần không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh! …
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng, Chúa đã cho con cái trong nhà được hồng ân vô giá là bí tích thánh tẩy. Xin nhận lời chúng con khẩn nguyện mà chuẩn bị lòng trí chúng con cho đáng hưởng vinh phúc muôn đời. Chúng con cầu xin …
2020
Thánh Vương Đavit và niềm tin Phục Sinh
THÁNH VƯƠNG ĐAVIT VÀ NIỀM TIN PHỤC SINH
Từ rất xa xưa cho đến nay, đặc biệt thời Chúa Giêsu thì chuyện con người chết đi sống lại xem ra hoàn toàn không có. Chính vì không có thì làm sao con người có thể tin được. Thế nhưng rồi niềm tin vào con người mang tên Giêsu chết và phục sinh ấy là có thật và được loan truyền cho đến ngày nay.
Niềm tin vào Thầy được các môn đệ, được các bà phụ nữ ký tên và đóng dấu sau khi gặp Thầy. Không chỉ gặp Thầy nhưng còn được xem dấu lạ cũng như đồng mâm với Thầy sau mẻ cá lạ.
Tưởng chừng khi sống lại thật thì các môn đệ và các bà tin nhưng phảng phất đâu đó nơi một con người thật với niềm tin thật. Niềm tin vào Đức Chúa và nhất là niềm tin vào sự phục sinh được chất chứa trong lòng của Thánh Vương Đavit.
Chả phải vu vơ, chả phải mù mờ hay không xác tín, Thánh Vịnh 15 cho ta thấy niềm tin của Vua Đa Vít
Vì thế, tâm hồn con mừng rỡ, và lòng dạ hân hoan,
thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn.
Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc con trong cõi âm ty,
không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ.
Chính vì vậy, Vua mới xác tín giữa những đau khổ của cuộc đời rằng :
Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
Điều này được Công Vụ các tông đồ thuật lại trong ngày thứ Hai của tuần Bát Nhật Phục Sinh Cv 2,14.22b-33 : ” “Thưa anh em, xin được phép mạnh dạn nói với anh em về tổ phụ Đa-vít rằng : người đã chết và được mai táng, và mộ của người còn ở giữa chúng ta cho đến ngày nay. Nhưng vì là ngôn sứ và biết rằng Thiên Chúa đã thề với người là sẽ đặt một người trong dòng dõi trên ngai vàng của người, nên người đã thấy trước và loan báo sự phục sinh của Đức Kitô”
Thật thế, Đức Kitô của chúng ta không chết nữa và cái chết không còn làm chủ trên Ngài để từ nay ai tin vào Đức Kitô thì cũng sẽ được phục sinh vinh hiển với Ngài. Rất mạnh mẽ và xác tín :
Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống :
trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề,
ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi !
Vâng ! Đúng như vậy vì lẽ ở bên Chúa thì niềm hoan lạc chẳng hề vơi. Kèm theo tâm tình này, ta lại thấy ca khúc lên Đền và tâm tình khiêm tốn của vua Đavít :
Lòng con chẳng dám tự cao,
mắt con chẳng dám tự hào, Chúa ơi !
Đường cao vọng, chẳng đời nào bước,
việc diệu kỳ vượt sức, chẳng cầu ;
hồn con, con vẫn trước sau giữ cho thinh lặng,
giữ sao thanh bình.
Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ,
trong con, hồn lặng lẽ an vui.
Cậy vào Chúa Israel ơi,
từ nay đến mãi muôn đời muôn năm.
Tưởng nghĩ trong những ngày này, những ngày nhân loại đang khổ lụy trong cơn đại dịch thì điều cần thiết hơn bao giờ cần đó vẫn là”ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi !” Cậy vào Chúa Israel ơi, từ nay đến mãi muôn đời muôn năm”.
Như vậy, người tin vào Đức Kitô Phục Sinh cũng như tin vào quyền năng của Chúa thì cứ mãi mãi bám vào Chúa, cậy vào Chúa chứ không cậy vào sức của mình.
Trong cơn thử thách đau thương mà nhân loại đang gánh chịu, ta lại đọc ra được sự tự cao tự đại của con người chính là nguyên nhân đưa con người đến chỗ diệt vong. Khi và chỉ khi con người nép mình vào lòng Chúa thì lòng sẽ thanh thản và thảnh thơi. Những chứng nhân của Tin Mừng Phục Sinh và nhất là Thánh Vương Đavit đã ấp ủ niềm tin ấy vào trong đời mình để đời mãi mãi bình an. Xin cho mỗi người chúng ta dẫu rằng đang loay hoay với cuộc sống, đang lo toan với cuộc đời nhưng vẫn cứ bám vào Chúa, trao đời mình trong tay Chúa để được bình an và nhất là sau khi đi qua cái chết, ta được hưởng phúc trường sinh với Chúa.
2020
Mừng Lễ với Bánh không men của lòng tinh tuyền
MỪNG LỄ VỚI BÁNH KHÔNG MEN CỦA LÒNG TINH TUYỀN
Ta đang sống trong thời đại dịch để rồi tất cả mọi sinh hoạt từ đời thường đến tôn giáo đều phải chậm lại hay có khi dừng lại để tránh tổn thương đến tính mạng. Đứng trước biến cố này, biết bao nhiêu tâm tình đã bày tỏ về đại dịch, về đời sống cá nhân và gia đình và cả với dịp Đại Lễ Phục Sinh.
Nói chuyện với Thầy Học Viện, Thầy chia sẻ rằng năm nay chương trình giúp Tuần Thánh dừng lại hết. Anh em ở nhà đang loay hoay tìm cách sau Đại Lễ phải học online vì sợ chậm chương trình.
Khi nhắc đến chuyện giúp mùa Chay, bao nhiêu kỷ niệm của thời mài ghế Học Viện trở về.
Cứ sau 3 giờ chiều hàng ngày gần Tam Nhật Thánh, từ phòng Chung đến Thư Viện và cả phòng Vi tính, đâu đó râm ran bài Exsultet, Bài Thương Khó. Vì ý thức được việc đi giúp là quan trọng cũng như Phụng Vụ cần phải chỉn chu nên anh em luyện khá kỹ. Anh em chỉnh đi chỉnh lại từ câu từ cho đến ca từ như thế nào là cho đúng. Anh em phải hát như thế nào cho đúng cung giọng kẻ cả : “Ngươi dám trả lời với vị Thượng Tế như vậy sao ?” … rồi ai nào đó vào vai quần chúng thì phải la cho thật to : “Đóng đinh ! Đóng đinh nó vào thập giá …)
Thật thế, đó là những việc phải làm và cần làm của các Thầy để chuẩn bị lên đường đi giúp. Ai ai cũng muốn đạt thành quả tốt nhất và nhất là không để cho Phụng Vụ Tam Nhật Thánh bị sai nên càng cố gắng chăm chỉ.
Chiều qua, áp Lễ Phục Sinh, một số tâm tình rất thật và thật đến mức không còn thật được chia sẻ trong các status về Lễ Phục Sinh :
– Năm nay con buồn quá ! Con không được đi hát Lễ chung với ca đoàn nữa
– Năm nay con không được khoe bộ áo dài mới vừa may xong ! Chán quá !
– Chiều nay không được rước thắp nến đi rước Nến Phục Sinh …
– Năm nay … và … năm nay …
Với tất cả những việc chuẩn bị cho Đại Lễ, với tâm tình nuối tiếc vì phải tạm ngưng Thánh Lễ để không có những sinh hoạt tôn giáo như bình thường là điều rất bình thường theo lẽ tự nhiên. Thế nhưng rồi, tưởng nghĩ mỗi chúng ta, nhất là trong mùa đại dịch này cần phải chìm đắm hơn nữa trong mầu nhiệm Phục Sinh.
Nếu không khéo, ta chỉ dừng lại ở bề mặt, ở cái bề ngoài chuyện đèn nến rước sách … hay chiên la chũm chọe bên ngoài mà đánh mất đi ý nghĩa thật sự của Phục Sinh mà Giáo Hội nhắm tới. Dĩ nhiên bên ngoài cũng cần nhưng nó không phải là căn cốt, không phải tâm tình thật mà Chúa muốn.
Chiều tối qua, một Thánh Lễ Vọng Phục Sinh xem ra “đơn sơ nhất thế giới” với 2 bài đọc Cựu Ước, bài Thánh Thư và Tin Mừng (được phép của Tòa Giám Mục cho trong mùa dịch). Một phụng vụ đêm Vọng Phục Sinh không rước sách, không hoa nến, không kèn không trống, không đàn và cũng không hát …
Dĩ nhiên ai ai cũng buồn và trĩu nặng với niềm vui Phục Sinh, cả bỉ nhân cũng vậy. Thế nhưng rồi, sáng sớm ngày Thứ Nhất trong Tuần, ta được mời gọi nhìn lại, suy niệm tâm tình của Thánh Phaolô trong thư gửi giáo đoàn Côlôsê : … Vì Chiên Vượt Qua của ta, là Ðức Kitô, đã chịu sát tế. Cho nên ta hãy mừng lễ, đừng với men cũ, và men gian tà, ác độc, nhưng là với Bánh không men của lòng tinh tuyền và chân thật.
Chắc có lẽ vấn đề cốt lõi của mầu nhiệm Phục Sinh mà ta mừng là như thế ! Tâm tình được mời gọi là với Bánh không men tinh tuyền và chân thật với nhau từ lời ăn tiếng nói cho đến cung cách hành xử với nhau trong cuộc đời.
Khi và chỉ khi chúng ta bỏ đi men cũ, men của giả hình giả bộ, men của Biệt Phái – Pharisiêu và men gian tà ác độc thì thật sự ta mới mừng lễ một cách chân thành và ý nghĩa. Và, ta vẫn còn nghe văng vẳng bên tai : “Máu chiên bò Chúa không ưng, của lễ toàn thiêu Chúa không nhận, thì này con đến để làm theo ý Cha”.
Xin cho mỗi người chúng ta trong lắng đọng của mùa đại dịch, trong cô tịch của tâm hồn hãy hướng lòng về bên dưới, về chiều sâu của nội tâm để mừng lễ Phục Sinh cách đúng nghĩa như Thánh Phaolô tông đồ mời gọi đó chính là sống với nhau, sống với Chúa bằng lòng tinh tuyền và chân thật chứ đừng giả dối chua ngoa. Ta cùng xin ơn Chúa Phục Sinh ban cho ta để ta sống được như lời Thánh Phaolô chỉ dạy, đơn giản là vì lòng trí ta thì yếu đuối và thân xác ta thì nặng nề.
2020
Ánh sáng cuối đường hầm
ÁNH SÁNG CUỐI ĐƯỜNG HẦM
Những ai hơn một lần lần mò trong hầm tối sẽ cảm nghiệm được như thế nào khi tìm được lối thoát, tìm được ánh sáng ở cuối đường hầm. Và rồi, hơn người đào hầm, hơn người đi trong đêm đen của cuộc đời, ai nào đó tìm thấy niềm vui sau cái chết sẽ thấy mình hạnh phúc và sung sướng như thế nào.
Thật vậy, có lẽ, mỗi người chúng ta nên chăng đặt lại tâm tình của mình vào Đức Kitô Phục Sinh cho dễ cảm và dễ thấu cũng như dễ hiểu.
Có khi, chuyện xong rồi nên ai cũng nói và nói thật hay. Có bao giờ ta đặt trường hợp mình là những người dân theo Chúa hay gần hơn nữa là các môn đệ ?
Rõ ràng, đường đường chính chính là các môn đệ và những người nghe Chúa Giêsu rao giảng trên hành trình loan báo Tin Mừng. Thế nhưng rồi những lời của Thầy Giêsu xem ra lạ tai quá, không chừng là chướng tai nữa :
Các ngươi cứ phá hủy Đền Thờ này đi ! Nội trong 3 ngày Ta sẽ xây lại !
Thánh nổ nghe ông Giêsu Nazareth nói chắc cũng ngại vì lẽ cái Đền Thờ Giêrusalem xây mấy chục năm trời với bao nhiêu vật tư cũng như công cán. Ấy vậy mà “lão ấy” (con bác phó mộc ngay cạnh nhà tôi hay ngay trong làng tôi) nói thế ai mà tin ! Chả có căn cơ nào tin đến độ người ta cũng đã hơn một lần gán cho “lão ấy” là “hắn đầy rượu rồi !
Không chỉ một lần nhưng nhiều lần Thầy Giêsu báo cho những người thân tín biết hành trình Giêrusalem nhưng hoặc không tin hoặc không hiểu. Ngay cả Phêrô, Ngài cũng không muốn Thầy mình vào con đường chết cay nghiệt để cản Thầy và rồi được Thầy “khen” là Satan.
Làm sao có thể hiểu được và tin được cái chuyện chết sống lại bởi lẽ từ thời tạo thành cho đến thời Chúa Giêsu thì không ai thấy chuyện đó. Chính vì vậy, chuyện không tin xem ra hợp lý và chính đáng. Và ta cũng chả có cớ gì để trách các môn đệ cũng như người đương thời của Chúa.
Trong ngày Lễ Phục Sinh, ta nghe Thánh Gioan thuật rất rõ : “Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết”.
Thế đó ! Chỉ đến khi ra đến mộ và không thấy “xác người” ở đâu nữa thì các ông mới tin. Các môn đệ khi mất Thầy cũng rơi vào cảnh buồn chán và thất vọng, e cũng là điều dễ hiểu. Chỉ đến khi ra thăm mộ thì :
Và con tim đã vui trở lại
Tình yêu đến cho tôi ngày mai
Tình yêu chiếu ánh sáng vào đời
Tôi hy vọng được ơn cứu rỗi.
Ơn cứu rỗi đã đến với cuộc đời, với thế gian này trong mầu nhiệm Phục Sinh của Chúa Giêsu.
Thật thế, niềm tin của các môn đệ đã lan tỏa trên toàn thế giới để rồi chúng ta đón nhận niềm tin Phục Sinh. Niềm tin Phục Sinh thật sự là nền tảng đời sống đức tin của mỗi người chúng ta và niềm tin ấy không phải là niềm tin vu vơ và vớ vẩn.
Như tâm tình của nhạc sĩ Đức Huy :
Trước đại dịch mà cả nhân loại đang gánh chịu, dẫu rằng buồn và đắng nhưng với niềm tin Kitô giáo, ta được mời gọi xem ra như là dấu chỉ mời gọi chúng ta đón nhận trước cái chết đến với mỗi người chúng ta. Buồn thì có buồn, lo thì có lo nhưng ta vẫn tin rằng sau cái chết là sự phục sinh, sau đau khổ là vinh quang. Và nếu như ai chết vì bệnh dịch như chung chia sự đau khổ mà xưa kia Chúa chưa chịu trên cây thập tự.
Chính vì thế, dù trong cảnh đau buồn của nhân loại, của thể xác, của nền kinh tế suy sụp, ta – người Kitô hữu vẫn vui lên vì ta vẫn tin tưởng Chúa Phục Sinh luôn ở cạnh đời ta và hơn nữa, sau này ta cũng được phục sinh với Ngài. Và khi phục sinh rồi thì :
Và con tim đã vui trở lại
Và niềm tin đã dâng về người
Trọn tâm hồn nguyện yêu mãi riêng người mà thôi…