Bình an đích thực
04 23 Tr Thứ Ba Tuần V Phục Sinh.
Cv 14,19-28; Ga 14,27-31a.
Bình an đích thực
Bình an là điều tốt lành ai ai cũng trông mong. Người sống trong chiến tranh mong hòa bình mau trở lại. Nhưng khi chiến tranh chấm dứt, lòng người vẫn khắc khoải trước bao thách đố xảy ra hằng ngày. Chúa Giêsu hứa ban cho các môn đệ, cũng như cho cả chúng ta, sự bình an quý giá vô vàn so với thứ bình an không có chiến tranh.
Bình an Chúa Giêsu trao ban là ân huệ phục sinh của Người. Hay nói cách khác: “Chính Người là bình an của chúng ta” (Ep 2,14). Ai có được Người thì chẳng còn thiết gì hơn nữa. Chỉ cần một lần được ẵm Chúa trên tay, cụ Simêon đã cảm thấy toại nguyện, nên bộc phát cầu nguyện: “Xin để tôi tớ này được an bình ra đi, vì chính mắt con được nhìn thấy ơn cứu độ” (Lc 2,29).
Có một vị vua treo giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công thi thố tài năng. Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh và chỉ dừng lại ở hai bức tranh cuối cùng có vẻ ấn tượng nhất.
Bức tranh thứ nhất vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ như tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh đều cho rằng đây là một bức tranh bình yên thật hoàn hảo. Bức tranh thứ hai cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ với cơn mưa như trút kèm theo sấm chớp. Nước đổ xuống bên vách núi thành dòng thác nổi bọt trắng xóa.
Bức tranh này trông chẳng bình yên chút nào. Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn thật kỹ, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim đang xây tổ. Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang an nhiên đậu trên tổ cùng với các con của mình. Ngắm nghía một hồi lâu, nhà vua công bố: “Ta chấm bức tranh này! Đây mới là cảnh bình yên thật sự”.
Câu chuyện trên làm chúng ta nhớ tới lời cầu chúc bình an của Chúa Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi”. Sự bình an mà Chúa Giêsu ban không có nghĩa là không có những trắc trở gian nan như mặt hồ lặng sóng nhưng là sự bình an sâu thẳm trong tâm hồn khi phải đối mặt với phong ba bão táp. Bình an không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, nhưng là một tâm hồn đầy lòng tin tưởng phó thác giữa những thách đố đang chờ đợi.
Khi Chúa Giêsu biết mình sắp bị giới lãnh đạo Do Thái bắt nộp, bị môn đệ Giuđa phản bội…và giờ Chúa Cha tôn vinh đã cận kề. Người đã trăn trối lại cho các môn đệ những lời tâm huyết sau cùng. Các môn đệ cảm thấy hoang mang sợ hãi, tâm hồn đầy xao xuyến, Thầy đi rồi còn tương lai của các ông sẽ về đâu? Một câu hỏi lớn chưa tìm ra câu trả lời. Hiểu được tâm trạng đó, Chúa Giêsu hứa ban bình an và niềm vui của Người cho các ông.
Trong cuộc sống người ta cũng tạo cho nhau sự bình an, có thể đó là cuộc sống không có chiến tranh, là sự thịnh vượng về vật chất, là những tiện nghi khoa học tối tân đáp ứng mọi nhu cầu của con người. Sự bảo đảm này phần nào cũng có giá trị của nó, nhưng Chúa Giêsu muốn đưa chúng ta tiến xa hơn trong niềm tin Kitô giáo. Như Chúa Giêsu đã đón nhận mọi đau khổ, đã uống trọn chén đắng Cha trao để nên một trong thánh ý Cha. Ngài đã đánh đổi bằng cả mạng sống mình để đổi lấy sự bình an, là dám tin và trao phó cuộc đời mình cho kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa.
Các môn đệ lo lắng sợ hãi vì không biết phải đi con đường nào giữa trăm ngàn ngã rẽ, không biết tin cậy vào đâu trước những thế lực xấu đang bủa vây. Chúa Giêsu đã động viên các ông và khẳng định “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”. Ai đi theo con đường của Chúa chắn chắn sẽ tới đích. Ai tin vào Chúa sẽ không phải thất vọng bao giờ. Ngược lại ai cậy dựa vào vào sức riêng mình và sự bảo đảm của vật chất trần gian sẽ phải gánh chịu nỗi bất an ê chề.
Lời giáo huấn của Chúa Giêsu trong bầu khí ảm đạm chia tay, các môn đệ tỏ ra đau buồn xao xuyến, lo lắng. Chúa Giêsu đã trấn an các ông bằng cách Ngài ban “ bình an cho các ông ” . Bình an mà Thiên Chuá ban cho các tông đồ không phải là hoà bình theo kiểu không chiến tranh, cũng không phải là tâm trạng của người hết căng thẳng về tâm lý, không phải là thứ bình an thuộc lãnh vực tự nhiên, theo kiểu trần thế giả tạo bên ngoà Bình an mà Thiên Chuá ban cho chúng ta thuộc lãng vực siêu nhiên, bình an mà chúng ta được lãnh nhận qua các Bí Tích. Vậy mỗi người chúng ta hãy sốt sắng đón nhận thứ bình an mà Thiên Chúa đã trao ban cho mình.
Bình an là quà tặng mà Chúa Phục sinh ban cho các tông đồ, ngay khi Người từ cõi chết sống lại. Bình an cũng là quà tặng mà hôm nay, Chúa đang rộng tay ban phát cho những ai tuân giữ Lời Người. Người tín hữu, sau khi nhận quà tặng của Chúa, được mời gọi để trở nên những sứ giả đem bình an đến cho thời đại mình đang sống. Nếu ý thức được như vậy, chúng ta sẽ góp phần đẩy lùi những hành động gian dối đanh huỷ hoại tương lai của dân tộc chúng ta.