2023
Thuần phong mỹ tục trong thời 4.0
Thuần phong mỹ tục trong thời 4.0
Thuần phong mỹ tục là một nét son trong văn hóa, xuyên suốt trải dài lịch sử, góp vào bản sắc dân tộc và thể hiện trong đời sống thường nhật của mọi người ở thôn làng, phố chợ, từng mái nhà. Nôm na như con cái đi thưa về trình với song thân, gặp người lớn trẻ em khoanh tay chào hỏi, phụ nữ ăn vận kín đáo, đi đứng cử chỉ nền nếp, vào mâm mời cơm theo tôn ti, ý tứ gắp thức ăn ngon cho người già… Hết thảy những nền nếp tốt đẹp đậm đà nhân văn trong đời sống, từ ngôn ngữ đến trang phục, lễ tiết gói trong “thuần phong mỹ tục” và được gìn giữ ngay tại gia đình. Thời 4.0, trước sự tác động của những trào lưu mới, liệu thuần phong mỹ tục có mất đi trong đời sống?
Dù ở bất cứ đâu và sống trong thời hiện đại, nhiều người Việt cũng vẫn nâng niu những giá trị truyền thống, vẫn dạy con cháu biết gìn giữ thuần phong mỹ tục… |
Thực tế có những người Việt, khi rời quê hương sống ở xứ người càng nâng niu trân quý duy trì thuần phong mỹ tục trong dân tộc tính để sự hội nhập xã hội mới không hòa tan các giá trị vốn có. Chị Ngọc Trân ở tiểu bang California (Hoa Kỳ) chia sẻ: “Con cái trong nhà đều được dạy kỹ nền nếp tôi từng được giáo huấn khi bé ở Việt Nam, bên cạnh tiếng Việt và chữ quốc ngữ, các cháu còn được bảo ban để giữ thuần phong mỹ tục như khoanh tay chào người lớn, lễ phép khi vào mâm cơm…”. Anh Đinh Nguyên ở Cộng hòa Séc thì cho hay, mỗi khi có dịp cộng đồng người Việt ở nơi anh sống tổ chức cho các cháu bé sinh hoạt như bên Việt Nam thì họ cho mặc trang phục dân tộc, nói tiếng Việt, và tranh thủ giáo huấn về nền nếp của người Việt.
Càng ở xa đất nước hoặc sống xa quê hương càng lâu, người Việt càng canh cánh trong lòng làm sao giữ được những thói quen tốt của gia đình xưa. Rất dễ thấy không phải Việt kiều nào cũng “mất gốc”. Một lần tại quầy sách cũ Cô Chi nơi Đường Sách TPHCM, chúng tôi gặp những người Mỹ gốc Việt, thế hệ F2, F3… nói tiếng Việt khá rành. Họ mua sách Việt đọc, trả tiền cho người bán bằng 2 tay và cầm lại quyển sách một cách trân trọng kèm lời cảm ơn. Hỏi ra thì biết, được như vậy cũng là nhờ cha mẹ, ông bà của các bạn trẻ này chú ý giúp con cháu không quên cội nguồn. Các bạn được dạy tiếng Việt, cả nói và viết. Ngoài những giờ đến trường, khi ở nhà, họ buộc phải nói tiếng Việt. Nhờ thế nên không những nói được tiếng mẹ đẻ mà khi đi học đại học ở tiểu bang khác, những người trẻ này vẫn có thể đọc được email của ông bà, cha mẹ mình gởi bằng tiếng Việt.
Ông Đinh Văn Kỳ, 67 tuổi, sống tại Colorado (Hoa Kỳ) kể, ngoài việc giáo dục con giữ gìn bản sắc Việt trong cuộc sống, từ nhỏ ông luôn dành thời gian cho con, và sau này là cháu. Chúng tỉ tê tâm sự cùng ông. Với chúng, ông là tấm gương tốt, một nơi để chia sẻ. Nhờ vậy, không khó khăn gì khi ông trò chuyện với đám trẻ bằng tiếng Việt, tạo cho các con cháu lòng tự hào tự tôn dân tộc Việt. Những người trẻ này cũng thấy sự ưu việt của cái gọi là nề nếp gia đình khi nhìn ông sống lễ phép, hòa nhã với tất cả mọi người. Kính trọng ông, con cháu kính yêu và giữ gìn những giá trị thiêng liêng của dân tộc, của gia đình như ăn mặc không theo trào lưu của nước ngoài, nói tiếng Việt cùng người Việt, kính trên nhường dưới… Tất cả từ người cha, người ông đáng kính của mình.
Nhiều gia đình sống trong nước cũng vẫn giữ những giá trị lễ nghĩa, như bà Phạm Phương Loan, 69 tuổi (quận 3, TPHCM) vẫn khuyên răn con cháu không được ăn mặc nhố nhăng. Con gái và cả con trai sau khi lập gia đình, lúc dắt các cháu về nhà bà ngoại, bà nội, vào mâm cơm đều không quên mời ông bà; gặp hàng xóm biết khoanh tay chào. Bà Loan nói: “Không cần ra nước ngoài mới giữ truyền thống, đạo đức người Việt. Ở Việt Nam, tôi cũng giáo dục con cháu theo khuôn khổ. Học hành, làm việc có thể mặc đồ ngắn, nhưng đi lễ nhà thờ nên mặc áo dài hoặc trang phục kín đáo…”
Ông Vĩnh Bình (Q.1, TPHCM) bày tỏ mối lo và cũng cho biết nếp sống ở gia đình mình: “Bây giờ làn sóng mới ảnh hưởng nhiều đến giới trẻ, có cái hay cái lạ nhưng cũng có cái đáng lo. Gia đình tôi luôn gìn giữ nếp cũ, các cơ hội “giữ” các cháu ở nhà bên mâm cơm, lễ lạt đều răn bảo con cháu về thuần phong mỹ tục của người Việt, vẻ đẹp của chiếc áo dài, áo bà ba, sự thưa hỏi lễ phép…”. Ông Bình vẫn gìn giữ một góc riêng trong gia đình làm điểm tựa cho con cháu.
Gìn giữ đạo lý, thói quen tốt trong gia đình, nề nếp lễ nghĩa trong nhà… không thể là lời nói suông, mà cần phải thực hành, phải được làm gương từ cha mẹ, ông bà… Và từ đó con cái noi theo dù những người trẻ này ở bất cứ nơi nào trên thế giới. Có những bậc phụ huynh hiểu rằng khi con cái yêu kính họ, quý trọng họ, chúng sẽ yêu quý luôn đất nước, dân tộc, cả tiếng nói và yêu luôn quốc phục truyền thống Việt Nam, vì thế việc giáo dục của họ trước hết là giáo dục lòng hiếu thảo.
Thời 4.0, bên cạnh bùng nổ công nghệ, các giá trị mới xuất hiện trong hội nhập, các giá trị truyền thống bị tác động mạnh mẽ. Trên nền cái mới từ công nghệ đến trào lưu sống mới, yêu cầu bảo vệ bản sắc, gìn giữ thuần phong mỹ tục càng cần được đề cao một cách thích hợp linh hoạt: không phải khư khư cố chấp rào giữ cái cũ bài bác cái mới như tư tưởng “đả cựu nghinh tân” thuở nào, mà biết giáo huấn con trẻ thấy và yêu cái đẹp, giá trị không hề lỗi thời của thuần phong mỹ tục để đám trẻ tự hào, trân quý. Bạn Kiều Tiên, sinh viên năm ba một đại học tại TPHCM vui vẻ khoe: “Nhóm tụi con ăn vận sành điệu, hiện đại, cũng rap, hiphop… nhưng ở nhà hay đến nhà nhau chơi, gặp người lớn đều khoanh tay chào hỏi lễ phép, giữ nếp cũ khi vào mâm cơm, được khen hoài đó ạ!”.
Có những hằng giá trị không hề bị lỗi thời dù xã hội đi tới mấy chấm, trong cái mới, các giá trị ấy càng nổi bật hơn, như thuần phong mỹ tục của người Việt mình.
CÔNG NGUYÊN – HOÀNG HẠC
2023
Giáo lý loan báo Tin Mừng 24 – Thánh Cirillo và Metodio
Tiếp tục loạt bài giáo lý về “Lòng say mê loan báo Tin Mừng; lòng nhiệt thành Tông đồ”, Đức Thánh Cha đã chia sẻ với các tín hữu hiện diện về hai nhà truyền giáo say mê loan báo Tin Mừng: đó là hai anh em Thánh Cirillo và Metodio, còn được gọi là “các tông đồ của người Slav”. Ngài nhấn mạnh ba khía cạnh quan trọng trong chứng tá của các vị thánh này: hiệp nhất, hội nhập văn hóa và tinh thần tự do.
Bắt đầu buổi tiếp kiến, các tín hữu cùng nghe đoạn Sách Cv 11,2-4.15-17
Khi ông Phêrô lên Giêrusalem, các người thuộc giới cắt bì chỉ trích ông, họ nói: “Ông đã vào nhà những kẻ không cắt bì và cùng ăn uống với họ!” Bấy giờ ông Phêrô bắt đầu trình bày cho họ đầu đuôi sự việc; ông nói: … “Tôi vừa mới bắt đầu nói, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên họ, như đã ngự xuống trên chúng ta lúc ban đầu… Vậy, nếu Thiên Chúa đã ban cho họ cùng một ân huệ như Người đã ban cho chúng ta, vì chúng ta tin vào Chúa Giêsu Kitô, thì tôi là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa?”
Bài giáo lý của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm nay tôi sẽ nói với anh chị em về hai anh em rất nổi tiếng ở Đông phương, đến mức họ được gọi là “các tông đồ của người Slav”: Thánh Cirillo Thánh và Metodio. Sinh trong một gia đình quý tộc ở Hy Lạp vào thế kỷ thứ 9, các ngài từ bỏ sự nghiệp chính trị để dâng mình trong đời sống đan tu. Nhưng ước mơ về cuộc sống ẩn dật của các ngài chỉ tồn tại trong thời gian ngắn. Các ngài được cử đi truyền giáo đến vùng Moravia. Vào thời điểm đó, nơi này có nhiều dân tộc khác nhau sinh sống, một phần đã được truyền giáo, nhưng còn nhiều phong tục và truyền thống ngoại giáo vẫn tồn tại giữa họ. Quốc vương của họ yêu cầu một thầy dạy có thể giải thích đức tin Kitô giáo bằng ngôn ngữ của họ.
Đức tin được hội nhập văn hóa và văn hóa được Phúc Âm hóa
Do đó, công việc đầu tiên của hai Thánh Cirillo và Metodio là nghiên cứu kỹ về văn hóa của các dân tộc đó. Luôn luôn là điệp khúc này: đức tin được hội nhập văn hóa và văn hóa được Phúc Âm hóa. Hội nhập văn hóa đức tin, Phúc Âm hóa nền văn hóa. Thánh Cirillo hỏi họ có bảng chữ cái không; họ trả lời không. Và ngài trả lời: “Ai có thể viết một diễn văn trên nước?”. Thực ra, để loan báo Tin Mừng và cầu nguyện, chúng ta cần có công cụ riêng cụ thể và thích hợp. Vì thế ngài đã phát minh ra bảng chữ cái Glagolitico. Ngài dịch Kinh Thánh và các văn bản phụng vụ. Người dân cảm thấy đức tin Kitô giáo không còn “xa lạ” mà đã trở thành đức tin của họ, được nói bằng tiếng mẹ đẻ của họ. Anh chị em hãy suy nghĩ: hai đan sĩ Hy Lạp đang trao cho người Slav một bảng chữ cái. Chính tấm lòng cởi mở này đã làm cho Tin Mừng đâm rễ nơi họ. Các ngài không sợ hãi nhưng can đảm.
“Thiên Chúa muốn mọi người ca ngợi Người bằng ngôn ngữ của họ”
Tuy nhiên, không lâu sau đó, xung đột đã bắt đầu từ phía một số tín hữu nghi lễ Latinh, những người nhận thấy mình bị mất độc quyền rao giảng cho người Slav. Sự phản đối của họ có tính tôn giáo, nhưng chỉ ở những điều bề ngoài: họ nói rằng Thiên Chúa có thể được ca ngợi chỉ bằng ba ngôn ngữ được viết trên thập tự giá, tiếng Do Thái, tiếng Hy Lạp và tiếng Latinh. Những người này có não trạng khép kín để bảo vệ sự tự chủ của họ. Nhưng Thánh Cirillo đáp lại một cách mạnh mẽ: Thiên Chúa muốn mọi người ca ngợi Người bằng ngôn ngữ của họ. Cùng với người anh trai Metodio, ngài thỉnh cầu Đức Giáo hoàng và Đức Giáo hoàng đã phê chuẩn các văn bản phụng vụ của họ bằng tiếng Slav. Ngài cho phép đặt các bản văn trên bàn thờ của nhà thờ Đức Bà Cả và cùng họ hát những lời ca ngợi Chúa theo những cuốn sách đó. Thánh Cirillo qua đời vài ngày sau đó, và thánh tích của ngài vẫn được tôn kính ở Roma, trong Vương cung thánh đường Thánh Clemente. Tuy nhiên, Thánh Metodio đã được tấn phong làm Giám mục và được bổ nhiệm trở lại lãnh thổ của người Slav. Ở đây ngài sẽ phải chịu đau khổ rất nhiều, thậm chí sẽ bị tù đày, nhưng Lời Chúa không bị xiềng xích và lan truyền giữa các dân tộc đó.
Hiệp nhất, hội nhập văn hóa và tinh thần tự do
Tiếp tục bài giáo lý, Đức Thánh Cha nói: Nhìn vào chứng tá của hai nhà truyền giáo này, những vị mà Thánh Gioan Phaolô II mong muốn là những Thánh đồng bảo trợ của Châu Âu và đã viết Thông điệp Slavorum Apostoli – các Tông đồ của người Slav – về hai vị, chúng ta hãy suy tư về ba khía cạnh quan trọng.
Hiệp nhất
Trên hết là sự hiệp nhất: người Hy Lạp, Giáo hoàng, người Slav: vào thời điểm đó ở châu Âu có một Kitô giáo không chia rẽ, đã hợp tác để truyền giáo.
Hội nhập văn hóa
Khía cạnh quan trọng thứ hai là hội nhập văn hóa, điều mà tôi đã nói trước đây: Phúc Âm hóa nền văn hóa và việc hội nhập văn hóa cho thấy rằng việc loan báo Tin Mừng và văn hóa liên kết chặt chẽ với nhau. Chúng ta không thể rao giảng một Phúc Âm trừu tượng, thuần túy. Không. Tin Mừng phải được hội nhập văn hóa và nó cũng là một cách diễn tả của văn hóa.
Tinh thần tự do
Một khía cạnh cuối cùng, đó là sự tự do. Trong khi rao giảng, chúng ta cần tự do nhưng tự do luôn cần lòng can đảm, con người càng tự do thì càng can đảm và không để mình bị xiềng xích bởi nhiều thứ cướp đi tự do của mình.
Anh chị em thân mến, chúng ta hãy cầu xin các Thánh Cirillo và Metodio, các tông đồ của người Slav, để chúng ta có thể trở thành những khí cụ “tự do trong bác ái” vì tha nhân. Hãy sáng tạo, kiên trì và khiêm tốn, bằng cầu nguyện và phục vụ.
2023
Cầu nguyện với Đức Mẹ Thinh Lặng: Liều thuốc cho tâm hồn
Lời cầu nguyện tuyệt đẹp này của Đức Thánh Cha Phanxicô với Đức Mẹ Thinh Lặng có thể giúp chúng ta thinh lặng để lắng nghe Chúa và tha nhân với một tâm hồn tĩnh lặng, và đó là phương thuốc cho tâm hồn và không nói xấu người khác.
CẦU NGUYỆN VỚI ĐỨC MẸ THINH LẶNG: LIỀU THUỐC CHO TÂM HỒN
Marzena Devoud
Lời cầu nguyện tuyệt đẹp này của Đức Thánh Cha Phanxicô với Đức Mẹ Thinh Lặng có thể giúp chúng ta thinh lặng để lắng nghe Chúa và tha nhân với một tâm hồn tĩnh lặng, và đó là phương thuốc cho tâm hồn và không nói xấu người khác.
Thinh lặng là cách tốt nhất để lắng nghe người khác. Tuy nhiên, lắng nghe không chỉ là im lặng. Thinh lặng cũng giống như đặt lại bộ đếm về số 0. Hòa giải với chính mình, tìm lại hơi thở của mình, niềm vui, nỗi sợ hãi, nhưng cả sự tức giận và nhiệt huyết của mình…để cho tiếng Chúa chạm đến. Cầu nguyện với Đức Mẹ Thinh Lặng, đó là xin Mẹ ơn đạt được sự thinh lặng.
Đó là những gì Đức Thánh Cha Phanxicô thực hiện mỗi buổi sáng. Quả thế, trong thang máy ngài sử dụng thường ngày có một linh ảnh Đức Mẹ Thinh Lặng, được vẽ bởi các nữ tu dòng Biển Đức của tu viện Mater Ecclesiae (Mẹ của Giáo hội) trên đảo San Gulio trên hồ Orta (Ý). Đức Thánh Cha đặc biệt gắn bó với bức linh ảnh này. Hãy khám phá lời cầu nguyện tuyệt vời này với Đức Mẹ Thinh Lặng mà ngài đã viết vào năm 2013 khi xin Mẹ dạy cho biết thinh lặng, như Mẹ, để Chúa Giêsu « nói với tâm hồn chúng ta » :
« Lạy Mẹ của sự thinh lặng, Đấng gìn giữ Mầu Nhiệm của Thiên Chúa, xin giải thoát chúng con khỏi sự tôn thờ ngẫu tượng hiện tại mà những người quên lãng bị kết án. Xin thanh tẩy đôi mắt của các mục tử bằng phương thuốc ký ức và chúng con sẽ trở lại với sự tươi mới nguyên thủy, vì một Giáo hội cầu nguyện và sám hối. Lạy Mẹ tuyệt mỹ, Đấng nở hoa trong sự trung tín với công việc hằng ngày, xin đánh thức chúng con khỏi sự đờ đẫn ươn lười, sự nhỏ nhen và não trạng chủ bại. Xin hãy mặc cho các mục tử lòng trắc ẩn hợp nhất và hội nhập này, và chúng con sẽ khám phá niềm vui của một Giáo hội phục vụ, khiêm tốn và huynh đệ. Lạy Mẹ dịu hiền, Đấng bao bọc bằng sự kiên nhẫn và lòng thương xót, xin giúp chúng con đốt cháy những ưu buồn, những sự thiếu kiên nhẫn và cứng nhắc của những người không biết đến tư cách thành viên. Xin cầu bầu cùng Con của Mẹ để tay, chân và trái tim chúng con được nhanh nhạy, và chúng con sẽ xây dựng Giáo hội bằng sự thật trong bác ái. Lạy Mẹ, chúng con sẽ là dân Thiên Chúa, đang lữ hành về Nước Trời. Amen. » (Giáo hoàng Phanxicô, ngày 23/5/2013).
“Không nói xấu người khác”
“Không nói xấu người khác” là ý nghĩa đầu tiên của linh ảnh “Đức Mẹ Thinh Lặng”, Emiliano Antenucci, tu sĩ dòng Capuchin người Ý, giải thích. Ngài cùng với các thành viên của Cộng đoàn Thinh Lặng đã gặp gỡ Đức Thánh Cha Phanxicô trong buổi tiếp kiến chung ngày 22/11/2017.
Cộng đồng ngay lập tức tìm thấy sự ủng hộ và khuyến khích của Đức Thánh Cha, người đã nói với họ bằng cử chỉ đưa ngón trỏ lên che miệng, như Đức Maria trong bức linh ảnh đã làm. Bức linh ảnh gốc đã được tu sĩ Emiliano tặng cho Đức Thánh Cha trong buổi tiếp kiến chung ngày 15/6/2016.
Theo yêu cầu của ngài, một bản sao của bức linh ảnh Đức Mẹ Thinh Lặng hiện đang được đặt giữa hai thang máy của lối vào chính của Dinh Tông Tòa. Chính “Đức Trinh Nữ nói: “Đừng ngồi lê đôi mách””, Đức Phanxicô giải thích trong một bài phát biểu vào ngày 21/10/2017.
“Liều thuốc cho tâm hồn”
Cha Emiliano giải thích rằng bức linh ảnh này “được vẽ bởi các tu sĩ Biển Đức trên hòn đảo San Giulio trên hồ Orta”, ở Bắc Ý. Nó cũng mời gọi “đi theo con đường thinh lặng như một hành trình hạnh phúc và là liều thuốc cho tâm hồn được nâng đỡ bởi lời cầu nguyện”.
Đối với Đức Thánh Cha, “sự thinh lặng là ngôn ngữ biểu cảm nhất” của Đức Mẹ. Trong Sứ điệp cho Ngày Thế giới truyền thông xã hội 2023, Đức Thánh Cha nhắc nhở: « Chúng ta đừng sợ công bố sự thật, dù đôi khi có thể không thoải mái, nhưng phải sợ nói sự thật mà không có bác ái, không có tấm lòng ».
2023
Kinh Kính Mừng 2
Ngày 13/5/2017 Giáo Hội mừng kỉ niệm 100 năm Đức Mẹ hiện ra tại Fa-ti-ma. Trong lần hiện ra ngày 13/5/1917, Mẹ đã kêu gọi: “Hãy lần Chuỗi Mân Côi hằng ngày để cầu bình an cho thế giới và xin chấm dứt chiến tranh”. Trong lần hiện ra ngày 13/10/1917, Mẹ yêu cầu ba trẻ: “Ta là Mẹ Mân Côi. Hằng ngày hãy tiếp tục cầu nguyện bằng Chuỗi Mân Côi.”
Thật đẹp biết bao khi biến cố này diễn ra trong tháng hoa kính Mẹ. Lời Kinh Mân Côi, lời Kinh Kính Mừng mà con đọc từ tấm tấm tí tí mãi du dương ngọt ngào, ngập tràn ý nghĩa thâm sâu: nó nhắc nhớ con đến tình mẫu tử thiêng liêng của Mẹ; nó như những cánh hoa tình yêu con hái dâng Mẹ trong mỗi ngày sống của con; nó cũng chứa đựng những tâm tư, tình cảm chất chứa trong hồn mà con muốn kể cho Mẹ nghe.
Mẹ yêu dấu! Con không biết dùng ngôn từ nào để ca ngợi và tự hào về Mẹ. Thế nên, con xin mượn lời của sứ thần Gap-ri-en để hát mừng Mẹ. “Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc, Đức Chúa Trời ở cùng Mẹ, Mẹ có phúc hơn mọi người nữ…” Mẹ ơi! Con ước gì con có thể đi khắp thế trần để ca rao cho muôn người biết về những “phúc lạ” Chúa đã ban cho Mẹ, để họ cũng được hưởng niềm hạnh phúc lớn lao mà Mẹ con mình đang có là “cưu mang Con Thiên Chúa.”
Vào thế kỷ IV, Mẹ Ma-ri-a nói với thánh nữ Eu-la-li-a, nước Tây Ban Nha, rằng: “Khi con chào Mẹ với lời chào của thiên sứ, Mẹ cảm thấy vui mừng khôn tả.” Lời chào “Kính mừng Maria đầy ân sủng” là lời cầu nguyện căn bản của Kinh Mân côi. Toàn thể thụ tạo vô cùng biết ơn Mẹ, khi Mẹ đáp tiếng xin vâng. Chính lúc ấy “phúc lạ” Chúa ban là Giê-su con Mẹ, làm cho Mẹ trổi vượt hơn mọi người nữ trên trần gian. Một trinh nữ vừa làm Mẹ Thiên Chúa, vừa làm Mẹ của toàn nhân loại: “Mẹ có phúc hơn mọi người nữ và Giê-su con lòng Mẹ gồm phúc lạ.”
Ca khen Mẹ, con cảm thấy mình có lỗi vì đã bao lần chúng con khiến lệ sầu vương trên mắt Mẹ: vì chúng con chưa biết sống thương yêu nhau, nên thế giới vẫn còn đó những xung khắc chiến tranh, hận thù và chia rẽ; vì chúng con chưa biết sống trọn thánh ý Thiên Chúa, nên thế giới vẫn còn hàng tỉ người chưa được nhận biết đức tin; vì chúng con phạm tội, chúng con lại đóng đinh Chúa Giê-su vào thập giá, và như thế lại thêm một lưỡi đòng khác dâm thấu trái tim của Mẹ… “Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội…”
Vì thương nhân loại, Mẹ mời gọi chúng con: “Hãy cải thiện đời sống, siêng năng lần hạt mân côi và tôn sùng trái tim Mẹ” nhưng chúng con lại cứng lòng, ngang bướng chẳng chịu nghe. Chính vì vậy, thế giới còn đó những tai ương, bệnh tật, đau khổ; xã hội còn đó những bất công, tệ nạn, tan vỡ, chia li; còn đó những đoàn người di dân lầm than khốn khó; còn đó sự chia rẽ giữa con người và môi trường sống; còn đó bạo lực lan tràn, trào lưu tục hóa, “nền văn hóa sự chết”; còn đó sự chống chế Thiên Chúa, con người loại trừ Thiên Chúa ra khỏi chính mình và thế giới… Tất cả chúng con đã đến“giờ lâm tử”. “Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội khi nay và trong giờ lâm tử.”
Chúng con hoàn toàn tin tưởng và cậy trông vào tình thương hải hà của Mẹ. Chúng con hứa với Mẹ sẽ cải thiện đời sống, tôn sùng trái tim Mẹ và siêng năng lần hạt Mân Côi mỗi ngày.
Trong thông điệp năm 1892[1], đức giáo hoàng Lêô XIII đã nói: “Chúng ta hãy vững tin rằng nếu đọc kinh Mân côi một cách thành kính và suy gẫm sâu sắc, chắc chắn chúng ta sẽ nhận được phúc lợi không chỉ cho riêng mình mà còn cho xã hội của mình nữa”. Và, “trong mọi gia đình, mọi quốc gia, nếu kinh Mân côi của Đức Ma-ri-a vẫn còn được tôn kính, người ta không còn phải lo lắng về việc mất đức tin do thờ ơ và lầm lỗi.”
Kính mừng Mẹ – Đấng đầy ơn
Chẳng hề vướng tội, tuyệt hơn muôn người.
Mẹ diễm phúc – Mẹ rạng ngời
Bởi lòng dạ Mẹ mang Lời Cứu Tinh
Khiêm nhu, đức hạnh, khiết trinh
Kho tàng phúc lạ thắm xinh cao vời.
Ma-ri-a, Mẹ Chúa Trời
Cầu muôn ơn phúc cho đời lầm than
Đưa con về bến Thiên Đàng
Thoát vòng lâm tử vẻ vang chung phần. Amen
[1] Thông điệp “Laetitiae Sanctae”.