2022
Giám hạt Tòng nhân Opus Dei có thêm hai mươi bốn linh mục mới
Giám hạt Tòng nhân Opus Dei có thêm hai mươi bốn linh mục mới
Thứ Bảy, ngày 21 tháng Năm này, hai mươi bốn phó tế thuộc Giám hạt Tòng nhân Opus Dei sẽ được truyền chức linh mục, trong thánh lễ lúc 10 giờ, tại Vương cung Thánh đường thánh Eugenio của Giám hạt ở Roma.
Vị truyền chức là Đức cha Ricardo García, Giám mục Giám hạt Yauyos-Canate-Huarochirì, bên Peru.
Các tiến chức đến từ chín quốc gia: Argentina, Colombia, Ecuador, Philippines, Pháp, Mêhicô, Tây Ban Nha, Hoa Kỳ và Thụy Sĩ.
Phó tế duy nhất người Thụy Sĩ trong số các tiến chức, là thầy Lorenzo De Vittori, 35 tuổi, đã theo học tại Trường Kỹ Thuật đa khoa ở Zurich và đậu tiến sĩ vật lý thiên thể, với luận án về sóng hấp dẫn phát ra từ các lỗ đen. Trong mười năm, anh De Vittori là thành viên ban quản trị khu nhà ở dành cho sinh viên đại học Allenmoos ở Zurich và đã giảng dạy toán học tại đại học Zurich, tham gia nhiều dự án giáo dục giới trẻ. Tại Roma, thầy Lorenzo de Vittori theo học thần học và đang hoàn thành luận án tiến sĩ.
Phần lớn các tiến chức linh mục Opus Dei đến từ Tây Ban Nha, và đã học và hành nghề trước khi bắt đầu học thần học, như kiến trúc sư, ký giả, nghiên cứu gia…
Từ Á châu, có thầy José Paulo Luistro, 32 tuổi, sinh tại Manila, tốt nghiệp Tâm lý và dạy Anh ngữ tại một trường ở Quezon City, gần Manila trước khi quyết định gia nhập Giám hạt Opus Dei.
Giám hạt tòng nhân Opus Dei phần nào giống như một giáo phận không có lãnh thổ với gần 94.000 giáo dân, khoảng 2.200 linh mục, đảm trách 1.975 nhà thờ và trung tâm mục vụ.
(Opus Dei 12-5-2022)
- Trần Đức Anh, O.P.
2022
Nữ tu có biết làm đẹp không?
Nữ tu có biết làm đẹp không?
Chăm sóc vẻ đẹp bên ngoài là mối bận tâm của rất nhiều phụ nữ. Người ta vẫn thường nói rằng phụ nữ là phái đẹp, biểu tượng của cái đẹp. Họ thường quan tâm đến nhan sắc, chăm sóc, tô điểm và giữ gìn nó. Đó là điều chính đáng. Bởi họ muốn trở nên xinh đẹp trước mặt mọi người nhất là trước những người quan trọng đối với họ.
Nữ tu cũng là phụ nữ, là biểu tượng của cái đẹp. Có người nói với tôi rằng: “Sao sơ không trang điểm?, “Sắp khấn rồi sơ có cần chăm sóc da cho đẹp hơn không?”. Tôi cảm động vì sự quan tâm thân tình của họ dành cho tôi. Câu hỏi đó cho tôi một cơ hội để tự vấn. Là nữ tu, tôi có còn xinh đẹp chăng? Tôi có ngày càng trở nên xinh đẹp trước mặt mọi người và nhất là trước mặt Thiên Chúa?
Người ta vẫn nói: “Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đẹp”. Có phải nữ tu là những người phụ nữ xấu xí và không biết làm đẹp? Không phải nữ tu nào cũng được sở hữu một nhan sắc tuyệt thế giai nhân, họ có một nhan sắc bình thường nhưng họ vẫn là những người phụ nữ “xinh đẹp”, bởi họ những người biết “làm đẹp”, họ vẫn đang làm cho bản thân trở nên xinh đẹp hơn mỗi ngày. Một vẻ đẹp mà không phấn son nào có thể tô điểm được.
“Cái đẹp” còn được diễn tả đồng nghĩa với thần thánh là sự thiện tốt đẹp, cái đẹp của tâm hồn, của nhân đức. Nét đẹp của người tu sĩ được diễn tả rõ ràng ở khía cạnh này nhiều hơn.
Trước hết họ làm đẹp cho chính mình bằng cách yêu thương bản thân, biết cách chăm sóc sức khoẻ, quân bình và điều độ; Họ tô điểm cho mình vẻ đẹp của sự đơn sơ, giản dị bề ngoài, vẻ đẹp của nét mặt an vui, không cần cầu kỳ phấn son. Thứ đến họ chăm chút cho mình nét đẹp của sự dễ mến, dễ thương, dịu dàng, thánh thiện, đơn sơ, khiêm nhường…Cuối cùng họ làm đẹp cho đời bằng đời sống âm thầm, dịu dàng, làm chứng tá cho Chúa và phục vụ mọi người với vai trò là một người nữ. Cái đẹp này đáng quý biết bao nhiêu. Người nữ tu tô điểm cho mình nét đẹp đó, và tôi dám chắc rằng, có rất nhiều nữ tu càng tu càng trở nên xinh đẹp trước mắt mọi người và Thiên Chúa.
Bạn cũng có thể bắt gặp đâu đó những nữ tu chưa “xinh đẹp”. Họ chưa bao giờ “đẹp” hay họ đã từng là những người “đẹp” và dần trở nên bớt “xinh đẹp”. Tôi thích quan điểm sau hơn. Mỗi người đều là những tạo vật rất tốt đẹp của Thiên Chúa. Chúng ta được sở hữu một vẻ đẹp riêng biệt, là phẩm giá, là sự thiện hảo đặt trong lòng mỗi người. Người nữ tu chắc chắn là những người xinh đẹp, nhưng vì một lý do gì đó họ bỏ bê chính mình và nét đẹp đó dần xuống cấp.
Bắt gặp hình ảnh người thiếu nữ trong sách Diễm ca để diễn tả điều này, nàng có một vẻ đẹp đặc biệt, một nhan sắc tuyệt thế giai nhân, nhưng nàng nhận thấy da nàng đen: “xin đừng để ý đến da tôi rám nắng” (Dc 1, 6) và cho rằng nó là khuyết điểm và nàng biện hộ cho điều đó: “Mặt trời đã làm cháy da tôi”. Mặt trời không có lỗi vì nó chỉ vận hành theo quy luật tự nhiên mà thôi. Trước đó chắc hẳn nàng sở hữu một làn da trắng, nhưng có thể vì áp lực bên ngoài như thành công, quyền lực, bổn phận, vườn nho phải chăm sóc…Áp lực đó khiến nàng bỏ qua việc chăm sóc bản thân mình. Cũng vậy, là nữ tu, họ cũng có những áp lực bên trong và bên ngoài không kiểm soát được, điều đó khiến cho họ bỏ quên việc chăm sóc nét đẹp của chính mình. Nữ tu chưa đẹp không phải lỗi do “mặt trời” (sứ vụ, bổn phận, áp lực cuộc sống…), nhưng do họ quên chăm sóc, chưa quan tâm đủ, chưa xét mình kỹ hay do thân phận con người yếu đuối. Ý thức điều đó, mỗi người nữ tu luôn được mời gọi năng xét mình mỗi ngày để trang điểm lại cho chính mình bằng ân sủng và tình yêu Chúa.
Thiên Chúa trang điểm cho người nữ tu bằng hồng ân của Ngài, vì họ là người được Chúa yêu thương và tuyển chọn. Mỗi ngày họ đều nhìn lại chính mình, “soi gương” xem mình có còn đẹp trước mặt Chúa, điều gì khiến họ không còn đẹp nữa để điều chỉnh mỗi ngày.
Chúng ta cũng nhau cầu nguyện cho những người nữ tu của Chúa ngày càng thêm “xinh đẹp” trước mặt Chúa và mọi người, để khi nhìn thấy họ, mọi người sẽ nhìn thấy sự thánh thiện và ân sủng của Thiên Chúa, qua vẻ đẹp của họ Giáo Hội thêm xinh đẹp hơn, thánh thiện hơn.
Diễm Ngọc
2022
Sứ điệp cho Ngày Thế giới Ông Bà và Người Cao tuổi lần II (24/07/2022)
Sứ điệp cho Ngày Thế giới Ông Bà và Người Cao tuổi lần II (24/07/2022)
Sáng thứ Ba 10/05, Phòng báo chí Toà Thánh công bố sứ điệp của Đức Thánh Cha Phanxicô cho Ngày Thế giới Ông Bà và Người Cao tuổi lần II, sẽ được cử hành vào ngày 24/07/2022.
Sứ điệp của ĐTC Phanxicô
cho Ngày Thế giới Ông Bà và Người Cao
tuổi lần thứ hai (24/07/2022)
“Trong tuổi già, vẫn sinh hoa kết quả” (Tv 92,15)
Các bậc ông bà thân mến!
Lời của Thánh vịnh 92 “trong tuổi già, vẫn sinh hoa kết quả” (c.15) là một tin vui, một “tin mừng” thực sự mà chúng ta có thể công bố cho thế giới nhân Ngày Thế giới Ông Bà và Người Cao tuổi lần thứ hai. Tin Mừng này đi ngược lại với điều mà thế giới nghĩ về giai đoạn này của đời người; và nó cũng ngược lại với thái độ cam chịu của một số người già trong chúng ta, họ sống với hy vọng nhỏ nhoi và không còn mong đợi gì ở tương lai.
Nhiều người sợ tuổi già. Họ coi đó là một thứ bệnh mà tốt nhất là nên tránh mọi tiếp xúc. Họ nghĩ rằng người già không phải là mối quan tâm của họ và người già nên ở xa bao nhiêu có thể, người già nên ở chung một nơi, trong một cơ sở mà họ có thể được chăm sóc, và chúng ta đỡ phải gánh lấy các vấn đề của họ. Đây là não trạng của “nền văn hóa vứt bỏ”, là não trạng vốn khiến chúng ta nghĩ rằng, cách nào đó chúng ta khác với những người nghèo và người dễ bị tổn thương bởi những yếu đuối của họ, và chúng ta có thể mường tượng ra những con đường cách biệt với “họ”. Nhưng trong thực tế, như Kinh Thánh dạy, sống lâu – là một phúc lành, và những người già không phải là những người bị ruồng bỏ để xa lánh, mà là dấu chỉ sống động về lòng nhân từ của Thiên Chúa, Đấng ban sự sống dồi dào. Phúc cho ngôi nhà nào bảo vệ một người cao niên! Phúc cho gia đình nào hiếu kính với ông bà!
Thật ra, tuổi già không phải là độ tuổi dễ hiểu, ngay cả với những người trong chúng ta, những người đã và đang trải nghiệm nó. Mặc dù tuổi già đến sau một hành trình dài, nhưng không ai chuẩn bị cho chúng ta đối diện với nó, và đôi khi nó dường như khiến chúng ta ngạc nhiên. Những xã hội phát triển nhất tiêu tốn nhiều tiền cho độ tuổi này, nhưng không giúp mọi người hiểu và đánh giá về nó: họ cung cấp các dịch vụ chăm sóc, nhưng không có những dự án sống để giúp họ sống tròn đầy.[1] Vì vậy, rất khó để nhìn về tương lai và phân định một hướng đi. Một mặt chúng ta bị cám dỗ xua đuổi tuổi già bằng cách che giấu các nếp nhăn và giả bộ luôn trẻ trung, mặt khác, dường như chúng ta không thể làm gì hơn ngoài việc sống trong tình trạng vỡ mộng, cam chịu vì không còn “trổ sinh hoa trái”.
Việc về hưu và con cái đã tự lập làm suy giảm những động lực vốn từng khiến chúng ta tiêu tốn rất nhiều sinh lực. Ý thức rằng những năng lực đang bị suy giảm hoặc sự bùng phát của một căn bệnh có thể làm suy yếu sự chắc chắn của chúng ta. Thế giới phát triển với tốc độ nhanh chóng và chúng ta phải vất vả để theo kịp – dường như khiến chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc ngầm chấp nhận ý tưởng rằng chúng ta vô dụng. Như thế, chúng ta hãy làm vang lên lời cầu xin của Thánh Vịnh: “Xin đừng sa thải con lúc tuổi đà xế bóng/Chớ bỏ rơi con khi sức lực suy tàn lụi” (71,9).
Tuy nhiên cùng một bài thánh vịnh đó – suy niệm về sự hiện diện của Thiên Chúa trong mọi giai đoạn của cuộc đời – mời gọi chúng ta tiếp tục hy vọng: cùng với tuổi già và mái tóc bạc trắng, Người sẽ còn tiếp tục ban thêm sự sống cho chúng ta và không để chúng ta bị sự dữ lấn át. Tin cậy nơi Người, chúng ta sẽ tìm thấy sức mạnh để gia tăng lời khen ngợi (x. c.14-20) và chúng ta sẽ khám phá ra rằng sự già đi không chỉ là sự suy thoái tự nhiên của cơ thể hoặc dòng chảy thời gian không thể tránh khỏi, mà nó là món quà của một cuộc sống lâu dài. Già đi không phải là một sự kết án, mà là một phúc lành!
Chính vì điều này, chúng ta phải canh chừng chính mình và học cách chăm sóc một tuổi già năng động cả về khía cạnh thiêng liêng, trau dồi đời sống nội tâm của chúng ta qua việc chăm chỉ đọc Lời Chúa, cầu nguyện hàng ngày, thường xuyên lãnh nhận các Bí tích và tham dự Phụng vụ. Và, cùng với tương quan với Thiên Chúa là tương quan với những người khác: trước hết là gia đình, con cái, cháu chắt, những người mà chúng ta trao ban trọn tình thương mến của chúng ta; cũng như những người nghèo và đau khổ, những người chúng ta có thể trở nên người thân cận của họ với sự giúp đỡ cụ thể và lời cầu nguyện. Tất cả những điều này sẽ giúp chúng ta không cảm thấy mình chỉ là khán giả trong rạp hát của thế giới, không giam mình trong “ban công”, nhìn ra ngoài từ cửa sổ. Thay vào đó, chúng ta hãy học cách bén nhạy các giác quan để nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa[2], chúng ta sẽ như “cây ôliu xanh tươi trong nhà Chúa” (x. Tv 52,10), chúng ta có thể trở thành một phúc lành cho những người sống bên cạnh chúng ta.
Tuổi già không phải là thời gian vô ích để hạ mái chèo con thuyền sang một bên, nhưng là mùa vẫn còn trổ sinh hoa trái: có một sứ mệnh mới đang chờ đợi chúng ta và mời gọi chúng ta hướng ánh nhìn về tương lai. “Khả năng cảm nhận đặc biệt của tuổi già về sự quan tâm, suy nghĩ và tình cảm, điều làm chúng ta nhân bản hơn, một lần nữa trở thành ơn gọi của nhiều người. Và nó sẽ là một lựa chọn tình yêu của những người cao tuổi đối với những thế hệ mới.”[3] Đó là sự đóng góp của chúng ta vào cuộc cách mạng của sự dịu dàng[4], một cuộc cách mạng tinh thần, bất bạo động, trong cuộc cách mạng này, tôi mời gọi các ông bà và người cao tuổi, hãy là những nhân vật chính.
Thế giới đang trải qua một thời điểm của thử thách khắc nghiệt, bắt đầu từ cơn bão bất ngờ và dữ dội của đại dịch, sau đó là một cuộc chiến tranh gây tổn hại đến hòa bình và sự phát triển trên bình diện thế giới. Không phải ngẫu nhiên mà chiến tranh quay trở lại châu Âu vào thời điểm mà những người của thế hệ đã từng nếm trải chiến tranh trong thế kỷ trước đang dần biến mất. Và những cuộc khủng hoảng lớn này có nguy cơ khiến chúng ta dửng dưng với thực tế là có những “bệnh dịch” khác và những hình thức bạo lực lây lan khác đang đe dọa gia đình nhân loại và ngôi nhà chung của chúng ta.
Đối diện với tất cả những điều này, chúng ta cần một sự thay đổi sâu sắc, một sự hoán cải, loại bỏ bạo lực khỏi con tim, cho phép mỗi người nhận ra nơi người khác là người anh em. Và chúng ta, những người ông, người bà và những người cao niên, chúng ta có một trách nhiệm cao cả: dạy cho những người nam, người nữ của thời đại chúng ta nhìn những người khác bằng cái nhìn thấu hiểu và dịu dàng giống như chúng ta dành cho cháu chắt của mình. Chúng ta đã tôi luyện tính nhân văn của mình trong việc chăm sóc người khác và hôm nay chúng ta có thể trở thành những người thầy về lối sống hòa bình và quan tâm đến những người yếu đuối nhất. Thái độ này có thể bị nhầm lẫn với sự nhu nhược hoặc cam chịu, nhưng chính những người hiền lành, không gây chiến và không trục lợi, sẽ thừa kế Đất hứa (x. Mt 5,5).
Một trong những hoa trái mà chúng ta được kêu gọi để trổ sinh đó là bảo vệ thế giới. “Tất cả chúng ta đã được bế trên đầu gối của ông bà, những người đã ôm chúng ta trong vòng tay của họ”[5] nhưng hôm nay là lúc chúng ta phải mang trên gối của chúng ta – bằng sự giúp đỡ cụ thể hoặc chỉ bằng lời cầu nguyện –, không chỉ cháu của chúng ta mà còn cả những cháu đang hoảng sợ mà chúng ta chưa biết đến và những người có thể đang chạy trốn chiến tranh hoặc gánh chịu hậu quả của nó. Chúng ta hãy mang trong trái tim mình, như Thánh Giuse – một người cha dịu dàng và quan tâm – đã làm, những người nhỏ bé của Ucraina, Afghanistan, Nam Sudan…
Nhiều người trong chúng ta đã nhận ra một cách khôn ngoan và khiêm tốn về điều mà thế giới của chúng ta đang rất cần: chúng ta không thể tự cứu một mình, hạnh phúc là tấm bánh mà chúng ta cùng nhau bẻ ra. Chúng ta hãy làm chứng về điều này trước những người lầm tưởng rằng họ có thể tìm thấy sự thỏa mãn cá nhân và thành công trong sự xung đột. Tất cả mọi người, ngay cả những người yếu nhất trong chúng ta, đều có thể làm được điều này. Việc chúng ta để mình được chăm sóc – thường là bởi những người đến từ các quốc gia khác – là một cách thức để nói rằng chung sống trong hòa bình không chỉ là điều có thể mà còn là điều cần thiết.
Quý ông bà và những người cao tuổi thân mến, chúng ta được kêu gọi trở thành những nghệ nhân của cuộc cách mạng về sự dịu dàng trong thế giới của chúng ta! Chúng ta hãy làm điều này qua việc học cách sử dụng thường xuyên và thuần thục hơn loại nhạc cụ quý giá nhất mà chúng ta có, và nhạc cụ thích hợp nhất cho độ tuổi của chúng ta: đó là cầu nguyện. “Chúng ta cũng hãy trở thành những thi sĩ cầu nguyện: chúng ta hãy thưởng nếm tìm kiếm những lời của chúng ta, hãy thâu nhận lại những điều mà Lời Chúa dạy chúng ta”.[6] Lời cầu xin đầy tín thác của chúng ta có thể làm được rất nhiều điều: nó có thể đồng hành với tiếng kêu thống khổ của những người đau khổ và có thể làm biến đổi trái tim. Chúng ta có thể là “bản hợp xướng” thường trực “của một đền thánh thiêng liêng vĩ đại, nơi những lời cầu nguyện khẩn nài và những bài thánh thi nâng đỡ cộng đoàn, vốn đang làm việc và vật lộn với cuộc sống”.[7]
Ngày Thế giới Ông bà và Người cao tuổi là một cơ hội để một lần nữa, với niềm vui, Giáo hội muốn mừng lễ cùng với những người mà Chúa – như Kinh Thánh nói – đã “lấp đầy những tháng ngày”. Chúng ta hãy cùng nhau mừng lễ! Tôi mời anh chị em hãy làm cho ngày này được biết đến trong các giáo xứ và cộng đoàn của anh chị em; để đến với những người cao tuổi cảm thấy cô đơn nhất, nơi tư gia hoặc trong khu dân cư nơi họ sống như những người khách. Chúng ta hãy làm sao để không ai sống ngày này trong sự cô đơn. Việc có ai đó để chờ đợi có thể thay đổi định hướng ngày sống của những người không còn mong đợi bất cứ điều gì tốt đẹp từ tương lai; và từ lần gặp gỡ đầu tiên có thể nảy nở một tình bạn mới. Thăm viếng những người già neo đơn là một việc làm của lòng thương xót trong thời đại chúng ta!
Chúng ta cầu xin Đức Mẹ, Mẹ của Sự dịu dàng, làm cho tất cả chúng ta trở thành nghệ nhân của cuộc cách mạng về sự dịu dàng, để cùng nhau giải thoát thế giới khỏi bóng đêm của sự cô đơn và khỏi quỷ dữ của chiến tranh.
Tôi ban phép lành cho tất cả anh chị em và những người thân yêu của anh chị em, cùng với sự bảo đảm về sự gần gũi trìu mến của tôi. Xin anh chị em đừng quên cầu nguyện cho tôi!
Roma, Đền Thờ Thánh Gioan Laterano, 03 tháng 05 năm 2022, lễ các thánh tông đồ Philipphê và Giacôbê.
Phanxicô
[1] Loạt bài giáo lý về Tuổi già – 1. Ân sủng của thời gian và sự liên minh giữa các thế hệ (23/02/2022).
[2] Loạt bài giáo lý về Tuổi già – 5. Lòng trung thành chờ đợi Thiên Chúa viếng thăm cho thế hệ sau (30/03/2022).
[3] Loạt bài giáo lý về Tuổi già – 3. Tuổi già, một nguồn cho Tuổi trẻ vô lo (16/03/2022).
[4] Loạt bài giáo lý về thánh Giuse – 8. Thánh Giuse, cha của sự dịu dàng (19/01/2022).
[5] Bài giảng Thánh Lễ Ngày Thế giới Ông bà và Người Cao tuổi lần thứ nhất (25/07/2021).
[6] Loạt bài giáo lý về gia đình. – 7. Ông bà (11/03/2015).
2022
Hội nghị liên tôn nhấn mạnh việc cần thiết bảo vệ sự hoà thuận trong gia đình
Hội nghị liên tôn nhấn mạnh việc cần thiết bảo vệ sự hoà thuận trong gia đình
Riyadh. Các học giả Hồi giáo, các nhà lãnh đạo Công giáo, Do Thái và Ấn giáo gặp nhau tại một diễn đàn ở Ả Rập Xê-út để thảo luận về các giá trị chung và bày tỏ cam kết chung. Đức Hồng y Parolin, Quốc Vụ Khanh Toà thánh, đã gửi một thông điệp video đến hội nghị. Kết thúc hội nghị, các tham dự viên đã đưa ra một tuyên bố chung phác thảo các cam kết và mục tiêu chung.
Liên đoàn Thế giới Hồi giáo (MWL) đã nhóm cuộc họp đầu tiên về “Giá trị được chia sẻ giữa những tín đồ theo các tôn giáo” tại Riyadh, Ả Rập Xê-út, với sự tham gia của Vatican, các nhà lãnh đạo các Giáo hội Tin lành, các Rabbi nổi tiếng và các nhà lãnh đạo nổi bật khác. Diễn đàn gồm các cuộc thảo luận của ban hội thẩm về các vấn đề tôn giáo quốc tế, tạo cơ hội thiết lập quan hệ đối tác đa văn hóa giữa các tín ngưỡng và đưa ra một thông cáo chung chính thức nhằm nêu rõ các thỏa thuận cơ bản được tất cả các vị đại diện tín ngưỡng tán thành.
Cộng tác giữa các tôn giáo
Thông cáo chung lưu ý rằng các mục tiêu của diễn đàn nhằm đạt được sự đồng thuận chung trong bối cảnh cùng chung tầm nhìn về nền văn minh nhằm tăng cường hợp tác và tin cậy giữa các nhà lãnh đạo tinh thần trên toàn cầu. Đồng thời, diễn đàn cũng xây dựng những điều dựa trên những gì được các lãnh đạo chia sẻ nhờ việc nhấn mạnh đến sự tôn trọng đối với các nguyên tắc chung về giá trị con người, cổ võ các giá trị một cách ôn hoà và phù hợp, hỗ trợ cụ thể cho các nỗ lực thúc đẩy lòng khoan dung và hòa bình, và cuối cùng thiết lập các khung nhận thức hợp lý để chống lại các nguy cơ của tư tưởng và hành vi cực đoan, bất kể nguồn gốc của chúng.
Nói không về một ‘cuộc đụng độ của các nền văn minh’
Thông cáo tiếp tục liệt kê các lĩnh vực thỏa thuận về chính sách tôn giáo đã đạt được tại hội nghị thượng đỉnh, bao gồm vai trò cơ bản của tôn giáo đối với xã hội, nền tảng tinh thần cho các quyền cơ bản của con người và việc bác bỏ lối nhìn về một ‘cuộc đụng độ không thể tránh khỏi của các nền văn minh’ do vấn đề tôn giáo. Các nhà lãnh đạo cũng đồng ý rằng phải phản đối những nỗ lực nhằm đạt được những lợi thế về tôn giáo, văn hóa, chính trị và kinh tế mà không tôn trọng các quyền hoặc đạo đức, và thông qua các hình thức cực đoan, cố chấp và phân biệt chủng tộc.
Bảo vệ sự hoà thuận trong gia đình
Một thỏa thuận trọng tâm của diễn đàn tập trung vào sự cần thiết phải bảo vệ sự hoà thuận trong gia đình. Các nhà lãnh đạo đã xác định đây là “cốt lõi của xã hội” và kêu gọi các tổ chức quốc tế – bao gồm cả Liên hiệp quốc – bảo vệ sự toàn vẹn của gia đình và việc nuôi dạy trẻ em. Diễn đàn cũng khởi xướng các kế hoạch cho một “Bách khoa toàn thư về các giá trị chung của con người”, một tài liệu chỉ ra các quyền cơ bản cần được bảo vệ.
Trong số những người tham gia có Đức Hồng y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Toà thánh Pietro Parolin, Thượng phụ Đại kết Barthôlômêô I, và Chủ tịch Đại hội các nhà lãnh đạo Kitô giáo, Johnnie Moore Jr. Tổng giám mục Giáo hội Chính thống Ucraina, Ivan Zoria, cũng tham dự sự kiện này, ngoài ra còn có Tổng thư ký Liên đoàn Hồi giáo Thế giới, Muhammad bin Abdul Karim Issa, vốn được xem là tiếng nói đi đầu chống lại chủ nghĩa cực đoan trên toàn thế giới.
(Vatican News 14.05.2022)