2021
ĐTC ban hành Tự sắc “Traditionis custodes” về cử hành Thánh lễ theo phụng vụ tiền Công đồng
Sáng thứ Sáu 16/7/2021, Đức Thánh Cha Phanxicô ban hành Tự sắc “Traditionis custodes – Những người gìn giữ truyền thống”, quy định về việc cử hành Thánh lễ theo nghi thức phụng vụ Latinh cũ, tiền Công đồng.
Sau khi tham khảo ý kiến của các Giám mục trên thế giới, Đức Thánh Cha Phanxicô đã quyết định sửa đổi các quy tắc quy định việc sử dụng Sách lễ Roma năm 1962, do vị tiền nhiệm của ngài, Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI ban hành cách đây 14 năm, như “Nghi thức ngoại thường của Sách lễ Roma”.
Hôm thứ Sáu 16/7/2021, Đức Thánh Cha đã cho công bố Tự sắc “Traditionis custodes – Những người gìn giữ truyền thống”, về việc sử dụng phụng vụ Roma trước năm 1970, kèm theo đó là lá thư của ngài, giải thích lý do về những quyết định này. Sau đây là những điểm mới chính:
Vai trò của Giám mục giáo phận
Trách nhiệm quy định việc cử hành theo nghi thức trước Công đồng thuộc về Giám mục, người điều hành đời sống phụng vụ của Giáo phận: “Chỉ Giám mục giáo phận mới có thẩm quyền cho phép sử dụng Sách lễ Roma năm 1962 trong giáo phận, theo hướng dẫn của Tòa Thánh”. Giám mục sẽ phải biết chắc rằng các nhóm đã cử hành Sách lễ xưa “không phủ nhận tính hợp lệ và hợp pháp của cải cách phụng vụ, của Công đồng Vatican II và Huấn quyền của các Giáo hoàng”.
Tại các giáo xứ, sẽ không còn Thánh lễ được cử hành theo Sách lễ năm 1962. Các Giám mục sẽ thiết lập các nơi và những ngày cử hành. Các bài đọc phải được công bố bằng “ngôn ngữ địa phương” sử dụng các bản dịch đã được Hội đồng Giám mục chấp thuận. Chủ tế sẽ là một linh mục được Giám mục ủy nhiệm. Sau đó, cũng đánh giá xem liệu có nên giữ lại các cử hành theo cử hành phụng vụ trước công đồng Vatican theo “hiệu quả của chúng cho sự tăng trưởng thiêng liêng” hay không. Thực tế, điều cần thiết là linh mục được chỉ định không chỉ quan tâm đến việc cử hành phụng vụ một cách trang nghiêm, nhưng còn phải chăm sóc mục vụ và thiêng liêng cho các tín hữu. Giám mục “sẽ lưu ý không cho phép thành lập các nhóm mới”.
Linh mục cử hành Thánh lễ theo phụng vụ tiền Công đồng phải có phép của Giám mục
Các linh mục được thụ phong sau khi Tự sắc được công bố có ý định cử hành phụng vụ theo Sách lễ trước Công đồng “phải trình một yêu cầu chính thức lên Giám mục giáo phận, và Giám mục, trước khi cho phép, sẽ hỏi ý kiến Tòa Thánh”. Trong khi đó, các linh mục đã cử hành Thánh lễ theo nghi thức trước Công đồng sẽ phải xin phép Giám mục giáo phận để tiếp tục sử dụng. Các Tu hội thánh hiến và các Tu đoàn tông đồ được Ủy ban Tòa Thánh “Ecclesia Dei” thiết lập thuộc thẩm quyền của Bộ Tu sĩ. Bộ Phụng tự và Kỷ luật Bí tích và Bộ Tu sĩ sẽ giám sát việc chấp hành các quy định mới này.
Trong thư gửi kèm theo văn kiện, Đức Thánh Cha Phanxicô giải thích rằng: những nhượng bộ do các vị tiền nhiệm của ngài thiết lập để sử dụng sách lễ xưa chủ yếu được thúc đẩy “bởi mong muốn ủng hộ việc hàn gắn cuộc ly giáo với phong trào của Đức Tổng Giám mục Lefebvre”. Đức Thánh Cha mong muốn các Giám mục đón nhận quảng đại “nguyện vọng chính đáng” của các tín hữu, những người đã yêu cầu sử dụng sách lễ đó, do đó “có một lý do để Giáo hội tái thiết lập sự hiệp nhất của Giáo hội”. Đức Thánh Cha nhận xét rằng, “nhiều người trong Giáo hội coi năng quyền này là cơ hội để chấp nhận tự do sử dụng Sách lễ Roma do Thánh Piô V ban hành, và sử dụng nó song song với Sách lễ Roma do Thánh Phaolô VI công bố”.
Đức Thánh Cha nhắc lại rằng: quyết định của Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI với Tự sắc “Summorum Pontificum” (2007) được ủng hộ bởi “niềm tin rằng điều khoản này sẽ không gây nghi ngờ đối với một trong những quyết định thiết yếu của Công đồng Vatican II, hoặc làm suy yếu thẩm quyền của Công đồng”. Cách đây 14 năm, Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI đã tuyên bố rằng nỗi sợ hãi về sự chia rẽ trong các cộng đoàn giáo xứ là vô căn cứ, bởi vì, “hai hình thức sử dụng Nghi lễ Roma sẽ làm phong phú lẫn nhau”.
Vì sự hiệp nhất trong Giáo hội
Theo Đức Thánh Cha, cuộc thăm dò gần đây do Bộ Giáo lý Đức tin thực hiện giữa các giám mục cho thấy, “một tình huống khiến tôi bận tâm và lo lắng, thuyết phục tôi cần thiết phải can thiệp”. Đức Thánh Cha nói rằng: mong muốn hiệp nhất của Đức Giáo hoàng Biển Đức XVI đã bị “bỏ qua nghiêm trọng”, và những nhượng bộ được đưa ra với sự đại lượng đã bị lợi dụng “để gia tăng khoảng cách, tăng cường sự khác biệt, gây nên những bất đồng làm tổn thương Giáo hội và cản trở sự tiến triển của Giáo hội, khiến Giáo hội có nguy cơ chia rẽ”.
Đức Thánh Cha nói rằng: ngài “rất buồn vì sự lạm dụng trong các cử hành phụng vụ ở tất cả các bên”. Bên cạnh đó, ngài cũng nêu rõ thực tế là “việc sử dụng công cụ Sách Lễ Roma năm 1962, thường được đặc trưng bởi sự từ chối không chỉ cải cách phụng vụ, mà cả Công đồng Vatican II, với sự khẳng định vô căn cứ và không bền vững rằng: Công đồng đã phản bội Truyền thống và “Giáo hội đích thực’”. Đức Thánh Cha giải thích rằng: khi hồ nghi Công đồng, có nghĩa là nghi ngờ chính ý định của các Giáo phụ, và cuối cùng hồ nghi chính Thánh Thần, Đấng đang hướng dẫn Giáo hội.
Đức Thánh Cha cho biết thêm một lý do cuối cùng cho quyết định sửa đổi những nhượng bộ trong quá khứ: “Càng ngày thấy rõ trong lời nói và thái độ của nhiều người về mối quan hệ chặt chẽ giữa việc lựa chọn cử hành theo các sách phụng vụ trước Công đồng Vatican II và việc từ chối Giáo hội và các tổ chức của Giáo hội nhân danh cái mà họ coi là ‘Giáo hội đích thực’. Đây là một hành vi mâu thuẫn với sự hiệp thông, thúc đẩy sự chia rẽ … điều Thánh Phaolô đã phản ứng mạnh mẽ. Chính vì để bảo vệ sự hiệp nhất của Thân thể Đức Kitô mà tôi buộc phải hủy bỏ năng quyền đã được ban cho, từ các vị Tiền nhiệm của tôi”.
Nguồn: vaticannews.va/vi/
2021
Thư của Đức Cha Giáo phận Xuân Lộc gửi đến Quý Cha trong bối cảnh dịch Covid-19 tái bùng phát
TÒA GIÁM MỤC XUÂN LỘC
210 Hùng Vương – Xuân Bình – Long Khánh – Đồng Nai – Việt Nam
ĐT: 02513877256 – Email: [email protected]
Số: 06-2021/tc
Toà Giám mục Xuân Lộc, ngày 13 tháng 7 năm 2021
Trọng kính Quý Cha Quản hạt và Quý Cha,
Lá thơ ngỏ này được gởi đến Quý Cha trong tâm tình ‘những người thợ’ trong cùng một ‘vườn nho’ của Chúa, để gợi ý giúp nhau chăm sóc ‘vườn nho’ mến thương này, giữa những thách đố hiện tại của những cơn đại dịch Covid-19 bùng phát. Mọi người đều mang trách nhiệm trước sức khoẻ của bản thân và anh chị em mình, nhưng chức năng và thẩm quyền thì tuỳ cương vị mỗi người.
- Chính phủđang có những biện pháp giãn cách xã hội chống lại sự lây lan của Virus. Quy định 5K là quan trọng, dễ thực hiện và hiệu quả… chúng ta gây ý thức cho giáo dân chấp hành. Theo hướng đi của y khoa, nước ta đang nhập hàng triệu liều vaccine và tuần tự tiêm ngừa cho người dân. Tâm trạngcủa những người trong vùng nhiễm và lân cận đều hoang mang, cảm thấy cuộc sống sinh hoạt khó khăn hạn chế. Chúng ta trông đợi nhờ phương thức cách ly, chữa trị những bệnh nhân F0, giãn cách xã hội, tiêm chủng, tạo thêm những vùng an toàn… cuộc sống bình ổn sớm trở lại…
- Đứng trước thực tế này, mối quan tâm và hoạt động của Quý Cha với sự cộng tác thiện nguyện của đông đảo giáo dân:Quý chức Ban Hành Giáo, các giới, các hội đoàn, các bạn trẻ… đang là nguồn nâng đỡ tinh thần – vật chất cho các gia đình, không phân biệt lương giáo, nhất là những gia đình nghèo khó, những người thất nghiệp lâu ngày do dịch bệnh, những di dân lao động, kiếm ăn từng bữa, bữa đói bữa no… Biết bao phương thức trợ giúp ‘không đồng’, nắm gạo, mớ rau… những hộp cơm dùng ngay cho đỡ đói lòng… đã đáp ứng nhu cầu thiết yếu… những ngõ ngách đã quen heo hút, những lối mòn với những căn hộ lẻ loi, hay khoảng sân nhà thờ nhà xứ… đã trở thành những địa chỉ thân thương thắm tình…
Ở điểm này, nhiều người quan sát thấy Quý Cha và Ban Hành giáo rất uy tín để liên hệ được với các nhà vườn, những trại chăn nuôi, những ao thuỷ sản… với giá nhân đạo…
Ngoài ra, con xin gợi ý các Cha Quản hạt, cùng với Quý Cha trong Hạt, dấn thân tìm hiểu tình hình lương thực địa phương mình: thực phẩm nào còn thiếu cần trợ giúp, hoặc thực phẩm nào số lượng dồi dào có thể gởi đi cứu trợ… và các cha Quản hạt thông báo cho nhau để nguồn thực phẩm luân chuyển hợp nhu cầu, không bị phí phạm và đến được nơi anh chị em chúng ta đang cần trợ giúp hơn…
Toà Giám mục đã liên hệ Chính quyền tỉnh, xin Quý Cha cũng liên hệ với Chính quyền địa phương nơi đi, nơi đến, để các nhóm cứu trợ được tạo điều kiện thuận lợi khi qua các trạm kiểm soát, được hỗ trợ trong việc phòng chống dịch bệnh, và trong khi hoạt động, xin giữ nghiêm chỉnh những biện pháp phòng chống lây nhiễm…
- Chúng ta cảm nhận trong những ngày này, giữa những nhu cầu lương thực không thể thiếu, đã trỗi lên như điểm son tình thương, lá lành đùm lá rách… cung cách trao bằng cả con tim, ‘một miếng khi đói bằng gói khi no’, cái no ‘tình làng nghĩa xóm, bất kể lương giáo, xóm đạo’ mới thật sự làm cho ta sống…Là những người vốn chan chứa lòng tin, cậy, mến, nơi Chúa, chúng ta có đời cầu nguyện… cùng Giáo phận, nhiều Giáo xứ đã hiệp thông cầu nguyện trực tuyến, sốt sắng cử hành Thánh lễ và giờ kinh Lòng Thương Xót… và cuối ngày, khi màn đêm buông, thật ý nghĩa, giờ nguyện cầu sum họp gia đình…
Trọng kính Quý Cha Quản hạt và Quý Cha,
Có bao giờ mà cuộc đời hết gian truân… nhưng ta cố công ‘làm người’ trong chính những gian truân ấy.
Đại tỉ phú Steve Jobs, Chủ tịch Điều hành công ty thời danh công nghệ số Apple, từng là người con bị bỏ rơi, tự lập tạo sự nghiệp, di chúc năm 2011:
– Khác biệt giữa con người và làm người là rất lớn.
– Đừng giáo dục trẻ em phải trở nên giàu có trong tương lai, nhưng hãy dạy chúng cách sống mang lại hạnh phúc… như vậy khi lớn lên, chúng sẽ biết giá trị thật của mọi sự không phải dựa trên tiền bạc…
Có bao giờ mà cuộc đời hết gian truân… nhưng ta cố công ‘làm người’ trong chính những gian truân ấy… nhờ mầu nhiệm Vượt Qua của Chúa chúng ta.
Với lời chuyển cầu của Đức Trinh Mẫu diễm phúc, Thánh Cả Giuse, xin Thiên Chúa chúc phúc cho tấm lòng vàng của muôn người và của Quý Cha… ‘Những gì anh em đã làm cho một người trong các anh em hèn mọn nhất này của Ta là anh em đã làm cho chính mình Ta’ (Mt 25: 40).
Thân mến chào Quý Cha Quản hạt và Quý Cha.
+ Gioan Đỗ Văn Ngân
Giám mục Giáo phận Xuân Lộc
2021
ĐHY Parolin: việc cải cách Giáo triều Roma là điều cần thiết để phục vụ Giáo hội
ĐHY Parolin: việc cải cách Giáo triều Roma là điều cần thiết để phục vụ Giáo hội
Trả lời phỏng vấn của báo La Croix, Đức Hồng y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, nói rằng đối với một tổ chức phức tạp và tồn tại nhiều thế kỷ như Giáo triều Roma, việc cải cách, thay đổi tạo ra một số khó khăn nhưng cần thiết để nó có thể trở thành công cụ phục vụ Đức Thánh Cha vì lợi ích của Giáo hội.
Liên quan thời điểm ban hành Tông hiến về cải cách Giáo hội, hiện đang được Hội đồng Hồng y cố vấn nghiên cứu, Đức Hồng y Parolin nói rằng điều đó tùy thuộc Đức Thánh Cha. Điều cần thiết là từ bây giờ chúng ta phải tránh những điều mà cho đến nay đã làm lu mờ hình ảnh của Giáo hội.
Hiện tại Đức Thánh Cha không có chương trình thăm Pháp
Đức Hồng y Quốc vụ khanh Tòa Thánh cho biết, ít nhất là vào lúc này, Đức Thánh Cha không có dự kiến hay dự án viếng thăm nước Pháp. Đức Hồng y nói: “Đức Giáo hoàng đã bày tỏ sự quan tâm của mình đối với Tổng thống Emmanuel Macron. Nhưng tôi không thể đưa ra một thời hạn. Tôi hy vọng nó có thể được thực hiện càng sớm càng tốt, bởi vì nước Pháp xứng đáng được Đức Thánh Cha viếng thăm”.
Tòa Thánh và Pháp có những điểm chung và khác biệt
Nhắc lại 100 năm quan hệ ngoại giao giữa Tòa Thánh và Pháp, Đức Hồng y nhận định rằng các mối quan hệ tích cực. Ngài nói: “Chúng tôi chia sẻ các mối quan tâm chung, ví dụ như vấn đề sinh thái, điều đã trở thành chủ đề trung tâm của hoạt động quốc tế của Tòa thánh, và việc ứng phó với đại dịch”. Tuy nhiên, “vẫn còn một số khác biệt, ví dụ như vấn đề giải trừ vũ khí và năng lượng hạt nhân”.
Chủ nghĩa thế tục Pháp
Được hỏi về vấn đề chủ nghĩa thế tục của Pháp, trong khi Hạ viện vẫn tiếp tục thảo luận về dự luật gây tranh cãi về “tách biệt tôn giáo”, điều quy định kiểm soát nhiều hơn của Nhà nước đối với các tổ chức tôn giáo và nơi thờ phượng, Đức Hồng y Parolin nói rằng đó là “một chủ đề rất nhạy cảm ở Pháp”. Ngài giải thích: “Chủ nghĩa thế tục của Pháp có những đặc điểm không tìm thấy ở nơi khác, liên quan đến lịch sử của các bạn, và đặc biệt là với cuộc Cách mạng Pháp, nhưng cùng với các giai đoạn khác nhau dẫn đến sự tách biệt giữa Giáo hội và Nhà nước, và đôi khi dẫn đến sự từ chối tôn giáo mạnh mẽ. Tất cả những hoàn cảnh này đã để lại dấu ấn và góp phần gạt chiều kích tôn giáo ra ngoài lề của đời sống xã hội. Điều này không tốt. Điều lý tưởng là vừa luôn có sự độc lập của cộng đồng chính trị đối với Giáo hội và vừa có sự cộng tác lành mạnh giữa họ. Giáo hội và Nhà nước có mục tiêu chung là đóng góp vào lợi ích chung”.
Hồng Thủy
2021
Nói về đức tin với người không tin
Nói về đức tin với người không tin
ĐGH Phanxicô đã và đang thể hiện “phong cách nghèo khó” của Thánh Phanxicô Assisi, báo giới gọi đó là “hiện tượng Phanxicô” hoặc “hệ quả Phanxicô”. Quả thật, Giáo hội Công giáo đang “thay da, đổi thịt” nhờ Đức Phanxicô.
Đối với người Công giáo, gặp người không có niềm tin là dịp nói về đức tin, là cơ hội loann báo Tin Mừng – ở công sở, trường học, chợ búa,… Nói chung là cần “nắm bắt” mọi cơ hội, vì Chúa Giêsu đã truyền lệnh cho tất cả chúng ta: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo” (Mc 16:15).
1. CƠ HỘI
Khi có dịp loan báo Tin Mừng, người Công giáo thường nghĩ rằng chẳng ai muốn nghe nói về Chúa. Nhưng theo bà Sherry Weddell, tác giả cuốn “Forming Intentional Disciples: The Path to Knowing and Following Jesus” (Đào tạo các Tông đồ có Chủ tâm: Con đường Nhận biết và Đi theo Chúa Giêsu) và là người cùng điều hành Viện Thánh Catherine Siena, điều đó không thành vấn đề: “Một phần tư số người trưởng thành đều tích cực tìm kiếm hoặc thụ động lướt tìm cách lựa chọn. Điều đó không hiếm thấy. Người ta càng cố tìm cơ hội thì càng dễ tìm thấy”.
Đôi khi dễ có các cơ hội này. Dịp tình cờ nói về Chúa có thể làm cho cuộc nói chuyện thú vị hơn. Mới đây, đồng nghiệp của tôi có dịp may nói về ân sủng và phước lành. Tuy nhiên, các cơ hội tốt không phải lúc nào cũng có sẵn. Nếu bạn thụ động chờ đợi thì chẳng có đâu. Đó là lý do mà Rob Corzine, phó chủ tịch chương trình phát triển của Trung tâm Thánh Phaolô về Thần học Kinh Thánh, khuyên chúng ta đừng chờ đợi.
Ông nói: “Không có những khoảnh khắc hoàn hảo. Không ai chờ đến lúc thuận tiện mới nói về tình yêu. Người Công giáo cũng không nên chờ dịp thuận tiện mới nói về đức tin. Cứ để nó xảy ra tự nhiên trong những cuộc nói chuyện bình thường, chứ biết lúc nào và nơi nào thuận tiện để nói về đức tin? Không phải lúc nào cũng nói, nhưng đừng e ngại!”.
2. NIỀM TIN
Trước khi đưa ra những điểm về sự biến thể (transubstantiation) và Chúa Ba Ngôi (Tam Vị Nhất Thể, Trinity), bạn cần có mối quan hệ với người đối thoại. Weddell giải thích: “Nền tảng của lòng tin phải là sự bình an. Dù họ không tin Thiên Chúa, họ vẫn có thể tin bạn. Chính bạn là nhịp cầu đấy”.
Điều đó không có nghĩa là bạn phải biết người đó từ lâu, 5 hoặc 10 năm, trước khi bạn nói tới Chúa. Người ngồi kế bạn trên một chuyến xe hoặc chuyến bay có thể là người mà Chúa muốn bạn chia sẻ về đức tin. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là bạn cần nói về các vấn đề khác trước khi vào vấn đề chính là đức tin.
Cũng vậy, khi bạn gặp ai đó vài phút, bạn cần tỏ ra quan tâm họ với tư cách một con người, chứ không phải là đối tượng để loan báo Tin Mừng. Terry Barber, người sáng lập Hội Truyền Thông Thánh Giuse và tác giả cuốn “How to Share Your Faith with Anyone: A Practical Manual for Catholic Evangelization” (Cách Chia sẻ Đức Tin với Người khác: Hướng dẫn Thực hành về Loan báo Tin Mừng của Công giáo), giải thích: “Người ta không cần bạn biết nhiều hay ít cho đến khi nào họ biết bạn quan tâm”.
Họ cũng không cần biết bạn nói gì nếu hành động của bạn không phù hợp với lời bạn nói. Terry Barber nói thêm: “Bạn phải thoải mái. Cười. Nhiệt tâm. Đạo đức. Ngăn cản lớn nhất đối với việc loan báo Tin Mừng ngày nay là làm gương xấu”. Cách sống của chúng ta sẽ chứng tỏ chính chúng ta.
3. THẨM VẤN
Người ta nghĩ rằng họ đã có câu trả lời về Thiên Chúa, nhưng cuộc sống và ý nghĩa của mọi thứ thường không mở ra đối với những dịp nói về đức tin. Dù cách trả lời của Giáo hội đối với các vấn đề lớn của cuộc sống có hay, có mạnh mẽ và hấp dẫn thế nào thì cũng chẳng làm cho người ta quan tâm, nếu không có người đặt vấn đề với họ. Corzine nói: “Như thế, truyền giáo cái gì? Hãy hỏi họ. Nhưng không cần trả lời nếu họ không hỏi. Nếu họ không hỏi, vậy là họ chưa muốn nghe”.
Weddell nói: “Cách tốt nhất để gợi tính tò mò là đặt câu hỏi. Nếu bạn đọc Kinh Thánh, bạn sẽ thấy đó là điều mà Chúa Giêsu rất thường làm”. Câu hỏi có thể có nhiều dạng: “Đời sống có ý nghĩa gì?”, “Tại sao chúng ta hiện hữu?”, “Có sự thật không?”, “Tại sao bạn tin điều bạn tin?”, “Thiên Chúa ở đâu khi chúng ta quyết định?”, “Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta bằng cách nào?”,… Rất đa dạng. Thiên Chúa muốn mọi người nhận biết Ngài và làm môn đệ của Ngài. Curtis Martin, chủ tịch Hội Ái hữu Sinh viên Công giáo (FOCUS – Fellowship of Catholic University Students), nói: “Bạn sẽ ngạc nhiên nếu bạn đặt câu hỏi, cuộc nói chuyện có thể tiếp diễn”.
4. LẮNG NGHE
Trong quá trình loan báo Tin Mừng, đặt câu hỏi không chỉ là dạng tu từ để làm người ta tự đặt câu hỏi cho họ, đó còn là cách duy nhất để bạn có thể biết bắt đầu câu chuyện từ đâu. Corzine nói: “Nếu bạn muốn nói chuyện về Công giáo, cần có một trình tự mà bạn muốn diễn tả. Nhưng khi nói, vấn đề tâm lý quan trọng hơn trình tự. Nếu người đó có câu hỏi, đó là điểm bạn bắt đầu. Thông tin người ta cần là điều bạn nên nói với họ. Nhưng bạn cần lắng nghe để biết rõ”.
Barber nói: “Bạn cần gãi đúng chỗ ngứa của họ. Một số người có vấn đề đối với giáo huấn Giáo hội về Đức Maria. Một số người lại không đồng ý về Luyện hình. Một số người lại cảm thấy khó khăn về đức tin. Bạn cần nói chủ đề mà họ quan tâm nhất”.
Tuy nhiên, lắng nghe không chỉ cho bạn biết cần gãi vào chỗ ngứa nào, mà còn cho bạn biết khi nào nên ngừng gãi. Martin nói: “Chúng ta không nên hối thúc. Đừng ép người ta. Đó là lúc việc loan báo Tin Mừng thâm nhập. Nếu họ nói họ không muốn nói chuyện về vấn đề nào đó hoặc họ cảm thấy không thoải mái, bạn đừng nói nữa, hãy thể hiện sự cảm thông và yêu thương đối với họ lúc đó”.
5. KỂ CHUYỆN
Martin giải thích: “Không ai có thể tranh luận về câu chuyện của bạn. Điều đó làm tổn hại tính tương đối”. Vời điều kiện là câu chuyện phải bắt đầu bằng sự hiểu biết. Weddell, Corzine, Barber và Martin đều đồng ý rằng người Công giáo nào cũng cần biết cách “đối thoại ba phút” – cách mà người ta mới gặp Đức Giêsu thì họ liền quý mến và đi theo Ngài ngay. Mọi người Công giáo cần có vài câu chuyện để làm “vốn” – chuyện về Chúa tác động trong cuộc đời chúng ta, được ơn lành và kéo chúng ta đến gần Chúa hơn,…
Weddell cho biết: “Người ta thích điều gì đó sống động thật – chuyện cầu nguyện rồi được ơn và kinh nghiệm về sự hiện hữu của Thiên Chúa. Nếu chúng ta có thể kể chuyện một cách tự nhiên, thoải mái, người ta sẽ dễ nhớ. Có thể họ không phản ứng ngay, nhưng họ sẽ ghi nhớ và suy nghĩ”.
Ngoài ra, bạn cũng cần biết rõ chuyện đời Chúa Giêsu. Nghĩa là bạn cần biết về lịch sử cứu độ và nhớ rõ vài câu chuyện trong Kinh Thánh. Weddell nhận định: “Đa số người ta phải biết rõ Chúa Giêsu là ai, làm gì và có ý nghĩa gì đối với họ rồi họ mới quyết định. Hãy giúp họ “tiếp cận” với các câu chuyện đó. Hãy cho họ cơ hội “vật lộn” với chính họ”.
6. CẦU NGUYỆN
Muốn có kết quả tốt đẹp của việc loan báo Tin Mừng thì phải bắt đầu và kết thúc bằng việc cầu nguyện. Corzine nói: “Mục đích của việc loan báo Tin Mừng là tâm hồn được biến đổi. Đó là công việc của Chúa Thánh Thần, chứ không là của con người. Chúng ta chỉ như một kẻ ăn xin nói cho kẻ ăn xin khác biết chỗ nào có đồ ăn mà thôi. Mục đích của chúng ta là hợp tác với Chúa Thánh Thần. Chúng ta cần chia sẻ và nói vấn đề mà họ đưa ra, nhưng bắt đầu bằng những cuộc tranh luận có thể lật ngược thế cờ”.
Bà giải thích thêm: “Chúng ta phải luôn cầu nguyện cho những người khác trên hành trình tâm linh và cầu nguyện cho những cuộc hẹn của Thiên Chúa. Có những người ở đâu đó mà chúng ta không biết, nhưng Chúa biết, và chúng ta cầu xin Chúa đem họ đến với chúng ta. Khi họ đến, chúng ta đồng hành với họ một đoạn đường trên hành trình đức tin mà chúng ta có thể, rồi bạn trao phó họ cho Thiên Chúa”.
Về việc cầu nguyện, Corzine đưa ra nguyên tắc “độc đáo” này: “Hãy luôn nói chuyện với Chúa về bạn bè và gia đình của bạn nhiều hơn là nói chuyện với họ về Chúa”.
7. HÀNH ĐỘNG
Tiếp theo là những cớ để người ta không loan báo Tin Mừng: Không hợp thời, không đúng lúc, sợ nói sai, việc này không là việc của tôi,… Cuối cùng, viện cớ như vậy là tự ngăn cản mình chia sẻ đức tin, có thể đó là sai lầm lớn nhất của người Công giáo khi loan báo Tin Mừng.
Corzine nói: “Chúng ta được trao quyền và có trách nhiệm loan báo Tin Mừng khi chúng ta lãnh nhận Bí tích Thánh tẩy và Bí tích Thêm sức, đó là loan báo Tin Mừng bằng lời nói và hành động. Người Công giáo nghĩ rằng khó có thể đưa người ngoại giáo vào Giáo hội, hoặc cứ để cho mọi chuyện bình thường. Chúng ta quên rằng Chúa sẽ tận dụng mọi thứ một cách kỳ diệu, nếu chúng ta cho Ngài có cơ hội”.
Martin nói thêm: “Theo thống kê, chúng ta đầu có lúc gặp người ở ngoài Giáo hội (chưa có đức tin) hoặc người rời bỏ Giáo hội (bội giáo), nhưng ai sẽ biết nắm bắt thời cơ? Mọi hành trình đều bắt đầu bằng bước đi thứ nhất. Bây giờ là lúc thuận tiện để bạn bắt đầu”. T T Thu