2022
Hãy xây dựng gia đình mình như gia đình Thánh
30.12 Lễ Thánh Gia
Hãy xây dựng gia đình mình như gia đình Thánh
Giáo Hội đặc biệt quan tâm tới việc xây dựng gia đình Kitô hữu thành một cái nôi của tình thương, thành một mái trường dạy cho chúng ta những bài học làm người. Trong chiều hướng đó, Thánh Gia với Chúa Giêsu, Mẹ Maria và thánh Giuse vốn được coi là những mẫu gương sáng chói của gia đình công giáo.
Thế nhưng, Chúa Giêsu đã không muốn đóng khung nhãn giới của chúng ta trong khuôn khổ một gia đình theo huyết thống. Bài học lớn nhất Ngài để lại cho chúng ta đó là bài học làm người trong xã hội. Ngài không vun xới cho gia đình riêng của mình, nhưng Ngài lại xây dựng đại gia đình nhân loại được cứu chuộc.
Tin Mừng cho thấy Chúa Giêsu ngay từ lúc lọt lòng mẹ đã phải trải qua một cuộc bôn ba, đã là một con người bị ruồng bắt bởi quyền lực thế gian. Con đường trốn qua Ai Cập cũng chính là con đường dân riêng của Chúa đã đi qua thuở xưa, con đường dẫn tới cuộc sống nô lệ trong suốt 400 năm. Nhưng rồi Ngài cũng được đưa về lại Galilê tượng trưng cho cuộc xuất hành của dân riêng khỏi đất nô lệ Ai Cập. Như thế Phúc Âm đã tóm gọn cuộc đời Chúa Giêsu và đặt cuộc đời ấy trong lịch sự của dân Chúa.
Gia đình là cửa ngõ để Con Thiên Chúa đi vào nhân loại như mọi con người bình thường khác. Thánh Giuse, Mẹ Maria và Chúa Giêsu không thể không nỗ lực, mỗi người ở địa vị của mình, xây dựng một gia đình gương mẫu. Thế nhưng phụng vụ không muốn chỉ đóng khung trong phạm vi gia đình. Thực vậy, Con Thiên Chúa giáng sinh làm người đâu phải chỉ để làm con Thánh Giuse và Mẹ Maria, những bậc làm cha làm mẹ của Ngài ở trần gian, nhưng Ngài còn phải thực hiện nhiệm vụ Cha trên trời đã trao phó. Thánh Giuse và Mẹ Maria đã không thể hiểu ra ngay điều đó. Sự không hiểu được này đã tạo nên những khổ đau cho cả hai ông bà.
Tình yêu trong gia đình bao gồm những nỗ lực vươn lên để thông cảm và hiểu rõ những công việc của nhau, để xây dựng một sự đồng tâm nhất trí ở mức độ cao hơn. Đoạn Tin Mừng không chỉ mô tả cảnh thân mật, đầm ấm của thánh gia. Những tâm hồn đạo đức nói về sứ mạng của hài nhi Giêsu, đã tiên báo nỗi sâu xé nát ruột nát gan như bị lưỡi gươm đâm thâu qua của Mẹ Maria. Vượt thắng được nỗi đớn đau ấy, như Mẹ Maria đã làm, khi Mẹ đứng dưới chân thánh giá, chứng kiến hơi thở cuối cùng của người con yêu dấu, trong thái độ dâng hiến, như Mẹ đã từng xin vâng với sứ thần Gabriel trong hoạt cảnh truyền tin, như thế mối quan hệ giữa Mẹ Maria và Chúa Giêsu sẽ mật thiết hơn, khắng khít hơn.
Không có nơi nào thuận tiện cho bằng gia đình, để xây dựng một tổ ấm gồm những người yêu thương nhau. Nơi gia đình, vợ chồng yêu thương nhau và sẵn sàng bỏ tất cả để chung sống với nhau, để có thể lo cho nhau một cách trọn vẹn. Con cái do cha mẹ sinh ra, cha mẹ yêu thương con cái. Con cái thảo hiếu với cha mẹ vì được sinh ra nuôi nấng yêu thương và dạy dỗ. Nếu những người trong một gia đình không yêu thương nhau, thì họ còn tìm đâu ra một môi trường thuận lợi yêu thương như vậy nữa!
Thực tế cho thấy có những cặp vợ chồng sống với nhau không vì yêu thương; có những người con không được yêu thương ngay từ trong dạ mẹ và không được sinh ra; có những người được sinh ra, nhưng không được nhìn nhận như con, và không được cha mẹ nuôi nấng yêu thương cưng chiều; có những người con được sinh ra, được nuôi nấng nhưng không được yêu thương chăm sóc nên đã bỏ nhà đi hoang. Có những người cảm thấy gia đình không còn là mái ấm nhưng lại là hỏa ngục; và như vậy, có những em bỏ nhà sống bụi đời, và cho rằng thà như vậy còn hạnh phúc hơn ở trong “hỏa ngục trần gian”. Người con rất đau khổ khi thấy cha mẹ mình không yêu thương nhau: gây gỗ và dùng bạo lực với nhau.
Nếu gia đình gồm những người có tương quan máu mủ ruột thịt mà không yêu thương nhau, không tạo nổi một mái ấm nơi đó những thành viên trong gia đình cảm thấy được yêu thương săn sóc, thì làm sao xã hội gồm những người khác nhau, không có tương quan máu mủ, lại có thể yêu thương nhau cho được! Tạo một gia đình yêu thương hạnh phúc, đó là điều khó nhưng cũng vẫn khả thi. Tạo một gia đình hạnh phúc thì dễ hơn tạo một xã hội an ninh hạnh phúc; tạo một gia đình hạnh phúc thì dễ hơn tạo một thế giới hòa bình yêu thương nhau.
Mỗi người hãy cố gắng diễn tả ý của Thiên Chúa cho những người trong gia đình mình. Mỗi người trong gia đình hãy cố gắng diễn tả tình yêu của Thiên Chúa cho những phần tử khác trong gia đình. Cha mẹ được trao trách nhiệm yêu thương chăm sóc dạy dỗ con cái nhân danh Thiên Chúa. Con cái phải vâng phục cha mẹ, vì cha mẹ đại diện Thiên Chúa yêu thương mình, muốn điều tốt lành cho mình, dạy dỗ mình trở nên những người tốt nhất theo ý Thiên Chúa.
Mỗi người trong gia đình hãy sống tốt, để trở thành tình yêu của Thiên Chúa cho người khác. Đừng ảo tưởng: nếu ta không xây dựng được một gia đình hạnh phúc, thì không thể xây dựng một xã hội hạnh phúc được. Ta cũng chẳng có thể xây dựng một gia đình hạnh phúc, nếu mỗi người không tự tu thân sửa mình mỗi ngày. Hãy biến gia đình thành thiên đường hạ giới. Nếu không làm gia đình mình thành một mái ấm thân thương, thì mình cũng chẳng có thể xây dựng được một cộng đoàn nào thoải mái và hạnh phúc thật sự được. Nếu ta không tu sửa chính mình mỗi ngày, thì cũng chẳng có thể sống tốt với người khác, cũng không thể xây dựng một gia đình hạnh phúc được, cũng không thể xây dựng một cộng đoàn hạnh phúc thật sự được.
Trong ngày lễ Thánh Gia, mỗi người hãy cầu nguyện cho mọi gia đình, cho cha mẹ, vợ chồng, anh chị em, được bắt chước thánh Giuse, Đức Mẹ, Đức Giêsu, để nên thánh qua cách đối xử với nhau. Nên thánh, nằm trong tầm tay của mỗi người nhưng dường như mỗi người đều bất lực. Xin Chúa giúp để chúng ta làm được tất cả, để mỗi người chúng ta nên thánh và làm cuộc sống của mình và của những người thân được hạnh phúc hơn.
Mừng lễ Thánh Gia Thất, liệu chúng ta sẽ đón nhận Đấng Thiên sai của thời mới, Đấng có những lời lẽ phát minh và sáng tạo? Lễ này cho chúng ta biết rằng gia đình theo Chúa Giêsu có những cánh cửa mở ra phía gia đình nhân loại bao la rộng lớn.
2022
VUI MỪNG VÌ ĐƯỢC GẶP CHÚA
29.12 Ngày thứ năm trong tuần Bát Nhật Lễ Giáng Sinh
1 Ga 2:3-11; Tv 96:1-2,2-3,5-6; Lc 2:22-35
VUI MỪNG VÌ ĐƯỢC GẶP CHÚA
Đoạn Tin Mừng Thánh Luca (2,22-35) hôm nay ,Thánh Giuse và Đức Maria, là bậc cha mẹ có lòng tín thác vào Chúa, luôn thể hiện trách nhiệm với luật Chúa và trách nhiệm với con cái. Để chu toàn luật Chúa, hai ông bà đã đem Hài Nhi Giêsu lên đền thờ Giêrusalem để tiến dâng con mình cho Chúa, như đã chép trong luật Chúa “mọi con trai đầu lòng phải được thánh hiến dành cho Chúa” (Lc 2,23).
Chúng ta còn nhận thấy nơi Đức Maria và thánh Giuse một tấm gương khiêm tốn, trung thành với luật. Thật vậy, các ngài biết Hài Nhi Giêsu này là Con Thiên Chúa, và các ngài đang được đặc ân lớn lao là chăm sóc Đấng Cứu Độ trần gian. Như vậy, xét theo lẽ thường, các ngài có quyền từ trối việc giữ luật này, bởi vì Đức Giêsu chính là trọng tâm của luật. Nhưng không, các ngài đã khiêm tốn, tuân hành lề luật của Thiên Chúa cách yêu mến, không tìm đặc lợi cho mình
Trong cuộc tiến dâng Hài Nhi trong đền thờ còn là cuộc gặp gỡ ông Simêon, là người đại diện cho cộng đoàn dân Thánh tại đền thờ. Ông được Thánh Thần thúc giục vào đền thờ, khi cha mẹ bồng trẻ Giêsu đến thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay và được ơn soi sáng đã nhận ra “Hài Nhi Giêsu chính là Đấng cứu tinh của nhân loại, là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Israel dân Ngài”.
Đức Mẹ và Thánh Giuse đem Chúa Giêsu hài nhi lên đền thờ Giêrusalem để tiến dâng cho Thiên Chúa theo luật ông Môsê truyền dạy.
Trong dịp may hiếm có này, ông Simêon là người công chính và có lòng kính sợ Chúa; Ông đến đền thờ và gặp gỡ Chúa Giêsu; lòng ông vui mừng nhận ra hài nhi Giêsu là Chúa Cứu Thế; ông tạ ơn Chúa vì đã được bồng ẵm Chúa trên cánh tay của mình; Ông rất mãn nguyện và hạnh phúc, thốt lên:
“Lạy Chúa, bây giờ Chúa để cho tôi tớ Chúa đi bình an, theo như lời Chúa. Vì chính mắt con đã thấy ơn cứu độ mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là ánh sáng đã chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”.
Ông Simêon nói về Con Trẻ là Đấng cứu độ của muôn dân, là ánh sáng soi cho lương dân, và đặc biệt, Con Trẻ sẽ phải chịu nhiều đau khổ thử thách:
“Ðây trẻ này được đặt lên, khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối.”
Chúa Giêsu là Đấng muôn dân trông đợi. Tiêu biểu cho lòng mong đợi của dân Israel chính là ông Simêon. Vì tin vào Con Trẻ là Đấng thiên sai và lòng ông hằng khao khát gặp Chúa Cứu Thế, nên ông đã gặp được Chúa, được bồng ẵm Chúa. Lòng ông hân hoan vui mừng.
Chúng ta đang trong những ngày bát nhật mừng Chúa Giáng Sinh. Chúng ta hãy đến hang đá chiêm ngắm Chúa Hài Nhi và gặp gỡ Ngài.
Chúa Giêsu là ánh sáng, là Đấng ban ơn cứu độ cho nhân loại. Để tất cả chúng ta đón nhận được ơn cứu độ của Chúa, chúng ta cần phải có đức tin mạnh mẽ.
Tin vào Chúa Cứu Thế, mỗi người chúng ta mới gặp gỡ được Ngài, và chúng ta sẽ vui mừng hân hoan, vì Ngài đã giáng sinh cho chúng ta, và tỏ bày tình thương của Ngài cho chúng ta. Qua Lời Chúa phán dạy, Chúa soi sáng cho chúng ta thánh ý của Ngài, chân lý của Tin Mừng và ơn cứu độ cho muôn dân. Qua bí tích Thánh Thể, Chúa trao ban sự sống của Ngài cho chúng ta.
Vì thế, chúng ta hãy vui mừng vì gặp được Chúa, đón nhận Chúa, yêu mến Chúa và sống sự sống của Ngài trao ban cho chúng ta.
Trong tâm tình đó, chúng ta hãy dâng lời cảm tạ tình thương của Thiên Chúa. Chúng ta hãy đến và thờ lạy Chúa Hài Nhi và kết hiệp với Ngài qua mầu nhiệm Thánh Thể mỗi ngày trong Thánh lễ Misa.
Chúng ta hãy mượn lời của ông Simêon và cầu nguyện cùng Chúa : “Lạy Chúa, xin cho con được an bình ra đi. Vì chính mắt con đã được thấy ơn cứu độ.”
Cụ già Simêon được diễm phúc thấy và ẵm Hài Nhi trên tay. Còn chúng ta, chúng ta có thể rước Chúa Thánh Thể vào lòng. Vấn đề là, chúng ta có sùng đạo và những ước mong thấy Chúa như cụ Simêon không?
Mỗi tối trước khi ngủ, tôi hướng về Chúa và lặp lại lời của cụ Simêon: “Lạy Chúa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi, vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ.”
2022
Các Thánh Anh Hài
28.12 Các Thánh Anh Hài
1 Ga 1:52; Tv 124:2-3,4-5,7-8; Mt 2:13-18
Ngày xưa, ở Belem người ta nghe tiếng hàng vạn các bà mẹ khóc than con mình, vì hàng ngàn trẻ thơ vô tội đã biết giết chết bởi bạo chúa Hê-rô-đê. Ngày nay, mỗi năm cũng có hàng triệu thai nhi bị chính những bà mẹ đang tâm giết hại những đứa con của mình. Họ còn nguỵ biện cho những lý do để hạ sát các thai nhi là vì đông con, là vì quá nghèo, vì không đủ điều kiện nuôi con nên đành phá bỏ đi. Nhưng xem ra chẳng có lý do nào chính đáng cho bằng việc coi thường sự sống là quà tặng Thiên Chúa.
“Phá thai” đồng nghĩa với việc giết hại người khác vì lợi ích của bản thân mình. Ước mong sẽ có nhiều tấm lòng từ bi can đảm ngăn chặn sự ác đang hoành hành trong xã hội chúng ta. Xin đừng ai biện họ cho hành động gian ác của mình bằng bất cứ lý do gì. Tội ác là như nhau! Đôi khi giết một thai nhi không có khả năng tự vệ là dễ nhưng tội ác còn lớn gấp bội vì Chúa sẽ đòi lại công bằng cho các thai nhi.
Tin Mừng hôm nay thuật lại một chuyện thật đau lòng: biết bao nhiêu cái chết oan nghiệt của các bé thơ còn măng sữa ở Belem và vùng phụ cận. Các em đã phải chết đau thương tức tưởi. Còn Hài Nhi Giêsu được đưa sang Ai cập trốn thoát, bởi đang đêm sứ thần Chúa đã hiện ra báo mộng cho ông Giuse rằng: “Này ông, dậy đem Hài Nhi và Mẹ Người trốn sang Ai cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì Hêrôđê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!” (Mt 2, 13). Sự việc này thật ứng nghiệm Lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ rằng: Ta đã gọi Con Ta ra khỏi Ai cập.
Vô cùng đau đớn và nghiệt ngã, các trẻ thơ vô tội bị giết chết vì âm mưu đen tối của vua Hêrôđê, sau khi phát hiện mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa không tiếp tay cho ý định độc ác của ông. Ông thấy mình bị dao động ngôi báu, đùng đùng giận dữ vì sợ mất ngôi vua của mình. Lập tức ông lệnh cho giết chết tất cả các trẻ em từ hai tuổi trở xuống (giết nhầm hơn bỏ sót). Thật khủng khiếp và tang thương cho các bà mẹ trong cả thành Belem và vùng phụ cận.
Hài Nhi Giêsu đâu có đến để lật đổ ông? “Vì nước tôi không thuộc về thế gian này” (Ga 18,36). Ngài đến cứu nhân độ thế, ông không hiểu nên đã nhẫn tâm giết bao nhiêu đứa trẻ cách ghê sợ, để mong thủ tiêu một đứa trẻ mà ông đang tìm. Ông sát hại những tấm thân bé bỏng, bởi vì nỗi sợ mất ngôi đã giết chết tâm hồn ông. Ông tưởng thực hiện được điều ông muốn là ông được sống lâu trên ngai báu, đang khi ông lại tìm giết chính Đấng ban sự sống. Ông đã gây nên chuyện đau lòng động trời trong cả thành Belem và vùng phụ cận. Cả một chiến dịch tang thương đã xảy ra, ứng nghiệm lời ngôn sứ Giêrêmia đã nói: “Ở Rama, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Rakhen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa” (Mt 2, 18). Ngày nay nếu ai coi thước phim này trong tủ phim Sống Lời Chúa, sẽ thấu cảm nỗi đau oan nghiệt của các bà mẹ, đang gào thét trong tuyệt vọng, vì không thể chống cự, để giữ cho đứa con của mình quyền sống.
Đó là những chuyện đau lòng cách đây hơn 2000 năm: vua Hêrôđê tàn bạo và những bà mẹ đau khổ tuyệt vọng vì không thể giữ lại đứa con mình sinh ra.
Còn những bà mẹ trong thế gian hôm nay thì sao?
Tôi ngồi chờ kết quả xét nghiệm máu cùng phòng với một chị kia tại trạm y tế. Bác sĩ đang tháo que nhựa tránh thai ở ngay bắp tay cho chị, vì dụng cụ này đã hết hạn sau mấy tháng. Người bên cạnh hỏi: “Tháo như vậy lại tiếp tục có thai thì sao?” “Lại lên thớt”- chị trả lời tỉnh queo. Tôi nghe mà thấy nhói ở trong lòng. Đây là một trong biết bao nhiêu cái nhìn và hành vi xảy ra như cơm bữa nơi đây. Người ta coi rẻ mạng sống con người như vậy và là chuyện xảy ra hằng ngày, không mảy may tiếc xót hay động lòng. Tôi bần thần lặng nhìn, còn nhiều người khác đang ra vào phòng khám… Bao nhiêu thai nhi bị tước mất quyền sống, phải chết oan, không phải dưới tay bạo chúa hung thần, mà bởi chính cha mẹ của mình, vì sự có mặt của con nằm ngoài ý muốn của mẹ cha, vì sợ bị mất mặt, sợ thiếu điều kiện chăm sóc… Họ có đau xót xé lòng như những bà mẹ ở Rama năm xưa?
Ta thấy các thánh Anh Hài đã phải chết vì Chúa khi còn non thơ chưa hề hay biết. Tuy chưa biết nói, các ngài đã trở thành chứng nhân anh dũng của Người. Các ngài chưa biết nói mà đã tuyên xưng Chúa Kitô. Các ngài chưa đủ sức xông ra chiến trường, mà được lãnh nhận ngành thiên tuế dành cho người chiến thắng vinh quang.
Tuy còn bé thơ mà các ngài đã phải chết vì Chúa, chết thay để Chúa Hài Đồng được sống. Để từ đó, ơn cứu độ được thực hiện cho chúng con sau này nhờ Máu Chúa Kitô đổ ra. Xin Chúa cho mỗi người chúng ta ơn can đảm lội ngược dòng đời và đón nhận cả những điều thế gian cho là dại dột. Xin cho chúng con dám chết đi cho những gì ngược lại giáo huấn của Chúa, để Máu Thánh Chúa đổ ra không trở nên vô ích, nhưng thanh tẩy chúng con sạch mọi tội lỗi và cho chúng ta được sống muôn đời.
Các thánh Anh Hài đã chết thay cho Hài Nhi Giêsu, dẫu các ngài chẳng có công trạng chi to lớn, nhưng qua sự hy sinh của các ngài mời gọi ta nhìn vào thực trạng xã hội hôm nay, còn đó những bạo chúa Hêrôđê khước từ, chống đối Thiên Chúa, muốn “ thay trời hành đạo ” trong cách hành xử tàn ác, bất công với anh em đồng loại; nhiều bạo chúa Hêrôđê vì tiền, quyền, danh, lợi, đam mê mà loại trừ, sát hại anh em mình, nhất là những anh em bé nhỏ, nghèo hèn; tệ hại nhất là những bạo chúa Hêrôđê đang mang trong mình những trọng trách, những bổn phận của những người làm cha, mẹ, người con, người vợ, người chồng nhưng vì ích kỷ, hẹp hòi đã đang tâm giết hại chính con đẻ, người “ đầu ấp, tay gối”, giết hại chính các bậc sinh thành dưỡng dục nên mình bằng lời nói và hành động; qua cách sống trái ngược với Tin Mừng nơi ta là người Kitô hữu, cách sống đó đã đưa đẩy ta trở thành bạo chúa Hêrôđê làm biến dạng, xóa mờ hình ảnh tuyệt mỹ của Thiên Chúa, đôi khi ta lại trở thành những “ kỳ đà cản mũi” khi những người anh em chung quanh muốn tìm và đến với Chúa.
Là những người thừa hưởng nguồn ơn cứu độ, tiếp cận với ánh sáng Tin Mừng của Thiên Chúa ngang qua Đức Kitô, trước tiên ta cảm tạ Thiên Chúa đã yêu thương ta, kế đến ta tri ân các thánh Anh Hài, các ngài đã và mãi trở thành tấm gương cho ta trong đời sống dấn thân, hy sinh, nhắc nhở ta hay biết chết đi những thói hư tật xấu, chết đi chính con người ích kỷ của mình để Đức Kitô được sống, để rồi qua ta Thiên Chúa rộng đường ban ơn cứu độ cho mọi người nhất là những người chưa tin nhận Thiên Chúa
2022
Thánh Gioan, Tông Đồ Thánh Sử
27.12 Thánh Gioan, Tông Đồ Thánh Sử
1 Ga 1:1-4; Tv 97:1-2,5-6,11-12; Ga 20:2-8
Gioan là tông đồ yêu dấu, tông đồ tình yêu mà trong bữa tiệc ly đã dựa đầu vào lòng Chúa Giêsu. Mọi điều Ngài viết là tình yêu. Nhưng Ngài cũng là ngư phủ thô kệch hăng hái và bồng bột khi Chúa gọi làm môn đệ, đến nỗi Chúa Giêsu gọi là “con cái sấm sét” (Mc 3,7). Gioan là ngư phủ ở Galilê, con của ông Giêbêđê và bà Salomê. Năm 20 tuổi, Ngài là môn đệ của thánh Gioan tẩy giả đang giảng dạy trong sa mạc. Ngài tìm kiếm sự hoàn thiện. Gioan tẩy giả đã thấy Chúa Thánh Thần xuống trên Chúa Kitô và loan báo cho mọi người rằng Người ở giữa họ, nhưng người ta không nhận biết Người. Ngày kia, Chúa Giêsu đi qua, Gioan tẩy giả chỉ cho Gioan và Anrê: “Đây là chiên Thiên Chúa”. Lập tức, hai ông đã theo Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu đã yêu thương Gioan cách đặc biệt vì sự trong trắng, nhiệt tâm và thành tín của Ngài. Ở trường học Thần Linh, Ngài tự biến đổi, thủ đắc tinh thần hiền hậu, học được đức ái chân thật và tiến tới tinh thần hy sinh. Gioan cùng với anh là Giacôbê, cũng như mỗi người đều tin rằng, Chúa Giêsu sắp tái lập vương quyền và họ xin Người cho họ được giữ những chỗ danh dự trong ngày vinh quang của thày. Nhưng Chúa Giêsu đã từng nói vương quốc của Ngài không thuộc thế gian này và đã trả lời bằng việc trao thánh giá cho họ: “Các con có thể uống chén Ta không ?” Đầy nhiệt tâm, họ trả lời: “Dạ được”. Như thế là họ biết rằng, việc chia sẻ vinh quang sẽ tiếp sau việc chia sẻ đau khổ.
Suốt ba năm sống công khai của Chúa Giêsu, Gioan không rời thày mình. Ngài có mặt khi thầy làm phép lạ và tâm sự với thày bằng những lời mang lại sự sống. Ngài đã thấy thầy chói sáng trên núi Tabor. Với kỷ niệm này, Gioan viết rằng: “Chúng tôi đã thấy vinh quang Con Một Thiên Chúa Cha: Chúa Giêsu đã chọn Ngài với Phêrô để dọn lễ Vượt qua, và trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu đã nói những lời mà Gioan không bao giờ quên được. Ngài sẽ ghi lại diễn từ ấy trong sách Phúc âm của mình.
Chỉ có một mình Gioan trong số 12 tông đồ trung thành theo Chúa Giêsu tới thánh giá. Ngài đứng cạnh Mẹ Maria. Chúa Giêsu đã nói với Mẹ Maria: “Này là con bà”, và với Gioan : “này là Mẹ con”. Và mọi người đã trở thành con mẹ trong con người của Gioan.
Khi viết sách Tin Mừng, thánh Gioan – người môn đệ được Chúa Giêsu thương mến không viết về Thầy Giêsu như một nhà viết sử thuần túy. Ngài tuyên bố rất rõ ràng mục đích ngài viết sách Tin Mừng Thứ Tư là để cho mọi người tin vào Đức Kitô; và vì tin, họ đạt được cuộc sống đời đời” (Ga 20, 31). Lời Chúa trong ngày kính thánh Gioan Tông Đồ cho chúng ta thấy rõ tại sao ngài làm chứng cho Đức Kitô. Ngài hiến dâng sự sống của mình để hiệp thông với con người và để con người được hiệp thông với Thiên Chúa.
Trong bài đọc I, thánh Gioan khẳng định rất rõ ràng “Điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống.” Trong lời chứng này, thánh Gioan dùng một loạt các động từ: nghe, thấy, chiêm ngưỡng, chạm tới, để làm chứng cho Đức Kitô. Đó là tất cả kinh nghiệm đức tin mà thánh nhân đã lãnh nhận từ Thiên Chúa và Giáo Hội chứ không phải do nỗ lực khôn ngoan của con người. Đức Giêsu hằng sống không vì ích lợi riêng tư cá nhân nhưng vì sự hiệp hiệp thông của con người với nhau và hiệp thông với Thiên Chúa.
Nhờ đó mà niềm vui được trọn vẹn. Như thế, theo thánh Gioan niềm vui là điều cốt tủy của Tin Mừng cần được rao giảng. Nếu người loan báo chỉ mang tin buồn và gây thất vọng cho người nghe, đó không phải là Tin Mừng của Đức Kitô. Dĩ nhiên, nhiều khi người loan báo phải đánh thức lương tâm khán giả để thúc đẩy họ tới việc ăn năn hối cải; nhưng một khi họ đã thú nhận tội lỗi, họ phải cảm thấy niềm vui vì tội được tha và họ được giao hòa với Thiên Chúa.
Trong Trình thuật Tin Mừng, thánh Gioan kể lại biến cố vào sáng ngày Phục Sinh: “Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Maria Magdala đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Simon Phêrô và người môn đệ Đức Giêsu thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.” Ông Phêrô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phêrô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào.” Hành động của hai môn đệ làm chúng ta tự hỏi: Tại sao người môn đệ này lại để cho Phêrô vào trước? Có lẽ bởi vì Phêrô là người lãnh đạo các Tông đồ.
Hành động của người môn đệ, tuy tới trước nhưng không vào, nói lên sự tôn trọng quyền bính của ông. Tuy nhiên, đây không phải là lý do chính yếu mà thánh nhân đề cập. Mục đích thánh nhân đề cập đến chi tiết này có lẽ là Ngài muốn nêu bật lên hành động Tin của người môn đệ vào Đức Kitô đã sống lại. Hơn nữa, tác giả cũng muốn gởi tới độc giả một lời khuyên nhủ: người nào yêu mến Đức Kitô nhiều bao nhiêu dễ chạy nhanh hơn và nhận ra Ngài dễ hơn (Ga 21, 7).
Trang Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta cần ý thức hơn bổn phận làm chứng cho Đức Kitô qua việc rao giảng Tin Mừng và bằng cuộc sống chứng nhân. Mục đích của việc làm chứng là để cảm thông với con người và dẫn họ tới niềm tin vào Đức Kitô. Để lời rao giảng có hiệu quả, chúng ta cần có một niềm tin mạnh mẽ và vững vàng nơi Đức Kitô, qua việc lắng nghe, ngắm nhìn, chiêm ngưỡng, và cảm nghiệm Ngài trong cuộc sống.