Bác ái vô vị lợi
6.11 Thứ Hai trong tuần thứ Ba Mươi-Nhất Mùa Quanh Năm
Rm 11:29-36; Tv 69:30-31,33-34,36-37; Lc 14:12-14
Bác ái vô vị lợi
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu khuyến cáo vị thủ lãnh người Biệt phái hãy loại bỏ lối sống ích kỷ và lòng tham lam tiền bạc, mà hãy quan tâm đến những người nghèo khổ; đồng thời, Người đề nghị khi dọn tiệc nên “mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt và đui mù”. Nếu làm được như vậy, ông sẽ được phúc, vì người nghèo biết ơn ở đời này và được ban thưởng hạnh phúc ở đời sau, nhờ những người công chính sống lại đền ơn cho ông.
Ông bà ta thường nói: “có qua, có lại mới toại lòng nhau” hay “hòn đất ném đi, hòn chì ném lại”. Thật vậy, trong cuộc sống có mấy ai cho đi mà không cần lấy lại. Lẽ thường con người ta luôn luôn muốn nhận lại những gì mình đã cho đi. Hôm nay tôi giúp anh việc này, để phòng khi lúc cần anh sang mà giúp lại. Tôi hãnh diện khi được vinh danh là ân nhân cho một chương trình nào đấy.
Chương trình từ thiện của tôi ắt hẳn là vì cộng đồng nhưng buộc phải vang danh, có tầm ảnh hưởng sâu rộng, để nâng cao uy tín cho bản thân tôi, cho doanh nghiệp của tôi chằng hạn… Tất cả những ý muốn đó dù có được thể hiện qua cách này hay cách khác, một cách lộ liễu hay thầm kín tinh vi nhưng cũng không ngoài mục đích tìm mối lợi cho chính mình.
Còn ngược lại, Chúa Giêsu dạy rằng: thi ân mà không cần đáp trả. Chúng ta sống với nhau, không tính toán chi cả mà bằng tình yêu cho đi nhưng không với mọi người. Đó mới thật là cho đi hết lòng, cho thật tình mà không vị lợi. Đồng thời Chúa Giêsu cũng cảnh giác nhắc cho mọi người hiểu rõ rằng: “Khi nào ông đãi khách ăn trưa hay ăn tối, thì đừng kêu bạn bè anh em, hay bà con láng giềng giàu có, kẻo họ lại mời lại ông, và như thế ông được đáp lễ rồi”. Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu hướng chúng ta về một cái nhìn rất khác, đó là bác ái vô vị lợi. Gương bác ái vô vị lợi mà chúng ta tìm thấy đầu tiên chính là hình ảnh của Chúa Giêsu.
Vì yêu thương nhân loại vô bờ, Chúa Giêsu đã khiêm hạ đến trần gian trong mầu nhiệm nhập thể với thân phận nhỏ bé thấp hèn. Tình thương của Ngài trao ban đi mà không cần chi đáp trả, Chúa quan tâm đến những người nghèo khó, bệnh tật … và mời gọi tất cả cùng dự bàn tiệc nước trời với Ngài.
“Vì quyền năng của Đức Chúa thì lớn lao,
Người được tôn vinh nơi các kẻ khiêm nhường”
Đối với Thiên Chúa, Ngài rất yêu quí, những người sống khiêm nhường vì họ là những người biết chạnh lòng thương tha nhân, biết sống theo tiếng gọi con tim rộng mở, để đón nhận đem ích lợi cho tha nhân, không quản ngại khó khăn gian khổ, họ không mong đền đáp, biết cho đi thật nhiều, nhưng chẳng nhận bao nhiêu với người đời… nhưng thực giản đơn, Thiên Chúa luôn bù đắp những tấm lòng không so đo tính toán, không kiêu căng hay vụ lợi, khi họ cho đi là đã nhận rất nhiều hơn thế, đó là niềm vui vô hình họ không chạm vào được. Vì với Thiên Chúa: “cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35).
Chúa Giêsu hướng lòng con người về đời sau, về phần thưởng mại hậu dành cho những ai thực hiện lòng bác ái một cách vô vị lợi. Đang lúc dự tiệc ở trần gian, Ngài liên tưởng đến bữa tiệc sẽ hoàn tất trong vinh quang Nước Chúa. Trong bữa tiệc đó, những người hèn kém được nâng lên và kẻ quyền thế bị hạ xuống (Lc1, 52-53), ở đó những người tàn tật, đui mù thực sự là những khách được mời dự tiệc của Chúa.
Gương bác ái vô vị lợi đó, chúng ta tìm thấy được trong chính đời sống của Chúa Giêsu. Ngài là hiện thân của tình yêu Thiên Chúa. Tình yêu ấy được biểu hiện trong việc Nhập Thể và Nhập Thế. Đây chính là tình yêu vô biên mà Thiên Chúa dành cho nhân loại. Vì yêu, Thiên Chúa đã “trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế…”(Pl 2, 6) để cứu độ con người, để cho con người được sống xứng với phẩm giá của mình và được chung hưởng hạnh phúc với Ngài.
Thật vậy, Thiên Chúa đã làm người để con người được làm con Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã hạ mình xuống ngang tầm mức những kẻ bé nhỏ, nghèo hèn; Ngài không tìm địa vị cao sang, nhưng quan tâm đến những kẻ nghèo khó, bệnh tật, yếu đau, tội lỗi và những người bị gạt ra bên lề xã hội (Lc 4, 18).
Tình thương của Chúa Giêsu không đòi hỏi phải có đi có lại. Ngài đi tìm những kẻ nghèo khổ để ban ơn, mà không làm cho họ mặc cảm hay nghĩ ngợi là mình chẳng có gì đền đáp. Ngài mời gọi tất cả mọi người, nhất là những người nghèo khổ hãy đến với Ngài: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề hãy đến cùng tôi…”(Mt 11, 28).
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta noi gương sống bác ái của Chúa. Ngài đã yêu thương chúng ta bằng một tình yêu bao la và nhưng không; do đó, chúng ta cũng có bổn phận phải cho đi một cách rộng rãi và vô vị lợi những ân huệ mà Ngài đã ban cho chúng ta. Ðược như thế chắc chắn chúng ta sẽ sống đẹp lòng Chúa và xứng đáng thông dự bàn tiệc vĩnh cửu trong Nước Chúa. Điều quan trọng là có bao giờ bạn biết mở rộng lòng mình, để đón nhận và trao ban Tình yêu Thiên Chúa đến với mọi người hay không?