2023
Tại sao chúng ta phải mặc y phục màu tím trong mùa chay?
2023
Ai là kẻ phản bội
5.4 Thứ Tư Tuần Thánh
Is 50:4-9; Tv 69:8-10,21-22,31,33-34; Mt 26:14-25
Ai là kẻ phản bội
Trong cuộc sống, không ai thoát được đau khổ. Tuy nhiên, có nhiều loại đau khổ. Đau khổ nhất vẫn là sự phản bội của chính người mà chúng ta đã từng ra tay nâng đỡ…!
Hôm nay, thánh sử Mátthêu cũng gợi lại cho chúng ta tấm thảm kịch bi thương khi họa lại khung cảnh của một bữa tiệc cuối cùng của Thầy Giêsu với các môn sinh của mình, để rồi chính trong bữa ăn thân tình và huynh đệ này lại diễn ra một sự phản bội trắng trợn của ngay học trò Giuđa, kẻ đã được tin tưởng trao cho trách vụ quản lý. Tệ hơn nữa, âm mưu này lại bị hắn che lấp bằng câu hỏi: “Rápbi, (thưa Thầy) chẳng lẽ con sao?” Ngay sau lời loan báo về sự phản bội của Chúa Giêsu: “Thầy nói thật với các con, có một người trong các con sẽ nộp Thầy”.
Nếu các môn đệ khác khi hỏi cùng câu hỏi như Giuđa, thì trong tâm hồn của các ông là lo lắng, buồn rầu và đau đớn, còn Giuđa thì không, bởi hắn đã dùng hình thức này nhằm đánh lạc hướng để mọi người không còn nghi ngờ về hành vi bỉ ổi của hắn và để hắn dễ bề hành động. Chính vì thế mà làm cho Chúa Giêsu trong tư cách là người thi ân giáng phúc, là thầy, là Thiên Chúa càng thêm đau khổ!
Tin Mừng theo thánh Matthêu hôm nay thuộc về chương đầu trong phần “Thương khó và Phục Sinh” của Chúa Giêsu. Trước khi bước vào cuộc Thương khó, có nhiều đám mây đen tối bao phủ trên Chúa Giêsu và nhóm 12- nhóm môn đệ thân tín của Ngài. Sự phản bội không đến từ những kẻ căm ghét, thù hằn nhưng lại xuất phát từ cõi lòng xấu xa, tội lỗi của đám bạn bè thân tín “cùng sống, cùng chết” trong sứ mệnh của Ngài. Chúng ta hãy cùng bước vào tâm tình của Chúa Giêsu, khi Ngài đứng trước những đau khổ ấy.
Với 3 câu đầu của bài Tin Mừng, thánh sử Matthêu đã nói rõ thái độ bán đứng của Giuđa Itcariốt: “Quý vị muốn cho tôi bao nhiêu? Tôi sẽ nộp ông ấy…”. Họ quyết định 30 đồng (c.14-15). Một cuộc ngã giá sòng phẳng. Đây là cái giá của một tên nô lệ theo luật định (Xh.21,32). Lời ngôn sứ xưa kia đã được ứng nghiệm: Thiên Chúa bị chính dân Người ruồng bỏ. Họ giễu cợt Người mà trả cho Người số tiền công đáng giá 1 tên nô lệ. Trong Chúa Giêsu, Thiên Chúa bị người ta bán rẻ. Thánh sử viết tiếp: “Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Chúa Giêsu” (c.16). Đây là một việc làm có mục đích, có chuẩn bị và có rắp tâm kiên quyết thực hiện”. “Hắn cố tìm” một hành vi bán Thầy, phản bạn. Giuđa không muốn để lộ âm mưu ấy, nên đã cố tạo ra một bức tranh ngẫu nhiên, khiến các môn đệ khác không thể nghi ngờ.
Xen giữa 2 đoạn văn nói về cuộc phản bội, thánh sử lại xen vào quang cảnh ăn lễ Vượt Qua của Chúa Giêsu với các môn đệ. “Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men (c.17). Đây là cách nói theo kiểu bình dân vì ngày thứ nhất trong tuần bánh không men bắt đầu sau bữa ăn Vượt Qua, và người DoThái tính ngày từ buổi chiều hôm trước, lúc mặt trời lặn.. Có lẽ Chúa Giêsu theo lịch quần chúng, chứ không theo lịch chính thức của các tư tế Xa-đốc.
Các môn đệ chủ động đến hỏi Chúa Giêsu về nơi chốn để mừng lễ Vượt Qua (x.c.17), khi đã trả lời cho họ địa điểm rồi, Ngài còn nhắn thêm với chủ nhà: “Thời của Thầy đã gần tới (c.18). Đây như một lời tiên báo và cũng là ý thức của Chúa Giêsu về cuộc khổ nạn mà Ngài sắp Vượt Qua. Lúc này, các môn đệ không thắc mắc, không bàn hỏi như họ có linh tính sắp có chuyện gì đó xảy ra. Họ tuân lệnh Chúa và làm y theo lời Ngài dặn.
Có phải Giuđa đã phản bội Chúa không? Giuđa có thực sự nghĩ rằng ông ta không phải là người phản bội Chúa Giêsu không? Chúng ta không biết chắc chắn những gì đang diễn ra trong tâm trí của Giuđa, nhưng có một điều rõ ràng là ông ta đã phản bội Chúa Giêsu. Và điều đó xuất hiện từ những lời nói của Giuđa rằng Giuđa đã không nhận ra hành động của mình như một sự phản bội và do đó ông ta đã phản bội.
Sự phản bội nếu được viết ra như một từ viết tắt thì nó có nghĩa là “tôi không hề biết tôi đang nói dối.” Có lẽ Giuđa đã chìm đắm trong tội lỗi của mình đến nỗi ông ta không thể thừa nhận rằng ông ta đang nói dối và chuẩn bị phản bội Chúa Giêsu vì tiền. Đây là một suy nghĩ đáng sợ.
Điều này rất đáng sợ vì nó cho thấy một trong những ảnh hưởng của tội dai dẳng. Tội dai dẳng làm cho chúng ta dễ phạm tội hơn. Và cuối cùng, khi một người ở mãi trong tội đó, tội đó dễ dàng được hợp thức hóa, được biện minh và được phủ nhận như là tội chung chung. Khi một người bị mắc kẹt trong vòng xoáy tội dai dẳng này, rất khó để họ thoát ra. Và thường thì cách duy nhất để sống sót sau căng thẳng tâm lý là duy trì trong sự phủ nhận.
Đây là một bài học quan trọng cho chúng ta trong Tuần Thánh này. Tội lỗi không bao giờ có gì hay để chúng ta phải chú ý và chúng ta phải lấy hết can đảm để làm như thế. Nhưng chúng ta hãy tưởng tượng nếu như Giuđa thực sự đã thú nhận những gì ông ta sắp làm; nếu như ông ta đã suy sụp trước mặt Chúa Giêsu và các Tông đồ khác và nói với họ toàn bộ sự thật thì hành động trung thực đó có lẽ đã cứu mạng Giuđa và linh hồn của ông. Giuđa sẽ đau đớn và nhục nhã để làm như vậy, nhưng đó sẽ là điều đúng đắn để làm.
Điều này cũng đúng với chúng ta. Có lẽ chúng ta không ở thời điểm mà tội lỗi dẫn chúng ta đến sự phản bội hoàn toàn của Chúa Giêsu, nhưng mọi người đều có thể tìm thấy một số mô hình tội lỗi trong cuộc sống của họ trong Tuần Thánh này. Với sự trợ giúp của Chúa, chúng ta phải tìm cách khám phá một số mô hình hoặc thói quen chúng ta đã hình thành. Thật là một khám phá tuyệt vời nếu chúng ta có thể đối mặt với tội lỗi này bằng sự trung thực và can đảm. Điều này sẽ giúp chúng ta rũ bỏ mọi sự phản bội liên quan đến tội lỗi chúng ta và giúp chúng ta khắc phục tội lỗi đó để khám phá sự tự do mà Chúa ban cho chúng ta!
Hôm nay chúng ta hãy suy ngẫm điều Giuđa nói với Chúa Giêsu, “ Thưa Thầy, chắc không phải con chứ?” Câu nói buồn bã này của Giuđa đã làm tổn thương sâu sắc Chúa Giêsu khi chứng kiến sự phản bội của Giuđa. Chúng ta hãy suy ngẫm nhiều lần chúng ta chối bỏ tội lỗi của mình, không thành tâm sám hối. Hãy làm cho Tuần Thánh này là thời gian cho sự trung thực và liêm chính. Lòng thương xót của Chúa rất bao la và thuần khiết đến nỗi nếu chúng ta hiểu lòng thương xót Chúa, chúng ta sẽ không cần phải ở lại dưới bất kỳ hình thức chối bỏ tội lỗi nào.
Trong những ngày cuối cùng của Mùa Chay này, xin Chúa ban cho chúng ta ý thức được căn tính và mục đích của cuộc đời, từ đó biết hiệu chỉnh lương tâm và những lựa chọn sao cho phù hợp với vai trò môn đệ của Đức Giêsu.
2023
Thứ tư tuần thánh
Thứ tư tuần thánh
Ca nhập lễ
Khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời dưới đất và trong hoả ngục phải quì gối xuống: Vì Chúa đã tự hạ mình vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá, vì thế Đức Giêsu Kitô là Chúa, để Thiên Chúa Cha được vinh quang.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã muốn cho Con Một Chúa chịu khổ hình thập giá để giải thoát chúng con khỏi quyền lực ác thần. Xin cho chúng con hưởng nhờ mọi ơn phúc bởi mầu nhiệm phục sinh. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: Is 50, 4-9a
“Tôi đã không che mặt tránh những người chửi mắng, nhưng tôi biết tôi sẽ không phải thẹn thùng”.
(Bài ca thứ ba của người Tôi Tớ Chúa)
Trích sách Tiên tri Isaia.
Chúa đã ban cho tôi miệng lưỡi đã được huấn luyện, để tôi biết dùng lời nói nâng đỡ kẻ nhọc nhằn. Mỗi sáng Người đánh thức tôi, Người thức tỉnh tai tôi, để nghe lời Người giáo huấn. Thiên Chúa đã mở tai tôi mà tôi không cưỡng lại và cũng chẳng thối lui. Tôi đã đưa lưng cho kẻ đánh tôi, đã đưa má cho kẻ giật râu, tôi đã không che mặt giấu mày, tránh những lời nhạo cười và những người phỉ nhổ tôi. Vì Chúa nâng đỡ tôi, nên tôi không hổ thẹn: nên tôi trơ mặt chai như đá, tôi biết tôi sẽ không phải hổ thẹn. Ðấng xét tôi vô tội ở gần tôi, ai còn tranh tụng với tôi được, chúng ta hầu toà. Ai là kẻ thù địch của tôi, hãy đến đây! Này đây Thiên Chúa bênh đỡ tôi, ai dám kết tội tôi?
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 68, 8-10. 21bcd-22. 31 và 33-34
Ðáp: Lạy Chúa, xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi, đây là lúc biểu lộ tình thương
Xướng: Sở dĩ vì Chúa mà con chịu nhục, và thẹn thò làm nhơ nhuốc mặt con. Con bị những người anh em coi như khách lạ, bị những người con cùng một mẹ xem như kẻ ngoại lai. Sự nhiệt tâm lo việc nhà Chúa khiến con mòn mỏi, điều tủi nhục người ta nhục mạ Chúa đổ trên mình con.
Xướng: Con mong chờ người cảm thương, nhưng không có, mong chờ người an ủi, nhưng chẳng thấy đâu. Cơm con ăn, chúng pha mật đắng, con khát, thì chúng cho uống dấm chua.
Xướng: Con sẽ xướng bài ca ngợi khen danh Chúa, và con sẽ chúc tụng Ngài với bài tri ân. Các bạn khiêm cung, hãy nhìn coi và hoan hỉ, các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh: vì Chúa nghe những người cơ khổ, và không chê bỏ con dân của Ngài bị bắt cầm tù.
Câu Xướng Trước Phúc Âm
Kính lạy Vua chúng con, chỉ có Ngài là Ðấng thương hại đến những lỗi lầm của chúng con.
PHÚC ÂM: Mt 26, 14-25
“Con Người ra đi như đã được ghi chép sẵn từ trước, nhưng khốn thay cho kẻ sẽ làm cho Ngài bị phản nộp”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, một trong nhóm Mười Hai tên là Giuđa Iscariô, đi gặp các thượng tế và thưa với họ: “Các ông cho tôi bao nhiêu, tôi nộp Người cho các ông?” Họ liền ấn định cho ba mươi đồng bạc. Và từ đó, hắn tìm dịp thuận tiện để nộp Người.
Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn Bánh không men, các môn đệ đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Thầy muốn chúng con sửa soạn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?” Chúa Giêsu đáp: “Các con hãy vào thành đến với một người kia, và nói rằng: Thầy bảo, giờ Ta đã gần, Ta sẽ mừng Lễ Vượt Qua với các môn đệ tại nhà ông”. Các môn đệ làm như Chúa Giêsu đã truyền và sửa soạn Lễ Vượt Qua.
Chiều đến, Người ngồi bàn ăn với mười hai môn đệ. Và khi các ông đang ăn, Người nói: “Thầy nói thật với các con: có một người trong các con sẽ nộp Thầy”. Môn đệ rất buồn rầu và từng người bắt đầu hỏi Người: “Thưa Thầy, có phải con không?” Người trả lời: “Kẻ giơ tay cùng chấm vào đĩa với Thầy, đó chính là kẻ sẽ nộp Thầy. Thật ra, Con Người sẽ ra đi như đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nộp Con Người, thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn!”
Giuđa kẻ phản bội cũng thưa Người rằng: “Thưa Thầy, có phải con chăng?” Chúa đáp: “Ðúng như con nói”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lay Thiên Chúa từ bi nhân hậu, xin đoái nhận của lễ chúng con dâng, để tưởng nhớ Ðức Giêsu đã chịu khổ hình. Xin cho chúng con biết đem lòng mến yêu tha thiết thông phần vào cuộc thương khó của Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, chúng con là gia đình của Chúa dâng lên lễ vật này, xin Chúa đoái nhìn và vui nhận. Giờ đây chúng con được tham dự vào bí tích thánh, xin cho chúng con mai ngày cũng được tận hưởng những phúc lộc do bí tích này đem lại. Chúng con cầu Lời Tiền Tụng
Lạy Chúa là Cha chí thánh là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con. thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Chúng con biết những ngày khổ nạn sinh ơn cứu độ và phục sinh vinh hiển của Ðức Ki-tô đã đến gần, nhờ đó, sự kiêu ngạo của kẻ thù xưa bị đánh bại, và mầu nhiện cứu chuộc chúng con lại được cử hành. Nhờ Người đạo binh các Thiên thần thờ lạy uy linh Chúa, muôn đời hoan hỷ trước tôn nhan. Xin cho chúng con được đồng thanh với các ngài hân hoan tung hô rằng:
Thánh! Thánh! Thánh!…
Ca hiệp lễ
Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá cứu chuộc cho nhiều người.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng, chúng con vừa dâng lễ tạ ơn để tuyên xưng Ðức Giêsu đã chịu chết. Xin cho chúng con vững vàng tin tưởng rằng: Chúa đã ban sự sống muôn đời cho chúng con nhờ cuộc thương khó của Người. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, chúng con là gia đình của Chúa dâng lên lễ vật này, xin Chúa đoái nhìn và vui nhận. Giờ đây chúng con được tham dự vào bí tích thánh, xin cho chúng con mai ngày cũng được tận hưởng những phúc lộc do bí tích này đem lại. Chúng con cầu Lời Tiền Tụng
Lạy Chúa là Cha chí thánh là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con. thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Chúng con biết những ngày khổ nạn sinh ơn cứu độ và phục sinh vinh hiển của Ðức Ki-tô đã đến gần, nhờ đó, sự kiêu ngạo của kẻ thù xưa bị đánh bại, và mầu nhiện cứu chuộc chúng con lại được cử hành. Nhờ Người đạo binh các Thiên thần thờ lạy uy linh Chúa, muôn đời hoan hỷ trước tôn nhan. Xin cho chúng con được đồng thanh với các ngài hân hoan tung hô rằng:
Thánh! Thánh! Thánh!…
2023
Loan báo Giuda phản bội
4.4 Thứ Ba Tuần Thánh
Is 49:1-6; Tv 71:1-2,3-4,5-6,15,17; Ga 13:21-33,36-38
Loan báo Giuda phản bội
Giuda Iscario là một trong 12 tông đồ mà chính Chúa đã chọn, mặc dù Chúa biết ông sẽ phản bội. Nhưng Chúa qua đó muốn dạy con cái Ngài bài học.
Giuda có tên cuối cùng trong danh sách các tông đồ (Mt 10, 2-4). Giuda quê ở làng Iscari nên người ta gọi luôn là Giuda Iscrio để phân biệt với những người khác mang tên Giuda. Trong số 12 tông đồ chỉ có Giuda Iscario là quê hơng ở miền Nam của nước Do thái, còn đa số thuộc miền Bắc. Giuda Iscario đã trở thành môn đệ của Chúa từ biển hồ Tibêria. Nhưng từ sau khi Chúa tuyên bố về phép thánh Thể là Mình Máu Thánh Chúa thì Giuda thất vọng, vì trước đến nay ông theo Chúa vì tưởng đâu Chúa là Đấng cứu thế trong lãnh vực của cải như ông mong tưởng. Từ đó ông không tin. Và cũng từ đó ông biï gọi là “quỉ nhập” (6, 70). Và ông đã mất lòng tin đến chỗ phản bội Chúa…
Chính ông đã lợi dụng chức vụ quản lý và bữa ăn để ra đi phản bội (c. 27). Trong khi các môn đệ ngồi dự tiệc thì Giuda ra đi. Việc đó đối với các môn đệ dễ hiểu, vì Giuda làm quản lý phải đi lấy thêm đồ ăn thức uống hoặc có thể Giuda đi giúp đỡ kẻ nghèo khó chăng. Nhưng Chúa Giêsu biết và biết rõ đến nỗi Chúa bảo Giuda “ngươi tính làm gì thì làm mau đi” (c. 27).
Mặc dầu thế, Giuda vẫn không sợ gì tội ác mà cứ khăng khăng ra đi mà tưởng không ai biết. Những người phản bội và dối trá mấy khi tưởng mình bị lộ diện vạch mặt đâu. Giuda vào trường hợp ấy. Giuda không ngờ hành động của ông trong đêm tối lại bị phơi bày trên sách vở của Kinh thánh cho đến tận thế.
Đây cũng là một bài học đắt giá cho cuộc đời con cái Chúa. Có bao giờ chúng ta nghĩ rằng mọi sự thật một ngày nào đó sẽ được phơi bày hết không ? Những gì được giấu giếm trong thời gian, cuối cùng cũng chính thời gian tiết lộ ra. Kinh thánh nói rằng: “Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa. Tất cả sẽ phải phơi bày trần trụi trước mặt Đấng mà chúng ta phải trả lẽ với Ngài”, “Ta là Thiên Chúa, ta thấu suốt mọi tâm can ngươi từng gang tấc…”, “Thiên Chúa là Đấng thấu suốt nơi kín nhiệm…” (Mt 6, 6) cho nên không một ai chạy tội được với Ngài đâu.
Chúng ta chiêm ngắm Chúa Giêsu và đi sâu vào tâm tư Chúa trong giây phút quan trọng này, có hai đặc điểm quan trọng được nêu bật ở đây: Ngài là một vị Thiên Chúa nhập thể làm người như chúng ta; là con người, Chúa Giêsu xúc động mạnh mẽ, tâm hồn xao xuyến sâu xa trước cuộc Thương Khó sắp trải qua, trước sự không hiểu và sắp phản bội của các đồ đệ, của Giuđa phản bội và của Phêrô tự phụ chối Chúa. Là một vị Thiên Chúa, Chúa Giêsu ý thức rõ ràng điều sắp xảy ra cho mình và gọi đó là việc tôn vinh Thiên Chúa. Giờ tử nạn là giờ tôn vinh, Thiên Chúa được tôn vinh, chính Chúa được tôn vinh và con người được tôn vinh, được hòa giải với Thiên Chúa, được lãnh nhận sự sống đời đời.
Nơi chương17 sau đó, Chúa Giêsu nói rõ ra nội dung chính của việc tôn vinh này như sau: “Lạy Cha, giờ đã đến, xin Cha tôn vinh con Cha để con Cha tôn vinh Cha theo quyền năng Cha đã ban cho Người trên mọi phàm nhân, để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho Người. Mà sự sống đời đời, đó là nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật và nhận biết Ðấng Cha sai đến là Giêsu Kitô. Phần con, con đã tôn vinh Cha ở dưới đất, khi hoàn tất công trình Cha đã giao cho con làm”. Chúa Giêsu ý thức rõ ràng về chương trình Thiên Chúa Cha muốn thực hiện, Chúa muốn thực hiện điều đó cách hoàn hảo, nhưng đồng thời ý thức rõ ràng điều tệ hại mà các môn đệ của Ngài đang liều sa vào. Giuđa sắp phản bội, Phêrô sắp chối bỏ Ngài, nên Chúa xao xuyến sâu xa.
Nhưng tội lỗi của con người không thể làm hư chương trình của Thiên Chúa. Cho đến tận cùng, Chúa làm những gì có thể làm được để thức tỉnh người tội lỗi. Chúa hành xử với mỗi người một cách khác nhau, ngấm ngầm, âm thầm với Giuđa và công khai với Phêrô. Nhưng quyết định cuối cùng vẫn là quyết định tự do của con người. Giuđa mở tâm hồn, đón nhận Satan, từ bỏ ánh sáng, tự ý bước vào trong tối tăm và càng ngày càng lún sâu vào đó cho đến mức tuyệt vọng, vì trong tâm hồn ông không còn chút tình yêu nào đối với Chúa nữa. Phêrô cũng sẽ sa ngã, nhưng tình yêu Chúa nơi ông giúp ông ăn năn trở lại, bắt gặp cái nhìn của Chúa.
Dưới ngòi bút của Gioan, ánh sáng và bóng tối mang một ý nghĩa thật đặc biệt. Nhưng ở đây bóng tối được sử dụng để diễn tả đúng hoàn cảnh và tâm trạng của Giuđa trong âm mưu đen tối của y nơi đoạn Tin mừng hôm nay. Bóng đêm luôn ngự trị khi con người chủ ý quay lưng lại với Chúa Giêsu, bóng đêm luôn xâm chiếm tâm hồn khi con người nghe theo sự xúi giục của sự dữ hơn là lời mời gọi của Thiên Chúa. Bóng đêm luôn giữ phần thắng khi hận thù, gian tham bóp chết sức mạnh của tình yêu. Bóng đêm xâm chiếm cõi lòng khi con người khước từ tình yêu Thiên Chúa như trường hợp của Giuđa.
Trước khi Giuđa đứng dậy bỏ bàn tiệc thân hữu để đi vào bóng đêm, Chúa Giêsu đã dùng mọi phương thế để cảnh tỉnh Giuđa : trước tiên là lời tiên báo công khai : “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: một trong các ngươi sẽ nộp Ta”, nhưng Giuđa giả điếc làm ngơ không, nghe lời cảnh tỉnh ấy. Tiếp đến, Chúa Giêsu chấm bánh trao cho Giuđa, đó là cử chỉ thân tình, nhưng Giuđa đã ăn miếng bánh ấy không chút rung động, đến độ thánh Gioan diễn tả hậu quả trái ngược :”Aên miếng bánh rồi, Satan đã nhập vào y”. Sau cùng, Chúa Giêsu dóng lên tiếng chuông cảnh tỉnh cuối cùng qua câu nói : “Người tính làm gì, thì làm mau đi”, câu này ngụ ý rằng âm mưu của người, Ta đã biết, làm sao môn đệ lại có thể âm mưu phản Thày”. Tuy nhiên, những lời nói và cử chỉ thân tình ấy đã không cầm chân được Giuđa khỏi tiến vào bóng đêm tội lỗi.
Ngày thứ ba tuần thánh, khi đưa ra một Giuđa cứng lòng bướng bỉnh, tiến vào bóng đêm của phản bội, của tội lỗi, Giáo Hội mời gọi chúng ta hãy tỉnh thức để chấp nhận lời cảnh tỉnh và nhất là đón nhận những cử chỉ thân tình yêu thương của Chúa Giêsu, để bừng sống dậy nhập đoàn những người đã và đang thực hiện một cuộc cách mạng tình thương mà Ngài đã khởi xướng khi tuyên bố : “không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu hiến mạng sống vì bạn hữu”, “Ta ban cho các con một điều răn mới là hãy yêu mến nhau như Ta đã yêu mến các con”.
Ước gì sự hiến thân chết vì tình yêu trên Thập giá của Chúa dẫn chúng ta từng bước thoát khỏi bóng đêm của tội lỗi để tiến vào ánh sáng của Chúa Nhật Phục sinh.