2021
Năm Thánh Giuse đã mở
2021
Thánh Giuse người cha lao động
Thánh Giuse người cha lao động
Thánh Giuse là người lao động là điểm thứ sáu được Đức Thánh Cha đề cao. Khía cạnh này đã được Đức Lêô XIII nhấn mạnh khi ban hành Thông điệp xã hội đầu tiên, Rerum Novarum, nói về mối quan hệ của Thánh Giuse với công việc.
Thánh Giuse là một người thợ mộc làm việc lương thiện để nuối sống gia đình. Nơi Thánh Giuse, Chúa Giêsu đã học được giá trị, phẩm giá và niềm vui của việc ăn miếng bánh là thành quả lao động của chính mình. Giuse nhắc nhở chúng ta rằng : chính Thiên Chúa, khi làm người, đã không khinh thường công việc.
Quả thật, ngày nay kinh tế khó khăn, người cha đứng mũi chịu sào nơi đầu ngọn gió phải làm việc cực nhọc, kiếm từng miếng cơm manh áo cho gia đình, họ chỉ muốn gia đình được ấm no, hạnh phúc. Bởi họ là trụ cột, là điểm tựa của mọi người trong gia đình khi gặp khó khăn.
Khi nói Thánh Giuse là người thuộc tầng lớp lao động, Ngài đã gánh vác nặng nề sự thiếu thốn của bản thân và Thánh Gia Thất là vì Đức Thánh Cha thấy xã hội hôm nay vẫn còn nhiều người cha không chịu lao động, không làm hết trách nhiệm, không phát huy được vai trò quan trọng của mình. Một số người say xỉn về đánh đập vợ con khiến gia đình bất hòa, làm cho con cái tổn thương về mặt tình cảm. Một số thì không quan tâm tới gia đình, làm ảnh hưởng đến tình cảm của mọi người, nhất là trẻ em. Những người cha như thế sẽ làm gương xấu cho thế hệ mai sau, không giáo dục được con cái, khiến chúng học theo những điều xấu, trở thành người không có ích cho xã hội.
Đức Thánh Cha khuyến khích mọi người “khám phá lại giá trị, tầm quan trọng và sự cần thiết của lao động” (x. Patris Corde, số 6), khi lao động, con người tham gia vào chính công trình cứu độ của Thiên Chúa, và phẩm giá con người được đề cao. Lao động là cơ hội cho các gia đình; không có việc làm các gia đình sẽ gặp nhiều khó khăn, căng thẳng, rạn nứt và thậm chí là sự cám dỗ tuyệt vọng và phân tán. Với hình ảnh người người thợ mộc, Thánh Giuse như một khuôn mẫu vào thời điểm mà thế giới cũng như Giáo hội đang vật lộn với những thách thức do thời hiện đại đặt ra. Thánh Giuse hiện lên như một nhân chứng cho Giáo hội và thế giới hiện đại.
Con người lao động của Thánh Giuse ảnh hưởng mạnh lên con mình. Trước sự khôn ngoan của Chúa Giêsu, người làng Nagiarét hỏi nhau: “Ông ấy không phải là con bác thợ mộc sao?” (Mt 13,55). Chúa Giêsu đã bước vào lịch sử của chúng ta, sinh ra từ Ðức Maria bởi quyền năng Chúa Thánh Thần, nhưng sự hiện diện của thánh Giuse, người cha hợp pháp, giữ gìn Chúa và dậy cho Chúa lao động. Trong xưởng thợ Nagiarét, Chúa Giêsu đã chia sẻ với cha mình sự dấn thân, sự mệt nhọc, hài lòng và cả các khó khăn thường ngày nữa.
Thánh Giuse dạy Chúa Giêsu lao động như Công đồng Vatican II đã nêu trong Gaudium et Spes: “Con Thiên Chúa đã làm việc với đôi tay con người, suy nghĩ bằng trí óc con người, hành động theo một ý chí con người, yêu mến bằng quả tim con người. Sinh làm con Đức Trinh nữ Maria, Người đã thật sự trở nên một người giữa chúng ta, giống chúng ta về mọi phương diện, ngoại trừ tội lỗi” (Gaudium et Spes – Vui mừng và Hy vọng, 22,2).
Ðiều này nhắc nhở cho chúng ta biết phẩm giá và sự quan trọng của lao động. Sách Sáng Thế kể rằng Thiên Chúa đã tạo dựng nên người nam và người nữ, giao phó cho họ nhiệm vụ sinh sôi nẩy nở tràn đầy trái đất, khắc phục nó và trông nom nó với công việc của mình (x. St 1,28); 2,15).
Quả thật, lao động là một phần của chương trình tình yêu của Thiên Chúa; chúng ta được mời gọi vun trồng và giữ gìn tất cả các thiện ích của thụ tạo, và như thế tham dự vào công trình tạo dựng! Lao động là yếu tố nến tảng đối với phẩm giá của một người. Lao động làm cho chúng ta giống Thiên Chúa, là Ðấng đã làm việc và đang làm việc, là Ðấng luôn hành động (x. Ga 5,17). Lao động trao ban cho chúng ta khả năng nuôi sống chính mình, gia đình mình, góp phần vào việc phát triển quốc gia mình.
Chúng ta hãy cầu xin Thánh Giuse, con người lao động trợ giúp chúng ta.
Còn tiếp ….
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
2021
Thánh Gia và Thánh Giuse
Thánh Gia và Thánh Giuse
Chúng ta có đang nhìn đến người đứng đầu Thánh gia không?
Chúng ta biết và trân trọng bao nhiêu về người đàn ông từng là bạn trăm năm của Mẹ Đấng Cứu Chuộc và là cha của Con Mẹ? Chúng ta tôn vinh người đàn ông ấy đến mức nào?
Đối với nhiều người trong chúng ta, điều này có thể gây lúng túng. Thánh Giuse thường bị lãng quên. Và Kinh thánh ít nói về Ngài. Chúng ta dành cho Ngài sự chú ý ít ỏi. Chúng ta ít khi đề cao lòng sùng kính Ngài.
Thánh Giuse thường là thành viên bị lãng quên trong Thánh Gia. Bạn có nhớ hồi còn nhỏ khi chúng ta viết “GMG” ở đầu các bài làm của chúng ta ở các lớp giáo lý không? Điều đó là để nhắc nhở chúng ta phải hướng về Chúa Giêsu, Mẹ Maria và Thánh Giuse khi thực hiện công việc của chúng ta. Chúng ta hình dung các thành viên của Gia đình Thánh luôn ở cạnh bên nhau.
Hãy nhớ rằng Mẹ Maria và Thánh Giuse là một đôi vợ chồng. Trong khi tôn vinh sự trọn đời đồng trinh của Mẹ Maria, chúng ta không thể bỏ qua đặc ân và hạnh phúc của Thánh Giuse được làm bạn trăm năm của Mẹ Maria. Trong những thế kỷ trước, nhiều tác phẩm nghệ thuật mô tả Thánh Giuse như một ông già. Nhiều khả năng điều này được thực hiện là để không cho phép bất kỳ mối đe dọa nào đối với sự trinh khiết của Mẹ Maria. Nhưng điều này có xu hướng đánh giá thấp mối quan hệ yêu thương của Mẹ Mariavà Thánh Giuse trong tư cách vợ chồng. Bất chấp khuynh hướng thời đại của mình, Thánh nữ Têrêxa Avila khẳng định rằng Thánh Giuse là một thanh niên. Ngày nay, chúng ta thấy có một cách tiếp cận tích cực hơn trong kinh tiền tụng lễ Thánh Giuse: “Thánh Giuse là người công chính, Chúa đã cho kết bạn với Ðức Trinh Nữ, Mẹ Chúa Trời”.
Năm 1962, ngay cả trước cuộc canh tân phụng vụ của Vatican II, Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII đã thêm vào Giáo luật Rôma về Thánh lễ (nay là Kinh nguyện Thánh Thể I) tên Thánh Giuse ngay sau tên Đức Maria. Ngày nay, Giáo Hội đã liên kết tên Thánh Giuse với tên của bạn trăm năm của Ngài trong mỗi Kinh nguyện Thánh Thể.
Vì Thánh Giuse là bạn trăm năm của Mẹ Maria, nên Ngài cũng là cha của Chúa Giêsu. Chúng ta biết rằng Thánh Giuse không phải là cha ruột của Chúa Giêsu. Nhưng trong trình thuật Tin Mừng của mình về việc Chúa Giêsu bị lạc trong đền thờ, Thánh Luca nói rằng Mẹ Maria nói với Chúa Giêsu: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con!” (Lc 2:48). Kinh tiền tụng lễ Thánh Cả Giuse nói: “Chúa đã trao phó Thánh Gia cho người coi sóc, để người thay quyền Chúa, gìn giữ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng con, là Con Một Chúa đã nhập thể bởi quyền năng Chúa Thánh Thần”.
Nếu ai đó nghĩ rằng vai trò làm cha của Thánh Giuse không hoàn toàn có thật hoặc không xác thực vì Thánh Giuse không sinh ra Chúa Giêsu về mặt thể chất, hãy để người đó nói chuyện với những cha mẹ nuôi, nhất là những người vừa mang thai một đứa con lại vừa nhận nuôi những người khác. Họ sẽ cho bạn biết vai trò làm cha thực sự của Thánh Giuse.
Thánh Giuse đóng một vai trò rất quan trọng vì Chúa Giêsu “lớn lên về sự khôn ngoan, tuổi tác và ân sủng trước mặt Thiên Chúa và loài người”. Theo truyền thống của người Do Thái, cho đến năm tuổi, trẻ em được chăm sóc và dạy dỗ đặc biệt bởi người mẹ. Nhưng ngoài độ tuổi đó, trẻ em được sự hướng dẫn đặc biệt của cha của chúng. Theo bổn phận và đặc ân, Thánh Giuse là rabbi – thầy dậy trong Thánh Gia để dạy cho Chúa Giêsu đức tin và tập tục của người Do Thái. Thánh Giuse dẫn dắt gia đình mình trong việc thờ phượng Thiên Chúa tại nhà ở Nadarét.
Trong bữa ăn, cả Mẹ Maria và Chúa Giêsu đều nhìn lên Thánh Giuse ở đầu bàn để cầu nguyện chúc lành. Mỗi năm, khi cử hành đại lễ Vượt Qua, cậu bé Giêsu đóng vai trò của mình và đặt câu hỏi nghi thức với Thánh Giuse: Thưa Cha, tại sao đêm này khác với mọi đêm khác? Sau đó, Chúa Giêsu cùng với Đức Maria nghe thánh Giuse thuật lại những biến cố vinh quang của cuộc Xuất hành và giải thích ý nghĩa của con chiên vượt qua. Và rồi, Chúa Giêsu sẽ nghe Gioan Tẩy Giả tuyên bố Ngài là Con của Thánh Giuse và Mẹ Maria, là Chiên Thiên Chúa, Đấng sẽ cất tội lỗi của thế gian.
Khi Chúa Giêsu trưởng thành, Thánh Giuse đã giới thiệu Chúa Giêsu đến hội đường để tham gia việc thờ phượng. Chúa Giêsu trung thành với các nghi lễ trong hội đường trong suốt cuộc đời của Ngài. Thánh Giuse cũng dạy Chúa Giêsu các kỹ năng làm việc của một người thợ mộc. Qua việc thực hành làm ăn này, Chúa Giêsu đã nuôi sống bản thân và mẹ của Ngài sau khi Thánh Giuse qua đời.
Kinh nghiệm làm cha của Chúa Giêsu được rút ra từ mối quan hệ của Ngài với Thánh Giuse. Khi Chúa Giêsu nói: “Trong các ngươi có ai làm cha, khi con mình xin bánh mà cho đá chăng? Hay là xin cá, mà cho rắn thay vì cá chăng?” (Luca 11: 11) chắc chắn khi đó Chúa Giêsu đã nghĩ đến Thánh Giuse tốt bụng và hiền lành như thế nào khi Ngài lớn lên.
Khi Chúa Giêsu kể dụ ngôn về đứa con hoang đàng, Thánh Giuse có thể là hình mẫu của người cha nhân từ đó. Khi Chúa Giêsu mô tả cách người cha ôm và hôn đứa con trai lạc mất, có lẽ Ngài đang nhớ lại cách Thánh Giuse đã ôm và hôn cậu bé Giêsu sau khi cậu bị lạc trong đền thờ ba ngày.
Khi Chúa Giêsu dạy chúng ta cách cầu nguyện, Ngài đã bắt đầu với cùng một danh xưng thân thương mà Ngài đã xưng hô với Thánh Giuse suốt cuộc đời, “Abba”. Tình cảm sâu sắc của Ngài dành cho Thánh Giuse được thể hiện rõ trong nhiều trường hợp của Tin Mừng. Thánh Giuse đã gây ấn tượng sâu sắc trên Chúa Giêsu.
Nhưng chúng ta có nghĩ đến Thánh Giuse vào Ngày của những người Cha không? Số lượng những bài thánh ca tôn vinh Ngài không nhiều và thoảng khi được người ta hát.
Trong truyền thống Công giáo, một số tước hiệu đáng khen ngợi đã được trao cho Thánh Giuse. Ngài là người bảo trợ của những người lao động, người bảo trợ của các gia đình, người bảo trợ của những người hấp hối, và người bảo trợ của Giáo hội Hoàn vũ. Đây mới chỉ là những tước hiệu quan trọng hơn trong danh sách, còn nhiều tước hiệu khác.
Tuy nhiên, chỉ có hai ngày được dành riêng cho Ngài trong lịch phụng vụ: lễ trọng vào ngày 19 tháng Ba (luôn xảy ra trong Mùa Chay và không bao giờ được cử hành vào Chúa Nhật) và lễ nhớ thánh Giuse Thợ vào ngày 1 tháng Năm. Là một phần của lễ Thánh Gia vào ngày Chủ nhật sau lễ Giáng sinh, Thánh Giuse phần lớn bị lu mờ trước Chúa Giêsu và Mẹ Maria.
Nhiều người nghĩ rằng sẽ là thích hợp khi tôn vinh Thánh Giuse, đặc biệt vào Ngày của những người Cha. Chắc chắn Ngài xứng đáng như vậy.
Tu huynh John M. Samaha, SM
Phêrô Phạm Văn Trung
2021
KHIÊM TỐN VÀ PHỤC VỤ
03Thứ Tư Tuần II Mùa Chay
– Thứ Tư đầu tháng. Kính Thánh Cả Giu-se.
– Các bài đọc Lời Chúa: Gr 18,18-20; Mt 20,17-28.
KHIÊM TỐN VÀ PHỤC VỤ
Trên đường lên Giêrusalem (vì sắp tới lễ Vượt Qua là lễ mà mọi người Do Thái đến tuổi thành niên về Giêrusalem để tham dự), Chúa Giêsu tách riêng những môn đệ thân tín đi với Ngài. Ngài nói với các ông như lời tiên báo và cũng là lời tâm sự : “Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án tử hình Người… bị nhạo báng, đánh đòn, đóng đinh…. và sẽ chỗi dậy” (c.18-19).
Đứng trước một tin động trời như vậy thế mà chẳng có môn đệ nào phản ứng, ngay cả Phêrô, Gioan… là những người đứng đầu bảng tuyên xưng niềm tin và được Chúa Giêsu thương mến. Hình như các ông chẳng quan tâm và cho rằng đó là chuyện của người nào đấy… và không dính dáng đến mình. Thánh sử còn nói rõ : đây là việc tiên báo về cuộc thương khó lần thứ ba của Chúa Giêsu. Thật vô tình quá ! Bài học này đã không được các môn đệ tiếp nhận.
Chúa Giêsu đang buồn rầu vì các môn đệ không hiểu bài học Ngài vừa truyền đạt, thì Ngài lại phải giải quyết một vấn đề khá quan trọng xảy ra với hai môn đệ thân tín của Ngài: Mẹ của Gioan và Giacôbê đến gặp Chúa Giêsu. Một bà mẹ như đoán trước thời cuộc. Thời lên ngôi của Chúa Giêsu nên bà vội vã đến quì lạy xin giành “chỗ nhất” cho hai đứa con yêu quí của bà được ngồi bên tả, bên hữu Chúa. (x. c.20-21)
Rất tiếc bà đã đi lệch hướng. Chúa Giêsu liền kéo bà và mọi người quay trở về đường lối của Thiên Chúa: “Các người có uống nổi chén Thầy sắp uống không ?” chẳng biết có hiểu “chén của Chúa” là cuộc tế hiến trên đồi Canvê của Ngài hay không, họ cũng đáp liều : Thưa uống nổi. Nhưng Chúa Giêsu khẳng định rõ với họ: Môn đệ theo Thầy là phải giống như Thầy là uống chén đắng, nhưng còn việc ngồi ở đâu là do quyền Chúa Cha định đoạt. Ý nói : chúng ta được cứu độ không phải là do công trạng mình lập ra, nhưng là do lòng thương xót của Chúa.
Có lẽ mười môn đệ kia tức tối với hai anh em Giacôbê và Gioan là vì : mình không chạy nhanh, không tính toán bằng. Đó có thể là sự ganh tị… và Chúa Giêsu, nhân cơ hội này đã giảng một bài về phục vụ cho những người muốn làm thủ lãnh, làm đầu, làm nhất, làm lớn trong thiên hạ. Chúa trưng dẫn lối lãnh đạo theo Người đời : Lấy quyền thống trị, dùng uy cai quản (c. 25). Ngài khẳng định : Giữa anh em không được như vậy : làm lớn để phục vụ (c. 26). Làm đầu phải là đầy tớ (c. 27). Một lối sống đối nghịch với những gì người đời mong đợi.
Vào thời ấy, những ai nắm giữ quyền lực thì không kể gì đến người dân. Họ làm theo ý họ (xem Mc 6:27-28). Đế quốc La Mã kiểm soát thế giới và duy trì sự thuần phục của nó bằng sức mạnh khí giới, và trong cách này, nhờ vào việc cống nạp, sưu thuế, đã thành công trong việc tập trung của cải của dân chúng ở trong tay một số ít người tại Rôma. Xã hội được biểu thị bởi những đàn áp và lạm dụng quyền lực. Chúa Giêsu đã có một đề nghị hoàn toàn khác nhau. Người nói: “Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu trong các con, thì hãy làm tôi tớ các con!” Chúa Giêsu truyền dạy tương phản lại đặc quyền và sự cạnh tranh. Người muốn thay đổi guồng máy và khẳng định sự thực rằng phục vụ là phương thuốc chống lại tham vọng cá nhân.
Đứng trước thái độ của các tông đồ, Chúa Giêsu đã lật đổ những mơ ước hão huyền của các môn đệ, làm cho giấc mộng công hầu khanh tướng mà các ông đang theo đuổi tan thành mây khói khi loan báo cái chết sẽ đến với Ngài. Đồng thời Chúa Giêsu cũng dạy cho các ông bài học về người làm đầu, làm lớn. Theo lẽ thông thường của thế gian, người làm vua quan, người làm lớn, làm đầu là người được người khác phục vụ, người có thể sai bảo người khác. Nhưng đối với Chúa Giêsu, người làm lớn, làm đầu phải là người phục vụ. Phục vụ đích thực chính là sống tron vẹn cho tha nhân, vì tha nhân, chứ không vì một tính toán lợi lộc trần gian nào. Phục vụ như thế là quên mình vì người khác theo gương Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu xác định sứ vụ và cuộc sống của mình: “Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ!” Người đã đến để hiến mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người. Người là Đấng Cứu Thế Tôi Tớ, được loan báo bởi Tiên Tri Isaia (Is 42:1-2; 49:1-6; 50:4-9; 52:13 – 53:12). Người đã học được từ Mẹ của mình là người đã nói: “Vâng, đây là nữ tỳ của Chúa” (Lc 1:38). Một điều đề nghị hoàn toàn mới mẻ cho xã hội thời đó.
Lời Chúa hôm nay thúc bách chúng ta xem xét lại động cơ theo Chúa để biết sống khiêm nhường hơn nữa. Nhiều khi điều chúng ta lớn tiếng hôm nay lại là điều ta làm không nổi sau này. Hơn nữa, dù đã đoan hứa với Chúa một lần thay cho tất cả, chúng ta vẫn phải lặp lại mỗi ngày quyết tâm theo Chúa trên con đường khổ nạn. Sống tinh thần của mùa Chay, ta cố gắng làm trọn điều phải làm hôm nay, dù khó khăn, ví dụ: không phàn nàn trong công việc bổn phận, xây dựng bầu khí vui tươi, tin tưởng nơi gia đình, cộng đoàn, xứ đạo…
Xin Chúa ban cho chúng ta luôn biết đặt Chúa làm trọng tâm đời mình, để biết sống yêu thương, phục vụ Chúa và tha nhân trong vai trò và bậc sống của mình. Xin Người cũng giúp chúng ta ý thức được sự yếu đuối của mình để biết luôn cậy dựa vào Chúa trong một thế giới đầy rẫy những cám dỗ hưởng thụ này. Amen!