2021
Ngày 5 tháng hai Thánh A-ga-ta, trinh nữ, tử đạo
Ngày 5 tháng hai
Thánh A-ga-ta, trinh nữ, tử đạo
Lễ nhớ
Ca nhập lễ
Đây là một trong số các trinh nữ khôn ngoan,
đã cầm đèn sáng ra đón Đức Ki-tô.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, thánh nữ A-ga-ta đã luôn luôn làm đẹp lòng Chúa, vì vừa sống cuộc đời kiên trinh, vừa can trường hi sinh tử đạo. Xin nhận lời thánh nữ chuyển cầu cho chúng con được ơn tha thứ. Chúng con cầu xin …
Bài đọc 1
1 Cr 1,26-31
Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn.
Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.
26 Thưa anh em, anh em thử nghĩ lại xem : khi anh em được Chúa kêu gọi, thì trong anh em đâu có mấy kẻ khôn ngoan trước mặt người đời, đâu có mấy người quyền thế, mấy người quý phái. 27 Song những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh ; 28 những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có, 29 hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người. 30 Phần anh em, chính nhờ Thiên Chúa mà anh em được hiện hữu trong Đức Ki-tô Giê-su, Đấng đã trở nên sự khôn ngoan của chúng ta, sự khôn ngoan phát xuất từ Thiên Chúa, Đấng đã làm cho anh em trở nên công chính, đã thánh hoá và cứu chuộc anh em, 31 hợp như lời đã chép rằng : Ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa.
Đáp ca
Tv 30,3bc-4.6 và 8ab.16bc-17 (Đ. c.6a)
Đ.Trong tay Ngài, lạy Chúa, con xin phó thác hồn con.
3bcXin Ngài nên như núi đá cho con trú ẩn,
như thành trì để cứu độ con.4Núi đá và thành luỹ bảo vệ con, chính là Chúa.
Vì danh dự Ngài, xin dẫn đường chỉ lối cho con.
Đ.Trong tay Ngài, lạy Chúa, con xin phó thác hồn con.
6Trong tay Ngài, con xin phó thác hồn con,
Ngài đã cứu chuộc con, lạy Chúa Trời thành tín.
8abĐược Ngài thương, con vui mừng hớn hở,
vì Ngài đã đoái nhìn phận con cùng khốn.
Đ.Trong tay Ngài, lạy Chúa, con xin phó thác hồn con.
16bcXin giải thoát con khỏi tay địch thủ,
khỏi người bách hại con.17Xin toả ánh tôn nhan rạng ngời
trên tôi tớ Ngài đây, và lấy tình thương mà cứu độ.
Đ.Trong tay Ngài, lạy Chúa, con xin phó thác hồn con.
Tung hô Tin Mừng
1 Pr 4,14
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Nếu anh em bị sỉ nhục vì danh Đức Ki-tô, anh em thật có phúc, bởi lẽ Thần Khí của Thiên Chúa ngự trên anh em. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Lc 9,23-26
Ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
23 Khi ấy, Đức Giê-su nói với mọi người rằng : “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. 24 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. 25 Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì ? 26 Ai xấu hổ vì tôi và những lời của tôi, thì Con Người cũng sẽ xấu hổ vì kẻ ấy, khi Người ngự đến trong vinh quang của mình, của Chúa Cha và các thánh thiên thần.”
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin đổ tràn ân phúc mà thánh hoá những lễ vật này và xin đốt lên trong lòng chúng con chính ngọn lửa yêu mến xưa đã làm cho thánh nữ Agata lướt thắng mọi cực hình thể xác để trung thành với Chúa mãi đến cùng. Chúng con cầu xin …
Lời Tiền Tụng các Thánh Tử Ðạo
Lạy Chúa là Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì Chúa được các thánh của Chúa dâng lời ca ngợi, và những gì liên quan tới cuộc khổ nạn của các ngài, đều là công trình kỳ diệu của quyền năng Chúa là Ðấng ban cho các ngài được cháy lửa đức tin, thôi thúc các ngài bền đỗ đến cùng, và ban tặng vinh thắng trong cuộc chiến của các ngài, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con.
Bởi đó, mọi loài trên trời dưới đất hát bài ca mới thờ lạy Chúa, và cùng với toàn thể đạo binh các Thiên thần, chúng con không ngừng tung hô Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh! …
Ca hiệp lễ
Mt 25,6
Kìa Tân Lang là Đức Ki-tô đã tới,
hãy ra nghênh đón Người.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, chúng con vừa thông hiệp với Mình và Máu Ðức Kitộ Ước gì chúng con nhờ đó mà tìm được sức mạnh tinh thần xưa đã làm cho thánh Agata tử đạo thắng mọi gian khổ để trung thành với Chúa mãi đến hơi thở cuối cùng. Chúng con cầu xin …
2021
BUÔNG BỎ ĐI THEO CHÚA
4.2 Thứ Năm trong tuần thứ Tư Mùa Quanh Năm
Dt 12:18-19,21-24; Tv 48:2-3,3-4,9,10-11; Mc 6:7-13
BUÔNG BỎ ĐI THEO CHÚA
Xưa kia dân Chúa “chân đi dép, tay cầm gậy” (Xh 12, 11) để sẵn sàng cho một cuộc xuất hành, bước đi trong sự phó thác hoàn toàn vào quyền năng của Thiên Chúa để tiến về miền đất Hứa. Cũng vậy, trong bài Tin mừng thứ Năm tuần IV thường niên hôm nay, Chúa truyền cho các môn đệ chân đi dép, tay cầm gậy, nhưng không mang túi tiền, bao bị gì cả để sẵn sàng ra đi loan báo Tin mừng trong sự tin tưởng, phó thác tuyệt đối vào quyền năng của Chúa.
Chúa Giêsu sai các môn đệ đi rao giảng Tin Mừng và chỉ thị những điều cần thiết khi thi hành nhiệm vụ. Ngài trao cho họ những quyền hạn mà người đời không ai có: quyền trên các thần ô uế, thần ô uế đây là ma quỉ. Ngài đưa ra những chỉ thị cần thiết: Không mang theo lương thực, bao bị, tiền bạc và chỉ mặc một cái áo mà thôi, mang một đôi dép duy nhất và chỉ có cây gậy cần thiết để đi đường.
Trước khi sai các tông đồ ra đi thực hiện sứ vụ truyền giáo, Đức Giêsu muốn các ông ở lại cùng Người: “Chúa Giêsu gọi Nhóm Mười Hai lại …” (Mc 6,7). Khoảng thời gian ở lại bên Chúa chính là cơ hội để các tông đồ biết những mong muốn và thao thức của Thầy, ngõ hầu khi được sai đi, các ông thi hành đúng thánh ý của Thiên Chúa. Mặt khác, khi ở lại cùng Đức Giêsu, các môn đệ cũng sẽ được trải nghiệm tình yêu của Chúa như lời Người đã phán truyền: “Anh em hãy ở lại trong tình yêu của Thầy” ( Ga 15,9). Từ đó, cuộc sống và việc làm của người môn đệ Đức Kitô sẽ sinh nhiều hoa trái.
Ta thấy Chúa dặn không mang theo lương thực vì khi vào nhà nào thì ở lại đó, người Do Thái rất hiếu khách và bổn phận của họ là tiếp đón những người qua đường. Khác với chúng ta hôm nay, ai cũng sợ trộm cướp, phải cửa đóng then gài, không ai đón tiếp những người khách lạ, không ai nghĩ đến ai, sống chết mặc bây, không ai tin ai.
Thế giới của chúng ta không an toàn. Người khác không còn là người anh em mà là đối thủ, phải đề phòng. Nền văn minh của chúng ta không là nền văn mình của tình thương mà là đố kỵ, hoài nghi, sợ sệt, là nền văn minh của sự chết. Những nhà truyền giáo hôm nay phải tự túc. Nhưng cũng có những nhà truyền giáo hoàn toàn tay không. Có những linh mục, khi đến một giáo xứ nghèo vẫn đi tay không như Chúa đã căn dặn. Thật đáng ngưỡng mộ. Và chính nhờ đó, các ngài đã tạo nên những cộng đoàn giáo xứ thật tốt đẹp, đầy tình thân ái, cha sở với giáo dân cùng nghèo nhưng rất thân tình, rất hạnh phúc. Một giáo xứ tham gia như thánh Gioan-Phaolo II đã nói. Với những điều kiện đó, việc rao giảng mới có thể có kết quả, vì những người đó chỉ mang theo một hành trang cần thiết mà thôi là Lời Chúa và tình yêu.
Chỉ được mang theo cây gậy để đi đường, một áo ngoài mà thôi. Không tiền không bạc vìkho tàng của các ngươi ở đâu thì lòng ngươi cũng ở đó. Tiền bạc là gông cùm, là tham lam, là thuốc độc cho tình yêu. Chúng ta không truyền giáo bằng tiền được, có chăng là để giúp đỡ những người cần đến hay xây dựng những gì cần thiết. Nó chỉ là phương tiện, nhưng nó vẫn là một đe dọa, một nguy hiểm. Chúa biết rõ điều đó, vì thế Ngài đòi buộc các môn đệ phải đi rao giảng tay không.
Ngày nay, sứ mạng loan báo Tin mừng của Chúa tiếp tục được ủy thác cho bạn và tôi. Tuy nhiên, chúng ta thường bị cám dỗ là khi nào có “đủ điều kiện” thì chúng ta mới có thể đi làm chứng tá Tin mừng cho Chúa.
Hẳn nhiên không phải là dễ dàng gì giải đáp câu hỏi đó bằng một vài chữ, bởi vì, loan báo Tin Mừng là cả một tiến trình phức tạp, đòi hỏi phải suy nghĩ chính chắn và thích nghi cẩn thận, quan tâm đến thời điểm mà người ta sống cũng như nền văn hóa mà Phúc Âm sẽ được gieo vải, vun trồng. Tuy nhiên, Chúa Giêsu cũng đưa ra những lời căn dặn, được xem là những điểm qui chiếu cần thiết, không được quên, nếu chúng ta muốn chuyển thông cho người khác đức tin mà chúng ta đã lãnh nhận một cách nhưng không, đã đem lại cho đời chúng ta một ý nghĩa căn bản, sâu xa.
Chúa không để chúng ta một mình, vì Ngài vẫn ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.Ngài dám làm những việc lạ lùng cho chúng ta là trở thành lương thực cho chúng ta, sống trong chúng ta, sống với chúng ta từng giây phút. Hãy mang Chúa đi trong hành trình cuộc sống, cùng với Ngài loan báo Ngài cho anh em chúng ta. Họ đang chờ chúng ta lên tiếng hay chứng tỏ tình yêu của Chúa qua cuộc sống khiêm hạ nhỏ bé của chúng ta.
Như các tông đồ khi xưa, người Kitô hữu có diễm phúc và được mời gọi “ở lại” với Chúa, cách đặc biệt nơi Thánh Thể của Người. Khi cử hành các giờ tôn thờ Thánh Thể, khi viếng Chúa và đặc biệt là trong thánh lễ, người Kitô hữu được kết hiệp mật thiết với Đức Kitô như nhành nho với cây nho. Nhờ thế, họ kín múc được nguồn sức mạnh sung mãn nơi Thiên Chúa.
Thiên Chúa tin cậy chúng ta, trao ban sứ mạng rao giảng Tin Mừng cho thế giới. Thế nhưng trước hết, hãy rao giảng ở cái môi trường nhỏ bé mà chúng ta đang sống. Xin cám ơn Chúa đã đặt sự tín nhiệm nơi chúng ta, và xin ngài đừng để chúng ta trở thành những chứng nhân bất xứng với những gì ngài đang chờ đợi nơi chúng ta.
Lời Chúa hôm nay nhắn nhủ bạn và tôi: Hãy làm một chuyện quan trọng là “chân đi dép, tay cầm gậy” như dân Chúa xưa, nghĩa là biết sống tinh thần phó thác hoàn toàn vào quyền năng của Chúa. Khi chúng ta sống tinh thần “chân đi dép, tay cầm gậy” như thế, thì chính đời sống của chúng ta đã là một chứng tá Tin mừng cho Chúa rồi.
2021
Thứ Năm Tuần IV – Mùa Thường Niên
Thứ Năm Tuần IV – Mùa Thường Niên
Ca nhập lễ
Tv 105,47
Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con,
xin Ngài thương cứu độ,
quy tụ chúng con về, từ giữa muôn dân nước,
để chúng con xưng tụng Thánh Danh
và được hiên ngang tán dương Ngài.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, xin cho tất cả chúng con biết hết lòng thờ phượng Chúa, và thành tâm yêu mến mọi người. Chúng con cầu xin …
Bài đọc 1
Hr 12,18-19.21-24
Anh em đã tới núi Xi-on, tới thành đô Thiên Chúa hằng sống.
Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.
18 Thưa anh em, anh em đã chẳng tới một quả núi sờ thấy được, có lửa đang cháy, mây mù, bóng tối và giông tố, 19 có tiếng kèn vang dậy, và tiếng nói thét gầm, khiến những kẻ nghe phải van xin đừng để lời ấy thốt ra với họ nữa. 21 Cảnh tượng hãi hùng đến mức ông Mô-sê phải nói : Tôi kinh hoàng và run rẩy ! 22 Nhưng anh em đã tới núi Xi-on, tới thành đô Thiên Chúa hằng sống, là Giê-ru-sa-lem trên trời, với con số muôn vàn thiên sứ. Anh em đã tới dự hội vui, 23 dự đại hội giữa các con đầu lòng của Thiên Chúa, là những kẻ đã được ghi tên trên trời. Anh em đã tới cùng Thiên Chúa, Đấng xét xử mọi người, đến với linh hồn những người công chính đã được nên hoàn thiện. 24 Anh em đã tới cùng vị Trung Gian giao ước mới là Đức Giê-su và được máu của Người rảy xuống, máu đó kêu thấu trời còn mạnh thế hơn cả máu A-ben.
Đáp ca
Tv 47,2-3a.3b-4.9.10-11a (Đ. x. c.10)
Đ.Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh,
chúng con đón nhận tình Chúa yêu thương.
2Cao cả thay Đức Chúa là Thiên Chúa chúng ta,
Đấng thật xứng muôn lời ca tụng
trong thành đô của Người !3aNúi thánh Người thật nguy nga hùng vĩ,
là niềm vui cho toàn thể địa cầu.
Đ.Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh,
chúng con đón nhận tình Chúa yêu thương.
3bNúi Xi-on, bồng lai cực bắc,
là kinh thành của Đức Đại Vương.4Giữa các lâu đài của Xi-on,
Thiên Chúa tỏ ra chính Người là thành luỹ.
Đ.Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh,
chúng con đón nhận tình Chúa yêu thương.
9Chuyện xưa tai nghe, giờ đây mắt thấy,
trong thành trì Chúa Tể càn khôn,
trong thành trì Thiên Chúa, Chúa ta thờ ;
Người củng cố thành đô đến muôn đời muôn thuở.
Đ.Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh,
chúng con đón nhận tình Chúa yêu thương.
10Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh,
chúng con hồi tưởng lại tình Chúa yêu thương.11aDanh thánh Chúa gần xa truyền tụng,
tiếng ngợi khen Ngài khắp cõi lừng vang.
Đ.Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh,
chúng con đón nhận tình Chúa yêu thương.
Tung hô Tin Mừng
Mc 1,15
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Mc 6,7-13
Đức Giê-su bắt đầu sai các Tông Đồ đi rao giảng.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
7 Khi ấy, Đức Giê-su gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trên các thần ô uế. 8 Người chỉ thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy ; không được mang lương thực, bao bị, tiền giắt lưng ; 9 được đi dép, nhưng không được mặc hai áo. 10 Người bảo các ông : “Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 11 Còn nơi nào người ta không đón tiếp và không nghe anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi đất dưới chân để tỏ ý cảnh cáo họ.” 12 Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối. 13 Các ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, chúng con xin kính cẩn dâng những lễ vật này lên bàn thờ Chúa để tỏ lòng thần phục suy tôn; cúi xin Chúa nhân từ chấp nhận và làm cho trở thành bí tích đem lại ơn cứu chuộc muôn đời. Chúng con cầu xin …
Lời Tiền Tụng
Lạy Chúa là Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì thương xót nhân loại lỗi lầm, Người đã chấp nhận sinh ra bởi Ðức Trinh Nữ, đã chịu khổ hình thập giá/ để cứu chúng con khỏi chết muôn đời. Và từ cõi chết sống lại, Người đã ban cho chúng con được hưởng phúc trường sinh.
Vì thế, cùng với các Thiên thần và tổng lãnh Thiên thần, các Bệ thần và Quản thần, cùng toàn thể đạo binh thiên quốc, chúng con không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh! …
Ca hiệp lễ
Tv 30,17-18
Lạy Chúa, xin toả ánh Tôn Nhan rạng ngời
trên tôi tớ Ngài đây,
và lấy tình thương mà cứu độ,
xin đừng để con phải nhục nhã,
vì đã kêu cầu Ngài.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa đã lấy lương thực cứu độ để nuôi dưỡng chúng con; xin Chúa dùng sức mạnh dồi dào của bí tích này làm cho đức tin chân chính được tiến triển luôn mãi. Chúng con cầu xin …
2021
ĐỪNG THÀNH KIẾN NỮA
3.2 Thứ Tư trong tuần thứ Tư Mùa Quanh Năm
Dt 12:4-7,11-15; Tv 103:1-2,13-14,17-18; Mc 6:1-6
ĐỪNG THÀNH KIẾN NỮA
Trong thời Cựu ước, Thiên Chúa phán với loài người qua các ngôn sứ và các tổ phụ. Các ngôn sứ được Chúa sai đến thường bị bạc đãi và tẩy chay như ngôn sứ Êdêkien được: Sai đến với dân phản nghịch đang nổi loạn chống lại (Ed 2:3) Thiên Chúa. Cuối cùng Thiên Chúa sai chính Con Một Người đến mạc khải trực tiếp cho nhân loại về tình yêu và đường lối của Người.
Thánh Phaolô cũng chịu chung một số phận như các ngôn sứ: Bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Ðức Kitô (2Cr 12:10). Khi Chúa Giêsu về thăm quê nhà như Tin Mừng hôm nay thuật lại, Người gặp thái độ nghi ngờ và tẩy chay của người đồng hương. Dân chúng không phàn nàn vì lời Người giảng dạy có tính cách nông cạn. Trái lại họ phải sửng sốt về những lời giảng dạy sâu sắc của Người. Dân chúng cho rằng họ biết tất cả về gia cảnh, thân thế và sự nghiệp của Người. Họ biết Người là con bà Maria nội trợ, con nuôi ông thợ mộc Giuse, không được đi học trường đạo tạo giáo sĩ hay kinh sư. Thế thì tại sao Người lại có thể biết nhiều về Kinh thánh như vậy? Vì thế họ không chấp nhận Người.
Những thành kiến của họ có tính cách cố định. Thành kiến đã làm trở ngại cho những cuộc tiếp xúc giữa Chúa Giêsu và người đồng hương. Chính những thành kiến đó làm cản trở ơn thánh đến với họ. Họ nuôi quan niệm sai lầm về Ðấng Cứu thế. Theo họ thì vị thiên sai phải là một nhà lãnh đạo chính trị lỗi lạc, một nhà cải cách xã hội tài ba, một vị tướng lãnh tài giỏi, bách chiến bách thắng, có thể đưa dân tộc họ lên hàng bá chủ hoàn cầu. Khi họ nhận ra Chúa Giêsu không thích hợp với với quan niệm họ sẵn có về Ðấng cứu thế, thì họ từ khước Người.
Vì thế đối với họ, Chúa Giêsu không thể là Ðấng cứu thế. Thành kiến của họ đã làm cản trở cho đức tin vào Chúa, vào lời Chúa và quyền năng của Chúa như Chúa muốn họ tin tuởng. Do đó Ðức Giêsu nói với họ: Ngôn sứ có bị coi rẻ thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình (Mc 6, 4). Phúc âm hôm nay ghi lại: Người đã không thể làm phép lạ nào tại đó, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân (Mc 6, 5). Sở dĩ Ðức Giêsu không làm phép lạ nào được vì như lời Phúc âm ghi lại họ cứng lòng tin (Mc 6, 6).
Ta có thể thầm trách đám đông trong Tin Mừng hôm nay đã tẩy chay Chúa. Tuy nhiên ta có thể mang tội giống như người trong Phúc âm hôm nay. Nếu ta chỉ đi tìm Chúa nơi những người quyền cao chức trọng, hay ở những nơi huy nga tráng lệ mà thôi, ta sẽ khó tìm thấy Chúa. Thiên Chúa còn hiện diện nơi những người bình thường mà ta thường gặp, cũng như những sự việc xẩy ra thường ngày. Ta khó nhận ra những dấu vết của Chúa nơi người khác cũng như sự việc ta gặp hằng ngày nếu ta để cho thái độ quen quá hoá nhàm xâm chiếm đời sống tư tưởng của ta.
Thiên Chúa không những hiện diện ở những nơi tầm thường như phố nhỏ Nadarét, mà còn ở nơi dơ bẩn, hôi hám như trong máng cỏ Bêlem. Ta có thể tìm thấy Chúa nơi người đau yếu, bệnh tật, nghèo khổ và tù đầy. Ðó là điều Chúa nói trong Tin Mừng thánh Mát-thêu: Khi Ta đói, các ngươi đã cho Ta ăn (Mt 25, 35). Ðể có thể tin, người ta phải giữ tâm hồn rộng mở. Nếu ta để cho thành kiến về đạo giáo làm mù quáng, thì những thành kiến có thể làm cản lối Chúa vào nhà tâm hồn. Nếu ta vịn cớ nọ cớ kia để đóng cửa nhà tâm hồn, thì Chúa cũng chịu, không vào được, vì Chúa đã ban cho loài người được tự do và Chúa tôn trọng tự do của loài người. Ân huệ và quyền năng của Chúa tuỳ thuộc vào việc mở rộng tâm hồn của mỗi người. Chúa không ép buộc ai theo Chúa và sống theo đường lối đức tin. Chúa chỉ mời gọi. Việc chấp nhận hay không là tuỳ thuộc vào mỗi người.
Nếu ta để cho thành kiến và tính ganh tị lấn át, ta sẽ không nhìn thấy những ưu điểm và khả thể nơi tha nhân. Nếu ta phán đoán lời nói hay việc làm của người khác chỉ dựa trên bằng cấp, sự nghiệp, chức quyền và gia cảnh của họ là ta để cho thành kiến len lỏi vào óc phán đoán của ta. Lời nói hay việc làm có giá trị thường mang tính chất khách quan chứ không tuỳ thuộc vào bằng cấp, sự nghiệp, chức quyền hay gia cảnh của người nói hay làm.
Nếu như ta nghe những lời nói hay việc làm mang khuyết điểm của người khác mà đóng cửa lòng lại, không tìm đến với họ, không cho họ cơ hội để bầy tỏ lí do, thì có phải là quan niệm hẹp hòi chăng? Gặp người khác lướt qua một vài lần, nói mấy lời xã giao mà đã kết luận người đó tốt xấu, thì không phải là nhận xét nông cạn sao? Bỏ việc thờ phượng hay nghe lời giảng dậy ngày Chúa nhật chỉ vì thắc mắc về khả năng hoạt bát và trình độ học vấn của linh mục cử hành thánh lễ và rao giảng thì có phải là một quyết định không dựa trên đức tin chăng? Buồn giận một linh mục nào đó mà không tìm đến thờ phượng ở bất cứ nhà thờ công giáo nào khác thuận lợi, thì có phải là hành động giận cá băm thớt không?
Dân xưa tự hào biết rất rõ về nghề nghiệp của ông: một bác thợ. Họ tự hào biết rất rõ về họ hàng ruột thịt: mẹ và anh chị em của ông, những người họ có thể kể tên, những người đang là bà con lối xóm với họ. Họ cũng biết rõ quãng đời thơ ấu và trưởng thành của ông Giêsu. Chính cái biết này đã ngăn cản khiến họ không thể tin ông Giêsu là một ngôn sứ. Hay đúng hơn chính vì họ có một hình ảnh rất cao cả về một ngôn sứ nên quá khứ bình thường của Chúa Giêsu khiến họ không thể tin được.
Người dân Nadarét đã không ngờ mình có người làng cao trọng đến thế: một ngôn sứ, một Đấng Kitô, một Thiên Chúa làm người, ở với họ. Và họ cũng không ngờ sự cao trọng đó lại được gói trong lớp áo tầm thường, không ngờ Đức Giêsu sẽ là người làm cho cả thế giới biết đến Nadarét. Làm thế nào chúng ta tránh được sai lầm của người Nadarét xưa? Cần tập nhận ra Chúa đến với mình trong cái bình thường của cuộc sống. Cần thấy Chúa nơi những người tầm thường mà ta quen gặp mỗi ngày.
Thành kiến là một tật xấu nằm sâu trong tâm khảm con người. Chính tật xấu này làm cho khả năng đón nhận và loan truyền Lời Chúa bị giới hạn lại. Các Kitô hữu cần học lấy bài học của thánh Phaolô: “vui khi thấy điều chân thật” (1 Cr 13,6). Đấy là khả năng nhận ra sự thiện hảo tại bất cứ nơi nào nó xuất hiện, và sẵn sàng nêu lên.