2021
Tông du Iraq: Diễn văn (2) trước các giám mục, linh mục, tu sĩ, chủng sinh và giáo lý viên
Tông du Iraq: Diễn văn (2) trước các giám mục, linh mục, tu sĩ, chủng sinh và giáo lý viên
Sau khi gặp gỡ chính quyền, xã hội dân sự và ngoại giao đoàn tại Dinh Tổng thống, ĐTC di chuyển bằng xe đến Nhà thờ chính toà Công giáo Siri ‘Đức Mẹ Ơn Cứu Chuộc’ cách đó 8km để gặp gỡ các giám mục, linh mục, tu sĩ nam nữ, chủng sinh và giáo lý viên.
Diễn văn của ĐTC Phanxicô
trong buổi tiếp kiến với các Giám Mục, Linh Mục,
Tu Sĩ, Chủng Sinh và Giáo Lý Viên
Baghdad, 5/3/2021
Quý Hồng Y, Thượng Phụ Giáo Chủ, Giám Mục quý mến,
Các Linh Mục, Tu Sĩ nam nữ và anh chị em thân mến!
Tôi nồng nhiệt ôm chào tất cả trong tình huynh đệ. Tôi tạ ơn Chúa đã quan phòng để chúng ta có thể gặp nhau hôm nay. Tôi xin cảm ơn Thượng Phụ Giáo Chủ Ignace Youssif Younan và Hồng Y Louis Sako qua diễn văn chào mừng. Chúng ta quy tụ nhau nơi đây tại thánh đường Đức Mẹ Ơn Cứu Chuộc, ngôi thánh đường được chúc phúc bởi máu mà các anh chị em chúng ta đã phải trả cái giá tột cùng cho lòng trung tín của họ vào Thiên Chúa và Giáo Hội. Ước gì việc tưởng nhớ đến sự hy sinh của họ thúc đẩy chúng ta làm mới lại niềm tin của chúng ta vào sức mạnh của Thập giá và thông điệp cứu độ của sự tha thứ, hoà giải và tái sinh. Thực vậy, người Ki-tô hữu ở mọi nơi và mọi thời đều được mời gọi làm chứng cho tình yêu của Đức Ki-tô. Đây là Tin Mừng để loan báo và để hiện thực hoá trên đất nước thân yêu này.
Như các Giám Mục, Linh Mục, Tu Sĩ nam nữ, Giáo lý viên và giáo dân có trách nhiệm, tất cả cùng chia sẻ vui, buồn, hy vọng và sầu khổ của người tin vào Đức Ki-tô. Nhu cầu của dân Chúa và những thách đố mục vụ mà anh chị em đang đương đầu mỗi ngày, nay lại trầm trọng thêm bởi dịch bệnh. Tuy vậy, nhiệt thành tông đồ của chúng ta không bao giờ bị ngăn trở hay suy giảm, lòng nhiệt thành mà anh chị em kín múc được từ cội rễ của sự hiện diện không ngừng nghỉ của Giáo Hội trên vùng đất này từ thuở ban đầu (trích ĐTC Biển Đức XVI, Tông huấn hậu Thượng hội đồng, Ecclesia in Medio Oriente (Giáo Hội vùng Trung Đông), 5). Tất cả chúng ta đều biết rằng thật dễ bị nhiễm virus nhát đảm mà đôi khi lan truyền trong chúng ta. Do vậy, Thiên Chúa đã trao tặng chúng ta vắc-xin hiệu quả chống lại loại virus này, đó là niềm hy vọng. Niềm hy vọng khởi đi từ lời cầu nguyện liên lỉ và từ sự trung tín hàng ngày trong sứ mạng tông đồ của chúng ta. Với vắc-xin này, chúng ta có thể tiến tới với nguồn năng lượng luôn mới để chia sẻ niềm vui Tin Mừng như các nhà thừa sai và là dấu chỉ sống động của sự hiện hữu Nước Trời, Vương quốc của sự thánh thiện, công lý và hoà bình.
Thế giới xung quanh chúng ta đang cần lắng nghe thông điệp này biết chừng nào! Chúng ta không bao giờ quên rằng Đức Ki-tô được loan báo ngang qua chứng từ là đời sống được biến đổi nhờ niềm vui Tin Mừng. Như chúng ta thấy trong lịch sử Giáo Hội nơi vùng đất này, niềm tin sống động vào Đức Giê-su đã được “lây lan” và có thể biến đổi thế giới. Gương chứng nhân của các thánh chỉ ra rằng theo Chúa “không chỉ là điều đúng đắn và chính đáng, mà còn tuyệt đẹp, có khả năng đong đầy đời sống với niềm hứng khởi và niềm vui sâu xa, ngay cả trong những thử thách” (trích Tông huấn Evangelii gaudium (Niềm vui Tin Mừng), 167).
Những thử thách là một phần trong kinh nghiệm thường ngày của tín hữu Iraq. Trong thập kỷ này, anh chị em và đồng hương của anh chị em đã phải đương đầu với hậu quả chiến tranh và bách hại, sự bấp bênh của cơ sở hạ tầng và cuộc chiến an sinh kéo dài khiến nhiều người phải di cư đến các nơi khác trên thế giới, trong số đó bao gồm cả các Ki-tô hữu. Tôi tri ân anh em, quý Giám mục và Linh mục, đã luôn ở gần đàn chiên, nâng đỡ họ và nỗ lực đáp ứng các nhu cầu của dân chúng và giúp đỡ họ đóng góp phần mình vào công ích. Sứ mạng giáo dục và từ thiện nơi Giáo hội của anh em thể hiện một nguồn lực quý báu cho cả đời sống cộng đoàn lẫn toàn thể xã hội. Tôi khuyến khích anh em kiên định trong nỗ lực này hầu đảm bảo rằng cộng đoàn tín hữu Iraq, dù rằng nhỏ như hạt cải (x. Mt 13, 31-32), tiếp tục làm phong phú cho đất nước trên đường phát triển.
Tình yêu của Đức Ki-tô đòi buộc chúng ta gạt sang một bên tất cả những biểu hiện của chủ nghĩa ích kỷ và sư ganh đua, nhưng thúc đẩy chúng ta đến sự hiệp nhất phổ quát và mời gọi chúng ta xây dựng cộng đoàn huynh đệ nơi tiếp nhận và chăm sóc lẫn nhau (x. Thông điệp Fratelli tutti (Tất cả là anh em), 95-96). Tôi nghĩ đến hình ảnh quen thuộc của tấm thảm. Các Giáo hội khác nhau hiện diện ở Iraq, mỗi giáo hội với kho tàng của mình về lịch sử, phụng vụ và linh đạo, như những sợi chỉ màu, một khi được đan xen với nhau, tạo nên một tấm thảm tuyệt đẹp, không chỉ là biểu hiện của tình huynh đệ, mà còn hướng đến nguồn cội của mình. Bởi chính Thiên Chúa là người nghệ sĩ đã nghĩ ra tấm thảm này, Ngài thêu dệt với lòng kiên nhẫn, hàn gắn với sự tận tâm, và mong muốn rằng chúng ta liên kết mật thiết với nhau như con cái của Ngài. Ước gì chúng ta luôn tâm niệm lời của thánh Inhaxiô thành Antiochia: “Không có gì nơi anh chị em có thể chi rẽ anh chị em, […] mà chỉ có duy nhất một lời cầu nguyện, một thần khí, một niềm hy vọng trong tình yêu và trong niềm hoan lạc” (Ad Magnesios (Thư gửi tín hữu Magnesia), 6-7). Chứng từ này quan trọng dường nào cho sự hiệp nhất huynh đệ trong thế giới thường bị phân mảnh và xâu xé bởi chia rẽ! Mọi nỗ lực xây dựng nhịp cầu giữa cộng đoàn và tổ chức tôn giáo, giữa giáo xứ và giáo phận đều là dấu chỉ ngôn sứ của Giáo hội Iraq và là câu trả lời được chúc phúc nhờ lời cầu nguyện của Chúa Giê-su hầu cho tất cả nên một (x. Ga 17, 21; Ecclesia in Medio Oriente, 37).
Mục tử và giáo dân, linh mục, tu sĩ và giáo lý viên chia sẻ với nhau, dù với cách thức khác nhau, trách nhiệm chu toàn sứ mạng của Giáo hội. Đôi khi xảy ra những bất đồng và thậm chí căng thẳng, đó là những nút thắt làm cản trở tiến trình thêu dệt tình huynh đệ. Là những nút thắt bên trong chúng ta, bởi tất cả chúng ta đều là tội nhân. Tuy vậy, những nút thắt đó có thể được tháo cởi nhờ Ân sủng, nhờ một tình yêu lớn hơn cả; có thể được nới lỏng nhờ sự tha thứ và đối thoại huynh đệ, biết chịu đựng lẫn nhau với lòng kiên nhẫn (x. Gal 6, 2) và nâng đỡ nhau trong buổi cơ hàn.
Lúc này đây, tôi muốn ngỏ một lời đặc biệt với chư huynh Giám mục của tôi. Tôi thích suy tư về sứ mạng giám mục của chúng ta với ngôn từ bình dân: đó là chúng ta cần ở với Chúa trong cầu nguyện, hiện diện với các tín hữu được trao cho chúng ta săn sóc và hiện diện với các Linh mục. Anh em hãy quan tâm đặc biệt đến các Linh mục. Ước gì họ không nhìn anh em như những vị quản lý, mà như người cha, người luôn lo liệu để các con được an mạnh, sẵn sàng nâng đỡ và khích lệ họ với con tim rộng mở. Anh em hãy đồng hành với họ bằng lời cầu nguyện của anh em, với thời gian và sự kiên nhẫn của anh em, trân trọng nỗ lực của họ và hướng dẫn họ thăng tiến. Bằng cách này, đối với các Linh mục, anh em trở thành dấu chỉ hữu hình của Chúa Giê-su, vị Mục Tử Nhân Lành biết chiên của mình và hy sinh tính mạng mình vì đàn chiên (x. Ga 10, 14-15).
Quý linh mục, tu sĩ nam nữ, giáo lý viên và chủng sinh thân mến, anh chị em đang chuẩn bị bản thân cho sứ vụ tương lai. Tất cả anh chị em đã nghe tiếng gọi của Chúa nơi con tim mình và như cậu Samuen, anh chị em đã thưa: “Dạ, con đây” (1 Sam 3, 4). Lời đáp trả này, mà anh chị em được mời gọi làm mới mỗi ngày, hướng dẫn mỗi người đến việc chia sẻ Tin Mừng với lòng nhiệt thành và can đảm, sống và bước đi dưới anh sáng Lời Chúa, đó là quà tặng và chúng ta có nhiệm vụ phải loan báo. Chúng ta hiểu rằng sứ mạng của chúng ta mang cả chiều kích quản trị, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta dành hết thời gian để hội họp và ngồi ở bàn giấy. Điều quan trọng là ra khỏi nhà và đến giữa đàn chiên, hiện diện và đồng hành với họ, nơi thành thị cũng như thôn quê. Tôi nghĩ đến những người có nguy cơ bị bỏ lại đàng sau, những bạn trẻ, người già, đau yếu và nghèo khổ. Khi chúng ta phục vụ tha nhân với lòng quảng đại, như anh chị em đang làm, với tinh thần thương cảm, khiêm tốn, tốt bụng, bác ái, đó là chúng ta đang thực sự phục vụ Đức Giê-su, như chính Người đã nói (x. Mt 25, 40). Khi phục vụ Đức Giê-su nơi tha nhân, chúng ta khám phá ra niềm vui đích thực. Anh chị em đừng rời xa khỏi dân thánh Chúa, chính nơi đó anh chị em được sinh ra. Anh chị em đừng quên những người mẹ và bà của mình, những người đã cho anh chị em “bú mớm” trong đức tin, như thánh Phao-lô diễn tả (x. 2 Tm 1, 5). Anh em là mục tử, là người phục vụ dân Chúa chứ không phải quan chức chính phủ, giáo sĩ quốc doanh. Anh em hãy luôn ở giữa dân Chúa, đừng bao giờ tách mình ra như thể một tầng lớp ưu tiên. Anh em đừng từ chối “dòng dõi” quý tộc này, đó là dân thánh của Thiên Chúa.
Giờ đây, tôi muốn tưởng nhớ đến anh chị em của chúng ta đã thiệt mạng nơi thánh đường này trong vụ khủng bố cách đây 10 năm, những anh chị em mà án phong chân phước cho họ đang được tiến hành. Cái chết của họ nhắc nhớ chúng ta rằng sự dấn thân vào chiến tranh, thái độ thù ghét, bạo lục và đổ máu không bao giờ tương hợp với giáo huấn tôn giáo (x. Fratelli tutti, 285). Tôi tưởng nhớ đến tất cả các nạn nhân của bạo lực và bách hại thuộc bất cứ cộng đoàn tín ngưỡng nào. Ngày mai, tại Ur, tôi sẽ gặp gỡ các vị Thủ lãnh các truyền thống tôn giáo hiện diện trên đất nước này để khẳng định một lần nữa niềm xác tín của chúng ta rằng tôn giáo phải phục vụ hoà bình và hoà hợp giữa các con cái của Chúa. Hôm nay, tôi tri ân anh chị em bởi những nỗ lực kiến tạo hoà bình, trong cộng đoàn của mình và với các tín hữu thuộc các tôn giáo khác. Anh chị em đang gieo rắc hạt giống hoà giải và chung sống huynh đệ hầu hướng đến một hy vọng mới cho tất cả mọi người.
Tôi quan tâm cách đặc biệt đến người trẻ. Ở khắp nơi, họ là những chứng nhân của kỳ vọng và hy vọng, nhất là cho đất nước này. Thực vậy, nơi đây không chỉ có kho tàng khảo cổ vô giá, mà còn là một tương lai trù phú vô biên, đó là người trẻ! Họ là kho tàng và cần được chăm sóc, củng cố những giấc mơ, đồng hành với họ trên bước đường đời và gia tăng nơi họ niềm hy vọng. Trong thực tế, dù họ còn trẻ, nhưng đã bị thử thách lòng kiên nhẫn bởi xung đột trong những năm qua. Chúng ta hãy nhớ rằng, họ, cùng với người già, là đỉnh chóp kim cương của đất nước, là hoa thơm trái ngọt mà chúng ta có nhiệm vụ canh tác cẩn thận và chăm tưới với niềm hy vọng.
Anh chị em thân mến, ngang qua Bí tích rửa tội và Thêm sức, ngang qua Bí tích truyền chức hay tuyên khấn, anh chị em được thánh hiến cho Thiên Chúa và được sai đi làm môn đệ trên đất nước này, nơi có liên hệ mật thiết với lịch sử ơn cứu độ. Anh chị em là một phần của lịch sử ấy, là chứng nhân trung thành cho lời hứa của Thiên Chúa, lời hứa không bao giờ vơi đi, và đang nỗ lực xây dựng tương lai mới. Chứng từ của anh chị em, trưởng thành trong nghịch cảnh và được củng cố nhờ màu của các vị tử đạo, trở thành ánh sáng soi chiếu đất nước Iraq và vùng lân cận, hầu loan báo sự vĩ đại của Thiên Chúa và khơi lên niềm vui cho dân tộc trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ chúng ta (x. Lc 1, 46-47).
Một lần nữa, tôi tri ân Chúa đã cho chúng ta cơ hội gặp nhau. Xin Mẹ ơn Cứu Chuộc và Thánh Tông đồ Tô-ma chuyển cầu và bảo vệ anh chị em luôn mãi. Tôi chúc lành cho từng người và cộng đoàn của anh chị em. Và xin anh chị em cầu nguyện cho tôi. Xin cảm ơn anh chị em!
(vaticannews.va 05.03.2021)
2021
Bác ái – Ấm áp tình người!
Bác ái – Ấm áp tình người!
Từ bao đời nay, xã hội loài người, trong đạo cũng như ngoài đời, đã nói nhiều đến công bằng và bác ái. Lịch sử các dân tộc đã chứng kiến biết bao cuộc cách mạng dành lại công bằng cho đất nước, cho dân tộc, và cho con người…
Và rồi, xã hội loài người dù có tiến bộ vượt bậc, khi trải qua các thời kỳ của những cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ I, lần thứ II, lần thứ III, và tiến tới như ngày nay, thời kỳ cách mạng 4.0, thì bác ái vẫn còn đó, vẫn cần thiết cho con người. Chính vì thế, Đức cố Hồng Y, Đấng đáng kính Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đã nói: “Tôi không làm việc bác ái được vì tôi không có tiền! Chỉ có tiền mới bác ái sao? Bác ái của nụ cười, bác ái của bắt tay, bác ái của thông cảm, bác ái của thăm viếng, bác ái của cầu nguyên” (số 741 Đường Hy Vọng).
Quả thật, bác ái làm ấm áp tình người, sẽ cần tồn tại mãi mãi trong thế giới loài người!
Vậy bác ái là gì, mà xem ra hệ trọng đến thế?
Theo tự điển Hán Việt từ nguyên của tác giả Bửu Kế thì: bác là rộng rãi; ái là yêu. Bác ái là tình yêu rộng rãi không những đối với bà con thân thích mà tất cả mọi người. Còn theo WikipediA thì bác ái (tiếng Latin: caritas, nghĩa là “tình yêu cao cả, rộng khắp”, đôi khi cũng được gọi là đức mến). Mà theo thánh Phaolo thì đức mến là: “Đức Mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Đức Mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả. Đức Mến không bao giờ mất được. Ơn nói tiên tri ư? Cũng chỉ nhất thời. Nói các tiếng lạ chăng? Có ngày sẽ hết. Ơn hiểu biết ư? Rồi cũng chẳng còn. Vì chưng sự hiểu biết thì có ngần, ơn nói tiên tri cũng có hạn. Khi cái hoàn hảo tới, thì cái có ngần có hạn sẽ biến đi….” (1 Cr 13,4-10).
Như thế, ta thấy bác ái nơi mỗi người cần thể hiện ngay trong tư tưởng, rồi phát xuất ra lời nói, và cụ thể trong việc làm. Ý tưởng đó, đã được ông cha ta bóng gió nói: “Trông mặt mà bắt hình dong/ Con lợn có béo thì lòng mới ngon”.
Gia đình rất cần bác ái (đức ái). Các thành viên trong gia đình từ vợ chồng, ông bà con cháu muốn có một gia đình ấm êm hạnh phúc thực sự, thì không thể chỉ đối xử với nhau hoàn toàn theo sự công bằng. Ngược lại các thành viên trong gia đình phải sống bác ái với nhau chân thành. Có người mẹ nào trên thế gian này, nuôi con lại tính toán đòi hỏi công bằng đâu! Mẹ quên hết đau đớn trong chín tháng mang nặng đẻ đau, khi vừa nghe được tiếng khóc oe, óe chào đời của đứa con thân yêu. Những giọt nước mắt nầng ấm của sung sướng, của hạnh phúc, của mãn nguyện đã trào ra đôi khóe mắt trong niềm vui tột cùng khi nhìn thấy mặt con! Còn người cha thì sao? Hình ảnh người cha bao dung, nhân từ đầy yêu thương trong dụ ngôn: “Đứa con hoang đàng hay người cha nhân hậu” (Lc 15, 11-32) đã nói nên lòng bao dung lớn lao của người cha với người con thứ hư hỏng khi biết ăn năn hối cải, trở về cùng cha, trở về đường ngay nẻo chính. Hạnh phúc gia đình chỉ thật vỡ òa khi luôn có sự hiện diện bác ái chân chính trong tổ ấm! Tình yêu thương của cha mẹ ông bà dành cho con cháu cũng đã được ca dao tục ngữ Việt Nam đúc kết bằng một câu ngắn gọn nhưng thật sâu sắc, thâm thúy, ai có trải qua mới cảm nghiệm được: “Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ”.
Ngoài xã hội cũng thế, trải qua bao đời nay, bao sự thay đổi, con người đi tìm sự công bằng, song bác ái luôn hiện diện trong mọi thời, mọi nơi trên trái đất này.
Trong tiệc cưới Cana (Ga 2, 1-11), Đức Mẹ thấy đang bữa tiệc, mà lại hết rượu, Mẹ quan tâm lo lắng cho gia chủ, nên đã ngỏ lời để Chúa Giêsu làm phép lạ hóa nước thành rượu. Theo sự công bằng, thì Đức Mẹ đâu có trách nhiệm phải tìm rượu cho tiệc cưới, Đức Mẹ chỉ là một thực khách mà thôi. Nhưng Đức mẹ đã thực hiện vì lòng bác ái, vì sự yêu thương. Đức Mẹ không muốn cho điều không tốt xẩy ra trong tiệc cưới.
Ngoài xã hội thì đã có biết bao điều đau lòng đã xẩy ra ngay trên quê hương Việt Nam thân yêu của chúng ta. Hàng năm, không biết bao thiên tai từ: giông bão, lũ ống, lũ quét, sạt lở đất đá… tại một số tỉnh miền Trung đã xẩy ra. Điều đó, đã khiến cho hàng ngàn gia đình, hàng vạn người lâm vào cảnh “màn trời chiếu đất”, không còn cơm ăn áo mặc, không thuốc thang, không nơi nương tựa… Đứng trước những hoàn cảnh, những mảng đời bi thảm đó, thì đã có biết bao đoàn cứu trợ gởi đến, hoặc trực tiếp đến miền Trung để chia sẻ “nắm cơm manh áo” với đồng bào miền Trung ruột thịt. Đó là do lòng yêu thương của biết bao người, bao gia đình, bao đoàn hội cùng một tiếng lòng, cùng một nhịp đập, cùng một tiếng nói là bác ái yêu thương, như đáp lại lời mời gọi của chính lương tâm chân chính của mình, và sự chỉ dạy của ông cha ta: “Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy rằng khác giống nhưng chung một dàn” và “ Lá lành đùm lá rách”…Bác ái, đúng là đã làm ấm tình người!
Hoạt động bác ái trên thế giới ngày càng lớn mạnh: quĩ Bill & Melinda Gates Foundation (BMGF) được thành lập năm 2000 bởi Bill Gates và Melinda Gates. Năm 2016 quĩ có 31, 8 tỉ USA, thì đến năm 2018 có tới 46,8 tỉ USA. BMGF hoạt động về các lãnh vực: giáo dục, chăm sóc sức khỏe, đẩy lùi nghèo đói (Wikipedia)
Caritas Internationlis (Caritas quốc tế) thành lập năm 1897, đến nay đã có 164 tổ chức hoạt động trên 200 quốc gia…là một tổ chức quốc tế cứu trợ nhân đạo và phục vụ phát triển xã hội của Giáo hội Công giáo Rôma…
Bác ái, đúng là mênh mông như biển trời, biết làm sao mà nói hết trong khuôn khổ một vài một vài trang giấy. Tôi xin kết bằng một câu chuyện nhỏ sau đây.
Bác ái chạm tới trái tim con người!
Trong tác phẩm văn học mang tính sử thi của đại văn hào Victor Hugo (1802-1885), tác phẩm “Chín Mươi Ba”, tác phẩm vĩ đại cuối cùng ông được viết vào năm 1874. Tác phẩm đã dựng lại cuộc cách mạng tư sản đẫm máu đầu tiên của loài người đã xẩy ra tại Pháp năm 1793, giữa chế độ quân chủ và cách mạng cộng hòa Pháp. Sau khi vua Loui XVI bị chính quyền cộng hòa chém đầu. Châu Âu liên kết chống lại nền cộng hòa non trẻ của Pháp, đứng đầu là hầu tước sắt đá Lantenac mới từ biển đổ bộ vào. Từ Paris, chính quyền cộng hòa cử Cimourdain, một lão thành cách mạng vốn từng là một linh mục, cùng vị chỉ huy truỏng đoàn quân là Gauvain, một người cách mạng trẻ đầy nhiệt huyết. Một bi kịch đã xẩy ra là Gauvain vừa là học trò của Cimourdain, lại vừa là cháu ruột của hầu tước Lantenac. Quân cộng hòa bủa vây, Lantenac rút lui, rồi cố thủ trong một tòa nhà kiên cố giữa khu rừng hoang vắng. Lantenac đã tìm được một đường hầm bí ẩn để trốn thoát từ lâu đài ra khu rừng. Giữa lúc đó, thì tiếng khóc kêu thất thanh của một bà mẹ khi thấy ba đứa con của mình sắp bị thiêu sống trong đám lửa vừa cháy trên tầng cao của tòa nhà. Thay bằng bỏ trốn cùng đám thuộc hạ, thì hầu tước, vị chỉ huy Lantenac đã tìm cách cứu sống được ba cháu bé.
Một chiếc thang cứu sống ba cháu bé, thì cũng chiếc thang đó dẫn Lantenac đến nộp cho quân cách mạng cộng hòa, và chờ 24 giờ sau lên máy chém. Gauvain đã bị khuất phục trước nghĩa cử vô cùng nhân đạo, bác ái của người ông, đang là kẻ thù số một, không đội trời chung của mình. Việc làm của Lantenac đã chạm đến trái tim của Gauvain, vì thế, ông đã có một quyết định rất táo bạo!… Đổi mạng sống…
Bác ái – làm ấm áp tình người, và bác ái cũng chạm tới trái tim con người. Đúng là: “Lời nói thì lung lay, gương lành thì lôi kéo” .,.
Inhaxio Đặng Phúc Minh
2021
Mùa Chay là thời điểm hoàn hảo để tránh tội lỗi
2021
Thông báo về Thánh lễ Khởi đầu Sứ vụ Mục tử của Đức cha Gioan Đỗ Văn Ngân
THÔNG BÁO
của Tòa Giám mục Xuân Lộc
về việc tham dự Thánh lễ Khởi đầu Sứ vụ Mục tử của Đức cha Gioan Đỗ Văn Ngân
Thánh lễ Khởi đầu Sứ vụ Mục tử Giáo phận Xuân Lộc của Đức cha Gioan Đỗ Văn Ngân sẽ được cử hành vào lúc 8g30 thứ Tư, ngày 03.03.2021 tại Nhà thờ Chính Tòa Xuân Lộc và được truyền trực tiếp trên các kênh truyền thông của Giáo phận.
Thay mặt cho Ban Tổ chức, chúng con xin kính báo về việc tham dự Thánh lễ như sau: do tình hình dịch bệnh Covid-19 còn đang diễn biến rất phức tạp, nên số người tham dự phải hạn chế lại; vì vậy xin:
- Quý Cha: Kính mời Quý Cha đến hiệp dâng Thánh lễ với Đức Tân Giám mục Giáo phận và Quý Đức Giám mục. Xin Quý Cha mang áo lễ Giáo phận (áo trắng). Quý Cha đang đau bệnh, yếu mệt, ho sốt… không cần đến nhưng xin hiệp thông trong lời cầu nguyện.
- Quý Tu sĩ: Kính mời Quý Viện phụ, Viện trưởng, Quý Bề trên Tổng Quyền, Bề trên Giám tỉnh và Quý Tu sĩ nam nữ: xin mỗi Dòng, Tu hội… cử hai người.
- Chủng sinh: Xin Cha Giám đốc Đại Chủng viện và Quý Cha Ban Giám đốc sắp xếp để có khoảng 50 Thầy đại diện (cả các Thầy đang tu học và các Thầy giúp xứ).
- Giáo dân: Mỗi Giáo hạt xin cử 30 người đại diện. Xin Quý Cha Quản hạt giúp để có các thành phần: Ban Hành giáo, các Giới, các Hội đoàn… Chúng con sẽ sớm gửi Thẻ đeo tham dự Thánh lễ đến Quý Cha Quản hạt.
Xin Quý Cha, Quý Tu sĩ và tất cả những ai tham dự Thánh lễ, giữ các quy định về phòng chống dịch: đeo khẩu trang, khử trùng tay…
Chắc chắn có rất nhiều người muốn được tham dự Thánh lễ này, Ban Tổ chức cũng muốn Thánh lễ quy tụ đông đảo cộng đoàn Dân Chúa Giáo phận hơn, nhưng với tình hình dịch bệnh hiện nay, xin mọi người vui lòng theo các hướng dẫn trên của Ban Tổ chức và hiệp thông Thánh lễ trực tuyến, cầu nguyện cho Đức cha Gioan, cho Giáo phận, và xin Chúa thương cho dịch bệnh được sớm chấm dứt.
Văn phòng Tòa Giám mục Xuân Lộc xin kính báo.