2023
Đức Thánh Cha chào đón các bạn trẻ đến với Đại hội GTTG Lisbon
Đức Thánh Cha chào đón các bạn trẻ đến với Đại hội GTTG Lisbon
Chiều thứ Năm 3/8, tại Công viên Eduardo VII, một công viên cây xanh rộng 25 mẫu tây nằm ở trung tâm Lisbon, đã diễn ra nghi thức chào đón Đức Thánh Cha tại Đại hội Giới trẻ Thế giới Lisbon 2023. Đây là khoảnh khắc gặp gỡ đầu tiên giữa những người hành hương của Đại hội Giới trẻ và Đức Thánh Cha Phanxicô.
Chiều nay cũng là lần đầu tiên trong chuyến tông du Bồ Đào Nha Đức Thánh Cha sử dụng chiếc xe papamobile của ngài. Từ Tòa Sứ thần cách công viên 600 m, Đức Thánh Cha đi dọc theo đại lộ Tự do, vòng quanh công viên Gặp gỡ để chào các bạn trẻ giữa những tiếng hát, tiếng reo hò hân hoan của họ.
Nhóm “Ensemble 23”, gồm 50 bạn trẻ thuộc 22 quốc gia trò chuyện với Đức Thánh Cha dựa trên những lá thư được lấy từ hàng ngàn lá thư các bạn trẻ đã gửi Đức Thánh Cha.
Mở đầu bài diễn văn Đức Thánh Cha cho biết ngài hạnh phúc khi gặp gỡ các bạn trẻ, nghe những tiếng reo hò dễ thương của họ, và để cho mình được vui lây với niềm vui của họ. Ngài mời các bạn trẻ cám ơn những người mời gọi họ đến Đại hội Giới trẻ và trên tất cả là tạ ơn Chúa Giêsu bởi vì chính Người đã gọi họ đến đây.
Cuộc gặp gỡ ở Lisbon không phải là tình cờ bởi vì chính Thiên Chúa đã kêu gọi các bạn, gọi các bạn bằng tên riêng, “những chữ ấy được ghi khắc bên trong các bạn, trong chính con tim của mình, như là những chữ làm nên cuộc đời của mình, làm nên ý nghĩa của những gì mà mình là”. Và các bạn được gọi bởi vì các bạn được yêu thương. ” Trong ánh mắt của Thiên Chúa, chúng ta là những đứa con quý giá. Mỗi ngày, Thiên Chúa không ngừng gọi chúng ta để ôm lấy chúng ta và khích lệ chúng ta, để biến chúng ta thành một kiệt tác độc nhất vô nhị.”
Và Đức Thánh Cha muốn rằng trong Đại Hội Giới Trẻ này, mọi người giúp nhau nhận ra điều căn cốt nền tảng này: “Ước gì những ngày này làm vang vọng cách sống động tiếng gọi yêu thương của Thiên Chúa, bởi vì chúng ta đều quý giá trong mắt của Thiên Chúa”. “Ước gì những ngày này ghi khắc trong tim của chúng ta rằng chúng ta là những người được yêu, được yêu như chúng ta là. Đây là điểm khởi hành của Đại Hội Giới Trẻ, và cũng là điểm khởi hành của cuộc đời chúng ta”.
“Được gọi bằng tên riêng”, Đức Thánh Cha giải thích, có nghĩa là “đối với Thiên Chúa bạn không phải chỉ là một con số nhưng là một gương mặt.” Đức Thánh Cha nhận xét rằng ngày nay nhiều người biết bạn nhưng họ không gọi tên riêng của bạn, nhưng liên kết với các thị hiếu và sở thích. Ngài nói: “Tuy nhiên, điều ấy đâu có nói lên được tính độc nhất vô nhị của chính bạn, đúng hơn, chúng chỉ phản ánh tính hữu ích của bạn đối với việc nghiên cứu thị trường mà thôi.” Ngài cảnh giác rằng nhiều người nói rằng họ biết bạn nhưng thực tế họ không yêu thương bạn, họ hứa hẹn rồi sau đó bỏ bạn lại một mình khi bạn chẳng còn giá trị lợi dụng nữa. Đó là những ảo ảnh của thế giới ảo. Nhưng Đức Giêsu thì không. Người tin tưởng nơi bạn. Đối với Người, bạn rất quan trọng.
Trả lời những băn khoăn của các bạn trẻ về việc liệu Giáo hội có chỗ cho những người sai lỗi không, Đức Thánh Cha khẳng định rằng “Chúng ta là Giáo Hội. Chúng ta là cộng đoàn của những người được gọi. Chúng ta không phải là những người tốt nhất… Chúng ta là cộng đồng những anh chị em với Đức Giêsu, là con cái của cùng một Cha.” Ngài khẳng định rằng trong Giáo hội luôn có chỗ cho mọi người, cho những người đã phạm sai lầm, những người đã sa ngã, những người đang vất vả chiến đấu.
Thiên Chúa không phải là người đứng chỉ tay, nhưng là người dang rộng vòng tay. Chính Đức Giêsu trên Thập Giá minh chứng cho điều đó. Người không đóng sập cánh cửa, nhưng luôn mời chúng ta bước vào. Người không đứng xa giữ khoảng cách, nhưng luôn chào đón chúng ta.” “Hãy loan truyền cho nhau sứ điệp yêu thương của Thiên Chúa” là lời Đức Thánh Cha mời gọi các bạn trẻ trong những ngày Đại hội Giới trẻ. “Hãy gọi tên người khác bằng tất cả tình yêu, và đừng sợ nói thêm với họ: “Thiên Chúa yêu bạn. Thiên Chúa gọi bạn. Hãy nhắc nhớ nhau rằng mỗi người chúng ta đều có một giá trị quý giá.”
Đức Thánh Cha nói rằng mỗi người chúng ta đều có những ưu tư riêng trong lòng mình. Chúng ta mang theo những lo lắng này bên mình và chúng ta mang chúng trong cuộc đối thoại của mình, chúng ta mang chúng khi cầu nguyện trước Chúa, những câu hỏi mà với cuộc sống trở thành câu trả lời, mà chúng ta phải chờ đợi. Thiên Chúa yêu thích sự bất ngờ, không được lên chương trình sẵn, và tình yêu của Thiên Chúa thì bất ngờ. Nó là điều ngạc nhiên. Nó luôn làm chúng ta ngạc nhiên, nó luôn làm chúng ta tỉnh thức và làm chúng ta ngạc nhiên.
Đừng sợ! Hãy can đảm tiến bước
Đức Thánh Cha kết thúc bài diễn văn bằng cách mời các bạn trẻ suy nghĩ về điều rất đẹp này: Thiên Chúa yêu thương chúng ta, Thiên Chúa yêu thương chúng ta như chính con người chúng ta, không phải như chúng ta muốn trở thành hay như xã hội muốn chúng ta trở thành. Người yêu chúng ta với những khiếm khuyết chúng ta mắc phải, với những hạn chế chúng ta có và với mong muốn chúng ta phải tiến lên trong cuộc sống. Thiên Chúa kêu gọi chúng ta như thế: các con hãy tin tưởng bởi vì Thiên Chúa là một người cha, và Người là một người cha yêu thương chúng ta, một người cha yêu thương chúng ta. Điều này không dễ dàng lắm, và vì thế, chúng ta có sự giúp đỡ rất lớn của Mẹ của Chúa: Mẹ cũng là Mẹ của chúng ta. Mẹ là Mẹ của chúng ta. Cha muốn nói với các bạn – đừng sợ, hãy can đảm, hãy tiến bước vì biết rằng chúng ta được tình yêu của Thiên Chúa che chở.
Kết thúc cuộc gặp gỡ Đức Thánh Cha trở về Tòa Sứ thần để dùng bữa tối và nghỉ ngơi, kết thúc ngày thứ hai trong chuyến viếng thăm Bồ Đào Nha.
2023
Xin hãy gia tăng lòng tin yếu kém nơi chúng con
13.8
Chúa Nhật thứ Mười Chín Mùa Quanh Năm
1 V 19:9,11-13; Tv 85:9-10,11-12,13-14; Rm 9:1-5; Mt 14:22-33
Xin hãy gia tăng lòng tin yếu kém nơi chúng con
Sau khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều, nuôi năm ngàn người ăn uống no nê, Chúa Giêsu truyền cho các môn đệ xuống thuyền đi qua bờ bên kia. Rồi Người một mình lên núi cầu nguyện suốt đêm. Tại sao Chúa có thái độ kỳ lạ như thế? Tại sao Chúa Giêsu bắt ép các môn đệ ra đi? Tại sao giữa lúc dân chúng đang phấn khởi tinh thần, giữa lúc uy tín của Người dâng cao như núi, Người lại bỏ đi? Trong Tin Mừng, thánh Marcô và thánh Matthêu không nói rõ lý do. Nhưng Tin Mừng thánh Gioan thì nói rõ: “Chúa Giêsu bỏ đi vì Người biết dân chúng muốn tôn Người lên làm vua” (Ga 6,14-15).
Thật là một quyết định khác thường. Theo thói thường, ta sẽ khuyên Chúa Giêsu lên ngôi làm vua rồi đi khắp nơi làm phép lạ nuôi người ta ăn uống no nê, mọi người sẽ theo Chúa và chịu phép rửa tội, cả thế giới sẽ thuộc về Chúa, khỏi mất công truyền giáo khổ cực.
Phải chăng đoạn Tin Mừng hôm nay phản ảnh cho một kinh nghiệm sống đức tin của Giáo Hội thời sơ khai? Thực vậy, như một con thuyền tròng trành giữa biển khơi dậy sóng, Giáo Hội chỉ là một cộng đoàn nhỏ bé và yếu đuối giữa một thế gian đối nghịch và không ngừng áp đảo…
Phêrô xuất hiện, và ông đã đáp trả lời trấn an của Thầy mình. Ông tin rằng đây không phải là một bóng ma, một phantasma, nhưng là chính Chúa Giêsu Đấng đang gọi mời ông và các môn đệ. Phêrô bắt đầu bước xuống biển và đi trên mặt nước. Nhưng một lần nữa, ông lại sợ khi sóng to gió lớn nổi lên. Quyết tâm của ông bị chao đảo. Ông từ từ lún chìm trong dòng nước. Cho dù Chúa Giêsu có nói hay không nói với Phêrô “ Sao kém tin thế”, thì Phêrô cũng đã gào lên với Chúa “Thưa Thầy, xin cứu con”.
Đây là một động thái tổng hợp cả hai mặt: vừa nghi ngờ khiến ông bị chìm, vừa bày tỏ lòng tin như một phương sách cuối cùng. Lòng tin đó khởi dẫn ông tìm đến ơn cứu độ giữa lúc bị chìm dưới biển. Không phải chỉ Phêrô, nhưng tất cả những ai lúc đó đang ở trên thuyền, chứng kiến những sự kiện nói lên sự trọng thị đối với Chúa Giêsu – chính xác hơn là sự tôn phục Ngài, chúng ta cũng như các tông đồ sẽ phải thốt lên “ Đúng Ngài là con Thiên Chúa”. Đức Giêsu đã mặc khải uy quyền của Ngài vượt trên sức mạnh thiên nhiên và khuất phục cả những mãnh lực làm chúng ta chảo đảo sợ hãi. Nhưng quan trọng hơn hết, Ngài khải thị cho chúng ta chính thần tính của Ngài và biểu tỏ sức mạnh có thể cứu lấy những gì đã hư mất.
Đa phần chúng ta chưa từng có kinh nghiệm về sự hiện diện linh thánh của Thiên Chúa sâu xa như các môn đệ, và trải nghiệm đức tin giống như các ngài đã kinh qua khi thắng vượt được sự nghi ngờ và nỗi sợ hãi. Các ngài e rằng, mình có thể rơi vào những ảo giác bên ngoài nhằm đánh lừa , và cái họ thấy trước mắt chỉ là một bóng ma đầy kinh khiếp.
Vì thế, đây là mấu chốt khiến câu chuyện ma trong trình thuật Tin Mừng hôm nay trở nên khá thú vị. Không phải lúc nào Thiên Chúa cũng đến với chúng ta trong hình hài thân xác, hoặc giữa cơn bão tố, hay trong lúc chúng ta chao đảo đức tin. Thiên Chúa tỏ mình ra cho chúng ta trong muôn vàn cách thái khác nhau. Ngôn sứ Elia đã đến một cái hang trên núi Horeb, ngọn núi của Chúa, để gặp Chúa. Nhưng Chúa không hiện diện trong cơn giông bão. Ngài không có mặt trong cơn động đất, trong núi lửa, nhưng Chúa đến trong “tiếng gió hiu hiu nhè nhẹ”. Sau khi Elia nghe những âm thanh nhẹ nhàng này, ông tiến ra đứng trước cửa hang để đón gặp Chúa. Trong sự thanh vắng sau cơn bão tố, Chúa đã xuất hiện , hoàn toàn tĩnh lặng giữa núi rừng. Thần khí của Chúa đã đến với Elia dưới một một dạng thức thiêng liêng. Người ta có thể sánh ví, Ngài đến giống hệt như một bóng ma vậy.
Trong cuốn chuyện Quo vadis, tác giả Sienkievich đã đặt Phêrô, người chài lưới già nua và dốt nát trong thế đối diện với Néron, một hoàng đế hùng mạnh, chủ tể của trần gian. Phêrô đã run rẩy, ngẩng mái đầu bạc trắng của mình lên trời cao mà thầm thĩ kêu xin: Lạy Chúa, con biết làm gì với thành phố mà Chúa sai con tới. Của y nào là biển cả và đất liền. Của y nào là muông thú trên mặt đất cũng như thuỷ tộc dưới lòng đại dương. Của y nào là những vương quốc, thành quách và 30 chiến đoàn đang canh giữ. Còn con, lạy Chúa, con chỉ là một tên ngư phủ, sống quanh quẩn trên các mặt sông hồ. Con biết làm gì đây. Làm sao con thắng được sự dữ mà y đã gieo rắc.
Quả là mong manh, bé bỏng và yếu đuối, thế nhưng Giáo Hội vẫn không ngừng đi tới vì tin rằng Chúa Giêsu vẫn đang hiện diện như lời Ngài xác quyết: Thầy đây, đừng sợ. Cho dẫu đó chỉ là một sự hiện diện vô hình, tưởng chừng như ảo ảnh. Thế nhưng cộng đoàn nhỏ bé ấy đã làm đảo lộn cả lịch sử. Néron đã biến đi như một cơn mộng dữ đẫm máu. Còn Phêrô, người chài lưới già nua và dốt nát vẫn còn đấy, đã chiếm lĩnh đến muôn thuở cả trần gian.
Cũng chính vì thế mà câu chuyện của 2.000 năm về trước luôn là nguồn suy tư và sức mạnh cho Giáo Hội, đặc biệt trong những giai đoạn phải đối diện với những khó khăn và thử thách, với những phong ba và bão táp, để ở đó, Giáo Hội hâm nóng lại niềm tin của mình và can đảm tiến bước.
Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta hãy thẳng thắn kiểm điểm lại đời sống của mình. Nếu lúc này, chúng ta không cảm nhận được sự bình an, niềm vui mừng và hy vọng thì chắc chắn đó là vì chúng ta đã lìa xa Chúa. Nếu như lúc này chúng ta đang chao đảo và như muốn chìm xuống đáy nước, thì chắc hẳn đó là vì chúng ta đã không còn tin tưởng, cậy trông và phó thác vào Chúa. Hãy quay trở về cùng Chúa và hãy kêu lên như thánh Phêrô: Lạy Chúa, xin cứu vớt con. Chắc chắn Ngài sẽ ra tay phù trợ, bởi vì Ngài không phải chỉ là một Thiên Chúa quyền năng, có thể làm được những sự chúng ta kêu van, mà hơn thế nữa, Ngài còn là một người cha đầy lòng thương xót, luôn sẵn sàng cứu vớt và nâng đỡ chúng ta ở mọi nơi và trong mọi lúc. Có Chúa cùng đi với chúng ta trên vạn nẻo đường đời, chúng ta sẽ không còn sợ hãi trước những phong ba và bão táp, chúng ta sẽ không còn lo lắng trước những gian nan và thử thách như lời thánh vịnh đã viết: Ví như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả chỉ là uổng công, thành trì Chúa chẳng giữ trông, hùng binh kiện tước cũng không ra gì.
Thiên Chúa luôn hiện diện và đang đồng hành với chúng ta trên mọi nẻo đường cuộc sống. Dấu chân của Ngài luôn in đậm nét trong mọi biến cố cuộc sống đời thường của mọi người, nhưng nhiều khi chúng ta chưa hoặc không nhận ra Ngài. Kinh nghiệm mà thánh Phêrô cũng như các tông đồ đã trải nghiệm năm xưa trên biển hồ Galilê cũng thường được lập lại trong cuộc sống hiện sinh của chúng ta ngày hôm nay. Cùng với Thánh Phêrô, chúng ta hãy thưa lên với Chúa: “Thưa thầy, xin hãy cứu con. Xin hãy gia tăng lòng tin yếu kém nơi chúng con”.
2023
Chúa Nhật Tuần XIX – Mùa Thường Niên
Chúa Nhật Tuần XIX – Mùa Thường Niên
Ca nhập lễ
Tv 73,20.19.22.23
Lạy Chúa, giao ước thuở xưa, xin nhìn lại,
đừng mãi mãi bỏ rơi
mạng sống dân nghèo khổ của Ngài.
Lạy Thiên Chúa,
xin đứng lên biện hộ cho Ngài.
Xin đừng quên tiếng những ai tìm kiếm Chúa.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa dành muôn ân huệ thiêng liêng cho những người mến Chúa xin đổ tràn tình yêu nồng nhiệt xuống tâm hồn chúng con, giúp chúng con một niềm mến Chúa trong mọi sự và hơn mọi loài, hầu được hưởng gia nghiệp Chúa hứa, là gia nghiệp cao quý hơn những gì lòng người dám ước mong. Chúng con cầu xin…
Bài đọc 1
1 V 19,9a.11-13a
Hãy đứng trên núi trước mặt Đức Chúa.
Bài trích sách các Vua quyển thứ nhất.
9a Khi ngôn sứ Ê-li-a tới núi Khô-rếp là núi của Thiên Chúa, ông vào một cái hang và nghỉ đêm tại đó. Có lời Đức Chúa phán với ông : 11 “Hãy ra ngoài và đứng trên núi trước mặt Đức Chúa. Kìa Đức Chúa đang đi qua.” Gió to bão lớn xẻ núi non, đập vỡ đá tảng trước nhan Đức Chúa, nhưng Đức Chúa không ở trong cơn gió bão. Sau đó là động đất, nhưng Đức Chúa không ở trong trận động đất. 12 Sau động đất là lửa, nhưng Đức Chúa cũng không ở trong lửa. Sau lửa có tiếng gió hiu hiu. 13a Vừa nghe tiếng đó, ông Ê-li-a lấy áo choàng che mặt, rồi ra ngoài đứng ở cửa hang.
Đáp ca
Tv 84,9ab và 10.11-12.13-14 (Đ. c.8)
Đ.Lạy Chúa, xin tỏ cho chúng con thấy tình thương của Chúa,
và ban ơn cứu độ cho chúng con.
9abTôi lắng nghe điều Thiên Chúa phán,
điều Chúa phán là lời chúc bình an
cho dân Người, cho kẻ trung hiếu.10Chúa sẵn sàng ban ơn cứu độ cho ai kính sợ Chúa,
để vinh quang của Người
hằng chiếu toả trên đất nước chúng ta.
Đ.Lạy Chúa, xin tỏ cho chúng con thấy tình thương của Chúa,
và ban ơn cứu độ cho chúng con.
11Tín nghĩa ân tình nay hội ngộ,
hoà bình công lý đã giao duyên.12Tín nghĩa mọc lên từ đất thấp,
công lý nhìn xuống tự trời cao.
Đ.Lạy Chúa, xin tỏ cho chúng con thấy tình thương của Chúa,
và ban ơn cứu độ cho chúng con.
13Vâng, chính Chúa sẽ tặng ban phúc lộc
và đất chúng ta trổ sinh hoa trái.14Công lý đi tiền phong trước mặt Người,
mở lối cho Người đặt bước chân.
Đ.Lạy Chúa, xin tỏ cho chúng con thấy tình thương của Chúa,
và ban ơn cứu độ cho chúng con.
Bài đọc 2
Rm 9,1-5
Giả như vì anh em, mà tôi có bị nguyền rủa, thì tôi cũng cam lòng.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.
1 Thưa anh em, có Đức Ki-tô chứng giám, tôi xin nói sự thật, tôi không nói dối, và lương tâm tôi, được Thánh Thần hướng dẫn, cũng làm chứng cho tôi rằng : 2 lòng tôi rất đỗi ưu phiền, và đau khổ mãi không ngơi. 3 Quả vậy, giả như vì anh em đồng bào của tôi theo huyết thống, mà tôi có bị nguyền rủa và xa lìa Đức Ki-tô, thì tôi cũng cam lòng. 4 Họ là người Ít-ra-en, họ đã được Thiên Chúa nhận làm con, được Người cho thấy vinh quang, ban tặng các giao ước, lề luật, một nền phụng tự và các lời hứa ; 5 họ là con cháu các tổ phụ ; và sau hết, chính Đức Ki-tô, xét theo huyết thống, cũng cùng một nòi giống với họ. Người là Thiên Chúa, Đấng vượt trên mọi sự. Chúc tụng Người đến muôn thuở muôn đời. A-men.
Tung hô Tin Mừng
Tv 129,5
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Mong đợi Chúa, tôi hết lòng mong đợi,
cậy trông ở lời Người. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng
Mt 14,22-33
Xin Ngài truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
22 Sau khi dân chúng được ăn no nê, Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. 23 Giải tán họ xong, Người lên núi riêng một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. 24 Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. 25 Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. 26 Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau : “Ma đấy !”, và sợ hãi la lên. 27 Đức Giê-su liền bảo các ông : “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !” 28 Ông Phê-rô liền thưa với Người : “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.” 29 Đức Giê-su bảo ông : “Cứ đến !” Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su. 30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên : “Thưa Ngài, xin cứu con với !” 31 Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói : “Hỡi kẻ kém lòng tin ! Sao lại hoài nghi ?” 32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng. 33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói : “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa !”
Lời Tiền Tụng
Lạy Chúa là Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, nhờ Ðức Ki-tô, Chúa chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Vì thương xót nhân loại lỗi lầm, Người đã chấp nhận sinh ra bởi Ðức Trinh Nữ, đã chịu khổ hình thập giá/ để cứu chúng con khỏi chết muôn đời. Và từ cõi chết sống lại, Người đã ban cho chúng con được hưởng phúc trường sinh.
Vì thế, cùng với các Thiên thần và tổng lãnh Thiên thần, các Bệ thần và Quản thần, cùng toàn thể đạo binh thiên quốc, chúng con không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Thánh! Thánh! Thánh!…
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin chấp nhận lễ vật của chúng con và thực hiện cuộc trao đổi kỳ diệu trong thánh lễ này: là cho chúng con được đón nhận chính Chúa khi chúng con dâng tiến của lễ do Chúa tặng ban. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Tv 147,12.14
Giê-ru-sa-lem hỡi, nào tôn vinh Chúa,
Đấng cho ngươi no đầy lúa mì tinh hảo.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa đã ban bí tích Thánh Thể cho chúng con được tham dự vào sự sống của Ðức Kitô; xin cho chúng con được trở nên giống như Người, để mai sau được vào thiên quốc cùng Người chung hưởng phúc vinh quang. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
2023
Đức tin rất cần thiết
12.8
Thứ Bảy trong tuần thứ Mười Tám Mùa Quanh Năm
St 6:4-13; Tv 18:2-3,3-4,47,51; Mt 17:14-20
Đức tin rất cần thiết
Tin mừng thuật lại, sau khi Chúa Giêsu đưa ba môn đệ lên núi Tabor, số môn đệ còn lại ở dưới núi, vì thế người ta mang đến cho các ông một đứa trẻ bị quỷ ám mắc kinh phong. Các ông đã trừ mà không được. Nên thấy Chúa Giêsu xuống, dân chúng đã xúm lại và xin Ngài chữa lành. Sau khi Ngài chữa cho bé gái khỏi quỷ ám, các môn đệ tiến lại gần và hỏi: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy ?” Chúa Giêsu mạc khải cho họ biết: “Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: ‘rời khỏi đây, qua bên kia’ nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được”.
Sau khi các ông nhận ra sự thất bại của mình và hiểu rõ về sức mạnh của niềm tin, Chúa Giêsu muốn dạy các ông sự khiêm nhường và gắn bó với Thiên Chúa cách trọn vẹn thì mới có thể thi hành được sứ vụ.
Việc Chúa Giêsu chữa một đứa bé bị kinh phong, có thể nói, không có gì đặc biệt, nếu phép lạ được thực hiện do Chúa Giêsu, bởi vì Ngài là Thiên Chúa toàn năng làm được mọi sự. Nhưng điều quan trọng là phép lạ có thể xảy ra là do đức tin của con người. Thật thế, trong bất cứ phép lạ nào, Chúa Giêsu cũng đòi hỏi con người phải tin, hoặc chính đương sự hoặc cha mẹ hay người bảo trợ. Là Đấng Cứu Thế, Chúa Giêsu yêu thương và muốn chữa con người khỏi mọi bệnh tật, nhưng mỗi khi thực hiện phép lạ để cứu chữa một người nào, Ngài cũng đòi phải có đức tin. Nếu việc cứu chữa riêng lẻ đó chỉ là hình ảnh lu mờ của việc cứu chữa tối hậu mà Chúa còn đòi hỏi đức tin, thì để được cứu rỗi trong thời cứu độ viên mãn, đức tin còn cần thiết biết chừng nào.
Mục sư Martin Luther nói: “Đức tin cho phép chúng ta nắm giữ trong tay những điều chúng ta không thấy được”.
Đức tin biến đổi chúng ta từ người tội lỗi trở thành con cái Thiên Chúa. Đức tin làm cho những việc tầm thường trở thành những việc có giá trị phi thường. Đức tin cho chúng ta có cái nhìn lạc quan, tin tưởng vào những điều dường như không thể lý giải. Đức tin cũng chính là điều kiện cần thiết, để Chúa Giêsu làm phép lạ cứu chữa người bệnh. Việc Chúa Giêsu chữa bệnh kinh phong cho em bé trong Tin mừng hôm nay là một ví dụ điển hình về sức mạnh của lòng tin. Thật vậy, chính nhờ lòng tin vững vàng của người cha mà em bé được chữa lành.
Con người dễ mắc phải cám dỗ cậy vào sức riêng và do đó dễ gặp thất bại trong đời sống. Chính các môn đệ cũng không tránh khỏi cám dỗ đó. Thật vậy, sau khi chứng kiến cuộc biến hình của Ngài, Chúa Giêsu muốn các ông xuống núi, trở về với những vấn đề của cuộc sống. Ngài muốn các ông nhận thức giới hạn của mình khi để các ông thất bại trong việc trừ quỉ câm. Trước đây nhờ quyền năng Chúa các ông đã xua trừ được nhiều quỷ. Có lẽ các ông bắt đầu quên điều đó, quên rằng mình chỉ là dụng cụ của Thiên Chúa. Bởi đó, sau khi các ông nhận thức rõ sự bất lực của mình, Chúa đã giải thích cho các ông biết rằng để thành công, các ông cần có đức tin dù chỉ là đức tin nhỏ bé, cần gắn bó với Chúa, và theo nhiều bản Tin mừng bổ túc, cần phải cầu nguyện và ăn chay.
Như hạt cải trổ thành cây lớn, đức tin đích thực dù ở khởi điểm còn ở mức độ nhỏ, nhưng rồi sẽ phát triển thêm thành cây lớn. Hơn nữa, chúng ta cũng nên lưu ý điều này là sự phát triển không tự động cách máy móc, cần có sự cộng tác của đương sự với ơn Chúa, để phát triển đức tin thêm nữa cho đến mức độ trưởng thành và sự cộng tác này được củng cố bằng lời cầu nguyện và việc ăn chay. Đây có thể là bài học Chúa Giêsu nhắc khéo cho các môn đệ khi Ngài phán: “Giống quỷ này không chịu ra, nếu người ta không ăn chay, cầu nguyện”.
Kết thúc bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các môn đệ: Nếu các con có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì chẳng có gì các con không làm được. Ðức tin làm cho chúng ta từ con người tội lỗi trở thành con cái Thiên Chúa; đức tin giúp cho những việc tầm thường trong đời sống trở thành có giá trị vĩnh cửu; đức tin cho chúng ta có cái nhìn lạc quan tin tưởng vào mọi biến cố cuộc sống; đức tin giúp con người làm được những điều mà người không có đức tin không hiểu nổi: các thánh tử đạo can đảm chấp nhận cái chết đau thương, các thánh hiển tu đã từ bỏ tất cả để hoàn toàn sống theo Chúa.
Thánh Augustinô nói: “Thiên Chúa dựng nên con người không cần con người, nhưng để cứu chuộc con người, thì Ngài cần đến sự cộng tác của con người”. Sở dĩ như vậy là vì Thiên Chúa dựng nên con người có tự do, và tự do bao hàm sự lựa chọn tin nhận hoặc khước từ Thiên Chúa. Ðức tin cần thiết cho con người, không những để được cứu rỗi, mà còn để biết vui tươi đón nhận những biến cố trong đời sống theo thánh ý Chúa.